Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 511

Nhìn quyết tâm trong mắt Lôi Minh Viễn, Quân Tiêu Dao âm thầm gật gật đầu, lúc sau cũng không phải không thể giao đại thần thông Lôi Đế cho hắn ta.

Ngay vào lúc đám người Quân Tiêu Dao muốn đi vào Tiên Cổ Đạo Hồ khu vực, phía trước lại truyền đến tiếng khắc khẩu.

Đó là một đám thiên kiêu ngoại giới đang cãi nhau với sinh linh chủng tộc Tiên Cổ.

“Các ngươi thật quá đáng, chúng ta đã giao thần nguyên ra, vì sao còn không cho chúng ta tiến vào?” Một thiếu nữ xinh đẹp vì phẫn nộ mà sắc mặt đỏ bừng.

Bọn họ là đệ tử thế lực nhất lưu đến từ bên ngoài, không tính là đặc biệt xuất chúng, nhưng cũng có chút thực lực.

Nhưng lúc này lại bị một đám sinh linh chủng tộc Tiên Cổ chặn lại, muốn giao phí qua đường. Làm bọn họ cáu giận nhất chính là, bọn họ đã giao nộp thần nguyên, nhưng những sinh linh chủng tộc Tiên Cổ kia vẫn không cho bọn họ tiến vào.

“Các ngươi quá nhiều người, số lượng thần nguyên giao ra quá ít, còn bảo vật gì không, có thể đưa ra đây gán nợ.” Một sinh linh Tiên Cổ toàn thân quấn quanh lôi điện cười lạnh và nói.

Không biết vô tình hay cố ý, những sinh linh Tiên Cổ này cũng thuộc về Lôi Viên tộc.

Ngoài ra, còn có Kim Cương tộc, Phong Linh tộc, Nham Ma tộc đang ở đây thu phí qua đường. Trước đó Quân Tiêu Dao chỉ mới diệt sát thiên kiêu thực lực mạnh nhất trong tứ đại tộc đàn này, vẫn còn rất nhiều tộc nhân trẻ tuổi.

“Khinh người quá đáng!” Một thanh niên nghiến răng nghiến lợi, pháp lực chấn động.

“Các ngươi muốn động thủ cũng có thể thử xem, ta bảo đảm các ngươi không sống nổi trong thế giới Tiên Cổ này, đều phải chết!” Sinh linh Lôi Viên tộc kia lạnh giọng uy hiếp.

“Thôi bỏ đi.” Thiếu nữ xinh đẹp trước đó cắn răng, thân thể đang run rẩy, cố gắng nhẫn nhịn.

Mà lúc này, khóe mắt sinh linh Lôi Viên tộc bỗng liếc thấy thấy có vài bóng người muốn từ bên cạnh tiến vào Tiên Cổ Đạo Hồ.

“Từ từ, các ngươi đứng lại cho ta, nếu muốn tiến vào thì phải giao phí qua đường trước!” Sinh linh Lôi Viên tộc hét lớn một tiếng.

Đám người thiếu nữ xinh đẹp cũng theo bản năng chuyển mắt nhìn qua.

Khi thiếu nữ nhìn thấy bóng người bạch y xuất trần kia thì toàn bộ gương mặt xinh đẹp đều thất thần cứng lại.

“Ngươi đang nói chuyện với ta?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, khóe miệng mang theo chút ý cười.

Nụ cười này rất nguy hiểm.

“Không sai, là đang nói với ngươi, Tiên Cổ Đạo Hồ là cơ duyên của thế giới Tiên Cổ đại chúng ta, thiên kiêu ngoại giới các ngươi muốn vào thì phải giao phí qua đường.” Sinh linh Lôi Viên tộc kiêu ngạo lên tiếng.

Lúc này khí tức của Quân Tiêu Dao đã được thu lại, không tỏa ra nên những sinh linh Tiên Cổ đó cũng không đặc biệt để ý hắn.

Nhưng gương mặt thiếu nữ xinh đẹp kia lại cứng lại, hình như thấy được cảnh tượng không thể tưởng tượng nhất.

Nàng từng may mắn gặp được Quân Tiêu Dao, tất nhiên cũng biết dáng vẻ của Quân Tiêu Dao.

“Vị kia chẳng lẽ là... Thần Tử Quân Gia?” Một ít thiên kiêu ngoại giới còn lại cũng trợn tròn đôi mắt.

Nhưng càng làm bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng là, nữ tử tuyệt đẹp đi theo phía sau Quân Tiêu Dao kia.

“Là Long Cát công chúa của Tổ Long Sào, rốt cuộc là chuyện gì vậy, chẳng lẽ Thần Tử thu phục nàng?” Rất nhiều thiên kiêu ngoại giới kinh ngạc trong lòng.

Bên này, nhìn những sinh linh Tiên Cổ kiêu ngạo ngông cuồng kia, trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn mang theo nụ cười.

Hắn quay đầu lạnh nhạt nói: “Long Cát công chúa, những tiểu lâu la đó không cần chủ nhân ta ra tay đúng không.”

Vẻ mặt Long Cát công chúa cứng lại, Quân Tiêu Dao này thật sự xem nàng là vật cưỡi tôi tớ?

Nhưng nghĩ đến là mình chủ động đi theo, Long Cát công chúa không nói ra được câu phản bác nào cả.

Nàng đưa đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía đàn sinh linh Tiên Cổ kia, khi phát hiện những sinh linh Tiên Cổ đó chính là tứ đại chủng tộc vây công nàng, sát ý trong mắt Long Cát công chúa tăng vọt.

Nàng trút hết phẫn nộ đối với Quân Tiêu Dao lên người đàn sinh linh Tiên Cổ này.

“Lũ không có mắt các ngươi, đi chết hết cho bổn cung!”

Long Cát công chúa phát ra khí tức Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn, tay ngọc đẩy ngang ra, hư không hiện ra long trảo màu xanh biếc, cứ nhưng xé nứt hư không, trấn áp tiêu diệt đám sinh linh Tiên Cổ kia.

“Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn!” Sắc mặt đám sinh linh Tiên Cổ lập tức thay đổi.

Tuy tu vi của bọn chúng mạnh hơn thiên kiêu ngoại giới một chút, nhưng cũng chỉ ở Chân Thần Cảnh tiền kỳ hoặc trung kỳ, căn bản không có khả năng ngăn cản một chiêu của Long Cát công chúa.

Huống chi Long Cát công chúa ra tay dưới tình huống đang cực kỳ phẫn nộ, hoàn toàn không nương tay, bọn họ càng không thể ngăn cản.

Phốc! Phốc! Phốc!

Bị Nghịch Long Thủ trấn áp, thân thể những sinh linh chủng tộc Tiên Cổ kia bị đánh nổ giống như dưa hấu nát bấy, máu thịt văng ra khắp nơi.

Một chiêu của Long Cát công chúa đã hạ gục những sinh linh Tiên Cổ đó trong nháy mắt. Không thể không nói, thực lực của nàng cũng rất mạnh.

Nhìn thi cốt đầy đất, Long Cát công chúa hịt sâu một hơi, lửa giận cũng bình ổn không ít.

Nàng đưa ánh mắt lạnh lẽo âm u trừng Quân Tiêu Dao một cái, không nói gì, vòng tay ngó sen ôm trước ngực mình, dáng vẻ như mỹ nhân băng sơn.

Quân Tiêu Dao cười cười không nói lời nào.

Mà lúc này, đám thiên kiêu ngoại giới kia đều nhìn về phía Quân Tiêu Dao. Thiếu nữ xinh đẹp cố lấy dũng khí mà tiến lên, hành lễ nói với Quân Tiêu Dao: “Đa tạ Thần Tử đại nhân cứu giúp.”

“Ngươi biết ta?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

“Từng may mắn đứng xa xa gặp Thần Tử đại nhân một lần ở Nam Thiên thành.”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn lại, khuôn mặt thiếu nữ đỏ bừng, tim đập rất nhanh.

“Trước đó chỉ từng xa nhìn, mà giờ nhìn gần, càng soái...” Thiếu nữ thầm nghĩ trong lòng.

“Ừ, hiện tại không có việc gì, các ngươi cũng có thể tiến vào Tiên Cổ Đạo Hồ.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

“Nếu không phải Thần Tử đại nhân trượng nghĩa ra tay, hôm nay sợ là chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn.” Thiếu nữ xinh đẹp nói lời cảm kích.

Long Cát công chúa đứng một bên nhướng mày, rõ ràng là nàng ra tay diệt sát đàn sinh linh Tiên Cổ này, sao công lao đều rơi lên đầu Quân Tiêu Dao chứ?

Quân Tiêu Dao có động một ngón tay nào không?

“Đó là bọn chúng tự tìm đường chết, cũng không cần thiết kiêng kỵ sinh linh Tiên Cổ cái gì.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

Hết chương 511.
Chương 512

Nếu sinh linh Tiên Cổ không ngăn lại hắn thì Quân Tiêu Dao cũng lười quan tâm mấy chuyện nhỏ nhặt này, chỉ có thể nói những sinh linh Tiên Cổ đó không có mắt.

Đám người Quân Tiêu Dao rời đi, lúc này những thiên kiêu ngoại giới còn lại mới tiến lên, trong mắt lộ ra kính sợ.

“Không hổ là Thần Tử Quân Gia, vẫn cường thế như vậy ở thế giới Tiên Cổ.”

“Đúng vậy, các ngươi không thấy được Long Cát công chúa của Tổ Long Sào kia sao, quả thực như hầu gái đi theo phía sau Thần Tử đại nhân.”

“Ha hả, trước đó còn đối nghịch với Thần Tử đại nhân, hiện tại có lẽ đã bị thuần phục rồi.”

“Thật hâm mộ Long Cát công chúa kia, nếu ta có thể đi theo bên cạnh Thần Tử đại nhân thì tốt rồi.” Trong giọng nói của thiếu nữ xinh đẹp mang đầy khát khao.

“Được rồi, chúng ta cũng nên tiến vào thế giới Tiên Cổ đi, có Thần Tử đại nhân xung phong đi trước, những sinh linh Tiên Cổ đó còn có thể kiêu ngạo hay sao?”

Đám thiên kiêu ngoại giới kia đều phấn chấn tinh thần, cũng tiến vào Tiên Cổ Đạo Hồ.

Sau khi chính thức tiến vào khu vực Tiên Cổ Đạo Hồ, Quân Tiêu Dao cũng không dừng lại. Quân Tiêu Dao hoàn toàn chướng mắt những Đạo Hồ loại nhỏ khu vực bên ngoài.

Đạo Hồ trăm trượng khu vực trung bộ cũng không được Quân Tiêu Dao để vào mắt.

Có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ liếc nhìn Đạo Hồ ngàn trượng khu vực bên trong một cái, nhưng cũng chỉ như thế.

Chỉ có Đạo Hồ vạn trượng khu vực trung tâm mới khiến Quân Tiêu Dao cảm thấy hứng thú nhất.

Mà ngay vào lúc đó, trong một mảnh Đạo Hồ ngàn trượng ở khu vực bên trong Tiên Cổ Đạo Hồ, rrong không khí tràn ngập mùi thuốc súng.

Hai nữ tử đang đứng giằng co với một đám sinh linh bên Đạo Hồ. Trong hai nữ tử này, một người mặc váy dài màu lam nhạt, mái tóc đen được một cây trâm phượng hoàng màu xanh băng quấn lên, khí chất cả người lạnh lẽo, giống như mỹ nhân được tạo nên từ băng tuyết.

Đó chính là Đệ Thất Tự Liệt của Quân gia, Quân Tuyết Hoàng mang trên người Băng Linh Thể.

Mà nữ tử đứng sóng vai bên cạnh nàng ta mặc chiếc váy áo màu đỏ, dung mạo nhu mì diễm lệ, mang theo một sự mị hoặc tự nhiên, đó chính là Đệ Bát Tự Liệt của Quân gia, Quân Tích Ngọc trời sinh mị cốt.

Lúc này, trên dung nhãn diễm lệ của hai nàng đều mang theo một luồng sát khí lạnh như băng. Trong mắt họ chứa đầy phẫn uất, nhìn về phía đám sinh linh đối diện.

Trong đó có sinh linh Thái Cổ vương tộc, cũng có sinh linh chủng tộc Tiên Cổ.

“Hồ này đã bị Quân gia chúng ta chiếm cứ, các ngươi còn không rời đi?” Giọng điệu của Quân Tuyết Hoàng lạnh như băng, chỉ nói một câu.

“Ha hả, kêu chúng ta rời đi, dựa vào cái gì, bây giờ Quân gia các ngươi còn có lực uy hiếp à?” Một tráng hán đầu mọc sừng trâu, trên người mọc đầy lông đen cười lạnh và nói.

Gã chính là thiên kiêu đỉnh cấp của Ngưu Ma Sơn thuộc Thái Cổ vương tộc, Ngưu Đại Lực. Ngưu Ma Sơn cũng là một trong những thế lực phụ thuộc Tổ Long Sào.

“Đúng vậy, hiện giờ Quân gia các ngươi cũng chẳng là gì ở thế giới Tiên Cổ cả, thậm chí Thần Tử Quân Gia mà các ngươi cậy vào cũng không tiến đến thế giới Tiên Cổ.” Một nữ tử môi có màu tím đen, dung mạo yêu mị nói móc nói mỉa.

Ả ta đến từ Bàn Tơ Động của Thái Cổ vương tộc, tên là Chu Mỹ Nhân, cũng là một thiên kiêu đỉnh cấp thực lực bất phàm.

Nghe thấy lời ả tanói, trong mắt hai nàng đều hiện lên chút phẫn nộ. Sau khi Thập Đại Tự Liệt Quân gia bọn họ tiến vào thế giới Tiên Cổ thì luôn bị nhắm vào xưa nay chưa từng có.

Thập Đại Tự Liệt đã ngã xuống ba vị.

Đương nhiên, đám người Quân Lăng Thương, Quân Vô Song cũng tàn sát một đám thiên kiêu Thái Cổ hoàng tộc và Đọa Thần Cung. Nhưng điều này cũng không thể che giấu được sự thật Quân gia bị nhằm vào.

Câu nói cây to đón gió chính là như thế.

“Hai vị mỹ nhân, nhận rõ hiện thực đi, nếu nguyện ý thúc thủ chịu trói thì nói không chừng chúng ta sẽ không giết ngươi.” Một Xà Nhân trẻ tuổi mắt ti hí nói.

Gã quét ánh mắt về phía hai nàng, trong mắt mang theo dục vọng dơ bẩn khiến người ta chán ghét. Gã là thiên kiêu của Xà Hoàng Cốc thuộc Thái Cổ vương tộc, tên là Cửu Mục.

Thực lực của gã còn mạnh hơn Ngưu Đại Lực của Ngưu Ma Sơn và Chu Mỹ Nhân của Bàn Tơ Động, gần như sánh ngang với Kim Sí Tiểu Bằng Vương của Già Lâu Thánh Sơn trước đó.

Cảm nhận được địch ý của tam đại Thái Cổ vương tộc, biểu cảm của Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc đanh lại lạnh lẽo.

Nếu chỉ là thiên kiêu của tam đại Thái Cổ vương tộc, có lẽ các nàng còn có thể liều mạng đánh một trận, nhưng vấn đề là, còn có sinh linh chủng tộc Tiên Cổ đang đứng bên cạnh như hổ rình mồi!

Nhìn thấy hai nàng có vẻ không muốn lui bước, một vị sinh linh chủng tộc Tiên Cổ đứng dậy.

Cả người hắn ta bị vảy đen bao trùm, là sinh linh đến từ Hắc Lân tộc của chủng tộc Tiên Cổ.

“Có lẽ Quân gia các ngươi hô mưa gọi gió ở ngoại giới, nhưng nơi này là thế giới Tiên Cổ, do chủng tộc Tiên Cổ chúng ta định đoạt, các ngươi còn chưa chịu cút?” Thiên kiêu Hắc Lân tộc quát lạnh.

Hoang Cổ Quân gia thì thế nào?

Dù sao bọn họ cũng không tấn công vào được thế giới Tiên Cổ, hơn nữa thiên kiêu Quân gia mạnh thế nào cũng dám trêu chọc chủng tộc Tiên Cổ bọn họ hay sao?

Những sinh linh chủng tộc Tiên Cổ các mạch còn lại cũng lộ ra nụ cười lạnh.

Đạo Hồ ngàn trượng này được xem như Đạo Hồ tốt nhất ở khu vực bên trong, tất nhiên bọn họ không có khả năng để thiên kiêu ngoại giới chiếm cứ.

Mà thiên kiêu Thái Cổ vương tộc cũng không muốn chiếm cứ Đạo Hồ này, chỉ là không nghĩ muốn để Quân gia chiếm mà thôi.

“Các ngươi...” Gương mặt xinh đẹp của Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc tức đến đỏ rực lên.

Các nàng là Tự Liệt của Quân gia, đã bao giờ chịu khuất nhục này lần nào?

“Các ngươi không sợ Mộc Lan tỷ trả thù?” Quân Tích Ngọc lạnh lùng nói.

Nghe thấy lời này, sắc mặt của ba thiên kiêu vương tộc là Cửu Mục, Chu Mỹ Nhân và Ngưu Đại Lực đều biến đổi.

Bọn họ biết, Quân Mộc Lan cũng ở Tiên Cổ Đạo Hồ, chẳng qua nàng đang ở khu vực trung tâm nhất.

Thân là Đệ Tam Tự Liệt của Quân gia, thực lực của Quân Mộc Lan lợi hại hơn Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc nhiều.

Ba Tự Liệt đứng đầu của Quân gia là Quân Lăng Thương, Quân Vô Song và Quân Mộc Lan đều là thiên kiêu đứng ở bậc cao nhất, cho dù đối mặt với thiên kiêu đỉnh cấp của chủng tộc Tiên Cổ thì họ cũng không thua kém chút nào.

Hết chương 512.
Chương 513

Tuy các vị Tự Liệt còn lại hơi yếu hơn một bậc, nhưng cũng là thiên kiêu đỉnh cấp, ít nhất đều đã đạt tới tu vi Hư Thần Cảnh đại viên mãn.

Cửu Mục của Xà Hoàng Cốc nghe vậy, tuy sắc mặt hơi biến hóa, nhưng vẫn bình tĩnh lại, lạnh nhạt nói: “Đừng lấy Quân Mộc Lan chống lưng, nói không chừng ả đã bị đuổi ra khỏi khu vực trung tâm.”

“Cái gì?” Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc lập tức cắn răng.

Đúng vậy, tuy Quân Mộc Lan mạnh, nhưng một cây chẳng chống vững nhà được. Chỉ dựa vào một mình nàng, muốn chiếm cứ một vị trí nhỏ ở khu vực trung tâm cũng có chút khó khăn.

Huống chi, hiện tại Quân gia bị sự nhằm vào mà trước nay chưa từng trải qua, chỉ có thể nói Quân gia cây to đón gió, gây thù chuốc oán quá nhiều.

Còn về các Tự Liệt gồm Quân Lăng Thương, đều phân tán ở các khu vực khác, không có khả năng đều tập trung ở Tiên Cổ Đạo Hồ. Cơ duyên của toàn bộ thế giới Tiên Cổ không phải chỉ có ở Tiên Cổ Đạo Hồ.

Nhưng dù vậy, hai nàng cũng không chút lui bước, thân là Tự Liệt của Quân gia, nhượng bộ chính là sỉ nhục.

Nhìn sự kiên quyết trong mắt hai nàng, Ngưu Đại Lực lắc đầu và nói: “Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, xem ra hôm nay Quân gia lại mất đi hai vị Tự Liệt.”

Dứt lời, ba người Ngưu Đại Lực, Chu Mỹ Nhân, Cửu Mục cùng ra tay.

Ngưu Đại Lực cầm một thanh rìu lớn trong tay, một rìu phá núi, cứ như có thể chém nứt mặt đất vạn trượng.

Chu Mỹ Nhân đùa nghịch mười ngón tay, tơ nhện màu bạc phụt ra, mang theo độc tính khủng bố.

Còn Cửu Mục, gã là người mạnh nhất trong ba thiên kiêu vương tộc, bản thể là Cửu Mục Thiên Xà, nghe đồn có được một tia huyết mạch của Thái Cổ hung thú Cửu Anh.

Nhìn thấy ba thiên kiêu vương tộc ra tay, Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc nhìn nhau, cũng tung đòn tấn công.

“Băng Phong Thiên Địa!”

Quân Tuyết Hoàng thúc giục Băng Linh Thể, pháp lực mang theo thuộc tính âm hàn phụt ra, thực lực Quân Tuyết Hoàng đang ở Chân Thần Cảnh tiền kỳ. Ở giai đoạn hiện tại, trong các thiên kiêu ngoại giới, người có thể đạt tới Chân Thần Cảnh đã thuộc tầng cao.

Tu vi của Quân Tích Ngọc cũng là Chân Thần Cảnh tiền kỳ, nàng thi triển ra thủ đoạn của bản thân.

Không thể không nói, thân là Tự Liệt của Quân gia, thực lực của các nàng đều rất mạnh, có thể bảo vệ một phương.

Đối mặt với thiên kiêu của tam đại vương tộc, các nàng không thua kém chút nào. Cho dù trong đó có Cửu Mục sánh ngang với Kim Sí Tiểu Bằng Vương, cũng không cách nào hoàn toàn trấn áp họ.

“Cửu Mục Ma Quang!”

Áo trên của Cửu Mục rách nát, ở ngực gã đột nhiên mọc ra chín con mắt hẹp dài, khiến người ta nhìn thấy mà sởn tóc gáy.

Chín ma quang khủng bố bắn ra từ chín con mắt đó. Đây là thần thông bản mạng của Cửu Mục, uy lực cực mạnh.

Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc thấy thế thì vội vàng thi triển thủ đoạn phòng ngự.

Mà lúc này, ánh mắt các sinh linh chủng tộc Tiên Cổ Hắc Lân tộc chợt lóe, cũng ra tay cùng một lúc.

“Không lâu nữa Tiên Cổ Đạo Hồ sẽ phun trào, đừng kéo dài, trực tiếp xông lên diệt sát các ả!”

Một đám sinh linh Tiên Cổ đều ra tay, pháp lực mênh mông, cuồn cuộn như nước lũ.

Đối diện với cơ duyên, công bằng công chính gì đều vô nghĩa, tranh giành được mới là người chiến thắng.

“Tuyết Hoàng, nếu không chúng ta lui đi?” Quân Tích Ngọc cắn môi và nói.

Tuy làm vậy sẽ làm mất uy danh của Tự Liệt của Quân gia, nhưng cũng không còn cách nào.

Ánh mắt Quân Tuyết Hoàng biến ảo, nàng nhớ tới bóng người bạch y tuyệt thế kia.

Trước nay hắn chưa bao giờ lùi lại phía sau, dù chỉ một bước.

Cho dù đối mặt với tình huống gian nan đến mấy, trên mặt hắn luôn mang theo một sự thong dong tự nhiên như nước chảy mây trôi.

“Nếu công tử biết ta lui bước, có khinh thường ta hay không?” Quân Tuyết Hoàng lẩm bẩm trong lòng.

Dòng nước lũ pháp lực của chủng tộc Tiên Cổ, cộng thêm thần thông bản mạng mà Cửu Mục Ma Quang Cửu Mục thi triển ra, liên hợp với nhau thổi quét về hướng bọn nàng.

Dù hai nàng chống chọi được với đòn tấn công nà, nhưng phỏng chừng cũng sẽ bị thương nặng. Dù sao trong những sinh linh Tiên Cổ đó cũng có không ít kẻ lên tới tu vi Chân Thần Cảnh.

Nhìn thấy Quân Tuyết Hoàng không có ý lùi bước, Quân Tích Ngọc cắn môi, cũng không thối lui.

Ngay vào lúc hai nàng dồn hết pháp lực trong cơ thể, muốn liều chết chống chọi thì bỗng nhiên, có một trận gió phất tới.

Một bóng người bạch y thoáng hiện ở giữa hai nàng.

Sau đó, hắn ung dung vươn một bàn tay lên.

Trong phút chốc, thiên địa giống như đông lại tĩnh mịch.

Dòng nước lũ pháp lực mãnh liệt lao đến kia đột nhiên im lìm mà cứng lại trước bàn tay đó, sau đó bị hóa giải rồi tan đi.

Thiên địa tĩnh mịch!

Cả khung trời không một tiếng động!

Thiên kiêu của tam đại vương tộc và chúng sinh linh Tiên Cổ thấy tình cảnh này thì sống lưng phát lạnh, vẻ mặt hoảng sợ.

Đây là cái quỷ gì?

Cho dù là thiên kiêu đỉnh cấp Chân Thần Cảnh hậu kỳ cũng không dám tùy ý chống lại trực diện với đòn tấn công liên hợp khủng khiếp của bọn họ. Nhưng đứng trước bàn tay này, nó lại không tạo nên được chút gợn sóng nào mà đã trực tiếp tiêu tán trong hư vô!

“Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”

Nhìn thấy bóng dáng bạch y đứng chính giữa hai nàng, vẻ mặt ba người Cửu Mục, Ngưu Đại Lực và Chu Mỹ Nhân đều trở nên kinh hãi cực độ.

Có lẽ Sinh linh Tiên Cổ không biết công tử tuấn tú đột ngột xuất hiện này là ai, nhưng bọn họ lại quá rõ.

“Công tử!”

Ánh mắt Quân Tuyết Hoàng run rẩy, quay mặt đi thì thấy được gương mặt nghiêng nghiêng tuấn tú của Quân Tiêu Dao.

Hắn ung dung vươn một bàn tay lên, thúc giục Pháp Lực Miễn Dịch, muôn vàn thần thông, tất cả pháp lực đều hóa thành hư vô ngay trước mặt hắn!

“Thần Tử đại nhân!” Quân Tích Ngọc cũng khiếp sợ, đôi mắt lộ ra kích động, khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung sự vui sướng lúc này trong lòng hai nàng.

Cảm giác này giống như thấy được ánh rạng đông cuối đêm dài.

Trong cục diện hiện giờ, sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao không khác gì một cây trụ chống lưng cuối cùng của Quân gia!

“Này...” Thiên kiêu tam đại vương tộc chỉ cảm thấy trái tim lạnh lẽo.

Không cần làm gì nhiều, chỉ một cái phất tay tùy tiện của Quân Tiêu Dao cũng đủ dọa người rồi.

“Rốt cuộc tu vi hiện giờ của hắn cao đến mức nào?”

Cho dù là Cửu Mục tu vi mạnh nhất trong ba người, trong lòng cũng như rơi vào động băng, cả người phát lạnh.

Hết chương 513.
Chương 514

Quân Tiêu Dao xuất hiện là điều mà tất cả mọi người không nghĩ tới. Trong lòng Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc dâng trào sự kích động xưa nay chưa từng có, giống như tìm được trụ cột để dựa vào.

“Đánh không lại không biết chạy à?” Quân Tiêu Dao nói.

“Tuyết Hoàng không muốn làm mất uy danh của Quân gia, càng không muốn... Làm công tử mất mặt.” Quân Tuyết Hoàng lẩm bẩm, cúi đầu như đã làm sai.

Nàng, Quân Trượng Kiếm và Quân Vạn Kiếp là ba người đi theo Quân Tiêu Dao sớm nhất, tất nhiên quan hệ với Quân Tiêu Dao cũng khác với những Tự Liệt còn lại.

“Ngốc à, lần sau đừng như vậy, ngươi xảy ra chuyện thì ta sẽ không vui.” Quân Tiêu Dao có chút bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.

Nghe như trách cứ, những trong đó lại có ý thân thiết, vành tai Quân Tuyết Hoàng đỏ lên, khẽ gật gật đầu.

Quân Tích Ngọc đứng bên cạnh lộ ra chút hâm mộ. Nhưng đáng tiếc, thuở ban đầu Quân Tích Ngọc cũng không ưa thích gì Quân Tiêu Dao, luôn lộ vẻ mặt khó chịu, chỉ là sau đó mới thay đổi quan niệm.

“Đương nhiên, còn có Tích Ngọc nữa, bất cứ Tự Liệt nào xảy ra chuyện, ta cũng không vui.” Quân Tiêu Dao nói.

Tốt xấu gì hắn cũng là Linh Hào Tự Liệt của Quân gia, phải có nghĩa vụ bảo vệ Tự Liệt nhà mình. Đây là chức trách của hắn.

Nếu không Quân Lăng Thương cũng sẽ không đi trả thù Thái Cổ hoàng tộc, bởi vì hắn ta là Đệ Nhất Tự Liệt, cũng phải gánh vác trách nhiệm này.

Quân Tích Ngọc cũng ngoan ngoãn gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao mang đầy khâm phục.

Quân Tiêu Dao không có chút thành kiến nào vì hành động trước đó của nàng, có thể nói là cực kỳ rộng lượng.

Đương nhiên, Quân Tiêu Dao chỉ rộng lượng giới hạn đối với người trong nhà.

Còn về người ngoài à...

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn ngược về phía thiên kiêu tam đại vương tộc và đám sinh linh Tiên Cổ kia. Trong mắt hắn ta mang theo sự lạnh nhạt như trời xanh, tựa như quan sát một đám kiến.

Không sai, cho dù là thiên kiêu của Chân Thần Cảnh, hiện tại cũng chỉ là con kiến trong mắt Quân Tiêu Dao.

“Ngươi là ai, dám nhúng tay vào chuyện của chủng tộc Tiên Cổ chúng ta?” Thiên kiêu Hắc Lân tộc lạnh lùng nói.

Quân Tiêu Dao không nói nhiều mà thi triển đại thần thông Lôi Đế, điểm ra một chiêu Lôi Đế Chỉ.

Hư không tóe điện, lôi đình trước mắt lóe lên lôi quang lóa mắt, ngưng tụ thành một ngón tay lôi đình khổng lồ cổ xưa tang thương.

Cứ như Lôi Đế vươn ra một ngón tay, cách thời không vạn cổ mà nghiền áp đến.

Thiên kiêu của Hắc Lân tộc Chân Thần Cảnh này còn chưa kịp kêu thảm thiết thì đã bị một ngón tay nghiền áp thành tro bụi.

Cảnh tượng này khiến mọi người ở đây kinh sợ, linh hồn chấn động.

Một ngón tay đã diệt sát một thiên kiêu Chân Thần Cảnh!

Nói ra chuyện này thì ai dám tin?

“Ngươi... Ngươi, rốt cuộc là ai?” Đám sinh linh Tiên Cổ đều bị kinh sợ.

Ỷ mạnh hiếp yếu, bắt nạt kẻ yếu là từ khắc họa bọn chúng rõ ràng nhất, ỷ vào bối cảnh là chủng tộc Tiên Cổ, hơn nữa cảnh giới cao hơn thiên kiêu ngoại giới, bọn chúng không để bất cứ thiên kiêu ngoại giới nào vào mắt.

Nhưng hiện tại, chiêu thức này của Quân Tiêu Dao làm da đầu bọn chúng tê dại, chân cũng nhũn ra.

“Là Thần Tử Quân Gia - Quân Tiêu Dao!”

“Trời ạ, hắn thật sự tới thế giới Tiên Cổ?”

“Con mẹ nó ta không nhìn lầm đó chứ, rốt cục hiện tại Thần Tử Quân Gia đã đến cảnh giới nào?”

Chung quanh Đạo Hồ còn có các thiên kiêu khác, nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì đều nhịn không được phát ra tiếng kinh hô.

Trước đó tuy Quân Tiêu Dao cũng gây ra một chút động tĩnh, nhưng ở thế giới Tiên Cổ, tin tức sẽ không truyền nhanh như vậy. Cho nên đến bây giờ rất nhiều người mới biết Quân Tiêu Dao đã vào thế giới Tiên Cổ.

“Hắn là Thần Tử Quân Gia?” Những sinh linh Tiên Cổ còn lại đều lộ ra kinh ngạc.

Ngẫu nhiên bọn họ cũng nghe thấy thanh danh của Quân Tiêu Dao từ miệng một ít thiên kiêu ngoại giới, hắn được gọi là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Hoang Thiên Tiên Vực, xưng hô này không phải ai cũng gánh nổi.

Ban đầu những sinh linh Tiên Cổ đó còn rất khinh thường xưng hô đệ nhất nhân kia, bởi vì thực lực của sinh linh Tiên Cổ bọn họ càng mạnh hơn thiên kiêu ngoại giới.

Nhưng hiện tại, bọn họ hoàn toàn nói không nên lời.

Thanh danh lời đồn gì cũng cũng không bằng chính mắt nhìn thấy.

“Thần Tử Quân Gia...” Ba người Cửu Mục đã có chút luống cuống.

Bọn họ phụng lệnh các hoàng tộc Tổ Long Sào tiến đến trấn sát Tự Liệt của Quân gia, không ngờ lại đụng tới nhân vật cấm kỵ tàn nhẫn này.

Nhìn những ánh mắt kinh ngạc, hoặc là kiêng kỵ, hoặc là kinh hoàng kia, vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thản nhiên như thần linh.

Hắn chậm rãi nói: “Là các ngươi bay bổng lên mây, hay là Quân gia ta không nâng nổi đao?”

“Quân Tiêu Dao, không ngờ ngươi lại bước vào thế giới Tiên Cổ, nhưng đã tính sao, nơi này là thế giới Tiên Cổ, ngươi không thể một tay che trời!” Cửu Mục lộ chút kiêng kỵ mà nói.

“Không sai, cho dù ngươi là rồng hay hổ, ở thế giới Tiên Cổ này cũng phải nằm bò.” Một đám sinh linh Tiên Cổ cũng rống lên.

Bọn họ không thể chấp nhận để một thiên kiêu ngoại giới cưỡi lên đầu mình.

“Vậy à?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu.

“Hiện tại rời đi, nhường hồ này cho chúng ta, nếu không chúng ta sẽ đi bẩm báo các thế lực Long Nhân tộc, Cổ Vu tộc, Tam Nhãn Thánh tộc ở khu vực trung tâm.” Đám sinh linh Tiên Cổ không chút sợ hãi mà nói.

Cho dù Quân Tiêu Dao không kiêng kỵ bọn họ, cũng nên kiêng kỵ tứ đại chủng tộc Tiên Cổ đúng không?

Thiên kiêu trong tứ đại chủng tộc đều là đứng đầu, trong đó thậm chí tồn tại khủng bố đã đạt tới Thiên Thần Cảnh. Dạng thiên kiêu này mới là đầu sỏ chân chính, trừ quái thai cổ đại trầm miên trong thế giới Tiên Cổ ra, gần như không ai là đối thủ.

“Ha hả...” Quân Tiêu Dao cười.

Người quen thuộc Quân Tiêu Dao đều biết, khi hắn cười thì chỉ có hai dạng tình huống.

Thứ nhất, hắn thật sự vui vẻ.

Thứ hai, hắn muốn giết người.

Rất rõ ràng, hiện tại Quân Tiêu Dao đang thuộc dạng thứ hai.

“Nghịch thiên, còn có ngoại lệ, nghịch ta, tuyệt không sinh cơ!”

“Trước mặt các ngươi chỉ có một con đường...”

Tiếng nói của Quân Tiêu Dao dừng lại, sau đó chậm rãi nâng tay lên, chỉ lên trời cao.

“Cái gì...” Đám sinh linh Tiên Cổ bất an trong lòng.

“Là hoàng tuyền!”

Hết chương 514.
Chương 515

Tiếng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì pháp lực đang dâng trào, u minh chi khí bay lên trời như vô tận.

Hư không rung động, cánh cửa địa ngục đen nhánh rợn người hiện hóa ra, cánh cửa địa ngục chậm rãi mở ra một khe hở.

Vô số ác quỷ Tu La chen chúc bò ra, tựa như cánh cửa tận thế bị mở ra!

“Đây... Đây là cái gì!”

“Chạy mau!”

Đám sinh linh Tiên Cổ kinh hãi, rốt cuộc cũng bỏ hết thái độ kiêu ngạo ngông cuồng, nhưng đã quá trễ.

Số lượng ác quỷ Tu La như vô tận vây quanh bọn họ. Mặc dù sức chiến đấu của một con cũng không mạnh, nhưng kiến nhiều cắn chết voi, số lượng này đủ để diệt sát bọn họ.

“Chúng ta đi!”

Cửu Mục, Ngưu Đại Lực, Chu Mỹ Nhân thấy thế thì lộ ra hoảng hốt, xoay người bỏ chạy.

“Đi được sao?” Quân Tiêu Dao vung tay ra, bàn tay pháp lực khổng lồ hiện ra, giống như một góc vòm trời sụp xuống.

“Thiên Ti La Võng!” Chu Mỹ Nhân thét lên chói tai, thi triển thần thông tuyệt kỹ, một tấm lưới được tung ra, bao phủ lên bàn tay pháp lực khổng lồ, muốn ngăn cản nó lại.

Nhưng mà...

Phụt!

Không có chút trì hoãn nào, Chu Mỹ Nhân trực tiếp bị một chưởng chụp chết.

Tiếp theo, Quân Tiêu Dao nắm chặt bàn tay vào hư không, pháp lực hội tụ, lôi đình kích động.

Thiên Thần chi Mâu và Cửu Kiếp Tru Ma Lôi dung hợp lại với nhau, biến thành một đòn công kích chí cường, đâm thẳng về hướng Ngưu Đại Lực.

“Khai Sơn Nhất Thức!”

Ngưu Đại Lực cầm rìu Khai Sơn trong tay, cơ bắp cả người bành trướng, tăng vọt tới chín trượng, một rìu chém xuống đã khiến mặt đất nứt ra.

Nhưng vẫn vô dụng.

Không tính đến những cái khác, chỉ xét ở phương diện cảnh giới, Quân Tiêu Dao đã nghiền áp đàn kiến này toàn diện.

Tuy nhục thân của Ngưu Đại Lực mạnh, nhưng so với Quân Tiêu Dao thì chỉ là một trò cười.

Oanh!

Thiên Thần chi Mâu quấn quanh lôi đình trực tiếp chém lên người Ngưu Đại Lực, đánh gã nồ thành mảnh nhỏ.

Chỉ trong chớp mắt, thiên kiêu của tam đại vương tộc chỉ còn lại một mình Cửu Mục của Xà Hoàng Cốc.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao chỉ giơ tay thôi đã diệt sát hai thiên kiêu vương tộc thực lực bất phàm, trái tim Cửu Mục nhảy rộn.

“Quái vật, Quân Tiêu Dao này hoàn toàn là một quái vật!” Cửu Mục hoảng hốt trong lòng.

Gã thật sự không nghĩ ra rốt cuộc Quân Tiêu Dao tu luyện như thế nào. Hắn tiến vào thế giới Tiên Cổ trễnhư vậy, theo lý thuyết, tu vi cảnh giới phải kém xa bọn họ mới đúng.

Sao hiện tại cảnh giới của Quân Tiêu Dao còn mạnh hơn cả thiên kiêu chủng tộc Tiên Cổ?

Con mẹ nó thật là thái quá!

Khai quải cũng không thể làm như vậy, còn có thể để các thiên kiêu khác chơi hay không?

Cửu Mục cũng không phải ngốc, tuy thực lực của gã mạnh nhất trong ba người, nhưng cũng không có khả năng là đối thủ của Quân Tiêu Dao.

Cho nên gã không chút do dự mà xoay người chạy trốn.

“Bắt đầu từ thời khắc trêu chọc Quân gia, ngươi cũng đã chết rồi.” Quân Tiêu Dao nói với giọng điệu hờ hững.

Lúc này hắn như biến thành Tử Thần địa ngục, thu hoạch sinh linh.

Quân Tiêu Dao giơ tay, tịnh chỉ làm kiếm, pháp lực hội tụ trên ngón tay.

Một kiếm quang lóa mắt hiện lên, đó chính là Lục Tiên Kiếm quyết!

Kiếm quang mênh mông cuồn cuộn như sông dài, hiện hóa ra cảnh tượng quần tiên ngã xuống, hư không chung quanh kiếm ý bạo loạn, khiến cho Đạo Hồ ngàn trượng cũng dấy lên bọt nước vô tận!

Lấy thực lực hiện giờ của Quân Tiêu Dao, lúc sử dụng Lục Tiên Kiếm quyết thì không cần nói nhiều về uy lực đó, quả thực có thể chém hết sao trời chư thiên!

“Cửu Mục Ma Quang!”

Cửu Mục lại thi triển ra thần thông bản mạng, chín con mắt trên ngực cùng bắn ra ma quang đen nhánh, hội tụ lại một chỗ, hóa thành một cột sáng màu đen, va chạm với kiếm quang kia.

Oanh!

Gợn sóng pháp lực dâng lên kịch liệt, thổi quét tứ phương.

Cửu Mục phun ra một ngụm máu tươi, thân thể chịu trùng kích, nhưng lại không ngã xuống.

“Ồ?” Quân Tiêu Dao hơi kinh ngạc.

“Xem ra ngươi mạnh hơn hai tên kia một chút.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhận xét.

Chắc hẳn thực lực của Cửu Mục cũng không kém hơn Kim Sí Tiểu Bằng Vương của Già Lâu Thánh Sơn trước kia bao nhiêu.

“Quân Tiêu Dao, ngươi thật sự muốn làm tuyệt tình như vậy sao?” Cửu Mục đưa tay lên chùi đi máu tươi trên khóe miệng, sắc mặt hung tợn.

“Hiện tại nói lời này chỉ thể hiện ra sự ngu xuẩn của ngươi càng rõ ràng.” Quân Tiêu Dao lại ra tay.

Một vệt thần quang màu vàng kim thoáng hiện ở giữa mày, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm được thi triển ra. Trật Tự Thần Liên màu vàng kim hóa thành một thanh đoản kiếm, tuy ngắn và nhỏ, nhưng một kiếm chém ngang trời mang đến cảm giác mênh mông như trảm phá chư thiên.

Thân là thần thông của Nguyên Thiên Chí Tôn ngày xưa, một trong Ngũ Đại Thần Quyết, uy lực của Nguyên Hoàng Đạo Kiếm cũng không thua kém gì Lục Tiên Kiếm quyết.

“Liều mạng với ngươi!” Cửu Mục thét dài một tiếng.

Nếu trốn không thoát, vậy thì trực tiếp liều chết.

Gã hóa thành bản thể, là một con rắn đen nhánh dài tới trăm trượng, trên đầu rắn có chín con mắt, vô cùng dữ tợn đáng hãi.

“Khó trách có thể ngăn cản một kiếm của ta, thì ra bản thể là Cửu Mục Thiên Xà.” Quân Tiêu Dao nói.

Cửu Mục Thiên Xà có được một chút huyết mạch của hung thú Thái Cổ Cửu Anh.

Sở dĩ Cửu Mục này trở thành thiên kiêu được Xà Hoàng Cốc bồi dưỡng trung tâm, hiển nhiên là vì huyết mạch bản thể của gã cực kỳ cường đại.

Nhưng đáng tiếc, gã gặp phải Quân Tiêu Dao.

“Nếu thật là con nối dõi thuần huyết của hung thú Thái Cổ Cửu Anh, nói không chừng bản Thần Tử thật sự sẽ chú ý một chút, nhưng ngươi đấy á...” Quân Tiêu Dao tấm tắc thở dài một tiếng.

Hắn nâng bàn tay lên, lôi quang chớp động trong tay, từng viên sao trời lôi đình hiện lên, giáng thẳng về hướng Cửu Mục Thiên Xà.

Tựa như từng ngôi sao khổng lồ ném tới, Cửu Mục Thiên Xà phát ra tiếng gào rống, chín con mắt phát ra ma quang.

Quân Tiêu Dao lấy linh hồn lực, thao túng Nguyên Hoàng Đạo Kiếm mà chém xuống một kiếm, kiếm quang vàng kim chém nát trời đất, làm chấn động khung trời!

Vèo xẹt!

Cái đầu rắn Cửu Mục trực tiếp bị chém xuống!

Máu bắn vọt lên trời cao!

Quân Tiêu Dao dùng kiếm trảm đại xà!

Cảnh tượng này khiến rất nhiều thiên kiêu ngoại giới chung quanh Đạo Hồ chấn động. Một ít sinh linh Tiên Cổ còn trốn đi rất xa, sợ trêu chọc phải sát thần này.

“Long Ngạo Thiên đại nhân, sẽ không... Buông tha cho ngươi...” Cái đầu rắn bị chém xuống của Cửu Mục Kia phun ra tiếng người, đứt quãng nói.

“Long Ngạo Thiên?” Quân Tiêu Dao cười.

Hiện tại Long Ngạo Thiên bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay, Cửu Mục còn nghĩ rằng Long Ngạo Thiên sẽ báo thù cho gã?

Quả thực là buồn cười!

Hết chương 515.

Advertisement
';
Advertisement