Chương 506
“Long Cát công chúa, sao ta lại để ngươi chết đi như vậy, tác dụng của ngươi còn chưa hoàn toàn phát huy mà.” Quân Tiêu Dao cười cười, vung tay lên, cởi nửa bên váy sam của Long Cát công chúa ra.
Đầu vai tuyết trắng lộ ra, Quân Tiêu Dao lấy một ít dược thảo trân quý, bắt đầu chữa thương cho Long Cát công chúa.
Đương nhiên, cởi đi nửa bên váy sam là hắn cố ý.
Bên kia, Bạch Mị Nhi lại lấy quang ảnh thạch ra, ghi lại tình cảnh Quân Tiêu Dao chữa thương cho Long Cát công chúa.
Tuy rằng thân thể mềm mại của Long Cát công chúa bị bóng dáng Quân Tiêu Dao che khuất.
Nhưng vẫn nhìn được rất rõ vai ngọc tuyết trắng. Người sáng suốt đều biết trên người Long Cát công chúa không có một mảnh vải.
Ghi lại hình ảnh này xong, Bạch Mị Nhi vô cùng thâm tình nhìn Quân Tiêu Dao một cái, không quấy rầy hắn mà xoay người rời đi.
Bởi vì nàng còn có nhiệm vụ phải hoàn thành. Những hình ảnh được ghi lại phải có người xem.
Sau khi Bạch Mị Nhi rời đi, Quân Tiêu Dao tiếp tục chữa thương cho Long Cát công chúa.
Đảo mắt đã trôi qua mấy ngày, Long Cát công chúa bị thương nặng hôn mê rốt cuộc cũng từ từ tỉnh lại.
Trong nháy mắt tỉnh lại, nàng hơi mơ hồ choáng đầu, sau đó mới nhớ lại cảnh tượng trước khi hôn mê.
Nghĩ đến khuất nhục trước đó, Long Cát công chúa nghiến răng, lộ ra vẻ mặt căm giận.
Sau đó nàng mới chú ý tới, cung váy trên người mình từng bị cởi bỏ, mà những vết thương trên thân thể cũng gần như khỏi hẳn.
Theo lý thuyết, tuy thân thể Long tộc có khả năng phục hồi rất mạnh, nhưng cũng không có khả năng trong mấy ngày ngắn ngủn đã hoàn toàn khôi phục ngoại thương.
Chỉ có một khả năng, đó là có người rửa sạch ngoại thương cho nàng.
“Chẳng lẽ...” Đầu óc Long Cát công chúa nổ đùng một tiếng, thân thể cứng đờ lại.
Chẳng lẽ cái tên đáng giận Quân Tiêu Dao kia đã nhìn thấy hết của nàng?
“Quân Tiêu Dao!”
Long Cát công chúa vô cùng khiếp sợ và xấu hổ. Thân là Long tộc công chúa cao quý lãnh diễm, là quái thai cổ đại trầm miên, nàng ta luôn băng thanh ngọc khiết, ngọc thể thần thánh, chưa nam tử nào từng đụng đến thân thể nàng, cả ngón tay cũng không để ai chạm vào, càng đừng nói là bị người ta nhìn thấy hết.
Nhưng hiện tại sự thật bị Quân Tiêu Dao nhìn thấy hết đã làm trong đầu Long Cát công chúa kêu lên vù vù, sắc mặt trắng bệch, không thể tin được, nàng ta không thể duy trì bình tĩnh.
Mà lúc này, Quân Tiêu Dao chậm rãi mà đi vào từ bên ngoài khe núi.
“Ngươi tỉnh, kêu chủ nhân làm gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Quân Tiêu Dao, ngươi làm gì bổn cung rồi?” Long Cát công chúa nghiến răng, dán mắt nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao.
“Bản Thần Tử khó lắm mới nhân từ một lần, nghe giọng điệu của ngươi thì có vẻ còn không vui?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu mà nói.
“Bổn cung giết ngươi!”
Long Cát công chúa đứng dậy, lao thẳng về hướng Quân Tiêu Dao. Nhưng còn chưa đi được hai bước thì ngực của Long Cát công chúa đã chấn động, ho ra máu.
“Khuyên ngươi đừng tùy hứng thì tốt hơn, lòng nhân từ và thương xót của bản Thần Tử cũng có giới hạn, nếu thật sự chọc giận bản Thần Tử, ngươi kêu chủ nhân cũng vô dụng.” Giọng nói của Quân Tiêu Dao đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Tuy rằng Long Cát công chúa còn có tác dụng với hắn, nhưng không có nghĩa là Quân Tiêu Dao phải nhân nhượng bệnh công chúa của nàng ta.
Nếu Long Cát công chúa thật sự không thức thời mà chọc giận hắn, Quân Tiêu Dao cũng lười bày mưu tính kế, trực tiếp tát một cái chụp chết nàng.
Cảm nhận được sự lạnh lẽo trong mắt Quân Tiêu Dao, Long Cát công chúa đột nhiên tỉnh táo lại. Tuy Quân Tiêu Dao cứu nàng ta, nhưng nghiêm khắc mà nói quan hệ giữa bọn họ vẫn là đối địch.
Quân Tiêu Dao sẽ không chiều theo thói hư tật xấu của nàng. Hơn nữa hiện tại, lấy tình huống trọng thương của nàng, thật sự không có khả năng phản kháng Quân Tiêu Dao.
Nếu hiện tại bị Quân Tiêu Dao giết thì lỗ nặng, vài câu chủ nhân của nàng coi như uổng phí.
Nghĩ đến đây, Long Cát công chúa trực tiếp đè nén lửa giận xuống, hai bầu ngực no đủ phập phồng, trong lòng tức giận không nhẹ.
“Vậy mới thức thời, nếu ngươi muốn chiến, ngày sau tất nhiên bản Thần Tử sẽ cho ngươi cơ hội, nhưng, chẳng lẽ ngươi không muốn biết ai hãm hại sau lưng ngươi à?” Quân Tiêu Dao khoanh tay, thản nhiên nói.
“Ngươi có cách gì?” Long Cát công chúa hỏi, trong đôi mắt xinh đẹp xuất hiện hận thù khắc cốt ghi tâm.
Nếu không phải vì tên độc thủ sau màn kis thì sao nàng lại bị Quân Tiêu Dao làm nhục nhã như vậy. Long Cát công chúa hận không thể phanh thây xẻ thịt kẻ đó ra.
“Bản Thần Tử có cách, nhưng... Đây là thái độ khẩn cầu của ngươi sao?” Quân Tiêu Dao nói.
“Ngươi lại muốn thế nào?” Long Cát công chúa phát điên, thật sự bị chọc giận điên rồi. Nàng hoàn toàn không thể duy trì cao quý lãnh diễm khi đứng trước mặt Quân Tiêu Dao.
“Chú ý xưng hô và thái độ của ngươi, hiện tại là ngươi cầu ta, không phải ta cầu ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.
Long Cát công chúa cắn chặt đôi môi đỏ, gian nan mà nói: “Chủ... Chủ nhân...”
“Không nghe thấy.” Quân Tiêu Dao nói.
“Chủ nhân!” Long Cát công chúa cố nén cảm giác xấu hổ mà hô to. Nhưng nàng ta phát hiện, hình như mình càng kêu càng thuận miệng.
“Nhớ kỹ, về sau cứ gọi ta như vậy.” Quân Tiêu Dao xoay người, đi ra khỏi khe núi.
Long Cát công chúa cáu giận, âm thầm nghiến răng, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo phía sau Quân Tiêu Dao. Bên ngoài sơn cốc, Lôi Minh Viễn vẫn đang canh giữ thiên kiêu Lôi Viên tộc bị trọng thương.
Khi hắn ta nhìn thấy Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa đi ra, Lôi Minh Viễn trừng lớn đôi mắt. Long Cát công chúa lại ngoan ngoãn giống như con cừu mà đi theo phía sau Quân Tiêu Dao.
Đây còn là vị Long tộc công chúa cao cao tại thượng kia sao?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thậm chí Lôi Minh Viễn còn hoài nghi, có phải Long Cát công chúa thay đổi thành người khác hay không.
Nhưng điều này chỉ làm Lôi Minh Viễn càng thêm kính ngưỡng Quân Tiêu Dao, thủ đoạn dạy dỗ này thật sự không ai sánh bằng.
Quân Tiêu Dao dẫn Long Cát công chúa đi đến trước người thiên kiêu của Lôi Viên tộc.
Thiên kiêu của Lôi Viên tộc đã bị thương nặng, căn bản trốn không thoát, hơn nữa có Lôi Minh Viễn trông coi, hắn ta cũng không thể đưa tin cho Lôi Viên tộc.
Quan trọng nhất chính là, sau khi chứng kiến thực lực của Quân Tiêu Dao, thiên kiêu của Lôi Viên tộc biết cho dù gọi tới càng nhiều tộc nhân thì cũng chỉ có nước bị Quân Tiêu Dao tàn sát.
Còn cường giả thì không thể rời khỏi tộc địa, căn bản không ra được.
Hết chương 506.
Chương 507
“Nói đi, là ai sai khiến các ngươi?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Thật ra hắn biết rõ trong lòng, bởi vì đây là vở kịch mà hắn tự biên tự diễn, nhưng ở trước mặt Long Cát công chúa vẫn phải diễn một chút.
“Ta thừa nhận, lần này là chúng ta thua, không ngờ ngươi lại có một vị đạo lữ cường đại như vậy.” Thiên kiêu của Lôi Viên tộc lạnh lùng nhìn về phía Long Cát công chúa.
“Ngươi nói bậy gì đó, không phải...” Gương mặt Long Cát công chúa nóng lên, vội vàng phản bác, nhưng trong lòng lại có một cảm giác kỳ dị.
“Sao bổn cung có thể kết thành đạo lữ với một tên đáng giận như vậy.” Long Cát công chúa lẩm bẩm trong lòng.
Quân Tiêu Dao chính là kẻ địch số một, đối tượng nhất định phải diệt trừ của nàng.
“Các ngươi bỏ cuộc đi, ta sẽ không nói.” Thiên kiêu của Lôi Viên tộc bày ra dáng vẻ như lợn chết không sợ nước sôi.
“Ngươi cho rằng ta không có cách nào sao?” Quân Tiêu Dao cười cười.
Không biết vì sao, nhìn thấy nụ cười này của Quân Tiêu Dao, trong lòng thiên kiêu Lôi Viên tộc lập tức xuất hiện dự cảm chẳng lành.
Quân Tiêu Dao thúc giục sức mạnh nguyên thần, linh hồn lực hùng hồn mãnh liệt tuôn trào. Trong nháy mắt, thiên kiêu của Lôi Viên tộc cảm nhận được, trước mặt mình xuất hiện một cổ Phật cao màu vàng kim tới vạn trượng, khí thế bao la.
Cả tòa cổ Phật có tính áp bách cực mạnh, quả thực làm thiên kiêu Lôi Viên tộc hít thở không thông.
Đây chính là Đại Nhật Như Lai hiện hóa ra sau khi tu luyện Hiện Thế Như Lai Kinh.
Đại Nhật Như Lai ngưng tụ từ sức mạnh nguyên thần giống như Thái Sơn, mang theo lực áp bách khổng lồ.
Nhưng mà ác hơn còn ở phía sau, chỉ thấy Đại Nhật Như Lai giơ tay lên, một cối xay đen nhánh khủng bố xuất hiện, lây dính vết máu thần ma loang lổ.
Đó chính là Hỗn Độn Thần Ma diễn sinh ra từ Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp.
Hai thứ này cho chồng lên nhau, cảm giác áp bách linh hồn thật sự lớn đến cùng cực.
Linh hồn của thiên kiêu Lôi Viên tộc bị nghiền áp trong Hỗn Độn Thần Ma, gặp phải đau đớn xưa nay chưa từng có.
Loại thống khổ linh hồn bị nghiền áp này không phải người thường có thể chịu đựng, quả thực còn khủng bố hơn mười tám tầng địa ngục.
Hơn nữa còn bị Đại Nhật Như Lai áp chế, tinh thần của thiên kiêu Lôi Viên tộc tan tác toàn diện, cuối cùng cũng không chịu đựng được mà hét lớn: “Ta nói ta nói, sai khiến chúng ta là quý nữ của Long Nhân tộc - Ngao Loan.”
“Quý nữ của Long Nhân tộc?”
Long Cát công chúa nghe vậy thì trong mắt lộ ra chút mờ mịt. Cả cái tên này nàng ta còn chưa từng nghe nói đến, càng đừng nói là có xung đột gì với quý nữ của Long Nhân tộc.
“Vì sao ả muốn hãm hại bổn cung?” Long Cát công chúa chất vấn.
“Cái này ta cũng không rõ lắm, nàng không nói với chúng ta, chỉ bảo chúng ta giết ngươi.” Thiên kiêu của Lôi Viên tộc suy yếu nói, hắn đã bị tra tấn đến sắp hỏng mất.
“Đáng giận!” Long Cát công chúa cắn chặt răng, cực kỳ căm hận Ngao Loan, rõ ràng không có liên quan gì mà nàng ta lại muốn hại nàng như thế.
“Chờ bổn cung tìm được Ngao Loan kia, nhất định phải bầm thây ả ra vạn đoạn!” Long Cát công chúa lạnh lùng nói.
Nghe lời nói chứa đầy sát ý của Long Cát công chúa, khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong lạnh nhạt, Long Cát công chúa đã hoàn toàn rơi vào bẫy.
Kế tiếp, chắc hẳn Long Ngạo Thiên cũng sắp vào tròng.
Sau khi tìm hiểu ra tin tức thì Quân Tiêu Dao trực tiếp tung một chưởng diệt sát thiên kiêu của Lôi Viên tộc.
Ánh mắt Long Cát công chúa nhìn về phía của Quân Tiêu Dao có chút mất tự nhiên. Tuy rằng Quân Tiêu Dao là kẻ địch, nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận, không có Quân Tiêu Dao thì nàng không chỉ không thể tìm ra độc thủ sau màn, thậm chí còn có khả năng mất mạng.
Nhưng Long Cát công chúa vẫn oán giận Quân Tiêu Dao, dù sao Quân Tiêu Dao đã nhục nhã nàng, còn nhìn thấy hết của nàng.
“Hiện tại biết độc thủ rồi, ngươi dưỡng thương trước, sau đó đi báo thù, còn ân oán giữa ngươi và ta thì sau này bản Thần Tử sẽ cho ngươi cơ hội khiêu chiến ta.” Quân Tiêu Dao rất thản nhiên mà nói.
Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói vậy, Long Cát công chúa trầm mặc, nàng không nhìn thấu Quân Tiêu Dao là người như thế nào.
Nói hắn xấu thì thật sự xấu tới cực điểm, cực kỳ thâm sâu, làm nàng hận không thể phát điên.
Nhưng lần này, Quân Tiêu Dao không chỉ cứu nàng, còn thay nàng tìm ra độc thủ sau màn.
Thân là kẻ địch và đối thủ, thật ra Quân Tiêu Dao căn bản không cần làm như vậy, chỉ cần nhìn nàng chết thì được rồi.
“Tự ngươi điều tức đi, ta cũng không giúp ngươi chữa thương.” Quân Tiêu Dao xoay người rời đi.
Nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi, Long Cát công chúa lại có chút thất thần.
Thật lâu sau, nàng mới thở dài và nói: “Quân Tiêu Dao, rốt cuộc ngươi là người như thế nào?”
Thở dài một tiếng, Long Cát công chúa cũng về tới khe núi âm u kia, điều tức thương thế, nàng ta thề phải làm Ngao Loan kia trả nợ máu.
Bên này, Lôi Minh Viễn nhìn Quân Tiêu Dao, sùng bái trong mắt đã đậm đến mức không hòa tan được.
“Thần Tử đại nhân, ngài ghê gớm như thần vậy, sùng kính của ta dành cho ngài giống như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt.” Lôi Minh Viễn tôn kính mà nói.
Quân Tiêu Dao lắc đầu và cười nói: “Đây không tính là gì, có đôi khi nữ nhân rất phức tạp, nhưng cũng có lúc rất đơn giản, muốn khống chế cũng không khó.”
“Chỉ sợ chỉ có Thần Tử đại nhân có thể dễ dàng làm được điều này.” Lôi Minh Viễn nói.
Trong lòng hắn ta cũng biết rõ ràng, chỉ có Quân Tiêu Dao mới có tư bản làm như vậy, đổi lại là nam nhân khác, muốn Long Cát công chúa liếc thêm một cái cũng không thể.
“A, Long Cát công chúa chỉ là công cụ mà thôi, kế tiếp phải xem phía Long Ngạo Thiên thế nào, đến lúc đó nói không chừng có thể xem một buổi song long đấu tuyệt vời.” Quân Tiêu Dao cười nói.
So với đẩy ngang nghiền áp, cảm giác loại đùa bỡn kẻ địch trong lòng bàn tay có vẻ không tồi.
Quân Tiêu Dao giống như thượng đế, khống chế toàn cục!
Bên kia, Long Ngạo Thiên hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì.
Hắn đang điều tức, chuẩn bị cướp lấy cơ duyên khi Tiên Cổ Đạo Hồ phun trào. Còn về Ngao Loan và Bạch Mị Nhi, Long Ngạo Thiên cũng không hạn chế các nàng làm gì, các nàng cũng có thể đi tìm cơ duyên thuộc về chính mình.
Mà đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến giọng nói của Bạch Mị Nhi: “Ngạo Thiên ca ca.”
Hết chương 507.
Chương 508
Long Ngạo Thiên mở mắt ra, nhìn thấy Bạch Mị Nhi đã trở lại, khóe miệng lộ ra ý cười và nói: “Mị Nhi đã trở lại, không bao lâu nữa, chúng ta có thể cùng đi đến Tiên Cổ Đạo Hồ.”
Nhưng sắc mặt Bạch Mị Nhi lại không quá tự nhiên, Long Ngạo Thiên đã nhận ra điểm này, hắn ta nhíu mày và nói: “Mị Nhi, làm sao vậy, có phải có người ức hiếp nàng hay không?”
Bạch Mị Nhi khẽ lắc đầu và nói: “Cũng không phải, chỉ là... Ngạo Thiên ca ca, lúc nô gia tìm kiếm cơ duyên ở bên ngoài, không cẩn thận thấy được một vài thứ không nên nhìn thấy.”
“Không nên nhìn thấy, có ý gì?” Long Ngạo Thiên cảm thấy thật khó hiểu.
“Ngạo Thiên ca ca, Mị Nhi không biết có nên nói cho chàng hay không, nhưng hy vọng ngươi đừng quá kích động.” Bạch Mị Nhi do dự không dứt mà nói.
“Rốt cuộc là chuyện gì, nói với ta đi, tâm tính của ta rất tốt.” Long Ngạo Thiên cũng tiêu sái. Tâm tính của hắn ta thật sự không tồi, cũng có vô địch chi tâm, nếu chỉ dựa vào vận khí thì cũng không có khả năng đi đến độ cao này.
“Ai...” Bạch Mị Nhi nhẹ nhàng thở dài, sau đó lấy quang ảnh thạch ra.
“Đây là chuyện mà nô gia vô ý nhìn thấy, sau đó nô gia đã âm thầm ghi lại hết.”
Quang ảnh thạch chớp động, từng cảnh tượng xuất hiện.
Hình ảnh đầu tiên xuất hiện chính là cảnh Quân Tiêu Dao ôm Long Cát công chúa. Mà khóe miệng vốn mang theo ý cười nhẹ nhàng bâng quơ của Long Ngạo Thiên đã hoàn toàn cứng lại vào giờ khắc này, đôi mắt từ từ trừng lớn, gần huyệt Thái Dương cộm lên một sợi gân xanh.
“Này... Này...”
Long Ngạo Thiên trừng đôi mắt như muốn lọt tròng, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kia. Mỹ nhân tuyệt đẹp mà Quân Tiêu Dao ôm trong ngực không phải là Long Cát công chúa thì còn là ai?
Còn Quân Tiêu Dao, trước đó Tổ Long Sào đã cố ý phân tích cẩn thận thực lực tổng thể của hắn, cho nên Long Ngạo Thiên cũng biết công tử bạch y này chính là Quân Tiêu Dao.
Nhưng cũng bởi vì biết nên Long Ngạo Thiên mới khiếp sợ như thế.
“Sao có thể?” Long Ngạo Thiên nhịn không được mà kêu lên thất thanh, tức giận đến gan cũng run rẩy.
Sao Long Cát công chúa có thể đi bên cạnh Quân Tiêu Dao?
Điều này không hợp với lẽ thường.
Bạch Mị Nhi nhìn thấy thái độ của Long Ngạo Thiên, đáy mắt ẩn sâu trào phúng, trên mặt lại lộ ra biểu cảm không thể tin nổi.
“Đúng vậy, nô gia cũng không dám tin, Long Cát công chúa và Quân Tiêu Dao kia không phải tử địch sao, sao có thể ở bên cạnh nhau như vậy.”
“Nhưng nô gia thật sự lén nhìn thấy, Long Cát công chúa kia vào nhầm sát trận bị thương, là Quân Tiêu Dao cứu nàng ta ra.”
Nghe Bạch Mị Nhi nói thế, Long Ngạo Thiên hít sâu một hơi. Hắn ta cẩn thận nhìn hình ảnh kia, đây tuyệt đối không phải ảo giác hoặc là hình ảnh giả gì.
Vậy tức là, đây là thật sự.
Nhưng còn không chờ Long Ngạo Thiên phục hồi tinh thần, tình cảnh ghê gớm kế tiếp lại làm trong đầu Long Ngạo Thiên nổ vang, phẫn nộ giống như ngũ tạng lục phủ bị đốt cháy.
Cảnh tượng này chính là Quân Tiêu Dao chữa thương cho Long Cát công chúa đang hôn mê. Tuy rằng thân thể Long Cát công chúa bị bóng dáng của Quân Tiêu Dao che mất, nhưng từ đầu vai tuyết trắng kia có thể thấy được, có lẽ nửa người trên của Long Cát công chúa đã không có manh áo che thân.
Thấy tình cảnh này, sắc mặt Long Ngạo Thiên đỏ lên, khí huyết công tâm rồi trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi!
“Đáng chết!” Long Ngạo Thiên ngửa mặt lên trời thét dài, khí thế cả người bùng nổ.
Lúc này hắn ta cũng không biết nên hận Long Cát công chúa hay là hận Quân Tiêu Dao.
Long Ngạo Thiên chỉ cảm thấy, trên đỉnh đầu mình đã là một mảnh thảo nguyên tươi tốt xanh xanh, xanh đến mức tỏa sáng.
Tuy Long Cát công chúa cũng chưa từng có quan hệ thực chất gì với hắn, nhưng trong lòng Long Ngạo Thiên, Long Cát công chúa đã là chính cung của mình.
Chính cung của mình lại bị nam tử khác vừa ôm lại nhìn thấy thân thể, Long Ngạo Thiên hoàn toàn không thể chấp nhận, đã triệt để mất bình tĩnh.
Càng quan trọng là, nam tử này còn là túc địch sinh tử của hắn ta, còn có chuyện gì càng làm Long Ngạo Thiên muốn hộc máu hơn sao?
Tâm tính của Long Ngạo Thiên thật sự không tồi, nhưng chỉ giới hạn trong chuyện tu luyện. Ở phương diện nữ nhân, Long Ngạo Thiên không chấp nhận được một hạt cát trong mắt.
“Đáng giận, tiện nhân Long Cát công chúa này, khi ta theo đuổi thì cao lãnh tránh né, không dính khói lửa phàm tục, hiện tại lại chung chạ với Quân Tiêu Dao kia!”
Long Ngạo Thiên hận muốn điên, pháp lực bùng nổ, hư không chung quanh phát ra tiếng chấn động vang dội.
Hắn quá hận!
Long Cát công chúa giả vờ cao lãnh trước mặt hắn, cả ngón tay cũng không cho hắn chạm vào. Kết quả hiện tại, cải trắng hắn đã nhắm vào lại bị Quân Tiêu Dao thu hoạch trước.
Điều này tuyệt đối là không thể chấp nhận đối với dạng người lập chí muốn trở thành vua của hậu cung như Long Ngạo Thiên.
Nhìn thấy dáng vẻ hận muốn điên của Long Ngạo Thiên, đáy mắt Bạch Mị Nhi hiện lên sự trào phúng sâu đậm.
“Quả nhiên, Long Ngạo Thiên này hoàn toàn không thể so sánh với Quân công tử, hắn là một tên ngu xuẩn tinh trùng xộc lên não!” Bạch Mị Nhi lạnh lẽo trào phúng trong lòng.
Nàng càng cảm thấy có phải trước kia đầu óc mình chứa bã đậu không, sao lại thích một nam nhân dùng nửa người dưới để suy nghĩ như vậy.
So ra thì bên cạnh Quân Tiêu Dao có vô số mỹ nữ, nhưng trước nay hắn lại chưa từng lưu luyến, đi qua vạn bụi hoa mà không dính lấy một mảnh lá.
Nam tử không dính khói lửa ấy mới là bạch nguyệt quang cao lãnh xuất trần trong lòng Bạch Mị Nhi.
Long Ngạo Thiên tức giận đến ngũ tạng lục phủ đều đau đớn. Hắn ta cũng không hoài nghi tính chân thật của chuyện này.
Thứ nhất, hắn rất tin tưởng Bạch Mị Nhi, Bạch Mị Nhi cuồng nhiệt mà ái mộ hắn như thế thì tuyệt đối sẽ không lừa hắn.
Thứ hai, Long Ngạo Thiên đã xem xét tỉ mỉ, cảnh tượng trong quang ảnh thạch căn bản không phải giả mạo.
Tất cả đều là sự thật.
“Sao lại như thế, dù Long Cát công chúa kia thích nam nhân khác, cũng không có khả năng thích phải Quân Tiêu Dao.” Long Ngạo Thiên hung tợn mà nói.
Đây là điều làm hắn ta nghi hoặc khó hiểu nhất. Mọi người đều biết ân oán giữa Long Cát công chúa và Quân Tiêu Dao. Trừ phi đầu óc Long Cát công chúa kia bị cửa kẹp, nếu không không thể chung chạ với Quân Tiêu Dao.
“Nô gia cũng không tin chuyện này, nhưng mắt thấy là thật, nô gia tuyệt đối không có lừa gạt Ngạo Thiên ca ca.” Bạch Mị Nhi nhu nhược đáng thương mà nói.
“Đương nhiên, Mị Nhi, ta tin tưởng nàng.” Long Ngạo Thiên nhìn Bạch Mị Nhi, ánh mắt thâm tình.
Hết chương 508.
Chương 509
Tuy rằng hắn bị Long Cát công chúa làm tức giận không nhẹ, nhưng cũng may còn có Bạch Mị Nhi ở đây.
Nhưng không biết ngày sau nếu Long Ngạo Thiên biết được chân tướng, biết Bạch Mị Nhi cũng là người của Quân Tiêu Dao, đến lúc đó hắn ta sẽ phản ứng ra sao.
Nhìn vẻ mặt thâm tình của Long Ngạo Thiên, đổi lại là trước đó, có lẽ Bạch Mị Nhi sẽ vui sướng, nhưng hiện tại, trong lòng nàng chỉ cảm thấy buồn nôn ghê tởm.
Nếu không phải vì hoàn thành nhiệm vụ của Quân Tiêu Dao, nàng sẽ lười ở lại bên cạnh Long Ngạo Thiên.
“Mặc kệ thế nào, ta phải đi tìm tiện nhân kia tính sổ, cũng phải giết chết Quân Tiêu Dao kia!” Trong mắt Long Ngạo Thiên bừng lên sát khí.
Long Ngạo Thiên cũng có giới hạn cuối, một nữ nhân đã bị Quân Tiêu Dao chạm qua, hắn ta lại lấy thì chẳng phải biến thành đổ vỏ à?
Nhưng nếu trấn áp để làm một nữ nô cho hả giận thì cũng được. Còn về Quân Tiêu Dao, trong mắt hắn ta, hắn chỉ còn con đường chết mà thôi.
Trong lúc Long Ngạo Thiên mang đầy lửa giận, muốn Bạch Mị Nhi dẫn mình đi tìm Quân Tiêu Dao khi thì Ngao Loan hiện thân.
“Long Công tử.”
“Ngao Loan cô nương, ngươi cũng trở lại.”
Nhìn thấy Ngao Loan trở về, tâm trạng của Long Ngạo Thiên hơi bình tĩnh lại một chút.
Tuy tổn thất một Long Cát công chúa, nhưng hắn ta cũng không thiếu nữ nhân.
Dù Ngao Loan không cực phẩm bằng Long Cát công chúa, nhưng cũng là một Mỹ nhân.
Hơn nữa nàng còn rất có quyền thế, sẽ có trợ giúp thật lớn cho hắn trong thế giới Tiên Cổ.
“Long Công tử, sao ngươi...” Ngao Loan biết rõ còn cố hỏi.
“Ta muốn đi giết một người.” Trong giọng nói của Long Ngạo Thiên đằng đằng sát khí.
Ngao Loan khuyên: “Long Công tử, Tiên Cổ Đạo Hồ sắp bắt đầu phun trào rồi, nếu ngươi rời đi vào lúc này thì rất dễ dàng bỏ lỡ thời cơ, nếu bị thương thì càng vụt mất cơ hội.”
Lời Ngao Loan nói làm Long Ngạo Thiên hơi bình tĩnh lại.
Đúng vậy, kế hoạch trước đó của hắn là đến Tiên Cổ Đạo Hồ giành được cơ duyên, sau đó lại tìm Quân Tiêu Dao tính sổ. Nếu hiện tại trực tiếp đi đến đó, Long Ngạo Thiên không tự tin mình có thể đánh chết Quân Tiêu Dao.
“Long Công tử, đừng nên nóng vội, ở Tiên Cổ Đạo Hồ còn có thế lực Long Nhân tộc của ta.”
“Chờ Long Công tử đoạt xong cơ duyên, nếu còn muốn báo thù thì Ngao Loan có thể bảo Long Nhân tộc giúp một phần sức.” Ngao Loan chân thành nói.
Nhìn thấy Ngao Loan quan tâm hắn như vậy, lửa giận trong lòng Long Ngạo Thiên cũng tạm thời bình ổn lại.
“Ngao Loan cô nương, đa tạ nàng quan tâm.” Long Ngạo Thiên nói.
“Đâu nào, so với ân cứu mạng của Long Công tử, chút hồi báo này đã tính là gì.” Ngao Loan hơi đỏ mặt, có chút thẹn thùng.
“Vậy được rồi, chờ hoàn thành chuyện ở Tiên Cổ Đạo Hồ thì lại tìm bọn chúng tính sổ!” Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói.
Trong lòng hắn ta đã có quyết định, phải cường thế trấn áp Long Cát công chúa, biến nàng ta thành nữ nô.
Quân Tiêu Dao thì nhất định phải hành hạ đến chết, như vậy mới giải được lửa giận trong lòng Long Ngạo Thiên.
Mà Bạch Mị Nhi vẫn luôn đứng xem bên cạnh thì thầm cười lạnh.
Chung quy Long Ngạo Thiên vẫn là một vai hề, bị Quân Tiêu Dao đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Kế tiếp, chỉ cần từ từ đợi thời cơ đến, xem diễn là được.
...
Trong nháy mắt, lại bảy tám ngày trôi qua.
Cuối cùng vết thương của Long Cát công chúa cũng khôi phục.
Sở dĩ khôi phục nhanh như vậy, thứ nhất tất nhiên là vì Long Cát công chúa là Long tộc, hơn nữa còn luyện hóa một giọt máu của Thương Long Cổ Hoàng, khả năng khôi phục cực mạnh.
Hơn nữa thân là quái thai cổ đại, nàng cũng có căn cơ rất mạnh, dùng các loại dược liệu quý hiếm giúp mình khôi phục, thậm chí còn dùng cả một cây Bất Tử Dược.
Thứ hai là bởi vì trước đó Quân Tiêu Dao chữa thương cho nàng, khiến tốc độ khôi phục của nàng càng nhanh.
Long Cát công chúa đi ra từ khe núi âm u đó thì thấy được Quân Tiêu Dao như trích tiên nhân đang ngồi xếp bằng trên vách núi.
Quân Tiêu Dao đang thản nhiên thưởng thức trà.
Trà này là lá trà trân quý mà Lôi Minh Viễn cực cực khổ khổ hái được.
Thấy Quân Tiêu Dao dửng dưng thản nhiên như vậy, Long Cát công chúa âm thầm nghiến răng. Không biết vì sao, rõ ràng là một khuôn mặt tuấn tú đẹp đến mức khiến người ta thất thần, nhưng cố tình Long Cát công chúa lại muốn đấm một quyền qua.
Liên tưởng đến đủ loại khuất nhục trước đó, Long Cát công chúa tức giận đến mức không nhịn được muốn bùng nổ.
tu vi Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn đủ để đứng trên đỉnh cao trong chúng thiên kiêu ở thế giới Tiên Cổ, nhưng đáng tiếc, người mà nàng đối mặt lại là Quân Tiêu Dao.
Cảm nhận được khí tức mà Long Cát công chúa tỏa ra, Quân Tiêu Dao chậm rãi buông chén trà, lạnh nhạt nói: “Mưa tạnh, trời sáng, ngươi lại cảm thấy mình được rồi?”
Nghe lời nói mang theo miệt thị của Quân Tiêu Dao, Long Cát công chúa càng phẫn nộ hơn, hoàn toàn mất đi khí chất cao quý lãnh diễm.
Nàng muốn ra tay, nhưng nghĩ đến trước đó Quân Tiêu Dao tùy tiện tung đòn đã diệt sát thiên kiêu của tứ đại chủng tộc, Long Cát công chúa vẫn ép mình phải bình tĩnh lại.
Hiện giờ tuy thương tích của nàng ta đã khôi phục, nhưng tu vi của Quân Tiêu Dao càng sâu không lường được.
“Chẳng lẽ thật sự là Chân Thần Cảnh đại viên mãn?” Ánh mắt Long Cát công chúa biến ảo bất định.
Khí tức của Quân Tiêu Dao như một cái hồ sâu không thấy đáy, cho nên tu vi chỉ có khả năng cao hơn nàng ta.
“Rốt cuộc Quân Tiêu Dao tu luyện như thế nào, cả tốc độ tu luyện của quái thai cổ đại cũng không bằng hắn nổi.” Long Cát công chúa âm thầm cáu giận.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì cười cười và nói: “Không tồi, xem như có chút đầu óc, nếu ngươi thật sự ra tay, chỉ sợ kiếp sau ngươi mới có thể báo thù.”
“Quân Tiêu Dao, ngươi đừng đắc ý, nếu không phải bổn cung muốn trả thù Ngao Loan kia thì hiện tại đã trấn áp ngươi.” Long Cát công chúa càn quấy mà nói.
“Không có gì, ngươi cứ việc ảo tưởng, bản Thần Tử thích nhìn ngươi chướng mắt ta lại làm không được gì ta.” Quân Tiêu Dao nhấp một ngụm trà, cười nói.
“Quân... Tiêu... Dao!” Long Cát công chúa tức giận đến nhịn không được muốn thét chói tai, mái tóc đen bay loạn.
Quân Tiêu Dao này quá con mẹ nó đáng giận, Long Cát công chúa cũng nhịn không được muốn chửi tục.
Mà đúng lúc này, Quân Tiêu Dao bỗng buông chén trà, nhìn về phía xa cực nơi.
Hắn cảm nhận được hình như linh khí thiên địa ở đó đng lưu động, hội tụ hướng về một chỗ.
“Chẳng lẽ là Tiên Cổ Đạo Hồ?” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Hết chương 509.
Chương 510
Tất nhiên cơ duyên lớn nhất khu vực này chính là Tiên Cổ Đạo Hồ.
Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy rất hứng thú với Tiên Cổ Đạo Hồ kia, muốn biết rốt cục sẽ có cơ duyên gì.
Càng đừng nói còn có Tự Liệt của Quân gia ở Tiên Cổ Đạo Hồ, Quân Tiêu Dao cũng muốn đi tìm kiếm người này, sau đó tìm hiểu cục diện hiện tại của thế giới Tiên Cổ một chút.
Quân Tiêu Dao gọi Lôi Minh Viễn tới giải thích tình huống.
“Nếu Thần Tử đại nhân cảm ứng được, vậy chắc hẳn đã gần đến lúc Đạo Hồ phun trào rồi, ta biết vị trí của Tiên Cổ Đạo Hồ, có thể dẫn đường cho Thần Tử.”
Lôi Minh Viễn phát huy đầy đủ tác dụng người hầu và dẫn đường.
“Hừm, được, hiện tại chúng ta đi thôi.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Sau đó, hắn nhìn về phía Long Cát công chúa, lạnh nhạt nói: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Long Nhân tộc cũng sẽ ở Tiên Cổ Đạo Hồ, ngươi muốn báo thù, cũng có thể đi.”
Sau khi nói xong, Quân Tiêu Dao chuẩn bị rời đi.
Đôi mắt xinh đẹp của Long Cát công chúa chớp động, nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi, nàng cắn chặt răng rồi đi theo.
Bước chân Quân Tiêu Dao khựng lại, quay đầu liếc nhìn Long Cát công chúa một cái và nói: “Ngươi muốn đi theo chủ nhân à?”
Long Cát công chúa nghiến răng, nhưng vẫn nén cơn giận mà nói: “Bổn cung không biết đường, có được không?”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu và nói: “Chỉ sợ ngươi kiêng kỵ Long Nhân tộc lại chơi thủ đoạn gì hại ngươi, cho nên mới đi theo thôi.”
Bị vạch trần ý đồ, sắc mặt Long Cát công chúa hơi mất tự nhiên.
Đúng vậy, tuy thực lực của nàng mạnh, nhưng nếu bị gài bẫy hãm hại giống như trước đó thì cũng không thể làm gì. Hơn nữa Long Nhân tộc còn là bọn địa đầu xà (1), muốn hãm hại Long Cát công chúa thì thật sự quá đơn giản.
(1) Ý chỉ bọn côn đồ ác bá ở địa phương
Nghĩ như vậy, nói không chừng đi theo Quân Tiêu Dao còn an toàn hơn một chút.
“Thôi, thân là chủ nhân ta, đối đãi vật cưỡi vẫn phải khoan dung một chút.” Quân Tiêu Dao không để bụng, trong lòng lại cười lạnh.
Khương Thái Công câu cá, kẻ cam nguyện thì mắc câu.
Long Cát công chúa chủ động cắn mồi thì Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thể tốt bụng mà tiếp nhận thôi.
Long Cát công chúa không nói một lời, không nói tiếng nào, như cái túi hơi mà phụng phịu đi theo phía sau Quân Tiêu Dao.
Bọn họ bước dần đến hướng Tiên Cổ Đạo Hồ.
Mà bên kia, Long Ngạo Thiên, Ngao Loan, Bạch Mị Nhi cũng đã khởi hành xuất phát.
...
Tuy Tiên Cổ Đạo Hồ được gọi là Đạo Hồ, nhưng thật ra không chỉ là một mảnh hồ, mà là một khu vực có phạm vi cực lớn.
Trong khu vực này trải rộng rất nhiều ao hồ lớn lớn bé bé, vào những thời điểm đặc biệt thì những ao hồ đó sẽ bộc phát phun trào, rất nhiều bảo vật cơ duyên sẽ cùng bị tuôn ra.
Toàn bộ Tiên Cổ Đạo Hồ được chia thành khu vực bên ngoài, khu vực trung bộ, khu vực bên trong và khu vực trung tâm.
Khu vực bên ngoài chỉ có một ít Đạo Hồ linh tinh, nói là hồ, thật ra còn không khác gì một cái hố nhỏ, bảo vật phun ra cũng bình thường không nổi trội gì.
Mà khu vực trung bộ thì có thể nhìn thấy một ít Đạo Hồ phạm vi trăm trượng. Cơ duyên trong Đạo Hồ trăm trượng quý giá hơn nhiều, một số thiên kiêu cũng để mắt đến chúng.
Mà khu vực bên trong thì sẽ có một ít Đạo Hồ ngàn trượng, loại Đạo Hồ này đã cực kỳ hiếm thấy, số lượng thưa thớt. Nhưng bảo vật cơ duyên nó phun ra còn quý giá hơn Đạo Hồ trăm trượng nhiều. Nhìn chung, một ít thiên kiêu thế lực bất hủ cũng có khả năng tìm kiếm cơ duyên ở khu vực này.
Còn khu vực trung tâm thì có Đạo Hồ vạn trượng tồn tại. Đây là Đạo Hồ hi hữu nhất, trân quý nhất, đều bị thế lực chủng tộc Tiên Cổ cường đại chiếm cứ.
Chỉ có một ít thiên kiêu thực lực tuyệt đỉnh, hoặc là có quan hệ thân thiết với chủng tộc Tiên Cổ mới có tư cách cướp lấy cơ duyên trong đó.
Qua thời gian mấy ngày, Quân Tiêu Dao mới đi tới Tiên Cổ Đạo Hồ dưới sự chỉ dẫn của Lôi Minh Viễn. Quân Tiêu Dao phóng mắt nhìn lại, Tiên Cổ Đạo Hồ vô biên vô tận, phạm vi cực lớn, là một mảnh bảo địa linh khí dạt dào.
Linh khí nồng đậm trong thế giới Tiên Cổ gần đây đều hội tụ ở khu vực này.
Hiển nhiên, cách thời điểm Tiên Cổ Đạo Hồ phun trào đã không xa.
“Thần Tử đại nhân, Tiên Cổ Đạo Hồ này cũng chia khu vực, ta tới giải thích một chút.” Lôi Minh Viễn nói.
Sau một hồi giải thích, Quân Tiêu Dao cũng hiểu đại khái về tình hình của Tiên Cổ Đạo Hồ.
“Còn bàn làm gì nữa, trực tiếp đi vào khu vực trung tâm đi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Chỉ có Đạo Hồ vạn trượng ở khu vực trung tâm mới là trân quý nhất. Một khi đã vậy, không có gì để bàn bạc cả.
“Cái này... Thần Tử đại nhân muốn trực tiếp như vậy sao, khu vực trung tâm kia bị một ít chủng tộc Tiên Cổ cường đại chiếm cứ, trừ Long Nhân tộc ra, còn có người của Cổ Vu tộc và Tam Nhãn Thánh tộc.” Lôi Minh Viễn có chút chần chờ mà nói.
Đúng là Quân Tiêu Dao rất mạnh, nhưng cường long nan áp địa đầu xà (2), có một vài chủng tộc Tiên Cổ cũng rất mạnh.
(2) Cường long nan áp địa đầu xà: Một con rồng có hung hãn, mạnh mẽ tới đâu cũng không thể áp chế được con rắn ngay trên địa bàn của nó
Trong đám chủng tộc Tiên Cổ đó có tứ đại chủng tộc Tiên Cổ mạnh nhất, lần lượt là Long Nhân tộc, Cổ Vu tộc, Tam Nhãn Thánh tộc và Mỹ nhân tộc.
Tứ đại chủng tộc này đủ để đi ngang trong thế giới Tiên Cổ, thậm chí một ít truyền nhân của thế lực bất hủ đụng phải những chủng tộc Tiên Cổ đó cũng phải thoái nhượng ba phần, không dám quá mạo phạm.
Thái độ của Quân Tiêu Dao có hơi cường thế quá hay không?
“Vậy đã tính là gì, ai dám ngăn cản bản Thần Tử thu hoạch cơ duyên thì người đó phải chết, cho dù tứ đại chủng tộc Tiên Cổ cũng không ngoại lệ!” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Ánh mắt của Long Cát công chúa phía sau nghiêm nghị lên.
“Quả nhiên Quân Tiêu Dao này vẫn luôn bá đạo như vậy.” Long Cát công chúa thầm nghĩ trong lòng.
Lôi Minh Viễn cũng gật đầu, không nói gì nữa, nói không chừng một lòng đi theo Quân Tiêu Dao thì thật sự có thể ăn chút thịt.
Liều một lần, xe đạp biến motor.
Hắn ta cũng bất chấp mọi giá.
Hết chương 510.