Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 651

Nếu không phải bị buộc bất đắc dĩ, bọn họ sẽ không xin Cổ tổ của Vương gia thức tỉnh.

“Ai... Vì sao các ngươi...”

Trên khuôn mặt trải rộng nếp nhăn của Cổ tổ của Vương gia hiện đầy sự nặng nề. Lão cũng không nghĩ tới, đối thủ của Vương gia lại là Hoang Cổ Quân gia.

Nhưng hiện giờ trận đại chiến đã bùng nổ, Vương gia không còn đường lui nào nữa rồi.

Thân là cổ tổ của Vương gia, lão cũng chỉ có thể cúc cung tận tụy vì Vương gia, phát ra chút năng lượng cuối cùng còn lại. Nếu không chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn Vương gia bị huỷ diệt sao?

“Một khi đã vậy, để ta tới gặp Quân gia - Đại Bất Khả Tư Nghị thứ tám trong truyền thuyết này đi!”

Trong đôi mắt vẩn đục lờ mờ của cổ tổ Vương gia đột nhiên bắn ra ánh sao xưa nay chưa từng có!

Khí tức của lão bắt đầu liên tục leo lên, như con rồng ngủ say vừa thức tỉnh.

Trong nhất thời, thiên địa dao động, hoàn vũ chấn động, từng ngôi trời sao thiên ngoại cũng đang run rẩy, dường như muốn rơi xuống.

Cho dù là chư tổ Quân gia sao đang sát phạt trên trời cũng lộ ra một tia kinh sắc.

“Là lão gia đó, lão ta còn sống luôn à?” Có một ít lão tổ Quân gia cũng quen biết cổ tổ này của Vương gia, một nhân vật khủng bố đã sống rất nhiều kỷ nguyên.

Rất nhiều người đều cho rằng lão đã ngã xuống, không ngờ lại bị phong ấn trong tiên nguyên, kéo dài thọ mệnh như vậy.

Cổ tổ của Vương gia chậm rãi thò bàn tay ra, cứ như che trời mà ôm lấy nhật nguyệt trời sao.

Cảm nhận được uy năng kinh khủng này, vẻ mặt Quân Tiêu Dao cũng hơi thay đổi. Tuy rằng mục tiêu của cổ tổ Vương gia là Quân gia, nhưng trên đường sẽ xuyên qua nơi này.

Hiển nhiên là muốn dùng một chưởng dẹp tan Quân Tiêu Dao và đại quân Quân Đế Đình.

“Si tâm vọng tưởng!” Trong mắt Quân Tiêu Dao lóe lên tia lạnh lẽo.

Bên kia, nhìn thấy Cổ tổ của Vương gia ra tay, trên gương mặt Thập Bát Tổ cũng không có biến hóa quá lớn.

Nếu là Hỗn Độn Đạo Tôn gia nhập bất hủ chiến thì những vị kia cũng có thể cảm ứng được, hẳn sẽ thức tỉnh thôi.

Ngay khi Thập Bát Tổ nghĩ như vậy trong lòng, trong tổ từ của Quân gia lại có thần quang ngập trời đang kích động.

Bùn đất sâu trong tổ địa lại bị xốc lên, ba bóng người bò ra từ trong đó, trên người dính đầy bụi đất.

Khác với sự uy nghiêm trang trọng của cổ tổ Vương gia khi xuất hiện, ba bóng người này giống như vừa trộm mộ xong rồi bò ra từ trong đó vậy.

Đây là hai lão giả và một bà lão, đó chính là Đệ Thập Tổ, Đệ Cửu Tổ và Đệ Bát Tổ của Quân gia.

Cửu Tổ và Thập Tổ đều có tu vi Tạo Hóa Thần Tôn. Mà thực lực của Bát Tổ càng mạnh, cũng đã tới cấp bậc Hỗn Độn Đạo Tôn!

“Dám ra tay với Quân gia ta, tìm đường chết!”

Bát Tổ phủi phủi bụi đất trên người, nhìn về phía bàn tay khổng lồ che trời mà đến kia, ông ta cũng thò một ngón tay ra.

Chỉ thoáng chốc, hư không cuồng bạo sôi trào, khí hỗn độn vô tận tràn ngập, cứ như đi tới thuở ban sơ khai thiên lập địa.

Một Hỗn Độn Cự Chỉ ầm ầm điểm ra, hư không bị chấn nát, vạn dặm núi sông hỏng mất.

Mà ngón tay khổng lồ kia lại va chạm với bàn tay của Cổ tổ Vương gia.

Chỉ thoáng chốc, trời sụp đất nứt, cứ như hai khối đại lục va chạm vào nhau, bắn ra hàng vạn gợn sóng!

Một tiếng kêu rên mơ hồ truyền ra, Cổ tổ của Vương gia lui lại phía sau mấy bước, trái lại Bát Tổ Quân gia không lùi lại bước nào!

“Đó là... Bát Tổ của Quân gia, Quân Thiên Mệnh, quả nhiên hắn bị đánh thức rồi!”

Một ít hoá thạch sống của thế lực bất hủ lộ ra chút kinh hãi.

Bọn họ biết tên của Bát Tổ Quân gia là Quân Thiên Mệnh, thực lực cực mạnh.

Hơn nữa đều là Hỗn Độn Đạo Tôn, nhưng ông ta và Cổ tổ của Vương gia lại bất đồng, khí tức sinh mệnh tràn đầy, làn da sáng loáng như trẻ con, căn bản không có chút già nua nào. Có chênh lệch ra lớn với dạng Hỗn Độn Đạo Tôn gần đất xa trời như Cổ tổ của Vương gia.

“Quân Thiên Mệnh...” Cổ tổ của Vương gia mang đầy ngưng trọng mà nói.

Vương gia có lão làm nội tình, tất nhiên Quân gia cũng có Hỗn Độn Đạo Tôn, nếu không thì sao có thể trường thịnh không suy ở Tiên Vực.

“Thiên Mệnh lão tổ...”

Dù là Thập Bát Tổ cũng phải hơi chắp tay, so với Quân Thiên Mệnh, ông ta còn nhỏ hơn mấy thế hệ.

“Ha hả, hiện tại cả con chó con mèo nào cũng dám trêu chọc Quân gia ta.” Quân Thiên Mệnh cười lạnh.

Khí tức Hỗn Độn Đạo Tôn này giống như Định Hải Thần Châm, trấn áp cả chiến trường bất hủ chiến.

“Sao lại là cục diện này!” Một ít tu sĩ của Vương gia không thể tin được.

Cổ tổ của Vương gia bọn họ lại bị Bát Tổ Quân Thiên Mệnh của Quân gia đẩy lui, cứ như vậy, bọn họ còn có hy vọng sao?

Trong mắt Vương Nguyên Bá cũng mơ hồ hiển lộ ra một tia tuyệt vọng.

Thật sự không thể chiến thắng Quân gia sao?

Lúc này, Sát Tổ của Đọa Thần Cung cũng quát lạnh một tiếng: “Thỉnh Sát Tôn đại nhân giáng thế!”

Trong tổ địa của Đọa Thần Cung có trận văn ma đạo hiện lên, có huyết hà đầy trời.

Chỉ vào lúc nguy cơ cực độ, trận pháp ma đạo kia mới vận chuyển, khiến Sát Tôn trầm miên thức tỉnh giáng thế.

Ầm ầm ầm!

Vòm trời phủ đầy mây máu, huyết lôi kinh thế, một bóng người đạp lên thây sơn biển máu bước đến.

Đó là một nam tử trung niên mặc áo giáp huyết sắc, tràn ngập khí tức cổ xưa, nhưng trong đôi mắt đỏ tang thương lại biểu hiện tuổi tác của ông ta tuyệt đối không trẻ như bề ngoài.

Đây là nội tình của Đọa Thần Cung, một vị Sát Tôn cấp bậc Hỗn Độn Đạo Tôn!

“Ai dám chọc Đọa Thần Cung ta!” Sát Tôn Đọa Thần Cung quát lạnh, sát ý đủ để làm đông lại bầu trời vô tận.

“Lại một vị Hỗn Độn Đạo Tôn!”

Bát phương chấn động, quần hùng kinh sợ.

Trận bất hủ chiến này đã thật sự đạt tới cao trào, gay cấn!

Càng làm mọi người khiếp sợ còn ở phía sau.

Long Hàn Chí Tôn của Tổ Long Sào cũng đang triệu hoán nội tình của mình.

“Thỉnh lão Thanh Long đại nhân giáng thế!”

Một Thanh Long cổ xưa thức tỉnh từ trầm miên, thân thể giống như vạn dặm núi non uốn lượn. Nó hơi nghiêng người, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực như run lên ba cái.

“Lão đầu Thanh Long của Tổ Long Sào cũng đã thức tỉnh.”

Hết chương 651.
Chương 652

Phía Tổ Long Sào có long khí sôi trào, mặt đất vạn trượng rạn nứt.

Một ít cường giả thế lực bất hủ hơi hiểu biết nội tình cũng giật mình mà giật giật mí mắt.

Đây tuyệt đối là một sinh linh khủng bố, tu vi đạt tới cảnh giới Hỗn Độn Đạo Tôn.

Ngoài ra, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ đều có sinh linh cổ tổ cấp bậc Hỗn Độn Đạo Tôn sống lại.

Có thể nói, bất hủ chiến tới tình trạng này đã hoàn toàn gay cấn, không còn chút khả năng hòa hoãn nào.

Không phải Quân gia chết thì chính là bảy thế lực bất hủ bọn họ vong.

Cho nên căn bản không có khả năng nương tay, các loại nội tình đều đã xuất hiện.

Có một ít nội tình không đến thời điểm cuối cùng thì không có khả năng lấy ra. Ví dụ như Cổ tổ của Vương gia, ra tới hoạt động một lần thì khí huyết thọ nguyên sẽ giảm bớt đi rất nhiều.

Nhưng hiện tại, chỉ cần có thể huỷ diệt Quân gia thì sao cũng được cả.

“Chậc chậc, nhiều Hỗn Độn Đạo Tôn như vậy hiện thân, sợ là Bát Tổ Quân gia cũng chịu không nổi ấy chứ.” Một vài người nhìn về phía Quân gia.

Sở dĩ bọn họ không cho rằng Quân gia còn có lão tổ hiện thân, là bởi vì nghe đồn những lão tổ xếp hạng càng cao của Quân gia cũng không được chôn trong tổ từ của Quân gia.

Cho nên lúc này căn bản không có khả năng hiện thân.

Nói cách khác, hiện tại Quân gia chỉ có một vị Hỗn Độn Đạo Tôn, cũng chính là Bát Tổ Quân Thiên Mệnh.

Nhưng ông ta lại phải chống cự mấy vị Hỗn Độn Đạo Tôn tiến công, sao có thể chặn lại nổi?

“Quân gia, cũng đã đến lúc bị huỷ diệt!”

Lão Thanh Long của Tổ Long Sào thò long trảo ra, uy thế kinh khủng kia còn có thể trảo nát cả một sinh mệnh cổ tinh.

Các lão tổ của Thái Cổ hoàng tộc gồm Kỳ Lân Cổ Động cũng ra tay. Còn có Cổ tổ của Vương gia và Đọa Thần Cung Sát Tôn cũng tấn công.

Chỉ có Thánh Giáo, bởi vì là truyền giáo từ Tiên Vực khác nên nội tình không tính quá sâu, bởi vậy không có nội tình cấp bậc Hỗn Độn Đạo Tôn.

Nhìn sáu cường giả Hỗn Độn Đạo Tôn đồng thời ra tay, Quân Tiêu Dao cũng hơi nhăn mày lại. Hắn không biết Bát Tổ có thể chịu đựng được hay không.

Mà Bát Tổ của Quân gia Quân Thiên Mệnh chỉ khoanh tay đứng trên không, nhìn chiêu thức khủng bố tứ phương đánh đến. Uy năng khủng bố đó thật sự có thể trực tiếp hủy diệt toàn bộ Hoàng Châu khỏi bản đồ Tiên Vực!

Nhưng trong mắt Quân Thiên Mệnh không có một chút kiêng kỵ nào, ông ta chậm rãi mở miệng, giọng nói mang theo sự trang nghiêm và tôn sùng.

“Thỉnh pháp chỉ của Đại Đế!

Sau khi tiếng nói của Quân Thiên Mệnh vừa dứt thì trong tổ từ của Quân gia có đế uy hùng hồn đang kích động, có kim quang cuồn cuộn đang sôi trào, uy thế chấn động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực!

“Thật là đế uy khủng khiếp, hay là có thêm đế binh nào nữa?”

“Không, không phải đế binh...”

Tất cả đại nhân vật các thế lực trên Hoang Thiên Tiên Vực đều dán mắt nhìn chằm chằm vào Quân gia, bọn họ muốn biết Quân gia còn có nội tình kinh người gì.

Dưới cái nhìn chăm chú của vạn chúng, trong tổ từ Quân gia có một pháp chỉ kim sắc hiện ra.

Pháp chỉ kia đón gió mà to lên, kim quang lóng lánh, đế uy cuồn cuộn, nháy mắt bay lên trời, cứ như hóa thành một mảnh màn trời kim sắc, che đậy vòm trời Hoang Thiên Tiên Vực.

“Đó... Đó là...”

Giờ phút này, hàng tỉ sinh linh trên Hoang Thiên Tiên Vực đều cảm nhận được sự kinh hãi nằm trong linh hồn, cứ như có một vị thần linh vô thượng thức tỉnh, quan sát bọn họ từ vòm trời.

Pháp chỉ kim sắc kia cứ như một mảnh màn trời kim sắc, trên đó có khắc rõ hai hàng chữ viết.

Thiên Đạo lên ngôi, chỉ là trói buộc!

Thân ta chứng đạo, vạn kiếp thành tiên!

Mỗi một chữ giống như một ngôi sao cổ kim sắc đang chuyển động, tản ra một ý chí cường đại kiệt ngạo khó thuần, nghịch phạt trời xanh!

“Đây là... pháp chỉ do vị đại đế truyền kỳ của Quân gia, Quân Khí Thiên để lại!”

Rất nhiều cổ lão, hoá thạch sống đều nhịn không được mà kinh hô lên, trong mắt xuất hiện ra cảm giác vô cùng chấn động.

Quân Khí Thiên tuyệt đối là nhân vật truyền kỳ của Quân gia, thiên tư yêu nghiệt tuyệt đại tựa như Quân Tiêu Dao của hiện tại, còn về chuyện thiên tư của ông ta yêu nghiệt tới trình độ nào? Cả trời xanh còn phải giáng xuống chứng đạo chi ấn là minh chứng rõ ràng nhất.

Chỉ cần Quân Khí Thiên dung hợp vào thân thì ngày sau gần như là xuôi gió xuôi nước khi tu luyện thành đại đế, sẽ không có bất cứ trở ngại và khó khăn gì.

Thậm chí có người nói, Quân Khí Thiên chính là đại diện của ý chí Cửu Thiên Tiên Vực.

Nhưng điều làm mọi người kinh ngạc chính là, Quân Khí Thiên khi đó còn niên thiếu, tài năng vượt bật đã trực tiếp vứt bỏ chứng đạo chi ấn mà trời xanh giáng xuống, sau đó nói ra câu nói truyền lưu muôn đời này.

Thiên Đạo lên ngôi, chỉ là trói buộc!

Thân ta chứng đạo, vạn kiếp thành tiên!

Sau đó, Quân Khí Thiên cũng thật sự không phụ kỳ vọng của Quân gia, ông ta trở thành đại đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Quân gia, lấy Khí Thiên làm tên, danh hào là Khí Thiên Đại Đế!

Hiện tại, pháp chỉ Quân Thiên Mệnh tung ra chính là pháp chỉ do vị Khí Thiên Đại Đế kia để lại!

Pháp chỉ do đại đế lưu lại có uy năng cường hãn dữ dội, quả thực có thể rung chuyển chư thiên hoàn vũ.

Vô số trời sao thiên ngoại hoàn toàn tan nát thành tro bụi vô tận dưới đế uy khủng bố cuồn cuộn này, hư không run lên như tờ giấy, vô số cái khe không gian tứ tán lan tràn.

Cảnh tượng này tựa như diệt thế, muốn thế gian quay về với hỗn độn!

Điều làm người ta khó có thể tưởng tượng là, chỉ một tờ pháp chỉ thôi mà có uy năng hủy thiên diệt địa như vậy.

Nếu là đại đế chân chính thì sẽ cường hãn đến cỡ nào?

“Khí Thiên Đại Đế sao?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, ngẩng đầu nhìn lên.

Khí Thiên Đại Đế thật sự khiến người ta tôn kính.

Nhưng...

Quân Tiêu Dao mang trong lòng khí phách thiếu niên, trong ngực là vạn trượng hào hùng!

Hắn tin mình sẽ không yếu hơn vị tổ tiên này.

Mục tiêu của hắn là vượt qua!

Sau khi pháp chỉ của Đại Đế được tung ra, các Hỗn Độn Đạo Tôn như Cổ tổ của Vương gia, lão Thanh Long chỉ cảm thấy một luồng đế uy khủng bố cực đoan lật úp đến, muốn hủy diệt bọn họ.

Hết chương 652.
Chương 653

“Không, chỉ là một tờ pháp chỉ, sao lại có thể trấn áp chúng ta!” Lão Thanh Long phát ra tiếng rồng ngâm vang vọng vạn dặm trời xanh, núi sông vô tận cũng vì tiếng rồng ngâm này mà sụp đổ.

Nhưng... Vẫn vô dụng!

Áp lực khủng bố đè xuống, đi kém với quang huy mà pháp chỉ của Đại Đế phát ra, vảy long lân màu xanh trên người lão Thanh Long đều tan nát ra, máu rồng bắn tung tóe.

Thân rồng dài như dãy núi của lão bị trấn rơi xuống mặt đất, làm cuốn lên sương mù mênh mông.

Còn có đám người Cổ tổ của Vương gia, Đọa Thần Cung Sát Tôn cũng phun máu tươi, bị uy thế kinh khủng này chấn động xuất hiện thương thế.

Trên pháp chỉ của Đại Đế, một loạt chữ cổ kim sắc lóe lên ánh thần quang, như từng thanh kiếm trảm thiên quét ngang xuống.

Quân Thiên Mệnh cầm giữ pháp chỉ của Đại Đế, tuy rằng chỉ là một vị Hỗn Độn Đạo Tôn, nhưng lại làm sáu vị Hỗn Độn Đạo Tôn đều ho ra máu lùi lại, cả đám đều bị bị thương.

Đặc biệt là Cổ tổ của Vương gia, vốn dĩ liền khí huyết suy bại, thọ nguyên không còn nhiều, lúc này bị thương càng mệnh như tàn đuốc trong gió, như sắp dập tắt.

“Cổ tổ đại nhân!”

Phía Vương gia, rất nhiều tu sĩ đều đang bi hào, thê thê thảm thảm.

Khóe miệng Vương Nguyên Bá đổ máu, đầu bù tóc rối.

Ông ta không nghĩ tới, Vương gia sẽ rơi vào tình trạng này.

Không nghĩ tới, nội tình của Quân gia sẽ sâu như vậy.

Càng không nghĩ tới là Quân Tiêu Dao và hắn Quân Đế Đình.

Quân Tiêu Dao và Quân gia đều vượt xa dự đoán của Vương Nguyên Bá.

Bên này, Quân Thiên Mệnh nhàn nhạt mà liếc nhìn Cổ tổ của Vương gia một cái, khẽ lắc đầu và nói: “Nếu đã bước nửa người xuống mồ, vậy để bổn tổ tiễn ngươi một đoạn đường!”

Quân Thiên Mệnh thúc giục pháp chỉ của Đại Đế, tập trung công sát Cổ tổ của Vương gia trước.

Cổ tổ của Vương gia ra sức phản kháng, đạo tắc hỗn độn tràn ngập trong hư không, trong tay lão như khống chế uy năng khủng bố làm tan biến cả thiên địa.

Nhưng dưới sự trấn áp Quân Thiên Mệnh và pháp chỉ của Đại Đế, Cổ tổ của Vương gia vẫn không có khả năng xoay chuyển trời đất.

Thân thể lão bắt đầu tan nát, nhưng sau khi vỡ ra, có đạo tắc hỗn độn tràn ngập, cứ như quay ngược thời gian, thân thể lão bắt đầu khép lại.

“Đây là thủ đoạn của Hỗn Độn Đạo Tôn sao?”

Nhìn thấy trạng thái của Cổ tổ Vương gia, rất nhiều người đều kinh hãi. Không hổ là cường giả khủng bố cảnh giới thứ bảy của chí tôn, thủ đoạn này khiến người ta nhìn thôi đã đủ kinh hãi.

“Hừ, hấp hối giãy giụa!”

Quân Thiên Mệnh thấy thế thì trong mắt lại hiện ra một tia chê cười.

Không bao lâu sau, pháp chỉ của Đại Đế lại chấn động.

Thân thể Cổ tổ của Vương gia bắt đầu chia năm xẻ bảy, từng giọt máu đạo tôn rơi xuống, làm tan biến một mảnh sinh linh phía dưới.

“Ta không cam lòng!” Cổ tổ của Vương gia bi phẫn rống giận.

Chẳng những lão bi phẫn vì mình sắp ngã xuống, còn bi phẫn vì kết cục của Vương gia, nếu lão ngã xuống thì Vương gia còn có thể giữ được hay sao?

“Chọc Quân gia ta thì đây là kết cục!” Trong mắt Quân Thiên Mệnh không có chút thương xót nào.

Nếu không giết gà dọa khỉ thì thế nhân còn tưởng rằng Quân gia dễ khinh!

Phụt!

Cuối cùng, dưới uy áp của pháp chỉ Đại Đế, thân thể Cổ tổ Vương gia tan nát ra từng chút một, quy tắc đại đạo vô tận lao ra, sau đó lập tức tan vỡ.

Tu vi tới tình trạng này thì mỗi một tấc thân thể đều ẩn chứa quy tắc.

Nhưng mà pháp chỉ của Đại Đế tỏa ra như kiếm trảm thiên giáng xuống, chặt đứt tất cả những thần liên quy tắc đó, hoàn toàn tuyệt diệt sinh cơ của Cổ tổ Vương gia.

Quy tắc nhục thân và cả quy tắc nguyên thần của lão đều tan rã, như xiềng xích đứt gãy, sinh mệnh bị chung kết!

Cả người Cổ tổ Vương gia đều nổ tung, mảnh không gian kia biến thành hỗn độn hư vô, quy tắc hỗn loạn đứt gãy.

Đây là cảnh tượng đáng sợ khi đạo tôn ngã xuống, thiên địa hỗn loạn, quay về với hư vô.

Khu vực kia biến thành chân không, chứng tỏ sự thật một Hỗn Độn Đạo Tôn đã ngã xuống.

Cổ tổ của Vương gia, thân vong!

Giờ khắc này, tất cả người của Vương gia chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cứ như trời sập.

Nhưng đối với Vương gia tới nói thì đây chính là trời sập, cả cây trụ chống trời cũng đã đổ ngã thì Vương gia bọn họ còn có thể may mắn tồn tại sao?

Trái tim Vương Nguyên Bá run lên bần bật, máu chạy ngược lên, trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi.

Ông ta dán mắt nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, tất cả ngọn nguồn đều là vì Quân Tiêu Dao.

Cảm nhận được sát ý của Vương Nguyên Bá, vẻ mặt của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.

Còn không đợi hắn mở miệng, Phương Tú Nương đã uốn éo eo liễu, phá vỡ hư không, một chưởng giáng thẳng về hướng Vương Nguyên Bá.

Một vị Vô Thượng Huyền Tôn ra tay, tất nhiên Vương Nguyên Bá không có khả năng ngăn cản. Chưa được hai chiêu thì Vương Nguyên Bá đã bị Phương Tú Nương đánh chết giữa một tiếng gào thảm.

“Thật là tự tìm đường chết.” Phương Tú Nương vỗ vỗ tay ngọc, trong đôi mắt xinh đẹp mang theo một tia khinh thường.

Quân Tiêu Dao nhìn tình cảnh này thì khẽ thở dài và nói: “Vương gia, xem như hoàn toàn xong rồi.”

Sắp xong còn không chỉ là Vương gia, tình cảnh của năm Hỗn Độn Đạo Tôn còn lại cũng cực kỳ không ổn.

Quân Thiên Mệnh dựa vào pháp chỉ của Đại Đế là có thể một người áp chế năm người bọn họ. Sau đó Quân Thiên Mệnh bắt đầu nhằm vào tiếp theo người.

Hỗn Độn Đạo Tôn của Thượng Cổ Ngạc Hồ không chống đỡ bao lâu thì cũng cũng nối bước theo vết xe đổ của Cổ tổ Vương gia, sau một tiếng gào rống không cam lòng, thân thể hỏng mất, quy tắc bị chém chết, hoàn toàn thân tử đạo tiêu.

Ngay sau đó là Hỗn Độn Đạo Tôn của Kỳ Lân Cổ Động và Vạn Hoàng Linh Sơn.

Bọn họ cũng không lựa chọn trốn đi, là bởi vì căn bản không còn đường nào để trốn.

Gốc rễ og bọn họ ở Hoang Thiên Tiên Vực, nếu một mình thoát đi, tộc nhân và thế lực bị để lại không phải sẽ xong hết rồi sao. Tuy rằng không phải không có một ít cường giả đỉnh cấp trời sinh tính lạnh nhạt, chỉ chỉ lo thân mình.

Nhưng những cổ tổ Thái Cổ hoàng tộc đó rất coi trọng huyết mạch kéo dài, tất nhiên bọn họ không có khả năng trơ mắt nhìn huyết mạch bổn tộc hoàn toàn bị cắt đứt.

Do đó dẫn tới kết quả là, Hỗn Độn Cổ Tổ hai mạch Thái Cổ hoàng tộc cũng ngã xuống.

Hết chương 653.
Chương 654

Trong nháy mắt, chỉ còn lại hai vị Hỗn Độn Đạo Tôn là lão Thanh Long của Tổ Long Sào và Sát Tôn của Đọa Thần Cung.

“Xong rồi...”

Mà phía trên trời sao, đám người Long Hàn Chí Tôn thấy tình cảnh này thì trái tim cũng lạnh lẽo. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Thái Cổ hoàng tộc bọn họ đã mất đại thế.

Trong trận bất hủ chiến này, cán cân thắng lợi đã nghiêng về hướng Quân gia.

“Quân gia, thật sự không thể trêu chọc...”

“Khó trách được gọi là Đại Bất Khả Tư Nghị thứ tám, thật sự khiến người ta mở rộng tầm mắt...”

“Hơn nữa ta cảm thấy hình như đây không phải toàn bộ nội tình của Quân gia...”

“Không hổ là thực lực truyền thừa vô số kỷ nguyên, bất hủ chiến lần này hạ màn, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực còn có thế lực bất hủ nào dám trêu chọc Quân gia?”

thế lực bất hủ khắp nơi trên Hoang Thiên Tiên Vực đều đang cảm thán, vừa kiêng kỵ, lại có một tia kính sợ Quân gia.

Ngay khi Quân Thiên Mệnh muốn ra tay lần nữa, hoàn toàn chấm dứt trận bất hủ chiến lần này thì đột nhiên, đáy lòng ông ta chợt sinh ra một cảm giác nguy hiểm khó hiểu.

Ánh mắt Quân Thiên Mệnh lập tức lạnh xuống, ông ta nhìn ra xa, hình như xuyên thấu qua hư không vô tận, thấy được cảnh tượng trên Tiên Vực khác.

“Các ngươi thật sự dám à?” Trong mắt Quân Thiên Mệnh lóe lên sự lạnh lẽo cực đoan.

“Hả, đây là chuyện gì?”

Rất nhiều cổ lão và đại nhân vật cũng mơ hồ cảm giác được một tia không thích hợp. Mọi người ở đây nghi hoặc đến cực điểm.

Sâu trong trời sao xa xôi, trên một mảnh Tiên Vực khác, một long trảo khủng bố kéo dài qua vô số tinh vũ, thò vào Hoàng Châu của Hoang Thiên Tiên Vực!

Long trảo kia vô cùng lớn, đè ép cả trời sao.

Từng cổ tinh sinh mệnh trực tiếp bị đâm nát trước mặt long trảo này, hóa thành mảnh nhỏ phiêu diêu trong vũ trụ hắc ám.

“Kia... khí tức kia là...”

Giờ phút này, mọi cổ lão trên Hoang Thiên Tiên Vực đều cảm thấy da đầu tê dại, máu cả người như đông lại.

Long trảo kia có thể kéo dài qua Tiên Vực rồi oanh kích đến, đây là thủ đoạn khủng bố đến mức nào!

“Chuẩn... Chuẩn đế...”

Một ít cường giả chí tôn run run khóe miệng mà nói.

Khí tức kia, thủ đoạn kia, uy áp đó….

Không nghi ngờ gì nữa, đó chính là chuẩn đế chi uy!

Hơn nữa người ra tay là chuẩn đế của Tiên Vực khác!

“Long Vương điện!” Trong mắt Quân Thiên Mệnh lộ ra lạnh lẽo nhè nhẹ.

Trong lòng ông ta cũng hiểu, phỏng chừng là vì Tổ Long Sào, rốt cuộc Tổ Long Sào và Long Vương điện phía Tiên Vực kia có vô số liên hệ với nhau.

“Hừ, dù là chuẩn đế thì thế nào, bất hủ chiến của Quân gia ta còn không tới phiên thế lực bất hủ Tiên Vực khác nhúng tay!” Quân Thiên Mệnh hừ lạnh một tiếng, pháp chỉ của Đại Đế treo cao trên bầu trời Hoang Thiên Tiên Vực, như màn trời kim sắc bao phủ.

Long trảo cực lớn kéo dài qua trời sao vô tận oanh kích đến kia chạm vào pháp chỉ của Đại Đế, lập tức phát ra hàng tỉ gợn sóng!

Loại dao động này vô cùng kinh người, gợn sóng khuếch tán ra khiến hàng tỉ trời sao phạm vi chung quanh đều nát thành bột phấn.

“Quá khủng bố, đây là chuẩn đế chi uy sao?”

Vô số sinh linh trên Hoang Thiên Tiên Vực nhìn lên hư không.

Uy lực của pháp chỉ của Đại Đế là không thể nghi ngờ, Quân Thiên Mệnh dựa vào pháp chỉ này, có thể dễ dàng trấn sát Hỗn Độn Đạo Tôn cùng giai.

Nhưng long trảo thò đến từ Tiên Vực khác lại có thể chống đỡ được uy lực của pháp chỉ Đại Đế.

Đây là uy thế chuẩn đế vô thượng!

Nhưng dù vậy, long trảo thần bí kia cũng không thể phá vỡ pháp chỉ của Đại Đế, càng không thể gây nguy hiểm cho Quân gia.

“Đáng giận, còn chưa đủ...” Long Hàn Chí Tôn âm thầm cắn răng.

Nếu viện thủ nhiều thêm một chút thì có lẽ trận bất hủ chiến này còn có cơ hội quay ngược.

Ngay khi Long Hàn Chí Tôn nghĩ thầm như vậy trong lòng, ở một Tiên Vực xa xôi khác, có một bàn tay ánh vàng rực rỡ mang theo hào quang cuồn cuộn, xuyên qua hàng tỉ tầng không gian, thò đến nơi này!

“Cổ Lan Thánh Giáo!” Sắc mặt Quân Thiên Mệnh lại trầm xuống.

Thánh Giáo trên Hoang Thiên Tiên Vực là chi nhánh thuộc về Cổ Lan Thánh Giáo. Bổn mạch của Cổ Lan Thánh Giáo cũng không nằm ở Hoang Thiên Tiên Vực.

“Là giáo chủ vô thượng của chủ mạch gấp rút tiếp viện...” Thánh Giáo chủ thấy thế thì trong mắt cũng lộ ra một chút may mắn.

Giáo chủ vô thượng của chủ mạch chính là cường giả chuẩn đế, cao cao tại thượng, khống chế sức mạnh tín ngưỡng của hàng tỉ sinh linh.

Bất hủ chiến trên Hoang Thiên Tiên Vực gây nên thanh thế to lớn, đã sớm kinh động tám Tiên Vực còn lại.

Giờ phút này nhìn thấy chi nhánh Thánh Giáo trên Hoang Thiên Tiên Vực rơi vào nguy hiểm, giáo chủ vô thượng của chủ mạch Thánh Giáo cũng ra tay.

Nhưng không chỉ như thế, trên một Tiên Vực khác lại có một bàn tay đen mơ hồ mang theo sương đen ngập trời, huyết sát chi khí đầy trời, phá tan hư không mà đến. Vô số cổ tinh sinh mệnh, trời sao phiêu dạt trên đường đều bị bàn tay đen này đâm thành bột phấn.

“Nhất mạch Minh Vương...” Vẻ mặt Quân Thiên Mệnh lạnh lẽo tới cực điểm.

Dù là ông ta cũng không nghĩ tới, những thế lực đó sẽ to gan lớn mật dám nhúng tay vào bất hủ chiến của Quân gia.

“Quả nhiên, nhất mạch Minh Vương ra tay...” Sát Tôn của Đọa Thần Cung nhẹ nhàng thở ra một hơi, đáy lòng cũng thả lỏng lại.

vị Minh Thần Thái Tử của Đọa Thần Cung là có được huyết mạch của Độc Tí Minh Vương cổ đại, cuối cùng lại bị Quân Tiêu Dao giết chết.

Trong lúc vô tình Quân Tiêu Dao cũng đã kết thù với nhất mạch Minh Vương.

Dù là Long Vương điện, Cổ Lan Thánh Giáo hay nhất mạch Minh Vương, đều là thế lực bất hủ cổ xưa đủ để so sánh với Quân gia.

Cổ Lan Thánh A La của Cổ Lan Thánh Giáo hay Độc Tí Minh Vương của nhất mạch Minh Vương đều là thần thoại, đủ để được người ta xem như thần linh để cúng bái.

Nhưng...

Cho dù là thần thật sự cũng không thể động thổ trên đầu của Quân gia!

Giờ phút này, tất cả thế lực trong Hoang Thiên Tiên Vực đều đang quan sát, các thế lực bất hủ Tổ Long Sào, Đọa Thần Cung, Thánh Giáo đều lộ ra một tia kích động.

Bọn họ còn có cơ hội lật ngược ván cờ.

Mặc dù Quân Thiên Mệnh có thể mượn dùng pháp chỉ của Đại Đế ngăn cản một tay của chuẩn đế Long Vương điện.

Nhưng cũng không có khả năng lại đi ngăn cản giáo chủ Cổ Lan Thánh Giáo và cường giả khủng bố của nhất mạch Minh Vương.

Hết chương 654.
Chương 655

Tất cả mọi người đều cảm thấy, trận bất hủ chiến này thật sự đã sắp hạ màn.

Những ngay vào lúc này, trên trời sao xa xôi chốn thiên ngoại, một cái xác Ứng Long cổ xưa lôi kéo một quan tài đen nhánh, không biết đã trôi nổi trong hư không vũ trụ bao lâu.

Có lẽ mấy kỷ nguyên, có lẽ càng lâu, nhưng vào thời khắc này, lúc Quân gia bị vây công, quan tài đen nhánh kia đột nhiên rung động.

Sau đó, cả cái quan tài trực tiếp bị phá vỡ ra, một giọng nói chậm rãi vang lên.

“Đại mộng mấy ngàn thu, đêm nay là năm nào...”

Sau khi giọng nói tang thương này truyền ra, khắp vũ trụ đều sôi trào. Hỗn độn chi khí trong vũ trụ vô tận và trời sao chi tinh, linh khí hư không…v…v…đều là điên cuồng tràn vào quan tài.

Một vị lão giả trầm miên đã lâu chậm rãi mở mắt.

Lão mặc một chiếc áo choàng cổ xưa không biết của bao nhiêu kỷ nguyên trước, chậm rãi đứng dậy từ trong quan tài.

Trong mắt lão như cất giấu hai mảnh tinh vũ cổ xưa mà tang thương.

“Thứ không có mắt, chỉ là chuẩn đế một kiếp mà dám với ra tay Quân gia ta?”

Vị lão giả này chính là Lục Tổ của Quân gia đã trôi nổi trong trời sao ngoại vực vô số kỷ nguyên để chờ đợi cơ hội thành đạo, Quân Thái Huyền!

Các tổ của Quân gia trừ một ít lão tổ hơi “Trẻ tuổi” đang trầm miên trong tổ từ Quân gia.

Còn những cổ tổ có bối phận cổ xưa không phải trôi nổi trong trời sao vực ngoại thì cũng đang trầm miên ở động thiên phúc địa nào đó.

Bọn họ đang chờ đợi, chờ đợi cơ hội thành đạo.

Mà Lục Tổ Quân Thái Huyền của Quân gia chính là một trong số đó.

Nhưng ông ta xem như cổ tổ cách Quân gia gần nhất, trong mơ hồ cũng gánh vác trách nhiệm bảo hộ Quân gia.

Nếu Quân gia bị cường giả khủng bố công kích, vị cổ tổ này sẽ tỉnh lại từ trầm miên.

Giờ phút này, nhìn thấy cường giả của Long Vương điện, Cổ Lan Thánh Giáo và nhất mạch Minh Vương duỗi tay qua Tiên Vực để ra tay với Quân gia.

Vị trong mắt Lục Tổ Quân gia này tràn ngập hàn ý cứ như có thể đóng băng cả vũ trụ.

“Là Quân gia ta yên lặng lâu lắm, dẫn tới thế lực bất hủ khác trong Cửu Thiên Tiên Vực cho rằng Quân gia có thể bị tùy ý khinh nhục?”

Quân Thái Huyền lạnh lẽo nói, vũ trụ hư không chung quanh cũng vì lời nói của ông ta mà run rẩy.

Quân Thái Huyền ra tay.

Ông ta tung ra một thanh kiếm gỗ đào, nhìn có vẻ rách nát, vô cùng mục nát, nhưng lại có uy năng khủng bố trảm phá vạn vật thế gian, cắt đứt sông dài thời gian!

Vèo!

Quân Thái Huyền cầm kiếm gỗ đào trong tay, một kiếm quét ngang ra.

Một lưỡi kiếm khủng bố chạy dài qua hàng tỉ trượng thổi quét đến, như cắt đứt nửa bên thương vũ, hư không bị chém thành hai mảnh.

Những ngôi sao khổng lồ lơ lửng bên trời sao còn chưa chạm vào lưỡi kiếm đó thì đã bị quy tắc kiếm đạo kia đánh nát thành bột mịn.

Lưỡi kiếm khủng bố này thẳng tắp quét về phía long trảo khổng lồ kia.

Phốc!

Chỉ một kích thì đã trực tiếp chặt đứt đế long trảo. Long huyết bắn ra tung tóe, nhuộm đẫm nửa bên tinh vũ thành một mảnh đỏ rực yêu diễm.

Trong mơ hồ, một phương Tiên Vực truyền đến tiếng kêu rên và kinh nghi nho nhỏ: “Lục Tổ Quân gia...”

Sau tiếng nói mang theo kiêng kỵ đó, long trảo bị đứt gãy kia thu trở về.

“Hả...”

Cảnh tượng long trảo bị chặt đứt gần như bị tất cả sinh linh trên Hoang Thiên Tiên Vực thấy được. Khi chứng kiến long trảo chuẩn đế kia bị một kiếm khủng bố xuyên qua vũ trụ cắt đứt, trong mắt lão Thanh Long của Tổ Long Sào hiện ra đầy vẽ chấn động.

Còn Long Hàn Chí Tôn kia càng trợn tròn mắt, trái tim hoàn toàn lạnh đi.

Quân gia còn có nội tình như thế nàt!

“Là Thái Huyền Cổ Tổ thức tỉnh!” Quân Thiên Mệnh nhìn thấy tình cảnh này thì trên mặt cũng lộ ra ý cười.

Tất cả sinh linh trên Hoang Thiên Tiên Vực đều chấn động, nhưng còn không đợi bọn họ chấn động xong thì lại có hai nhát kiếm xuyên qua tinh vũ, quét ngang đến.

Một kiếm chém về phía giáo chủ vô thượng của Cổ Lan Thánh Giáo.

Một kiếm quét về phía cường giả khủng bố nhất mạch Minh Vương.

Oanh!

Chiêu thức va chạm, hư không vô tận bị chấn nát, mảnh thương vũ kia cũng tan biến.

Chuẩn đế giao thủ, khủng bố dữ dội.

Mặc dù chỉ là ở tinh không ngoại vực, nhưng dao động kinh khủng kia cũng khiến vô số sinh linh trên Hoang Thiên Tiên Vực sợ hãi.

Cảm giác này giống như vũ trụ tan biến, trở về với hư không.

Hai vị cường giả chuẩn đế cũng thu tay lại, không dám vượt giới nữa.

“Hừ, Quân gia ta nhớ kỹ món nợ này.” Quân Thái Huyền đứng sừng sững giữa vũ trụ lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo.

Các cổ tổ Quân gia khác không phải trầm miên ở nơi xa xôi thì đang tìm kiếm cơ duyên là ở nơi thần bí nào đó.

Cho nên hiện tại Quân gia còn chưa thích hợp triển khai bất hủ chiến vượt vực kéo dài qua qua Tiên Vực khác. Nhưng hiện tại không được, không có nghĩa là về sau cũng không thể.

Hai bên đã xem như kết thù với nhau.

Ánh mắt Quân Thái Huyền lại nhắm về hướng Hoang Thiên Tiên Vực, trong mắt hiện lên một tia khinh miệt lạnh lẽo.

“Hiện tại con chó con mèo nào cũng dám khiêu khích Quân gia ta sao?”

Tiếng nói của Quân Thái Huyền vừa dứt, kiếm gỗ đào hủ bại trong tay lại quét ngang qua.

Một kiếm khủng bố tuyệt luân, tràn ngập quy tắc kiếm đạo xuyên thẳng đến Hoang Thiên Tiên Vực.

Phương hướng đó rõ ràng là Hồng Châu của Tổ Long Sào!

Nghiêm khắc mà nói, người đầu tiên khơi mào bất hủ chiến chính cũng là Tổ Long Sào.

Lúc này, ở Hồng Châu của Tổ Long Sào, tất cả sinh linh Tổ Long Sào còn lại đều cảm nhận được một luồng thiên uy khủng bố đang buông xuống, cứ như tận thế hạo kiếp sắp thổi quét qua Tổ Long Sào bọn họ.

Không chỉ Tổ Long Sào mà toàn bộ sinh linh Hồng Châu đều cảm nhận được một luồng uy thế diệt thế.

Trên Hồng Châu, 99% sinh linh đều là sinh linh chủng tộc Thái Cổ, bọn họ cảm nhận được thiên uy diệt thế kia thì đôi mắt đều lộ ra kinh hoàng, tâm thần chấn động kịch liệt!

Oanh!

Kiếm khí tràn ngập quy tắc kiếm đạo kia giáng về hướng Hồng Châu.

Dãy núi sông ngòi cũng sôi trào, đại lục lún xuống, cứ như bị cắt thành vô số mảnh!

Toàn bộ Hồng Châu và cả Tổ Long Sào trực tiếp bị một kiếm làm mai một thành hư vô.

Hết chương 655.

Advertisement
';
Advertisement