Chương 616
v
Thế nhưng…
Cho dù là cường giả cấp bậc thế nào thì đều bị giới hạn bởi quy tắc của thế giới Tiên Cổ.
Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Rất nhiều Trật Tự Thần Liên trực tiếp xuyên phá mặt ngoài của Quang Minh Thánh Long Pháp, xỏ xuyên qua thân thể Thiên Tôn của Ngao Thiên Minh.
Từng giọt máu Chí Tôn rơi xuống nện thành một cái hố sâu ở trên mặt đất.
Rất nhiều chủng tộc Tiên Cổ sinh linh ở xung quanh, toàn bộ đều mặt mày kinh hoảng lui lại, như thể đang chứng kiến đi tới tận thế!
Kia chính là cường giả Tiểu Thiên Tôn đó, cũng không phải con mèo con chó gì.
Nhưng giờ phút này đều bị rất nhiều Trật Tự Thần Liên xỏ xuyên qua thân thể, y như tù nhân bình thường.
“Không, sao có thể thế được!” Đồng tử Ngao Thiên Minh đột nhiên trợn lên, không cách nào tin tưởng được.
Ông ta đường đường là cường giả Tiểu Thiên Tôn, vậy mà lại bị một tên Thánh Nhân làm cho chật vật như vậy.
“Ái chà… Chẳng qua là tù phạm ti tiện mà thôi, lại còn coi mình là Thiên Tôn cao cao tại thượng cơ à?” Khóe miệng Quân Tiêu Dao mang theo vẻ trào phúng.
Ánh mắt thờ ơ không cảm xúc.
Thủ đoạn hay nhất của giết gà dọa khỉ đương nhiên là chém giết một vị Chí Tôn lão tổ chân chính rồi.
Chỉ có dạng này mới có thể hình thành chấn nhiếp.
“Thần Tử Quân gia, xin dừng tay…”
Lúc này, ở chỗ sâu bên trong tổ địa tộc Long Nhân, một lần nữa có giọng nói già nua truyền đến, đồng thời lại có một luồng khí tức kinh khủng bộc phát ra.
“Lại một vị lão tổ!”
Toàn thể Tiên Cổ sinh linh đều giật mình khiếp sợ. Chí Tôn lão tổ ngày thường khó gặp, bây giờ lại liên tiếp xuất hiện. Mà hết thảy những thứ này, đều là bởi vì Quân Tiêu Dao.
Một vị lão giả áo bào xanh đầu mọc sừng rồng, lần nữa xuất hiện, luồng khí tức kia thậm chí còn thâm sâu hơn cả Ngao Thiên Minh.
Rõ ràng là một vị cường giả khủng bố Đại Thiên Tôn!
“Cuối cùng người nắm quyền cũng tới rồi.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy.
“Thần Tử Quân gia, tạm thời dừng tay.” Lão giả áo bào xanh nói.
Trong đôi mắt già nua của ông ta cũng lờ mờ lộ ra một chút giật mình.
Ông ta chưa từng nghe nói có người có thể nắm trong tay ý chí của thế giới Tiên Cổ. Nhưng một màn trước mắt này lại là chuyện thật như sắt thép.
Quân Tiêu Dao nghe vậy, biểu cảm trên mặt lại không hề biến hóa.
Hắn đưa bàn tay ra rồi đột ngột khép lại.
Vô số Trật Tự Thần Liên trong hư không xung quanh, trong phút chốc đồng loạt xỏ xuyên qua Ngao Thiên Minh!
Phập! Phập! Phập! Phập! Phập!
Cả thân thể Thiên Tôn của Ngao Thiên Minh đều bị xuyên thủng thành cái sàng, nguyên thần trực tiếp bị quy tắc của thế giới Tiên Cổ giảo sát!
Cường giả Tiểu Thiên Tôn, vẫn lạc!
Lặng ngắt như tờ!
Tất cả Tiên Cổ sinh linh xung quanh đều vô cùng giật mình.
Bọn họ cho rằng, sau khi lão tổ Đại Thiên Tôn của tộc Long Nhân xuất hiện thì có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ nể mặt ông ta, thu liễm một chút mới đúng.
Ai mà ngờ, Quân Tiêu Dao lại trực tiếp giết chết Ngao Thiên Minh.
Thế này cũng quá cứng rồi thì phải?
“Quân Tiêu Dao, ngươi đây là…” Lão tổ tộc Long Nhân tức đến nét mặt già nua đều đang khẽ run rẩy.
“Có lỗi quá, trượt tay.” Quân Tiêu Dao không sao cả nói.
Trượt tay?
Nghe được lý do này, toàn bộ Tiên Cổ sinh linh đều là vẻ mặt thảng thốt.
Tùy tiện trượt tay một chút, mạng của một vị cường giả Tiểu Thiên Tôn đã không còn.
Cái tay này trượt thật đúng là không hợp thói thường!
Quân Tiêu Dao đương nhiên không phải trượt tay. Ngao Thiên Minh nhất định phải chết.
Thứ nhất, là cần một đối tượng để giết gà dọa khỉ. Thứ hai, là bởi vì quan hệ của Ngao Thiên Minh và thái tử Ngao Quang. Hắn giết chết Ngao Quang, Ngao Thiên Minh này trước sau đều sẽ rắp tâm hại người, còn không bằng dứt khoát giết thẳng.
Về phần mấy mạch khác của tộc Long Nhân, quan hệ không phải đặc biệt gắn bó thân thiết với Ngao Quang, Quân Tiêu Dao tự nhiên nắm chắc thuần phục được.
“Thần Tử đại nhân, vậy mà lại giết chết một vị Chí Tôn lão tổ…” Dao động ở trong lòng Lê Thu Nguyệt, đã không có cách nào nói rõ được.
Bóng dáng bạch y tung bay kia, quả thực chính là tồn tại như thần!
Còn có chuyện gì mà hắn không làm được đâu chứ?
Giờ khắc này, trong lòng Lê Thu Nguyệt đã khắc sâu ấn tượng khó phai về Quân Tiêu Dao.
“Thần Tử Quân gia, ngươi hơi quá mức rồi đó.” Lão tổ tộc Long Nhấn cố nén tức giận trong lòng.
Thánh Nhân Cảnh ở trong mắt ông ta vốn là tồn tại có thể tiện tay nghiền chết.
Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao lại giống như một vị thần, một vị thần có thể chi phối sống chết của bọn họ!
“Ta nghĩ ngươi vẫn còn chưa nắm rõ tình huống.” Quân Tiêu Dao hơi ngoẹo đầu nói.
“Có ý gì?” Lão tổ tộc Long Nhân trầm mặc lên tiếng.
“Ở trước mặt bản Thần Tử, ngươi chẳng qua cũng chỉ là sâu kiến có thể tiện tay giết chết mà thôi, còn dám bày ra dáng vẻ phách lối của Đại Thiên Tôn cơ à?” Quân Tiêu Dao lãnh đạm nói.
“Ngươi…” Lão tổ tộc Long Nhân tức đến nét mặt già nua trướng lên, phổi đều sắp sửa tức đến nổ tung.
Quân Tiêu Dao thấy thế, lần nữa chậm rãi giơ tay lên.
Trong hư không xung quanh lại có Trật Tự Thần Liên chi chít hiện ra.
Lão tổ tộc Long Nhân thấy thế, khóe mắt run rẩy, có loại cảm giác như lông tơ dựng đứng.
Ông ta cố nén biệt khuất trong lòng, hơi chắp tay lại nói: “Thần Tử Quân gia, là lão hủ không đúng, ngươi nói thẳng ý đồ đến đi.”
Nghe được lời này, hết thảy Tiên Cổ sinh linh xung quanh đều trợn tròn mắt.
Một vị Đại Thiên Tôn lão tổ, vậy mà lại ăn nói khép nép với Quân Tiêu Dao như thế. Quan trọng nhất là, Quân Tiêu Dao vừa vặn mới giết chết một vị Tiểu Thiên Tôn trong tộc bọn họ!
“Thế này mới đúng, ý đồ đến ta đã nói rõ, hoặc là thần phục, hoặc là chết, không có con đường thứ ba.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
“Cái này… có thể để trong tộc thương lượng mấy ngày được không, dù sao lão tổ tộc Long Nhân cũng không chỉ có một mình lão hủ.” Lão tổ tộc Long Nhân nói.
“Không cần nói nhảm nhiều, nếu như mấy lão tổ kia không đồng ý, vậy thì cùng nhau đi đến Hoàng Tuyền đi.” Quân Tiêu Dao cũng lười cãi cọ với bọn họ.
Lão tổ tộc Long Nhân lộ ra vẻ mặt khó xử, mặt mày cũng có vẻ nghẹn khuất.
Muốn để một tộc Long Nhân lớn như bọn họ đi thuần phục một tiểu bối Thánh Nhân Cảnh, cái này xác thực hơi bị làm nhục.
Quân Tiêu Dao không để tâm đến biểu cảm giằng co trên mặt lão tổ tộc Long Nhân, mà nhìn bốn phía lên tiếng: “Các tộc Tiên Cổ còn lại, cũng giống như tộc Long Nhân vậy, thuần phục, hoặc là, chết!”
Hết chương 616.
Chương 617
“Tốt nhất ở trong vòng một ngày phải cho bản Thần Tử câu trả lời, nếu không thì có lẽ ta sẽ lần lượt tìm tới cửa, đi đến tổ địa của các ngươi một lần.”
Lời của Quân Tiêu Dao khiến cho hàng thiên kiêu tộc Tam Nhãn Thánh, tộc Cổ Vu ai nấy đều nheo mắt.
Nếu như tên sát thần Quân Tiêu Dao này đi tới tổ địa của bọn họ một lần, vậy chẳng phải là sẽ giống như tộc Long Nhân, một đám người ngã xuống sao.
“Mau… mau trở về bẩm báo cho lão tổ!”
Trinh thám của nhiều chủng tộc Tiên Cổ đều vòng trở về, báo cáo cho lão tổ tộc nhóm của mình.
Chỉ có tộc Lệ Nhân bên này, trên mặt đám người Lê Thu Nguyệt không hề có vẻ bối rối.
Bởi vì các nàng biết, quan hệ của Quân Tiêu Dao và các nàng khá tốt.
“Tỷ tỷ quả nhiên đã có dự kiến trước, nếu không sợ là tộc Lệ Nhân của chúng ta cũng gặp phiền phức.” Lê Thu Nguyệt nói ra lời trong lòng.
Quân Tiêu Dao cũng nhìn sang Lê Thu Nguyệt, mỉm cười nói: “Đúng rồi, về sau ta cũng sẽ tới tộc Lệ Nhân một chuyến.”
Lê Thu Nguyệt nghe vậy, khẽ gật đầu, cũng không cảm thấy sợ.
Lúc Quân Tiêu Dao nói ra lời này cũng không có sát ý, hiển nhiên sẽ không đi tổn hại tộc Lệ Nhân. Các tộc còn lại thấy cảnh này cũng bày ra vẻ mặt hâm mộ.
“Sớm biết Thần Tử Quân gia có bản lĩnh này thì trước đó lúc Tiên Cổ mở ra nên tạo quan hệ tốt với hắn.”
Rất nhiều chủng tộc Tiên Cổ đều là biết vậy chẳng làm.
Quân Tiêu Dao nhìn biểu cảm hoàn toàn tuyệt vọng trên mặt rất nhiều chủng tộc Tiên Cổ, trong mắt lóe lên một chút khó hiểu.
Thủ đoạn cây gậy và củ cà rốt này, hắn đã sớm lô hỏa thuần thanh.
Gậy đã đánh rồi, kế tiếp nên cho chút ngon ngọt.
“Đã suy nghĩ kỹ chưa?” Quân Tiêu Dao đạm mạc lên tiếng.
Biểu cảm trên mặt lão tổ tộc Long Nhân hoàn toàn là vẻ sa sút.
Đã tới tình trạng này rồi, ông ta còn có thể làm được cái gì đây?
Không thuần phục chính là chết, thuần phục thì ít ra còn có thể có đường sống.
Sống càng lâu, cường giả có tu vi càng cao ngược lại càng tiếc mạng, càng sợ chết.
“Chúng ta, thuần phục…” Lão tổ tộc Long Nhân nói ra lời này xong, trong mắt dường như đã già đi rất nhiều tuổi.
Thấy Chí Tôn lão tổ của tộc Long Nhân đã thuần phục, tất cả chủng tộc Tiên Cổ xung quanh đều có loại cảm giác thỏ chết cáo bi.
Trong nháy mắt, bọn họ tựa như đã mất đi toàn bộ hy vọng.
Không chỉ không còn tự do, bây giờ thậm chí ngay cả sinh mệnh cũng phải bị nắm giữ ở trong tay người khác.
“Ha ha, các ngươi cũng không cần phải nản lòng thoái chí, nếu như các ngươi không có cách nào rời khỏi Tiên Cổ, vậy thì bản Thần Tử cần các ngươi thuần phục lại có lợi ích gì chứ?” Quân Tiêu Dao bật cười, lắc đầu nói.
Lời này vừa thốt ra, đôi mắt lão tổ tộc Long Nhân thoáng chốc trợn trừng, quả thực còn muốn lớn hơn cả cái chuông đồng.
Hô hấp của của ông ta bắt đầu trở nên dồn dập, quả tim đã nhấc lên tới cuống họng.
Khó mà tin được, cường giả mạnh như Đại Thiên Tôn lại có biểu hiện thất thố như thế.
Điều này đã đủ lộ ra cảm xúc của lão tổ tộc Long Nhân, cực kỳ hồi hộp kích động.
“Ý chí của bản Thần Tử chính là ý chí của thế giới Tiên Cổ, nếu như ta đã có khả năng giết các ngươi thì tự nhiên cũng có thể cho các ngươi tự do.” Quân Tiêu Dao nói.
Ở một khắc này, hô hấp của toàn bộ Tiên Cổ Sinh đều ngưng lại.
“Ta… ta không có nghe lầm đó chứ, chúng ta sẽ có cơ hội ra ngoài sao?”
“Trời ạ, có thể đi ra thế giới bên ngoài Tiên Cổ!”
“Ta là đang nằm mơ, nhất định là…”
Vào thời khắc này, tất cả Tiên Cổ sinh linh đều điên rồi!
Cho dù là lão tổ tộc Long Nhân cũng phải thất thố, không nhịn được chợt lóe lên đi đến trước người Quân Tiêu Dao, kích động nói: “Xin hỏi điều Thần Tử nói có phải là thật không, chúng ta có thể rời khỏi thế giới Tiên Cổ sao?”
Quân Tiêu Dao nghe vậy, cười nhạt một cái rồi nói: “Bây giờ ngươi thử đi ra tổ địa mà xem.”
Lão tổ tộc Long Nhân kiềm chế tâm trạng kích động, chậm rãi đi tới biên giới tổ địa. Trước đó có quy tắc của thế giới Tiên Cổ cản trở, cường giả không có cách nào rời khỏi tổ địa. Nhưng giờ khắc này, lão tổ tộc Long Nhân từng bước một đi ra, rời khỏi tổ địa.
“Thật, vậy mà lại là sự thật!” Lão tổ tộc Long Nhân không nhịn được kích động dâng lên, ngửa mặt lên trời cười to.
Ông ta chờ một ngày này, đã chờ bao lâu rồi?
Tu vi khủng bố của Đại Thiên Tôn thì có ích gì, lại không có đất dụng võ. Loại cảm giác này rất khó chịu. Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao có khả năng cho ông ta tự do.
“Mới đi ra khỏi tổ địa đã vui vẻ như vậy rồi, thế nếu như ta nói có thể để cho các ngươi đều rời khỏi thế giới Tiên Cổ, đi tới Tiên Vực rộng lớn hơn thì sao?” Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.
Đầu óc của toàn bộ Tiên Cổ sinh linh đều giống như sắp sửa nổ tung!
Loại cảm giác này tựa như là kẻ tù tội đang ở trong tuyệt vọng lại bỗng nhiên có hy vọng tự do vậy!
“Thần Tử đại nhân, không… chủ nhân, lão phu Ngao Thương Uyên, nguyện dẫn theo trên dưới tộc Long Nhân, đều thuần phục chủ nhân!”
Lão tổ Ngao Thương Uyên tộc Long Nhân, đường đường cường giả Đại Thiên Tôn, lại thẳng cúi đầu thật sâu chín mươi độ với Quân Tiêu Dao, thái độ vô cùng thành kính, trong mắt còn mang theo lửa nóng.
Ai có thể cho ông ta tự do thì người đó chính là cha ông ta!
Cấp bậc như lão tổ Ngao Thương Uyên, lâm nguy ở thế giới Tiên Cổ vô số năm, có thể nói gần như là hoàn toàn tuyệt vọng.
Bọn họ còn thảm hại hơn những Tiên Cổ sinh linh khác, ngay cả tổ địa cũng không thể rời đi.
Tự do, tuyệt đối là hy vọng xa vời.
Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao chẳng những để cho ông ta có thể rời khỏi tổ địa mà còn đáp ứng bọn họ, có thể để bọn họ rời khỏi Tiên Cổ.
Đoán chừng chỉ có kẻ đần mới có thể không đồng ý yêu cầu của Quân Tiêu Dao.
Tôn nghiêm cái gì, so với tự do mà nói ngay cả cái rắm cũng không bằng.
Bây giờ nếu như muốn Ngao Thương Uyên dập đầu một trăm cái khấu đầu vang dội với Quân Tiêu Dao thì đoán chừng Ngao Uyên đều sẽ làm không biết mệt.
Không phải Ngao Thương Uyên không có uy nghiêm của Đại Thiên Tôn, mà sự thật là vì ông ta vô cùng khát vọng tự do.
Tu luyện, trên bản chất ý nghĩa cũng là đang truy tìm một loại siêu thoát lẫn tự do.
“Không tệ, bản Thần Tử thích người thông minh lẫn thức thời, sớm như vậy thì chẳng phải sẽ không có chuyện gì rồi sao.” Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, trước đó đều là đám người Ngao Thiên Minh, Ngao Quang không có mắt, đã đắc tội với chủ nhân.” Ngao Thương Uyên cười làm lành nói.
Hết chương 617.
Chương 618
“Nếu như đã đồng ý rồi, vậy thì về sau, ta sẽ dùng quy tắc của thế giới Tiên Cổ ngưng tụ thành Nô Ấn, gieo ở bên trong nguyên thần của các ngươi, không có ý kiến gì chứ?” Quân Tiêu Dao nói.
Quân Tiêu Dao đương nhiên không có khả năng khờ dại tin tưởng bọn họ như thế, gieo xuống Nô Ấn là thủ đoạn nhất định phải có.
Ngao Thương Uyên, còn có rất nhiều trưởng lão của tộc Long Nhân, nét mặt đều hơi thay đổi.
Gieo xuống Nô Ấn, đó chính là nô lệ triệt để, nhất cử nhất động, thậm chí ngay cả một ý niệm trong đầu đều sẽ bị Quân phát giác ra được.
Đến lúc đó, nếu như trong lòng bọn họ có ẩn chứa một tia dã tâm thì đều sẽ bị Quân Tiêu Dao phát giác ra.
Có điều so với làm tù nhân, bọn họ càng muốn làm một nô lệ tự do hơn một chút.
“Chúng ta nguyện ý.” Ngao Thương Uyên lên tiếng.
“Vậy là được rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, tiện đà nói: “Kế tiếp, các ngươi phải đi chỉnh đốn lại tộc nhân đi.”
Quân Tiêu Dao ngược lại nhìn sang các chủng tộc Tiên Cổ còn lại: “Còn có tộc Tam Nhãn Thánh, tộc Cổ Vu và những chủng tộc còn lại, nếu như thuần phục mà nói, ba ngày sau đến tổ địa của tộc Lệ Nhân tụ họp.”
Dứt lời, Quân Tiêu Dao phất ống tay áo một cái, bước châm giẫm nhẹ, lập tức đi tới trước mặt hàng thiên kiêu tộc Lệ Nhân Lê Thu Nguyệt.
Nhìn đến đối tượng ao ước ngày nhớ đêm mong đang ở ngay trong gang tấc, má lúm đồng tiền của Lê Thu Nguyệt hơi ửng đỏ.
“Thần Tử đại nhân…” Lê Thu Nguyệt mềm mại nhỏ nhẹ lên tiếng.
“Ngươi và Lê Thu Thủy…” Quân Tiêu Dao nói.
“Nàng là tỷ tỷ ta.” Lê Thu Nguyệt đáp.
“Thì ra là thế, không ngại ta đến tộc Lệ Nhân làm khách chứ?” Quân Tiêu Dao thản nhiên cười nói.
“Đương nhiên không ngại, Thần Tử đại nhân có thể đến tộc Lệ Nhân làm khách là vinh hạnh của tộc Lệ Nhân chúng ta.” Lê Thu Nguyệt vội vàng trả lời.
“Còn thỉnh cô nương dẫn đường.” Quân Tiêu Dao lãnh đạm lên tiếng.
Lê Thu Nguyệt gật cái đầu nhỏ, lòng như nai con chạy loạn, dẫn theo Quân Tiêu Dao đi đến tộc Lệ Nhân.
Thấy Quân Tiêu Dao rời đi rồi, lúc này toàn bộ Tiên Cổ sinh linh ở đây mới thở phào nhẹ nhõm. Trong mắt vẫn còn nguyên vẻ sợ hãi lẫn rúng động.
Quân Tiêu Dao không chỉ tự mình tăng thực bản thân vọt lên đến Thánh Nhân Cảnh, lại còn có thể tiện tay diệt sát Thánh Nhân.
Dựa vào lực quy tắc của thế giới Tiên Cổ, ngay cả Tiểu Thiên Tôn đều vẫn lạc ở trong tay hắn.
Điều này quả thực đã lật đổ tam quan lẫn tưởng tượng của bọn họ.
Chẳng qua nghĩ tới có thể rời khỏi thế giới Tiên Cổ, tâm trạng của những Tiên Cổ sinh linh này lại chuyển sang kích động.
“Cho tới bây giờ ta còn chưa biết thế giới bên ngoài Tiên Cổ trông như thế nào đâu đấy.”
“Rốt cuộc đã có thể rời khỏi cái nhà giam này rồi, thật tốt quá.”
Trước đó những Tiên Cổ sinh linh này còn ôm lòng căm thù Quân Tiêu Dao, nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao lập tức lắc mình biến hóa, trở thành chúa cứu thế của bọn họ.
“Nhanh chỉnh đốn lại tộc nhân, không thể bỏ lỡ cơ hội này.” Ngao Thương Uyên cũng bắt đầu hành động.
Vừa nghĩ tới rốt cuộc đã có thể rời khỏi Tiên Cổ, đạt được tự do, ông ta lại khó kiềm được tâm trạng kích động trong lòng.
Ở một bên khác, cũng không lâu lắm, Quân Tiêu Dao cũng đã đi tới tổ địa của tộc Lệ Nhân.
Cảm ứng được khí tức của đám người Lê Thu Nguyệt, Lê Tiên hiện thân.
Nàng tóc mây bồng bềnh, thân mặc cung trang, lộ ra vẻ ung dung mỹ lệ cao quý.
Uy áp lờ mờ tản ra càng làm cho không gian xung quanh đều đang chấn động.
Lúc nhìn đến người bên cạnh Lê Thu Nguyệt, cho dù là Lê Tiên cũng sững sờ trong chốc lát mới phản ứng lại được.
“Là ngươi… Thần Tử Quân gia.”
“Thần Tử đại nhân, vị này chính là Chân Tổ đại nhân của tộc Lệ Nhân chúng ta, Lê Tiên.” Lê Thu Nguyệt lên tiếng giới thiệu.
“Gặp qua Lê Tiên tiền bối.” Quân Tiêu Dao khẽ vuốt cằm ra hiệu.
Hắn và tộc Lệ Nhân quan hệ tương đối tốt, thái độ đương nhiên không thể giống như đối đãi với tộc Long Nhân.
Huống hồ, trong lòng Quân Tiêu Dao còn có dự định, muốn tộc Lệ Nhân giúp hắn chỉnh đốn các chủng tộc Tiên Cổ nữa mà.
Đã muốn trọng dụng, như vậy thái độ đương nhiên phải hơi tốt một chút.
“Ngươi chính là Thẩn Tử Quân gia, trăm nghe không bằng một thấy, trước đó lão đã nghe hài tử Thu Thủy và Thu Nguyệt khen ngợi ngươi, bây giờ vừa nhìn, quả thật là rồng phượng giữa loài người.” Lê Tiên hơi cảm thán nói.
Nàng có thể cảm giác được cảnh giới của Quân Tiêu Dao, vậy mà đã đạt tới Thánh Nhân Cảnh.
Thánh Nhân trẻ tuổi như thế, quả thực chưa từng nghe thấy, tiền đồ ngày sau tuyệt đối không thể hạn lượng, do đó thái độ của Lê Tiên ngược lại cũng là khiêm tốn.
“Lê Tiên tiền bối khen trật rồi, hôm nay quấy rầy là do có chuyện quan trọng.” Quân Tiêu Dao nói.
“Ồ, chuyện gì?” Lê Tiên hỏi.
Thái độ của nàng giờ phút này giống như là trưởng bối gặp được hậu bối thưởng thức.
Nhưng Lê Thu Nguyệt chứng kiến một màn này, biểu cảm trên mặt cũng hơi mất tự nhiên.
Dù sao ban nãy Quân Tiêu Dao vừa mới tự tay diệt sát một vị cường giả Tiểu Thiên Tôn.
Hơn nữa với bản lĩnh của Quân Tiêu Dao, nếu như muốn diệt sát Lê Tiên chẳng qua cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Nghĩ tới đây, Lê Thu Nguyệt âm thầm đi đến bên cạnh Lê Tiên, lặng lẽ dùng thần niệm truyền âm, thuật lại toàn bộ những chuyện đã xảy ra trước đó cho Lê Tiên.
Quân Tiêu Dao thu một màn này vào trong mắt, biểu cảm trên mặt không hề thay đổi, trong lòng cũng cười thầm.
Loại chuyện này, tự mình mở miệng nói luôn không quá thỏa đáng, tất nhiên là không thể thích hợp hơn mượn miệng của Lê Thu Nguyệt nói ra.
Sau khi nghe đến Quân Tiêu Dao đã trở thành ý chí của thế giới Tiên Cổ, có thể điều động lực quy tắc đánh giết bất luận Tiên Cổ sinh linh gì đó, vẻ mặt Lê Tin nhìn sang Quân Tiêu Dao xảy ra biến hóa.
“Không ngờ Quân công tử còn có cơ duyên như thế, ngược lại là Lê Tiên mắt kém.” Lê Tiên nói rồi thi lễ với Quân Tiêu Dao.
Nàng đã không còn loại tư thái trưởng bối đối đãi vãn bối này nữa.
Trong đôi mắt đẹp thậm chí còn lộ ra vẻ ngưng trọng, kính sợ, cùng với khát vọng!
Bởi vì Quân Tiêu Dao có năng lực cho các nàng tự do!
“Lê Tiên tiền bối không cần như thế, thật ra Quân mỗ có một ý tưởng, muốn dùng chủng tộc Tiên Cổ làm nội tình, tổ kiến một thế lực.”
“Quân mỗ hy vọng Lê Tiên tiền bối và tộc Lệ Nhân có thể thay ta chỉnh đốn chưởng quản các chủng tộc Tiên Cổ.”
Quân Tiêu Dao uyển chuyển nhắc tới.
Hết chương 618.
Chương 619
Nhưng lý giải một cách đơn giản thì đó chính là, ngươi thay ta quản lý những người dưới quyền này, còn ngươi… do ta quản lý!
Lê Tiên cũng là lão hồ ly đã sống vô số năm, tự nhiên hiểu ý của Quân Tiêu Dao.
Bởi vì tộc Lệ Nhân các nàng và Quân Tiêu Dao có quan hệ khá tốt. Quân Tiêu Dao cũng không tiện nói trắng ra, bảo các nàng thuần phục làm nô.
Nhưng ý tứ chính là ý này, chỉ là đổi một cách nói khéo, cho tộc Lệ Nhân một chút thể diện mà thôi.
Lê Tiên cũng không phải người không thức thời, mặt lộ vẻ mỉm cười nói: “Đương nhiên có thể, Quân công tử có thể cho chúng ta tự do, chính là ân huệ lớn nhất dành cho chúng ta.”
“Tốt lắm, mấy ngày sau, nếu như những chủng tộc Tiên Cổ còn lại thức thời thì đều sẽ đến, đến lúc đó lại chỉnh đốn.” Quân Tiêu Dao nói.
“Lê Tiên đã biết.” Lê Tiên khẽ gật đầu.
Nàng thả tư thái xuống cực thấp, đã nhận rõ hiện thực.
“Xem ra Thần Tử Quân gia có dã tâm, lại muốn tổ kiến thế lực của mình, đây là muốn hạ một bàn cờ lớn sao?”
“Nhưng không liên quan, tộc chúng ta đã bị nhốt ở thế giới Tiên Cổ quá lâu, lần này lại bắt được cơ hội tự do, tuyệt đối không thể bỏ qua!”
Ánh mắt Lê Tiên kiên định, đáy lòng thầm nghĩ.
Thực ra hành động này của Quân Tiêu Dao, với tộc Lệ Nhân mà nói, ngược lại có lợi không hại.
Chẳng những tộc Lệ Nhân có thể đạt được tự do mà còn có thể có được đại quyền quản lý các chủng tộc Tiên Cổ.
Trước kia tứ đại chủng tộc Tiên Cổ đứng đầu, lờ mờ lấy tộc Long Nhân vi tôn.
Mà bây giờ, chờ sau khi Quân Tiêu Dao chỉnh đốn phù hợp xong xuôi, tộc Lệ Nhân không thể nghi ngờ sẽ trở thành chủng tộc đứng đầu bên trong Tiên Cổ.
Vậy nên Lê Tiên cơ bản là không có lý do từ chối, ngược lại rất tình nguyện thay Quân Tiêu Dao quản lý.
“Thu Nguyệt, ngươi đưa Quân công tử đi nghỉ ngơi đi.” Lê Tiên nói, còn nháy mắt ra hiệu với Lê Thu Nguyệt.
Nếu như Lê Thu Nguyệt có thể phát triển lên với Quân Tiêu Dao, điều đó đối với tộc Lệ Nhân mà nói, tất nhiên là rất tốt.
Lê Thu Nguyệt yêu kiều má lúm đồng tiền đỏ bừng, nhưng vẫn gật đầu, trái tim nhỏ bé đập thình thịch, dẫn Quân Tiêu Dao đi nghỉ ngơi.
“Tiến vào Thanh Đồng Tiên Điện mà không chết, lại còn trở thành Thánh Nhân, Quân công tử ngày sau tiền đồ phi phàm, đi theo hắn, nói không chừng là một cơ hội của tộc Lệ Nhân chúng ta.” Lê Tiên tự lẩm bẩm.
Nàng mơ hồ cảm thấy, quyết định mà mình hạ xuống hôm nay, chỉ sợ là quyết định đúng đắn sáng suốt nhất.
Theo động tĩnh Quân Tiêu Dao gây náo loạn ở tổ địa tộc Long Nhân truyền ra, toàn bộ sinh linh thế giới Tiên Cổ đều chấn động không gì bằng.
“Thần Tử Quân gia thế mà lại trở thành ý chí của thế giới Tiên Cổ ư?”
“Hắn còn tiện tay giết Thiên Tôn lão tổ Ngao Thiên Minh của tộc Long Nhân, thậm chí ngay cả Ngao Thương Uyên cũng phải cam nguyện cúi đầu xưng thần, gọi là chủ nhân.”
“Thần Tử Quân gia có năng lực dẫn dắt chúng ta rời khỏi thế giới Tiên Cổ!”
Mỗi một tin tức như là mọc cánh truyền ra khắp nơi.
Rất nhiều nhân vật cấp bậc lão tổ chủng tộc Tiên Cổ, sau khi nghe được tin tức, đầu tiên là rúng động, sau đó lập tức cân nhắc.
Nhưng không cần cân nhắc quá lâu, hầu như toàn bộ lão tổ chủng tộc Tiên Cổ đều hạ xuống một cái quyết định.
Thần phục Quân Tiêu Dao.
Trừ cái này ra, cơ bản không còn đường khác để đi.
Bộ không thấy ngay cả lão tổ Ngao Thương uyên của tộc Long Nhân cũng thuần phục đó sao?
Tứ đại chủng tộc Tiên Cổ, mơ hồ là thủ lĩnh của tất cả chủng tộc.
Bây giờ ngay cả thủ lĩnh đều cam nguyện thần phục, bọn họ còn có cái lý do gì để phản kháng đâu chứ?
Còn nữa, phản kháng cũng vô ích, chẳng qua là đi hiến mạng mà thôi.
Nếu như thần phục thì còn có thể có cơ hội rời đi thế giới Tiên Cổ, đây là dụ hoặc mà hết thảy chủng tộc Tiên Cổ đều không thể chống cự được.
Rất nhiều lão tổ chủng tộc đều không kiềm được.
Bọn họ thử rời đi tổ địa, vậy mà lại kinh hỉ phát hiện có thể rời đi.
Đây là bởi vì Quân Tiêu Dao đã hơi sửa đổi một chút quy tắc của thế giới Tiên Cổ, khiến các cường giả này có thể rời khỏi tổ địa.
“Thật sự có thể rời khỏi tổ địa, Thần Tử Quân gia không có gạt chúng ta!”
“Đúng vậy, hắn có thể dẫn dắt chúng ta ly khai Tiên Cổ!”
Lần này, tất cả chủng tộc Tiên Cổ đều tin tưởng không nghi ngờ.
Bọn họ bắt đầu chỉnh đốn tộc nhân, bắt đầu cử ra người lãnh đạo đi trước đến tổ địa tộc Lệ Nhân.
Mà tộc Lệ Nhân bên này, Quân Tiêu Dao cũng yên tâm thoải mái ngâm mình tắm rửa bên trong một suối nước nóng linh khí.
Đây là một trong những sở thích không nhiều của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao phát hiện, mình đã hồi lâu chưa từng thả lỏng như thế.
Từ Vạn Cổ Táng Thổ đến thế giới Tiên Cổ, hắn hầu như chưa từng nghỉ ngơi qua.
Lê Thu Nguyệt ở bên cạnh, còn là ngồi quỳ ở bên người hắn, mặt mày đỏ bừng, dùng tay nhỏ mềm mại không xương thay hắn xoa bóp bả vai.
“Thơm quá…” Lê Thu Nguyệt bồi ở bên người Quân Tiêu Dao,cái mũi nhỏ khịt khịt, trong lòng hoa si nói.
Mùi thơm này, là phát ra từ trên người Quân Tiêu Dao.
Nhục thân của Quân Tiêu Dao trải qua chùy rèn Vạn Vật Mẫu Khí, hoàn mỹ không một tỳ vết, tản mát ra mùi thơm tự nhiên.
Nếu như là một ít tuyệt thế hung thú ngửi được mùi thơm này, đoán chừng đều sẽ điên cuồng đến đỏ mắt, muốn nuốt chửng Quân Tiêu Dao.
Nhưng Lê Thu Nguyệt lại chỉ cảm thấy say mê trong đó.
“Ngươi không cùng tỷ tỷ của ngươi rời khỏi Tiên Cổ sao?” Quân Tiêu Dao thuận miệng lên tiếng đáp lời.
“Hồi bẩm công tử, thiên phú của Thu Nguyệt có hạn, có đi ra cũng không giúp được tỷ tỷ, cứ dứt khoát đợi ở Tiên Cổ vậy.” Lê Thu Nguyệt vội vàng trả lời.
“Thì ra là thế, yên tâm đi, không bao lâu nữa ngươi sẽ có thể gặp mặt tỷ tỷ ngươi.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười nói.
“Đây là may nhờ có công tử.” Lê Thu Nguyệt ngượng ngùng cười nói.
Tuy Quân Tiêu Dao nhìn qua khiến cho người ta có một loại cảm giác cao ngạo lạnh lùng, nhưng chân chính nói tới nói lui, cũng dịu dàng như quân tử khiêm tốn.
“Thật sự là người hoàn mỹ…” Lê Thu Nguyệt cất tiếng cảm thán.
Hết chương 619.
Chương 620
Nàng cũng không hy vọng xa vời, có thể nhận được ưu ái của Quân Tiêu Dao.
Chỉ cần có thể giống như bây giờ, ngẫu nhiên ở chung một chỗ với hắn, thay hắn xoa vai, bóp chân, Lê Thu Nguyệt đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi.
Quân Tiêu Dao nhắm mắt, bắt đầu suy nghĩ chuyện kế tiếp.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì những chủng tộc Tiên Cổ này có lẽ sẽ tự mình hiểu lấy, biết mình nên đưa ra lựa chọn thế nào.
“Lại nói, cũng không biết bây giờ thế cục của Tiên Vực ra sao rồi?” Quân Tiêu Dao nhủ thầm trong lòng.
Chờ sau khi hắn chỉnh đốn chủng tộc Tiên Cổ xong sẽ lập tức chuẩn bị trở về Quân gia, sau đó lại đi chinh chiến con đường Đế Vương.
“Đúng rồi, ta cũng đã mười tám tuổi, không biết gia tộc có thể tổ chức lễ thành nhân cho ta hay không?”
“Còn có trước đó Thập Bát Tổ đã nói, về phần phụ thân ta, cùng với một ít bí ẩn gia tộc, có lẽ cũng nên nói cho ta biết.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Chẳng qua hết thảy những thứ này đều phải chờ đến sau khi hắn về lại Quân gia.
Trong nháy mắt, thời gian ba ngày đã trôi qua.
Toàn bộ chủng tộc Tiên Cổ đều tụ tập đến tổ địa tộc Lệ Nhân.
Dẫn đầu là tam đại chủng tộc Tiên Cổ còn lại.
Tộc Long Nhân do Ngao Thương Uyên suất lĩnh, tộc Cổ Vu cũng do một vị Vu Vương cấp bậc Đại Thiên Tôn suất lĩnh.
Tộc Tam Nhãn Thánh cũng giống như thế.
Trước đó bọn họ, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút cọ xát với Quân Tiêu Dao, nhưng bây giờ trong mắt chỉ còn lại có kính sợ và kích động.
Ở trên một vách núi tổ địa tộc Lệ Nhân, bóng dáng đám người Quân Tiêu Dao, Lê Tiên, Lê Thu Nguyệt xuất hiện.
Chứng kiến bên dưới vách núi, đội ngũ chủng tộc Tiên Cổ nhìn không đến cuối, đôi mắt đẹp của Lê Thu Nguyệt trợn tròn, lộ vẻ khiếp sợ cực độ.
Đây chính là cảnh tượng hiếm có khó gặp bên trong Tiên Cổ. Tất cả chủng tộc Tiên Cổ, một đường hội tụ, uy thế như vậy khiến cho ngay cả thiên địa đều đang rung chuyển.
Biểu cảm trên mặt Quân Tiêu Dao bình thản như nước.
Hắn sinh ra ở Thái Cổ thế gia, cảnh tượng hoành tránh gì mà chưa từng thấy qua, cho nên Quân Tiêu Dao ngược lại rất bình tĩnh.
Chẳng qua mặc dù như thế, nhưng cỗ lực lượng này tụ lại, vẫn khiến cho Quân Tiêu Dao hơi giật mình một chút.
Cỗ lực lượng này đã rất kinh khủng rồi.
Đã đủ để triển khai bất hủ chiến với những thế lực bất hủ khác.
Quân Tiêu Dao chậm rãi bước lên, nhìn khắp bốn phía, nói: “Xem ra các ngươi đều là người thông minh, lời nhảm nhí dư thừa, bản Thần Tử cũng sẽ không nói.”
“Bản Thần Tử muốn tổ kiến thế lực, mà các ngươi, đều có thể xem như nhóm nguyên lão đầu tiên.”
“Thành tâm thuần phục bản Thần Tử, vì bản Thần Tử làm việc, thứ mà các ngươi đạt được, chính là một tương lai tươi sáng rộng lớn.”
“Nhưng nếu như lòng lang dạ thú, mưu đồ bất chính mà nói…”
Giọng nói Quân Tiêu Dao dừng một chút.
Nhất thời, trời đất đổi sắc, tiếng sấm cuồn cuộn, rất nhiều Trật Tự Thần Liên, giống như lôi đình thấp thoáng hiện ra, mang theo khí thức làm người ta sợ hãi.
Quân Tiêu Dao, chính là ý chí của thế giới Tiên Cổ.
Nếu như hắn nổi giận thì thế giới Tiên Cổ cũng sẽ nổi giận!
Giờ khắc này, ý lạnh của Quân Tiêu Dao như thể thiên uy trút xuống.
Toàn bộ Tiên Cổ sinh linh đều lạnh run, sinh ra sợ hãi từ tận gốc linh hồn.
Nhìn từng gương mặt lần lượt chuyển sang tái nhợt, đôi mắt đen của Quân Tiêu Dao lóe lên, khôi phục lại cảm xúc.
Nháy mắt, trời đất thanh minh, hết thảy trước đó dường như chỉ là cảnh bên trong tưởng tượng.
“Đương nhiên, có qua có lại, nếu như các ngươi trung thành với bản Thần Tử thì bản Thần Tử cũng sẽ cho các ngươi quyền thế, tự do, cho danh tự của các ngươi theo thế lực của bản Thần Tử, vang vọng toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực.”
“Cuối cùng… hy vọng các ngươi nhớ kỹ một điểm.”
Lời của Quân Tiêu Dao lần nữa dừng lại, tay áo vung lên, giọng điệu hào hùng nói:
“Người các ngươi đi theo, chính là một vị Đại Đế tương lai!”
Tiếng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì như đá tảng rơi xuống biển cả, làm dấy lên sóng gió vạn trượng, cả sân chấn động!
Bọn họ sẽ đi theo một vị đại đế tương lai. Nếu những lời này được thốt ra từ miệng của những thiên kiêu khác thì chỉ làm người ta cảm thấy buồn cười, nhưng Quân Tiêu Dao nói ra thì không ai dám phản bác.
Thiên kiêu bình thường có thể có vô địch chi tư như Quân Tiêu Dao sao?
Thiên kiêu bình thường có thể chạy ra từ Thanh Đồng Tiên Điện - một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị sao?
Thiên kiêu bình thường có thể trở thành Thánh Nhân ở độ tuổi này sao?
Hoàn toàn không có khả năng.
Chỉ có Quân Tiêu Dao mới sáng tạo ra được kỳ tích này.
Giờ khắc này, khí phách anh dũng nếu Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn khắc sâu vào lòng mỗi một sinh linh Tiên Cổ.
“Chúng ta chắc chắn thề sống chết đi theo bước chân của chủ nhân!” Ngao Thương Uyên là người đầu tiên hô lên.
Ngay sau đó, tất cả sinh linh Tiên C, cũng lớn tiếng kêu to, ca tụng thanh danh của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đây là hiệu quả mà hắn muốn.
Quân Tiêu Dao không cần nô lệ vâng vâng dạ dạ, cái hắn cần là người thật sự trung tâm có thể làm việc cho hắn.
“Yên tâm, bản Thần Tử sẽ không bạc đãi các ngươi, rất nhanh các ngươi có thể rời đi thế giới Tiên Cổ.”
“Trước lúc đó, người có tu vi trên chuẩn thánh có tư cách tiến vào Thanh Đồng Tiên Điện để tu hành.” Quân Tiêu Dao nói.
Lời này vừa vang lên, tất cả mọi người đều dại ra, không rõ hàm ý trong câu nói của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên trời cao. Tất cả sinh linh Tiên Cổ cũng và nhìn lên không trung theo ánh mắt của Quân Tiêu Dao.
Sau đó, họ thấy được một tòa Thanh Đồng Tiên Điện to lớn, tựa như núi cao Thái Cổ đang phá không mà đến, lơ lửng trong hư không.
Cả tòa Thanh Đồng Tiên Điện tràn ngập khí tức cổ xưa mà tang thương, như con sông kéo dài qua thời gian.
“Đó... Đó là, Thanh Đồng Tiên Điện!” Đầu óc tất cả sinh linh Tiên Cổ đều nổ tung.
Sao Thanh Đồng Tiên Điện lại xuất hiện ở chỗ này?
Hết chương 620.