Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 471

Loại dũng khí chặt đứt quá khứ này không phải ai cũng có.

Bởi vì rất có khả năng sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục, thậm chí đánh mất cả ưu thế thiên phú chuyển thế trước đó.

Nhưng chỉ cần có thể thành công thì Diệp Cô Thần sẽ trở thành một cấm kỵ.

Một cấm kỵ đánh vỡ cực hạn thiên kiêu!

Đến lúc đó, hắn cũng trở thành đối thủ lớn nhất của Quân Tiêu Dao!

Tin tức kiếm ma chuyển thế của Diệp gia không xuất quan cũng dần dần truyền ra.

Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, một cơ duyên tốt như vậy mà Diệp Cô Thần lại trực tiếp từ bỏ.

Đương nhiên, cũng không ai phê bình cái gì, rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng không trở về.

Có thiên phú có bối cảnh thì có thể tùy hứng.

Theo thời gian trôi qua, trên không toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực cũng bày ra cảnh tượng càng rõ ràng.

Cách ngày thế giới Tiên Cổ hoàn toàn mở ra càng ngày càng gần.

Tất cả sinh linh Hoang Thiên Tiên Vực đều nhón chân mong chờ.

Còn các Tiên Vực khác cũng không có thiên kiêu tiến đến tham gia thế giới Tiên Cổ.

Bởi vì trong cửu thiên Tiên Vực, mỗi một Tiên Vực đều có cơ duyên tương đương với thế giới Tiên Cổ, hơn nữa đều sẽ hiện hóa trước khi đế lộ mở ra.

Cho nên các thiên kiêu Tiên Vực khác cũng không cần chạy tới Hoang Thiên Tiên Vực để tham gia tranh bá thế giới Tiên Cổ.

Cuối cùng, vào thời khắc nào đó, toàn bộ trên không Hoang Thiên Tiên Vực bỗng có từng đóa hoa nở rộ.

Đó không phải hoa bình thường, mà là không gian chi hoa, cũng là thông đạo tiến vào thế giới Tiên Cổ.

Ba ngàn đóa không gian chi hoa lần lượt nở rộ trong ba ngàn đạo châu.

Tất cả thiên kiêu trẻ tuổi nằm trong phạm vi cảnh giới nhất định đều có thể tùy ý tiến vào trong đó.

Đương nhiên, thực lực quá cao thì sẽ bị không gian chi hoa bài xích, không thể tiến vào.

“Rốt cuộc cũng mở ra, đại thế lần này do ta chấp chưởng!”

Trog Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên bay lên trời, bảy hư ảnh Tổ Long quấn quanh trên người, khí tức mạnh mẽ tuyệt đối tới cực điểm.

Ở phía sau hắn ta, các thiên kiêu của Tổ Long Sào như Long Bích Trì cũng theo sát phía sau, mắt lộ ra sùng bái.

Trong Long Cung hoàng kim, bóng hình xinh đẹp của Long Cát công chúa chợt lóe, cũng lao về hướng không gian chi hoa.

“Quân Tiêu Dao, nếu ngươi không tới thì bổn cung sẽ rất thất vọng!” Long Cát công chúa lẩm bẩm dưới đáy lòng.

Bên kia, nơi cư trú của Thiên Hồ Tộc.

“Ngạo Thiên ca ca, thế giới Tiên Cổ, nô gia tới tìm ngươi.” Trong mắt Bạch Mị Nhi tỏa ra sóng thu, lòng tràn đầy vui sướng, cái eo thon nhỏ uốn éo, sáu cái đuôi cáo sau mông xòe ra, cũng lắc mình lên đường.

Bắc Địa Vương Gia.

Vương Đằng như Thiên Đế xuất thế, đạp về hướng không gian chi hoa.

Đệ đệ của hắn ta, Vương Cương và một chúng thiên kiêu Vương gia cũng cùng xuất phát.

Tuy rằng cuối cùng, bọn họ sẽ dừng lại trong các góc của thế giới Tiên Cổ một cách ngẫu nhiên, nhưng cuối cùng cũng có thể gặp mặt.

Còn có các thiên kiêu của Khương gia gồm Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, Khương Sở Hàm, Khương Hư Linh, Hoa Nguyên Tu cũng xuất phát.

“Tiêu Dao ca ca còn chưa xuất hiện sao?” Trong đôi mắt to của Khương Lạc Ly lộ ra mất mát.

Khương Thánh Y không nói một lời, nhìn thoáng qua hướng Vạn Cổ Táng Thổ, đáy mắt hiện ra chút phiền muộn.

Còn có Thập Đại Tự Liệt của Quân gia, đám người Thánh Tử của luân hồi Ma tông Vong Xuyên, Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, cũng sôi nổi khởi hành.

Ngoài ra, thiên kiêu các thế lực bất hủ như Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, yêu thần cung, Đọa Thần Cung cũng cùng xuất phát.

Còn có vô số thiên kiêu của thế lực đứng đầu, thế lực nhị lưu, tam lưu cũng không cam lòng yên lặng, nguyện ý liều mạng để giành lấy tương lai.

Nói ngắn gọn, đây là một buổi thịnh yến thiên kiêu thổi quét ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực!

Nhưng trên thịnh yến thiên kiêu này lại thiếu một nhân vật loá mắt nhất.

Quân Tiêu Dao đã bỏ lỡ thời cơ thế giới Tiên Cổ mở ra!

Hắn sẽ lạc hậu so với người khác sao?

Thế giới Tiên Cổ mở ra, ba ngàn đóa hoa không gian nở rộ trong ba ngàn đạo châu, hấp dẫn vô số thiên kiêu tiến vào.

Sân khấu tranh bá đã được dựng lên, màn che cũng được kéo ra.

Kế tiếp chỉ cần xem ai có thể cười đến cuối cùng trên sân khấu.

Đối với thế giới Tiên Cổ, rất nhiều thế lực có một quy tắc bất thành văn, trong thế giới Tiên Cổ không kiêng kỵ giết chóc.

Mặc dù thiên kiêu nhà mình bị giết thì cũng chỉ có thể đánh gãy răng mà nuốt vào trong bụng. Cho nên thế giới Tiên Cổ vừa là một bảo địa cơ duyên, cũng có khả năng là nơi chôn cốt đối với các thiên kiêu tham dự.

Sau khi các thiên kiêu tiến vào thế giới Tiên Cổ, thế giới phủ đầy bụi đã lâu cũng náo nhiệt lên.

Thế giới Tiên Cổ cũng không nằm trong ba ngàn đạo châu, mà là một không gian độc lập, từ xa xưa đã ngăn cách với Tiên Vực, sau đó tiếp tục truyền lưu. Cho nên trong đó có rất nhiều cơ duyên đều cực kỳ cổ xưa, có giá trị rất lớn đối với thiên kiêu đương đại.

Ít nhất có thể giúp bọn họ có khả năng đuổi kịp quái thai cổ đại.

Vừa tiến vào thế giới Tiên Cổ, thiên kiêu khắp nơi đều điên cuồng tìm kiếm cơ duyên.

Giai đoạn đầu của bọn họ chỉ có một mục tiêu. Đó chính là đột phá, đột phá, lại đột phá.

Nếu muốn xông ra chút tên tuổi trong đế lộ ngày sau thì ít nhất cũng phải đến được Chân Thần Cảnh.

Những quái thai cổ đại đó còn đỡ, cảnh giới của thiên kiêu đương đại lại thua kém một chút, cho nên bọn họ rất cần tìm kiếm cơ duyên để đột phá.

Trong lúc tìm kiếm cơ duyên, đương nhiên đồng thời cũng sẽ có không ít thiên kiêu ngã xuống, đây là điều không thể tránh khỏi.

Nhất tướng công thành vạn cốt khô.

Một vị thiên kiêu thành công đột phá cũng tương đương với có hơn trăm ngàn thiên kiêu trở thành xương khô vô danh.

Mà đồng thời, trên không Hoang Thiên Tiên Vực, có rất nhiều nhân vật thuộc các thế lực khác tề tụ.

Một mặt gương thật lớn lơ lửng trên vòm trời, trong đó phản chiếu ra đủ loại cảnh tượng.

Đây là tấm kính tiên cổ, có thể chiếu ra đủ loại cảnh tượng trong thế giới Tiên Cổ ra ngoài.

Tuy cường giả các tộc đều không thể tiến vào thế giới Tiên Cổ, nhưng có thể thông qua kính tiên cổ để điều tra tình hình của hậu bối nhà mình ở thế giới Tiên Cổ.

Giờ phút này, chung quanh kính tiên cổ đứng đầy trên mấy trăm vạn sinh linh.

Đó đều là vô số chưởng môn, tông chủ, giáo chủ, tộc lão các thế lực lớn lớn bé bé trên Hoang Thiên Tiên Vực, còn có rất nhiều sinh linh Tiên Vực tiến đến xem náo nhiệt.

Có thể nói là vô cùng náo nhiệt.

Hết chương 471.
Chương 472

Ở nơi ở gần khu vực tấm kính tiên cổ lại bị cường giả của các thế lực bất hủ chiếm cứ.

Trong đó Quân gia chiếm cứ khu vực cách tấm kính tiên cổ gần nhất.

Các tộc lão Quân Chiến Thiên đều có mặt.

Mà hướng khác của tấm kính tiên cổ lại là khu vực của các đại Thái Cổ hoàng tộc.

Giờ phút này, các cường giả hoàng tộc Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, nhìn về phía Quân gia đều mang theo biểu cảm cười như không cười trên mặt.

Quân Tiêu Dao chưa hiện thân để tham gia thế giới Tiên Cổ.

Có thể nói là cho thiên kiêu của Thái Cổ hoàng tộc một cơ hội để trưởng thành, ít nhất không cần lo bị Quân Tiêu Dao nhằm vào.

Bên kia, Bắc Địa Vương Gia cũng chiếm cứ một khu vực.

Gia chủ Vương gia Vương Nguyên Bá bỗng cười nhạt và nói: “Thần Tử Quân Gia cũng xúc động, dám một mình tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ, tuy không đến mức ngã xuống, nhưng cũng rất khó đi ra được.”

Giọng điệu của Vương Nguyên Bá mang theo một tia vui sướng khi người gặp họa nhàn nhạt.

Quân Tiêu Dao được coi là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Vương Đằng. Hiện giờ Quân Tiêu Dao không thể tới, Vương Đằng sẽ có được cơ duyên, sẽ càng cường đại hơn.

Dưới tình hình bên này giảm bên kia tăng, chỉ sợ không bao lâu nữa, Vương Đằng có thể hoàn toàn ném Quân Tiêu Dao ra sau người.

Cũng khó trách Vương Nguyên Bá sẽ vui sướng khi người gặp họa như thế.

“Hừ, tôn nhi của ta có đại đế chi tư, hỗn tiểu tử nhà các ngươi có thể so được hay sao.” Quân Chiến Thiên lạnh lùng nói.

“Ha hả, con ta Vương Đằng mới có đại đế chi tư, ngày sau nhất định sẽ chứng đạo thành đế.” Vương Nguyên Bá lập tức lên tiếng tranh cãi.

Nghe hai người nói thế, một đám cường giả thế lực bất hủ chung quanh đều câm nín.

Sao cảm giác hiện tại ai cũng có đại đế chi tư?

Nhưng hiển nhiên loại khắc khẩu này không có ý nghĩa quá lớn.

Hiện tại mọi người đều chú ý tình hình trong thế giới Tiên Cổ.

Tất cả thiên kiêu tiến vào thế giới Tiên Cổ bị truyền tống tới những khu vực khác nhau một cách ngẫu nhiên.

Có một vài thiên kiêu xui xẻo, trực tiếp bị truyền tống tới tuyệt địa, tàn trận nào đó, vừa xuống là đã chết.

Cũng có không ít thiên kiêu cực kỳ may mắn, trực tiếp dừng lại trên một vài bảo địa cơ duyên.

Ví dụ như Long Ngạo Thiên, khi hắn rơi xuống thế giới tiên cổ thì lập tức phát hiện bên người có một cây long lân quả, trên đó kết đầy quả.

Loại trái cây này rất có lợi cho Long tộc tu luyện, hiệu quả tuy không đạt tới cấp bậc bất tử dược, lại cũng không kém bao nhiêu.

“Ha ha, thiên mệnh đời này quả nhiên nằm trên người ta!” Long Ngạo Thiên ngửa mặt lên trời mà cười, trực tiếp thu lấy cơ duyên.

“Kế tiếp là tìm kiếm cơ duyên đột phá, chinh phục Long Cát công chúa, sau đó tiến hành kế hoạch kia.” Long Ngạo Thiên hơi nheo mắt lại.

Các Thái Cổ hoàng tộc Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động đều âm thầm liên thủ sắp xếp một kế hoạch chu đáo chặt chẽ. Nếu có thể thực thi kế hoạch này thì sẽ là đả kích cực kỳ nặng nề đối với thế hệ trẻ Quân gia.

Bên kia, Vương Đằng cũng gặp may mắn, vừa rơi xuống thế giới Tiên Cổ thì đã tìm được một cơ duyên không tồi.

“Quân Tiêu Dao kia không tới, Kiếm ma chuyển thế của Diệp gia cũng không tới, xem ra trừ một vài người là Long Ngạo Thiên ra thì cũng chỉ có những quái thai cổ đại trầm miên ở thế giới Tiên Cổ mới xứng làm đối thủ của ta.” Vương Đằng lẩm bẩm tự nói.

Hắn bước qua vòm trời, như Thiên Đế tuần thế, tứ linh bảo vệ xung quanh.

Một ít thiên kiêu gần đó nhìn thấy khí tượng vương giả của Vương Đằng, đều kinh hãi không thôi, không dám tới gần.

Ngoài ra, các đại truyền nhân của thế lực bất hủ còn lại, trừ một vài tên xui xẻo ra thì đa số đều bình yên đáp xuống đất, bắt đầu tìm kiếm cơ duyên thuộc về từng người.

Cuộc tranh bá trong thế giới Tiên Cổ chính thức bắt đầu.

Thời gian trôi đi.

Trong nháy mắt đã trôi qua mấy tháng.

Trong mấy tháng này, trong thế giới Tiên Cổ thỉnh thoảng có tin tức kinh người truyền ra.

Có thiên kiêu thế lực bất hủ nào đó chết thảm trong một bí cảnh, hoặc là truyền nhân đại giáo nào đó bị một con giao long Thiên Thần Cảnh cắn nuốt.

Nói ngắn gọn, thế giới Tiên Cổ chất chứa đại hung hiểm, mấy tháng nay, có trên ngàn vạn thiên kiêu ngã xuống trong đó.

Đương nhiên, cũng có một ít tin tức chấn động lòng người truyền ra.

Ví dụ như đám người Long Ngạo Thiên, Vương Đằng tìm kiếm được mấy chỗ đại cơ duyên, sôi nổi đột phá tới Chân Thần Cảnh.

Còn có một ít thiên kiêu đương đại, mặc dù không đột phá đến Chân Thần Cảnh, nhưng cũng đã tới Hư Thần Cảnh.

Bởi vì mức độ nồng đậm của linh khí trong toàn bộ thế giới Tiên Cổ hơn xa Tiên Vực, cho nên ở trong đó cũng càng dễ đột phá hơn.

Thiên kiêu đương đại Tiên Vực như tiêm thuốc kích thích mà nhanh chóng trưởng thành.

Dưới tình huống mỗi người đều đột phá cảnh giới, một ít người cũng nghĩ tới Quân Tiêu Dao chưa từng tiến đến kia.

“Ta nhớ khi Quân Tiêu Dao tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ, mới chỉ có tu vi Thông Thiên Cảnh vương hầu đúng không?”

“Đúng vậy, hơn nữa Vạn Cổ Táng Thổ, cũng không thích hợp sinh linh Tiên Vực chúng ta tu luyện, cho nên dù Quân Tiêu Dao còn sống, cũng không có khả năng có tiến bộ ở Táng thổ.”

“Nếu Quân Tiêu Dao trở lại, phát hiện những thiên kiêu đã từng bị hắn ném sau người, hiện tại đều vượt xa hắn, không biết trong lòng sẽ có cảm tưởng gì?”

“Có lẽ sẽ rất mất mát, thời đại thay đổi rồi...”

Một ít thế lực có địch ý với Quân Tiêu Dao đều cười ha hả mà bàn tán.

Sắc mặt các tộc lão Quân gia cũng thật lạnh lẽo, nhưng bọn họ vẫn tin vào Quân Tiêu Dao.

Thời gian lại trôi qua nửa năm.

Cách lúc Quân Tiêu Dao tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ đã qua chừng một năm.

Mà vào ngày hôm đó, mộ địa Vạn Linh trong Táng Giới, ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng đã lâu, rốt cuộc cũng mở mắt ra!

Chỉ một thoáng, khí tức khủng bố khiến thiên địa chấn động!

Như thần vương xuất quan, chiến thần lâm thế!

Rồng đã qua ngủ đông, vừa kêu động thiên sơn!



Táng Giới, trong ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Trong ao đã không còn bất cứ năng lượng nào, tất cả năng lượng đều bị Quân Tiêu Dao hấp thu luyện hóa sạch sẽ.

Điều này thật khủng bố, dù sao ao Chúng Sinh Luân Hồi là vật do đại khủng bố ngày xưa sâu trong Táng Giới kiến tạo, hình như dùng cho kế hoạch nào đó.

Kết quả hiện tại đều để Quân Tiêu Dao dùng hết.

Hết chương 472.
Chương 473

Toàn bộ năng lượng trong ao Chúng Sinh Luân Hồi hùng hồn đến dữ dội. Cho dù là cường giả Thánh Nhân cũng có thể mượn nó để hấp thu luyện hóa, từ đó đột phá, càng đừng nói là Quân Tiêu Dao.

Giờ phút này, Quân Tiêu Dao chung quanh không gian ở chấn động.

Trong lúc, từng phù văn tràn ngập đạo vận lúc ẩn lúc hiện quanh người Quân Tiêu Dao.

Khí tức của Quân Tiêu Dao vô cùng khủng bố, quả thực xưa đâu bằng nay.

“Chân Thần Cảnh đại viên mãn...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Hắn mặc bạch y như tuyết, tóc đen tung bay, khí tức cả người mạnh tới cực điểm.

Chân Thần Cảnh đại viên mãn là cảnh giới tu vi hiện tại của Quân Tiêu Dao!

Trong thời gian bế quan này, Quân Tiêu Dao trực tiếp đột phá từ Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn tới Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Hai đại cảnh giới, mười tiểu cảnh giới!

Nếu bị người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này thì tuyệt đối không thể chấp nhận.

Thông Thánh Cửu Giai khác với trước đó, cho dù là một tiểu cảnh giới thì độ khó đột phá cũng có thể so với một đại cảnh giới trước đó.

Nói một cách khác, tương đương như trước đó Quân Tiêu Dao trực tiếp đột phá mười đại cảnh giới.

Điều này khiến người ta khó có thể tưởng tượng, nhưng Quân Tiêu Dao lại nhíu mày, hiển nhiên hắn còn chưa vừa lòng.

“Tốc độ đột phá bắt đầu chậm lại, xem ra Thông Thánh Cửu Giai thật sự khó khăn hơn trước đó.” Quân Tiêu Dao suy tư mà nói.

Nếu lời này bị những thiên kiêu khác nghe thấy thì nhất định sẽ mắng chết Quân Tiêu Dao.

Vậy mà còn chưa thỏa mãn sao, muốn lên trời luôn hay sao?

Phải biết rằng, cho dù là đám người Long Ngạo Thiên, Vương Đằng, cũng được rất nhiều cơ duyên trong thế giới Tiên Cổ thì mới đột phá đến Chân Thần Cảnh.

Kết quả Quân Tiêu Dao trực tiếp đột phá tới Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Nếu đám người Long Ngạo Thiên biết chuyện này thì tuyệt đối sẽ hộc máu. Bọn họ cực cực khổ khổ tìm kiếm cơ duyên ở thế giới Tiên Cổ, thật vất vả mới đột phá tới Chân Thần Cảnh.

Kết quả Quân Tiêu Dao chỉ ngồi xếp bằng trong ao thì đã trực tiếp lên tới Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Đổi lại là ai thì tâm lý cũng sẽ hỏng mất, quả thực không chơi như vậy được.

Trong khoảng thời gian Quân Tiêu Dao bế quan, thu hoạch tuyệt đối không chỉ là cảnh giới tu vi. Trong thân thể hắn có ba vạn long tượng vi lạp, chuyển biến thành nguyên tượng vi lạp.

Điều này có nghĩa là sức mạnh nguyên thần của Quân Tiêu Dao đã tăng lên gấp ba.

Vậy tức là sao?

Nghĩa là nếu Quân Tiêu Dao lấy thủ đoạn linh hồn công kích các thiên kiêu khác, gần như có thể hoàn toàn nghiền áp.

Đồng thời, tại thần cung của Quân Tiêu Dao, trong ba đóa đại đạo chi hoa.

Đóa nguyên thần chi hoa đại diện cho quá khứ, có một người tí hon nguyên thần mơ hồ bắt đầu chậm rãi ngưng tụ.

Quân Tiêu Dao có được Tam Thế Nguyên Thần, đại biểu quá khứ, hiện tại, tương lai.

Nhưng trước đó, chỉ có trên đóa hoa hiện tại mới một người tí hon nguyên thần ngồi xếp bằng. Mà giờ phút này, ở đại đạo chi hoa đại biểu cho quá khứ cũng bắt đầu có một bóng người nguyên thần mơ hồ hiện lên.

“Là bởi vì ao Chúng Sinh Luân Hồi mới làm nguyên thần quá khứ của ta bắt đầu ngưng tụ sao?” Quân Tiêu Dao suy đoán.

Nhưng hiện tại, nguyên thần quá khứ chỉ là hình thức ban đầu, cũng chưa hoàn toàn ngưng tụ thành công.

“Nếu có được một công pháp linh hồn xứng với Tam Thế Nguyên Thần thì tốt rồi.” Quân Tiêu Dao không khỏi nghĩ như vậy.

Thu hoạch của Quân Tiêu Dao không chỉ dừng lại ở đó, bởi vì hắn đã có ba vạn nguyên tượng vi lạp, cho nên hiện tại Quân Tiêu Dao đã có thể bước đầu giải khóa năng lực tiếp theo của Tượng Thần Trấn Ngục Kính.

Triệu hoán cánh cửa địa ngục!

Quân Tiêu Dao có thể thông qua thúc giục nguyên tượng vi lạp, lấy sức mạnh linh hồn vô thượng để triệu hoán cánh cửa địa ngục, để vô số ác quỷ Tu La, Ma Vương La Sát trong địa ngục chiến đấu vì hắn!

Đây là một năng lực cực kỳ khủng bố, một khi thi triển ra thì đủ để huyết tẩy tứ phương!

Có thể nói, thực lực của Quân Tiêu Dao sau đột phá có tiến bộ nhảy vọt.

Còn có năng lực miễn dịch pháp lực của hắn cũng có tiến bộ, không chỉ mở rộng phạm vi, hơn nữa có thể triệt tiêu miễn dịch càng nhiều pháp lực thần thông.

Có thể nói, năng lực miễn dịch pháp lực có thể trưởng thành cùng Quân Tiêu Dao rất lâu.

“Không tồi, tuy rằng cảnh giới đột phá không nhiều, nhưng cũng tạm được, đây chỉ là khai vị trước bữa ăn mà thôi.” Quân Tiêu Dao nói.

Món ăn chính là đại cơ duyên ở thế giới Tiên Cổ.

Cơ duyên trong thế giới Tiên Cổ sẽ làm thực lực của Quân Tiêu Dao có bước nhảy vọt về chất.

“Chúc mừng thiếu chủ tu luyện thành công!”

Lý Tín, A Cửu hiện thân.

Nhìn thấy khí tức Chân Thần kích động trên người Quân Tiêu Dao, trong mắt Lý Tín hiện lên kinh ngạc cảm thán.

Phải biết rằng, đến bây giờ Quân Tiêu Dao cũng chỉ có mười lăm tuổi.

Cường giả Chân Thần mười lăm tuổi!

Cho dù là Quân Vô Hối ở độ tuổi này cũng yếu hơn Quân Tiêu Dao một chút.

Trò giỏi hơn thầy.

Lý Tín càng cảm thấy, chỉ sợ ngày sau Quân Tiêu Dao sẽ cường đại hơn cả phụ thân hắn!

“Là lúc phải rời đi, Lý Tín tiền bối thật sự không muốn cùng đi sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.

“Canh giữ ở nơi đây là sứ mệnh của mạt tướng, có lẽ sẽ có một ngày, chờ tất cả những chuyện trong Táng Giới được bình định thì ta có thể tự do.” Lý Tín nói.

Trong mắt Quân Tiêu Dao cũng lộ ra một tia khâm phục.

“Đúng rồi, xin thiếu chủ nhận lấy thứ này.”

Lý Tín như nghĩ tới cái gì, lập tức lấy ra một bùa hộ mệnh bằng ngọc từ pháp khí không gian rồi đưa cho Quân Tiêu Dao.

“Đây là...” Quân Tiêu Dao nhận lấy bùa hộ mệnh, tập trung nhìn vào.

Trên đó có khắc một hàng chữ nhỏ.

Quân tử lập mệnh, nhất sinh vô hối.

“Đây là vật mà chủ thượng để lại, hình như chủ thượng đã tính ra, cuối cùng thiếu chủ sẽ đến đây.” Lý Tín nói.

“Bùa hộ mệnh do phụ thân để lại.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thâm thúy, nhìn hàng chữ nhỏ kia.

Quân tử lập mệnh, nhất sinh vô hối!

Đây là khí phách trí tuệ cao đến mới nào?

“Chờ ngày ta trở lại Táng thổ, đó là lúc bình định Táng Giới!” Quân Tiêu Dao cất đi bùa hộ mệnh, chắc chắn mà nói.

Ai dám nói càn là có thể bình định Táng Giới?

Quân Tiêu Dao dám!

Hết chương 473.
Chương 474

Đôi mắt Lý Tín hiện lên một tia kích động nhàn nhạt, đây mới là thiếu chủ Quân gia mà ông ta nguyện trung thành!

Trong đôi mắt xinh đẹp của A Cửu cũng lộ ra một tia vui mừng.

Thiếu niên mà nàng bảo hộ, tương lai nhất định sẽ trưởng thành thành một vị anh kiệt cái thế!

Sau một hồi từ biệt, Quân Tiêu Dao và A Cửu cũng bước ra khỏi Táng Giới, chuẩn bị rời đi Vạn Cổ Táng Thổ.

Mà bên ngoài tàng giới vẫn luôn có rất nhiều sinh linh Táng thổ chờ tại đây.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao và A Cửu xuất hiện, bọn họ chuyển ánh mắt qua, khi cảm nhận được khí tức của Quân Tiêu Dao thì họ đều trợn tròn mắt.

“Con mẹ nó, không nhìn lầm đó chứ, Chân Thần Cảnh?”

Một đám sinh linh Táng thổ cứng họng.

Trước đó Quân Tiêu Dao vẫn là Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn, hiện tại nhảy một hơi lên đến Chân Thần Cảnh?

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tuyệt đối sẽ không ai tin tưởng.

Trong hư không, hai bóng hình xinh đẹp cũng hiện lên, đó là Lang Huyên và Tần Tiên Nhi.

Khi cảm ứng được Quân Tiêu Dao bước ra khỏi Táng Giới, Lang Huyên lập tức chạy đến.

“Quân công tử, rốt cuộc ngươi cũng xuất quan.” Đôi mắt xinh đẹp của Lang Huyên lưu chuyển gợn sóng, đồng thời đáy lòng cũng rất kinh ngạc.

Tu vi của Quân Tiêu Dao trực tiếp đạt tới Chân Thần Cảnh, đã vượt xa nàng ta.

Hiện tại nếu Quân Tiêu Dao đối đầu với Thập Tiểu Vương trước đó thì sợ là búng tay một cái cũng có thể diệt sát bọn họ.

“Quân mỗ cũng nên rời khỏi Táng thổ.” Quân Tiêu Dao nói.

Nghe thấy lời này, đáy mắt Lang Huyên lộ ra chút ảm đạm.

“Ngày sau có duyên gặp lại đi.” Quân Tiêu Dao cũng không có cảm giác gì, tất cả chỉ là Lang Huyên tương tư đơn phương thôi.

“Ngày sau nếu có cơ hội, Lang Huyên cũng sẽ rời khỏi Táng thổ.” Lang Huyên kiên định nói.

“So với truy đuổi ảo ảnh không chiếm được, không bằng quý trọng người trước mắt.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói, sau đó trực tiếp rời đi cùng A Cửu.

Lang Huyên sửng sốt một chút, nhìn về phía Tần Tiên Nhi bên cảnh.

Trái tim Tần Tiên Nhi cũng run lên, không ngờ Quân Tiêu Dao lại nói chuyện thay nàng.

Hai nàng nhìn nhau, yên lặng không nói gì.

Bên kia, bên ngoài Vạn Cổ Táng Thổ, nơi Man Châu.

Có không ít tu sĩ đang cướp đoạt cơ duyên tại đây, thỉnh thoảng bọn họ cũng nói về đề tài thế giới Tiên Cổ.

“Chậc chậc, nghe nói trong khoảng thời gian gần đây, Quân gia lại có một vị Tự Liệt ngã xuống, hình như là Đệ Cửu Tự Liệt, Quân Thiên Minh đúng không?”

“Đúng vậy, đây đã là vị Tự Liệt thứ ba của Quân gia ngã xuống, Thái Cổ hoàng tộc thật sự muốn một sống một chết với Quân gia mà.”

“Nhưng đám người Trọng Đồng giả Quân Lăng Thương cũng giết rất nhiều thiên kiêu của Thái Cổ hoàng tộc.”

“Đáng tiếc nhất hẳn là Đệ Tứ Tự Liệt Quân Vô Trần của Quân gia, hắn sắp đột phá đến Hư Thần Cảnh đại viên mãn, kết quả bị Hắc Ám Thần Tử của Đọa Thần Cung đánh lén, trực tiếp chết bất đắc kỳ tử.”

“Quá thảm, ta còn nghe nói, một người theo đuổi của Thần Tử Quân Gia, chính là vị truyền nhân Thôn Thần Ma Công kia, hình như đang bị Thánh Nữ thánh giáo đuổi giết.”

Bên cạnh Man châu, hai tu sĩ đang nói chuyện với nhau.

Không ngờ một bóng người đang đứng sau lưng bọn họ, yên lặng lắng nghe tất cả.

Hai tu sĩ tu vi Hư Thần Cảnh bỗng cảm thấy sống lưng phát lạnh, quay đầu thì thấy được một công tử tuấn tú mặc bạch y, khuôn mặt lạnh nhạt như sương.

“Quân... Quân... Thần Tử Quân Gia!” Hai tu sĩ hít sâu một hơi, da đầu đều tê dại.

Mặc một bộ bạch y, tuấn tú tuyệt trần, hơn nữa xuất hiện bên ngoài Táng thổ, trừ bỏ Thần Tử Quân Gia ra thì bọn họ không nghĩ ra người thứ hai.

Giờ phút này trên người Quân Tiêu Dao tỏa ra uy áp Chân Thần Cảnh và sát ý kinh khủng, dường như khiến thiên địa càn khôn cũng bị đông lại.

“Tu vi Chân Thần!” Hai tu sĩ lại run lên, quả thực trợn mắt đến lọt ra khỏi tròng!

Không phải nói khi Thần Tử Quân Gia tiến vào Táng thổ thì mới tới tu vi Thông Thiên Cảnh sao?

Sao hiện tại lại biến thành cường giả Chân Thần?

Hơn nữa xem khí tức này vô cùng hùng hồn ngưng thật, hẳn đã đạt tới đại viên mãn rồi.

Hai tu sĩ đều dại ra, run bần bật, thực lực của Quân Tiêu Dao vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Nếu truyền tin này về Tiên Vực, để mọi người biết thì sợ là sẽ gây nên chấn động và gợn sóng kinh thiên!

“Nói cho bản Thần Tử biết tin tức trong thế giới Tiên Cổ.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Hai vị tu sĩ thấy thế thì vội vàng thuật lại chuyện trong khoảng thời gian này ở thế giới Tiên Cổ cho Quân Tiêu Dao biết.

Sau khi nghe xong, Quân Tiêu Dao mặt không cảm xúc. Nhưng hai vị tu sĩ đều cảm thấy nhiệt độ trong thiên địa như giảm xuống đến điểm kết băng.

“Trong núi không có lão hổ thì khỉ xưng Đại vương, khi nào, loại như Vương Đằng, Long Ngạo Thiên cũng xứng xưng vương xưng bá ở thế giới Tiên Cổ sao?”

Quân Tiêu Dao vung ống tay áo lên, hư không chung quanh tạc nứt, mặt đất phủ kín khe nứt.

Chỉ chiêu thức này thôi đã khiến hai tu sĩ Hư Thần Cảnh run bần bật.

Con mẹ nó, quá cường đại!

Thiếu Đế Vương Đằng, cấm kỵ sơ đại Long Ngạo Thiên mà chỉ là hai con khỉ trong lời nói của Quân Tiêu Dao.

“Dám trêu chọc Quân gia, chắc chắn phải trả giá nợ máu!”

Quân Tiêu Dao đạp không mà đi.

Hai vị tu sĩ còn cảm thấy sợ hãi, cả người đều chảy mồ hôi lạnh.

Bọn họ nhìn bóng dáng siêu nhiên rời đi của Quân Tiêu Dao, trái tim đều phát run.

“Nếu Thần Tử Quân Gia bước vào thế giới Tiên Cổ, sợ là sẽ nhấc lên một trận huyết vũ tinh phong.”

“Ai có thể kháng cự hắn, ai lại dám cản được hắn?”

Tuy rằng bỏ lỡ lúc thế giới Tiên Cổ mở ra, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không để ý.

Đối hắn mà nói, hắn căn bản không lo lắng những thiên kiêu còn lại sẽ vượt qua chính mình, cho nên hắn rất an tâm mà ở lại Táng Giới tu luyện.

Nhưng lại không ngờ, ở thế giới Tiên Cổ lại có Tự Liệt của Quân gia ngã xuống.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, đây cũng là chuyện bình thường. Thời đại này rất tàn khốc, rất ít người có thể đi đến cuối cùng mà thôi.

Cho dù là Thập Đại Tự Liệt của Quân gia, cũng không có khả năng hoàn toàn bình yên đi tiếp. Ngày sau Quân gia nhất định sẽ lại đề bạt ra vài tộc nhân thiên tư xuất sắc lên thay thế những Tự Liệt đã chết.

Điều này thật lạnh lùng, cũng thật tàn khốc, nhưng đó là sự thật.

Hết chương 474.
Chương 475

“Tuy rằng có một số chuyện không thể tránh cho, nhưng các thế lực Thái Cổ hoàng tộc và Đọa Thần Cung, các ngươi quá đáng rồi.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, sát ý khiến cả hư không đông lại.

Nhưng trước khi đi đến thế giới Tiên Cổ, hắn còn cần trở về Khương gia một chuyến để giao Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo cho Khương Đạo Hư.

Rất nhanh, Quân Tiêu Dao cưỡi tàu bay trở về Khương gia.

Mà bên kia, ở một địa vực trong thế giới Tiên Cổ, có một bóng người đang lao cực nhanh qua hư không. Đó là một thiếu nữ mặc váy lụa màu đen, dáng người tinh tế, dung mạo cực kỳ xinh đẹp.

Sau lưng nàng ta có một đôi đọa thiên chi dực màu trắng đen đang tùy ý vỗ mạnh, lập tức bay vút qua hơn trăm trượng hư không.

Đó là người theo đuổi của Quân Tiêu Dao, truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, Yến Thanh Ảnh.

Tốc độ tiến bộ của Yến Thanh Ảnh cũng là cực nhanh, thân là thiên kiêu hạ giới, tu vi hiện tại của nàng lại đạt tới Hư Thần Cảnh đại viên mãn.

Chỉ cách Chân Thần Cảnh có một đường mà thôi.

Điều này là nhờ vào Thôn Thần Ma Công của nàng có thể cắn nuốt rất nhiều căn nguyên thiên phú, khiến tốc độ nàng trưởng thành cực nhanh.

Yến Thanh Ảnh lấy loại tốc độ tu luyện này thì vốn có thể nhanh chóng đột phá đến Chân Thần Cảnh.

Nhưng nửa đường lại có người bắt đầu âm thầm tổ chức, tập thể vây sát nàng.

“Yến Thanh Ảnh, cần gì giãy giụa chứ, trốn qua mùng một, tránh không khỏi mười lăm, dưới sự kêu gọi của Thánh Nữ, ngươi cho rằng mình có thể trốn thoát được bao vây tiễu trừ sao?”

“Đúng vậy, Thôn Thần Ma Công không nên tái hiện thế gian, Thánh Nữ từ bi tế thế, nguyện ý tổ chức chúng ta bóp chết Thôn Thần Ma Công trong lúc nảy sinh, hẳn ngươi nên cam tâm thúc thủ chịu trói mới đúng.”

Phía sau Yến Thanh Ảnh có chừng mấy trăm thiên kiêu đang đuổi giết nàng.

Nếu chỉ có mấy người, mười mấy người, vậy Yến Thanh Ảnh còn có thể phản sát một đợt, nhưng mấy trăm người thật sự quá nhiều.

Vài thiên kiêu dẫn đầu trong đó đều có tu vi đạt tới Hư Thần Cảnh hậu kỳ hoặc là đại viên mãn. Một mình Yến Thanh Ảnh không có khả năng chống lại nhiều người như vậy.

Hơn nữa quan trọng nhất chính là, bọn họ đều nghe theo lời kêu gọi của một người, tiến đến bao vây tiễu trừ nàng.

“Thánh Nữ Thánh giáo, Ti Di Hô!” Trong đôi mắt xinh đẹp hắc diệu thạch của Yến Thanh Ảnh có sự lạnh lẽo cực độ hiện lên.

Thánh Giáo và Nhân Tiên Giáo, Ma Tiên Giáo đều là đại giáo bất hủ của Hoang Thiên Tiên Vực, thực lực nội tình thâm hậu.

Lần này thế giới Tiên Cổ mở ra, Thánh Giáo cũng có hai nhân vật đỉnh cấp tham dự.

Là Thánh Giáo Tử và Thánh Nữ Ti Di Hô.

Mà kẻ kêu gọi chúng thiên kiêu vây sát nàng chính là Thánh Nữ Ti Di Hô.

Yến Thanh Ảnh tự hỏi, trước nay nàng và Ti Di Hô không quen biết, cũng chưa từng cắn nuốt người của Thánh Giáo. Nàng không rõ vì sao Ti Di Hô phải cho người vây sát nàng.

Chẳng lẽ thật sự chỉ vì không muốn để Thôn Thần Ma Công hiện thế sao?

“Các ngươi sẽ trả giá đắt vì hành động của mình.” Yến Thanh Ảnh lạnh lẽo nói.

Thế giới Tiên Cổ rất lớn, khi tiến vào đều được truyền tống ngẫu nhiên. Cho nên Yến Thanh Ảnh cũng không cùng đám người Nghệ Vũ, Vong Xuyên ở bên nhau. Hơn nữa bọn họ đều có cơ duyên của từng người, cũng sẽ không gặp nhau ở giai đoạn đầu.

Cho nên lúc này mới dẫn tới tình huống Yến Thanh Ảnh tứ cố vô thân.

Nghe thấy Yến Thanh Ảnh nói thế, sắc mặt những thiên kiêu đuổi giết nàng cũng mơ hồ biến đổi. Bọn họ biết, Yến Thanh Ảnh là người theo đuổi của Quân Tiêu Dao, bao vây tiễu trừ Yến Thanh Ảnh không khác đắc tội Quân Tiêu Dao triệt để.

Nhưng nghĩ đến đến bây giờ Quân Tiêu Dao còn chưa xuất hiện, các thiên kiêu đó cũng yên lòng.

“A, đừng kéo cờ nữa, còn không biết Thần Tử Quân Gia có thể tồn tại đi ra từ Táng thổ hay không, mặc dù tồn tại được thì sợ là tu vi hiện giờ của hắn cũng không bằng cả chúng ta?” Một thiên kiêu đuổi giết cười lạnh và nói.

“Đúng vậy, hơn nữa thế giới Tiên Cổ không kiêng kỵ giết chóc, Tự Liệt của Quân gia đều đã ngã xuống vài vị, còn để ý một người theo đuổi nho nhỏ là ngươi sao?” Một thiên kiêu khác nói.

“Các ngươi tìm đường chết!”

Yến Thanh Ảnh vừa tránh né, vừa dùng Thôn Thần Ma Công ra tay, lại luyện hóa vài tên thiên kiêu thành hư vô. Cứ như vậy, Yến Thanh Ảnh vừa đánh vừa lui, vẫn luôn kiên trì.

Nàng tin tưởng, Quân Tiêu Dao nhất định sẽ trở về với tư thái cường thế!

Ngay vào lúc trận tranh đấu khắp thế giới Tiên Cổ đạt tới gay cấn, lúc này Quân Tiêu Dao đã về tới Khương gia.

Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, tất cả tộc nhân Khương gia đều ngây ngẩn cả người, sau đó phát ra tiếng kinh hô mừng như điên.

“Thiếu chủ... Là thiếu chủ đã trở lại!”

“Thiếu chủ thật sự bình yên trở lại từ Vạn Cổ Táng Thổ!”

“Trời ạ, khí tức này... Ta không nhìn lầm đúng không, Chân Thần Cảnh!”

Khi cảm nhận được khí tức tu vi của Quân Tiêu Dao, tất cả tộc nhân Khương gia đều dại ra.

Nếu không phải biết Quân Tiêu Dao đi đến Táng thổ, thậm chí bọn họ hoài nghi có phải Quân Tiêu Dao đã đi dạo trong thế giới Tiên Cổ một vòng rồi trở lại hay không.

Nếu không thì sao thực lực có thể tăng lên nhanh như vậy, thậm chí còn lợi hại hơn những thiên kiêu hiện tại còn đang rèn luyện ở thế giới Tiên Cổ.

“Tiêu Dao, con đã trở lại rồi!”

Khương Nhu lập tức lắc mình, sau đó xuất hiện trước người Quân Tiêu Dao, bà sờ mặt hắn, lại chụp vai hắn, giống như đang kiểm tra Quân Tiêu Dao có bị thương hay không.

Phát hiện Quân Tiêu Dao hoàn toàn không việc gì, Khương Nhu mới thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi nói: “Con đi Táng thổ lâu như vậy mà không trở lại, nương lo lắng muốn chết.”

“Nương, người còn không biết tài năng của hài nhi sao, cần gì lo lắng.” Quân Tiêu Dao cười cười.

“Đúng rồi, ông ngoại đâu?” Quân Tiêu Dao nói.

“Sức khỏe của ông ngoại con càng ngày càng không ổn.” sắc mặt Khương Nhu hơi ảm đạm xuống.

“Không sao, hài nhi may mắn không làm nhục mệnh.” Quân Tiêu Dao lấy ra Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.

Trong nháy mắt, thiên địa chung quanh đều an tĩnh.

Những tộc nhân Khương gia đều trừng lớn đôi mắt, bất giạc há to miệng ra.

Trong dự đoán của bọn họ, Quân Tiêu Dao có thể bình yên trở về từ Táng thổ đã xem như kỳ tích.

Bọn họ không nghĩ tới chính là, Quân Tiêu Dao thật sự mang Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo về từ Táng thổ!

Hết chương 475.

Advertisement
';
Advertisement