Chương 621
Rất nhiều sinh linh Tiên Cổ đều nhất trí chuyển mắt về hướng Quân Tiêu Dao. Nhìn vẻ mặt Quân Tiêu Dao như đang tính sẵn trong lòng, trong đầu bọn họ bỗng dâng lên một ý tưởng.
Hay là Quân Tiêu Dao không phải chạy ra Thanh Đồng Tiên Điện, mà là hắn khống chế Thanh Đồng Tiên Điện?
Ồ!
Tưởng tượng đến khả năng này, trái tim rất nhiều sinh linh đều hung hăng run lên.
Đó chính là Thanh Đồng Tiên Điện, là nơi chẳng lành mà cả chí tôn cũng có khả năng đẫm máu, vậy mà Quân Tiêu Dao có thể khống chế.
Trong nhất thời, trong mắt bọn họ, Quân Tiêu Dao trở nên càng sâu không lường được lên.
Mà khác với những sinh linh Tiên Cổ bình thường chính là, Lê Tiên, Ngao Thương Uyên chờ cường giả đỉnh cấp có thể cảm nhận được trong Thanh Đồng Tiên Điện còn cất giấu vài luồng khí tức làm bọn họ vô cùng kiêng kỵ.
“Trong Thanh Đồng Tiên Điện còn có sinh linh, hơn nữa nhìn dáng vẻ thì chẳng lẽ đã nghe theo mệnh lệnh của Quân công tử?”
Trong lòng Lê Tiên dâng lên sự chấn động như sông cuộn biển gầm, thủ đoạn của Quân Tiêu Dao thực sự nằm ngoài dự đoán của nàng.
Ngao Thương Uyên càng cảm giác vô cùng may mắn: “Cũng may đã thần phục chủ nhân, nếu không tạm thời chưa nói đến quy tắc Tiên Cổ, chỉ khí tức trong Thanh Đồng Tiên Điện thôi cũng đã đủ để uy hiếp tánh mạng của ta.”
Sau khi Thanh Đồng Tiên Điện xuất hiện, tất cả sinh linh Tiên Cổ đã hoàn toàn không có tâm tư nào khác, toàn tâm toàn ý mà đi theo Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì cảm thấy đã chỉnh đốn xong. Hắn giơ tay lên, trong hư không có vô số quy tắc Tiên Cổ sức mạnh hiện lên, sau đó ngưng tụ thành từng miếng nô ấn quy tắc. Cả những chí tôn như Ngao Thương Uyên cũng không có khả năng tiêu trừ loại nô ấn quy tắc này.
Đám người Ngao Thương Uyên cũng ngoan ngoãn mà trồng nô ấn vào nguyên thần của mình.
Đám người Lê Tiên Lệ Nhân tộc cũng bị gieo nô ấn, thật ra họ ng không ngại, trước công chúng thì cần đối xử bình đẳng, Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng thiên vị Lệ Nhân tộc.
Đợi đến khi Quân Tiêu Dao gieo nô ấn cho tất cả sinh linh Tiên Cổ thì trong lòng hắn mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau một hồi tung chiêu củ cải cộng với gậy gộc, ân uy và thực thi, cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng hoàn toàn khống chế sức mạnh của chủng tộc Tiên Cổ.
Nói một câu không dễ nghe, sức mạnh này liên hợp lại với nhau thì muốn tạo nên một trận chiến bất hủ cũng đã đủ rồi.
“Cũng được rồi, là lúc phải trở về gia tộc, không biết lễ thành nhân mười tám tuổi của ta còn cần tổ chức hay không.”
“Đúng rồi, đến lúc đó còn phải độ Thánh Nhân kiếp luôn một thể.” Quân Tiêu Dao thầm suy tư trong lòng.
Đến lúc này, chuyện ở thế giới Tiên Cổ mới xem như hoàn toàn kết thúc. Kế tiếp, một ít cường giả thế giới Tiên Cổ sẽ tiến vào Thanh Đồng Tiên Điện để tu hành.
Hiện tại Thanh Đồng Tiên Điện đã hoàn toàn là sản vật tư nhân của Quân Tiêu Dao.
Linh khí trong Thanh Đồng Tiên Điện cũng không yếu hơn thế giới Tiên Cổ, còn một bộ phận sinh linh Tiên Cổ còn lại, Quân Tiêu Dao phân phó bọn họ đi khai quật các loại cơ duyên tiềm tàng.
Những cơ duyên khai quật ra được đều trở thành nội tình để Quân Tiêu Dao xây dựng thế lực.
Lệ Nhân tộc lại trở thành người quản lý của Tiên Cổ, kiểm soát trật tự của toàn bộ chủng tộc Tiên Cổ.
Tất cả đều có vẻ gọn gàng ngăn nắp.
Các cường giả cấp bậc chí tôn lão tổ như Lê Tiên, Ngao Thương Uyên cũng là nhập trú vào Thanh Đồng Tiên Điện.
Những chí tôn lão tổ đó giống như nhà quê vào thành, liên tục dùng ánh mắt ngạc nhiên đánh giá Thanh Đồng Tiên Điện, tấm tắc bảo lạ.
Còn đám người lão người mù thì tạm thời không hiện thân, hiển nhiên không có hứng thú phản ứng đám cường giả Tiên Cổ đó.
Quân Tiêu Dao cũng xác định, Thanh Đồng Tiên Điện sẽ trở thành một thế lực dạng thành lũy lưu động của hắn.
Không gian bên trong trùng trùng điệp điệp, cất chứa mười vạn người cũng không phải nói chơi.
Sau khi giải quyết tất cả mọi chuyện, Quân Tiêu Dao cũng lên đường, chuẩn bị trở về Quân gia.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao kết thúc hành trình Tiên Cổ, trên toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực lại bắt đầu gợn sóng, có xu thế mưa gió kéo đến.
Từ sau khi tin tức bảo khố Luân Hồi Ma Tông truyền ra, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực luôn không bình tĩnh.
Một tòa bảo khố của thế lực bất hủ khiến người ta thèm nhỏ dãi dữ dội.
Cho dù là thế lực bất hủ nào, nếu có được một tòa bảo khố thì thực lực nội tình đều lập tức tăng vọt. Nhưng cách tìm được và chìa khóa mở ra bảo khố Luân Hồi Ma Tông lại ở trên người Quân gia.
Thánh Tử của Luân Hồi Ma Tông - Vong Xuyên, là người duy nhất có thể tìm ra và mở ra bảo khố của Luân Hồi Ma Tông.
Tất nhiên Quân gia cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Đồng thời, tin tức Quân gia muốn tổ chức lễ thành nhân cho Quân Tiêu Dao cũng đã truyền khắp.
Có rất nhiều thế lực nhận được thiệp mời. Điều này chứng minh Quân gia cũng không phải nói giỡn, mà thật sự muốn tổ chức lễ thành nhân cho vị Thần Tử Quân gia đã mất kia.
Đương nhiên, cũng có người cho rằng có lẽ Quân Tiêu Dao còn chưa chết, nhưng người có cách nghĩ này cũng là số ít.
Bởi vì hung danh của Thanh Đồng Tiên Điện đã ghi khắc thật sâu trong lòng mỗi người. Hung địa mà cả chí tôn cũng có khả năng đẫm máu, sao Quân Tiêu Dao có thể sống sót.
Trong lúc khắp nơi suy đoán, rốt cuộc ngày Quân gia tổ chức lễ thành nhân cũng đã đến.
Vô số thế lực như trăm xuyên hối hải mà hội tụ về hướng Hoàng Châu của Quân gia.
Rất nhiều thế lực đều có dụng ý khác, bọn họ cũng không phải đi xem lễ thành nhân không có vai chính này, mà muốn biết những thế lực đối địch của Quân gia có thể động tĩnh gì hay không.
Vào ngày Quân gia tổ chức lễ thành nhân, Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động đều có sinh linh tiến đến.
Bọn họ đưa mắt nhìn về hướng Hoàng Châu của Quân gia, trong mắt bốc cháy lên ngọn lửa nhè nhẹ.
“Là lúc tăng cho Quân gia một phần đại lễ...”
Hoàng Châu, nơi đóng trú của Quân gia.
Lúc này nơi đây đã là biển người tấp nập, ngựa xe khắp nơi đều hội tụ đến.
Có cổ thú dang cánh che trời, có long mã hí vang, có liễn xa hoàng kim lao qua ngang trời.
Từ sau khi đế lộ mở ra, rất nhiều thiên kiêu bước lên hành trình, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, đã ít khi náo nhiệt như vậy.
Hết chương 621.
Chương 622
“Đạo Cực Thiên Tông đến!” Có Quân gia ti nghi cao giọng quát.
Một lão giả tinh thần quắc quắc dẫn dắt một nhóm người tiến đến, đó là lão đạo nhân của Đạo Cực Thiên Tông.
Lúc này tinh khí thần của lão đạo nhân còn tốt hơn trước kia rất nhiều, hiển nhiên linh khí Tiên Vực sống lại đã giúp lão gia tăng thực lực.
Nhưng lúc này, ánh mắt lão đạo nhân lại mang theo một chút phức tạp, trong lòng nỉ non nói: “Năm đó Thần Tử Quân gia khí phách hăng hái dữ dội, vừa xuất thế đã trấn áp ma thi chí tôn, như nắng gắt dâng lên, danh chấn tứ phương, mà hiện giờ lại...”
Lão đạo nhân thầm thở dài trong lòng.
Nhưng lão cũng không cho rằng, Quân Tiêu Dao sẽ ngã xuống dễ dàng như vậy, có lẽ hiện tại còn đang trải qua loại rèn luyện nào đó.
“Công chúa của vương triều Đại Thương đến!”
Tiếng nói vừa dứt thì công chúa Đại Thương đã đến.
Nàng từng tham gia buổi tiệc mười tuổi của Quân Tiêu Dao, hiện giờ vẫn đẹp động lòng người như xưa, nhưng sắc mặt lại có thêm vài phần tái nhợt và tiều tụy.
Rất nhiều người chung quanh thấy tình cảnh này đều châu đầu ghé tai mà nói.
“Công chúa Đại Thương vừa gặp Thần Tử lỡ cả đời, đến bây giờ không biết đã cự tuyệt bao nhiêu tuấn kiệt trẻ tuổi cầu hôn.”
“Đúng vậy, nghe nói vị công chúa này khi nghe tin Thần Tử Quân gia ngã xuống ở Thanh Đồng Tiên Điện thì liên tục bảy ngày đóng cửa không ra ngoài, vì quân mà cả người tiều tụy, đã suy yếu đi rất nhiều.”
“Ai, đáng giận nhất chính là, hình như Thần Tử Quân gia cũng không biết tên của công chúa Đại Thương là gì, mỹ nhân như thế mà chỉ là một người qua đường...”
“Thần Tử Quân gia thật là một nam nhân nghiệp chướng nặng nề, phụ lòng biết bao nhiêu giai nhân...”
Rất nhiều tu sĩ nam tính chung quanh đều đang cảm khái.
Một Quân Tiêu Dao ngã xuống trong Thanh Đồng Tiên Điện đã làm muôn vàn thiếu nữ Tiên Vực thương tâm tiều tụy, trà không nhớ cơm không nghĩ, quả thực là nghiệp chướng nặng nề.
Mà vị công chúa Đại Thương này không để ý đến những lời xì xầm bàn tán chung quanh, chỉ thầm lẩm bẩm trong lòng: “Thần Tử đại nhân, ta từng tham gia buổi tiệc mười tuổi của chàng, hiện giờ chàng đã mười tám tuổi thành nhân, lại không thấy trở về.”
Thương tâm vì Quân Tiêu Dao không chỉ có một mình công chúa Đại Thương.
Ở một phương hướng khác, một đám người đi vào, vị nữ tử cầm đầu mặc vũ y màu đỏ, dáng người lả lướt, hai chân thon dài, da thịt tuyết như trắng.
Mái tóc dài màu đỏ như ngọn lửa rực rỡ, giữa mày có một điểm chu sa, dung nhan đẹp như đào lý, đó chính là hoàng nữ của Chu Tước Cổ Quốc, Bái Ngọc Nhi.
Nhưng hiện tại, Chu Tước Cổ Quốc đã xác nhập với tam đại Cổ Quốc khác, trở thành Tứ Tượng Cổ Quốc.
Mà Bái Ngọc Nhi chính là nữ hoàng đứng đầu Tứ Tượng Cổ Quốc.
Nàng không bước lên đế lộ, thiên phú của Bái Ngọc Nhi cũng không tầm thường, nhưng trên đế lộ khắp nơi yêu nghiệt kia thì thực lực của nàng ta còn chưa đủ xem.
Nàng trực tiếp từ bỏ, toàn tâm toàn ý thay Quân Tiêu Dao quản lý Tứ Tượng Cổ Quốc.
“Chủ nhân, Ngọc Nhi tin ngài tuyệt đối không có việc gì.” Bái Ngọc Nhi lẩm bẩm nói.
Nàng là người sùng bái cuồng nhiệt của Quân Tiêu Dao, tuyệt đối không sẽ cho rằng Quân Tiêu Dao ngã xuống như vậy.
Ngoài ra còn có những nữ tử như Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi, cũng không bước lên đế lộ.
Căn cơ của các nàng quá yếu kém, đi đến nơi như đế lộ là đi chịu chết, còn không bằng thanh thản ổn định ở lại Quân gia tu luyện.
Lúc sau các thế lực bất hủ như Thánh Linh Thư Viện, Ma Tiên Giáo, Cơ gia, Diệp gia cũng có người tới.
Nhưng những thiên kiêu đỉnh cấp kia lại không xuất hiện, bọn họ đã sớm đi chinh chiến đế lộ, người tới là một vài trưởng lão.
Nhìn khách khứa đã tới gần đủ, đám người Quân Chiến Thiên mới hiện thân.
Cho dù Quân Chiến Thiên hay là Khương Nhu đều không lộ ra chút bi thương nào cả.
Trước đó bọn họ vốn không tin Quân Tiêu Dao sẽ ngã xuống, lúc sau còn biết được tin từ lão tổ rằng Quân Tiêu Dao vẫn chưa chết.
Cho nên Quân Chiến Thiên cũng rất tự tại, ông ta còn chờ mong Quân Tiêu Dao trở về, vậy sẽ mang đến cho Quân gia mừng rỡ không nhỏ.
“Đáng tiếc, tôn nhi không thể trình diện trong lễ thành nhân mười tám tuổi.” Quân Chiến Thiên thở dài khe khẽ, đây là điều duy nhất ông ta cảm thấy đáng tiếc.
“Chư vị, cảm tạ tiến đến tham dự của lễ thành nhân tôn nhi ta, tuy nó không có mặt, nhưng lão phu tin không bao lâu nữa nó sẽ trở về.” Quân Chiến Thiên cất cao giọng mà nói.
Nghe được lời này, trong mắt rất nhiều người đều hiện ra kinh nghi.
“Chẳng lẽ Thần Tử Quân gia thật sự chưa chết?”
“Ai biết được, có thể là Quân gia thương tâm quá độ, đang lừa mình dối người hay không...”
Một ít thế lực có chút nghi ngờ, nhưng chỉ nói thầm trong lòng hai câu, tất nhiên không dám lớn tiếng.
“Đúng vậy đúng vậy, Thần Tử Quân gia có đại đế chi tư, sao lại dễ dàng ngã xuống như vậy?”
“Chính xác, nơi như Thanh Đồng Tiên Điện cũng không có khả năng giữ chân được Thần Tử...”
Rất nhiều thế lực bắt đầu nịnh bợ Quân gia, đám người Quân Chiến Thiên cũng mừng rỡ tiếp nhận.
Nhưng đúng lúc này, có ba bóng người hiện lên từ ở chân trời đằng xa, đồng thời có một giọng nói nổ vang trên hư không.
“Quân gia, thôi thì đừng lừa mình dối người như vậy.”
Nghe được lời này, tất cả các khách khứa thế lực toàn trường đều ngơ cả ra, giống như có sấm sét nổ vang.
“Là ai đang mở miệng, điên rồi sao?”
“Nơi này là Quân gia, ai dám làm càn như thế?”
Rất nhiều người đưa mắt nhìn qua, ba bóng người kia rõ ràng là ba vị Thánh Nhân.
“Thánh Nhân mạnh thật, nhưng ở trước mặt Hoang Cổ Quân gia thì cũng chỉ là con kiến mà thôi.”
“Hình như bọn họ là người của Thái Cổ vương tộc...”
Ba Thánh Nhân này đến từ ba thế lực Thái Cổ vương tộc là Ngưu Ma Sơn, Bàn Tơ Động, Xà Hoàng Cốc. Nhưng trùng hợp chính là, ba Thái Cổ vương tộc này đều là thế lực phụ thuộc Tổ Long Sào.
Trong nháy mắt, đôi mắt của chưởng môn, túc lão rất nhiều thế lực đều lập loè.
Chẳng lẽ viễn cảnh mà bọn họ suy đoán sắp xảy ra rồi sao?
“Hình như trên Tự Liệt Quân gia ta mở tiệc chiêu đãi không có các ngươi.” Quân Chiến Thiên lạnh nhạt nói.
Hình như ông ta đã đoán trước được chuyện này nên vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, cũng không tức giận gì.
Cần gì phải tức giận với kẻ nhất định phải chết chứ?
Hết chương 622.
Chương 623
“Ha hả, tuy không mời chúng ta, nhưng hôm nay chúng ta cũng mang lễ vật tới.” Kim Giác Thánh Nhân của Ngưu Ma Sơn lạnh lùng cười.
Thánh Nhân của Bàn Tơ Động là một phụ nhân rất yêu diễm, tên là Hắc Chu nương nương, trên mặt ả ta lộ ra một nụ cười yêu mị, tay ngọc vung lên.
Ngay lập tức, một tiếng ‘Tưng’ vang lên.
Một cái chuông rơi xuống mặt đất.
“Lễ thành nhân hôm nay, chúng ta đưa tiễn cho Thần Tử Quân gia!” Thiên Xà Thánh Nhân của Xà Hoàng Cốc lành lùng nói.
Thiên kiêu của ba thế lực vương tộc bọn họ cũng bị Quân Tiêu Dao chém giết ở thế giới Tiên Cổ, tất nhiên có thù hận rất sâu.
Nhưng thấy tình cảnh này, khách khứa ở đây đều hít sâu một hơi.
Điên rồi!
Ba Thánh Nhân này thật sự không muốn sống nữa, chịu chết cũng không nên làm như vậy!
Quân Chiến Thiên thấy thế thì lạnh lùng cười và nói: “Vốn dĩ hôm nay là lễ thành nhân của Tiêu Dao, không nên thấy máu, nhưng các ngươi tự tìm đường chết thì cũng hết cách.”
Quân Chiến Thiên vung tay ra, đạo văn vô tận đan chéo trên hư không, muốn trấn sát về hướng ba Thánh Nhân kia.
Mà đúng lúc này, ở nơi xa có khí tức cuồn cuộn bốc lên, một long trảo vạn trượng thò ra ngang trời, va chạm với chiêu thức của Quân Chiến Thiên.
Khí tức này rõ ràng đã đạt tới chuẩn chí tôn!
“Chẳng lẽ tình cảnh trong buổi tiệc mười tuổi của Thần Tử lại sắp tái hiện?” Tất cả thế lực đều mở to hai mắt mà nhìn.
Bọn họ dự cảm được một trận xung đột lớn sắp sửa trình diễn!
Thù hận của Quân gia và Thái Cổ hoàng tộc là mấy đời nối tiếp chồng chất lên nhau.
Mà ở đời này, mối thù đó đã đạt tới cực hạn.
Trong thế giới Tiên Cổ, rất nhiều thiên kiêu Thái Cổ hoàng tộc đều bị Tự Liệt Quân Tiêu Dao chém giết.
Có thể nói thù hận đã đạt tới mức độ không chết thì không ngừng. Nhưng bất hủ chiến có ảnh hưởng quá lớn, cho dù các thế lực Tổ Long Sào cũng mong muốn cùng cực, chờ đợi thời cơ, nhưng vẫn không dám tùy tiện gây nên chiến tranh.
Nhưng hiện tại, thấy tình cảnh này, đại nhân vật của rất nhiều thế lực đều kinh hãi.
Rốt cuộc Thái Cổ hoàng tộc cũng nhịn không được muốn động thủ?
“Hừm?” Quân Chiến Thiên thấy chiêu thức của mình bị cản lại thì cũng không quá bất ngờ.
Nếu sau lưng Thánh Nhân của tam đại Thái Cổ vương tộc không có người chống lưng thì chúng dám tiến đến Quân gia làm càn không?
Trên vòm trời, tầng mây quay cuồng, một nam tử trung niên mặc kim bào mang theo uy thế chuẩn chí tôn mà buông xuống.
“Là Long Khám Chí Tôn của Tổ Long Sào!” Thấy bóng người này, có người hô nhỏ lên.
Đây là một chuẩn chí tôn rất có danh khí của Tổ Long Sào, tuy không phải nhân vật có thực lực tuyệt đỉnh cấp lão tổ, nhưng cũng là một trong những cường giả mới quật khởi trong vạn năm của Tổ Long Sào.
Nhìn thấy Long Khám Chí Tôn xuất hiện, các tộc lão Quân Chiến Thiên vẫn rất dửng dưng.
“Xem ra Tổ Long Sào các ngươi lành sẹo rồi nên quên đau, vào buổi tiệc mười tuổi, đã quên mất U Long Chí Tôn ngã xuống trước của sơn môn Quân gia ta sao?” Quân Chiến Thiên lạnh nhạt nói.
Long Khám Chí Tôn nghe vậy thì trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
U Long Chí Tôn không chỉ ngã xuống ở Quân gia, thậm chí cả bản thể cũng bị xem thành nguyên liệu nấu ăn rồi ăn luôn.
Đây là sỉ nhục và vết nhơ mà Tổ Long Sào không thể xóa bỏ.
Nhưng lần này, ông ta vâng mệnh mà đến, trong lòng có nắm chắc, tất nhiên sẽ không e ngại cái gì.
Quân Chiến Thiên tiếp tục nói: “Tới cũng tới rồi, đồng loạt hiện thân đi, cần gì phải ẩn nấp kia chứ?”
Nghe Quân Chiến Thiên nói thế, mọi người sợ hãi cả kinh, chẳng lẽ không chỉ có Tổ Long Sào phái người tới?
Ở một hướng khác có mây lửa đầy trời, chuẩn chí tôn của Vạn Hoàng Linh Sơn hiện thân.
Phía đông, có mây tía mênh mông cuồn cuộn tràn ngập, một nam tử trung niên như phủ sương lạnh trên mặt đạp mây tía mà đến.
Đó là phụ thân của Kỳ Lân Tử, Tử Lân động chủ.
Ngoài ra, Thượng Cổ Ngạc Hồ cũng có chuẩn chí tôn bước ra, đó là một con cá sấu khổng lồ chưa hóa thành hình người, mà vẫn duy trì hình thái cá sấu, hung thần chi khí ngập trời, khiến cả thiên địa cũng biến sắc!
“Trời ạ, chuẩn chí tôn của Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ đều tới, là muốn thay đổi trời đất hay sao?”
Tất cả thế lực ở đây đều ngồi không yên.
Đây là tiết tấu biến thiên trở trời!
“Ha hả...”
Chúng tộc lão Quân gia thấy tình cảnh này thì chỉ lộ ra nụ cười lạnh, vẻ mặt vô cùng bình đạm, tựa như nhìn người chết.
Không phải ai cũng có thể khiêu khích uy nghiêm Quân gia, ít nhất, từ thời khắc bọn họ hiện thân thì kết cục đã được định sẵn rồi.
“Hôm nay tới Quân gia ta là muốn vội vã đầu thai sao?” Quân Chiến Thiên lạnh nhạt nói.
Lời này khiến trong mắt đám người Long Khám Chí Tôn đều hiện lên một tia sắc lạnh.
Nhưng còn chưa tới thời điểm cuối cùng, bất hủ chiến là thủ đoạn cuối cùng.
Ít nhất hiện tại, bọn họ còn phải đưa ra yêu cầu trước.
“Chúng ta tới đây cũng không có ý khác, chỉ muốn đòi lấy một người nhỏ bé không đáng kể trong Quân gia.” Long Khám Chí Tôn nói.
Quân Chiến Thiên liếc xéo hắn ta một cái, không nói gì.
Long Khám Chí Tôn lạnh nhạt nói: “Người đó tên là Vong Xuyên.”
Tiếng nói vừa dứt, cả trường nín thở.
Có thể nói Vong Xuyên là thiên kiêu được người ta đề cập nhiều nhất trong khoảng thời gian gần đây trên Hoang Thiên Tiên Vực.
Sở dĩ như thế, không ngoài vì thân phận Thánh Tử Luân Hồi Ma Tông của hắn ta, mà có thể nói là ai có được Vong Xuyên thì người đó sẽ chiếm được bảo khố của Luân Hồi Ma Tông.
“Xem ra những Thái Cổ hoàng tộc đó không muốn để Quân gia có được bảo khố của Luân Hồi Ma Tông.”
“Lời này không phải vô nghĩa à, nội tình của Quân gia đã sâu không lường được, nếu lại chiếm được bảo khố Luân Hồi Ma Tông thì còn ghê gớm đến cỡ nào nữa?”
Rất nhiều người đang giao lưu thần niệm.
Cũng có rất nhiều người rất tò mò Quân gia sẽ đưa ra lựa chọn gì.
Nếu giao ra Vong Xuyên, chẳng khác nào chắp tay nhường bảo khố Luân Hồi Ma Tông cho người khác.
Nếu không giao ra thì sẽ đối mặt với sự áp chế của bốn mạch Thái Cổ hoàng tộc.
Cho dù là thế lực bất hủ, đối mặt một thế lực cùng đẳng cấp cũng đã cực kỳ nguy hiểm. Tuy Quân gia là thế lực bất hủ cao cấp nhất, một trong Ngự Tam Gia của Hoang Cổ.
Nhưng dù sao cũng phải đối mặt với bốn mạch Thái Cổ hoàng tộc, nói không có chút áp lực nào là không có khả năng.
Tất cả mọi người đang nín thở, chờ đợi đám người Quân Chiến Thiên đưa ra lựa chọn.
Hết chương 623.
Chương 624
Lúc này, Quân Chiến Thiên mở miệng, cho người gọi Vong Xuyên lên.
“Chẳng lẽ Quân gia muốn chịu thua?” Nhìn thấy vậy, trưởng lão rất nhiều thế lực đều giật mình.
Sự bá đạo của Quân gia đã thâm nhập lòng người.
Hoang Thiên Tiên Vực có cơ duyên bảo tàng gì, nếu có người của Quân gia chiếm cứ thì những người khác cũng đừng mơ vớt được một sợi lông.
Nếu có người trêu chọc Quân gia, trước nay Quân gia cũng chưa bao giờ e dè chùng bước.
Chẳng lẽ lúc này Quân gia luôn hành sự bá đạo đã biết sợ?
Mọi người đang nghi hoặc thì Vong Xuyên đã xuất hiện.
Quân Chiến Thiên hỏi: “Vong Xuyên, có người muốn mang ngươi đi, bảo ngươi rời đi Quân gia, ngươi lựa chọn thế nào?”
Nghe thấy lời này, Vong Xuyên không chút do dự mà nói: “Chủ nhân của Vong Xuyên này chỉ có một người, đó chính là Thần Tử Quân gia, ngài ở đâu thì ta ở đó.”
Chê cười, muốn Vong Xuyên phản bội là chuyện không có khả năng.
Đừng nói hiện tại trong đầu hắn ta còn có nô ấn Quân Tiêu Dao gieo. Chỉ xét về chuyện Quân gia đối đãi với Vong Xuyên mang Luân Hồi Thánh Thể cũng tương đương với đãi ngộ của Tự Liệt.
Trừ phi đầu óc Vong Xuyên toàn là bã đậu thì mới có thể phản bội Quân gia.
“Nếu lỗ tai các ngươi không điếc thì đã nghe rõ rồi đúng không.” Quân Chiến Thiên nói.
Cho tới đây, mọi người mới hiểu Quân gia đang chơi đám người Long Khám Chí Tôn.
“Ngươi...” Sắc mặt bốn người Long Khám Chí Tôn lập tức âm trầm như nước.
Sao bọn họ không rõ mình bị Quân gia gài bẫy chơi khăm.
Kim Giác Thánh Nhân của Ngưu Ma Sơn thấy thế thì quát lạnh: “Một người chết mà ngươi vẫn nhận hắn làm chủ nhân, ngươi thật là lòng son dạ sắt!”
Lời này rất chói tai.
“Ngươi làm càn!” Vong Xuyên quát lạnh.
Những nữ tử Bái Ngọc Nhi, Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi cũng bắn tóe lửa từ đôi mắt, trợn mắt trừng trừng.
Các nàng tin chắc Quân Tiêu Dao không có khả năng ngã xuống.
Kim Giác Thánh Nhân đang dẫm lên thuốc nổ.
Đôi mắt các tộc lão Quân Chiến Thiên thật lạnh lẽo, muốn ra tay lần nữa.
Cho dù có bốn chuẩn chí tôn che chở, bọn họ cũng muốn tiêu diệt đám Thánh Nhân miệng thối chó má này!
Nhưng đúng lúc này, trên trời cao đột nhiên nứt ra một cái khe không gian.
Hư không chấn động, tiên quang vạn trượng ngập trời!
Trong ánh hào quang vô tận đó, một bóng người trẻ tuổi như tiên thần giá lâm đến!
Khi cảm ứng được động tĩnh trên vòm trời, tất cả tu sĩ các thế lực toàn trường đều theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn, bóng người xé rách hư không mà đến kia được bao phủ trong thánh quang vô tận, giống như thần linh trẻ tuổi, cao cao tại thượng, không dính bụi trần!
Khi bóng người đó xuất hiện, trong phút chốc, hô hấp của mọi người đều ngừng lại!
“Người nọ là...” Rất nhiều tu sĩ cứng họng, chấn động đến không nói ra được câu trọn vẹn.
Đám người Quân Chiến Thiên, Khương Nhu cảm ứng được khí tức vô cùng quen thuộc kia, trong mắt đều lộ ra tia sáng vô cùng mừng rỡ!
Còn đám người Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi, Bái Ngọc Nhi, Vong Xuyên cảm ứng được khí tức này thì thân thể khẽ chấn động, lộ ra kích động xưa nay chưa từng có!
Tới rồi, hắn tới!
Trong ánh hào quang vô tận, bóng người Quân Tiêu Dao hiện ra.
Bạch y trắng ngần, tiên quang gợn sóng, trên dung nhan tuấn tú như thiên là sự bình tĩnh như mặt nước phẳng lặng.
Quân Tiêu Dao đã đến!
Khi dung mạo của Quân Tiêu Dao hoàn toàn lộ ra, toàn trường phát ra tiếng xôn xao kinh động không gì sánh kịp.
Rất nhiều người khiếp sợ đến mức đôi mắt sắp bị trừng rớt ra khỏi tròng.
“Thật là Thần Tử Quân gia, hắn có thể bình yên vô sự đi ra từ Thanh Đồng Tiên Điện?”
“Long Ngạo Thiên, Vương Đằng đều ngã xuống trong đó mà hắn lại bình yên đi ra!”
“Ghê gớm thật, Thanh Đồng Tiên Điện là nơi mà cả chí tôn cũng có khả năng đẫm máu, thế mà Thần Tử Quân gia có thể tồn tại đi ra!”
Chấn động!
Ngơ ngác!
Da đầu tê dại!
Quân Tiêu Dao đã trực tiếp sáng tạo ra thêm một kỳ tích, đó là bình yên đi ra từ Thanh Đồng Tiên Điện – Một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị.
Đây là chuyện mà không ai trong thế hệ trẻ tuổi có thể làm được!
“Ha ha, tôn nhi đã trở lại!” Quân Chiến Thiên ngửa mặt lên trời cười to, buồn bực gì cũng tiêu tán.
Trước đó ông ta còn cảm thấy, Quân Tiêu Dao không thể trở về tham gia lễ thành nhân thì có chút đáng tiếc, hiện tại thì tất cả tiếc nuối đều được đền bù.
“Tiêu Dao...” Trái tim vẫn luôn thấp thỏm lo âu của Khương Nhu hoàn toàn thả lỏng.
Tuy rằng bà biết chắc chắn Quân Tiêu Dao không có việc gì, nhưng không nhìn thấy người thì vẫn có chút lo lắng. Hiện tại, cuối cùng bà cũng có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Còn các nữ tử như Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi đều lộ ra tưởng nhớ và sùng bái trong mắt.
Chỉ có Thần Tử nhà các nàng mới có thể sáng tạo ra một rồi lại một kỳ tích như vậy.
Vị công chúa Đại Thương kia còn kích động đến thân thể run lên nhè nhẹ, vành mắt ửng đó.
Nói tóm lại, Quân Tiêu Dao hiện thân khiến toàn trường sôi trào, không khí leo lên đỉnh điểm.
Nhưng cũng vì Quân Tiêu Dao xuất hiện quá đột nhiên và chấn động khiến mọi người không lập tức chú ý đến cảnh giới tu vi của Quân Tiêu Dao đầu tiên.
Mà bên kia, Kim Giác Thánh Nhân của Ngưu Ma Sơn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, cảm thấy gương mặt nóng rát, vừa rồi hắn ta còn nói Quân Tiêu Dao đã là một người chết.
Kết quả hiện tại, “Người chết” này sống sờ sờ xuất hiện trước mặt hắn ta.
Cho dù là đám người Long Khám Chí Tôn cũng thất thần trong nháy mắt.
Bởi vì chuyện này quá không hợp lý, đầu óc bọn họ cũng không phản ứng kịp. Một Thần Tử Quân gia đã bị đồn là chết hai năm lại sống sờ sờ xuất hiện trước mặt thế nhân.
“Không nghĩ tới bản Thần Tử biến mất hai năm mà còn làm chư vị nhớ thương như thế, còn đến tham gia lễ thành nhân, Quân mỗ xin đa tạ tại đây.”
“Nhưng trước lúc đó, vẫn phải giải quyết một vài con kiến trước đã.”
Tiếng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt, năm ngón tay của hắn đã siết chặt, mười vạn sức mạnh Tượng Thần mãnh liệt tuôn trào.
Một sức mạnh đáng sợ khiến hư không dao động, làm ngân hà run rẩy.
Cứ như có một Tượng Thần Thái Cổ vô thượng trấn áp vũ trụ sao trời vạn dặm, khí thế hùng vĩ!
Đồng thời, Quân Tiêu Dao lấy mười vạn sức mạnh Tượng Thần để thúc giục Lục Đạo Luân Hồi Quyền.
Hết chương 624.
Chương 625
Sáu lốc xoáy Luân Hồi hiện lên, đạo văn chìm nổi trên hư không trung chung quanh, mang theo Luân Hồi chi ý, dường như muốn kéo thương sinh vạn vật vào Luân Hồi.
Hiện giờ sau khi cảnh giới thực lực của Quân Tiêu Dao tăng lên, tất nhiên uy năng của Lục Đạo Luân Hồi Quyền cũng gia tăng gấp bội.
Quân Tiêu Dao còn cùng lúc phóng ra sáu loại thần thông, dùng Lục Đạo Luân Hồi Quyền để khống chế, loại uy năng này mạnh đến tột độ, nói là một quyền đánh nát trời cũng không quá.
Quân Tiêu Dao bước ra một bước, phá vỡ hư không, quyền phong khủng bố trực tiếp giáng thẳng về hướng ba Thánh Nhân Ngưu Ma Sơn, Bàn Tơ Động và Xà Hoàng Cốc.
“Thần Tử Quân gia điên rồi sao, sao lại ra tay với Thánh Nhân?” Có người thấy tình cảnh này thì theo bản năng mà kinh hô lên.
“Không đúng, khí tức của Thần Tử Quân gia...” Còn có một vài người đã nhận ra được.
Khí tức của Quân Tiêu Dao quá mạnh, hoàn toàn không phải tu vi Đạo Thần cảnh trước kia.
Mà là...
Thánh Nhân!
Oanh!
Mọi người ở đây vừa phản ứng lại thì Lục Đạo Luân Hồi Quyền của Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn giáng xuống.
Ầm ầm ầm!
Hư không rạn nứt, mảnh không gian kia hoàn toàn trầm luân, bị Quân Tiêu Dao dùng một quyền đập ra lỗ trống.
Mà ba Thánh Nhân kia thì sao?
Họ đã hoàn toàn không thấy tung tích, thân thể và nguyên thần đều tan nát thành hư vô dưới một quyền chí cường của Quân Tiêu Dao, sau đó tiêu tán trong cái khe không gian.
Ba cường giả Thánh Nhân còn chưa kịp thét lên một tiếng thì đã tan thành tro bụi.
Tĩnh mịch...
Tất cả âm thanh khắp thiên địa đều như bị rút ra, chỉ còn lại một mảnh yên tĩnh tuyệt đối.
Đám người Long Khám Chí Tôn đều hơi dại ra, hoàn toàn không phản ứng kịp. Bởi vì bọn họ căn bản không nghĩ đến Quân Tiêu Dao dám ra tay với ba Thánh Nhân.
Hắn ta càng không nghĩ tới, Quân Tiêu Dao còn có thể dùng một chiêu hạ gục ba Thánh Nhân trong nháy mắt.
Quả thực không hợp lẽ thường!
Không chỉ những chuẩn chí tôn đó, mà tất cả khách khứa được mời đến đều da đầu tê dại, cả người run rẩy.
Rất nhiều cường giả thế hệ trước cũng nhịn không được mà đứng lên, trừng lớn đôi mắt, như không thấy rõ ràng chuyện gì xảy ra.
“Ta không nhìn lầm đó chứ, Thần Tử Quân gia dùng một quyền hạ gục ba vị Thánh Nhân trong nháy mắt?”
“Là ta hoa mắt sao, sao có thể, đó chính là ba Thánh Nhân mà!”
Sau một hồi tĩnh mịch ngắn ngủi, tiếng ồn ào lập tức nổ vang trong thiên địa!
Thánh Nhân đã xem như cường giả hàng đầu ở Tiên Vực, có lẽ mục tiêu cả đời của một ít tu sĩ có thiên phú không tính là yêu nghiệt chính là trở thành Thánh Nhân.
Cho nên Thánh Nhân vẫn rất có thân phận địa vị ở Tiên Vực, trong các thế lực nhất lưu, họ đều xem là trụ cột vững chắc cấp bậc trưởng lão.
Nhưng hiện tại, bọn họ nhìn thấy cái gì?
Quân Tiêu Dao thuộc thế hệ trẻ tuổi lại dùng một quyền hạ gục ba Thánh Nhân trong nháy mắt!
Điều này quá kinh tủng!
Quan trọng nhất chính là, Quân Tiêu Dao mới mười tám tuổi thôi!
Một Thánh Nhân mười tám tuổi!
Hơn nữa Quân Tiêu Dao còn có thể hạ gục Thánh Nhân cùng giai trong nháy mắt.
Thực lực này, thiên phú này, muôn đời không có lấy một, khiến lòng người thật chấn động!
Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực sẽ xảy ra chấn động lớn.
Quân Tiêu Dao đã đánh vỡ kỷ lục Thánh Nhân trẻ tuổi nhất, hắn là cường giả Thánh Nhân tuổi nhất từ xưa đến nay!
Chỉ là kỷ lục này cũng đủ để Quân Tiêu Dao lưu danh sử sách hàng tỉ năm!
Về sau tất cả thiên kiêu tu sĩ đột phá đến Thánh Nhân, đều sẽ lấy Quân Tiêu Dao ra so sánh, đừng nói các thế lực khắp nơi chấn động, cho dù là các tộc lão Quân gia gồm Quân Chiến Thiên cũng đã hơi dại ra.
Bọn họ biết Quân Tiêu Dao chẳng những không chết, có lẽ còn sẽ lấy được một ít cơ duyên.
Nhưng cơ duyên này cũng không khỏi quá lớn, làm trái tim Quân Chiến Thiên đột nhiên gánh không nổi!
Còn đám người Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi đều cảm thấy chấn động, đồng thời cũng xuất hiện sùng bái điên cuồng!
Quân Tiêu Dao chính là thần linh vĩnh viễn trong cảm nhận của các nàng.
“Thần Tử Quân gia trở về, cử thế vô song, người nào có thể địch lại!”
“Nếu Thần Tử Quân gia bước lên đế lộ, nói không chừng có thể đánh thủng toàn bộ đế lộ, các vương giả đế lộ còn lại đều không thể là đối thủ của Thần Tử Quân gia!”
Tất cả tu sĩ ở đây đều kinh hãi cảm thán, trong mắt cũng lộ ra ý khâm phục từ đáy lòng.
Nhìn sự chấn động ồn ào, ngưỡng mộ sùng bái từ bốn phương tám hướng, vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh như nước.
Hạ gục ba Thánh Nhân bình thường không tính là chuyện gì ghê gớm đối với hắn của hiện tại.
Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy có gì cần kích động.
Nhưng đúng lúc này, trên vòm trời bắt đầu có tiếng nổ vang mơ hồ truyền đến.
Quân Tiêu Dao thấy tình cảnh này thì hơi nhướng mày lên và nói: “À, cuối cùng cũng tới rồi sao?”
Đừng quên, Quân Tiêu Dao còn chưa độ Thánh Nhân kiếp.
Mà hiện tại, khi khí tức của Thanh Đồng Tiên Điện trên người hắn tiêu tán, rốt cuộc Thánh Nhân kiếp cũng giáng xuống.
Cảm ứng được tình cành này, phản ứng đầu tiên của các tu sĩ ở đây là ngẩn ngơ, sau đó như nghĩ tới cái gì, trong mắt lại xuất hiện sự khiếp sợ không thể miêu tả!
“Đừng nói cho ta là Thần Tử Quân gia còn chưa vượt qua Thánh Nhân kiếp!?”
Muốn thật sự được gọi là Thánh Nhân thì chỉ khin nào vượt qua Thánh Nhân kiếp.
Thánh Nhân kiếp là một kiếp nạn rất trọng đại, nhưng nếu vượt qua rồi thì rất có lợi cho bản thân tu sĩ, thực lực sẽ tăng lên rất lớn.
Mọi người đều cho rằng Quân Tiêu Dao đã vượt qua Thánh Nhân kiếp.
Nhưng lúc này, cảm nhận được tiếng sấm cuồn cuộn truyền ra từ trên vòm trời, không nghi ngờ gì nữa, đó chính là dao động của Thánh Nhân kiếp.
“Thần Tử Quân gia còn chưa vượt qua cả Thánh Nhân kiếp mà đã có thể đủ hạ gục Thánh Nhân trong nháy mắt?”
“Con mẹ nó vậy thì thật thái quá!”
Rất nhiều người đều thất thanh, vẻ mặt ngây ra như phỗng.
Có câu nói là người so người thì tức chết người.
Mà Quân Tiêu Dao vừa xuất hiện, quả thực đã làm tất cả tu sĩ ở đây đều cảm thấy mình như một tên phế vật.
Hết chương 625.