Chương 496
Giọng điệu của Quân Tiêu Dao thật nhẹ nhàng bâng quơ. Đối với hắn mà nói, đây chỉ là một trò chơi mà thôi.
Nếu có thể chơi tiếp thì chơi. Không chơi được thì trực tiếp san bằng tất cả.
Lôi Minh Viễn nghe vậy cũng âm thầm líu lưỡi.
Đối người không có thực lực mà nói, bọn họ chỉ có thể dựa vào tính kế để giành chiến thắng. Mà người có thực lực thì tính kế chỉ là một trò chơi.
Nếu thất bại cũng không có gì, vẫn có thể dựa vào thực lực để đẩy ngang tất cả.
Đúng lúc này, một bóng hình xinh đẹp bay tới từ nơi xa. Khi nhìn thấy bóng dáng đó, Lôi Minh Viễn lập tức sửng sốt.
Thật sự bị Quân Tiêu Dao tính kế thành công!
Người tới chính là Bạch Mị Nhi.
Khi Bạch Mị Nhi nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì trong đôi mắt xinh đẹp cũng lộ ra vui sướng cực độ. Cảm giác này giống như qua cơn mưa trời lại sáng, gặp được ánh mặt trời.
“Quân công tử!” Bạch Mị Nhi di chuyển gót sen, trực tiếp lao đến trước người Quân Tiêu Dao.
Trên mặt nàng còn nước mắt, lúc này nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trái tim nàng ta khó có thể bình tĩnh.
“Bạch cô nương, sao ngươi...” Quân Tiêu Dao cố ý lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Bạch Mị Nhi cắn môi, lòng tràn đầy tủi nhục.
“Nếu Bạch cô nương không ngại thì có thể nói với ta.” Quân Tiêu Dao cười nhạt, nâng lên tay, chùi đi nước mắt trên mặt Bạch Mị Nhi.
Cảm nhận được sự dịu dàng của Quân Tiêu Dao, rốt cuộc Bạch Mị Nhi cũng không nhịn được mà chôn đầu vào ngực Quân Tiêu Dao, bắt đầu nức nở.
Quân Tiêu Dao vỗ vỗ vai ngọc của Bạch Mị Nhi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nghiền ngẫm không dễ phát hiện ra được.
Nhìn Bạch Mị Nhi nhào vào trong ngực, Lôi Minh Viễn đứng bên cạnh cũng chấn kinh. Không phải Bạch Mị Nhi này thích Long Ngạo Thiên sao?
Sao hiện tại lại lộ ra vẻ mặt tủi thân mà nhào vào vòng tay Quân Tiêu Dao?
Quân Tiêu Dao làm đầu Long Ngạo Thiên xanh lè rồi à?
“Trâu bò!” Lôi Minh Viễn âm thầm cảm thán.
Chỉ dựa vào biểu diễn cấp ảnh đế là có thể tùy tùy tiện tiện chinh phục một thiên nữ vương tộc.
Đổi lại là thiên kiêu khác thì tuyệt đối không làm được. Bởi vì không có bao nhiêu thiên kiêu càng ưu tú hơn Long Ngạo Thiên.
Nhưng ngặt nổi Quân Tiêu Dao lại tốt hơn Long Ngạo Thiên, hơn nữa Bạch Mị Nhi hoàn toàn nản lòng thoái chí đối với Long Ngạo Thiên, có hành động này cũng có thể hiểu được.
Kế tiếp, Bạch Mị Nhi cũng nói chuyện đứt quãng mà kệ lại tất cả cho Quân Tiêu Dao. Khi nghe thấy Long Ngạo Thiên cứu kiêu nữ Ngao của Loan Long Nhân tộc ra, đáy mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe lên một cái.
Cuối cùng kế hoạch trong đầu cũng hoàn toàn thành hình.
Đương nhiên, muốn thực thi kế hoạch còn cần Bạch Mị Nhi trợ giúp.
Nghe Bạch Mị Nhi nói xong, Quân Tiêu Dao cũng khẽ lắc đầu cảm thán: “Không ngờ Long Ngạo Thiên lại là hạng người này, vậy mà trước đó ta còn xem hắn như một đối thủ chân chính.”
Nghe Quân Tiêu Dao nói vậy, Bạch Mị Nhi càng cảm thấy an ủi.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì lập tức cười lạnh dưới đáy lòng.
Nữ tử bị tổn thương là lúc yếu ớt nhất. Lúc này, nếu nương theo suy nghĩ của nàng thì nhất định sẽ càng lấy được trái tim của nữ nhân.
Cộng thêm một chút thủ đoạn ôn nhu, rất dễ có thể đánh bại phòng tuyến tâm lý cuối cùng của nữ tử.
Trước đó sở dĩ Quân Tiêu Dao mang dáng vẻ thẳng nam sắt thép, chỉ là do hắn lười chơi thủ đoạn với nữ nhân mà thôi, nếu thật sự chơi thủ đoạn thì hoàn toàn trở thành lão tra nam, bởi vì trong thiên hạ không có mấy nữ nhân có thể thật sự ngăn cản mị lực của Quân Tiêu Dao.
“Quân công tử, đừng nhắc đến hắn nữa, trước đó đều là Mị Nhi ngu muội, hiện tại trong lòng ta chỉ có hận thù đối với hắn.” Bạch Mị Nhi cắn chặt răng mà nói.
“Hiện tại tỉnh ngộ cũng còn kịp.” Quân Tiêu Dao cười cười và nói.
Nhìn nụ cười ôn hòa tuấn nhã của Quân Tiêu Dao, gương mặt Bạch Mị Nhi đỏ lên, trái tim đập càng kịch liệt.
“Quân công tử, nô gia...” Bạch Mị Nhi muốn nói lại thôi.
Nàng có thiện cảm rất lớn với Quân Tiêu Dao, chỉ là trước đó vì Long Ngạo Thiên nên đè nén xuống thôi.
Mà hiện tại, sau khi hoàn toàn ném ra Long Ngạo Thiên, thiện cảm đối với Quân Tiêu Dao lập tức không nén được mà bùng nổ.
“Làm sao vậy?” Quân Tiêu Dao cười nói.
Con mồi đã bị quấn vào mạng nhện.
“Quân công tử ưu tú như thế, nhưng bên cạnh lại không có một nữ tử thân mật chân chính.” Bạch Mị Nhi nói.
“Đó là bởi vì Quân mỗ không muốn phụ ai, càng không muốn tổn thương bất cứ nữ tử nào, cho nên tình nguyện độc thân một mình.” Quân Tiêu Dao thở dài khe khẽ và nói.
Lời này càng làm trái tim Bạch Mị Nhi tê dại.
Quân Tiêu Dao cũng quá có trách nhiệm, so ra thì Long Ngạo Thiên chính là đại tra nam đùa bỡn tình cảm của nữ nhân.
Nhìn đôi mắt sùng bái của Bạch Mị Nhi, Quân Tiêu Dao cười lạnh trong lòng.
Sở dĩ lẻ loi một mình, nguyên nhân chân chính là vì hắn chướng mắt hầu hết nữ nhân.
Không phải nữ nhân tùy tiện nào cũng xứng đôi với Quân Tiêu Dao, nhưng biểu hiện này lại biến thành có trách nhiệm trong mắt Bạch Mị Nhi.
“Không biết nô gia có thể đi theo bên cạnh Quân công tử hay không?” Bạch Mị Nhi lấy hết can đảm mà nói.
Lời này rất thẳng thắn, chỉ thiếu điều nói thẳng là ta muốn làm nữ nhân của ngươi.
“Hả, chuyện này...” Quân Tiêu Dao lộ ra một tia do dự.
“Quân công tử, trước đó tuy nô gia đui mù, thích Long Ngạo Thiên kia, nhưng nô gia bảo đảm, chưa từng để Long Ngạo Thiên chạm vào, cả tay cũng chưa nắm lấy một lần.”
Bạch Mị Nhi cho rằng Quân Tiêu Dao ghét bỏ nàng dơ bẩn, nhưng thật ra Bạch Mị Nhi vì tu luyện công pháp nên cũng không để Long Ngạo Thiên chạm vào một đầu ngón tay.
“Không cần giải thích, Quân Tiêu Dao ta là người bụng dạ hẹp hòi như vậy sao?” Quân Tiêu Dao cười cười.
Lôi Minh Viễn đứng bên cạnh cũng nhịn không được mà chửi thầm, ngươi không chê người ta mà trước đó còn đặc biệt đi thay đổi một bộ quần áo?
Nói trắng ra là, từ đầu đến cuối Quân Tiêu Dao cũng chỉ xem Bạch Mị Nhi là một công cụ mà thôi.
“Quân công tử...”
Nghe Quân Tiêu Dao thông hiểu cho người khác như thế, trong đôi mắt đào hoa Bạch Mị Nhi của cũng hiện ra ái mộ cuồng nhiệt.
Lúc này từ trong ra ngoài của Thiên nữ Thiên Hồ Tộc đều chất đầy dáng vẻ của Quân Tiêu Dao, không biết Long Ngạo Thiên thấy tình cảnh này có hộc máu hay không?
Hết chương 496.
Chương 497
Nhìn ái mộ cuồng nhiệt tới cực điểm trong đôi mắt đào hoa của Bạch Mị Nhi, Quân Tiêu Dao cũng hơi kinh ngạc.
Bạch Mị Nhi này còn có tiềm chất bệnh kiều, nói không chừng thật sự có thể chẻ đôi Long Ngạo Thiên ra.
Nếu một nữ nhân thật sự muốn trả thù thì thủ đoạn còn ác độc hơn nam nhân nhiều. Bằng không sao có câu nói ‘Độc nhất là lòng dạ đàn bà’ chứ.
“Bạch cô nương đi theo bên cạnh ta thì tất nhiên không thành vấn đề.”
“Chỉ là sau này ta còn phải đối chiến với Long Ngạo Thiên và Long Cát công chúa, nếu hai người bọn họ liên thủ thì ta cũng không thể bảo đảm an nguy cho ngươi.” Quân Tiêu Dao ra vẻ quan tâm mà nói.
Nghe Quân Tiêu Dao đang suy xét an nguy của nàng, trong lòng Bạch Mị Nhi lập tức xuất hiện một cảm giác an toàn ngọt ngào ấm áp.
Nhưng vừa nghe đến Long Cát công chúa, đáy mắt nàng lập tức hiện ra một loại địch ý bản năng.
Tuy hiện tại nàng đã không có bất cứ tình cảm nào với Long Ngạo Thiên, nhưng Long Cát công chúa vẫn khiến nàng chán ghét.
Trước đó Long Ngạo Thiên nói muốn Long Cát công chúa làm chính cung, bảo nàng làm thiếp thất. Vậy chẳng phải là đang nói nàng không bằng Long Cát công chúa.
“Quân công tử, chúng ta có biện pháp đối phó bọn họ không?” Bạch Mị Nhi nói.
Quân Tiêu Dao chiếu cố nàng như thế, tất nhiên nàng cũng phải bỏ ra một phần sức lực, hiện tại Bạch Mị Nhi đã hoàn toàn suy xét thay cho Quân Tiêu Dao.
Đáy mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia dị sắc, đây chính là điều hắn muốn.
“Biện pháp cũng không phải không có... Nhưng... Có lẽ sẽ làm Mị Nhi khó xử.” Quân Tiêu Dao nói.
Nghe thấy Quân Tiêu Dao gọi nàng là Mị Nhi, trái tim Bạch Mị Nhi lập tức tê dại, cả thân thể như muốn hòa tan, gương mặt ửng đỏ.
Quân Tiêu Dao đi đến bên tai Bạch Mị Nhi, môi lẩm bẩm, nói một vài câu.
Bạch Mị Nhi lộ ra vẻ mặt thẹn thùng, hơi thở của Quân Tiêu Dao phà vào lỗ tai non mịn của nàng, thật ngứa.
Sau khi nói xong, Quân Tiêu Dao nói: “Đương nhiên, Quân mỗ sẽ không miễn cưỡng, ngươi không làm cũng không sao.”
Bạch Mị Nhi nghe vậy thì gật đầu chắc chắn và nói: “Quân công tử chiếu cố ta như vậy, Mị Nhi nhất định phải trợ giúp công tử, nô gia đi ngay.”
“Ừ, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, không thể lộ ra đuôi cáo.”
Quân Tiêu Dao vừa nói vừa cầm lấy cái đuôi cáo sau mông Bạch Mị Nhi, thưởng thức một chút.
Mặt Bạch Mị Nhi càng ửng đỏ, ngượng ngùng không thôi.
Long Ngạo Thiên còn chưa được chạm vào tay của nàng, mà Quân Tiêu Dao lại dùng tay vuốt ve thưởng thức đuôi cáo của nàng.
Phải biết rằng, đối với Thiên Hồ Tộc thì cái đuôi không chỉ dùng để gãy ngứa, mà là bộ phận mẫn cảm.
“Quân công tử...” Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Mị Nhi ngập nước, da thịt đỏ ửng, nơi nào đó đã chảy nước.
“Đi thôi.” Quân Tiêu Dao buông đuôi cáo ra, cười cười.
Bạch Mị Nhi vô cùng ngượng ngùng, trong lòng lại rất vui vẻ, cuối cùng nhìn thật sâu vào Quân Tiêu Dao lần nữa rồi xoay người bay đi.
Nhìn bóng người của Bạch Mị Nhi biến mất trên trời cao, lúc này ý cười trên mặt Quân Tiêu Dao mới tắt đi. Sau đó, hắn lấy ra một mảnh vải trắng, chà lau cái tay vừa sờ soạng đuôi cáo.
Lôi Minh Viễn đứng bên cạnh đã mang đầy kính nể.
“Thủ đoạn tán tỉnh của Thần Tử đại nhân cũng thật cao minh.” Lôi Minh Viễn tán thưởng không thôi, cực kỳ sùng bái.
“Ngươi có dung mạo địa vị của ta thì cũng có thể làm được.” Quân Tiêu Dao cười cười.
“Vậy quên đi, trên đời này có ai so sánh được với Thần Tử đại nhân.” Lôi Minh Viễn ngượng ngùng cười.
Đừng nói là so với Quân Tiêu Dao, cho dù chỉ có một phần mười dung mạo và thân phận của Quân Tiêu Dao thì cũng đủ để vô số kiêu nữ hồng nhan điên cuồng.
“Thần Tử đại nhân, kế tiếp chúng ta nên làm gì?” Lôi Minh Viễn hỏi.
“Chờ xem, chờ một trò hay.” Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong.
Loại cảm giác không cần tốn nhiều sức đã có thể đùa bỡn kẻ địch trong lòng bàn tay còn rất không tồi.
Quân Tiêu Dao hơi ngẩng đầu, như xuyên qua hư không, thấy được bên ngoài thế giới Tiên Cổ.
Thân thể hắn hơi chấn động, một khí cơ kỳ lạ phát ra, sau đó, chung quanh tấm kính tiên cổ bên ngoài các thế lực đột nhiên phát hiện bọn họ không nhìn thấy được tình hình của Quân Tiêu Dao.
“Đây là chuyện gì?” Rất nhiều người cảm thấy thật khó hiểu.
Quân Tiêu Dao có thể ẩn giấu khí tức của mình, không cho người ngoài nhìn trộm?
Không biết vì sao, trong lòng đám sinh linh Tổ Long Sào đều mơ hồ có một dự cảm chẳng lành.
Bên trong thế giới Tiên Cổ.
Long Ngạo Thiên vẫn đang trợ giúp Ngao Loan điều tức, mà ánh mắt Ngao Loan nhìn về phía Long Ngạo Thiên cũng bắt đầu ẩn chứa tình ý.
Long Ngạo Thiên không chỉ có dung mạo tuấn lãng, thực lực cường hãn, hơn nữa còn là sơ đại Tổ Long Sào, trên người mang huyết mạch Đế Long, cũng khó trách Ngao Loan sẽ động tâm trước một thiên kiêu tuyệt đại như vậy.
“Long Công tử, chờ lúc sau Tiên Cổ Đạo Hồ phun trào, ta sẽ mang ngươi đi đến khu vực trung tâm, coi như một chút báo đáp bé nhỏ không đáng kể gì.” Ngao Loan hơi choáng váng mà nói.
“Ha hả, vậy đa tạ Ngao Loan cô nương.” Long Ngạo Thiên vui rạo rực trong lòng.
Lúc này, phía chân trời nơi xa bỗng có động tĩnh truyền đến, cảm ứng được khí tức quen thuộc kia, khóe miệng Long Ngạo Thiên nâng lên nụ cười nhạt, quay đầu nhìn lại.
Quả nhiên là Bạch Mị Nhi.
Nhìn thấy Bạch Mị Nhi trở về, đáy mắt Long Ngạo Thiên hiện lên chút ý cười.
Quả nhiên, Bạch Mị Nhi vẫn không rời khỏi hắn được.
Mà Ngao Loan, đôi mày nhíu lại không dễ phát hiện, hình như không muốn nhìn thấy Bạch Mị Nhi trở về. Bởi vậy có thể thấy được, Ngao Loan cũng là một nữ nhân có dục vọng độc chiếm rất mạnh.
“Ngạo Thiên ca ca...” Bạch Mị Nhi cắn môi, muốn nói lại thôi.
“Không sao, trở về là được rồi, chờ đến lúc đó chúng ta cùng đi đến Tiên Cổ Đạo Hồ.” Long Ngạo Thiên cười ha hả và nói.
Bạch Mị Nhi ngọt ngào cười nói: “Đa tạ Ngạo Thiên ca ca!”
Nhưng Long Ngạo Thiên không chú ý tới, dưới đáy mắt Bạch Mị Nhi ẩn chứa một tia trào phúng lạnh lẽo.
Mấy canh giờ trôi qua, màn đêm buông xuống thế giới Tiên Cổ.
Long Ngạo Thiên đang một mình điều tức tu luyện, tuy hắn ta có thiên phú tuyệt thế, nhưng cũng rất chăm chỉ, càng đừng nói, hiện tại còn xuất hiện đại địch Quân Tiêu Dao này.
Long Ngạo Thiên tính sau khi có được cơ duyên ở Tiên Cổ Đạo Hồ thì đi giết Quân Tiêu Dao.
Mà bên kia, Ngao Loan cũng đang điều tức trong một sơn động cách đó không xa.
Hết chương 497.
Chương 498
“Ai!”
Bỗng nhiên, Ngao Loan mở đôi mắt xinh đẹp ra, ánh mắt sắc bén như kiếm.
Một nữ tử mặc váy hồng hiện thân, sau lưng có sáu cái đuôi cáo xoã tung, chính là Bạch Mị Nhi.
“Là ngươi, đơn độc tìm ta làm gì?” Ngao Loan không mặn không nhạt mà hỏi.
Hiển nhiên, nàng cảm thấy khá khó chịu với con hồ ly tinh Bạch Mị Nhi này.
“Chúng ta không có bất cứ quan hệ nào, ngươi lại thù hằn ta như vậy, là bởi vì Ngạo Thiên ca ca sao?” Bạch Mị Nhi nhướng mày lên, hỏi.
“Ngươi... Ngươi hỏi chuyện này để làm gì?” Giọng nói của Ngao Loan cứng lại, muốn phản bác, rồi lại nói không nên lời.
“Quả nhiên, ngươi cũng thích Ngạo Thiên ca ca.” Bạch Mị Nhi nói.
“Thì tính sao, ta cũng là kiêu nữ của Long Nhân tộc, thân phận vô cùng tôn quý, chẳng lẽ không xứng thích Long công tử sao?” Ngao Loan trực tiếp nói thẳng ra.
“Ai, không có gì, chỉ đang cảm thán, chúng ta đều là người số khổ, bởi vì Ngạo Thiên ca ca sớm đã có người trong lòng.” Bạch Mị Nhi lắc đầu, thương cảm mà nói.
“Ngươi nói cái gì?” Ngao Loan nhíu mày lại.
Kế tiếp, Bạch Mị Nhi lập tức kể lại chuyện của Long Cát công chúa và Long Ngạo Thiên muốn Long Cát công chúa làm chính cung, các nữ nhân khác chỉ có thể làm thiếp thất linh tinh.
Sau khi nghe xong, sắc mặt Ngao Loan lập tức thay đổi.
“Long Cát công chúa, nàng dựa vào cái gì mà lấy được trái tim của Long công tử, còn nữa, sao ta biết ngươi không phải đang gạt ta?” Ngao Loan cũng không ngốc, nhìn thẳng Bạch Mị Nhi và nói.
“Ngươi không tin thì có thể đi hỏi, chỉ là đừng nói là ta nói, ta làm một thiếp thất nho nhỏ cũng đã thấy đủ, nhưng ngươi chính là quý nữ của Long Nhân tộc, lại bị xem là không bằng Long Cát công chúa, đáng tiếc...” Bạch Mị Nhi lắc đầu thở dài.
Không thể không nói, thân là hồ ly tinh, Bạch Mị Nhi cũng rất giỏi trong chuyện châm ngòi. Sắc mặt Ngao Loan không ngừng thay đổi, sau đó đứng dậy, lao ra sơn động, hiển nhiên là đi tìm Long Ngạo Thiên kia chất vấn.
Nhìn bóng người Ngao Loan rời đi, Bạch Mị Nhi cười cười và nói: “Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Quân công tử, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch của hắn.”
“Quân công tử, nô gia nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ của chàng.” Bạch Mị Nhi dùng đôi tay chống cằm.
Nàng đã chờ không kịp, muốn được Quân Tiêu Dao khích lệ và ôm ấp.
Nghe Bạch Mị Nhi nói xong, Ngao Loan cũng đi tìm Long Ngạo Thiên. Đương nhiên, nàng không trực tiếp mở miệng chất vấn trắng trợn, mà là nói bóng nói gió.
Quả nhiên, khi nhắc tới Long Cát công chúa, thái độ của Long Ngạo Thiên trở nên không giống.
Trực giác nữ nhân khiến Ngao Loan nhận ra, Long Cát công chúa có địa vị cao nhất trong lòng Long Ngạo Thiên. Mà nàng nhiều nhất cũng chỉ là hồng nhan bèo nước gặp nhau với Long Ngạo Thiên mà thôi.
Sau khi đã hỏi dò, Ngao Loan về tới sơn động, Bạch Mị Nhi vẫn đứng ở cửa sơn động.
“Thế nào, hiện tại tin lời ta nói chưa?” Bạch Mị Nhi cười tủm tỉm mà nói.
“Ngươi nói cho ta những điều này là vì nguyên nhân gì?” Ngao Loan nhìn thẳng vào Bạch Mị Nhi, lạnh nhạt nói.
“Nếu không có Long Cát công chúa, không phải ngươi sẽ có cơ hội trở thành người quan trọng nhất của Ngạo Thiên ca ca sao?” Bạch Mị Nhi nói.
“Ý của ngươi là, muốn ta giết Long Cát công chúa kia?” Đôi mắt Ngao Loan bắn ra ánh sắc lạnh.
“Có gì không thể kia chứ?” Bạch Mị Nhi nói.
“Thì ra đây là mục đích của ngươi.” Ngao Loan như đã nhìn thấu suy nghĩ của Bạch Mị Nhi.
Bạch Mị Nhi cũng không giấu diếm mà nhún vai nói: “Ta thừa nhận, ta cũng rất ghen ghét Long Cát công chúa, muốn ả chết, dựa vào cái gì ả có thể chiếm lấy trái tim Ngạo Thiên ca ca?”
“Đương nhiên, nô gia cũng không có dã tâm, có thể làm thiếp thất là đã thỏa mãn, cũng không cầu cái gì, nhưng ngươi thì sao, ngươi chính là quý nữ của Long Nhân tộc, nguyện ý giống như ta sao?”
Nghe Bạch Mị Nhi thẳng thắn nói ra như thế, Ngao Loan lập tức suy tư.
Đúng vậy, mục đích của Bạch Mị Nhi chính là như thế.
“Nếu ta động thủ, bị Long Công tử biết được thì chẳng phải chàng sẽ càng chán ghét ta?” Ngao Loan nói.
“Vậy rất đơn giản, không phải Long Nhân tộc các ngươi rất có uy vọng ở thế giới Tiên Cổ sao, tùy tiện chỉ huy mấy thiên kiêu tinh anh chủng tộc Tiên Cổ dẫn Long Cát công chúa vào sát trận nào đó, muốn giết ả không phải dễ như trở bàn tay aa2?”
“Đến lúc đó ta không nói, ngươi không nói, ai biết Long Cát công chúa là ngươi phái người đi giết?”
Không thể không nói, kế hoạch Bạch Mị Nhi gần như không có sơ hở nào.
Tuy Long Cát công chúa kia rất mạnh, nhưng thiên kiêu chủng tộc Tiên Cổ cũng không phải ăn chay. Bởi vì hoàn cảnh ở thế giới tiên cổ nên cảnh giới và thực lực của thiên kiêu chủng tộc Tiên Cổ đều cao hơn thiên kiêu ngoại giới một bậc, thiên kiêu Tiên Vực bình thường thật sự đánh không lại thiên kiêu chủng tộc Tiên Cổ.
Càng đừng nói còn có sát trận thêm vào, muốn lặng lẽ tiêu diệt Long Cát công chúa cũng không phải chuyện không có khả năng.
“Ngươi hao hết tâm tư như vậy, là muốn ta giết Long Cát công chúa?” Ngao Loan vẫn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, nhưng lại không thể nói rõ.
Bởi vì Bạch Mị Nhi thật sự đã nói thẳng mục đích của nàng là muốn Long Cát công chúa chết. Nàng ta cũng có đầy đủ lý do và lập trường.
“Ta chỉ đưa ra một kiến nghị, có làm hay không thì tùy ngươi, dù sao đến lúc nhìn thấy Ngạo Thiên ca ca theo đuổi Long Cát công chúa thì ngươi đừng thương tâm khổ sở là được.” Bạch Mị Nhi một bộ không sao cả mà nói.
Đôi mắt xinh đẹp của Ngao Loan liên tục biến ảo.
Nói thật, tuy rằng nàng và Long Ngạo Thiên chỉ ở chung có mấy ngày ngắn ngủn, nhưng Ngao Loan thật sự xác đã rất thích Long Ngạo Thiên.
Duyên phận tới rồi thì ngăn cũng ngăn không được.
Hơn nữa Ngao Loan cũng xác định Long Ngạo Thiên có tình cảm với nàng.
Nghĩ đến ngày sau, có khả năng Long Ngạo Thiên sẽ theo đuổi kia Long Cát công chúa, Ngao Loan cảm giác trong lòng thật khó chịu.
Thân là kiêu nữ thân phận tôn quý của Long Nhân tộc, dục vọng chiếm hữu của nàng vốn rất mạnh.
Ngao Loan cũng không mơ tưởng để Long Ngạo Thiên chỉ thích một mình nàng, nhưng ít ra Ngao Loan phải làm người có sức nặng nhất trong lòng Long Ngạo Thiên.
Còn về Long Cát công chúa, hiển nhiên là không thể tồn tại, nói từ khía cạnh nào đó thì đây tương tự như cung đấu, những phi tử đó vì tranh giành được Hoàng Thượng sủng hạnh mà sẽ tìm mọi cách mưu hại phi tần khác.
Hết chương 498.
Chương 499
“Được rồi, ta đã biết, nhưng ta nói trước, đây là bí mật của chúng ta, nếu ngươi tiết lộ ra ngoài, ta không chỉ nói cho Long Công tử biết là ngươi đề nghị, còn phải tự tay diệt sát ngươi!” Ngao Loan dùng ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Bạch Mị Nhi.
Bạch Mị Nhi cười khúc khích và nói: “Yên tâm, ta không ngốc như vậy, Long Cát công chúa là kẻ địch chung của chúng ta, không phải sao?”
Nghe Bạch Mị Nhi nói thế, sắc mặt Ngao Loan hơi dịu lại, xem như yên lòng.
Ngao Loan cũng là một nữ tử sấm rền gió cuốn, nếu đã quyết định làm thì phải làm nhanh chóng dứt khoát.
Cách thời điểm Tiên Cổ Đạo Hồ phun trào còn một thời gian, mà trong thời gian này cũng là thời cơ tốt nhất để Ngao Loan ra tay.
Kế tiếp, Ngao Loan bắt đầu lên kế hoạch. Đầu tiên nàng ta mượn cớ rời đi một lát, Long Ngạo Thiên cũng không hoài nghi chút nào.
Đối với Long Ngạo Thiên mà nói, hắn chỉ cần an tĩnh điều tức, sau đó chờ đợi Ngao Loan dẫn mình đi đến Tiên Cổ Đạo Hồ là được.
Ngao Loan đi tới một dãy núi, lấy ra một lệnh bài mạ vàng rồi rót pháp lực vào trong đó.
Trên lệnh bài, đồ đằng hình rồng màu vàng kim bắt đầu tỏa ra ánh hào quang. Trước đó khi Ngao Loan bị nhốt trong sát trận, có trận pháp cách trở, nàng cũng không dùng được lệnh bài này, nhưng hiện tại lại vừa vặn có thể phát huy tác dụng.
Ngay vào lúc Ngao Loan thúc giục lệnh bài, ở một mảnh đất nào đó ở khu vực này, từng khối đá tảng bỗng rung động, sau đó những người khổng lồ bằng đá dựng lên, thì ra là người Đá.
Đây là nhất mạch trong chủng tộc Tiên Cổ, tên là Nham Ma tộc.
“Là Thiên Long Lệnh của Long Nhân tộc, lệnh bài này vừa xuất hiện thì có thể kêu gọi các tộc của khu vực chung quanh, các ngươi đi xem đi.” Một vị trưởng lão Nham Ma tộc nói.
Cường giả của chủng tộc Tiên Cổ không thể rời khỏi của tộc địa bọn họ, chỉ có thế hệ trẻ có thể tự do hành động.
“Tuân lệnh!” Vài thiên kiêu Nham Ma tộc ồm ồm đáp lại.
Kẻ có tu vi tối cao trong đó đã đến Chân Thần Cảnh hậu kỳ, cảnh giới tu vi này đã vượt qua hơn chín phần thiên kiêu Tiên Vực.
Còn so với Quân Tiêu Dao, bởi vì hắn là dị số, cho nên căn bản không có gì để so cả.
Trừ Nham Ma tộc ra, ba đại chủng tộc Tiên Cổ gồm Lôi Viên tộc, Phong Linh tộc, Kim Cương tộc ở khu vực gần đó cũng cảm ứng được dao động của Thiên Long Lệnh, phái ra thế hệ trẻ tiến đến điều tra.
Phóng mắt nhìn ra toàn bộ thế giới Tiên Cổ, Long Nhân tộc cũng rất có uy vọng và quyền uy, cũng là dê đầu đàn trong các chủng tộc Tiên Cổ.
Bởi vậy, Ngao Loan thân là quý nữ của Long Nhân tộc mới có sức kêu gọi như vậy, có thể lấy Thiên Long Lệnh để gọi thiên kiêu tứ phương tới.
Không bao lâu sau, Ngao Loan đã chờ được thiên kiêu chủng tộc tứ phương.
Trừ Nham Ma tộc ra, toàn thân của thiên kiêu Lôi Viên tộc quấn quanh sức mạnh lôi đình giống như Viên Hầu.
Thiên kiêu của Phong Linh tộc không có hai tay, thay vào đó là đôi cánh màu xanh lá, quanh thân có gió xoáy màu xanh lá quay quanh.
Thân thể Kim Cương tộc cứng rắn, là chủng tộc do kim loại thành linh, ở trình độ nào đó cũng tương tự như thánh linh. Ví dụ như bản thể của Luân Hồi Thánh Linh trong thư viện Thánh Linh chính là Luân Hồi Đạo Kim.
Mà bản thể của Kim Cương tộc chính là đá Kim Cương.
Thiên kiêu của tứ đại chủng tộc đã đến, nhìn thấy Ngao Loan thì đều chắp tay và nói: “Ra mắt quý nữ của Long Nhân tộc, không biết quý nữ có gì sai bảo?”
Cảm ứng được tu vi của thiên kiêu tứ đại chủng tộc, Ngao Loan vừa lòng gật gật đầu.
Vì không để lộ bí mật, tất nhiên Ngao Loan không có khả năng phái thiên kiêu Long Nhân tộc ra đi giết chết Long Cát công chúa, thiên kiêu của tứ đại chủng tộc cũng đã đủ rồi.
“Ta triệu các ngươi tới là muốn các ngươi giúp một chuyện, giúp ta giết một người.” Ngao Loan nheo đôi mắt lại, trong mắt hiện lên sát ý.
Trong mắt nàng ta, Long Cát công chúa đã trở thành người chết.
“Giết người?”
Thiên kiêu của tứ đại chủng tộc nhìn nhau một cái, đều cảm thấy hơi kinh ngạc.
Ở thế giới Tiên Cổ, Long Nhân tộc uy hiếp tứ phương, vô cùng bá đạo. Cho dù là thiên kiêu từ bên ngoài tiến vào, hay là chủng tộc trong thế giới Tiên Cổ, gần như không có ai dám trêu chọc người của Long Nhân tộc.
Hiện tại là tên vô tri ngu xuẩn nào dám chọc giận quý nữ của Long Nhân tộc?
“Các ngươi không cần biết nhiều tình huống cụ thể, chỉ cần giúp ta giết người là được.”
“Người nọ tên là Long Cát công chúa, cũng coi như thiên kiêu đỉnh cấp của ngoại giới, các ngươi không thể để lật thuyền trong mương.”
“Mặt khác, vì bảo đảm có thể giết chết ả, các ngươi có thể dẫn ả vào một sát trận bí ẩn.” Ngao Loan nói.
Nghe thấy lời nói củaNgao Loan, thiên kiêu của tứ đại chủng tộc cũng không cảm thấy có khó khăn gì.
Cảnh giới thực lực của bọn họ vốn cao hơn thiên kiêu ngoại giới một chút, hơn nữa các thiên kiêu của tứ đại chủng tộc liên thủ và cả sát trận thêm vào, muốn giết một thiên kiêu ngoại giới thì thật sự quá mức nhẹ nhàng.
Dù là thiên kiêu cao cấp nhất thì bọn họ cũng tự tin có thể giết chết được.
“Xin quý nữ yên tâm, chúng ta đương nhiên sẽ giúp chút chuyện vặt này.” Thiên kiêu của Lôi Viên tộc chắp tay và nói.
“Hả, nếu lần này các ngươi làm tốt thì có thể chia thêm cho các ngươi một chút khu vực Tiên Cổ Đạo Hồ.” Ngao Loan nói.
Thiên kiêu của tứ đại chủng tộc nghe vậy thì đều lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.
Bọn họ cũng rất thèm muốn khát khao Tiên Cổ Đạo Hồ. Tuy rằng tứ đại chủng tộc đều chiếm riêng một khu vực trong Tiên Cổ Đạo Hồ, nhưng cũng không phải khu vực quá tốt.
Cho dù Ngao Loan chỉ chia cho tứ đại chủng tộc bọn họ một khu vực trung tâm nhỏ thôi cũng có giá trị vô lượng, vụ mua bán này quả thực quá lời.
“Đúng rồi, mặt khác còn có một việc, lúc các ngươi bao vây Long Cát công chúa, không thể để lộ ra là ta sai khiến các ngươi.” Ngao Loan dặn dò.
“Chúng ta đã biết.” Thiên kiêu của tứ đại chủng tộc đều chắp tay và nói.
Sau đó bọn họ rời đi, bắt đầu lập kế hoạch gài bẫy Long Cát công chúa. Chủng tộc Tiên Cổ bọn họ chính là rắn địa phương, muốn tìm hiểu tung tích của Long Cát công chúa thì thực sự quá đơn giản.
Nhìn bóng dáng các thiên kiêu của tứ đại chủng tộc rời đi, khóe miệng Ngao Loan nhếch lên một nụ cười lạnh.
Chờ diệt trừ Long Cát công chúa xong, người duy nhất Long Ngạo Thiên có thể dựa vào cũng chỉ có nàng.
Hết chương 499.
Chương 500
“Nam nhân mà Ngao Loan ta muốn có được thì sao có thể bị nữ nhân khác cướp đi?” Ngao Loan lạnh nhạt nói trong lòng.
“Không hổ là quý nữ của Long Nhân tộc, tùy tùy tiện tiện nói ra một câu cũng đã kết luận sinh tử của một thiên kiêu đỉnh cấp.” Lúc này, Bạch Mị Nhi đi lên ông ta, cười tủm tỉm mà nói.
Ngao Loan hơi nhướng mày, liếc nhìn Bạch Mị Nhi một cái và nói: “Hy vọng ngươi tự mình hiểu lấy, đừng chơi tâm kế gì, nếu không có lẽ ngươi chính là Long Cát công chúa tiếp theo.”
Bạch Mị Nhi nghe vậy thì lắc đầu cười, cũng không để ý câu nói uy hiếp của Ngao Loan, bởi vì nàng đã đạt thành mục đích.
Bên kia, Quân Tiêu Dao thản nhiên ngồi xếp bằng trên một vách núi.
“Kế tiếp, có trò hay để xem rồi.” Quân Tiêu Dao đứng dậy, nhìn ra nơi xa, khóe miệng nhếch lên.
Ngao Loan cho rằng Bạch Mị Nhi ở tầng thứ nhất, nhưng nàng ở tầng thứ hai. Cũng không ngờ Quân Tiêu Dao đứng phía sau Bạch Mị Nhi sớm đã ẩn sâu ở tầng thứ năm, âm thầm thao túng tất cả.
Mấy ngày sau, thiên kiêu của tứ đại chủng tộc cũng đã hành động, chọn xong địa điểm sát trận, tìm ra được tung tích của Long Cát công chúa, chuẩn bị bắt đầu ra tay.
Trên một dãy núi chạy dài phập phồng, một bóng hình xinh đẹp đang chiến đấu với một hung thú, bóng người kia chính là Long Cát công chúa.
Nàng mặc một bộ cung trang tiên váy, eo thon mảnh khảnh, dáng người tuyệt đẹp, nhan sắc động lòng người, ba ngàn sợi tóc đen tung bay, hiện đầy phong tư cao quý của Long tộc công chúa.
Một ngọc dung tuyệt thế bị khí cơ mơ hồ bao phủ, nhưng khí tức tỏa ra trên người lại mang theo uy áp cường đại.
Tu vi của Long Cát công chúa đã tới được Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn. Thậm chí cảnh giới còn mạnh hơn đám người Long Ngạo Thiên một chút.
Đương nhiên, điều này cũng có thể hiểu được, bởi vì Long Cát công chúa là quái thai cổ đại, tu vi của nàng vốn tăng nhanh hơn thiên kiêu đương đại một bước.
Huống chi, nàng còn luyện hóa một giọt máu Thương Long Cổ Hoàng, hiện giờ tu vi đã cao hơn trước kia, xưa đâu bằng nay.
Long Cát công chúa khẽ phẩy tay ngọc, một Hoàng Kim Long Ấn lao ra, trực tiếp hất vang con hung thú kia, đánh cho thân thể nó nứt ra.
Đừng nhìn dáng người Long Cát công chúa tinh tế, nhưng sau khi luyện hóa máu của Thương Long Cổ Hoàng, sức mạnh nhục thể khủng bố tuyệt đối, còn khủng bố hơn hung thú kia gấp trăm lần.
Một chưởng chụp chết hung thú xong, Long Cát công chúa đưa mắt nhìn về phía một gốc cây nhỏ sinh trưởng trog núi non.
Trên cái cây có một quả Long Xà Qủa, có trợ giúp để tu vi của nàng tăng lên.
“A, Long Ngạo Thiên kia còn vọng tưởng hành động với bổn cung, sau đó chinh phục bổn cung, không nghĩ tới bổn cung căn bản không cần dựa vào bất cứ kẻ nào.” Long Cát công chúa lẩm bẩm.
Nàng tâm cao khí ngạo, cũng rất tự tin. Mặc dù đá trúng tấm ván sắt khi đánh nhau với Quân Tiêu Dao, nhưng cao ngạo trong lòng nàng vẫn không tan biến, mà lại cắn răng tiếp tục tu luyện.
Hiện tại Long Cát công chúa đã tự tin có thể đối mặt với Quân Tiêu Dao, hiện giờ mục tiêu duy nhất của nàng ta cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mà thôi.
Dù sao Quân Tiêu Dao là người duy nhất để lại dấu vết trong lòng nàng.
Còn về Long Ngạo Thiên?
Tuy cũng là thiên kiêu Tổ Long Sào như nàng, nhưng cũng chỉ là người qua đường Giáp mà thôi. Hơn nữa Long Cát công chúa cũng rất chán ghét ánh mắt tràn ngập dục vọng chinh phục của Long Ngạo Thiên.
Nếu Long Ngạo Thiên không phải thiên kiêu của Tổ Long Sào, nói không chừng Long Cát công chúa vừa thấy khó chịu thì đã trực tiếp tát một cái qua.
“Thôi, vẫn nên ngắt lấy Long Xà Qủa này để luyện hóa trước.” Long Cát công chúa lắc đầu, chuẩn bị đi hái đi chiến lợi phẩm.
Nhưng vào lúc này, một trận gió mạnh bỗng thổi qua.
Ngay sau đó, Long Xà Qủa trên cái cây nhỏ kia trực tiếp biến mất.
“Ai!”
Mái tóc đen của Long Cát công chúa tung bay, đôi mắt xinh đẹp mang đầy sát khí. Là ai lớn gan như vậy, dám chặn đường hớt tay trên của nàng ta?
“Ngươi chính là quái thai cổ đại nổi danh của ngoại giới, Long Cát công chúa?”
Trên trời cao, có một gió xoáy màu xanh lá xuất hiện, trong dòng xoáy có một sinh linh hình người có hai cánh màu, chân hắn ta tương tự như điểu trảo.
Long Xà Qủa đang bị điểu trảo của hắn ta chộp vào.
Thanh niên này chính là thiên kiêu của Phong Linh tộc, tu vi đạt tới Chân Thần Cảnh hậu kỳ.
“Chủng tộc Tiên Cổ?” Long Cát công chúa nhíu mày liễu lại.
Ở thế giới Tiên Cổ, chủng tộc Tiên Cổ là địa đầu xà, lại là tồn tại tương đối phiền phức.
Tuy tồn tại cường đại trong chủng tộc Tiên Cổ không thể đi ra tộc địa, nhưng thiên kiêu thế hệ trẻ lại có tu vi cao hơn thiên kiêu ngoại giới.
Hơn nữa bọn họ còn rất hiểu biết hoàn cảnh và các loại bí văn trong thế giới Tiên Cổ.
Cho nên, nếu không phải bất đắc dĩ thì thiên kiêu ngoại giới cũng không muốn đắc tội trêu chọc thiên kiêu chủng tộc Tiên Cổ.
Long Cát công chúa không có giao thoa gì với chủng tộc Tiên Cổ, nàng cũng không rõ sao lại có chủng tộc Tiên Cổ bỗng trêu chọc nàng.
Thiên kiêu của Phong Linh tộc kia quét mắt nhìn Long Cát công chúa, trong mắt biểu lộ một tia kinh diễm. Dáng người và khí chất của Long Cát công chúa đều quá xuất chúng. Đồi núi cao ngất, eo thon tinh tế, đôi chân thon dài trắng tinh như ngọc, mũi chân lỏa lồ tuyết trắng điểm nhẹ vào hư không.
Cả người nàng ta giống như một mỹ nhân tuyệt thế được tạo ra từ ngọc, làm người ta hận không thể liếm từ đầu đến chân một lần.
Nghĩ đến không lâu nữa vị đại mỹ nhân tuyệt thế này sẽ ngã xuống, thiên kiêu của Phong Linh tộc cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng nhớ lại nhiệm vụ của mình, hắn ta vẫn mở miệng nói: “Không sai, ngươi muốn lấy lại Long Xà Quả sao?”
“Đây vốn là vật của bổn cung.” Long Cát công chúa lạnh lùng nói.
“Chơi với ta một lần đi, hầu hạ ta sung sướng thì không chỉ trả Long Xà Qủa này cho ngươi, Phong Linh tộc ta cũng có thể cung cấp trợ giúp cho ngươi?” Thiên kiêu của Phong Linh tộc cố ý chọc giận.
“Làm càn!” Long Cát công chúa khẽ kêu một tiếng, khí tức Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn bùng nổ.
Thân là công chúa cao cao tại thượng của Tổ Long Sào, hậu duệ huyết mạch của Thương Long cổ hoàng, sao nàng có thể chịu đựng nhục nhã như vậy?
Cho dù là thiên kiêu của chủng tộc Tiên Cổ, nàng cũng muốn giết chết!
“Chết tới nơi rồi!” Long Cát công chúa quát lạnh, muốn tiêu diệt thiên kiêu của Phong Linh tộc.
Hết chương 500.