Chương 516
Quân Tiêu Dao lắc đầu, phất một tay qua, Đà Xá Cổ Đế Viêm bùng nổ, hoàn toàn đốt Cửu Mục Thiên Xà kia thành tro tẫn.
Ba thiên kiêu vương tộc đứng đầu đều đã ngã xuống.
Mà bên kia, đám sinh linh Tiên Cổ không có mắt nọ cũng bị ác quỷ La Sát trong cánh cửa địa ngục tàn sát sạch sẽ.
Sau đó, cánh cửa địa ngục đóng lại.
Toàn bộ Đạo Hồ khôi phục bình tĩnh.
Nhưng trái tim của mọi người chung quanh lại không thể bình tĩnh.
Thậm chí biểu hiện của Quân Tiêu Dao làm người ta hoài nghi có phải hắn đã sớm tiến vào Tiên Cổ hay không, nếu không tại sao thực lực lại mạnh đến vậy?
Đương nhiên, cũng có sinh linh đang thờ ơ lạnh nhạt, ví dụ như những chủng tộc Tiên Cổ đó.
“Thần Tử Quân Gia này triệt để đắc tội chủng tộc Tiên Cổ chúng ta, con đường của hắn không dài.” Một ít sinh linh Tiên Cổ thầm nghĩ.
Những thiên kiêu ngoại giới kia căn bản không biết, thiên kiêu của chủng tộc Tiên Cổ bọn họ cường đại đến mức nào. Thậm chí trong đó còn có tồn tại cường đại đạt tới Thiên Thần Cảnh!
“Công tử!”
“Thần Tử đại nhân!”
Đôi mắt của Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc sáng lấp lánh, tràn ngập vui sướng và sùng bái.
Thần Tử vẫn là Thần Tử, xưa nay không bao giờ làm người ta thất vọng. Hắn vĩnh viễn đứng ở phía trước mọi người.
Mà lúc này, Long Cát công chúa và Lôi Minh Viễn cũng đã xuất hiện.
Long Cát công chúa cũng không muốn lại bị Quân Tiêu Dao sai khiến, cho nên trước đó đã tránh đi thật xa.
“Long Cát công chúa!”
Nhìn thấy người tới, sắc mặt Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc đều đanh lại, mang theo địch ý.
“Không sao, tạm thời nàng ta vô hại.” Quân Tiêu Dao xua xua tay.
Lời hắn nói làm hai nàng đều ngơ cả ra.
Đây là chuyện gì?
“Việc này nói ra thì rất dài, tạm thời đừng nói chuyện, dù sao hiện tại nàng ta rất ngoan, vô hại, đừng để ý tới.” Quân Tiêu Dao nói.
“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Long Cát công chúa lại đang nghiến răng.
Sao lời này nghe thế nào cũng giống hình dung một con sủng vật?
Quân Tuyết Hoàng gật đầu, trong lòng càng bội phục thủ đoạn của Quân Tiêu Dao.
Nhưng trong mắt nàng vẫn mang theo địch ý, loại địch ý này là thù địch giữa các nữ người.
“Đúng rồi, hiện tại cục diện như thế nào?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Tuy Lôi Minh Viễn biết một ít tin tức, nhưng cũng có hạn, hỏi đám người Quân Tuyết Hoàng mới có thể lấy được càng nhiều tin tức.
Tiếp theo, Quân Tuyết Hoàng thuật lại tất cả những chuyện đã xảy ra cho Quân Tiêu Dao biết, bao gồm việc Đệ Tứ Tự Liệt Quân Vô Trần, Đệ Lục Tự Liệt Quân Đạo Lâm và Đệ Cửu Tự Liệt Quân Thiên Minh ngã xuống.
Khi Quân Vô Trần đang đột phá, bị Hắc Ám Thần Tử của Đọa Thần Cung ám toán chết.
Quân Đạo Lâm bị Thái Cổ hoàng tộc hại chết.
Khi Quân Thiên Minh đang đoạt bảo thì bị thiên kiêu đỉnh cấp của Tam Nhãn Thánh tộc – Một trong những tứ đại chủng tộc Tiên Cổ tùy tiện đánh chết.
“Tùy tiện đánh chết?” Quân Tiêu Dao nhướng mày, chú ý tới từ hình dung này.
Tốt xấu gì Quân Thiên Minh cũng là Đệ Cửu Tự Liệt của Quân gia, yếu thế nào cũng không có khả năng bị tùy tiện đánh chết.
Trừ phi người đánh chết của hắn ta có thực lực rất mạnh.
“Người đánh chết của hắn là Thiên Nhãn Thánh Tử của Tam Nhãn Thánh tộc, hình như tu vi là... Thiên Thần Cảnh...” Quân Tuyết Hoàng trầm thấp mà nói.
Thỏ tử hồ bi.
Quân Thiên Minh bị người ta tùy tiện đánh chết như vậy, trong lòng các nàng cũng không dễ chịu. Mà đám người Quân Vô Trần, Quân Đạo Lâm cũng chết thật thực oan uổng.
“Đọa Thần Cung, Thái Cổ hoàng tộc, Tam Nhãn Thánh tộc...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, mặt không có cảm xúc.
Nhưng nhiệt độ của thiên địa chung quanh lại hạ nhanh xuống điểm đóng băng. Đó là sát ý lãnh khốc đến cực điểm, đông cứng cả thiên địa!
Quân Tiêu Dao nổi giận!
Xưa kia có thất phu giận dữ, máu bắn năm bước.
Đế hoàng giận dữ, máu chảy ngàn dặm.
Mà Thần Tử Quân Gia giận dữ thì sẽ thế nào?
“Quả nhiên là bản Thần Tử còn quá nhân từ sao?” Quân Tiêu Dao ngửa mặt lên trời, thở dài khe khẽ.
Nhân từ?
Đám người Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc nhìn máu tươi và hài cốt khắp nơi, trầm mặc không nói.
Nếu Quân Tiêu Dao cũng được gọi là nhân từ thì trên đời này không có ai tàn nhẫn.
Nhưng Quân Tiêu Dao cảm thấy vẫn không đủ.
“Ta bỗng có một nguyện vọng.” Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ rồi nói.
Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc, Lôi Minh Viễn, thậm chí cả Long Cát công chúa dung nhan lạnh lẽo đứng bên cạnh cũng nghiêng tai lắng nghe.
“Ta muốn giết đến khi ai trên đời này nhìn thấy Quân gia ta cũng phải quỳ rạp!” Quân Tiêu Dao gằn từng chữ.
Một câu vang lên, lôi đình nổ vang trong thiên địa!
Xưa nay lời nói không phải nói bậy được, nói ra một câu thì tương đương với có một phần nhân quả.
Đám người Quân Tuyết Hoàng cũng hít sâu một hơi. Quân Tiêu Dao muốn giết đến khi khi ai ai nhìn thấy người của Quân gia ta cũng phải quỳ xuống run rẩy sao?
Ánh mắt Long Cát công chúa cũng chấn động, người có tính cách khí phách như nữ hoàng vạn cổ như nàng ta cũng không dám tùy tiện nói ra lời này.
Quân Tiêu Dao lại có thể nói ra.
Giờ khắc này, gương mặt Quân Tiêu Dao không có cảm xúc, sát ý nghiêm nghị, cứ như là hai người khác nhau sovs trước đó trêu đùa nàng, Long Cát công chúa càng không rõ Quân Tiêu Dao là người như thế nào.
Nói xong câu đó, sát ý chung quanh thiên địa cũng, tan đi.
Quân Tiêu Dao vẫn rất bình tĩnh, cứ như lại biến thành công tử yên tĩnh như trích tiên nọ.
Ánh mắt Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc sáng lấp lánh, có Quân Tiêu Dao ở đây, trong lòng các nàng như có trụ cột chống đỡ.
“Đúng rồi, công tử, Mộc Lan tỷ ở khu vực trung tâm.” Quân Tuyết Hoàng nói.
Tính cách của Quân Mộc Lan cường thế bá đạo, là một nữ hán tử, lấy thực lực của nàng, tất nhiên muốn xông vào khu vực trung tâm một lần.
Mà Quân Tuyết Hoàng và Quân Tích Ngọc có tu vi hơi thấp, muốn chiếm cứ một Đạo Hồ ngàn trượng trước, sau đó lại gấp rút tiếp viện Quân Mộc Lan.
“Nàng cũng có mặt à, vậy chúng ta cùng đi đi.” Quân Tiêu Dao nói.
“Vậy Đạo Hồ ngàn trượng này...” Quân Tuyết Hoàng chần chờ nói.
“A... người của Quân gia hoặc là không tranh, muốn tranh thì phải tranh cơ duyên tốt nhất.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Đạo Hồ vạn trượng mới là cơ duyên mà Quân gia nên chiếm cứ, Đạo Hồ ngàn trượng này đã là gì?
Hoàn toàn chướng mắt!
Hết chương 516.
Chương 517
Hai nàng nghe vậy thì cảm xúc càng cuộn trào, chỉ có Quân Tiêu Dao mới dám quyết đoán như vậy.
“Ghê gớm!” Lôi Minh Viễn cũng chỉ có thể nói ra hai chữ này.
Đạo Hồ ngàn trượng vô cùng hi hữu đối với người ngoài, nhưng Quân Tiêu Dao lại tùy ý vứt bỏ, nhìn cũng không nhìn một cái.
“Nhưng, phần lớn khu vực trung tâm bị những cường tộc Tiên Cổ đó chiếm cứ...” Quân Tích Ngọc chần chờ nói.
Những địa đầu xà đó cũng không dễ trêu chọc.
“Một đám tù phạm trong thế giới Tiên Cổ thật sự xem mình là chủ nhân?” Quân Tiêu Dao cười lạnh và nói.
Hắn từng tìm hiểu trong Tàng Thư Các của Quân gia, những chủng tộc Tiên Cổ đều không phải tồn tại ở nơi này ngay từ lúc bắt đầu, mà là bị giam giữ trong đây.
Đương nhiên, dòng ghi chép đó rất mơ hồ, không ai biết được rốt cuộc là tình huống như thế nào. Nhưng có thể khẳng định chính là, những chủng tộc Tiên Cổ đó cũng không cao cao tại thượng như thế nhân đã nghĩ.
“Được, chúng ta đi vào khu vực trung tâm đi.” Quân Tiêu Dao xua tay và nói.
Hai nàng khẽ gật đầu.
Quân Tiêu Dao dẫn bốn người gồm Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc, Lôi Minh Viễn và Long Cát công chúa lên đường.
Nhìn máu tươi đầy đất ở đây, lại nhìn đám người Quân Tiêu Dao đi xa, trong lòng mọi người đều có dự cảm, lần này sợ là khu vực trung tâm Tiên Cổ Đạo Hồ sắp có một trò hay để xem.
...
Khu vực trung tâm Tiên Cổ Đạo Hồ có tổng cộng bốn Đạo Hồ vạn trượng. Ba cái trong đó lần lượt bị Long Nhân tộc, Cổ Vu tộc và Tam Nhãn Thánh tộc chiếm cứ.
Còn về Lệ Nhân tộc, các nàng cũng không ở khu vực này, cho nên cũng không chiếm cứ mảnh Đạo Hồ vạn trượng cuối cùng. Bởi vậy, Đạo Hồ vạn trượng đó trở thành vùng giao tranh của thiên kiêu ngoại giới.
Bởi vì Đạo Hồ vạn trượng có phạm vi thật lớn, hơn nữa giá trị kinh người, cho nên gần như không có thiên kiêu ngoại giới nào có thể độc chiếm, mà là tất cả thiên kiêu ngoại giới cùng chiếm cứ một Đạo Hồ vạn trượng.
Điều này cũng tạo thành cục diện ‘Tăng thì nhiều mà cháo thì ít’.
Đương nhiên, thiên kiêu thực lực không đạt tiêu chuẩn còn không có tư cách tới gần Đạo Hồ vạn trượng này.
Nhưng lúc này, trên Đạo Hồ vạn trượng đó lại có khí tức khủng bố truyền ra, có dao động pháp lực đang khuếch tán.
Hiển nhiên, có thiên kiêu tuyệt thế đang đối chiến.
Ở nơi đó có hai bóng người đang giao tranh.
Trong đó có một nữ tử khuôn mặt anh khí, oai hùng hiên ngang, mái tóc dài màu đỏ được cột thành một chùm đuôi ngựa, sạch sẽ gọn gành, có khí chất không thua kém gì đấng mày râu. Nàng ta mặc một bộ trang phục bó sát người, lộ ra cái bụng nhỏ tuyết trắng bình thản, dáng người nảy lửa, đường cong kinh người.
Trong sự oai phong đó mang theo một nét quyến rũ lạ thường, đó là Đệ Tam Tự Liệt của Quân gia, Quân Mộc Lan.
Đôi tay nàng đang cầm một thanh trọng kiếm, tung kiếm chém vào một bóng người áo đen. Đó là một nam tử tuổi trẻ dáng người thon dài, da thịt tái nhợt, đầu đội mũ choàng.
Quanh thân gã lượn lờ sương đen, lúc ẩn lúc hiện trong hư không, không lộ ra một tia khí tức, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Người này chính là Hắc Ám Thần Tử của Đọa Thần Cung, truyền nhân bất hủ không kém gì Đọa Thần Tử chút nào.
Đệ Tứ Tự Liệt của Quân gia - Quân Vô Trần đã bị gã ám toán đến chết.
Kẻ thù gặp nhau, hết sức đỏ mắt, hơn nữa còn có cuộc chiến tranh giành Đạo Hồ, tất nhiên Quân Mộc Lan không có khả năng buông tha Hắc Ám Thần Tử.
Hai người này, một là Đệ Tam Tự Liệt của Quân gia, một là truyền nhân bất hủ của Đọa Thần Cung, thực lực bối cảnh đều là đỉnh cao, kẻ tám lạng người nửa cân.
“Hắc Ám Thần Tử, dám ám toán Tự Liệt của Quân gia ta, tỷ thu lấy mạng ngươi!”
Quân Mộc Lan khí phách không thua gì nam nhi, máu cả người nàng sôi trào, cứ như thiêu đốt thành một ngọn lửa máu bên ngoài thân thể, đôi mắt nàng cũng bốc lên hai ngọn lửa.
Là Chiến Thần chi Huyết!
Đây là thần thông thiên phú đặc biệt của Quân Mộc Lan, khiến nàng càng đánh càng hăng, chiến lực tăng vọt.
“Đó chính là Chiến Thần chi Huyết sao, quả nhiên khủng bố!”
Lúc này, bốn phía xung quanh Đạo Hồ vạn trượng cũng có một ít truyền nhân bất hủ xuất hiện, bọn họ nhìn thấy thực lực của Quân Mộc Lan thì đều cảm thán.
Không hổ là Đệ Tam Tự Liệt của Quân gia, thực lực quả nhiên khủng bố. Tu vi của Quân Mộc Lan đã đạt Chân Thần Cảnh hậu kỳ, cộng thêm Chiến Thần chi Huyết thì thực lực càng khủng bố.
Nhưng Hắc Ám Thần Tử cũng không phải ăn chay, hơn phân nửa gương mặt gã được giấu dưới mũ choàng, chỉ lộ ra một cái cằm tái nhợt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh.
Quanh thân gã hiện ra một loạt phù văn màu đen quỷ dị, hắc quang kích động, khí tức cũng đang dâng lên.
“Nghe đồn Hắc Ám Thần Tử mang Quỷ Minh Chú Thể, xếp thứ hai trăm trong ba ngàn thể chất, là một loại thể chất cực kỳ quỷ dị.” Có người nói.
Hai người này đều không ai nhường ai, thực lực cường đại.
Nhưng dù vậy, tình cảnh của Quân Mộc Lan vẫn không tốt lắm, nguyên do rất đơn giản, cục diện hiện tại rất bất lợi với Quân Mộc Lan.
“Chỉ dựa vào một mình Hắc Ám Thần Tử, phỏng chừng đã có thể chống đỡ được Quân Mộc Lan.”
Có một nam một nữ đứng sừng sững trên trời cao, đó là Hoàng Huyền Nhất và Phượng Thanh Linh của Vạn Hoàng Linh Sơn. Tuy bọn họ không phải Hoàng Tử và Phượng Nữ, nhưng tu vi hiện giờ cũng đột phá tới Chân Thần Cảnh.
Bên kia, một nam tử tuổi trẻ có mái tóc dài xỏa tung màu vàng kim, khí tức khiếp người, đang quan sát tất cả - Đó là Kim Sí Tiểu Bằng Vương của Già Lâu Thánh Sơn.
Trước đó ở Thiên Đạo lâu, gã bị Quân Tiêu Dao đánh đến mức đạo tâm hỏng mất, hiện tại cũng đã hơi khôi phục, tu vi ở Chân Thần Cảnh trung kỳ.
Mặt khác, Bích Trì của Tổ Long Sào Long cũng có mặt.
Nhưng nàng không phải đứng một mình, bên cạnh nàng còn có một nam tử đầu mọc long giác đỏ đậm, giữa mày có vảy đỏ.
Tu vi của hắn rõ ràng đã ở Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn!
Tu vi Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn đã thuộc tầng cao nhất trong thế giới Tiên Cổ. Thiên kiêu ngoại giới không có mấy ai đạt bước này nổi, trừ phi là quái thai cổ đại như Long Cát công chúa.
Mà hiển nhiên nam tử đầu mọc long giác đỏ kia không phải thiên kiêu ngoại giới, càng không phải thiên kiêu của Tổ Long Sào.
Hắn ta tên là Ngao Liệt, đến từ Long Nhân tộc.
Hết chương 517.
Chương 518
Bởi vì đều có huyết mạch Long tộc, hơn nữa trước đó Ngao Loan cũng có đưa tin cho hắn ta nên Long Bích Trì mới có cơ hội thiết lập mối quan hệ với Long Nhân tộc.
Lúc này, Ngao Liệt nhìn chiến cuộc giữa sân, ánh mắt mang theo một cảm giác về sự ưu việt từ trên cao nhìn xuống.
Khi nhìn thấy Quân Mộc Lan, đáy mắt hắn ta cũng hiện lên một tia kinh diễm, phóng mắt nhìn khắp thế giới Tiên Cổ,nữ tử ưu tú như Quân Mộc Lan cũng cực kỳ hiếm thấy.
Khí chất nàng ta cực kỳ hiên ngang, khác biệt với những nữ tử khác, cũng có sức hấp dẫn kỳ lạ.
“Thực lực của nữ tử này của Quân gia cũng không tầm thường.” Ngao Liệt nhận xét.
“Lợi hại đến mấy thì thế nào, sao có thể so sánh với Ngao Liệt đại nhân.” Long Bích Trì cười cười nói.
Có Long Nhân tộc che chở, thiên kiêu Tổ Long Sào bọn họ không cần lo lắng gì ở thế giới Tiên Cổ.
“Vẫn là Ngạo Thiên đại ca lợi hại, nếu không có hắn thì Long Nhân tộc không có khả năng chiếu cố Tổ Long Sào chúng ta như thế.” Long Bích Trì lẩm bẩm, khâm phục trong lòng dành cho Long Ngạo Thiên cũng tăng thêm ba phần.
“Thần Tử Quân Gia kia cũng coi như may mắn, không tới thế giới Tiên Cổ, nếu không Ngạo Thiên đại ca đủ để đánh bẹp hắn.” Long Bích Trì nghĩ thầm.
Mọi người xung quanh đều đang chú ý chiến cuộc.
Quân Mộc Lan và Hắc Ám Thần Tử đang đánh đến hồi gay cấn, thủ đoạn của hai người đều kinh người.
Sau một chiêu va chạm cuối cùng, thân thể hai người cùng bị đẩy lui, lại đánh một trận không phân cao thấp.
“Đáng giận...” Trong lòng Quân Mộc Lan cực kỳ khó chịu.
Thực lực của nàng thật sự rất mạnh, nhưng Hắc Ám Thần Tử cũng không phải con chó con mèo có thể tùy tùy tiện tiện chém giết.
Hơn nữa Quỷ Minh Chú Thể của hắn ta cực kỳ quỷ dị, Quân Mộc Lan muốn diệt sát Hắc Ám Thần Tử trong thời gian ngắn là không có khả năng.
“Không hổ là Đệ Tam Tự Liệt...”
Bên kia, trên mặt Hắc Ám Thần Tử cũng lộ ra chút kiêng kỵ. Gã am hiểu nhất là đánh lén, âm thầm lấy mạng, đối chiến chính diện thì lại không có ưu thế quá lớn.
Trước đó sở dĩ có thể diệt sát Quân Vô Trần, cũng vì gã âm thầm đánh lén, mà trùng hợp là Quân Vô Trần đang trong lúc đột phá.
Nếu không Hắc Ám Thần Tử muốn giết Đệ Tứ Tự Liệt cũng không phải chuyện đơn giản.
“Hắc Ám Thần Tử, ta phải giết ngươi!” Quân Mộc Lan nhướng mày lên.
Lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên: “Quân Mộc Lan, tạm thời đừng buông lời hung ác, ngươi vẫn nên rời đi đi, Đạo Hồ vạn trượng này không có vị trí của Quân gia các ngươi.”
Người mở miệng chính là Long Bích Trì. Nếu chỉ có một mình nàng ta thì hiển nhiên không dám khiêu khích Quân Mộc Lan. Nhưng vấn đề là, hiện tại Quân gia bị mọi thế lực ở thế giới Tiên Cổ nhằm vào.
Hắc Ám Thần Tử, thiên kiêu Vạn Hoàng Linh Sơn ở đây đều đứng ở mặt đối lập của Quân Mộc Lan. Hiện giờ Quân Mộc Lan tứ cố vô thân.
Nhưng mặc dù trước mắt toàn là kẻ địch, đôi mắt xinh đẹp của Quân Mộc Lan cũng không có nửa phần sợ hãi.
Nàng nhìn về phía Long Bích Trì và nói: “Ngươi muốn chết thì tỷ tác thành cho ngươi!”
Bị ánh mắt này của Quân Mộc Lan nhắm vào, Long Bích Trì cũng nhịn không được lui ra phía sau hai bước.
Tu vi hiện giờ của nàng ta mới đạt tới Hư Thần Cảnh đại viên mãn, nhưng ỷ được Long Nhân tộc che chở, mới dám tiến vào Đạo Hồ vạn trượng này mà thôi.
Phía bên cạnh, Ngao Liệt bước ra, chặn lại khí thế của Quân Mộc Lan.
Hắn ta nhìn về phía Quân Mộc Lan, mang theo nghiền ngẫm mà nói: “Ta biết Quân gia các ngươi rất có thanh danh ở ngoại giới, nhưng trong thế giới Tiên Cổ này thì không có chút tác dụng nào.”
“Hiện giờ ngươi có hai loại lựa chọn.”
“Thứ nhất, trực tiếp rời đi, Đạo Hồ vạn trượng này không có vị trí của ngươi.”
“Thứ hai, thần phục ta, ta có thể hứa hẹn cho ngươi một vị trí.”
Khóe miệng Ngao Liệt nhếch lên một cười nhạt, ánh mắt nhìn quét qua đường cong ma quỷ phập phồng quyến rũ của Quân Mộc Lan.
Quân Mộc Lan lập tức nổi giận, mái tóc đỏ tung bay, chửi tục một câu: “Thả rắm chó con mẹ nhà ngươi, chết cho tỷ!”
Quân Mộc Lan dùng đôi tay nâng kiếm, trực tiếp chém một cái về hướng Ngao Liệt, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc.
“Chậc chậc, không hổ là quả ớt cay của Quân gia, tính cách này...” Hoàng Huyền Nhất lắc đầu.
“Thật là ngu xuẩn, cả Long Nhân tộc cũng dám trêu chọc, sau này chết như thế nào cũng không biết.” Phượng Thanh Linh lại cười lạnh.
Thân là một trong tứ đại chủng tộc Tiên Cổ, mặc dù cường giả của Long Nhân tộc không thể xuất hiện, nhưng thế hệ trẻ cũng đủ để nghiền áp một phương. Đặc biệt là nghe đồn, Thái Tử của Long Nhân tộc có được tu vi Thiên Thần Cảnh, khủng bố tới cực điểm.
Hiện giờ Quân Mộc Lan trêu chọc Long Nhân tộc, không phải ngu xuẩn thì là cái gì?
“Ha hả, tính cách nóng bỏng lắm, ta thích.” Ngao Liệt cười nhạt.
Hắn ta cũng ra tay đón lấy kiếm phong đánh tới của Quân Mộc Lan, long khí mênh mông, hóa thành một thanh thiên đao rồi chém tới.
Tu vi của Ngao Liệt nằm ở Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối.
Tuy tu vi của Quân Mộc Lan kém hơn một chút, nhưng có được Chiến Thần chi Huyết nên nàng càng đánh càng hăng, khí thế không yếu hơn Ngao Liệt chút nào.
Hai người bắt đầu giao thủ.
Quân Mộc Lan múa may trọng kiếm, vẽ ra vạn ánh kiếm khí, chém hết cả hư không.
Ngao Liệt thò đôi tay ra, ngọn lửa dâng trào, hắn có được huyết mạch Viêm Long, ngọn lửa hóa thành một cự long, trùng kích đánh thẳng vào Quân Mộc Lan.
Oanh!
Kiếm khí phát ra, lửa đỏ thổi quét, không gian chấn động, cả Đạo Hồ vạn trượng đều đang sôi trào.
Qua một kích giao thủ, Ngao Liệt lui hai bước, nhưng Quân Mộc Lan cũng lui hơn mười bước.
“Có thể lấy tu vi Chân Thần Cảnh hậu kỳ đẩy lui ta?” Ngao Liệt hơi giật mình.
“Con cá chạch nhà ngươi mà dám nhớ thương tỷ, chết tới nơi rồi!” Quân Mộc Lan Chiến Thần chi Huyết thiêu đốt, khí tức lại dâng lên, sắp tiếp cận Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn.
“Không hổ là Đệ Tam Tự Liệt của Quân gia, vẫn có chút bản lĩnh.”
Nhìn thấy khí thế này og Quân Mộc Lan, ánh mắt đám người Hắc Ám Thần Tử cũng trở nên nghiêm nghị.
Quả nhiên, những Tự Liệt đứng đầu Quân gia không ai là hiền lành.
Hết chương 518.
Chương 519
Nghe thấy lời này, sắc mặt Ngao Liệt hơi trầm xuống, chỉ cần là sinh linh có liên quan đến Long tộc thì ghét nghe là thấy xưng hô cá chạch này nhất.
“Tính cách đanh đá như thế, chờ trấn áp ngươi xong phải dạy dỗ cho ngươi thật kỹ!” Ngao Liệt cũng nghiêm túc lên.
Hắn ta tung ra pháp khí bản mạng của mình, đó là một Hỏa Long Đại Ấn, là cổ thánh binh có uy năng mạnh mẽ tuyệt đối.
Hỏa Long Đại Ấn như thiêu đốt một góc vòm trời, trấn áp về hướng Quân Mộc Lan.
Kiếm phong của Quân Mộc Lan đảo ngược lên, va chạm với Hỏa Long Đại Ấn kia.
Lại một tiếng chấn vang, cổ họng Quân Mộc Lan phát ngọt, liên tục lui bước.
Ngao Liệt thấy thế thì lại đánh qua, long huyết sôi trào, Hỏa Long Đại Ấn lại trấn áp xuống.
Quân Mộc Lan kêu lên một tiếng, càng đánh càng hăng, Chiến Thần chi Huyết thiêu đốt, cuồng bạo tới cực điểm.
Nhưng ngay vào thời khắc mấu chốt nhất, hư không phía sau Quân Mộc Lan bỗng vặn vẹo.
Sương đen cuồn cuộn, một bóng người xuất hiện, đó chính là Hắc Ám Thần Tử.
Gã lại thi triển thủ đoạn đánh lén am hiểu nhất.
“Cho rằng tỷ không đề phòng ngươi sao?” Đôi mắt xinh đẹp của Quân Mộc Lan chợt lóe, trở tay chém ra một kiếm.
Nhưng mà...
Kiếm này lại trực tiếp xuyên qua thân thể Hắc Ám Thần Tử.
“Không ổn...” Sắc mặt Quân Mộc Lan thay đổi.
“Ha hả, sự quỷ dị của Quỷ Minh Chú Thể hơn xa tưởng tượng của ngươi...”
Ở một phương hướng khác, Hắc Ám Thần Tử bỗng thoáng hiện, sương đen cuồn cuộn hóa ra một Trớ Chú Minh Ấn, nó giáng thẳng về hướng Quân Mộc Lan.
Mà Hỏa Long Đại Ấn cũng cùng trấn áp xuống.
Cho dù Quân Mộc Lan mạnh đến mấy, cũng không có khả năng cùng chống đỡ được thế công của cả Hắc Ám Thần Tử và Ngao Liệt.
“Kết thúc.” Đám người Hoàng Huyền Nhất, Phượng Thanh Linh âm thầm lắc đầu.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng thu ánh mắt lại.
Nhưng ngay sau đó, gã cảm nhận được một luồng khí tức đáng kiêng kỵ đã lâu không gặp, nó đang lao đến từ nơi xa cực.
“Khí tức này là...”
Da đầu Kim Sí Tiểu Bằng Vương tê dại.
Rốt cuộc gã cũng nhớ tới sự sợ hãi khi bị bóng người bạch y kia chi phối!
Thân là thiên kiêu mạnh nhất Già Lâu Thánh Sơn, bình sinh Kim Sí Tiểu Bằng Vương chỉ sợ hãi một lần.
Lần đó làm đạo tâm của gã hỏng mất, thiếu chút nữa hoàn toàn sa đọa.
Nhưng hiện tại, luồng khí tức đó lại xuất hiện.
Vào thời khắc Quân Mộc Lan gặp nguy cơ, một bóng người như thần linh buông xuống, một tay chụp vào Hắc Ám Thần Tử.
“Ai!”
Hắc Ám Thần Tử lập tức cảm thấy sởn tóc gáy, giống như bị hung thú Thái Cổ theo dõi, có cảm giác tử vong sắp đến.
Gã vội vàng thu hồi Trớ Chú Minh Ấn, xoay người tấn công. Nhưng bóng người kia chấn động toàn thân, khí tức hoàng kim tràn ngập, ánh hào quang vàng kim vô cùng thần thánh tràn ra.
Quỷ Minh Chú Thể của Hắc Ám Thần Tử có được một sức mạnh nguyền rủa rất mạnh. Cũng dựa vào sức mạnh này mà trước đó gã mới có thể thành công ám sát Quân Vô Trần.
Nhưng lần này, sức mạnh nguyền rủa vẫn luôn thuận lợi của Hắc Ám Thần Tử lại như băng tuyết dưới ánh nắng chói chang, trực tiếp hòa tan biến mất.
“Sao có thể!” Hắc Ám Thần Tử kinh hãi, nhìn chăm chú vào, sau đó vẻ mặt lập tức cứng lại.
“Là ngươi, Quân Tiêu Dao!” Hắc Ám Thần Tử lớn tiếng kinh hô.
Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao siêu nhiên thần thánh, có thể khắc chế các loại quỷ dị. Loại thể chất Quỷ Minh Chú Thể này bẩm sinh đã bị thánh thể khắc chế triệt để.
Quân Tiêu Dao rất thản nhiên, giống như thần linh lạnh như băng.
Hắn chụp một tay vào Hắc Ám Thần Tử, tiên quang lượn lờ, thêm vào sức mạnh của Đại La Tiên Cốt, cứ như có thể đánh nát cả hư không.
Hắc Ám Thần Tử thi triển các loại thủ đoạn, nhưng đều không thể chạy thoát bàn tay của Quân Tiêu Dao.
Rắc!
Quân Tiêu Dao trực tiếp bóp lấy cổ Hắc Ám Thần Tử mà nhấc lên giống như xách một con gà.
Cảnh tượng này làm cả Đạo Hồ vạn trượng tĩnh mịch mà câm lặng. Tất cả mọi người không lường trước được, chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi mà cục diện đã xảy ra biến hóa lớn như thế.
“Thần Tử Quân Gia, sao hắn lại tới thế giới Tiên Cổ!”
“Hơn nữa sao khí tức của hắn lại khủng bố như thế?”
“Không có khả năng, Thần Tử Quân Gia vào thế giới Tiên Cổ trễ như vậy, sao có thể đạt tới tu vi cảnh giới này!”
Toàn bộ Đạo Hồ vạn trượng, tất cả sinh linh đều biến sắc, còn có một ít thiên kiêu xem náo nhiệt ở bên ngoài cũng vô cùng chấn động, nhịn không được kinh hô lên tiếng.
Quân Tiêu Dao xuất hiện, bọn họ cũng không kinh ngạc mấy, nhưng tu vi của Quân Tiêu Dao lại làm bọn họ quá sửng sờ.
Tốt xấu gì Hắc Ám Thần Tử cũng có tu vi Chân Thần Cảnh trung kỳ, cộng thêm Quỷ Minh Chú Thể nên thực lực không yếu hơn thiên kiêu Chân Thần Cảnh hậu kỳ.
Nhưng lúc này, gã lại bị Quân Tiêu Dao một tay bóp cổ nhấc lên, hoàn toàn không thể phản kháng, cảnh tượng này quá rung động.
“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Hắc Ám Thần Tử giãy giụa, muốn phản kháng. Nhưng sao gã có thể thoát được khỏi lòng bàn tay của Quân Tiêu Dao.
“Mạng của người Quân gia rất dễ lấy sao?” Giọng điệu của Quân Tiêu Dao lạnh như băng sương nói.
“Không phải ngươi cũng giết Đọa Thần Tử...” Hắc Ám Thần Tử sắp hít thở không thông, giãy giụa nói.
“Bản Thần Tử có tư cách đó, muốn giết ai thì giết, ngươi có sao?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt hỏi.
Hắc Ám Thần Tử nói không ra lời, gã muốn phản kháng, pháp lực trong cơ thể tràn ra, sức mạnh nguyền rủa của Quỷ Minh Chú Thể khuếch tán, nhưng lại bị khí tức thánh thể của Quân Tiêu Dao chèn ép triệt để.
“Ngày sau bản Thần Tử gặp người nào trong Đọa Thần Cung các ngươi thì giết người đó!”
Trên cánh tay Quân Tiêu Dao trào ra Đà Xá Cổ Đế Viêm, ngọn lửa bảy màu sặc sỡ bùng nổ, hoàn toàn bao phủ Hắc Ám Thần Tử.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, cảm giác đau đớn bị liệt hỏa đốt người này không phải người bình thường có thể chịu đựng được.
Nhưng Quân Tiêu Dao không chỉ dừng lại ở đó, hắn còn tung ra Hỗn Độn Thần Ma, dùng Hỗn Độn Thần Ma nghiền nát nguyên thần của Hắc Ám Thần Tử.
Sự đau đớn đó càng khó có thể miêu tả bằng bút mực, quả thực như nghiền nát từng khối từng khối xương cốt huyết nhục.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương của Hắc Ám Thần Tử làm người nghe sởn tóc gáy, rõ ràng Quân Tiêu Dao có thể trực tiếp giết chết Hắc Ám Thần Tử, nhưng lại cố tình tra tấn gã như vậy.
Hết chương 519.
Chương 520
Cuối cùng, một tay Quân Tiêu Dao chấn động, thân thể vốn đã bị thiêu đến cháy đen của Hắc Ám Thần Tử trực tiếp biến thành tro tàn.
Một truyền nhân của thế lực bất hủ dễ dàng ngã xuống như vậy.
Khắp Đạo Hồ trở nên tĩnh mịch, không còn một tiếng động nào nữa, chỉ có tiếng hít thở dồn dập vang lên. Đó là tiếng thở hổn hển của đám người Hoàng Huyền Nhất, Phượng Thanh Linh và Long Bích Trì.
Quân Tiêu Dao chỉ dùng một tay đã hạ gục Hắc Ám Thần Tử trong nháy mắt, điều này khiến người ta khó có thể tưởng tượng.
Trước đó Quân Mộc Lan cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Hắc Ám Thần Tử mà thôi.
Còn về Ngao Liệt, đồng tử của hắn ta đã hơi co rụt lại, dù lấy tu vi của hắn ta, muốn diệt sát Hắc Ám Thần Tử cũng không phải dễ dàng như vậy.
“Thiên kiêu ngoại giới này có thực lực cường đại như thế sao?” Ánh mắt Ngao Liệt trầm xuống.
Quân Mộc Lan nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì trong mắt cũng lộ ra mừng rỡ.
Nàng trực tiếp lao đến bên cạnh Quân Tiêu Dao, vươn cánh tay ngọc ra, hào sảng mà vỗ vỗ bả vai Quân Tiêu Dao.
“Tiểu tử, rốt cuộc ngươi cũng tới thế giới Tiên Cổ, làm tỷ chờ lâu như vậy.” Quân Mộc Lan cười.
Có trời mới biết, khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, trong lòng Quân Mộc Lan trở nên yên ổn đến mức nào, Quân Tiêu Dao là trụ cột của thế hệ trẻ Quân gia.
“Đáng tiếc vẫn tới chậm một chút, nếu không thì...” Quân Tiêu Dao than một tiếng.
“Ngươi tới được là tốt rồi.” Ý cười trên mặt Quân Mộc Lan cũng phai tàn.
Chuyện này cũng không thể trách Quân Tiêu Dao.
“Yên tâm, kế tiếp cứ giao cho ta đi.” Quân Tiêu Dao nói.
Mà cách đó không xa, bốn người Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc, Lôi Minh Viễn, Long Cát công chúa cũng tới.
Long Cát công chúa xuất hiện cũng gây nên một ít oanh động.
Nhưng hiện giờ, ánh mắt mọi người vẫn dừng lại trên người Quân Tiêu Dao, không phải ai cũng có thể tùy ý hành hạ Hắc Ám Thần Tử đến chết.
“Xem ra trước đó ta còn chưa giết đủ nhiều người ở Tiên Vực, không thể khiến các ngươi kiêng kỵ.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn chung quanh.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương cắn răng, hai cánh chấn động, lao nhanh về phía sau, đồng thời hô lớn: “Ta không nhúng tay vào chuyện của Quân gia các ngươi, việc này không liên quan đến ta!”
Dứt lời, Kim Sí Tiểu Bằng Vương hóa thành một ánh kim hồng, thậm chí còn từ bỏ cả cơ duyên Tiên Cổ Đạo Hồ, trực tiếp chạy đi nhanh như chớp.
“Hả...”
Mọi người ngạc nhiên.
Tốt xấu gì Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng là thiên kiêu tiếng tăm lừng lẫy ở Tiên Vực, vậy mà lại trực tiếp bị dọa chạy.
Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua, sau đó thu ánh mắt lại.
Hoàng Huyền Nhất và Phượng Thanh Linh cũng lặng lẽ lui ra phía sau, muốn rời đi.
“Đi được à?” Quân Tiêu Dao giơ tay chụp vào hai người.
“Chúng ta cũng không có làm gì!” Hai người hoảng hốt gào lên.
“Các ngươi không làm cái gì, nhưng Vạn Hoàng Linh Sơn làm!”
Quân Tiêu Dao chụp đi một chưởng, hai người căn bản không có khả năng phản kháng, thân thể và cả linh hồn trực tiếp bị chụp vỡ thành bột phấn.
Nhìn Quân Tiêu Dao tùy tiện ngược sát như vậy, tất cả sinh linh toàn bộ Đạo Hồ đều im lặng.
Lúc này Quân Tiêu Dao giống như sát thần bạch y!
“Còn có hai người này, làm tỷ rất khó chịu.” Ánh mắt Quân Mộc Lan thật lạnh lùng, lập tức nhìn về phía Ngao Liệt và Long Bích Trì.
Sắc mặt Long Bích Trì trở nên mất tự nhiên, trái tim nhảy rộn, nhưng nghĩ đến bên cạnh còn có Ngao Liệt, nỗi lòng nàng ta cũng bình tĩnh lại.
Không phải ai cũng dám trêu chọc Long Nhân tộc.
“Long Bích Trì, xem ra ngươi chê mình sống lâu.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thật lãnh khốc.
Quân Tiêu Dao vốn không để ý tiểu lâu la Long Bích Trì này lắm, nhưng nàng ta lại cố tình nhảy nhót trước mặt Quân Tiêu Dao, đó là tự tìm đường chết.
“Kẻ ngoại lai, vừa vừa phải phải là được, nơi này còn chưa tới phiên ngươi lật trời.”
Ngao Liệt bước ra một bước, khí tức Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn bùng nổ, thái độ hết sức kiêu căng.
Nhưng Quân Tiêu Dao thấy thế thì lạnh lùng cười, cũng bước ra một bước, khí tức Chân Thần Cảnh đại viên mãn hoàn toàn không hề che giấu mà bùng nổ ra.
Lần này, Ngao Liệt đều trợn tròn mắt, biểu cảm cứng lại, có vẻ hơi buồn cười.
Hắn ta phóng thích khí tức vốn là muốn làm Quân Tiêu Dao kinh sợ một chút, hiện tại lại bị kinh sợ ngược lại.
“Chân Thần Cảnh đại viên mãn, sao có thể?” Ngao Liệt hít sâu một hơi, có vẻ không thể tin nổi.
Cho dù là những thiên kiêu quanh năm ở trong thế giới Tiên Cổ như bọn họ thì cũng rất ít người tu luyện được đến Chân Thần Cảnh đại viên mãn, càng đừng nói là ngoại giới có linh khí tương đối loãng.
Cho dù bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng không có khả năng đạt tới cảnh giới này đúng không?
Không chỉ Ngao Liệt, tất cả các sinh linh chung quanh đều bị chấn động.
Khí tức của Quân Tiêu Dao quá cường hãn, quả thực đè ép thân thể bọn họ tới muốn nứt toạc.
Cho dù là Quân Mộc Lan cũng cảm thấy hoảng sợ, trước đó nàng chỉ cảm thấy Quân Tiêu Dao sâu không lường được, lại không biết tu vi thật sự của hắn.
Hiện tại hắn hoàn toàn triển lộ, Quân Mộc Lan cũng há to đôi môi đỏ.
“Thật là quái vật...” Quân Mộc Lan cảm thán.
Nhưng nàng lại càng phấn chấn, sau khi bị áp chế nhằm vào lâu như vậy, rốt cuộc kế tiếp cũng đến phiên Quân gia nở mày nở mặt!
Sau khi Quân Tiêu Dao để lộ cảnh giới tu vi thì sắc mặt Ngao Liệt lại liên tục thay đổi. Nếu tu vi của Quân Tiêu Dao cũng nằm ở Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn, Ngao Liệt sẽ không chút chần chờ mà trực tiếp ra tay.
Dù sao dưới tình huống cùng đẳng cấp, Long Nhân tộc của hắn ta chiếm cứ ưu thế nhất định. Nhưng tu vi của Quân Tiêu Dao lại là Chân Thần Cảnh đại viên mãn, cho dù là người đã quen kiêu ngạo như Ngao Liệt, cũng không có khả năng mạo muội ra tay một trận chiến.
Hơn nữa trước đó Quân Tiêu Dao còn tùy tiện ra tay diệt sát Hắc Ám Thần Tử, Ngao Liệt cũng rất kiêng kỵ về chuyện này.
Hơn nữa Tiên Cổ Đạo Hồ sắp phun trào, hắn còn muốn đến chỗ Đạo Hồ của Long Nhân tộc để thu hoạch cơ duyên.
Nếu giao chiến với Quân Tiêu Dao bị thương, sẽ ảnh hưởng hắn ta thu hoạch cơ duyên.
Bởi vậy, Ngao Liệt chỉ trầm giọng mà nói: “Không nghĩ tới trong các thiên kiêu ngoại giới còn xuất hiện một yêu nghiệt như ngươi, tu vi Chân Thần Cảnh đại viên mãn, thật sự có tư cách đứng ở chỗ này, một khi đã vậy, ta tha cho ngươi một lần.”
Lời Ngao Liệt nói làm tất cả mọi người chung quanh sửng sốt.
Long Bích Trì cũng ngây ngẩn cả người, thiên kiêu Long Nhân tộc mà lại lùi bước, quả thực là mặt trời mọc từ hướng Tây.
Hết chương 520.