Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 521

“Thần Tử Quân Gia làm cho cả Long Nhân tộc cũng lựa chọn thoái nhượng, thật là ghê gớm.” Bên ngoài Đạo Hồ vạn trượng còn có một ít thiên kiêu ngoại giới xem diễn, đều là cảm thán.

Thân là một trong tứ đại chủng tộc của Tiên Cổ, thiên kiêu có thể làm Long Nhân tộc thoái nhượng thì có mấy người?

“Tha cho ta một lần?” Quân Tiêu Dao cười.

Lời này của Ngao Liệt thực sự có chút buồn cười.

“Chúng ta đi thôi.” Ngao Liệt lạnh lùng liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái.

Chờ đến khi Tiên Cổ Đạo Hồ phun trào xong, hắn ta sẽ lại tìm Quân Tiêu Dao tính sổ. Long Bích Trì cắn răng, tuy không cam lòng, nhưng cũng không dám nghi ngờ lựa chọn của Ngao Liệt.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại mở miệng: “Chậm đã.”

Bước chân của Ngao Liệt khựng lại, sắc mặt trầm xuống.

“Ngươi có ý gì?”

“Đạo Hồ vạn trượng này là thuộc về Quân gia ta.” Quân Tiêu Dao thản nhiên mà nói.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt một vài thiên kiêu và sinh linh Tiên Cổ chung quanh đều biến đổi.

Toàn bộ khu vực trung tâm có tất cả bốn mảnh Đạo Hồ vạn trượng, mỗi chúng tộc trong Long Nhân tộc, Cổ Vu tộc, Tam Nhãn Thánh tộc đều chiếm một mảnh Đạo Hồ vạn trượng, còn mảnh Đạo Hồ cuối cùng mới để lại cho những người còn lại.

Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao lại nói Quân gia bọn họ muốn một mình chiếm cứ mảnh Đạo Hồ này, vậy thì có chút bá đạo.

“Một thiên kiêu ngoại giới như ngươi thì dựa vào cái gì!” Một ít sinh linh chủng tộc Tiên Cổ khó chịu.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì liếc nhìn về phía sinh linh kia một cái, sắc mặt sinh linh lập tức khựng lại.

Thần cung trong đầu hắn cứ như có một cái cối xay hỗn độn lây dính máu thần ma, giống như vòm trời đen nhánh nghiền áp đến.

Phụt!

Đầu sinh linh Tiên Cổ kia trực tiếp tan nát, nguyên thần cũng lập tức tan thành mây khói!

Hắn ta còn không chịu nổi một ánh mắt của Quân Tiêu Dao!

“Còn có ai?” Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, nhìn tứ phương chung quanh.

Lúc này, chung quanh hoàn toàn an tĩnh.

Dù là thiên kiêu ngoại giới hay là sinh linh Tiên Cổ, ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao đều mang theo sợ hãi kiêng kỵ, cứ như Quân Tiêu Dao là một đại ma vương.

“Tiểu tử này thật tà môn, trừ Thái Tử ra, nói không chừng thật sự không có mấy ai có thể đối phó hắn.” Sâu trong ánh mắt Ngao Liệt cũng ẩn chứa chút nặng nề.

Thái Tử mà hắn ta nói tất nhiên chính là Thái Tử của Long Nhân tộc, một tồn tại yêu nghiệt thuộc Thiên Thần Cảnh.

“Ngươi muốn làm thế nào là chuyện của ngươi, Đạo Hồ này không liên quan gì đến Long Nhân tộc ta.” Ngao Liệt lựa chọn lui bước.

Dù sao Đạo Hồ này không có liên quan lợi ích gì đến Long Nhân tộc, hắn ta cũng lười quan tâm.

Nghe vậy, sắc mặt những sinh linh chủng tộc Tiên Cổ còn lại đều khó coi tới cực điểm.

Chẳng lẽ thật sự phải cho một thiên kiêu ngoại giới độc chiếm Đạo Hồ vạn trượng giá trị vô lượng này?

Đám người Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng đều lộ ra vẻ mặt kích động, đây mới là khí phách thuộc về Quân gia bọn họ!

Lôi Minh Viễn càng kích động đến sắc mặt đỏ lên, độc chiếm một Đạo Hồ vạn trượng là chuyện mà hắn ta hoàn toàn không thể tưởng ra được.

“Phát tài phát tài rồi, quả nhiên ta đã đặt cược chính xác.” Lôi Minh Viễn vui sướng không thôi.

Cái này đã không phải là xe đạp biến thành motor, mà là xe đạp biến thành biệt thự cao cấp!

Nhưng câu nói tiếp theo của Quân Tiêu Dao lại làm cả đám người Quân Mộc Lan hoàn toàn ngây dại.

“Ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi, Đạo Hồ mà bản Thần Tử ám chỉ không phải là một mảnh này thôi.”

“Mà là bốn Đạo Hồ vạn trượng toàn bộ khu vực trung tâm, đều thuộc về Quân gia ta!”

Câu nói vừa dứt, khắp nơi đều tĩnh mịch.

Ngao Liệt hoài nghi lỗ tai mình đã xảy ra vấn đề, một mình Quân Tiêu Dao muốn độc chiếm bốn Đạo Hồ vạn trượng?

“Thiên kiêu ngoại giới này điên rồi sao?” Tất cả sinh linh Tiên Cổ đều hít hà một hơi, trợn mắt há hốc mồm.

Nếu không phải kẻ điên, sao có thể nói ra lời này?

Độc chiếm một mảnh Đạo Hồ còn chưa tính, ba Đạo Hồ còn lại đang bị tam đại chủng tộc chiếm cứ. Quân Tiêu Dao là muốn một mình đấu lại tam đại chủng tộc Tiên Cổ sao?

Còn những thiên kiêu ngoại giới cũng không quá mức kinh ngạc, sự bá đạo của Quân Tiêu Dao là có tiếng ở Tiên Vực.

“Ngươi đang khiêu khích à?” Trong mắt Ngao Liệt có lửa giận dâng trào.

Hắn ta đã thoái nhượng như thế mà Quân Tiêu Dao còn vả mặt hắn.

“Quân Tiêu Dao, ta thấy ngươi thật sự điên rồi.” Long Bích Trì thét to.

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhìn lại, trong đầu Long Bích Trì lập tức chấn động, phun ra một ngụm máu tươi.

Ngao Liệt lắc mình chắn trước người Long Bích Trì.

“Ngươi đã nghĩ kỹ hậu quả khi làm như vậy không?” Giọng nói của Ngao Liệt thật trầm thấp mà lạnh lẽo.

Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ đáp lại bốn chữ.

“Không cút thì chết!”

Lạnh nhạt!

Bá đạo!

Không cho phép nghi ngờ!

“Được, được, ngươi có giỏi thì đứng đây chờ, đừng đi!” Ngao Liệt giận dữ cười gằn, trực tiếp lắc mình rời đi.

Hiển nhiên hắn ta đi nói tin tức này cho tam đại chủng tộc.

Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút khinh miệt và xem thường, lời này giống như học sinh tiểu học nói tan học đừng đi, thấy ở rừng cây vậy.

“Làm vậy có không ổn không...”

Cho dù là nữ hán tử tính cách ngay thẳng xúc động như Quân Mộc Lan cũng có chút chần chờ. Trong tứ đại chủng tộc Tiên Cổ cũng có thiên kiêu Thiên Thần Cảnh.

Tuy Quân Tiêu Dao là Chân Thần Cảnh đại viên mãn, nhưng muốn một mình chống đỡ tam tộc thì thật sự có chút khó khăn.

“Không cần lo lắng, có ta ở đây, Tiên Cổ không ai dám làm càn trước mặt Quân gia ta!” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Hắn đang cần đối tượng lập uy, nếu tam đại chủng tộc muốn chủ động đưa tới cửa thì hắn sẽ không khách sáo.

Sau khi Ngao Liệt và Long Bích Trì rời đi, khắp Đạo Hồ vạn trượng cũng khôi phục bình tĩnh.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai mà nghĩ đến Quân Tiêu Dao sẽ khủng bố như vậy. Dọa chạy Kim Sí Tiểu Bằng Vương, hạ gục Hắc Ám Thần Tử trong nháy mắt, tùy tiện diệt sát Hoàng Huyền Nhất và Phượng Thanh Linh.

Hắn ta còn có tu vi Chân Thần Cảnh đại viên mãn khiến người ta chấn động.

Đương nhiên, điều làm người ta ấn tượng khắc sâu vẫn là sự bá đạo của Quân Tiêu Dao, cùng lúc trêu chọc tam tộc trong tứ đại chủng tộc Tiên Cổ.

Không thể không nói, hắn ta rất dũng cảm, nhưng trong mắt những sinh linh chủng tộc Tiên Cổ chung quanh lại mang theo địch ý và lạnh nhạt.

Hết chương 521.
Chương 522

Quân Tiêu Dao bá chiếm Đạo Hồ, tùy ý giết chóc, còn khiêu khích ba tộc đàn mạnh nhất.

Trong mắt những sinh linh Tiên Cổ đó, Quân Tiêu Dao quả thực là đại biểu cho danh từ ‘Tìm đường chết’.

“Nếu ta là hắn thì phỏng chừng hiện tại nên nghĩ phải chạy trốn như thế nào.”

“Không sai, hắn chỉ là ngoài mạnh trong yếu, đến lúc đó chúng ta xem kết cục của hắn sẽ như thế nào.”

Rất nhiều sinh linh Tiên Cổ đều đứng đằng xa thờ ơ lạnh nhạt, khe khẽ nói nhỏ.

Quân Tiêu Dao xâm chiếm lợi ích của bọn họ, tất nhiên bọn họ không có khả năng có thiện cảm gì với Quân Tiêu Dao, nhưng hắn lại mạnh như vậy, cho nên bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng lên người thiên kiêu của tam đại tộc đàn.

Còn những thiên kiêu ngoại giới kia đều lộ ra ánh mắt phức tạp. Ai mà ngờ được Quân Tiêu Dao trở hơn người khác một bước lại vẫn đi trước mặt bọn họ?

“Nói không chừng đế lộ đời này thật sự là do Thần Tử Quân Gia dẫn đầu.”

“Đúng vậy, có vẻ thời đại này là sân khấu thuộc về một mình Thần Tử Quân Gia.”

“Nhưng không biết hắn có thể một mình đối đầu với tam đại chủng tộc Tiên Cổ hay không?”

Những thiên kiêu ngoại giới cũng tò mò thế cục kế tiếp sẽ phát triển ra sao.

Còn Quân Tiêu Dao vẫn cực kỳ thản nhiên, căn bản không hoảng hốt hay có ý chạy trốn gì, có thực lực thì có tự tin.

“Tiểu tử này, tỷ còn tưởng rằng rốt cuộc vượt qua ngươi, kết quả ngươi vẫn đi trước mặt tỷ.” Quân Mộc Lan nói.

Tính cách nàng hào sảng, cho dù đối mặt với Quân Tiêu Dao, cũng không quá mức kiêng dè, vẫn nói chuyện y như trước kia.

Quân Tiêu Dao cười cười, cũng không nói cái gì, hắn có thiên phú và thực lực như vậy thì còn cách nào đâu.

“Nhưng... Ả ta là sao vậy?” Quân Mộc Lan liếc nhìn Long Cát công chúa một cái.

Long Cát công chúa lẳng lặng đứng ở đó, phong hoa tuyệt đại, nàng đang chờ đợi người hãm hại mình xuất hiện.

“Nói ra thì rất dài, hiện tại tạm thời đừng quan tâm nàng ta.” Quân Tiêu Dao nói.

“Chẳng lẽ ngươi làm nàng...” Quân Mộc Lan nhướng đôi lông mày anh khí lên.

“Không có gì, dạy dỗ một chút mà thôi.” Quân Tiêu Dao nói.

“Xem như tỷ phục, không nữ nhân nào trốn khỏi lòng bàn tay ngươi à?” Quân Mộc Lan thán phục.

“Có bao gồm ngươi không?” Quân Tiêu Dao thuận miệng cười nói.

Quân Mộc Lan trợn mắt nhìn Quân Tiêu Dao một cái rồi nói: “Đừng tán tỉnh tỷ, tỷ không để mình bị nắm mũi dắt đi đâu.”

Không khí lập tức trở nên hòa hợp.

Các thiên kiêu ngoại giới và sinh linh Tiên Cổ xung quanh đều có chút kinh ngạc, Quân Tiêu Dao này thật là tự tin, không có chút khẩn trương nào mà còn rất nhàn nhã.

Mà bên kia, Ngao Liệt lửa giận đầy ngập cũng về tới Đạo Hồ vạn trượng của Long Nhân tộc.

Bốn Đạo Hồ vạn trượng như bốn khối đồng ruộng, nằm kế bên nhau, khoảng cách cũng không xa.

Trong Đạo Hồ vạn trượng này không có những sinh linh thượng vàng hạ cám, mà toàn là những thiên kiêu của Long Nhân tộc, có chừng gần trăm người.

Một cầm đầu trong đó đầu mọc long giác màu đen, bên ngoài bao trùm vảy đen.

Hắn là thiên kiêu khác của Long Nhân tộc, tên là Ngao Chiến, có được huyết mạch Hắc Long, uy áp mơ hồ tỏa ra kia đã đạt tới Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Có thể nói, Ngao Chiến là tồn tại có tu vi chỉ đứng sau vị Thái Tử Long Nhân tộc kia.

Nhìn thấy Ngao Liệt đến, Ngao Chiến mở miệng nói: “Ngao Loan cũng sắp tới, đến lúc đó Đạo Hồ cũng nên phun trào.” Hắn nói, sau đó bỗng phát hiện sắc mặt Ngao Liệt có chút không thích hợp.

“Hả, xảy ra chuyện gì?” Ngao Chiến hỏi.

Vẻ mặt Ngao Liệt hết sức lạnh lẽo, nói hết lại cho Ngao Chiến những chuyện trước đó.

Sau khi nghe xong, trong mắt Ngao Chiến hiện lên một dị sắc, cười cười và nói: “Ha hả, thú vị, trong các thiên kiêu ngoại giới lại xuất hiện một dị số như vậy.”

“Tiểu tử kia quá càn rỡ, quả thực không để Long Nhân tộc ta vào mắt.” Ngao Liệt lạnh lùng nói.

“Đúng vậy, hai vị công tử, ta quá hiểu tính cách của Quân Tiêu Dao kia, dù các ngươi thoái nhượng, hắn cũng không có khả năng lùi bước.” Long Bích Trì đứng bên cạnh châm ngòi thổi gió.

Nếu Long Nhân tộc dồn hết sức lực ra tay, cộng thêm Long Ngạo Thiên thì nói không chừng thật sự có thể vĩnh viễn để Quân Tiêu Dao ở lại thế giới Tiên Cổ.

Vậy thì ám ảnh Quân Tiêu Dao tạo ra cho nàng cũng sẽ tan đi.

“Vậy thì kêu cả Cổ Vu tộc và Tam Nhãn Thánh tộc, có một thiên kiêu ngoại giới kiêu ngạo như vậy xuất hiện, cũng phải để bọn họ gặp mặt chứ.” Ngao Chiến cười lạnh và nói.

Nếu thiên kiêu ngoại giới tên là Quân Tiêu Dao kia cùng khiêu khích tam đại tộc đàn bọn họ, vậy tất nhiên họ phải tác thành cho.

Rất nhanh, đám người Ngao Liệt và Ngao Chiến đã đi đến Đạo Hồ của Cổ Vu tộc và Tam Nhãn Thánh tộc.

Khi bọn họ kể lại chuyện này, không có gì bất ngờ xảy ra, thiên kiêu hai tộc đàn đó đều lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo.

Uy nghiêm của tứ đại tộc đàn Tiên Cổ không được phép bị khiêu khích, tam đại tộc đàn bọn họ hội hợp lại rồi lao thẳng về hướng Đạo Hồ của Quân Tiêu Dao.

Bên này, Quân Tiêu Dao đang cực kỳ nhàn nhã mà chờ đợi Đạo Hồ phun trào.

Không bao lâu sau, nơi xa có một đám người chi chít lao đến, ai trong đó cũng có khí tức mạnh đến cực điểm, ánh mắt sắc bén như ưng như sói, làm lòng người khiếp sợ.

“Tới rồi, thiên kiêu của tam đại tộc đàn tới rồi.” Một đám sinh linh Tiên Cổ chung quanh kêu to lên, trên mặt mang đầy kích động.

Chờ đến khi tam đại tộc đàn diệt sát Quân Tiêu Dao, bọn họ lại có thể tranh đoạt Đạo Hồ này.

Mà những thiên kiêu ngoại giới còn lại đều đang rửa mắt mong chờ, dù sao Quân Tiêu Dao từng sáng tạo quá nhiều kỳ tích ở Tiên Vực, không ai nói trước được kết quả cuối cùng sẽ là cái gì.

“Ngươi là Quân Tiêu Dao?” Phía Long Nhân tộc, Ngao Chiến bước ra một bước.

Khí tức của hắn ta càng mạnh hơn Ngao Liệt.

“hí tức Chân Thần Cảnh đại viên mãn, không hổ là Long Nhân tộc.”

Khí tức của Ngao Chiến làm kinh sợ một đám thiên kiêu ngoại giới.

Đám người Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.

Tu vi của Ngao Chiến cùng cảnh giới với Quân Tiêu Dao, nếu như vậy, ưu thế của Quân Tiêu Dao đã bị suy yếu đi không ít.

Nhưng các nàng cũng không biết, thực lực của bản thân Quân Tiêu Dao không thể cân nhắc bằng cảnh giới được. Nếu đơn thuần lấy cảnh giới để suy xét thực lực của Quân Tiêu Dao thì chính là ếch ngồi đáy giếng.

Hết chương 522.
Chương 523

“A, chỉ là một Chân Thần Cảnh đại viên mãn mà dám khiêu khích tam đại tộc đàn chúng ta, thật là buồn cười.”

Bên kia có một đám sinh linh thân thể cao lớn, cao chừng bảy thước, ngoài làn da có lạc ấn các loại thánh văn. Đáng chú ý nhất là giữa mày bọn họ đều có một con mặt dựng thẳng, giấu giếm huyền cơ, vô cùng thâm thúy.

Đó chính là Tam Nhãn Thánh tộc.

Người mở miệng là một thiên kiêu Chân Thần Cảnh đại viên mãn của Tam Nhãn Thánh tộc, tên là Thác Cổ.

“Không sai, ở trước mặt tam đại tộc đàn chúng ta, ngươi chỉ là một thằng hề nhảy nhót mà thôi.” Phía Cổ Vu tộc cũng có một nam tử trên mặt lạc ấn các loại chú văn lạnh nhạt nói.

Tộc đàn bọn họ am hiểu nhất các loại vu thuật thần bí quỷ dị.

Có thể nói, ở toàn bộ thế giới Tiên Cổ thì gần như không có thiên kiêu nào có thể một mình độc đối với tam đại tộc đàn, áp lực đó có thể làm người ta hỏng mất.

Mà từ đầu đến cuối, trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn không có cảm xúc, ánh mắt kia hờ hững như thần linh.

“Nếu tới, vậy đừng đi nữa, đúng lúc Quân gia ta còn có một món nợ máu trên đầu các ngươi.”

Quân Tiêu Dao thản nhiên nói, sau đó nhìn về phía Tam Nhãn Thánh tộc.

Thiên Nhãn Thánh Tử của Tam Nhãn Thánh tộc giết chết Quân Thiên Minh, chỉ món nợ máu này thôi đã đủ để Quân Tiêu Dao đến đòi lại.

Mà Long Nhân tộc lại cấu kết với Tổ Long Sào, cũng là kẻ địch của hắn.

Tuy Cổ Vu tộc không thù không oán với hắn, nhưng cũng cùng một trận doanh với hai đại tộc đàn còn lại.

Nói tóm lại, tam đại tộc đàn này đã được định sẵn là kẻ địch của Quân Tiêu Dao. Một khi đã vậy, Quân Tiêu Dao cũng không cần thiết cố kỵ cái gì.

“Thật là dõng dạc, ngươi có tư cách gì trả thù tộc của ta?” Thác Cổ của Tam Nhãn Thánh tộc lạnh lùng nói.

“Chỉ dựa vào bản Thần Tử, có thể lấy mạng các ngươi!” Câu nói vừa dứt, Quân Tiêu Dao đã đưa tay ra.

Hắn thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, chục tỷ thần năng điên cuồng tuôn ra, hư không giống như mặt hồ run rẩy.

Tu vi Chân Thần Cảnh đại viên mãn của hắn cũng hoàn toàn bị kích hoạt, vừa ra tay đã giống như Thiên Thần giáng thế, khí tức kia khiến mọi người cảm thấy hít thở không thông.

“Làm càn!” Thác Cổ gầm lên một tiếng, cũng phát ra khí tức Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Hắn ta thi triển thần thông bí thuật của Tam Nhãn Thánh tộc, thánh văn ngoài thân thể sáng lên, thêm vào sức mạnh bản thân của hắn rồi lập tức va chạm với Quân Tiêu Dao.

Nhìn cảnh tượng này, khóe mắt thiên kiêu ngoại giới đều giật giật.

Cận chiến với Hoang Cổ Thánh Thể là muốn tìm đường chết sao?

Quả nhiên, một kích giao thủ qua đi, thân thể Thác Cổ nứt nẻ, thánh văn cũng bị đánh tan rã.

“Sao có thể!” Thác Cổ trừng lớn đôi mắt, phát ra tiếng kinh hô không thể tưởng tượng.

Tuy thiếu niên trước mặt mảnh khảnh cao lớn, nhưng trong thân thể cân xứng đó lại ẩn chứa sức mạnh to lớn ngập trời.

Cho dù là con nối dõi của chân long hay hậu duệ Côn Bằng cũng không thể sánh bằng. Hơn nữa rõ ràng là cùng một cảnh giới, Thác Cổ lại cảm thấy như đang đối mặt với Thiên Uy.

Thủ đoạn của Quân Tiêu Dao vô cùng đơn giản thô bạo, chỉ đấm ra một quyền mà thôi.

Khí huyết màu vàng kim bay lên trời, hóa thành tượng thần kim sắc, trấn áp thiên hạ, kết hợp với khả năng của Hoang Cổ Thánh Thể, không có bất cứ kẻ nào có thể chống lại được hắn.

Hoang Cổ Thánh Thể là vô địch cùng giai, câu này cũng không phải lời đồn thổi.

Tuy Thác Cổ cũng là Chân Thần Cảnh đại viên mãn, nhưng so với Quân Tiêu Dao thì vẫn còn quá yếu.

“Không có khả năng!” Thác Cổ gầm lên một tiếng, vội vàng thi triển ra thần thông bản mạng của Tam Nhãn Thánh tộc.

Giữa mày hắn ta, con mắt tinh quang lộng lẫy thứ ba cứ như có khí tức nhật nguyệt cùng bị tiêu diệt truyền ra.

Một cột sáng hủy diệt bắn vọt ra, trên đường nó đi qua, không gian chấn động, tốc độ cực nhanh, giáng thẳng vào người Quân Tiêu Dao.

“Chết đi!” Trên mặt Thác Cổ lộ ra nụ cười lạnh tàn khốc.

Nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao lại hiện ra chút châm chọc, ngực hắn hội tụ ánh hào quang, một thần quang mang theo khí tức cuồn cuộn của trời xanh xuất hiện rồi phụt ra.

Đó chính là thần thông của Chí Tôn Cốt, Thượng Thương Kiếp Quang!

“Thiếu chút nữa quên mất Thần Tử Quân Gia còn có thần thông Chí Tôn Cốt.” Các thiên kiêu ngoại giới đứng xem chung quanh nhịn không được hô nhỏ.

Có thể là đối thủ trước đó Quân Tiêu Dao gặp được đều quá yếu, cho nên Quân Tiêu Dao gần như chưa bao giờ vận dụng thần thông Chí Tôn Cốt.

Hiện tại một khi thi triển ra thì uy năng quá khủng bố. Uy lực của thần thông Chí Tôn Cốt cũng tăng lên theo thực lực của Quân Tiêu Dao.

Mà những sinh linh Tiên Cổ còn lại thì choáng váng. Bọn họ hoàn toàn không biết, Quân Tiêu Dao còn có át chủ bài này.

Oanh!

Hai chùm tia sáng va chạm, giống như đạn hạt nhân nổ tung, phát ra vô cùng quang hoa chói mắt.

Quân Tiêu Dao lại thúc giục thần thông Chí Tôn Cốt, trên vòm trời hội tụ kiếp quang, sau đó một bàn tay to trải rộng phù văn khủng bố nghiền áp xuống giống như một góc vòm trời sụp đổ.

Đó chính là Thượng Thương Chi Thủ!

Một chưởng giáng xuống, giống như Ngũ Chỉ Sơn trấn áp, Thác Cổ phát ra tiếng gầm lên giận dữ, thánh văn cả người thiêu đốt, muốn ra sức phản kháng.

Kết quả thì oanh một tiếng, cả người bị Thượng Thương Chi Thủ chụp cho nát ra năm bảy mảnh, xương gãy gân đứt, máu tươi bắn vọt ra.

Một bóng dáng nhợt nhạt bay ra, nhìn như Thác Cổ bản thu nhỏ, đó là nguyên thần của Thác Cổ.

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn lướt qua, trong hư không như có một cối thần đen nhánh hiện ra, trực tiếp nghiền nát nguyên thần của Thác Cổ.

Một thiên kiêu Chân Thần Cảnh đại viên mãn của chủng tộc Tiên Cổ đã ngã xuống dễ dàng như vậy.

Mọi nơi tĩnh mịch, tất cả mọi người đều da đầu tê dại.

Trước đó những sinh linh Tiên Cổ cho rằng Quân Tiêu Dao chết chắc rồi, lúc này đều sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Đó cũng không phải con chó con mèo gì, mà là thiên kiêu Chân Thần Cảnh đại viên mãn, thế mà lại bị Quân Tiêu Dao tùy tiện diệt sát như vậy.

Đổi lại là ai cũng cảm thấy đầu óc muốn nổ tung.

Hết chương 523.
Chương 524

“Còn có các ngươi, cũng phải chết!”

Quân Tiêu Dao lại ra tung một tay về hướng những người còn lại của Tam Nhãn Thánh tộc, Thiên Nhãn Thánh Tử của nhất tộc này đã giết Quân Thiên Minh.

Cho nên Quân Tiêu Dao chỉ có sát ý với bọn chúng.

Ầm ầm ầm!

Khí huyết mênh mông, pháp lực nổ vang.

Cả Thác Cổ cũng không phải đối thủ của Quân Tiêu Dao, tất nhiên những người còn lại của Tam Nhãn Thánh tộc càng không phải đối thủ.

“Cứu... Cứu mạng!”

“Đồng loạt ra tay!”

Ngao Chiến, Ngao Liệt và thiên kiêu của Cổ Vu tộc thấy thế cũng sợ hãi hít một hơi. Ánh mắt bọn họ chợt lóe, rất quả quyết mà đồng loạt ra tay.

Tận cả trăm thiên kiêu cùng ra tay, có thể tưởng tượng ra cảnh tượng như vậy.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì vẻ mặt vẫn ung dung như thần linh.

Hắn nâng một tay lên, lại thúc giục cực chiêu trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính, triệu hoán ra cánh cửa địa ngục.

U minh chi khí kích động, một cánh cửa đen nhánh dữ tợn hiện hóa ra từ hư không. Cánh cửa mở ra một khe hở, rất nhiều ác quỷ La Sát xuất hiện.

Chờ đến ngày sau, long tượng vi lạp trong cơ thể Quân Tiêu Dao đều lột xác thành nguyên tượng vi lạp thì hắn có thể hoàn toàn mở cánh cửa địa ngục ra. Đến lúc đó, các loại Ma Vương, ma thần đều sẽ hiện thân, uy năng này sẽ càng thêm cường hãn.

“Đây là thủ đoạn gì!?” Rất nhiều sinh linh Tiên Cổ thất thanh kinh hô.

Giết chóc đang được tiến hành.

“Giết người này!”

Ngao Liệt, Ngao Chiến và một thiên kiêu Chân Thần Cảnh đại viên mãn của Cổ Vu tộc đều nhắm thẳng vào Quân Tiêu Dao.

Chỉ cần Quân Tiêu Dao chết thì tất cả vấn đề đều được giải quyết.

Ngao Liệt lại triệu hồi ra Hỏa Long Đại Ấn, trấn áp về hướng Quân Tiêu Dao.

Ngao Chiến thì tung ra một trường mâu màu đen, thân mâu như Cù Long sắc nhọn, mang theo khí thế vô cùng lạnh lẽo.

Đây là một cổ thánh binh phẩm cấp khá cao.

thiên kiêu Chân Thần Cảnh này của Cổ Vu tộc lại tung ra một con rối vu độc, sức mạnh của nó có thể ngang hàng với Chân Thần Cảnh đại viên mãn.

Nhìn những thiên kiêu thuộc sinh linh Tiên Cổ liên thủ đánh tới, đám người Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng muốn ra tay tương trợ.

“Không cần hỗ trợ, các ngươi đi chiếm cứ các Đạo Hồ khác đi.” Quân Tiêu Dao nói.

Nghe lời này, cứ như bốn Đạo Hồ vạn trượng đã là vật trong tay Quân Tiêu Dao.

Đám người Ngao Chiến nghe thế thì sự lạnh lẽo trong mắt càng dâng trào, trông thật đáng sợ.

“Lớn mật!”

“Làm càn!”

Bọn họ ra tay, pháp lực mạnh mẽ cuộn trào.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì lại thúc giục thần thông Chí Tôn Cốt, quang hoa hai màu trắng đen quét ngang ra, mang theo cảm giác luân hồi niết bàn.

Hỏa Long Đại Ấn của Ngao Liệt bị Luân Hồi Niết Quang quét trúng, gần như chỉ trong nháy mắt, nó đã biến thành tro bụi.

“Sao lại như thế?” Ngao Liệt kinh hãi đến biến sắc.

Hỏa Long Đại Ấn là pháp bảo bản mạng mà hắn ta tế luyện, có thể sánh ngang với cổ thánh binh, sao có thể trực tiếp tan vỡ như vậy.

Sau đó, Luân Hồi Niết Quang không giảm khí thế, lại đảo qua Ngao Liệt. Dù Ngao Liệt liều mạng phản kháng, pháp lực dâng trào, cũng không thể ngăn cản Luân Hồi Niết Quang ăn mòn.

Sau một tiếng hét thảm, thân thể và cả nguyên thần của Ngao Liệt biến thành tro tàn trong Luân Hồi Niết Quang.

Lại một thiên kiêu Chân Thần Cảnh của chủng tộc Tiên Cổ ngã xuống!

Lúc này toàn bộ Tiên Cổ Đạo Hồ đều sôi trào, các tiếng kinh hô, kêu thảm thiết, gào bi thương vang lên không dứt bên tai.

Sinh linh tam đại tộc đàn Tiên Cổ còn thương vong vô số.

Hiện tại cả Ngao Liệt cũng đã ngã xuống, điều này làm sắc mặt Long Bích Trì trở nên tái mét.

Thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao vượt qua dự đoán của mọi người.

“Đáng chết!” Sắc mặt Ngao Chiến cũng khó coi tới cực điểm.

Trải qua cuộc tẩy lễ giết chóc của cánh cửa địa ngục, số lượng sinh linh còn lại của tam đại tộc đàn không đủ mười người. Và cũng chỉ có Ngao Chiến và thiên kiêu của Cổ Vu tộc là còn sức đánh một trận chiến.

Nhưng mặc dù cùng một cảnh giới, Ngao Chiến cũng không tự tin mình có thể đối phó Quân Tiêu Dao. Thậm chí trong lòng hắn ta đã sinh ra một cảm giác sợ hãi trước nay chưa từng có.

Thiên kiêu Cổ Vu tộc kia cũng thế, trong mắt chứa đầy kiêng kỵ và sợ hãi.

“Trừ Tiểu Vu Thần ra, không ai có thể chế ngự được hắn.” Thiên kiêu này thầm nói trong lòng.

Tiểu Vu Thần là thiên kiêu mạnh nhất của Cổ Vu tộc, có được truyền thừa Vu thần của Cổ Vu tộc, tu vi đã đạt tới Thiên Thần cảnh.

“Kế tiếp đến phiên các ngươi.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao không mang theo chút cảm xúc nào.

Muốn lập uy thì phải lập một cách triệt để, không để lại bất cứ sinh linh nào trong tam đại tộc đàn!

Mà đúng lúc này, ở vòm trời nơi xa có phong vân cuộn trào, cứ như xuất hiện một cơn lốc đột kích.

Một tiếng nói mơ hồ lạnh như băng mang theo sát ý vô tận nổ vang trên trời cao!

“Quân Tiêu Dao!”

Đi kèm với tiếng hét lớn này, một bóng người như rồng bay lên cửu thiên, giá lâm đến đây.

Dáng người hắn ta thon dài, dung mạo anh tuấn, chung quanh có long khí vô tận quấn quanh, trên trán có mọc long giác, đôi mắt rồng màu vàng kim mang theo khí tức huyết mạch cao quý.

Không phải Long Ngạo Thiên thì còn có thể là người nào?

Không trung vang lớn một tiếng, Long Ngạo Thiên lóe sáng lên sân khấu.

“Là sơ đại cấm kỵ của Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên!”

Khi nhìn thấy Long Ngạo Thiên xuất hiện, đám thiên kiêu ngoại giới chung quanh đều chấn kinh. Nếu bàn về thanh danh, Long Ngạo Thiên tuyệt đối không kém gì Quân Tiêu Dao ở Tiên Vực.

Người này mang huyết mạch Đế Long, luyện hóa bảy viên long nguyên, là sơ đại cấm kỵ của Tổ Long Sào.

Hắn ta cũng là người mang đại khí vận, được Tổ Long Sào bồi dưỡng như cây trụ trung tâm, nếu không ngã xuống thì thành tựu ngày sau kém cỏi nhất cũng là một Chí Tôn.

Sau khi Long Ngạo Thiên tiến vào Tiên Cổ, hắn ta cũng đoạt lấy cơ duyên khắp nơi, tạo nên thanh danh rất lớn.

Mà hiện giờ, rốt cuộc hai người đối lập này cũng hoàn toàn chạm mặt.

“Cục diện kế tiếp sẽ rất thú vị.” Trong mắt một vài thiên kiêu ngoại giới hiện lên ánh sao.

Quân Tiêu Dao giết đệ đệ của Long Ngạo Thiên, Quân gia và Tổ Long Sào còn là thù địch mấy đời liên tục.

Thù mới hận cũ cộng lại với nhau, hai người này va chạm thì nhất định sẽ bùng nổ ánh lửa vô tận.

“Long Ngạo Thiên...” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao cũng nhìn qua.

Hết chương 524.
Chương 525

Tuy đã nghe danh rất lâu, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao nhìn thấy Long Ngạo Thiên. Không thể không nói, Long Ngạo Thiên thật sự có dáng vẻ của vai chính, hắn ta anh tuấn vĩ ngạn, hổ khu chấn động thì khí Vương Bá lập tức tràn ra ngoài.

Bộ dạng cực ngầu muốn nổ cả trời.

Nhưng đáng tiếc hắn ta lại gặp Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao có một trăm phương pháp có thể đùa chết Long Ngạo Thiên.

“Quân Tiêu Dao, cuối cùng cũng gặp được ngươi, nếu không nghiền ngươi xương thành tro thì làm sao có thể giải được cơn giận trong lòng ta?”

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên thật hung hãn, hắn ta cũng thấy được, Long Cát công chúa đứng ở phía Quân Tiêu Dao, điều này đã chứng minh rất nhiều thứ.

Mà Ngao Loan và Bạch Mị Nhi cũng đến cùng với Long Ngạo Thiên. Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong mắt Bạch Mị Nhi hiện lên một tia sáng kỳ dị và lưu luyến si mê ẩn sâu.

Vẻ mặt của Ngao Loan lại thay đổi, có chút mất tự nhiên.

“Ngao Loan, ngươi cũng đã tới.” Ngao Chiến nhìn thấy Ngao Loan và Long Ngạo Thiên thì ánh mắt chợt lóe.

Phía bọn họ lại có sức mạnh mới gia nhập, nói không chừng thật sự có thể chống lại Quân Tiêu Dao. Nhưng nghe hai chữ này, phản ứng đầu tiên của Long Cát công chúa là sửng sốt, sau đó ánh mắt lập tức chuyển về hướng Ngao Loan.

Trong đôi mắt xinh đẹp kia trào ra sát ý và lửa giận ngập trời.

“Ngươi chính là Ngao Loan!”

Mái tóc đen của Long Cát công chúa bay múa, nàng trước đó vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, nay nghe thấy hai chữ này thì hoàn toàn không thể duy trì bình tĩnh.

Nếu không phải tại Ngao Loan, sao nàng lại chật vật như thế.

Nếu không phải tại Ngao Loan, sao nàng lại bị Quân Tiêu Dao nhục nhã đùa bỡn.

Quan trọng nhất chính là, Ngao Loan này thật sự thiếu chút nữa làm nàng ngã xuống.

Nếu không có Quân Tiêu Dao ra tay, có lẽ đến chết Long Cát công chúa cũng không biết là ai đang âm thầm hãm hại mình.

Còn về nguyên nhân Ngao Loan hãm hại mình, trước đó Long Cát công chúa luôn cảm thấy khó hiểu, nhưng hiện tại, nhìn thấy Ngao Loan đi theo Long Ngạo Thiên thì nàng ta lập tức hiểu ra.

“Là Long Ngạo Thiên này bất mãn bổn cung, sai khiến Ngao Loan ra tay, hay là Ngao Loan tự muốn ra tay?” Long Cát công chúa thầm nghĩ trong lòng.

Trước đó Long Ngạo Thiên theo đuổi nàng, còn muốn nàng làm chính cung, Long Cát công chúa hoàn toàn không có hứng thú, thái độ luôn lạnh nhạt.

Nói không chừng là vì thái độ này nên làm tổn thương lòng tự trọng của Long Ngạo Thiên, khiến hắn vì yêu sinh hận, lội dụng Ngao Loan để trả thù nàng.

Đương nhiên, cũng có khả năng là Ngao Loan kia lưu luyến si mê Long Ngạo Thiên, bởi vì ghen ghét nên ra tay với mình.

Nhưng dù là thế nào thì Long Cát công chúa cũng bị tai bay vạ gió.

Nói ngắn gọn, chuyện nàng ta bị hại tuyệt đối có liên quan đến Long Ngạo Thiên này.

Nghĩ đến mình gặp tai bay vạ gió, lửa giận trong lòng Long Cát công chúa càng mãnh liệt.

“Chết cho bổn cung!” Long Cát công chúa không nói hai lời, ngọc chưởng đã giáng thẳng về hướng Ngao Loan.

Ngao Loan thấy tình cảnh này thì trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn, sau đó đôi mắt hơi lóe sáng, lập tức trốn đến phía sau Long Ngạo Thiên và nói: “Long Công tử cứu mạng!”

“Đáng chết, quả nhiên tiện nhân ngươi đã chung chạ với Quân Tiêu Dao kia!”

Nhìn thấy Long Cát công chúa đánh tới, Long Ngạo Thiên càng thêm tức giận. Hắn ta còn chưa tra hỏi chuyện giữa Long Cát công chúa và Quân Tiêu Dao thì Long Cát công chúa đã trực tiếp ra tay muốn tiêu diệt Ngao Loan.

Hiện tại Ngao Loan có tác dụng rất lớn với Long Ngạo Thiên, tất nhiên hắn không có khả năng trơ mắt nhìn Ngao Loan bị Long Cát công chúa giết chết.

Cho nên Long Ngạo Thiên cũng ra tay, long khí cuộn trào, vung một chưởng ta va chạm với chiêu thức của Long Cát công chúa.

Nhìn thấy Long Ngạo Thiên bảo vệ Ngao Loan, Long Cát công chúa càng xác định quan hệ giữa Long Ngạo Thiên và Ngao Loan.

Bởi vậy nàng càng tức điên lên.

“Dám mắng bổn cung là tiện nhân, Long Ngạo Thiên, ngươi và tiện nhân này mới là cấu kết với nhau làm việc xấu, muốn hại bổn cung!” Mái tóc đen của Long Cát công chúa bay loạn cả lên, đôi mắt phun lửa.

Hai người tung chiêu thức vào nhau, pháp lực phụt ra, thiên địa chấn động.

Mà cảnh tượng này lại khiến tất cả thiên kiêu ngoại giới chung quanh đều dại ra.

Bọn họ nhìn thấy cái gì?

Quái thai cổ đại lại đánh nhau với cấm kỵ sơ đại của Tổ Long Sào.

Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy dạng đấu tranh nội bộ này.

Chủ yếu là mọi người không rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì.

Theo lý thuyết, nên là hai người này liên thủ đối phó Quân Tiêu Dao mới đúng. Tất nhiên người đứng xem không biết âm mưu và bố cục này của Quân Tiêu Dao.

Lúc này khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong nhạt nhẽo, đây mới là tiết mục mà hắn muốn nhìn thấy.

Một tầng lại một tầng hiểu lầm, chồng lên với nhau, cuối cùng kíp nổ cùng một lúc.

Không còn chút lý trí nào, chỉ còn lại phẫn nộ và thù hận.

Hơn nữa tính cách của Long Ngạo Thiên và Long Cát công chúa đều có thành phần cao ngạo tự phụ trong đó. Dạng người tự phụ này khinh thường giải thích nhiều, đều hy vọng đối phương chủ động cúi đầu thừa nhận sai lầm.

Nhưng một khi hiểu lầm gia tăng, không giải quyết được nữa thì kết quả chính là càng quấn càng chặt, cuối cùng hoàn toàn đi đến bước đường đối lập và quyết liệt.

Có thể nhìn ra từ điểm này, Quân Tiêu Dao không chỉ rất biết tính kế, hơn nữa còn thấy rõ lòng người.

Nếu Long Ngạo Thiên có tính cách bình tĩnh ẩn nhẫn, nói không chừng thật sự có khả năng chậm rãi cởi bỏ hiểu lầm này.

Mà trước mắt, hiển nhiên hắn ta không dùng đến bất cứ ngôn từ nào.

Long Cát công chúa thì nhất định phải giết Ngao Loan.

Mà Long Ngạo Thiên cũng nhất định phải bảo vệ Ngao Loan.

Cứ như vậy, mâu thuẫn giữa hai người sẽ biến thành nút chết.

Quân Tiêu Dao không động một ngón tay đã khiến song long Tổ Long Sào hoàn toàn đi đến con đường quyết liệt và đối lập.

Mà từ đầu đến cuối, người biết được âm mưu của Quân Tiêu Dao chỉ có một mình Lôi Minh Viễn.

Lúc này ánh mắt hắn ta nhìn về phía Quân Tiêu Dao đã mang theo thán phục và sùng bái cực độ.

Quân Tiêu Dao vĩnh viễn là thần linh!

Hết chương 525.

Advertisement
';
Advertisement