Chương 626
Thậm chí những Thánh Nhân chân chính đó cũng khiếp đảm trong lòng, Quân Tiêu Dao còn chưa độ Thánh Nhân kiếp mà đã lợi hại như thế, nếu vượt qua thì...
“Ồ...”
Tưởng tượng đến khả năng này, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy da đầu tê dại.
Nếu đúng là như vậy, danh hiệu của Quân Tiêu Dao không chỉ là Thánh Nhân trẻ tuổi nhất trong lịch sử, mà còn phải có thêm một cái nữa, đó là Thánh Nhân mạnh nhất từ xưa đến nay!
“Sao có thể...” Đám người Long Khám Chí Tôn cũng không cách nào tin tưởng.
Lúc hắn ta thành tựu vị trí Thánh Nhân cũng không biết đã bao nhiêu tuổi. Lần độ Thánh Nhân kiếp đó cũng phải hết sức cẩn thận, thiếu chút nữa thân tử đạo tiêu dưới thành thánh kiếp bảy màu kia.
“Nếu người này ngã xuống trong Thánh Nhân kiếp thì tốt rồi...” Long Khám Chí Tôn nghĩ thầm trong lòng.
Thiên tư tiềm lực của Quân Tiêu Dao quả thực làm người ta kinh sợ đến trợn mắt.
Dạng yêu nghiệt như vậy thì dù chỉ cho hắn mấy chục hoặc trăm năm là đủ để trưởng thành thành một đầu sỏ khủng bố.
Trong mắt Long Khám Chí Tôn đã dâng trào sát ý.
Hắn ta biết Quân Tiêu Dao là một tai hoạ ngầm, tuyệt đối không thể để hắn trưởng thành.
Chết trong Thánh Nhân kiếp là kết quả tốt nhất.
Long Khám Chí Tôn hơi lui về phía sau một chút, tránh mình bị liên lụy vào thiên kiếp.
Thánh Nhân kiếp không thể dựa vào ngoại lực để vượt qua, nếu có ai can thiệp thì thiên kiếp uy lực sẽ tự động tăng cường.
Tất nhiên đám người Long Khám Chí Tôn không muốn bị liên lụy vào trong đó, chắn đao thay cho Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao lại không đặc biệt để ý Thánh Nhân kiếp cho lắm. Dù sao lúc trước khi hắn còn ở Đạo Thần cảnh thì đã lấy nhục thân chống chọi lại được thành thánh kiếp bảy màu.
Ầm ầm ầm!
Phía chân trời có tiếng sấm cuồn cuộn, lôi quang thất sắc hội tụ, hóa thành cột sáng lôi đình hủy diệt rồi trút xuống.
“Đây là bảy màu... Không đúng, là thành thánh kiếp chín màu!”
Có tu sĩ trợn tròn đôi mắt.
Người có thực lực thiên phú khác nhau cũng đối mặt với các Thánh Nhân kiếp khác nhau.
Mặt bằng chung đều là thành thánh kiếp bảy màu, nhưng một ít tu sĩ có thiên phú hơi yếu cũng chỉ có thành thánh kiếp năm màu. Nhưng một ít yêu nghiệt mang theo thiên phú cực mạnh lại có khả năng kích phát thành thánh kiếp chín màu trong truyền thuyết.
Loại lôi kiếp chín màu này không chỉ có uy lực khủng bố hơn lôi kiếp bảy màu có mấy lần.
“Không nghĩ tới Thần Tử Quân gia lại kích phát thành thánh kiếp chín màu.”
“Thần Tử Quân gia không kích phát chín màu mới không bình thường!”
Mọi người đã chứng kiến được sự yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao.
Cho dù Quân Tiêu Dao yêu nghiệt đến cỡ nào thì bọn họ cũng không cảm thấy bất ngờ nữa.
“Nhưng cho dù lấy thực lực của Thần Tử Quân gia, muốn vượt qua thành thánh kiếp chín màu này cũng phải bị lột mất một lớp da.” Một ít túc lão thế lực lớn suy đoán.
Tất nhiên bọn họ sẽ cho rằng Quân Tiêu Dao không thể vượt qua thành thánh kiếp, chỉ là có khả năng hơi chật vật mà thôi.
Nhưng ngay sau khi những túc lão đó phỏng đoán xong, cảnh tượng xuất hiện tiếp theo lại làm bọn họ như thạch hóa, ngây ra như phỗng.
Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, không có bất cứ hành động nào, cứ trực tiếp tắm mình trong lôi kiếp chín màu như vậy.
Lôi kiếp chín màu giáng lên người Quân Tiêu Dao, lôi quang phụt ra, lại không thể mang đến chút tổn thương nào cho nhục thân của Quân Tiêu Dao.
Hoang Cổ Thánh Thể cộng thêm Đại La Bất Hủ Tiên Thân của Quân Tiêu Dao, thêm vào tiên khí trên thân thể, hơn nữa còn được Vạn Vật Mẫu Khí Chuy rèn qua, hắn đã có dấu hiệu nhục thân thành đế.
Cho dù là lôi kiếp chín màu khủng bố, cũng mơ tưởng để lại chút dấu vết nào trên loại nhục thân cấp bậc hoàn mỹ này.
Dù chỉ là một tia của loại lôi kiếp ở mức độ này cũng có khả năng đánh một vị chuẩn thánh đến tróc da tróc thịt.
Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ cảm nhận được hơi tê tê, thậm chí còn có chút thoải mái.
Mọi người thấy tình cảnh này thì đều trợn tròn mắt, bình thường tu sĩ nào độ Thánh Nhân kiếp không phải nơm nớp lo sợ, như đi trên băng mỏng.
Các loại bất tử dược, thánh đan, thần binh bảo hộ đều được chuẩn bị sẵn sàng trước, quả thực như đi ngang qua hoàng tuyền một chuyến.
Nhưng Quân Tiêu Dao không chuẩn bị cái gì, thậm chí không động đậy cả một đầu ngón tay, cứ như tắm gội trong thiên kiếp, vẻ mặt hết sức thản nhiên.
“Không thú vị...” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Hắn đã đánh giá cao độ khủng bố của Thánh Nhân kiếp, lôi kiếp trình độ này có tác dụng quá nhỏ trong chuyện rèn luyện nhục thân của hắn.
Quân Tiêu Dao tùy tiện tung ra một quyền, đấm ngược lên trời xanh, kiếp vân đầy trời đều bị đánh xơ xác, lôi kiếp chín màu trực tiếp bị đánh tan nát rồi biến mất!
Tất cả người chứng kiến chuyện này đều nuốt mạnh một ngụm nước bọt.
Phương thức độ kiếp này thật là...
Quá quá ghê gớm!
Nhưng đúng lúc này, kiếp vân vốn bị đánh tan kia lại hội tụ loại lần nữa, chỉ loại dao động mơ hồ tỏa ra kia còn mạnh hơn lôi kiếp chín màu trước đó gấp mười lần!
“Sao lại thế này, Thần Tử Quân gia còn chưa vượt qua được Thánh Nhân kiếp sao?”
“Sao động lôi kiếp lần này quá nguy hiểm, sao ta cảm thật cả cường giả Đại Thánh cũng không thể vượt qua?”
Rất nhiều khách khứa đều hít sâu một hơi.
Quả thực là đợt trước chưa xong, đợt sau lại tới.
Bọn họ thật sự chưa từng nhìn thấy trường hợp phải độ Thánh Nhân kiếp hai lần như vậy.
Quân Tiêu Dao là người không bất ngờ nhất, không bằng nói hắn cũng đã đoán trước cả rồi.
“Quả nhiên, ta tạo ra con đường thuộc về mình, khai sáng đạo của mình, ông trời cũng sẽ không dễ dàng buông tha ta như vậy.” Quân Tiêu Dao tùy ý mà cười.
Kiếp này không chỉ là Thánh Nhân kiếp, còn là một kiếp nhằm vào đại đạo mà hắn tự nghĩ ra.
Ầm ầm ầm!
Phía chân trời lại có lôi quang lóng lánh.
Chỉ là lôi quang kia không phải chín màu, mà có màu sặc sỡ mà pha tạp giống như hỗn độn.
“Chẳng lẽ đó là, Hỗn Độn Thiên Lôi?” Lão đạo nhân Đạo Cực Thiên Tông cũng nhịn không được mà hô nhỏ một tiếng.
Hỗn Độn Thiên Lôi là một trong những sức mạnh đáng sợ nhất trong thiên địa, nghe đồn là tiếng sấm đầu tiên vang lên trong hỗn độn.
Mà tuy Hỗn Độn Thiên Lôi trước mắt không có khả năng là Hỗn Độn Thiên Lôi nguyên thủy nhất, nhưng uy lực cũng mạnh hơn lôi kiếp chín màu quá nhiều quá nhiều, hai bên là chênh lệch về chất.
Hết chương 626.
Chương 627
v
Khi mọi người ở đây đang chấn động trong lòng thì một cảnh tượng càng khủng bố đã xuất hiện.
Chỉ thấy trong kiếp vân kia đột nhiên có từng bóng người mơ hồ hiện lên.
Mỗi một bóng người đều tỏa ra khí tức cổ xưa, cứ như bị vớt lên từ con sông thời gian rồi lại xuất hiện ở đương thời.
“Đó... Đó chẳng lẽ là, chí tôn kiếp?”
Giờ khắc này, tất cả mọi người ở đây như bị sét đánh, cả người cứng đờ, trong mắt lộ ra chấn động.
Khi chuẩn chí tôn đột phá đến chí tôn cảnh thì sẽ có chí tôn kiếp giáng xuống. Khái niệm này cũng giống như muốn từ chuẩn thánh lên đến Thánh Nhân thì phải vượt qua Thánh Nhân kiếp vậy.
Chỉ là uy lực của hai loại lôi kiếp khác nhau như trời với đất.
Khi độ chí tôn kiếp, nghe đồn sẽ có hư ảnh cường giả cổ đại hiện lên ra tay cùng với lôi kiếp. Độ khó khăn đó không biết đã vượt qua Thánh Nhân kiếp bao nhiêu lần.
Nhưng hiện tại, bọn họ nhìn thấy cái gì?
Quân Tiêu Dao mới là Thánh Nhân cảnh mà đã độ kiếp có thể sánh ngang với chí tôn kiếp!
Tuy những bóng người mơ hồ hiện ra kia không có khả năng cường đại giống như chí tôn kiếp chân chính, nhưng tuyệt đối cũng là nhân kiệt thời Thái Cổ.
Có lẽ là đại đế khi trẻ tuổi, cổ hoàng tuổi nhỏ, bất hủ thánh linh dựng dục chưa lâu..v..v.
Nói cách khác, nếu Quân Tiêu Dao muốn vượt qua kiếp nạn này thì nhất định phải chiến đấu với đại đế trẻ tuổi, hơn nữa còn phải đánh bại!
Điều này gần như là không thể.
Cho dù là hậu duệ đại đế xuất thế đương đại cũng không thể sánh vai với đại đế thời trẻ được.
“Sao có thể, cho dù Thần Tử Quân gia có thiên tư yêu nghiệt, nhưng cũng không có khả năng dẫn tới chí tôn kiếp đến trước thời hạn mới đúng?” Rất nhiều tu sĩ nghĩ trăm lần cũng không ra.
Tất nhiên bọn họ không biết chuyện Quân Tiêu Dao đã tạo ra đạo của mình, cũng vì điểm này mà hắn mới bị thiên kiếp nhằm vào.
Tuy phía Quân gia cũng kinh ngạc vì Quân Tiêu Dao dẫn phát chí tôn kiếp, nhưng vẻ mặt của bọn họ còn rất bình tĩnh.
Không bàn đến chuyện cuối cùng Quân Tiêu Dao có thể thuận lợi vượt qua hay không. Mặc dù không thể vượt qua, Quân gia cũng có khả năng giải cứu Quân Tiêu Dao ra từ chí tôn kiếp.
Tuy rằng cũng phải trả giá một chút.
Còn đám người Long Khám Chí Tôn lại cảm thấy thật nhẹ nhõm, trên mặt mang theo một nụ cười lạnh.
Một Thánh Nhân tuyệt đối không thể dễ dàng vượt qua thiên kiếp trình độ này, những bóng người cổ xưa đó đều có địa vị cao siêu, không ai không phải tồn tại khủng bố làm kinh sợ vạn cổ.
Quân Tiêu Dao đối đầu với bọn họ và cộng thêm công kích của Hỗn Độn Thiên Lôi, muốn vượt qua thì quá khó khăn.
Mà vẻ mặt của Quân Tiêu Dao vẫn không có chút thay đổi nào cả.
“Không tồi, như vậy mới thú vị chứ, nếu không thì chẳng phải quá nhàm chán hay sao?”
Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng, hắn bước từng bước lên trời cao, không những không có tránh né, ngược lại còn đón nhận thiên kiếp.
Ầm ầm ầm!
Cứ như bị khiêu khích, Hỗn Độn Thiên Lôi giáng xuống mãnh liệt, hóa thành từng chùm sáng lôi đình mà bổ thẳng ầm ầm xuống người Quân Tiêu Dao.
Đối mặt với thiên kiếp cấp bậc này, Quân Tiêu Dao cũng đấm ra một quyền.
Quyền quang cuồn cuộn cắt qua vòm trời, một quyền làm nổ nát một tia Hỗn Độn Thiên Lôi. Nhưng càng nhiều Hỗn Độn Thiên Lôi lại hung hăng nện lên người Quân Tiêu Dao.
“Thần Tử đại nhân!”
“Công tử!”
Đám người Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Bái Ngọc Nhi, Vong Xuyên đều nhịn không được mà hơi biến sắc.
Đó chính là Hỗn Độn Thiên Lôi trong truyền thuyết, một tia thôi đã có thể đánh nát cả Thánh Nhân bình thường.
Nhưng mọi người lại mở rộng tầm mắt thêm lần nữa, Hỗn Độn Thiên Lôi kia vẫn không thể tạo thành tổn thương hữu hiệu với Quân Tiêu Dao.
Nếu như nói lôi kiếp chín màu trước đó chỉ mang đến cho Quân Tiêu Dao cảm giác tê tê. Vậy Hỗn Độn Thiên Lôi này lại khiến Quân Tiêu Dao cảm thấy hơi hơi đau đớn và tê dại.
“Đây rốt cuộc là nhục thân biến thái kiểu gì?”
“Chẳng lẽ ngày sau Thần Tử Quân gia có thể lấy nhục thân để thành đế?”
Chiêu thức này của Quân Tiêu Dao lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, chắc cả nhục thân của con trai ruột cổ hoàng cũng không thể so được với Quân Tiêu Dao?
Nhưng lúc này khảo nghiệm vẫn chưa kết thúc, nguy cơ thật sự là hư ảnh của những nhân kiệt cổ xưa kia.
Oanh!
Một bóng người mơ hồ ra tay, chỉ giơ tay lên mà muôn vàn Hỗn Độn Thiên Lôi đã quấn quanh hắn ta, hóa thành một ngón tay, điểm thẳng xuống Quân Tiêu Dao.
“Chẳng lẽ hư ảnh nhân kiệt cổ xưa kia là Lôi Đế?” Có người kinh ngạc.
Chiêu này có vài phần tương tự với đại thần thông Lôi Đế.
Bên kia, một vị nhân kiệt cổ xưa khống chế thần câu hoàng kim, cứ như chiến thần cổ đại đang nâng một cây trường mâu mà đâm thẳng về hướng Quân Tiêu Dao.
Còn có một bóng hình xinh đẹp mơ hồ như thiên nữ vô thượng của kỷ nguyên nào đó, tay ngọc đẩy ngang qua ba vạn dặm hư không.
Nói ngắn gọn, mỗi một vị nhân kiệt cổ xưa hiện ra trong thiên kiếp đều có địa vị cực lớn.
Nếu để ai trong số họ lên đế lộ hiện tại thì tuyệt đối là vương giả của đế lộ.
Nếu Quân Tiêu Dao bước lên đế lộ, hẳn cũng xưng hùng trên đế lộ giống như những người này.
Nhưng vấn đề là hiện tại, Quân Tiêu Dao không phải đang chiến đấu với một người nhất định, mà là một đám nhân kiệt cổ đại đang vây công một mình hắn!
Nhìn thấy những nhân kiệt cổ đại kia tấn công đến, vẻ mặt của Quân Tiêu Dao vẫn rất thản nhiên.
Hắn vốn có dã tâm đẩy ngang vạn cổ, hiện giờ vừa vặn có thể bước đầu nghiệm chứng một chút.
Quân Tiêu Dao điểm ra một ngón tay, thi triển ra Lôi Đế Chỉ, giao thủ với vị nhân kiệt giống như Lôi Đế kia, sau đó hoàn toàn đón nhận đòn tấn công của đối thủ.
Sau đó, bóng người cưỡi thần câu hoàng kim cứ như chiến thần, cầm trường mâu đâm thẳng về hướng Quân Tiêu Dao.
Một mâu đâm đến, hư không cũng bị xuyên thủng.
Quân Tiêu Dao lại hiện hóa ra Thiên Thần chi Mâu rồi va chạm với hắn ta, triệt để làm tan biến trường mâu hoàng kim kia.
Hư ảnh thiên nữ vô thượng kia đánh tới ngang trời, tay ngọc như kết ấn Hồ Điệp Xuyên Hoa, giống như một góc vòm trời sụp đổ, đè thẳng xuống người Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao vương một tay tung ra Nhân Vương Ấn, cũng đánh ngang tới.
Hết chương 627.
Chương 628
Hiện tại hắn vận dụng bất cư thủ đoạn nào cũng có khả năng biến hủ bại thành thần kỳ. Càng đừng nói các thần thông như Nhân Vương Ấn, Binh Phạt Quyết vốn đã có phẩm giai không thấp, chúng được Quân Tiêu Dao thi triển thì càng bày ra uy lực cực mạnh.
Hắn đàn áp một ấn đến, hư ảnh thiên nữ vô thượng kia bị chấn động đến mức nổi lên gợn sóng, như sẽ biến mất vào bất cứ lúc nào.
Bóng người cưỡi thần câu hoàng kim lại đánh tới, Quân Tiêu Dao tung ra Lục Đạo Quyền Ấn, giáng thẳng một quyền ra.
Hư không gợn sóng, sau đó như tờ giấy mà vỡ vụn, bóng người cưỡi thần câu kia trực tiếp bị xé rách, tan nát thành vô số điểm sáng.
Nhân kiệt trước đó khống chế lôi đình lại đánh tới, Hỗn Độn Thiên Lôi đầy trời hội tụ, hóa thành một cây trường mâu lôi đình mà đâm thẳng đến chỗ Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng dùng đại thần thông Lôi Đế để đánh trả, thi triển Cửu Kiếp Tru Ma Lôi.
Thậm chí cả Hỗn Độn Thiên Lôi cũng bị Quân Tiêu Dao hấp thu, hóa thành năng lượng để mình sử dụng.
Oanh!
Quân Tiêu Dao ném mạnh Cửu Kiếp Tru Ma Lôi qua, một mảnh trời cao đều bùng lên lôi quang khủng bố. Bóng người nhân kiệt kia cũng hóa thành vô số điểm sáng trong lôi quang ấy.
Tiếp theo, giữa mày của Quân Tiêu Dao phụt ra Nguyên Hoàng Đạo Kiếm, chém nát cả hư ảnh thiên nữ kia.
Ngoài ra, chung quanh lại có một ít nhân kiệt thượng cổ bao vây tấn công, Thất Thải Thánh Long Giáp hiện lên trên người Quân Tiêu Dao, bảo vệ thân thể hắn.
Đồng thời, Quân Tiêu Dao thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, mười vạn Tượng Thần vi lạp cùng bùng nổ sức mạnh, uy năng kia khiến chư thiên dao động.
Một chân thân Tượng Thần Thái Cổ khủng bố hiện ra, bốn chân giống như trụ chống trời, thân thể chen đầy cả ngân hà.
“Tượng Thần Băng Thiên Chàng!”
Quân Tiêu Dao thúc giục sức mạnh nhục thân đến cực điểm, mảnh vòm trời và cả kiếp vân đều bị đâm nát, làm nứt ra cái khe không gian.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người là vô cùng hoảng sợ.
Quân Tiêu Dao quá cường thế, cho dù đối mặt với những nhân kiệt thượng cổ kia thì đều có khí phách dũng cảm như câu ‘Một người đã đủ giữ quan ải, vạn người không thể khai thông’.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao quét ngang tứ phương, mỗi một nhân kiệt cổ xưa đều không chịu được mấy chiêu tấn công của Quân Tiêu Dao, sôi nổi tan vỡ thành những điểm sáng vô tận.
Thiên địa lập tức sáng trong trở lại, chỉ còn một mình Quân Tiêu Dao bạch y phất phới, đứng sừng sững trên đám mây.
Hắn khoanh tay mà đứng, lạnh nhạt nói: “Bất vấn đính phong hựu vi hà, phủ khám thiên khung bất thị cao (1), trong mắt ta, những nhân kiệt cổ kim đó cũng chỉ thường thôi!”
(1) Dịch nghĩa: Vì sao ta không đi leo lên đỉnh núi, bởi vì cho dù có thể quan sát vòm trời thì cũng không gọi là cao. Tương đương với câu thiên ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên.
Tiếng nói của Quân Tiêu Dao thản nhiên như nước, nhưng khí phách trong lời nói lại như độc đoán năm tháng vạn cổ.
Cổ kim có bao nhiêu anh hùng, thế mà chỉ là tầm thường trong mắt Quân Tiêu Dao. Một mình hắn đủ để đàn áp vạn cổ, bễ nghễ nhìn xuống vô số nhân kiệt cổ kim!
Giờ khắc này, bóng người vô địch của Quân Tiêu Dao khắc sâu vào trong lòng mỗi người.
Cái gì gọi là vô địch?
Đây mới gọi là vô địch!
“Thiên mệnh đời này đã thuộc về Quân Tiêu Dao...” Thánh chủ Ma Tiên Giáo cảm khái.
“Ai cũng nói đại tranh chi thế, thiên kiêu như sao trời cùng tỏa sáng, nhưng Thần Tử Quân gia lại là nắng gắt duy nhất trong vạn cổ, khiến sao trời vô tận cũng phải ảm đạm lụi tàn!” Một vị túc lão của Cơ gia cũng cảm thán.
Tuy Cơ gia của ông ta có những thiên kiêu tuyệt đại như Cơ Thanh Y, Cơ Trường Không, nhưng so sánh với Quân Tiêu Dao trước mắt thì vẫn có chênh lệch rất lớn.
Tất cả tu sĩ các thế lực tham dự lễ thành nhân, không ai không cảm khái về biểu hiện lúc này của Quân Tiêu Dao.
Các tộc lão Quân gia gồm Quân Chiến Thiên đã cười không khép được miệng, trong lòng vừa vui sướng lại tự hào.
Quân Tiêu Dao là niềm kiêu ngạo lớn nhất của Quân gia bọn họ!
Mà tương phản với họ, lúc này bốn chuẩn chí tôn Thái Cổ hoàng tộc đều lộ ra sắc mặt khó coi.
Ánh mắt Long Khám Chí Tôn âm trầm như nước, thực lực thiên phú của Quân Tiêu Dao yêu nghiệt đến mức làm chuẩn chí tôn như hắn ta cũng phải hoảng sợ khiếp đảm.
Quân Tiêu Dao chỉ mới mười tám tuổi thôi, mười tám tuổi đã dùng phương thức yêu nghiệt như thế để vượt qua Thánh Nhân kiếp có thể sánh ngang với chí tôn kiếp, trở thành Thánh Nhân trẻ tuổi nhất trong lịch sử.
Qua thêm mấy năm thì chẳng phải sẽ đuổi kịp chuẩn chí tôn là hắn ta?
Quân Tiêu Dao nhất định phải chết!
Trong lòng Long Khám Chí Tôn hiện ra suy nghĩ này, nếu Quân Tiêu Dao không chết, lại để hắn đi qua đế lộ, sau đó trưởng thành thì ngày sau chính là tận thế của các Thái Cổ hoàng tộc.
Đừng nói một Tổ Long Sào, tất cả Thái Cổ hoàng tộc còn lại cũng sẽ bị Quân Tiêu Dao đe dọa.
Không thể không nói, dự cảm của Long Khám Chí Tôn thật sự không sai. Trước kia khi Cổ Thiền Tử của Thiên Thiền nhất tộc ngã xuống, cũng từng suy tính ra một góc tương lai, nếu Quân Tiêu Dao không chết thì sẽ nghênh đón thời đại hắc ám của Thái Cổ hoàng tộc.
Nghĩ đến đây, trong mắt Long Khám Chí Tôn hiện lên một tia quyết tuyệt.
Lúc này, Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên đám mây, như trích tiên giáng thế, chung quanh có đại đạo chi hoa nở rộ, muôn màu rực rỡ, mặt đất nở ra kim liên.
“Thật là khí tượng khủng khiếp, Thánh Nhân vượt qua Thánh Nhân kiếp cũng không thể có cảnh tượng kinh người như vậy!” Một vài tu sĩ kinh ngạc cảm thán.
Lúc này, Quân Tiêu Dao bị một vòng đại đạo chi hoa quấn quanh, mang theo một khí tức vô thượng, giống như con nối dõi Tiên Đế, chân tiên lâm phàm.
“Nhất niệm hoa khai, quân lâm thiên hạ, chỉ có Tiêu Dao ra!”
Quân Tiêu Dao phất tay áo, giọng điệu rất nhàn nhạt, nhưng trong đó lại ẩn chứa khí thế phi phàm như ta là vô địch, xưng bá cả thiên hạ!
Thấy tình cảnh này, trong mắt Long Khám Chí Tôn dâng trào sát ý.
Rốt cuộc hắn ta cũng không thể làm như không thấy, nếu để Quân Tiêu Dao tồn tại thì sẽ là một tai nạn khủng khiếp đối với Tổ Long Sào, thậm chí là toàn bộ Thái Cổ hoàng tộc.
“Chết đi!”
Hết chương 628.
Chương 629
Long Khám Chí Tôn không nói hai lời, trực tiếp lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà điểm một ngón tay ra muốn tiêu diệt Quân Tiêu Dao.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, khiến tất cả mọi người chưa kịp phản ứng lại.
Mà cũng ngay vào thời khắc Long Khám Chí Tôn ra tay, ba chuẩn chí tôn của Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động và Thượng Cổ Ngạc Hồ cũng ăn ý mà đồng loạt tấn công, trấn sát về hướng Quân Tiêu Dao.
Trong lòng bọn họ đều có cùng một suy nghĩ, đó là không thể để Quân Tiêu Dao sống sót.
Đối với Quân gia mà nói, một Quân Tiêu Dao còn quan trọng hơn một trăm bảo khố Luân Hồi Ma Tông.
Mà nếu có thể giết Quân Tiêu Dao, chắc chắn họ có thể cắt đứt khí vận vạn năm của Quân gia. Thậm chí có khả năng Quân gia sẽ vì thế mà xuất hiện hiện tượng đứt gãy cường giả, từ đây không gượng dậy nổi.
Không thể không nói, không ai có thể đoán trước được chuyện này, nó xảy ra quá đột ngột.
Chỉ sợ cả kẻ điên cũng không nghĩ đến chuyện ra tay đánh chết Thần Tử Quân gia trước sơn môn Quân gia, nhưng bốn người Long Khám Chí Tôn lại cùng làm như vậy.
Bốn chuẩn chí tôn đột ngột ra tay, hơn nữa khoảng cách giữa bọn họ và Quân Tiêu Dao cũng không quá xa.
Cho nên bốn người liên thủ tung ra một kích, gần như trong nháy mắt đã lao đến trước người Quân Tiêu Dao.
Cho dù là Quân Tiêu Dao cũng ngơ ra một lát, không nghĩ tới bốn người này lại lớn gan tới mức độ này. Nhưng hắn cũng không hoảng loạn chút nào, không bàn đến chuyện hắn đang ở Quân gia, cho dù không ở đây thì bốn chuẩn chí tôn muốn giết hắn cũng là điều không thể.
Hiện tại sau lưng Quân Tiêu Dao có một đám đại lão.
Nhưng trong thời khắc nguy cơ đó, hư không phía trước Quân Tiêu Dao lập tức rách nát, một nữ tử áo xám tuyệt thế, tay áo phiêu phiêu trực tiếp thoáng hiện.
Mái tóc đen tung bay theo gió, che lấp hơn phân nửa tiên nhan. Mặc dù chỉ lộ ra non nửa gương mặt, nhưng cũng đã đủ tuyệt đẹp kinh diễm, trong trẻo như tuyết, mỹ lệ tựa như ảo mộng.
Đó chính là hộ đạo nhân của Quân Tiêu Dao, A Cửu.
Có lẽ những người khác không nghĩ tới Quân Tiêu Dao sẽ bị chuẩn chí tôn vây công. Nhưng từ thời khắc Quân Tiêu Dao hiện thân thì A Cửu đã âm thầm bảo hộ.
Có lẽ sự chú ý của những người khác sẽ bị phân tán, nhưng A Cửu thì vẫn luôn tập trung trên người Quân Tiêu Dao. Bởi vậy, khi bốn chuẩn chí tôn ra tay oanh kích thì nàng ta đã lập tức nhận ra, trực tiếp lao người ra cản.
A Cửu thúc giục trọng đồng, ánh mắt kinh thế, trực tiếp dùng sức của một người chặn lại thế công của bốn chuẩn chí tôn.
Nhưng bản thân A Cửu cũng chỉ có tu vi chuẩn chí tôn, va chạm đối đầu với bốn cường giả cùng đẳng cấp khiến thân thể A Cửu chấn động, miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra sau.
“A Cửu...”
Quân Tiêu Dao lập tức lao đến, đón được A Cửu.
Hắn không ngờ A Cửu lại lao lên trước ngăn cản công kích cho mình.
“Thiếu chủ, A Cửu không ngại...” A Cửu nói, khóe miệng lại có máu tươi chảy xuống.
“Đừng nói nữa.” Quân Tiêu Dao dùng một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của A Cửu, tay còn lại nhẹ nhàng chùi đi máu tươi trên khóe môi A Cửu.
“Thiếu chủ...” A Cửu sửng sốt.
Trái tim nàng đã yên lặng nhiều năm, tâm nguyện duy nhất hiện tại chỉ là bảo hộ Quân Tiêu Dao, để hắn bình yên trưởng thành mà thôi.
Nhưng lúc này, Quân Tiêu Dao lại có chút dịu dàng khi đối đãi với nàng.
Điều ny làm A Cửu cảm thấy, thiếu niên mình cần bảo hộ, hiện giờ lại chiếu cố chính mình.
“Dám làm ngươi bị thương, bọn chúng phải chết!” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lạnh lẽo.
A Cửu thân là hộ đạo nhân của hắn, vẫn luôn yên lặng bảo vệ phía sau hắn, hiện giờ bị thương thì tất nhiên Quân Tiêu Dao rất phẫn nộ.
Nhìn thấy đòn tập kích bị ngăn trở, trong mắt bốn người Long Khám Chí Tôn hiện lên một tia phẫn hận, sau đó không nói hai lời mà trực tiếp phá vỡ hư không đào tẩu.
Nếu đòn tập kích đó không thể diệt sát Quân Tiêu Dao, vậy bọn họ đã hoàn toàn mất đi cơ hội giết chết Quân Tiêu Dao.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn gọi Thanh Đồng Tiên Điện ra, sâu trong tổ địa Quân gia lại có một giọng nói già nua mà lạnh nhạt vang lên: “Làm càn ở Quân gia ta, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, các ngươi thật sự ngây thơ như thế sao?”
Tiếng nói vừa dứt, một bàn tay khủng bố đan chéo đạo tắc giống như một bầu trời sao đột nhiên nghiền áp đến.
Dưới dao động kinh khủng đó, cả chuẩn chí tôn cũng nhỏ yếu như một con kiến.
“Quân gia các ngươi muốn dấy lên bất hủ chiến sao!” Long Khám Chí Tôn gầm lên một tiếng, pháp lực tuôn trào, muốn đánh tan bàn tay kia, nhưng hắn ta lại phát hiện mình như con khỉ trong tay Như Lai, căn bản không thể chạy thoát trói buộc.
“Ta hỏi ngược lại câu nói tương tự, Tổ Long Sào các ngươi cho rằng Quân gia chúng ta thật sự sợ sao?”
Hư không vặn vẹo, hai bóng người áo xám hiện ra, đó là Thập Bát Tổ và Thập Lục Tổ của Quân gia.
“Trời ạ, cả hai vị lão tổ Quân gia đều hiện chân thân!” Tất cả khách khứa ở đây đều mở to hai mắt nhìn.
Trước đó cho dù là ở bữa tiệc mười tuổi của Quân Tiêu Dao, Thập Bát Tổ chỉ chém ra ba kiếm mà không hiện thân.
Hiện giờ, ông ta lại cùng xuất hiện với Thập Lục Tổ.
Điều này có nghĩa là gì?
Chẳng những bốn chuẩn chí tôn này phải chết, mà Quân gia còn muốn đòi một lời giải thích từ bốn thế lực Thái Cổ hoàng tộc, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, da đầu tê dại.
Hôm nay, cuối cùng trời đất cũng thay đổi!
Khi nhìn thấy Thập Bát Tổ và Thập Lục Tổ hiện thân, sắc mặt bốn người Long Khám Chí Tôn lập tức thay đổi.
Thông thường thì lão tổ của các thế lực bất hủ sẽ không dễ dàng hiện thân. Nhưng một khi xuất hiện thì có nghĩa là sẽ có chuyện lớn xảy ra
“Đi!” Hiện tại, trong đầu Long Khám Chí Tôn không nghĩ cái gì cả, chỉ một lòng muốn thoát đi.
Hắn ta vốn cho rằng, chuẩn chí tôn cả bốn mạch Thái Cổ hoàng tộc bọn họ hiện thân thì có lẽ Quân gia sẽ hơi cố kỵ một chút, không làm tuyệt tình quá.
Hiện tại xem ra, thật là Long Khám Chí Tôn nghĩ quá tốt.
Hết chương 629.
Chương 630
v
“Là Quân gia ta yên lặng lâu quá, dẫn tới các ngươi xuất hiện ảo giác, cho rằng ai cũng có thể dẫm một chân lên đầu Quân gia hay sao?” Thập Lục Tổ lạnh lùng mà nói.
Bề ngoài của y như một đứa trẻ mười tuổi, nhưng ánh mắt mang đầy tang thương, uy áp rất khủng bố, cứ như có thể đè sụp cửu thiên tinh hà!
Y thản nhiên mà điểm ra một ngón tay, nghiền sát về hướng đám người Long Khám Chí Tôn.
“Dừng tay!”
Lúc này, ở Hồng Châu xa xôi, chỗ cư trú của Tổ Long Sào.
Một luồng khí tức khủng bố tương tự bốc lên, một long trảo như có thể cào nát càn khôn nhật nguyệt, đánh tan hàng tỉ tầng hư không, trực tiếp buông xuống sơn môn Quân gia, muốn cứu đám người Long Khám Chí Tôn.
“Long Hàn, lão già nhà ngươi cũng dám ra tay ngăn cản lão phu?” Thập Lục Tổ hừ lạnh một tiếng, một tay kết ra nhật nguyệt đại ấn.
Thoáng chốc, cứ như một một vầng thái dương, một ánh trăng sáng cùng đánh ra chung với bàn tay của Thập Lục Tổ, đánh ngang ra, trực tiếp làm nổ nát một mảnh không gian thành hư vô!
Sau đó, thế công của Thập Lục Tổ không giảm, trực tiếp giáng thẳng lên người bọn Long Khám Chí Tôn kia.
Phụt!
Long Khám Chí Tôn gần như không có chút sức lực phản kháng nào, trực tiếp bị đánh nát thành một luồng sương máu, nguyên thần cũng hoàn toàn tan vỡ.
Còn Tử Lân động chủ của Kỳ Lân Cổ Động và hai chuẩn chí tôn còn lại cũng bị Thập Bát Tổ dùng Lục Tiên Kiếm quyết chém giết!
Xôn xao!
Trên không trung, từng giọt máu tươi rơi lả tả xuống, đó là máu của chuẩn chí tôn. Bốn chuẩn chí tôn đã ngã xuống dưới tay hai vị lão tổ Quân gia chỉ trong nháy mắt.
Tĩnh mịch...
Một mảnh tĩnh mịch như khiến người ta rơi vào động băng.
Tất cả mọi người không nghĩ tới, Quân gia sẽ bá đạo đến mức này.
Không có bất cứ khả năng thương lượng và hòa hoãn nào, nói giết là giết chuẩn chí tôn của bốn Thái Cổ hoàng tộc ngay.
Đổi lại là bất cứ thế lực bất hủ nào khác, nếu có chuẩn chí tôn của bốn mạch Thái Cổ hoàng tộc tới cửa khiêu khích thì cũng không dám trực tiếp đánh chết bọn họ. Bởi vì làm như vậy chính là đắc tội bốn thế lực bất hủ.
Cũng chỉ có Quân gia mới có quyết đoán như vậy.
“Quân gia, khinh người quá đáng!”
Trong tổ địa của Tổ Long Sào có cường giả đang rống giận, lửa giận thiêu đốt cửu trọng thiên khuyết, cứ như khiến trời cao cũng phải sụp đổ!
Nhưng hai người Thập Bát Tổ và Thập Lục Tổ phía Quân gia lại khoanh tay đứng trên hư không, ánh mắt là một mảnh vực sâu hờ hững.
“Hôm nay, bốn mạch thế lực gồm Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ chọc giận Quân gia ta, nếu không tới cửa nhận lỗi, quỳ xuống dập đầu thì Quân gia nhất định sẽ cho bùng nổ chiến tranh, khởi binh đòi nợ!”
Thập Lục Tổ vừa dứt lời thì thiên địa trở nên tĩnh mịch.
Mọi người chấn động mà há to miệng, nhưng cũng không thể phát ra chút âm thanh nào cả.
Chẳng những Quân gia không chút để ý mà giết bốn chuẩn chí tôn, thậm chí còn muốn quay ngược lại bắt các Thái Cổ hoàng tộc Tổ Long Sào tới Quân gia nhận lỗi.
Đây đã không phải bá đạo, quả thực chính là ức hiếp trần trụi!
Quân gia ta đang muốn hà hiếp ngươi đấy, ngươi có thể làm khó dễ được ta à?
Giờ khắc này, tất cả thế lực đều hít sâu một hơi, cảm thấy trời đất thật sự sắp đổi thay.
Dù thế nào thì bốn thế lực Tổ Long Sào cũng là thế lực bất hủ, sao lại bị người ta khi dễ đến mức này được.
Quả nhiên, không bao lâu sau khi Thập Lục Tổ dứt lời thì phía Hồng Châu, khí tức thiên địa bạo loạn, càn khôn chấn động.
Ở tổ địa của Tổ Long Sào, có từng khí tức khủng bố sống lại, mỗi một khí tức đều có khí thế khủng bố trấn áp nhật nguyệt thiên hạ.
Yếu nhất trong đó cũng là chí tôn thật sự!
Một lão giả trên đầu mọc long giác, đôi mắt như nhật nguyệt treo trên không, mang theo sát ý khủng bố. Lão chính là cường giả mới ra tay, Long Hàn, một tồn tại khủng bố có thực lực đạt tới cấp bậc Đại Thiên Tôn.
“Quân gia thật sự cho rằng mình vô địch ở Hoang Thiên Tiên Vực sao, một khi đã vậy, hôm nay Tổ Long Sào ta sẽ đánh tỉnh ngươi!”
“Chiến Tranh Long Kỳ, khởi!”
Long Hàn cổ tổ vừa dứt lời thì trong Tổ Long Sào, một cây long kỳ mang theo khí sát phạt khủng bố dựng lên không.
Mặt cờ đón gió phấp phới, có dính vết máu loang lổ đen xì.
Đây là Chiến Tranh Long Kỳ của Tổ Long Sào, một khi dâng lên thì có nghĩa là bất hủ chiến bùng!
Khi nhìn thấy Tổ Long Sào dâng Chiến Tranh Long Kỳ lên, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, các thế lực bất hủ khắp nơi, cho dù là cổ tổ trầm miên vừa thức tỉnh, hay là người cầm lái đương đại, cả đám đều chấn động mà nhìn về phía Tổ Long Sào.
“Tổ Long Sào kìm nén không được, muốn bùng nổ bất hủ chiến!”
“Thật vậy, nếu không phát động bất hủ chiến, để Thần Tử Quân gia trưởng thành, sau đó Quân gia lại có được bảo khố Luân Hồi Ma Tông, đến lúc đó Thái Cổ hoàng tộc sẽ càng thêm thê thảm.”
Rất nhiều đại nhân vật cổ xưa đều bị khí sát phạt này đánh thức.
Đã bao lâu rồi trên Hoang Thiên Tiên Vực không xuất hiện bất hủ chiến, bất hủ chiến vừa bùng nổ, đủ để thiên địa trầm luân!
Đương nhiên, một ít đại nhân vật cũng cho rằng, Tổ Long Sào phát động bất hủ chiến vào lúc này thật sự quá thích hợp.
Thiên phú của Thần Tử Quân gia rõ như ban ngày, nếu để Quân Tiêu Dao đi xong đế lộ, không biết hắn sẽ mạnh tới mức nào.
Thậm chí, có khả năng trong thế hệ Quân gia đời này lại xuất hiện một vị đại đế chân chính!
Nếu đúng là vậy, thế thì tuyệt đối là tận thế của các Thái Cổ hoàng tộc.
Lúc này Tổ Long Sào dấy lên bất hủ chiến cũng là bị buộc bất đắc dĩ, cần phải thực hiện chuyện này.
“Tổ Long Sào và Quân gia, rốt cuộc hai kẻ địch số mệnh này cũng muốn quyết một trận thắng bại sao?” Trong lòng tất cả tu sĩ đều chấn động.
Mà lúc này, phía Vạn Hoàng Linh Sơn cũng có khí tức khủng bố bốc lên.
“Nếu Quân gia phat động bất hủ chiến, Vạn Hoàng Linh Sơn ta cũng phụng bồi đến cùng!” Vạn Hoàng Linh Sơn cổ tổ cũng xuất thế, mơ hồ mang theo khí tức ngập trời, đốt cháy trời cao vạn dặm, mở miệng quát lạnh lên.
Hết chương 630.