Chương 631
Tiếng nói này làm chấn động màng tai của muôn vàn tu sĩ, khiến người ta vô cùng sợ hãi, kinh hoảng trong lòng.
“Cái gì, Vạn Hoàng Linh Sơn cũng muốn phát động bất hủ chiến với Quân gia?”
Rất nhiều người đều ngơ ra, không ngờ Vạn Hoàng Linh Sơn cũng muốn tham gia bất hủ chiến vào lúc này.
Nhưng điều càng làm người ta chấn động còn ở phía sau.
Kỳ Lân Cổ Động cũng có cổ tổ xuất quan, có khí thế sát phạt lao vút lên trời xanh.
“Quân gia bá đạo ngang ngược, chọc thiên nộ nhân oán, hôm nay nếu đã muốn gây lên bất hủ chiến, vậy Kỳ Lân Cổ Động ta cũng tham gia!” Kỳ Lân Cổ Động cổ tổ cũng lạnh lùng mở miệng.
Điều này làm lòng người kinh hãi, thế lực bất hủ thứ ba đã tham chiến.
Phía Thượng Cổ Ngạc Hồ, trong một đầm lầy mênh mông, có khí tức hung lệ ngập trời bùng nổ, một con cá sấu khổng lồ khủng bố tràn ngập khí tức Hồng Hoang cổ xưa đã thức tỉnh từ trầm miên vạn năm.
“Kế hoạch Thí Quân được mở ra, Quân gia sẽ hoàn toàn bị lau sạch khỏi bản đồ của Hoang Thiên Tiên Vực!” Có Cổ Ngạc cấp bậc chí tôn miệng phun tiếng người, mang theo khí sát phạt huyết tinh ngập trời!
Thế lực bất hủ thứ tư cũng tuyên chiến Quân gia!
Thiên địa chấn động, trời đất kinh sợ!
Không khí toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực đã bị bậc lửa vào thời khắc này!
Bất hủ chiến chưa từng bùng nổ trong kỷ nguyên này đã hoàn toàn bị phát động!
Giờ khắc này, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực đều như đang lay động.
Vòm trời nổ vang run rẩy, mặt đất run lên bần bật.
Đó là từng vị từng vị chí tôn cổ tổ tỉnh lại từ trầm miên, muốn gây lên bất hủ chiến.
Cuộc chiến khủng bố cấp bậc này chỉ trong nhất niệm là có thể đục thủng vô số đại lục, làm nửa bầu trời sụp đổ, đáng sợ tới cực điểm.
Nhưng điều khiến người ta chấn động và sợ hãi chính là, đây không phải là trận đại chiến giữa hai thế lực bất hủ, mà là bốn Thái Cổ hoàng tộc cùng nhằm vào Quân gia!
Hiển nhiên cuộc chiến cấp bậc này đã lan tới phạm vi càng rộng lớn hơn bất hủ chiến.
Rất nhiều người đều hoài nghi, cho dù là Quân gia đứng sừng sững trên Tiên Vực vô số kỷ nguyên, có lẽ cũng không thể chịu đựng được sự vây công này.
Nhưng mà điều càng làm người ta chấn động còn ở phía sau. Ở địa vực phía Bắc của Hoang Thiên Tiên Vực, trong tổ địa Vương gia, một nam tử trung niên đứng khoanh tay, ánh mắt nhìn về hướng Quân gia tràn đầy thù hận nồng đậm.
Đó chính là gia chủ của Vương gia, Vương Nguyên Bá.
“Đáng chết, tiểu nghiệt súc Quân gia kia còn chưa chết, quả nhiên, con ta không phải chết trong Thanh Đồng Tiên Điện, mà là bị hắn giết chết...” Ánh mắt Vương Nguyên Bá đỏ rực, mang theo sát ý khủng bố.
Ban đầu khi Vương Đằng ngã xuống, trong lòng Vương Nguyên Bá đã có thù hận sâu sắc với Quân gia. Chỉ là sau đó Quân Tiêu Dao cũng ngã xuống, Vương Nguyên Bá cho rằng có thể Vương Đằng mất mạng vì Thanh Đồng Tiên Điện.
Nhưng hiện tại thì sao?
Chẳng những Quân Tiêu Dao lại xuất hiện, hơn nữa thực lực còn tăng vọt, trở thành Thánh Nhân trẻ tuổi và mạnh nhất trong lịch sử.
Trái lại tính đến nay con ông ta đã ngã xuống hai năm, Tiên Vực đã không còn ai nói đến Thiếu Đế Vương gia ngày xưa nữa.
Phẫn uất, không cam lòng, ghen ghét, đủ loại cảm xúc tràn ngập dưới đáy lòng Vương Nguyên Bá. Dựa vào cái gì con ông ta chôn cốt trong Thanh Đồng Tiên Điện, Quân Tiêu Dao lại có thể bình yên chạy ra, hơn nữa tu vi cảnh giới còn tăng vọt.
Chuyện này quá bất công với con ông ta!
“Bất hủ chiến à, ha hả...” Trong mắt Vương Nguyên Bá lộ ra sự cương quyết xưa nay chưa từng có.
Đông! Đông! Đông!
Trên khoảng không của Vương gia, một cái trống trận thật lớn hiện lên, Vương Nguyên Bá đích thân cầm dùi trống, mỗi một lần đánh đều có tiếng kim qua thiết mã bùng nổ, khiến trời cao chấn động!
“Đó là... Hám Thiên Chiến Cổ của Bắc địa Vương gia, nghe đồn khi đánh vang trống này, chính là thời điểm cả tộc Vương gia dấy lên bất hủ chiến!”
“Trời ạ, chẳng lẽ cả bắc địa Vương gia cũng muốn tham chiến?”
Tiếng trống của Hám Thiên Chiến Cổ thuộc về Vương gia truyền khắp toàn bộ ba trăm châu Bắc Vực, tu sĩ thế lực các nơi đều mở to hai mắt nhìn, vô cùng chấn động!
Thế lực bất hủ thứ năm tham chiến!
Gần như cùng lúc đó, Đọa Thần Cung cũng có động tĩnh, hắc khí khủng bố bay lên trời.
Từng ma sơn bạch cốt lơ lửng trong hư không, trên mỗi một tòa ma sơn đều có một vương tọa bạch cốt, trên đó là một ít chí tôn sát tổ của Đọa Thần Cung đang ngồi ngay ngắn!
“Đọa Thần Cung ta và Quân gia không đội trời chung, hôm nay, binh phạt Quân gia!” Một sát tổ của Đọa Thần Cung mang đầy sát khí mà nói, khiến thiên địa biến sắc, hóa thành một mảnh trời cao màu máu!
Thế hệ trẻ tuổi của Đọa Thần Cung gần như bị Quân Tiêu Dao thu hoạch sạch sẽ, Đọa Thần Cung có thể nuốt trôi cục tức này mới là lạ.
Hơn nữa hiện tại, nhiều thế lực bất hủ tham gia bất hủ chiến như vậy, quả thật là thời cơ tham chiến tốt nhất, tất nhiên Đọa Thần Cung sẽ không bỏ lỡ.
Thế lực bất hủ thứ sáu, Đọa Thần Cung, tham chiến!
Ngoài ra, còn có một thế lực bất hủ cũng có động tĩnh.
Một vương tọa hoàng kim bay lên trời, trên đó có một bóng người đầu đội vương miện kim sắc, trên người khoác thánh bào quang minh đang ngồi vững.
Ông ta giống như một ánh mặt trời sáng chói dâng lên, làm rạng rỡ ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực, đoạt hết ánh mắt của mọi người.
“Vị kia là... Thánh Giáo chủ của Thánh Giáo!” Rất nhiều người chấn động đến da đầu tê dại.
Đây cũng là một cường giả cực kỳ khủng bố, thống ngự Thánh Giáo, là giáo chủ vô thượng được hàng tỉ tín đồ quỳ lạy!
“Thế sự Luân Hồi, kỷ nguyên thay đổi, không có thế lực trường tồn không suy, cho dù mạnh như Quân gia, cũng phải có ngày rời khỏi sân khấu lịch sử.” Thánh Giáo chủ nói khẽ.
Nghe thấy lời này, vô số đại nhân vật các thế lực chung quanh đều kinh hoàng.
Thánh Giáo cũng muốn tham dự bất hủ chiến sao?
Oanh! Oanh! Oanh!
Nơi Thánh Giáo đóng trú, từng bóng người như mặt trời dâng lên không trung.
Những người đó đều là hộ pháp chí tôn của Thánh Giáo, hộ pháp tu vi yếu nhất trong đó cũng có thực lực chuẩn chí tôn.
Quả nhiên, thế lực bất hủ thứ bảy, Thánh Giáo, cũng tham chiến!
Hết chương 631.
Chương 632
Xôn xao!
Tiếng ồ lên vô tận vang vọng toàn bộ Tiên Vực, có ai ngờ được một hòn đá của Quân gia đã làm cả hồ dậy sóng, ban đầu họ chỉ muốn triển khai bất hủ chiến với Tổ Long Sào. Kết quả hiện tại lại có bảy thế lực bất hủ cùng tuyên chiến với Quân gia.
Đây quả thực là trường hợp kinh người hàng tỉ năm cũng khó gặp!
“Con mẹ nó, lấy một địch bảy, cho dù nội tình của Quân gia sâu đến mấy, thực lực mạnh đến đâu cũng không có khả năng ngăn cản.”
“Bảy thế lực bất hủ liên thủ, chuyện này chỉ có thể xuất hiện trong bất hủ chiến vượt cấp bậc Tiên Vực mà thôi.” Rất nhiều nhân vật cổ xưa đều kinh ngạc cảm thán.
Bất hủ chiến vượt cấp bậc Tiên Vực càng thêm to lớn, thường thường là nhiều thế lực bất hủ liên thủ, kéo dài qua vô số tinh hà, đi vây sát một thế lực bất hủ Tiên Vực khác.
Nhưng ở bản thổ của Hoang Thiên Tiên Vực thì chưa bao giờ xuất hiện tình huống bảy thế lực bất hủ liên thủ nhằm vào một bên.
Giờ khắc này, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực sôi trào, vô số chúng sinh run lên bần bật.
Bọn họ không tiếp xúc được cuộc chiến cấp bậc này, chỉ cảm thấy thiên uy cuồn cuộn mênh mông, như phút cuối cùng tận thế kéo tới.
Mà ở phía Quân gia, khi nhìn thấy bảy thế lực bất hủ liên thủ tuyên chiến, Thập Bát Tổ và Thập Lục Tổ cũng sa sầm mặt.
Không phải bọn họ e ngại cái gì, chỉ là tức giận vì những thế lực đó quá làm càn.
“Ha hả, xem ra là Quân gia ta yên lặng lâu quá, dẫn tới mọi người cho rằng Quân gia dễ ức hiếp.” Thập Lục Tổ cười lạnh và nói.
“Một khi đã vậy, cứ dùng trận chiến này để chứng minh đi, Quân gia ta phụng bồi tớii cùng!” Thập Bát Tổ lạnh lùng tiếp lời.
Mặc dù đối mặt với bảy thế lực bất hủ vây công, nhưng Quân gia vẫn không sợ!
Không chỉ hai vị lão tổ, trên mặt các tộc lão Quân Chiến Thiên và tộc nhân Quân gia đều không có chút thấp thỏm và sợ hãi nào, chỉ có chiến ý hừng hực đang thiêu đốt!
Thậm chí trên gương mặt tuấn tú tuyệt trần của Quân Tiêu Dao – một trong những mồi lửa gây nên bất hủ chiến này, cũng lộ ra chút thản nhiên không để bụng mấy.
Nói thật, cả Thần Tử Quân gia là hắn còn chưa biết rõ được thực lực và nội tình thật sự của Quân gia, bởi vì Quân gia quá thâm sâu.
Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên vòm trời, nhìn tứ phương chung quanh, cười nhạt và nói: “Cảm tạ hôm nay chư vị tiến đến tham gia lễ thành nhân của Quân mỗ, nhưng kế tiếp, có lẽ sẽ có một chút phong ba nho nhỏ xảy ra.”
“Chư vị có thể tạm thời tan đi, ngày sau Quân mỗ nhất định sẽ tổ chức lại buổi tiệc này để mời chư vị đến.”
Quân Tiêu Dao nói rất thản nhiên, nhưng lời này lại làm tất cả thế lực khách khứa ở đây đều cứng lại.
Phong ba nhỏ?
Bảy thế lực bất hủ, cộng thêm Quân gia thì chính là cuộc đại chiến của tám thế lực bất hủ.
Ngoài ra, còn sẽ có rất nhiều Thái Cổ vương tộc, thế lực nhất lưu bị liên lụy vào. Toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực cũng sẽ rơi vào cơn sóng dữ.
Chiến trận thế này mà Quân Tiêu Dao lại nói là phong ba nho nhỏ?
Tất cả mọi người đều không biết nói gì nữa.
“Nói gì thì nói, một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến cuộc bất hủ chiến này bùng nổ chính là Thần Tử Quân gia.” Một vài người âm thầm truyền âm thần niệm, thảo luận chuyện này.
“Không sai, thiên phú của Thần Tử Quân gia quá yêu nghiệt, khiến các thế lực Thái Cổ hoàng tộc bất an, ngoài ra, bảo khố Luân Hồi Ma Tông cũng là một trong những nguyên nhân.”
Nói ngắn gọn, đủ loại thù hận, nhân quả, tích lũy lên nhau, cuối cùng hoàn toàn kíp nổ và gây nên trận bất hủ chiến này.
Tất cả khách khứa đều rời khỏi địa giới của Quân gia, chuẩn bị chứng kiến trận bất hủ chiến mênh mông cuồn cuộn đủ để viết vào sử thi này!
Hoang Thiên Tiên Vực đang rung động, thiên địa chấn động.
Trên Hoàng Châu của Quân gia, tất cả khách khứa tiến đến dự tiệc đều rời khỏi địa giới của Quân gia.
Có ai ngờ rằng chỉ tới tham gia lễ thành nhân của Thần Tử Quân gia thôi mà lại chứng kiến một trận bất hủ chiến cấp bậc sử thi như vậy.
“Nếu những người này muốn chết như vậy, Quân gia ta đành tốt bụng tác thành cho bọn chúng.” Thập Lục Tổ khoanh tay mà đứng, lạnh lùng nói.
“Không sai, có thể đánh thức một vài lão già trong tổ từ, bọn họ cũng ngủ đủ lâu rồi, không dậy động đậy một chút thì thân thể sẽ cứng đờ mất.” Thập Bát Tổ nói.
“Ta suy nghĩ, có nên kéo cái người phiêu lưu ngoài tinh không vực ngoại về hay không.” Thập Lục Tổ nói.
“Xem tình hình đi, nếu thực sự có bất trắc gì thì hắn sẽ trở về.” Thập Bát Tổ nói.
Sau đó, Thập Bát Tổ nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong mắt hiện lên một tia vừa lòng, sau đó nói: “Tiêu Dao, ngươi thật không tồi, không làm lão tổ bọn ta thất vọng.”
“Trận đại chiến kế tiếp, cho dù ngươi có tu vi Thánh Nhân cũng khó có thể nhúng tay vào, cứ đi đến tổ địa nghỉ ngơi đi, gia tộc sẽ dẹp yên trận phong ba nhỏ này.” Trong mắt Thập Bát Tổ mang theo từ ái.
“Không sai, Tiêu Dao, con về tổ từ trước đi.” Quân Chiến Thiên cũng nói.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại lắc lắc đầu.
Tuy hắn biết, đám người Thập Bát Tổ là muốn bảo hộ hắn, nhưng nghiêm khắc mà nói thì trận phong ba này có liên quan rất lớn với hắn, sao Quân Tiêu Dao có thể đứng ngoài cuộc.
Còn nữa...
Quân Tiêu Dao cũng không phải không có sức mạnh để xen vào chiến cuộc.
“Lão tổ, gia gia, đừng nói nữa, nói một cách nghiêm khắc thì cuộc chiến này cũng có liên quan đến Tiêu Dao, ta không có khả năng đứng ngoài cuộc.” Quân Tiêu Dao thành khẩn nói.
“Chuyện của ngươi chính là chuyện của Quân gia, dám ra tay với ngươi chính là khiêu khích Quân gia ta.” Thập Bát Tổ rất bao che khuyết điểm.
Thập Lục Tổ nghe vậy thì cười nói: “Không tồi, người của Quân gia ta nên trưởng thành trong chiến hỏa, yên tâm đi rèn luyện đi, không ai có thể uy hiếp tánh mạng của ngươi.”
Ngay vào lúc toàn bộ Quân gia chuẩn bị bắt đầu tổng động viên lực lượng.
Các Thái Cổ hoàng tộc của Tổ Long Sào lập tức hành động trước, bọn họ và Quân gia đã tích lũy quá nhiều thù hận, vào thời khắc này, tất cả đều bùng nổ.
Trong Tổ Long Sào, có vô số rồng bay lên trời, hai cánh che trời, ngửa mặt thét dài.
Trên mỗi một con rồng bay đều có một bóng người mang khí tức cường đại, ít nhất cũng đạt tới tu vi Thiên Thần cảnh, cũng có không ít Đạo Thần cảnh, chuẩn thánh.
Dẫn đầu là hơn trăm vị Thánh Nhân, điều này khiến tất cả thế lực chung quanh đều ngạc nhiên.
Đây là nội tình của Thái Cổ hoàng tộc sao?
Hết chương 632.
Chương 633
Thánh Nhân đều là tồn tại trụ cột vững vàng trong thế lực nhất lưu, ít nhất có vị trí trưởng lão. Nhưng hiện tại, Tổ Long Sào lại xuất động một đội quân có Thánh Nhân dẫn đầu, điều này thật khiến người ta sợ hãi!
Nhưng làm người chấn động không chỉ như thế, vô số cổ tổ chí tôn của Tổ Long Sào cũng hiện thân. Người cầm đầu là Long Hàn chí tôn, bản thân ông ta cũng là một cường giả Đại Thiên Tôn có thực lực khủng bố.
Còn có bốn người cùng cảnh giới với ông ta, còn lại có hơn mười vị chuẩn chí tôn, chí tôn, tiểu Thiên Tôn.
Đội hình này làm linh hồn người ta cũng có chút run rẩy. Ngày thường còn khó gặp được chuẩn chí tôn , nhưng hiện tại lại xuất hiện tập thể.
“Đây là nội tình của Tổ Long Sào sao, cũng quá khủng bố...” Rất nhiều đại nhân vật các thế lực nhìn về hướng Hồng Châu, hoảng sợ kinh hồn.
“Sao có thể, nội tình của Tổ Long Sào tuyệt đối không chỉ như thế, nhưng chỉ là sức mạnh hiện tại đang bày ra cũng đủ khủng bố rồi.” Một vài nhân vật cổ xưa đang cảm thán.
Phía Vạn Hoàng Linh Sơn cũng có tiếng phượng hoàng reo dài, mấy chục vạn hoàng điểu bay lên trời, chở theo từng vị cường giả Vạn Hoàng Linh Sơn khí tức cường đại, đôi cánh nhấc lên gió lốc, đánh xơ xác tầng mây trên trời cao.
Các lão tổ chí tôn của Vạn Hoàng Linh Sơn nhóm cũng rời núi, nơi đi qua, hư không đều bốc cháy, bắt đầu sụp xuống.
Khí tức kia khiến rất nhiều người chung quanh đều hít thở không thông.
Phía Kỳ Lân Cổ Động có mây tía tràn ngập, từng vị cường giả cưỡi trên người kỳ lân thú, khí tức mạnh mẽ tuyệt đối, sẵn sàng chiến đấu.
Mấy mạch động chủ Kỳ Lân Cổ Động hiện thân, còn có chí tôn cổ tổ cũng xuất hiện, mây tía mênh mông cuồn cuộn ba vạn dặm, nhuộm đẫm toàn bộ trời cao thành một mảnh tử hà.
Còn ở chốn Thượng Cổ Ngạc Hồ, trong một đầm lầy vô tận, từng con cá sấu hung ác ghê gớm xuất hiện, mỗi một con đều có lân giáp dày đặc, đôi mắt đỏ rực.
Mạch Thái Cổ hoàng tộc này không thích hóa hình, thích lấy sức mạnh nguyên thủy để xé rách thân thể kẻ địch rồi cắn nuốt vào bụng.
Lúc này, nếu có người đứng ở bên ngoài Thượng Cổ Ngạc Hồ để xem thì sẽ chấn động phát hiện, vô số con Cổ Ngạc chi chít đã hiện lên trong đầm lầy.
Nhìn sơ qua một lượt thì cứ như một mảnh đất đang di động!
Càng làm người ta hoảng sợ là trong đó có một ít Cổ Ngạc dài đến ngàn trượng, tựa như một dãy núi màu đen đang di động.
Đó là cổ tổ chí tôn của Thượng Cổ Ngạc Hồ, sống được vô số năm tháng, mang theo cảm giác hung khí ngập trời, mỗi một lần di động đều làm mặt đất run lên ba cái.
Có thể nói, bỏ qua những thế lực bất hủ khác, chỉ ba Thái Cổ hoàng tộc này liên hợp với nhau thì đã vô cùng khủng bố, quả thực có thể dễ dàng công hãm một thế gia bất hủ.
“Lúc này, Quân gia thật sự gặp nguy hiểm...” Trong một đại giáo bất hủ, có tồn tại cổ xưa đang nói khẽ.
Đây là Nhân Tiên Giáo, một đại giáo vô cùng cổ xưa, nội tình thâm hậu, đứng sừng sững trên Tiên Vực vô số năm.
Nhưng mặc dù là đại giáo bất hủ này, sau khi cảm ứng được quân đội của bốn Thái Cổ hoàng tộc thì trong mắt cũng hiện ra chấn động.
Ông ta suy nghĩ, nếu mục tiêu của bốn Thái Cổ hoàng tộc này là Nhân Tiên Giáo thì bọn họ có thể chống chọi được sao?
Bên kia, trong Ma Tiên Bảo của Ma Tiên Giáo cũng có cổ lão đang cảm thán.
“Quả nhiên thế lực của Thái Cổ hoàng tộc thật khủng bố, hơn nữa đây còn không phải toàn bộ nội tình nếu bọn họ, Quân gia có thể chống chọi được không?”
Một tồn tại cổ xưa còn lại của Ma Tiên Giáo nói: “Chúng ta có nên tham gia hay không?”
“Tạm thời không cần, tuy con bé Tiểu Ma Tiên kia có quan hệ tốt với Thần Tử Quân gia, nhưng trận chiến này liên quan quá sâu xa, nếu lúc này tham gia thì họa phúc khó dò.”
Bởi vì Tiểu Ma Tiên, Ma Tiên Giáo và Quân gia xem như có chút giao tình, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi.
Bất hủ chiến liên lụy quá nhiều, hơn nữa còn là bảy thế lực bất hủ cùng nhằm vào Quân gia.
Cho dù mạnh như Ma Tiên Giáo cũng không dám tùy ý nhúng tay vào trong đó.
Lỡ như đến lúc đó bọn họ tham gia bất hủ chiến, sau đó Quân gia bị hủy diệt, vậy Ma Tiên Giáo bọn họ nhất định sẽ bị tính sổ sau.
Cũng không phải tất cả thế lực bất hủ đều nguyện ý trợ giúp Quân gia không điều kiện như Khương gia. Ngoài ra, các thế lực Hoang Cổ Cơ gia, Hoang Cổ Diệp gia cũng đứng xem, không hành động thiếu suy nghĩ.
Nghiêm khắc mà nói, một ít hậu bối của hai nhà cũng có chút cọ xát với Quân Tiêu Dao. Nhưng trong mắt các đại nhân vật thì loại ân oán nhỏ này cũng không đáng kể.
Còn nữa, tuy Cơ gia và Diệp gia không có quá nhiều giao tình với Quân gia, nhưng ít ra cũng đều thuộc về Hoang Cổ thế gia Nhân tộc, nếu họ trợ giúp Thái Cổ hoàng tộc để đối phó Hoang Cổ thế gia cũng là Nhân tộc thì có chút không ổn.
Còn bắc địa Vương gia là do Vương Nguyên Bá quá tức giận ghen ghét, mà bọn họ vốn cũng có thù oán với Quân gia.
Đọa Thần Cung càng không có đại nghĩa nhân tộc gì, bọn họ vốn là một trong những nguồn cội của ma đạo.
Còn về phần Thánh Giáo, nghe đồn bọn họ không phải là thế lực bản thổ của Hoang Thiên Tiên Vực, là có tồn tại cường đại truyền giáo đến, cuối cùng cắm rễ ở Hoang Thiên Tiên Vực, thành lập Thánh Giáo.
Cho nên ba thế lực bất hủ này liên thủ với Thái Cổ hoàng tộc cũng không có chút áp lực tâm lý nào. Đối bọn họ mà nói, Quân gia nhất định phải bị huỷ diệt!
Ngoài ra, ở Bàn Võ Thần Triều, Bàn Võ thần chủ cũng đang quan sát tình hình.
“Hừ, phong thuỷ thay phiên luân chuyển, lúc trước Quân gia đoạt mất Bàn Hoàng Kiếm của ta, hiện giờ cũng bị đám người kia vây công.” Trong mắt Bàn Võ thần chủ hiện ra một tia vui sướng khi người gặp họa.
Nhưng tưởng tượng đến người nào đó, sắc mặt Bàn Võ thần chủ cũng có chút khó chịu.
“Nhưng thiên phú thực lực của tiểu tử Quân Tiêu Dao kia thực sự yêu nghiệt, ánh mắt nữ nhi cũng không sai.” Bàn Võ thần chủ lẩm bẩm.
Nữ nhi mà ông ta nói tất nhiên là Võ Minh Nguyệt, hiện tại cũng đã bước lên đế lộ.
Tuy rằng Bàn Võ thần chủ có oán trách Quân gia, nhưng ông ta cũng không chuẩn bị tham chiến đối phó Quân gia.
Tuy Bàn Võ Thần Triều cũng là bất hủ thần triều, nhưng cả đế binh Bàn Hoàng Kiếm cũng bị Quân gia cướp đi, tổng thể thực lực xem như đứng chót trong các thế lực bất hủ.
Cho nên Bàn Võ thần chủ cũng chỉ có thể làm quần chúng, chứng kiến kết cục trận chiến này.
Hết chương 633.
Chương 634
Bên kia, trong hư không của Thánh Linh Thư Viện có hai bóng người xuất hiện. Một vị lão giả trong đó chính là đại trưởng lão của thư viện, nam tử trung niên còn lại là viện trưởng pf thư viện.
“Bảy thế lực bất hủ liên thủ khởi xướng bất hủ chiến, sợ là Quân gia có chút quá sức.” Đại trưởng lão lắc đầu và nói.
“Vĩnh viễn đừng xem thường nội tình của Quân gia.” Viện trưởng thư viện thở dài và nói.
“Hả, hay là Quân gia có khả năng chống cự công phạt của bảy thế lực bất hủ liên thủ?” Đại trưởng lão kinh ngạc nói.
“Ta cũng không biết, nhưng có thể xác định là, bảy đại thế lực đều phải trả cái giá đắt mà xưa nay chưa từng có.” Viện trưởng thư viện nỉ non.
“Vậy chúng ta có nên...” Đại trưởng lão muốn nói lại thôi.
Dù sao Quân Tiêu Dao còn có một thân phận, đó là Thánh Tử của Thánh Linh Thư Viện bọn họ.
“Thánh Linh Thư Viện chúng ta là thư viện dạy học và giáo dục, không thích hợp tham dự chiến tranh, nhưng... xem tình huống trước đi, nói không chừng không cần chúng ta ra tay thì sao?” Viện trưởng thư viện lắc đầu và nói.
Cũng không phải ông ta nhát gan hay cái gì. Tuy Thánh Linh Thư Viện có nội tình thâm hậu, nhưng nghiêm khắc mà nói, cũng chỉ là một thư viện mà thôi.
Hậu bối trẻ tuổi chiếm đa số, thực lực tổng thể cũng không có khả năng so sánh với thế lực bất hủ chân chính.
“Không cần ra tay, ý viện trưởng là...” Đại trưởng lão nhìn về một hướng khác.
Hướng đó là dẫn đến Thanh Châu, mà Thanh Châu là nơi đóng trú của Khương gia.
Không chỉ có là Thánh Linh Thư Viện, thế lực khắp Hoang Thiên Tiên Vực cũng đưa mắt nhìn về hướng Khương gia.
Dù sao Quân gia bị bảy thế lực vây công, nếu nói có thế lực bất hủ nào sẽ vô điều kiện sóng vai chiến đấu với Quân gia, vậy chỉ có thể là Hoang Cổ Khương gia.
Hai nhà gần như mặc chung một cái quần, một bên vinh quang thì cả hai cùng hưởng, một bên tổn hại thì cả hai cùng chịu.
Mà lúc này, trên không tộc địa Khương gia cũng có vài bóng người khí tức mạnh mẽ tuyệt đối đang đứng sừng sững trong hư không.
Trong đó có cả ông ngoại của Quân Tiêu Dao, Khương Đạo Hư.
Nhưng lúc này Khương Đạo Hư đã tinh thần sáng láng, đôi mắt như sao trời, đâu còn có phía trước ốm yếu bộ dáng.
Sau khi luyện hóa Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo mà Quân Tiêu Dao đưa cho, căn bệnh của Khương Đạo Hư cũng hoàn toàn khôi phục, lúc này khí tức đã đạt tới lúc mạnh nhất.
“Đạo Hư, ngươi thấy trận chiến này thế nào?” Một bà lão tản ra khí tức chí tôn hỏi.
“Thấy thế nào? Các ngươi không rõ nội tình của Quân gia sao?” Khương Đạo Hư cười nhạt, vẻ mặt rất thong dong.
“Này... Chúng ta thật sự không rõ lắm, dù sao vũng nước Quân gia này quá sâu, không biết có bao nhiêu lão quái vật được chôn ở các cấm địa, có lẽ cả người của Quân gia cũng đã quên.” Bà lão kia cười khổ lắc đầu.
Trước kia không phải chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Có cường giả cổ xưa của Quân gia thức tỉnh từ trầm miên, thậm chí cả Quân gia cũng không rõ cường giả nhảy ra từ góc nào đó này là nhân vật đến từ kỷ nguyên nào.
Từ điểm này có thể nhìn ra rốt cục Quân gia cường thịnh đến mức nào, truyền thừa qua vô số năm mà vẫn chưa bao giờ suy sụp.
“Chúng ta tạm thời đứng xem đi, nói không chừng đám lão già Quân gia kia còn không thích Khương gia chúng ta nhúng tay vào việc này thì sao?” Khương Đạo Hư cười than và lắc đầu.
Khương gia không chuẩn bị lập tức ra tay tham gia, mà là đứng xem tình hình. Đương nhiên, nếu chiến cuộc thật sự xảy ra biến cố gì, Quân gia ứng phó không được thì tất nhiên Khương gia không có khả năng thờ ơ.
Tuy người của Khương gia nghĩ như vậy, nhưng người ngoài lại không cho là thế.
“Chậc chậc, không ngờ cả Khương gia cũng không có chút động tĩnh nào.”
“Cũng không thể trách Khương gia a, nếu chỉ là một hai thế lực bất hủ thì Khương gia cũng có thể nhúng tay, nhưng hiện tại có tối bảy thế lực bất hủ, ai dám xen vào chứ?”
“Cũng phải, chỉ là lần này Quân gia sẽ gặp khó khăn rồi đây.”
Toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, rất nhiều đại nhân vật thế lực cổ xưa đều dùng thần niệm để giao lưu với nhau.
Mà cùng lúc đó, bốn mạch Thái Cổ hoàng tộc thế lực đã tiến quân mãnh liệt nhắm vào Hoàng Châu.
Quân gia cũng bắt đầu tổng động viên. Trong hư không, một nam tử trung niên dáng người vĩ ngạn hiện lên. Đó là gia chủ đương đại của Quân gia, nhị thúc của Quân Tiêu Dao, Quân Vô Ý.
Quân Vô Ý đứng sừng sững trên hư không, ánh mắt hờ hững. Tuy ông không phải kẻ mạnh nhất Quân gia, nhưng lại là người trù tính chung cho cả gia tộc.
Hiện giờ bùng nổ bất hủ chiến, ông là gia chủ của Quân gia, tất nhiên phải là người đầu tiên bước ra.
“Nhị thúc...” Nhìn thấy Quân Vô Ý hiện thân, Quân Tiêu Dao cũng lẩm bẩm.
Vị này nhị thúc Quân Vô Ý, tuy không có thực lực cường đại, thiên tư yêu nghiệt như phụ thân hắn là Quân Vô Hối, nhưng lại mạnh ở tính cách trầm ổn, không cao ngạo không nóng nảy, bởi vậy được chư vị lão tổ lựa chọn, trở thành gia chủ đương đại của Quân gia.
Còn về gia chủ đời sau của Quân gia thì không có gì khó đoán. Trừ phi Quân Tiêu Dao không muốn đảm nhiệm, nếu không vị trí gia chủ nhất định sẽ thuộc về hắn.
“Xem ra là Quân gia ta sống kín tiếng nhân nhượng lâu quá nên thế nhân cho rằng mũi thương của Quân gia đã không còn sắc nhọn nữa.”
“Một khi đã vậy, hãy để thế nhân biết được, ngoài Thất Đại Bất Khả Tư Nghị ra thì còn có Đại Bất Khả Tư Nghị thứ tám.”
“Đại Bất Khả Tư Nghị thứ tám chính là Quân gia ta!”
Ngay khi tiếng nói của Quân Vô Ý vừa dứt, ông giơ tay lên, một cái kèn đen nhánh lây dính máu tươi loang lổ hiện lên. Khi nhìn thấy kèn này, những đại nhân vật của các thế lực còn lại đứng xa xem xét đều hít thở không thông.
Chỉ có một ít hoá thạch sống bối phận rất cổ xưa rồi mới biết đây là thứ gì.
“Đây là... Diệt Thế Hào Giác, xem ra Quân gia cũng muốn đánh thật rồi!”
Nhìn thấy kèn này, rất nhiều cổ lão đều điên cuồng hít một hơi, trong mắt hiện ra chấn động khôn kể.
“Khi Quân gia thổi lên Diệt Thế Hào Giác, chính là lúc Quân gia muốn huyết tẩy thiên địa, cho dù tồn tại nào muốn ngăn cản Quân gia cũng sẽ bị đánh thành tro tẫn!” Trong đôi mắt một vị cổ lão lộ ra sự ngưng trọng và kiêng kỵ sâu sắc.
Hết chương 634.
Chương 635
Diệt Thế Hào Giác của Quân gia càng có sức đe dọa hơn cả Chiến Tranh Long Kỳ của Tổ Long Sào, Hám Thiên Chiến Cổ của Vương gia.
Ô...
Gia chủ đương đại của Quân gia - Quân Vô Ý, thổi lên Diệt Thế Hào Giác.
Chỉ thoáng chốc, tiếng kèn thê lương truyền khắp toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, không chỉ như thế, thậm chí còn lan đến các Tiên Vực gần đó.
Một ít tồn tại cổ xưa ở các Tiên Vực khác như bị sợ hãi, ánh mắt mang theo chấn động, nhìn về hướng Hoang Thiên Tiên Vực.
“Âm thanh kia là Diệt Thế Hào Giác của Quân gia, không biết lại có bao nhiêu thế lực sắp bị huỷ diệt...”
“Kèn vừa vang lên thì thiên địa trầm luân, không ai có thể kháng cự quân tiên phong của Quân gia...”
Giờ khắc này, rất nhiều đại nhân vật cổ xưa của các Tiên Vực đều đưa mắt nhìn về hướng Hoang Thiên Tiên Vực.
Có thể nói bất hủ chiến lần này bị toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực chú ý đến!
Tiếng kèn thê lương của Diệt Thế Hào Giác truyền khắp toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, thậm chí là Cửu Thiên Tiên Vực.
Sau khi Quân Vô Ý thổi lên kèn đầu tiên, toàn bộ Hoàng Châu của Quân gia có trận pháp khủng bố xuất hiện, trận văn lấy đơn vị hàng tỉ hiện lên trên trời cao và mặt đất, chúng đan chéo lại với nhau.
Đây là một trận pháp vô cùng to lớn, phạm vi của nó gần như bao trùm toàn bộ Hoàng Châu.
Sông ngòi núi non đều như hóa thành một phần của trận pháp này, khi cảm nhận được uy năng của nó, rất nhiều tồn tại cổ xưa đều cảm giác da đầu tê dại.
“Đây là... Thái Cổ Đệ Tam Sát Trận!” Rất nhiều đại nhân vật sống vô số năm lộ ra vẻ mặt chấn động, kinh hồn khiếp vía.
Hóa ra trận pháp hộ tộc của Quân gia là Thái Cổ Đệ Tam Sát Trận trong truyền thuyết.
Đây là sát trận khủng bố đứng thứ ba từ cổ chí kim được truyền từ thời Thái Cổ. Mà nghe đồn sát trận thứ nhất và thứ ba đã hoàn toàn thất truyền, mặc dù ngẫu nhiên xuất hiện, cũng chỉ là một góc sát trận tàn khuyết mà thôi.
Nhưng lúc này, đệ tam sát trận mà Quân gia tung ra lại là bản hoàn chỉnh, uy năng đủ để nghịch phạt chí tôn!
“Quá khủng bố, dùng Thái Cổ Đệ Tam Sát Trận hoàn chỉnh làm đại trận hộ tộc, đây là nội tình của Quân gia sao?” Rất nhiều đại nhân vật các thế lực bất hủ đều đang kinh hô.
Mặt khác tạm thời đừng bán đến, chỉ Thái Cổ Đệ Tam Sát Trận này thôi thì thế lực bất hủ không cách nào có được.
Phải biết rằng, số lượng tài nguyên hao phí để bố trí Thái Cổ Đệ Tam Sát Trận này d94 là không thể đo lường, huống chi phạm vi bao trùm của đệ tam sát trận là toàn bộ Hoàng Châu.
Thủ đoạn này thật sự làm những đại nhân vật thế lực bất hủ đó đều cảm thấy da đầu tê dại.
“Thì ra đại trận hộ tộc của Quân gia ta là Thái Cổ Đệ Tam Sát Trận.” Quân Tiêu Dao thấy tình cảnh này thì cũng tấm tắc cảm thán.
Sát trận khủng bố thứ ba từ xưa đến nay, chỉ sợ các thế lực bất hủ Tổ Long Sào còn chưa đánh tới tộc địa Quân gia thì đã tổn thất một số lượng lớn lực lượng rồi.
Nhưng Thái Cổ Đệ Tam Sát Trận này cũng chỉ là một góc núi băng của nội tình thuộc về Quân gia mà thôi. Tiếp theo, Quân Vô Ý lại thổi lên kèn thứ hai.
Lần này, hư không phía trên Quân gia trực tiếp vỡ ra, bốn quân đội số lượng khổng lồ thổi quét trời cao lao đến. Đó là Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn của Quân gia.
Ngày trước, Quân Tiêu Dao từng gấp rút tiếp viện Chu Tước Cổ Quốc, cũng triệu tập bốn vạn Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn.
Nhưng hiện tại, nhân số của mỗi một đội quân trong Tứ Vệ đang lao ra từ hư không đều lên đến trăm vạn!
Một trăm vạn Phong Ảnh vệ!
Một trăm vạn Ngự Lâm vệ!
Một trăm vạn Hỏa Kỵ vệ!
Một trăm vạn Sơn Thần vệ!
Bốn đại quân trăm vạn dốc toàn bộ sức mạnh, tinh kỳ phấp phới, binh qua cùng reo, chiến ý thiêu đốt cả vòm trời!
Hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, là một quân đội khủng bố đấu thiên chiến địa!
“Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn nguyện vì Quân gia vượt lửa quá sông, nơi binh phong của Quân gia quét qua, không còn một ngọn ngọn cỏ!”
Thủ lĩnh bốn quân đều là cường giả Thánh Chủ, ngửa mặt lên trời gào rống, chiến ý làm tan nát cả trời!
Bốn trăm vạn người cùng rống lên, thiên địa chấn động!
“Khủng bố, quá khủng bố, Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn của Quân gia lại cường đại đến mức này!” Bên ngoài Hoàng Châu, rất nhiều thế lực đều đang đứng xem.
Trước đó Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn của Quân gia cũng rất có danh khí ở Hoang Thiên Tiên Vực. Chẳng qua tất cả mọi người không nghĩ tới nhân số của Tứ Vệ lại nhiều như vậy.
Dưới thế lực bất hủ, bốn quân đội này gần như vô địch, có thể huyết tẩy bất cứ thế lực nào.
Nhưng còn chưa kết thúc, Quân Vô Ý thổi Diệt Thế Hào Giác lên lần thứ ba.
Hư không lại vỡ nứt, một chi đội trang nghiêm trầm mặc yên lặng đạp gót sắt bước ra.
“Hả? Đó là cái gì, Quân gia còn có quân đội sao?”
“Là Bộ đội, khí tức của chi đội này còn mạnh hơn cả Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn vừa rồi nữa!”
Ánh mắt mọi người đều bắn về hướng đội quân đó, nhân số của đội quân này không nhiều lắm, chỉ khoảng mười vạn người, nhưng khí tức ai ai cũng vô cùng khủng bố.
Họ đang cưỡi sinh linh thuần huyết, cầm trong tay cổ thánh binh, tu vi yếu nhất trong đó cũng đạt tới tu vi Thiên Thần cảnh.
Thủ lĩnh tiểu đội mấy ngàn người đều là cấp bậc chuẩn thánh, mấy trăm đại đội trưởng là Thánh Nhân, năm thống lĩnh cầm đầu đều là cấp bậc chuẩn chí tôn.
“Càn Thiên Thánh Vệ của Quân gia nghe lệnh, có kẻ địch xâm phạm Quân gia ta, phải làm thế nào?!” Một thống lĩnh chuẩn chí tôn cầm đầu lớn tiếng quát to.
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
Mười vạn quân sĩ hò hét, sát ý lay động tận trời, khí tức kinh khủng kia đã sắp khiến khung trời tan nát!
Cảm nhận được khí tức kinh khủng này, rất nhiều thế lực bất hủ bốn phương tám hướng đều hít hà một hơi.
“Đó chẳng lẽ là Càn Thiên Thánh Vệ của Quân gia trong truyền thuyết, tuy nhân số không nhiều lắm, nhưng lại vô cùng hoàn mỹ, có thể nói là một quân đội vô địch!”
“Quân đội của các Thái Cổ hoàng tộc như Tổ Long Sào cũng rất khủng bố, nhưng so với Càn Thiên Thánh Vệ của Quân gia thì cảm giác không tính là gì.”
Quân gia thổi Diệt Thế Hào Giác lên ba lần, nội tình lộ ra cũng đã khiến vô số thế lực bất hủ kinh hãi.
Nhưng sự chấn động còn chưa kết thúc, Quân Vô Ý thổi vang Diệt Thế Hào Giác lên lần thứ tư!
Hết chương 635.