Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 661

“Ngươi là Luân Hồi Thánh Thể, cùng ta mượn dùng Lục Đạo Luân Hồi Bàn để tu luyện đi.” Quân Tiêu Dao nói.

“Thưa vâng.” Vong Xuyên cung kính chắp tay.

Kế tiếp, hai người bắt đầu mượn dùng đế binh Lục Đạo Luân Hồi Bàn này để tu luyện. Theo lý thuyết, Vong Xuyên là Luân Hồi Thánh Thể, hẳn càng phù hợp với sức mạnh Lục Đạo Luân Hồi Bàn mới đúng.

Nhưng làm Vong Xuyên giật mình chính là, dao động Luân Hồi tản mát ra trên người Quân Tiêu Dao còn mạnh hơn cả hắn ta.

Đó là vì Chí Tôn Cốt của Quân Tiêu Dao chẳng những có được sức mạnh Luân Hồi. Hắn còn tu luyện quyền pháp tối cao, Lục Đạo Luân Hồi Quyền.

Theo sau khi gia tăng lĩnh ngộ, Lục Đạo Luân Hồi Bàn cứ như cũng sinh ra cộng minh với Quân Tiêu Dao. Sức mạnh Luân Hồi trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn điên cuồng tràn vào cơ thể Quân Tiêu Dao.

Ở ngực Quân Tiêu Dao, Chí Tôn Cốt rung động, từng luồng sức mạnh Luân Hồi không ngừng cô đọng lại. Trong mơ hồ như có một tiên khí mông lung hiện lên.

“Đó là...”

Vong Xuyên cũng chấn động, trong mắt lộ ra khiếp sợ.

Đó là một tia Luân Hồi tiên khí!

Vong Xuyên hoảng sợ trong lòng.

Chủ nhân nhà mình còn chưa tiến vào đế lộ, sao lại ngưng luyện ra một tia tiên khí?

Nếu cho hắn ta biết đây là luồng tiên khí thứ ba Quân Tiêu Dao ngưng luyện ra, phỏng chừng sẽ làm Vong Xuyên đơ cả ra.

Ba luồng tiên khí đã đủ để xưng hùng trên đế lộ!

Nhưng vấn đề là Quân Tiêu Dao còn chưa tiến vào đế lộ.

Trong lúc Quân Tiêu Dao chìm vào tu luyện, chuẩn bị hoàn toàn ngưng luyện ra luồng tiên khí thứ ba, trong đế lộ cổ xưa, những thiên kiêu Hoang Thiên Tiên Vực vào một năm trước cũng đã bước lên đế lộ.

Cho nên hiện tại bọn họ hoàn toàn không biết chuyện đã xảy ra trên Hoang Thiên Tiên Vực.

Bởi vì quy tắc đặc thù của đế lộ nên đa số tin tức không được truyền đến nơi này.

Giờ phút này, trong một di tích cổ xưa trên đế lộ, hơn mười thiên kiêu mang theo tia kinh hãi mà nhìn bóng người cường đại không ai cản được kia.

“Là Long Hư Hoàng, vị Long Hoàng Thể khủng bố kia!” Có thiên kiêu đang thét chói tai, trong mắt lộ ra chấn động.

“Long Điện thượng cổ này đều thuộc về ta, ai dám bước vào một bước, chết!” Long Hư Hoàng hờ hững nói.

Trên đầu hắn ta có mọc long giác, sau lưng lại có cánh phượng hoàng, đây là một vị Long Hoàng Thể vô địch được Tổ Long Sào và Vạn Hoàng Linh Sơn liên thủ bồi dưỡng ra.

Giờ phút này, Long Hư Hoàng nhìn về phía Long Điện thượng cổ, trong mắt mang theo một tia nắm chắc thắng lợi nóng bỏng.

“Tiêu hóa xong cơ duyên nơi đây, ta có thể ngưng luyện ra một tiên khí huyết mạch, trở thành tồn tại đứng đầu.”

“Mới bước vào đế lộ một năm đã sắp ngưng luyện ra một luồng tiên khí, ai còn mạnh hơn ta chứ?” Trong mắt Long Hư Hoàng mang theo tự tin cực lớn.

Đây là kiêu ngạo của một Long Hoàng Thể vô địch, hắn cũng là thiên kiêu tuyệt đại của hai đại Thái Cổ hoàng tộc.

Nhưng Long Hư Hoàng không biết nhà của mình đã bị san bằng.

Giống như là nước suối bị phá mà người đi rừng vẫn còn la cà bên ngoài.

“Nhưng vì sao ta cứ cảm nhận được chút bất an mơ hồ?” Long Hư Hoàng khẽ nhíu mày.

Trước đó mí mắt hắn ta vẫn luôn giật giật, cảm giác như đã xảy ra chuyện gì không tốt.

“Thôi, tiêu hóa cơ duyên nơi đây trước, chờ ta ngưng luyện ra một luồng tiên khí, trở thành tiểu đầu sỏ thì đế lộ của Hoang Thiên Tiên Vực khó mà cản được ta.”

“Mục tiêu của ta là bước lên cổ lộ chung cực!”

Trong mắt Long Hư Hoàng phụt ra thần hoa.

Cửu Thiên Tiên Vực có tất cả chín đế lộ, nhưng cuối cùng đều tụ lại với nhau.

Đó chính là cổ lộ chung cực được các thiên kiêu Cửu Thiên Tiên Vực cùng tranh bá trong truyền thuyết!

Trên đế lộ đang nổi phong vân cuồn cuộn, ngàn vạn thiên kiêu đang trăm tàu tranh một dòng chảy.

Chỉ là một đế lộ trên Hoang Thiên Tiên Vực đã có sự cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

Từng vị thiên kiêu bắt đầu ngoi đầu, ném xuống đám bạn cùng lứa tuổi, dương danh trên đế lộ này.

Tỷ như Long Hoàng Thể vô địch - Long Hư Hoàng, khống chế sức mạnh của Tổ Long và Thần Hoàng, ở đế lộ tranh phong, chưa bao giờ thua.

Còn có quái thai cổ đại của Vạn Hoàng Linh Sơn, Hoàng Cửu Diễm, tu luyện Phượng Hoàng Niết Sinh Quyết, mỗi lần bị buộc vào tuyệt cảnh thì sẽ niết bàn một lần, thực lực cũng trở nên càng cường đại hơn.

Thậm chí có lời đồn, nếu Hoàng Cửu Diễm niết bàn chín lần thì sẽ thực hiện lột xác về chất, huyết mạch có thể sánh ngang với ấu tử cổ hoàng.

Hậu nhân của Ngạc Tổ thuộc Thượng Cổ Ngạc Hồ mang theo hung khí ngập trời, hắn cũng ngưng luyện ra một luồng tiên khí, xưng bá một phương đế lộ.

Còn có Ngọc Phật Tử nhất mạch Tiểu Tây Thiên, có được Bồ Đề Phật Tâm, nghe đồn hắn ta tìm được một di tích cao tăng cổ đại trên đế lộ, có được một viên xá lợi tử, cảnh giới lại tăng vọt lần nữa, thực lực sâu không lường được.

Hơn nữa để người sợ hãi chính là, thiên kiêu đối địch với Ngọc Phật Tử thường sẽ không chết, mà trở thành tín đồ của Ngọc Phật Tử.

Bởi vì Ngọc Phật Tử còn khống chế một độ hóa chi thuật cực kỳ quỷ dị, có thể độ hóa tẩy não thiên kiêu.

Người bị độ hóa còn khó chịu hơn cả bị người ta giết.

Cũng bởi vậy, Ngọc Phật Tử bị người ta coi là một trong những thiên kiêu không thể trêu chọc nhất trên đế lộ.

Đương nhiên, còn có kiếm ma chuyển thế của Diệp gia Diệp Cô Thần, hắn là thiên kiêu sớm đột phá đến Thánh Nhân nhất trong đế lộ. Một thanh Thí Đế Kiếm chém giết vô số kẻ địch.

Nghe đồn, trước nay Diệp Cô Thần chỉ ra tay có một kiếm.

Một kiếm phong hầu!

Một kiếm mất mạng!

Cho dù là các thiên kiêu đứng đầu như Long Hư Hoàng, Ngọc Phật Tử đều không muốn gặp phải kẻ hung hãn này trước khi chưa đi đến cuối đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực. Còn có người ta nói, Diệp Cô Thần có khả năng trở thành vương giả đế lộ.

Trừ các thiên kiêu kia ra, đám người Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương của Quân gia cũng xông ra thanh danh kinh thiên.

Còn có các nữ tử Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên cũng nổi bật không thua gì nam nhi.

Nói ngắn gọn, đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực này thực lộng lẫy, thực xuất sắc, không kém gì tám đế lộ Tiên Vực còn lại.

Mà điều duy nhất làm người ta tiếc nuối chính là Thần Tử Quân gia vốn có thể trở thành tia nắng gắt lộng lẫy nhất đã hơn một năm không hiện thân trên đế lộ.

Rất nhiều thiên kiêu sớm đã bước lên đế lộ cho rằng, sợ là Thần Tử Quân gia thật sự xanh mồ rồi. Bởi vì tin tức tắt nghẽn nên bọn họ cũng không biết rốt cục Quân Tiêu Dao đã sáng tạo ra kỳ tích như thế nào trên Hoang Thiên Tiên Vực.

Hết chương 661.
Chương 662

Trong lúc trận tranh phong kịch liệt trên đế lộ đang tiếp tục trình diễn, bầu không khí trên Hoang Thiên Tiên Vực lại ổn định hẳn đi.

Sau trận bất hủ chiến lần này, có lẽ Hoang Thiên Tiên Vực sẽ bình tĩnh một đoạn thời gian.

Mà trong sự bình tĩnh này, rất nhiều người đang suy nghĩ rốt cuộc khi nào Thần Tử Quân gia bước lên đế lộ.

Nếu hắn bước lên đế lộ thì những thiên kiêu khác trên đó nên làm sao bây giờ?

Phải biết rằng, Quân Tiêu Dao có được danh hào Thánh Nhân mạnh nhất trong lịch sử.

Hiện giờ sự tích một đánh chết trăm Thánh Nhân của hắn vẫn là câu chuyện được rất nhiều tu sĩ Hoang Thiên Tiên Vực bàn tán say sưa.

Trong sự suy đoán của mọi người ở đây, thời gian trôi đi.

Một tháng đã qua, trong bảo khố của Luân Hồi Ma Tông, bên Lục Đạo Luân Hồi Bàn.

Thân thể Quân Tiêu Dao, đột nhiên chấn động.

Luân Hồi tiên khí vốn có chút mơ hồ kia cũng hoàn toàn cô đọng lại.

Luồng tiên khí đó quấn quanh Quân Tiêu Dao, tựa như một con rồng lớn mang theo một loại Luân Hồi chi ý huyền diệu.

“Thành công.” Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Luồng tiên khí thứ ba đã được ngưng luyện thành công!

Nếu thêm vào luồng Luân Hồi tiên khí này, uy lực thần thông Chí Tôn Cốt và Lục Đạo Luân Hồi Quyền của Quân Tiêu Dao đều sẽ tăng lên về chất.

“Không biết ba luồng tiên khí đạt tới trình độ thế nào trên đế lộ?” Quân Tiêu Dao suy đoán.

Hắn cho rằng, ba luồng tiên khí hẳn cũng không tính quá lợi hại.

Không có tám hay mười luồng tiên khí thì cũng ngại nói mình lăn lộn trên đế lộ.

“Chủ nhân quá mạnh...”

Bên cạnh, Vong Xuyên cũng đang tu luyện lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. Hắn ta đường đường là Luân Hồi Thánh Thể mà còn chưa tu luyện ra một luồng tiên khí, Quân Tiêu Dao lại làm được trước.

Chỉ có thể nói giữa người với người là không thể so sánh được.

Nhìn thấy chấn động trong mắt Vong Xuyên, Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói: “Đừng lấy ta để so sánh, bằng không đạo tâm của ngươi sẽ không ổn.”

“Vâng...” Vong Xuyên ổn định tâm thần.

Vừa rồi trong lòng hắn ta thật sự sinh ra một cảm giác tự ti, cảm thấy cho dù mình có được Luân Hồi Thánh Thể thì cũng chỉ là một phế vật.

Nhưng nghĩ lại thì hắn ta luẩn quẩn trong lòng thế nào mà lại đi so sánh với Quân Tiêu Dao. Quân Tiêu Dao căn bản là biến thái trăm triệu vạn năm cũng không xuất hiện một người, một dị số lớn nhất trong thiên địa!

“Ngươi nán lại tại đây, nghĩ cách tu luyện ra một luồng tiên khí trước rồi lại tiến vào đế lộ đi, nếu không sẽ rất khó đi thông được đế lộ.” Quân Tiêu Dao kiến nghị.

“Vâng, Vong Xuyên tuân mệnh.” Vong Xuyên gật đầu.

Quả thật, ở nơi như đế lộ, không cẩn thận một chút cũng có khả năng ngã xuống. Quân Tiêu Dao không có khả năng luôn chiếu cố hắn ta.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, trực tiếp rời khỏi bảo khố của Luân Hồi Ma Tông.

Sau này Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng sẽ bị Quân Đế Đình thu đi.

“Kế tiếp, phải đi nói một tiếng với đám người Thập Bát Tổ, sau đó có thể bước lên đế lộ.”

“Đúng rồi, còn có tin tức liên quan đến phụ thân, Thập Bát Tổ cũng nên nói cho ta biết chứ?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Không bao lâu sau, hắn đã về tới Quân gia.

Vừa bước vào sơn môn Quân gia thì Quân Chiến Thiên đã bảo hắn đi tới tìm Thập Bát Tổ.

Trong tổ từ Quân gia, những lão tổ trước đó thức tỉnh cũng đã nằm trở về trong đất.

Quân Tiêu Dao tiến vào tổ từ, gặp được Thập Bát Tổ.

“Tiêu Dao, ngươi đã đến rồi.”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đến, trên mặt Thập Bát Tổ lộ ra ý cười.

“Hả... Ba luồng tiên khí?” Đôi mắt Thập Bát Tổ sáng ngời.

Ông ta liếc một cái đã nhìn ra trong cơ thể Quân Tiêu Dao có được ba luồng tiên khí.

Phải biết rằng, hiện giờ Quân Tiêu Dao còn chưa bước vào đế lộ.

“Quả nhiên không thể gạt được tuệ nhãn của lão tổ.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.

“Ha ha, còn chưa vào đế lộ mà đã tu luyện ra ba luồng tiên khí, giỏi, giỏi, không hổ là chân long của Quân gia ta!” Thập Bát Tổ thoải mái cười.

Quân Tiêu Dao thật sự là bảo bối Quân gia, làm bọn họ cảm thấy vô cùng tự hào.

Ba luồng tiên khí đã đủ để xưng vương xưng bá trên đế lộ.

“Lão tổ, chuyện về phụ thân...” Quân Tiêu Dao muốn nói lại thôi.

Thập Bát Tổ nghe vậy thì nghiêm mặt và nói: “Cũng đúng, ngươi cũng đã thành niên, còn tu luyện tới Thánh Nhân cảnh, có một số việc cũng nên nói cho ngươi b.”

“Tiêu Dao, hẳn ngươi cũng biết, tuy diện tích của Cửu Thiên Tiên Vực rộng lớn, nhưng trừ Cửu Thiên Tiên Vực ra thì toàn bộ vũ trụ cũng rất lớn.”

“Tuy Cửu Thiên Tiên Vực cường thịnh, nhưng lại vẫn luôn chịu uy hiếp vào mọi lúc.”

“Một cái tổ lật thì sao còn quả trứng nào lành lặn, tuy các thế lực Cửu Thiên Tiên Vực chưa bao giờ ngừng tranh đấu, nhưng nếu có nguy hiểm uy hiếp đến Tiên Vực xuất hiện thì tất cả thế lực sẽ tạm thời buông binh khí xuống.”

“Dị vực, sinh mệnh vùng cấm, Táng giới, thậm chí là giới hải xa xôi vô biên cũng cất giấu uy hiếp khủng khiếp.”

“Mà phụ thân ngươi là một anh hùng!”

Thập Bát Tổ nói đến đây thì sắc mặt không khỏi có chút động dung. Khó có thể tưởng tượng, Thập Bát Tổ Quân gia ngồi trên cao cũng sẽ lộ ra ánh mắt kính nể như thế.

“Rốt cục phụ thân ta đã làm cái gì?” Quân Tiêu Dao nghi hoặc.

Thập Bát Tổ thở dài một tiếng, sau đó mới nói:

“Phụ thân ngươi có thiên tư tuyệt đại, không yếu hơn tổ tiên Khí Thiên Đại Đế bao nhiêu.”

“Hắn còn từng nói ra một câu hùng hồn.”

“Không cần tìm kiếm tổ tiên đại đế, hắn sẽ vượt qua cả tổ tiên đại đế.”

“Mà phụ thân ngươi cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, một đường đăng đỉnh, xem như một trong những nhân vật kiệt xuất nhất cận đại của Quân gia ta.”

“Hắn từng cơ duyên trùng hợp có được một thần thông vô thượng, Nhất Khí Hóa Tam Thanh.”

“Sau đó, Tiên Vực ẩn hiện nguy cơ, phụ thân ngươi dùng đến thuật pháp Nhất Khí Hóa Tam Thanh.”

“Một thân trấn Táng giới, một thân trấn dị vực, một thân trấn giới hải, bảo vệ Tiên Vực ta an bình.”

“Hắn là một anh hùng chân chính, cho dù là những thế lực không thích Quân gia ta, khi nhắc tới Vô Hối cũng không thể không tôn xưng một câu Bạch Y Thần Vương thật xứng danh anh hùng!”

Trong mắt Thập Bát Tổ xuất hiện sự tự hào.

Hết chương 662.
Chương 663

Quân Tiêu Dao nghe vậy thì cảm thán dưới đáy lòng, xem ra phụ thân mình thật là một đại anh hùng được vạn người kính ngưỡng.

Hắn lại nghĩ dòng chữ được khắc trên bùa hộ mệnh của phụ thân.

Quân tử lập mệnh, cả đời vô hối!

Tuy Quân Tiêu Dao không có khả năng trở thành đại anh hùng vô tư như vậy, nhưng cũng không ảnh hưởng hắn tôn kính phụ thân mình.

“Trước đó sở dĩ không nói việc này cho ngươi, là sợ trong lòng ngươi có khúc mắc, muốn đi tìm kiếm phụ thân, dù sao khi đó ngươi còn quá nhỏ.”

“Nhưng hiện tại, ngươi đã bước đầu trưởng thành, không bao lâu nữa ngươi sẽ có năng lực đi trợ giúp phụ thân mình.” Thập Bát Tổ nói.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Hắn cũng hiểu ra tại sao trước đó khi mình mình vào sâu trong Táng giới lại cảm nhận được khí tức quen thuộc kia.

Hẳn là một phân thân trong Nhất Khí Hóa Tam Thanh của Quân Vô Hối.

Nhưng mặc dù chỉ là một phân thân, cũng có khả năng phong ấn Táng giới. Từ đó có thể thấy được, thực lực của Quân Vô Hối cường đại dữ dội đấy mấy.

“Táng giới, dị vực, giới hải, ngày sau Quân Tiêu Dao ta nhất định sẽ đi đến một chuyến.” Quân Tiêu Dao lập mục tiêu.

Chờ hắn thành đạo, không, cho dù chỉ là tu thành chí tôn, Quân Tiêu Dao cũng có năng lực đi đến những nơi đó. Hắn cảm thấy, lấy tốc độ tu luyện hiện tại của mình, ngày đó ắt hẳn sẽ không quá xa.

“Đúng rồi, Thập Bát Tổ, còn có chuyện liên quan đến gia tộc...” Quân Tiêu Dao tiếp tục hỏi.

Thập Bát Tổ nghe vậy thì vẻ mặt cũng trở nên càng trịnh trọng.

“Tiêu Dao, ngươi cảm thấy thực lực của Quân gia ta như thế nào?”

“Mạnh, rất mạnh.” Quân Tiêu Dao nói.

Cả Thần Tử Quân gia là hắn mà trước kia cũng không rõ nội tình của Quân gia.

Mà trận bất hủ chiến này cũng đã bày ra một ít nội tình của Quân gia, nhưng chỉ phần nội tình bị để lộ này thôi cũng đủ để khiến tất cả thế lực bất hủ kinh hãi.

“Vậy nếu ta nói với ngươi, đây còn không phải toàn bộ thực lực của Quân gia ta thì sao?” Thập Bát Tổ ngữ nói mang đầy thâm ý.

“Cái gì?” Quân Tiêu Dao nhướng mày?

Lời nói này của Thập Bát Tổ có ẩn ý gì đấy.

Thập Bát Tổ buồn bã nói: “Thật ra Quân gia hiện giờ không phải là Quân gia hoàn chỉnh.”

“Vào năm tháng xa xăm trước kia, Quân gia ta từng có mục tiêu là làm chúa tể Cửu Thiên Tiên Vực, tựa như năm đó tiên đình vô thượng vắt ngang Cửu Thiên Tiên Vực.”

“Nhưng khi đó có một bộ phận tộc nhân lại không ủng hộ quan niệm này.”

“Những tộc nhân đó cho rằng, Quân gia nên giấu tài, yên lặng phát triển, bộc lộ mũi nhọn quá chỉ làm mình bị nhằm vào.”

“Sau đó, bộ phận tộc nhân kia rời khỏi Quân gia, hình thành ẩn mạch Quân gia, trở thành một thế lực bất hủ lánh đời.”

Lời Thập Bát Tổ nói làm Quân Tiêu Dao cũng có chút kinh ngạc.

Quân gia cường đại như thế mà còn chưa phải bản hoàn chỉnh?

“Vậy ẩn mạch của Quân gia cường đại đmn?” Quân Tiêu Dao hỏi dò.

“Yếu hơn bổn mạch ta một chút.” Thập Bát Tổ lạnh nhạt nói.

“Chỉ yếu hơn một chút sao?” Quân Tiêu Dao cũng âm thầm kinh hãi.

Vậy nếu lúc trước nhóm tộc nhân kia không chia cắt ra thì hiện tại Quân gia sẽ cường đại đến mức nào?

Chỉ sợ thật sự sẽ trở thành tiên đình vô thượng mới rồi.

Tiên đình vô thượng là quái vật khổng lồ đã từng kéo dài qua cả Cửu Thiên Tiên Vực.

Cho dù là thế lực bất hủ cũng không dám trêu chọc mảy may.

Trừ một ít thế lực bất hủ như Quân giacó thể không cần kiêng kỵ tiên đình vô thượng, những thế lực bất hủ còn lại đều phải hơi thấp một đầu trước mặt tiên đình vô thượng.

Nhưng một con quái vật khổng lồ như vậy lại sụp đổ trong lần thiên địa rung chuyển, dị vực xâm lấn trước đó.

Nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, tiên đình vô thượng vẫn còn sót lại một phần thế lực.

Mà lấy thực lực của Quân gia cũng có khả năng thay thế tiên đình vô thượng, trở thành chúa tể của Cửu Thiên Tiên Vực.

Tiền đề là ẩn mạch Quân gia có thể trở về.

“Có thể nói ẩn mạch Quân gia là tâm bệnh của tất cả lão tổ chúng ta.”

“Lần đế lộ này là thời điểm để ngươi biểu hiện, nếu đến lúc đó có thể được ẩn mạch Quân gia chú ý ủng hộ thì có lẽ là một cơ hội tốt để bọn họ trở về.”

“Đương nhiên, ngươi cũng có khả năng đụng phải thiên kiêu của ẩn mạch Quân gia.” Thập Bát Tổ nói.

“Tiêu Dao ghi tạc việc này trong lòng.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu và nói.

Trong mắt Thập Bát Tổ lộ ra chút vừa lòng, sau đó ông ta cũng giới thiệu một chút về đế lộ cho Quân Tiêu Dao biết.

Tỷ như Cửu Thiên Tiên Vực có tất cả chín đế lộ, đi đến cuối cùng thì chín đế lộ sẽ hội tụ lại, hình thành một cổ lộ chung cực.

Thiên kiêu có thể bước lên cổ lộ chung cực sẽ trở thành thiên kiêu vương giả của Tiên Vực một phương.

Đồng thời, mỗi một đế lộ cũng sẽ ra đời một vị vương giả đế lộ, vị vương giả này còn có thể được khí vận của Tiên Vực mình gia trì thêm.

Tiền đề là vương giả đế lộ này có thể xưng bá toàn bộ đế lộ.

“Vương giả đế lộ sao?” Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một khó lường.

Tuy rằng hắn không có theo đuổi gì với danh khí danh hiệu, nhưng xưng bá đế lộ đã là chuyện ván đã đóng thuyền.

“Đúng rồi, Tiêu Dao, hình như ngươi có tu luyện Thể Thư - một trong Cửu Đại Thiên Thư đúng không?” Thập Bát Tổ nói.

Quân Tiêu Dao gật đầu.

Quân Tiêu Dao còn chưa nói cho người khác về nửa quyển Không Thư kia.

“Nếu ngươi tiến vào cổ lộ chung cực, nói không chừng có thể gặp phải người sở hữu những thiên thư khác.”

“Dù sao người có thể bước lên cổ lộ chung cực đều là đại khí vận giả tuyệt đối, mỗi một vị đều có thiên phú và khí vận kinh người.”

“Tiêu Dao đã hiểu.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao sáng ngời.

Hắn sớm đã có sự tính thu thập Cửu Đại Thiên Thư, nếu trên Chín Đại Thiên Thư thật sự có thể đụng phải người sở hữu thiên thư, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không bỏ lỡ.

Dù sao hắn xuất thân cắt rau hẹ chuyên nghiệp, không cắt người sở hữu thiên thư thì không thể nói nổi.

“Rất tốt, chuyện nên dặn dò đều đã nói, kế tiếp đều phải dựa vào ngươi.” Thập Bát Tổ nói.

Quy tắc đế lộ là không cho phép bất cứ thế lực hoặc sức mạnh ngoại giới nào tham gia.

Có lẽ Quân gia có năng lực trợ giúp Quân Tiêu Dao ở đế lộ, nhưng nếu làm như vậy thì cũng mất đi hiệu quả rèn luyện.

Hết chương 663.
Chương 664

“Tiêu Dao đã hiểu, ở đế lộ, một mình ta đủ để đẩy ngang tất cả.” Giọng điệu của Quân Tiêu Dao lạnh như gió mát, nhưng khí phách chất chứa trong đó lại không thể nghi ngờ.

Hắn vốn là Thánh Nhân trẻ tuổi nhất, cũng là mạnh nhất trong lịch sử, còn thêm vào ba luồng tiên khí, nếu Quân Tiêu Dao không xưng vương thì ai dám ngôn nói mình là vương giả đế lộ?

Sau một hồi nói chuyện với Thập Bát Tổ, Quân Tiêu Dao cũng có cảm giác rộng mở thông suốt.

Hắn lại có mục tiêu mới.

Đi đế lộ, thu hoạch người sở hữu thiên thư, nghĩ cách triệu hồi ẩn mạch Quân gia.

Còn có...

Chờ tu vi của hắn lại cao lên một ít, nhất định sẽ đi đến Táng giới, dị vực, thậm chí là giới hải.

Quân Tiêu Dao không cho rằng mình là vĩ đại, quang vinh, chính xác gì, hắn cũng không có ý tưởng bảo hộ Cửu Thiên Tiên Vực, trở thành đại anh hùng.

Hắn chỉ muốn đi gặp mặt phụ thân mình, trợ giúp ông, chỉ thế mà thôi.

Sau khi kết thúc buồi nói chuyện, Quân Tiêu Dao điều tức chuẩn bị mấy ngày rồi bắt đầu chính thức bước lên đế lộ.

Ngày hôm đó, trước sơn môn Quân gia, đa số tộc nhân của Quân gia đều tới nơi đây.

Thập Lục Tổ, Thập Bát Tổ.

Gia chủ Quân Vô Ý.

Các tộc lão Quân Chiến Thiên.

Còn có thân nhân của Quân Tiêu Dao như Khương Nhu và Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi, Bái Ngọc Nhi.

Còn Vong Xuyên thì vẫn đang tu luyện bế quan bên cạnh Lục Đạo Luân Hồi Bàn, cho nên không tiến đến.

Đưa mắt nhìn lại, dòng người chi chít đều là người của Quân gia.

Ngoài ra còn có đám người của Quân Đế Đình gồm lão người mù, Lê Tiên, Ngao Thương Uyên, Lê Thu Thủy, Lê Thu Nguyệt cũng đến nơi đây.

Trong mắt của đệ tử Quân gia và người của Quân Đế Đình ở đây đều hiện ra những cảm xúc khát khao, hy vọng, kích động…

Rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng bước lên đế lộ.

Có lẽ hắn có thể được xem là người bước lên đế lộ trễ nhất trên Hoang Thiên Tiên Vực.

Nhưng điều này cũng không là gì cả, dù sao vai chính luôn lên sân khấu cuối cùng.

Trừ người của Quân gia ra, nơi xa cũng có rất nhiều thế lực đang đứng nhìn, hiện tại nhất cử nhất động của Quân Tiêu Dao đều có thể dẫn tới vô số chú ý.

“Chư vị, không cần long trọng như thế, chỉ là đế lộ mà thôi, không là cái gì cả.” Quân Tiêu Dao khoanh tay đứng sừng sững trên hư không, y quan trắng hơn cả tuyết, siêu nhiên xuất trần.

Những thiên kiêu khác bước lên đế lộ đều bi tráng như đi lên con đường hoàng tuyền.

Nhưng sự thật cũng đúng như thế, đối với thiên kiêu bình thường thì thật ra đế lộ và hoàng tuyền không có khác biệt quá lớn.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao, đế lộ chỉ là đi tới chơi mà thôi.

Quân Tiêu Dao tin tưởng, cho dù là đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực hay là cổ lộ chung cực sau này, cũng không có thế hệ trẻ nào có thể uy hiếp đến hắn.

Cho dù là hậu duệ đại đế, ấu tử cổ hoàng hay là truyền nhân lánh đời cũng như thế thôi.

“Không hổ là Thần Tử, tâm thái này, khí độ này...” Rất nhiều người của Quân gia lộ ra ánh mắt kích động điên cuồng sùng bái.

“Chúc Thần Tử chiến thắng trở về!” Có tộc nhân Quân gia mang theo cuồng nhiệt mà lớn tiếng quát lên.

“Chúc Thần Tử chiến thắng trở về!”

Toàn bộ Quân gia, gần như tất cả mọi người từ trên xuống dưới đều đang kêu lên.

Còn có người của Quân Đế Đình cũng đang rống to.

Trong nhất thời, thiên địa chấn động, khí thế xông thẳng tận trời.

Bên ngoài, rất nhiều thế lực người đều kinh hãi.

Quân Tiêu Dao bước vào đế lộ mà sao có cảm giác như Boss xuất quan, khí thế khiến lòng người kinh hãi.

Cảm nhận được tiếng kêu gọi đầy trời khắp nơi, trong lòng Quân Tiêu Dao cũng đột nhiên sinh ra ý hùng tráng.

Hắn vung tay áo, tiêu sái mà nói: “Thiên hạ phong vân xuất ngã bối, đế lộ vạn dặm ngô xưng vương!”

“Chư vị, gặp lại!”

Quân Tiêu Dao không trì hoãn nữa, bước từng bước lên trời cao, hướng tới trời sao cửu thiên, lao về hướng một con đường tinh không bao la.

Con đường này đã được định sẵn là rất dài, thiên kiêu xuất hiện tầng tầng lớp lớp, chư vương tranh bá, loạn thiên động địa.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không khiếp đảm chút nào.

Lòng không e sợ mới có thể bay lượn về phía chân trời!

Giờ khắc này, bóng dáng Quân Tiêu Dao khắc thật sâu vào mắt mọi người.

Đừng nói người của Quân gia và Quân Đế Đình, cho dù là rất nhiều thế lực trên Hoang Thiên Tiên Vực, nhìn thấy sự khí phách thiếu niên của Quân Tiêu Dao thì cũng không khỏi cảm thán.

Thiên kiêu đế lộ như sao đầy trời, Quân Tiêu Dao lại là nắng gắt duy nhất muôn đời!

...

Đế lộ cũng không nằm ở Cửu Thiên Tiên Vực, mà là chín con đường tinh không kéo dài ra từ Cửu Thiên Tiên Vực, cuối cùng giao nhau tại cổ lộ chung cực.

Còn chuyện cuối cổ lộ chung cực là cái gì, đám người Thập Bát Tổ cũng không nói thẳng.

Mà chỉ đáp, đến lúc đó tự nhiên Quân Tiêu Dao sẽ biết.

Quân Tiêu Dao cũng có chút tò mò về chuyện này.

O bao lâu sau khi hắn bước lên đế lộ, trong đầu hắn đã truyền đến âm thanh máy móc của hệ thống.

“Đinh, đã tới đế lộ, đánh dấu hay không?”

“Đánh dấu.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

“Đinh, chúc mừng ký chủ, đạt được khen thưởng tám sao hiếm có, một phần ba của Tam Thế Tiên Kinh, Quá Khứ Di Đà Kinh!”

Tiếng nói vừa dứt, phần thứ hai của Tam Thế Tiên Kinh, Quá Khứ Di Đà Kinh cũng tràn vào trong đầu Quân Tiêu Dao.

Trong mắt Quân Tiêu Dao lóe lên chút vui sướng.

Hắn vừa tu luyện ra Quá Khứ Nguyên Thần, hiện giờ quá thích hợp để tu luyện Quá Khứ Di Đà Kinh.

Kế tiếp, bản hoàn chỉnh của Tam Thế Tiên Kinh cũng chỉ còn lại Vị Lai Vô Sinh Kinh.

Lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao lại truyền đến tiếng nói máy móc của hệ thống.

“Đinh, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin ký chủ đánh dấu trên cổ lộ chung cực!”

Quân Tiêu Dao nghe vậy thì không cảm thấy có chút bất ngờ.

“Đánh dấu khen thưởng ở cổ lộ chung cực không phải là Vị Lai Vô Sinh Kinh đó chứ?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Hắn cảm thấy, hẳn sẽ không trùng hợp như vậy nữa, có lẽ sẽ là khen thưởng khác.

Còn về Quá Khứ Di Đà Kinh, Quân Tiêu Dao không chuẩn bị hiện tại dừng lại tu luyện.

Bởi vì hắn đã vào đế lộ trễ một năm, nếu kéo dài tiếp thì có lẽ thời gian sẽ không đủ.

Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không dừng lại, chỉ chuẩn bị ngày sau khi nào rảnh lại tu luyện Quá Khứ Di Đà Kinh.

Hết chương 664.
Chương 665

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao tiến lên đế lộ.

Vũ trụ là sự đen tối vĩnh cửu không thể thay đổi.

Vô số trời sao giống như kim cương chiếu vào nhung tơ màu đen, lập loè ra ánh sáng nhạt sặc sỡ trong bóng đêm.

Đế lộ là cô quạnh, là cô độc, rất có thể mấy tháng cũng không gặp được một người.

Nhưng trên đế lộ của Hoang Thiên Tiên Vực lại có mười tám tòa thành trì kiểm soát, là nơi để thiên kiêu nghỉ ngơi chỉnh đốn trên đường.

Đương nhiên, không có cảnh giới tu vi nhất định thì không thể tiến vào thành quan.

Quân Tiêu Dao lao nhanh trong vũ trụ trời sao, trên đường thấy được rất nhiều thi hài huyết cốt tàn khuyết.

Hiển nhiên đó là những thiên kiêu bước lên đế lộ trước. Đa số thiên kiêu đừng nói đi đến cổ lộ chung cực, dù muốn xông qua mười tám ải, đi đến cuối đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực cũng đã rất khó khăn.

“Đế lộ chất một đống cốt, lời này không giả.” Quân Tiêu Dao cũng thở dài một hơi.

Theo lý thuyết, vũ trụ là hung hiểm, tràn ngập những nơi không thể biết, cho dù là chí tôn cũng không dám tùy ý làm bậy.

Nhưng bởi vì quy tắc nào đó mà đế lộ càng an toàn hơn vũ trụ ngân hà chân chính.

Nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.

Quân Tiêu Dao thấy được có một dị thú tinh không há mồm cắn nuốt một cổ tinh sinh mệnh loại nhỏ, trên đó có một ít sinh linh sống nhờ, chúng đều bị cắn nuốt hầu như không còn.

Còn có rất nhiều dòng xoáy hư không, gió lốc không gian, lỗ đen…v…v… thỉnh thoảng cũng sẽ cuốn một ít sinh linh vào trong đó, không kịp phát ra cả một tiếng kêu thảm thiết.

Trừ các loại thiên tai ra thì còn có nhân họa.

Khi Quân Tiêu Dao đi ngang qua một tiểu hành tinh, có một đám sinh linh mang theo sát khí và mùi máu tươi khống chế thuyền bay tinh không mà bao vây hắn lại.

Kẻ có tu vi cao nhất trong đó đã đạt tới cảnh giới chuẩn thánh.

“Tinh Không Đạo Phỉ?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt hỏi.

Trên đế lộ không phải chỉ có thiên kiêu xông qua đế lộ, còn có một ít người trước kia thất bại trên đế lộ rồi ở lại, và một ít sinh linh trên cổ tinh ven đường.

Trong đó ra đời một ít Tinh Không Đạo Phỉ, trên đường đánh cướp những thiên kiêu xông qua đế lộ, cướp đoạt tài nguyên.

“Hắc hắc, nhìn có vẻ một tay mơ mới tiến vào lộ không lâu, cũng dám hành động đơn độc.” Trong mắt những đạo phỉ nàng ta đều tỏa ra ánh sáng tham lam.

“Xem khí chất của hắn, có lẽ là truyền nhân của thế lực cường đại trm Hoang Thiên Tiên Vực, trên người nhất định có không ít bảo bối.” Một đạo phỉ khác nói.

Bọn họ không sợ hãi là bởi vì cho dù là thế lực bất hủ cũng khó có thể nhúng tay vào đế lộ.

Hơn nữa thiên kiêu chết trên đế lộ vốn là chuyện hết sức bình thường.

Giờ phút này sương mù cả người Quân Tiêu Dao dâng trào, khuôn mặt mơ hồ, khí tức nội liễm, làm người ta không thấy rõ sâu cạn.

“Ra tay!”

Những Tinh Không Đạo Phỉ đó ra tay.

Quân Tiêu Dao không buồn nói một câu, chỉ búng tay một cái thì từng luồng kiếm khí của Lục Tiên Kiếm quyết đã quét ngang ra.

“Cái gì, Thánh Nhân chi cảnh!”

“Không, không có khả năng, vừa bước vào đế lộ thì sao có thể đạt tới cảnh giới Thánh Nhân chứ?”

“Cho dù là kiếm ma chuyển thế Diệp gia - Diệp Cô Thần đứng đầu Hoang Thiên Thánh Bảng, cũng chỉ là Thánh Nhân cảnh mà thôi!”

Những Tinh Không Đạo Phỉ đó lộ ra vẻ mặt hoảng hốt, giống như thấy quỷ.

Đây là yêu nghiệt nào tiến vào đế lộ?

Sao cảm thấy còn khủng bố hơn đa số thiên kiêu tuyệt thế trên Hoang Thiên Thánh Bảng kia một vạn lần?

“Tha, tha cho chúng ta một mạng...”

Đầu lĩnh của Tinh Không Đạo Phỉ là một cường giả chuẩn thánh, giờ phút này cảm nhận được khí tức của Quân Tiêu Dao thì cả người đều đang run rẩy.

Hắn còn chưa nói xong thì đã bị một kiếm khí bêu đầu.

“Ngu xuẩn.” Quân Tiêu Dao thu tay lại.

Nơi đó chỉ còn lại những thi thể lạnh như băng lơ lửng trong vũ trụ.

“Đệ nhất Hoang Thiên Thánh Bảng, Diệp Cô Thần...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, trong mắt hiện lên một tia sáng khó lường.

Hắn tiếp tục đi tới, lấy tốc độ cực nhanh lướt qua hư không.

Chỉ hơn một tháng mà trước mắt Quân Tiêu Dao đã xuất hiện một cửa ải hiểm yếu mênh mông nằm vắt ngang trên vũ trụ trời sao.

Đó chính là cửa ải thứ nhất trên đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực.

Sơn Hải Quan!

Sơn Hải Quan chính là ải thứ nhất trên đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực.

Phóng mắt nhìn lại, cả tòa cửa ải hiểm yếu đứng sừng sững trên trời sao, nguy nga chót vót, khí thế cổ xưa.

Cửa thành giống như Thiên môn, cao tới trăm trượng, trên đó có một bảng hiệu cổ xưa, lấy máu làm mực để viết ra ba chữ Sơn Hải Quan.

Cả tòa thành quan sơn hải lượn lờ ánh sao, nguyệt hoa buông xuống, như người khổng lồ trầm mặc đã vạn năm.

Một ngân hà cuồn cuộn vờn quanh thành quan sơn hải, quả thực giống như sông đào bảo vệ thành.

Thành quan hùng vĩ bao la như vậy làm Quân Tiêu Dao kiến thức rộng rãi cũng nhịn không được mà thở dài.

Quân Tiêu Dao tới gần Sơn Hải Quan.

Hắn cũng có thể cảm nhận được có khí tức cường đại đang ngủ đông chỗ sâu Sơn Hải Quan, ít nhất cũng là một vị chí tôn.

“Hẳn là người thủ hộ Sơn Hải Quan.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực có tất cả mười tám ải, mỗi một ải đều có người thủ hộ, đương nhiên, bình thường bọn họ sẽ không xuất hiện. Trừ phi là xuất hiện rối loạn trọng đại gì thì họ mới hiện thân.

Quân Tiêu Dao vừa tới gần cửa thành thì binh lính thủ vệ cổng thành đã lấy giáo chặn đường đi của Quân Tiêu Dao.

“Tu vi ở dưới Thiên Thần Cảnh thì không được nhập quan!” Binh lính này mặc giáp y, lạnh nhạt mà nói.

Khuôn mặt Quân Tiêu Dao mơ hồ, tuy khí chất siêu phàm, lại không có chút khí tức nào hiển lộ ra.

Quân Tiêu Dao không nói một lời, thân thể hơi chấn động, một luồng khí tức trực tiếp chấn văng những binh lính đó.

Hắn khoan thai mà đi vào thành.

“Này...” Những binh lính đó đều cảm thấy da đầu tê dại.

Khí tức đó làm bọn họ sởn tóc gáy.

“Sao có thể, đây mới là ải thứ nhất trên đế lộ, sao lại có yêu nghiệt cường đại như thế xuất hiện?” Những binh lính đó kinh sợ.

Theo lý thuyết, càng đến phần sau của đế lộ thì mới có được càng nhiều cơ duyên, thực lực của những thiên kiêu đó cũng càng mạnh.

Advertisement
';
Advertisement