Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 701

Bang một tiếng, ba con Địa Ma Hoàng trực tiếp bị chấn thành vụn máu.

Mà đúng lúc này, trong mắt Quân Tiêu Dao âm thầm lóe lên.

Hình như hắn đã nhận ra cái gì, khóe miệng nhếch lên một độ cong lạnh nhạt.

Mà bản nhân hắn lại không lộ ra bất cứ dị trạng gì, vẫn đang chém giết những Địa Ma còn lại.

Một lát sau, tất cả Địa Ma đều bị giết sạch.

Quân Tiêu Dao hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi, mở miệng nói: “Trực tiếp luyện hóa mạch khoáng Tiên Tủy này.”

Dứt lời, hắn khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu nhập định.

Mà cũng vào lúc này, một trận âm phong bỗng thổi tới, từng làn sương máu tràn ngập hang động đá vôi.

Có dao động niệm lực vô hình trực tiếp nhảy vào trong đầu Quân Tiêu Dao đang nhắm mắt ngồi xếp bằng.

Trong mạch khoáng Tiên Tủy này trừ ba Địa Ma Hoàng ra thì còn tồn tại một Thiên Ma Hoàng.

Thiên Ma Hoàng vô hình vô tướng, là một luồng ma niệm cực kỳ khủng bố, giết người trong vô hình. Cho dù là thiên kiêu cấp bậc tiểu đầu sỏ, nếu không cẩn thận bị thừa cơ mà tấn công, cũng có khả năng đạo tâm hỏng mất, trực tiếp nhập ma, rơi vào điên cuồng.

Mà lúc này, ở trong đầu Quân Tiêu Dao, oán niệm vô tận bùng nổ, như có oán linh của vô số thiên kiêu ngã xuống đang khóc thét bên tai hắn.

Lúc này Tam Thế Nguyên Thần của Quân Tiêu Dao cũng có động tĩnh. Hiện Tại Nguyên Thần ngồi xếp bằng trên đại đạo chi hoa bỗng mở bừng hai mắt, trong mắt hiện ra một tia miệt thị lạnh nhạt.

“Chỉ là chút oán niệm mà vọng tưởng làm khó dễ được ta?”

Dứt lời, kim quang vô tận bay lên trời, một cổ Phật khổng lồ hiện hóa ra. Đó là Đại Nhật Như Lai được ngưng tụ ra từ Hiện Thế Như Lai Kinh.

Đại Nhật Như Lai vừa xuất hiện, oán linh Thiên Ma Hoàng lập tức phát ra tiếng rít gào, giống như tuyết xuân bắt đầu tan rã cực nhanh.

Tuy sức mạnh nguyên thần của Quân Tiêu Dao bị áp chế hai phần, nhưng nguyên thần của hắn chính là Tam Thế Nguyên Thần.

Trước đó hắn còn hấp thu ý chí của thế giới Tiên Cổ, sức mạnh linh hồn mênh mông vô biên, vượt xa Thánh Nhân cùng giai.

Nhưng lúc này ngoại giới lại nhìn thấy Quân Tiêu Dao nhíu mày, giống như đang giãy giụa.

“Cơ hội tốt!”

Đúng lúc này, trong chỗ tối phương xa có khí tức bùng nổ lao ra.

Bốn bóng dáng như mũi tên lao đến, thi triển thủ đoạn công kích về hướng Quân Tiêu Dao đang nhắm mắt. Đó chính là người mặc áo choàng đen, Kim Cổ Huyền, Hồng Lăng và Thanh Hồng.

Dưới sự dẫn dắt của người mặc áo choàng đen, bọn họ tìm kiếm thẳng xuống nơi đây.

Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã bị áp chế mà vẫn nghiền áp ba Địa Ma Hoàng, đám người Hồng Lăng, Thanh Hồng đều chần chờ, có chút không dám ra tay.

Nhưng ai biết, kế tiếp, Quân Tiêu Dao đang chuẩn bị luyện hóa mạch khoáng Tiên Tủy thì lại bị Thiên Ma Hoàng xâm nhập.

Đây chính là cơ hội quá tốt để diệt trừ Quân Tiêu Dao, bọn họ không ra tay thì thật xin lỗi cơ hội trời cho này.

Cho nên, bọn họ không chút do dự, mà dùng thủ đoạn mạnh nhất để đánh thẳng qua, muốn liên thủ dùng một kích hoàn toàn giết chết Quân Tiêu Dao!

Nhưng ngay khi chiêu thức của bốn người bọn họ sắp rơi xuống người Quân Tiêu Dao, vẻ mặt Quân Tiêu Dao bỗng trở nên bình tĩnh.

Mí mắt hắn chậm rãi mở ra, ánh mắt kia lạnh lẽo như hàn tinh thiên ngoại.

“Không tốt, có trá!” Kim Cổ Huyền thấy thế thì nhịn không được kêu lên.

Hồng Lăng và Thanh Hồng cũng ngẩn ngơ, hoàn toàn không ngờ sẽ xuất hiện tình huống này.

Đó chính là Thiên Ma Hoàng, cho dù là tiểu đầu sỏ không cẩn thận để bị xâm nhập nguyên thần, không nói trực tiếp điên cuồng, ít nhất cũng sẽ mơ màng hồ đồ, giãy giụa trong hỗn độn. Nhưng sao họ cảm thấy Quân Tiêu Dao như không có việc gì thế này.

“Sao có thể, Hoang Cổ Thánh Thể có nhục thân vô song, nhưng nguyên thần không có khả năng mạnh như vậy!” Người mặc áo choàng đen cũng rất bất ngờ.

“Tuy mấy con chuột nấp trong chỗ tối cũng không tạo thành được uy hiếp gì, nhưng thật phiền người, vẫn nên chụp chết thì tốt hơn.”

Quân Tiêu Dao đấm ra một quyền, có hư ảnh Côn Bằng hiện hóa, khi thì hóa thành côn, khi thì hóa thành bằng, mang theo uy năng trên đánh cửu thiên, dưới trấn Cửu U!

Đây chính là một loại hiện hóa của đại thần thông Côn Bằng, có tên là Côn Bằng Vô Lượng Thần Quyền.

“A, không!”

“Hoàng Cửu Diễm đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Thanh Hồng và Hồng Lăng phát ra một tiếng thét chói tai, hiển nhiên bọn họ không chịu nổi chiêu này.

“Long Hư Hoàng và Hoàng Cửu Diễm, chờ ta rảnh thì nhất định sẽ đi tiếp về phía trước để lấy mạng bọn họ.”

Quân Tiêu Dao thản nhiên nói, một quyền giáng xuống, đừng nói là Thanh Hồng và Hồng Lăng, cho dù là tồn tại đạo kim hóa linh như Kim Cổ Huyền cũng nổ tung tan xác dưới một quyền này.

Nhưng làm Quân Tiêu Dao hơi bất ngờ chính là, người mặc áo choàng đen kia lại không bị hạ gục ngay lập tức.

Ngoài thân thể hắn ta hiện ra một cái chuông lớn hư ảo, miễn cưỡng chống đỡ được một kích của Quân Tiêu Dao.

Nhưng cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản mà thôi, chiếc áo đen ngoài thân thể hắn bị sức mạnh trùng kích xé rách, lộ ra thân thể màu đồng cổ.

“Hả? Đây là...” Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra dị sắc.

Hắn cảm thấy hư ảo cái chuông này hơi quen, trước kia ở vạn cổ Táng thổ, Sở Thiên Bá có Thương Thiên Bá Thể cổ đại tàn khuyết kia cũng từng thi triển ra chiêu này, đó là Đại Chung Đạo Thể - Một trong Cửu Đại Thần Hình của Bá Thể.

“Thương Thiên Bá Thể, không đúng, không phải Thương Thiên Bá Thể.” Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày.

Trước đó hắn đã đoán được, nhưng không ngờ hiện tại đã đụng phải nhân vật có liên quan đến Thương Thiên Bá Thể.

“Rốt cuộc ngươi là ai?” Quân Tiêu Dao hờ hững hỏi.

“A... Cũng may có một giọt máu do chủ nhân ban cho, Hoang Cổ Thánh Thể, giỏi cho một Hoang Cổ Thánh Thể...” Nam tử này có khí huyết hùng hậu, trong mắt lộ ra kiêng kỵ.

Hắn ta xoay người, muốn chạy trốn.

“Chủ nhân?” Quân Tiêu Dao chỉ lạnh nhạt tung ra một chưởng.

Phịch một tiếng, nam tử này căn bản không chịu nổi công kích của Quân Tiêu Dao, hắn ta lại phun ra một ngụm máu tươi, ngũ tạng lục phủ sắp bị chấn nát.

“Chủ nhân của ngươi là Thương Thiên Bá Thể?” Quân Tiêu Dao thản nhiên hỏi.

“Khụ... Chờ xem, Thần Tử Quân gia, chủ nhân đã được định sẵn là chúa tể thời đại này, khi ngươi bước lên cổ lộ chung cực, ngày gặp phải chủ nhân chính là ngày chết của ngươi.” Nam tử kia điên cuồng hô, trong mắt mang theo sùng bái cuồng nhiệt.

Đây là sự sùng bái đối với chủ nhân của hắn ta.

Hết chương 701.
Chương 702

“Yên tâm, không lâu sau đó ngươi sẽ nhìn thấy chủ nhân của mình ở hoàng tuyền.”

Quân Tiêu Dao chụp xuống một chưởng, cho dù nam tử kia có kiệt lực phản kháng, thậm chí tung ra tiên khí, vẫn bị Quân Tiêu Dao dùng một quyền diệt sát.

“Một giọt huyết thôi đã có thể làm người này hiện hóa ra một ít năng lực của Thương Thiên Bá Thể, chẳng lẽ là Bá Thể chi vương mà Sở Thiên Bá nói - Bá Vương sắp hiện thân?”

Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm. Nhưng sau đó hắn lại lắc đầu, mặc kệ là Bá Vương gì, đối với hắn cũng chẳng là gì cả.

Hắn sớm đã đúc thành đạo tâm vô địch, căn bản không sợ bất cứ khiêu chiến nào.

“Nếu Bá Vương kia thật sự muốn tìm đường chết, ta cũng không ngại để mối hận xưa của Thánh Thể và Bá Thể hoàn toàn được chấm dứt.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Tuy Bá Vương kia là Bá Thể chi vương muôn đời không có lấy một, nhưng Quân Tiêu Dao cũng là Hoang Cổ Thánh Thể hoàn chỉnh đánh vỡ mười lớp gông xiềng hiếm hoi trong vạn năm.

Có thể nói, bọn họ là đại diện hoàn mỹ nhất của thể chất của từng người.

Đây là trận chiến chung cực của thánh thể đứng đầu và Bá Thể đỉnh cao!

Quân Tiêu Dao không suy nghĩ quá nhiều về chuyện của Bá Vương. Dù sao đến lúc bước lên cổ lộ chung cực thì nhất định sẽ gặp phải.

Nếu Bá Vương kia không thức thời, Quân Tiêu Dao không ngại hoàn toàn chặt đứt nhất mạch Bá Vương.

“Vẫn nên luyện hóa mạch khoáng Tiên Tủy này trước đi.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Hắn thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, tung ra Thiên Địa Hoả Lò, đồng thời thúc giục Thôn Thần Ma Công.

Hai loại năng lực cắn nuốt luyện hóa bùng nổ, mạch khoáng Tiên Tủy này bắt đầu bị Quân Tiêu Dao điên cuồng hấp thu.

Mà ở ngoài thân thể hắn hiện ra hình thức ban đầu của tiên khí hư không.

Mà luồng tiên khí nửa hư ảo kia cũng dần trở nên ngưng tụ cô đọng trong lúc hấp thu Tiên Tủy.

Mà lúc này, bên ngoài đạo tràng, mọi người nhìn thấy tình cảnh này đều trợn tròn mắt.

Trước đó bọn họ đều cho rằng, Quân Tiêu Dao đang gặp nguy cơ trí mạng, có khả năng sẽ nguy hiểm. Ai ngờ loại nguy hiểm này lại bị Quân Tiêu Dao hóa giải dễ như trở bàn tay.

“Không hổ là Thần Tử Quân gia, ta còn nghĩ hắn sẽ thúc giục ngọc ấn nữa chứ.” Thống lĩnh cũng cảm thán.

“Ha ha, mụ già thúi, thấy không hả?” Cửu Đầu Sư Tử thấy thế thì lắc mạnh cái đuôi, mặt mày mà hớn hở.

Sắc mặt Khổng Huyên thật nặng nề, không nói tiếng nào.

Sau đó, nàng bỗng nhìn thấy một hình ảnh trong quầng sáng, trong mắt bỗng bắn ra tia mừng rỡ.

“Phật Tử đại nhân cũng tìm được một mạch khoáng Tiên Tủy, ngài ấy sắp ngưng luyện ra luồng tiên khí thứ hai!” Khổng Huyên vui mừng hô to.

Trước đó mọi người luôn chú ý Quân Tiêu Dao, lúc này nhìn lại mới phát hiện đám người Ngọc Phật Tử, Hư Không Kiếm Tử, Tam Thái Tử Hải Thần đều đã tìm được một mạch khoáng Tiên Tủy, bắt đầu ngưng luyện ra luồng tiên khí thứ hai.

“Phật Tử đại nhân đã ngưng luyện ra luồng tiên khí thứ hai, mà Quân Tiêu Dao mới luyện ra luồng thứ nhất thôi, ai mạnh ai yếu còn cần nói hay sao?” Vẻ mặt Khổng Huyên khôi phục bình tĩnh, cười lạnh nói với Cửu Đầu Sư Tử.

Cửu Đầu Sư Tử nhe răng, biểu cảm cũng có chút xấu hổ, sau đó cương quyết nói: “Vậy thì thế nào, tiên khí cũng không đại diện cho tất cả.”

“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy rửa mắt mong chờ đi.” Trên mặt Khổng Huyên hiện ra sự chờ mong, hy vọng nhìn thấy hình ảnh Ngọc Phật Tử trấn áp Quân Tiêu Dao.

Toàn bộ Địa Ngục Tinh vẫn đang tiến hành thí luyện, thiên kiêu tiến vào Địa Ngục Tinh đã chết hơn một nửa chỉ trong thời gian ngắn ngủn này.

Đa số những thiên kiêu còn lại chỉ hoạt động ở mười tầng trên, căn bản không dám tiến vào mười tầng dưới.

Chỉ có đám người Quân Tiêu Dao không chút cố kỵ mà thâm nhập.

Trong một mạch khoáng Tiên Tủy khác, Ngọc Phật Tử khoanh chân mà ngồi.

Chung quanh hắn ta có phật quang lóng lánh, khí chất siêu nhiên, như một phật đà tuấn mỹ chạm ngọc.

Bỗng nhiên, vào thời khắc nào đó, Ngọc Phật Tử như cảm ứng được cái gì, lạnh nhạt mở miệng nói: “Xuất hiện đi.”

Ở phía trước, một bóng dáng oai hùng xuất hiện, gã có mái tóc vàng xỏa tung, cánh đại bàng dang rộng, rõ ràng chính là Kim Sí Tiểu Bằng Vương.

“Kim Sí Tiểu Bằng Vương, bổn Phật Tử và ngươi không thù không oán đúng không.” Nhìn thấy người tới, Ngọc Phật Tử lạnh nhạt nói.

“Ta mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì mê hoặc Khổng Huyên như bị ma quỷ ám ảnh, nhưng ngươi không xứng làm chủ nhân của nàng!” Trong đồng tử của Kim Sí Tiểu Bằng Vương phụt ra ánh sắc lạnh.

Ngọc Phật Tử nghe vậy thì cười khẽ lắc đầu và nói: “Thế nhân đều u mê vì tình, không nghĩ tới cả truyền nhân nhất mạch Kim Sí Đại Bằng cũng không thể ngoại lệ, một khi đã như vậy thì hãy để bổn Phật Tử tới độ hóa ngươi đi.”

“Không đơn giản như vậy!”

Kim Sí Tiểu Bằng Vương không chút do dự mà ra tay, gã duỗi đôi cánh ra, mười vạn kiếm vũ ầm ầm bắn ra.

Đồng thời, ở phía sau gã mơ hồ có hư ảnh Côn Bằng hiện hóa. Đây không phải là đại thần thông Côn Bằng, mà là một loại biến hóa huyền ảo hình thành sau khi Kim Sí Tiểu Bằng Vương luyện hóa chân huyết Côn Bằng.

“À, khó trách có tự tin, thì ra Quân Tiêu Dao kia đã cho ngươi chân huyết Côn Bằng.”

Thấy tình cảnh này, Ngọc Phật Tử hơi kinh ngạc, nhưng sắc mặt vẫn rất bình tĩnh.

Hắn cũng ra tay, đấm một quyền ra.

Bàn tay giống như mạ vàng mang theo phật quang xán lạng.

Một Phật ấn chữ “Vạn” xuất hiện, mang theo một luồng khí tức cuồn cuộn.

Kim Sí Tiểu Bằng Vương kêu lên một tiếng, mười vạn kiếm vũ tề tụ, hóa thành một thanh thần kiếm màu vàng chém ngang qua.

Hai người lập tức va chạm với nhau.

Mà ở đạo tràng ngoại giới, nhìn cảnh tượng trong quầng sáng, sắc mặt Khổng Huyên có chút phức tạp.

Sao nàng có thể không biết, Kim Sí Tiểu Bằng Vương là vì nàng mới ra tay với Ngọc Phật Tử.

Nhưng nghĩ lại, Khổng Huyên hơi lắc đầu, lẩm bẩm: “Kim Sí Tiểu Bằng Vương, ngươi vẫn quá ngây thơ rồi, không phải ai cũng có thể khiêu chiến Phật Tử đại nhân.”

Trong lòng nàng, Ngọc Phật Tử chính là tồn tại mạnh nhất, chí cao vô thượng. Kim Sí Tiểu Bằng Vương đối đầu với Ngọc Phật Tử chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi.

Hết chương 702.
Chương 703

Nhưng sự thật cũng thật sự như thế, chỉ giao thủ mấy chục hiệp mà Kim Sí Tiểu Bằng Vương đã có chút chịu không nổi.

Gã ngửa mặt lên trời rống giận, mái tóc dài màu vàng phất phới, một luồng tiên khí ban đầu hiện lên ngoài thân thể gã.

Ngọc Phật Tử thấy thế thì khẽ lắc đầu, ngoài thân thể hắn cũng hiện ra một tiên khí màu xanh biếc, đó chính là tiên khí bồ đề mà hắn dùng Bồ Đề Phật Tâm để ngưng kết ra.

Ngọc Phật Tử trấn áp một chưởng mơ hồ mang theo tiên khí bồ đề, thản nhiên nói: “Kim Sí Đại Bằng và Phật môn cũng có quan hệ sâu xa, ngày sau ngươi cũng có thể trở thành hộ pháp của bổn Phật Tử.”

Oanh!

Một kích giáng xuống, Kim Sí Tiểu Bằng Vương hộc máu bay ngược ra sau.

Ngọc Phật Tử nỉ non, tung ra độ hóa chi thuật, Phật âm vang dội truyền khắp tứ phương.

Kim Sí Tiểu Bằng Vương ôm đầu gào rống lên. Nhưng một lát sau, gã ngừng giãy giụa, mặt không có cảm xúc, trong mắt chỉ còn một mảnh chết lặng.

“Chủ nhân.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương không có chút tình cảm mà nói.

“A... Ngươi thay ta hộ pháp bên ngoài.” Ngọc Phật Tử hơi mỉm cười.

“Thưa vâng.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương khẽ gật đầu.

Ở đạo tràng bên ngoài Địa Ngục Tinh, rất nhiều thiên kiêu thấy tình cảnh này đều cảm giác da đầu tê dại. Độ hóa chi thuật của Tiểu Tây Thiên quá quỷ dị.

“Các ngươi nói, nếu đến lúc Thần Tử Quân gia gặp phải, có bị độ hóa luôn hay không?”

“Không rõ lắm, nhưng tu vi nguyên thần của Thần Tử Quân gia cũng không yếu.”

Rất nhiều người đều đang suy đoán.

Thời gian đang trôi đi từng phút từng giây.

Ba người Ngọc Phật Tử, Hư Không Kiếm Tử, Tam Thái Tử Hải Thần đều mượn dùng một mạch khoáng Tiên Tủy để ngưng luyện ra luồng tiên khí thứ hai.

Thực lực của bọn họ đều tăng vọt, bước vào hàng ngũ thiên kiêu đỉnh cấp thật sự trên đế lộ này.

“Tiếp tục thâm nhập, ta cũng muốn xem rốt cục tầng mười tám là như thế nào...”

Ba tiểu đầu sỏ không hẹn mà cùng lựa chọn tiếp tục thâm nhập. Bọn họ không chỉ có thực lực tăng vọt mà còn có ngọc phù miễn dịch áp chế tràng vực mười lăm phút, cho nên bọn họ không lo lắng sẽ gặp nguy hiểm gì.

Mà cũng trong khoảng thời gian đó, thân thể của Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên mạch khoáng Tiên Tủy bỗng chấn động.

Toàn bộ mạch khoáng Tiên Tủy đều bị hắn hấp thu.

Ở ngoài thân thể hắn, rốt cuộc lường tiên khí hư không nửa hư ảo kia cũng hoàn toàn ngưng kết, biến thành một luồng tiên khí chân chính.

“Rốt cuộc cũng thành công, luồng tiên khí thứ tư.” Quân Tiêu Dao phun ra một hơi.

Thế nhân đều cho rằng, đây là tiên khí thứ nhất mà hắn ngưng tụ ra. Không nghĩ tới, nó đã là luồng thứ tư của Quân Tiêu Dao.

“Tiếp tục thăm dò xuống bên dưới.” Quân Tiêu Dao lại lên đường.

Hắn không chỉ muốn đi đến tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh, cũng muốn thuận tiện trừng trị ba tiểu đầu sỏ kia một trận.

Trước mắt, một ít thiên kiêu còn tồn tại trong Địa Ngục Tinh đều có chút tài năng. Nhưng những thiên kiêu đó chỉ dám rèn luyện ở mười tầng đầu, căn bản không dám thâm nhập.

Lúc này, ở tầng thứ mười tám của Địa Ngục Tinh.

Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ mười tám tầng Địa Ngục Tinh thật sự giống như địa ngục, nơi nơi đều là ngọn lửa luyện ngục, như đi tới trung tâm tinh cầu.

Tràng vực áp chế của nơi này đã đạt tới cực hạn, bất cứ thiên kiêu nào xuống đến tầng này cũng sẽ bị áp chế mọi mặt, chỉ còn lại bốn phần thực lực.

Lúc này, một Phật chưởng màu vàng giáng thẳng ra, diệt sát một đám Địa Ma phía trước.

Người ra tay chính là Ngọc Phật Tử. Hắn không giết người, nhưng nói một cách nghiêm khắc thì những Địa Ma đó không phải người.

Ở bên cạnh Ngọc Phật Tử, Kim Sí Tiểu Bằng Vương đi theo với vẻ mặt chết lặng.

“Bổn Phật Tử cảm ứng được mạch khoáng Tiên Tủy, không... còn hi hữu hơn mạch khoáng Tiên Tủy bình thường, hay là...” Ánh mắt Ngọc Phật Tử hơi lập loè.

Hắn nghĩ tới một lời đồn, có thể ở thứ mười tám tầng Địa Ngục Tinh có Tiên Tủy chi vương hóa thành hình người!

Cũng giống như Canh Kim Thạch Linh và Kim Cổ Huyền trước đó, bọn họ là thần kim và đạo kim hóa hình.

Nói một cách nghiêm khắc thì Tiên Tủy cũng là một loại kỳ trân hiếm có trên đời, có khả năng hóa thành hình người.

Nếu thật sự có thể tìm được Tiên Tủy chi vương, mặc kệ là lấy tới luyện hóa, hay là khắc lạc ấn lên để bồi dưỡng, đều có giá trị vô lượng tuyệt đối.

Cho dù tính cách Ngọc Phật Tử như nước lặng, lúc này hơi thở cũng trở nên hơi dồn dập.

Hắn và Kim Sí Tiểu Bằng Vương bị độ hóa tiếp tục thâm nhập.

Qua chừng một canh giờ, linh khí phía trước đột nhiên nồng đậm lên, Ngọc Phật Tử hội tụ pháp lực vào đôi mắt, liếc mắt một cái đã thấy rõ phía trước là một mạch khoáng Tiên Tủy.

Nhưng mạch khoáng Tiên Tủy này không chỉ lớn hơn mạch khoáng trước đó hắn gặp mấy lần.

Tiên linh khí nồng đậm, từng đợt từng đợt nhè nhẹ đang lan tỏa trong không trung.

Mà sâu trong mạch khoáng có một cái kén ngọc nửa trong suốt, loáng thoáng có thể nhìn thấy một bóng dáng xinh xắn lanh lợi, đang hơi cuộn tròn thân mình giống như trẻ con trong bào thai.

Mà toàn bộ sức mạnh mạch khoáng Tiên Tủy đều hội tụ về hướng kén ngọc trong suốt kia, dường như muốn hội tụ tất cả sức mạnh để dựng dục ra một tồn tại kinh người.

“Đó là... Tiên Tủy chi vương!” Cả Ngọc Phật Tử cũng khó nén lửa nóng trong mắt.

Cho dù là tâm cảnh thiền tu của hắn, lúc này cũng nổi lên gợn sóng.

Đó chính là Tiên Tủy chi vương hi hữu, giá trị vô lượng.

Hơn nữa không biết có phải vì nơi này có Tiên Tủy chi vương ra đời không mà chung quanh cũng không có tung tích của Địa Ma.

Ngay khi Ngọc Phật Tử vừa tiến lên vài bước, ở một phương hướng khác, có tiếng thủy triều truyền đến, một bóng người mặc Thất Hải Giao Long Giáp, tay cầm Hải Vương Tam Xoa Kích bỗng xuất hiện, đó chính là Tam Thái Tử Hải Thần.

Hắn cũng tu luyện ra hai luồng tiên khí, lúc này khí tức rất cường thịnh, khi nhìn thấy Tiên Tủy chi vương thì trong mắt cũng chợt bắn ra ánh sao.

Cùng lúc đó, trong một hang động đá vôi khác cũng có sức mạnh không gian chấn động, một bóng dáng phá không mà đến, đó chính là Hư Không Kiếm Tử.

Ba tiểu đầu sỏ đều cảm ứng được dao động của Tiên Tủy chi vương, sau đó hội tụ tại đây.

“Ha hả, xem ra chúng ta đều nhắm vào cùng một mục tiêu.” Ánh mắt Hư Không Kiếm Tử đảo quanh một vòng, lạnh nhạt nói.

“Quân Tiêu Dao còn chưa tới sao, không phải hắn không có thực lực xuống nổi tầng mười tám đó chứ?” Trong mắt Tam Thái Tử Hải Thần ẩn chứa một tia lạnh lẽo.

Hắn còn tính chấm dứt với Quân Tiêu Dao ở Địa Ngục Tinh.

“Nếu hắn hiện thân thì cũng chỉ bị chúng ta trấn áp mà thôi.” Ngọc Phật Tử lạnh nhạt nói.

“Không nghĩ tới ngươi lại độ hóa Kim Sí Tiểu Bằng Vương.”

Hết chương 703.
Chương 704

Nhìn bên người Ngọc Phật Tử là Kim Sí Tiểu Bằng Vương mặt vô cảm xúc, trong mắt Hư Không Kiếm Tử và Tam Thái Tử Hải Thần cũng ẩn chứa một tia kiêng kỵ.

Độ hóa chi thuật của Ngọc Phật Tử thật sự quỷ dị, khiến người ta kiêng kỵ.

“Ha hả, bổn Phật Tử muốn Tiên Tủy chi vương này, không biết hai vị có thể nhượng bộ không, ta sẽ cho hai vị bồi thường nhất định.”

Hư Không Kiếm Tử khẽ lắc đầu và nói: “Trong lúc này đừng nói những câu đó, cứ so đấu bằng thực lực thôi.”

Độ trân quý của Tiên Tủy chi vương khiến cả chí tôn cũng phải dao động, càng đừng nói là những thiên kiêu muốn ngưng luyện ra tiên khí như bọn họ.

Nếu có được Tiên Tủy chi vương thì không phải không có khả năng ngưng luyện ra thêm vài luồng tiên khí.

“Đừng nói nữa, tới chiến đi!” Hải Vương Tam Xoa Kích trong tay Tam Thái Tử Hải Thần chấn động.

Ba người không có gì để nói, đồng thời ra tay.

Pháp lực chấn động, hư không run rẩy.

Mặc dù bị áp chế chỉ còn lại bốn phần thực lực, nhưng sức mạnh mà ba tiểu đầu sỏ phát ra vẫn khiến lòng người kinh hãi.

Đại chiến bùng nổ, ba bên đều không nhường nhịn, gợn sóng pháp lực khủng bố chấn động lan tràn, thổi quét tứ phương.

Trận đại chiến giữa ba người vô cùng kịch liệt, dư chấn lan ra, làm cái kén ngọc trong suốt kia hơi nứt ra chút vết rạn.

Sau đó, tất cả năng lượng linh khí trong toàn bộ mạch khoáng Tiên Tủy đều hội tụ về hướng cái kén ngọc trong suốt.

“Hả?”

Khóe mắt ba người Ngọc Phật Tử đều chú ý đến.

Rắc...

Mặt ngoài cái kén ngọc trong suốt kia lan tràn từng khe nứt.

Sau đó, bóng hình xinh xắn bên trong lộ ra trước mắt bọn họ. Đó là một loli nhìn chừng bảy tám tuổi, trên người là một chiếc váy áo được bện thành từ năng lượng.

Nàng có một mái tóc dài màu ngân bạch, khuôn mặt non nớt, đáng yêu xinh đẹp, lông mi cong vút mà dài mảnh, mặt mày tinh xảo.

Có lẽ bởi vì nàng là Tiên Tủy hóa hình nên da thịt cả người đều băng tuyết lóng lánh, tỏa ra hương khí và linh khí. Quả thực y như một nhân sâm quả biết đi.

“Tiên Tủy chi vương hóa hình!”

Khi nhìn thấy loli này, trong mắt ba người Ngọc Phật Tử đều bắn ra ánh sao.

Bọn họ có thể cảm nhận được, nếu luyện hóa nàng thì họ nhất định có thể ngưng luyện ra tiên khí mới!

“Kim Sí Tiểu Bằng Vương, bắt lấy nàng ta!” Trong mắt Ngọc Phật Tử hiện lên một tia dị quang.

Kim Sí Tiểu Bằng Vương lập tức vỗ cánh, bay vút về hướng tiểu loli kia.

“A...”

Tiểu loli nọ vừa được dựng dục hóa hình, hiển nhiên không có khả năng có được tư duy thành thục đầy đủ như Canh Kim Thạch Linh và Kim Cổ Huyền, nhưng nàng cũng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm theo bản năng.

“Đừng... Đừng ăn ta!” Tiểu loli yếu ớt kêu lên.

Vèo!

Một kiếm quang phá không lao ra, chặn Kim Sí Tiểu Bằng Vương lại.

“Tiên Tủy chi vương kia là của ta!”

Người xuất kiếm chính là Hư Không Kiếm Tử, tất nhiên hắn không có khả năng trơ mắt nhìn Tiên Tủy chi vương bị Ngọc Phật Tử đoạt đi.

Trong thoáng chốc, nơi này lại trở nên hỗn loạn.

Nhân cơ hội này, tiểu loli do Tiên Tủy hóa hình lập tức nâng cẳng chân mảnh khảnh, chạy ào về hướng nơi xa.

Ngay khi đám người Ngọc Phật Tử muốn ra tay ngăn cản thì rầm một tiếng, tiểu loli cứ như đụng vào một vách tường.

“Ai nha!”

Nàng đặt mông ngã xuống mặt đất, bàn tay nhỏ mảnh khảnh che cái trán lại, không rõ sao lại có cái gì chặn đường.

“Hả, đó là...” Sắc mặt ba người Ngọc Phật Tử lập tức đanh lại.

Bọn họ đã nhận ra có một sức mạnh phong cấm cường đại đã bao vây bốn phía lại.

“Sao lại thế này, trước đó khi tiến vào, chung quanh cũng không có trận pháp nào kia mà?”

Trong lúc ba tiểu đầu sỏ cảm thấy khó hiểu, có tiếng bước chân truyền đến từ huyệt động nơi xa.

Một bóng dáng bạch y tuyệt thế chậm rãi đi tới, đứng ở trước mặt tiểu loli kia.

Tiểu loli ngẩng đầu, lập tức thấy được một dung nhan tuấn tú như thiên nhân, trên người hắn tỏa ra khí tức hoàn mỹ, làm tiểu loli có cảm giác muốn thân cận.

Bởi vì Tiên Tủy hóa hình như nàng cũng là một loại tồn tại gần với hoàn mỹ, cho nên tất nhiên sẽ có cảm giác muốn thân cận với tồn tại càng hoàn mỹ hơn.

“Hả? Tiên Tủy chi vương hóa hình, ta cũng may mắn thật.”

Người xuất hiện chính là Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao đưa mắt đánh giá tiểu loli trước mặt, cả người mang theo linh khí nồng đậm, làm người ta ngửi một cái cũng có cảm giác muốn phi thăng.

“Ngươi... Ngươi cũng muốn ăn ta sao, ta không ăn được đâu, không có thịt...” Thân thể nhỏ xinh của tiểu loli run lên nhè nhẹ.

“Đứng ở đây đừng nhúc nhích.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhìn thoáng qua, sau đó thì chuyển tầm mắt đi.

Hiện tại hắn vừa ngưng luyện ra luồng tiên khí thứ tư, cho nên tạm thời cũng không vội luyện hóa Tiên Tủy chi vương này, hơn nữa trước mắt còn có một ít phiền phức cần được giải quyết.

Tiểu loli nghe vậy thì ôm đầu gối ngồi dưới đất, chung quanh có trận văn phong cấm Cấm Tiên lớp thứ hai, nàng cũng không có khả năng thoát đi.

“Quân Tiêu Dao!”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đến, trong mắt Tam Thái Tử Hải Thần phụt ra sát ý lạnh như băng sương.

Trong mắt Hư Không Kiếm Tử lại có một tia chiến ý nóng bỏng, trên người Quân Tiêu Dao có thứ mà hắn cần.

Còn Ngọc Phật Tử thì nhếch miệng cười, nhưng toàn bộ pháp lực cũng tề tụ lại, hiển nhiên hắn ta cũng có ý ra tay.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà ba tiểu đầu sỏ đã và nhằm vào Quân Tiêu Dao.

Cảnh tượng này đã bị những thiên kiêu trong đạo tràng bên ngoài nhìn thấy hết.

“Trời ạ, đó là Tiên Tủy chi vương đã hóa hình, đủ để khiến thiên kiêu đỉnh cấp đoạt vỡ đầu chảy máu.”

“Thần Tử Quân gia một mình đối đầu với ba tiểu đầu sỏ, trận chiến này quá đáng xem.”

“Nhưng ba tiểu đầu sỏ sẽ không liên thủ đối phó với Thần Tử Quân gia đúng không, như vậy quá mất thân phận.”

Rất nhiều người đều đang bàn tán.

Trong mắt Khổng Huyên hiện ra chút chờ mong, nàng rất mong Ngọc Phật Tử trấn áp Quân Tiêu Dao, trút giận thay cho mình.

“Hừ, hiện tại hy vọng càng nhiều thì đến lúc đó thất vọng càng nhiều.” Chín cái đầu của Cửu Đầu Sư Tử và phát ra tiếng hừ lạnh, nó sùng bái Quân Tiêu Dao vô điều kiện.

Tầng mười tám của Địa Ngục Tinh, Tam Thái Tử Hải Thần dẫn đầu ra tay, Tam Xoa Kích Hải Vương trong tay hắn chấn động, pháp lực giống như đại dương mênh mông cuồn cuộn thổi quét ra, lập tức trùng kích về hướng Quân Tiêu Dao.

Hiện tại đã không có kẻ nào cản trở, hắn cũng có thể toàn lực ra tay.

Hết chương 704.
Chương 705

Ngọc Phật Tử và Hư Không Kiếm Tử cũng không lập tức vây công xông lên. Tới cấp bậc của bọn họ thì ra tay vây công không khỏi quá kỳ cục.

Nhìn thấy thế công của Tam Thái Tử Hải Thần trùng kích đến, Quân Tiêu Dao vẫn đưa tay tràn ra, muốn bắt lấy Tam Xoa Kích Hải Vương.

“Còn muốn dùng đến chiêu này à?”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao miệt thị hắn như thế, mái tóc Tam Thái Tử Hải Thần tung bay, bùng nổ toàn bộ thực lực Thánh Nhân Cảnh.

Tuy bị tràng vực áp chế, nhưng khí tức của hắn vẫn rất kinh người. Các loại đạo văn thủy hệ đan chéo, dường như muốn biến nơi đây thành một đại dương.

Leng keng!

Quân Tiêu Dao vẫn dùng tay không đón được Tam Xoa Kích Hải Vương, có ánh lửa kịch liệt bắn phụt ra.

“Hải Thần thức tỉnh!” Tam Thái Tử Hải Thần thấy thế thì thét dài một tiếng.

Huyết mạch Hải Thần tiềm tàng trong thân thể hắn đang sôi trào, hư không chung quanh chấn động.

Tam Xoa Kích Hải Vương như cảm ứng được gì đó, mặt ngoài hiện ra hoa văn màu vàng huyền ảo, thần lực tỏa ra, làm hất văng bàn tay Quân Tiêu Dao.

“Hả? Huyết mạch Hải Thần.” Quân Tiêu Dao khẽ nhướng mày, nhưng vẻ mặt vẫn rất thản nhiên.

Hải Thần cũng là một vị đế giả trong thần thoại, cũng giống như những đế giả thần thoại như Độc Tí Minh Vương, Cổ Lan Thánh A La… đã từng là thần linh được vạn linh hải dương cúng bái.

Nhưng huyết mạch của Tam Thái Tử Hải Thần Hải Thần cũng loãng giống như huyết mạch Minh Vương trong cơ thể Minh Thần Thái Tử kia, không xem như huyết mạch truyền thừa chân chính.

Nhưng dù thế, cũng đủ để Tam Thái Tử Hải Thần tạo nên tên tuổi trên đế lộ. Nhưng đáng tiếc, hắn gặp phải Quân Tiêu Dao.

“Ở trước mặt ta, thần cũng phải cúi đầu, huống chi chỉ là một hậu duệ tạp huyết.” Quân Tiêu Dao nói, đánh bàn tay ra, vẽ ra một độ cong huyền ảo, như Côn Bằng nhảy vào biển.

“Đại thần thông Côn Bằng!” Tam Thái Tử Hải Thần cắn răng, đây là thần thông mà hắn ta tha thiết ước mơ.

Phanh!

Một kích va chạm, Quân Tiêu Dao dùng mười vạn Tượng Thần vi lạp để thúc giục đại thần thông Côn Bằng. Tượng Thần và Côn Bằng đều là danh từ tượng trưng cho thần lực, kích này giáng xuống, uy lực đó đủ để đánh chìm mặt đất vạn trượng.

Phụt!

Tam Thái Tử Hải Thần chỉ cảm thấy một luồng thần lực vô biên chấn ngược lại dọc theo Tam Xoa Kích Hải Vương, làm hắn phun ra máu tươi, Thất Hải Giao Long Giáp trên người cũng không bảo vệ được mình.

“Hải Thần Nhất Kích!”

Tam Thái Tử Hải Thần bị thương, nhưng đồng thời Tam Xoa Kích Hải Vương cũng đâm vào ngực Quân Tiêu Dao, muốn lấy thương đổi thương.

Nhưng mà...

Ngoài thân thể Quân Tiêu Dao dâng trào long khí, long giáp màu bạc tỏa ra ánh sáng sặc sỡ bảy màu hiện ra.

Đó chính là Thất Thải Thánh Long Giáp.

Lực phòng ngự của nó còn mạnh hơn Thất Hải Giao Long Giáp của Tam Thái Tử Hải Thần.

Leng keng!

Tiếng kim loại va chạm vang lên, Tam Xoa Kích Hải Vương không thể đột phá phòng ngự của Thất Thải Thánh Long Giáp.

“Chết đi.”

Quân Tiêu Dao cũng lười kéo dài, hắn đấm ra một quyền, muốn tiêu diệt Tam Thái Tử Hải Thần.

Tam Thái Tử Hải Thần thấy thế thì kêu lên một tiếng: “Quân Tiêu Dao, đừng đắc ý, ta có thứ mà ngươi không có!”

Vừa dứt lời, một luồng tiên khí màu xanh thẳm bỗng hiện lên bên ngoài thân thể hắn ta.

Chỉ một thoáng, có Thủy chi Quy Tắc lưu động, trong hư không tràn ngập đạo văn tiên quang.

Đây là một luồng tiên khí mà Tam Thái Tử Hải Thần ngưng luyện ra từ huyết mạch Hải Thần của chính mình.

“Chỉ có như thế sao?”

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, ngoài thân thể cũng có một luồng tiên khí màu vàng hỗn loạn huyết sắc hiện lên, đó là một luồng tiên khí nhục thân.

Nhìn thấy luồng tiên khí nhục thân, Tam Thái Tử Hải Thần cũng không cảm thấy bất ngờ, chỉ cười lạnh và nói: “Quả nhiên, xem ra ngươi cũng tìm được một mạch khoáng Tiên Tủy, nhưng ta không chỉ như vậy.”

Vừa dứt lời, bên ngoài thân thể Tam Thái Tử Hải Thần lại hiện lên luồng tiên khí thứ hai.

Hắn cũng giống như Ngọc Phật Tử, Hư Không Kiếm Tử, hiện tại đều đã ngưng luyện ra hai luồng tiên khí, càng mạnh hơn tiểu đầu sỏ bình thường.

“Quân Tiêu Dao, ngươi còn cười được không?” Trên mặt Tam Thái Tử Hải Thần lộ ra chút vui sướng.

Mặc dù ngươi là Thần Tử Quân gia cao cao tại thượng, nhưng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất thì sẽ lạc hậu hơn người khác.

“Hai luồng tiên khí, đây là cậy vào của ngươi à.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao không có sự khiếp sợ như dự đoán của Tam Thái Tử Hải Thần.

Ngoài thân thể hắn cũng hiện ra luồng tiên khí thứ hai, dày nặng như Huyền Hoàng Thiên Địa, đó chính là tiên khí ngưng luyện ra từ Vạn Vật Mẫu Khí.

“Đây là...” Tam Thái Tử Hải Thần ngây ngẩn cả người.

Ngọc Phật Tử và Hư Không Kiếm Tử đứng bên cạnh quan sát cũng ngẩn ra, cảm thấy mọi chuyện đã vượt qua dự đoán của bọn họ.

“Còn chưa đủ à, ta còn nữa.” Quân Tiêu Dao nói, ngoài thân thể lại hiện ra một luồng tiên khí mang theo luân hồi chi ý.

Chính là tiên khí luân hồi mà hắn ngưng luyện ra nhờ lĩnh ngộ sức mạnh luân hồi.

“Ngươi... Ngươi...”

Bọn họ không nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Quân Tiêu Dao, kết quả hiện tại chính bọn họ lại chấn kinh.

Không, phải nói là kinh hãi.

Bọn họ bắt đầu bị dọa sợ.

“Còn chưa đủ à, không sao, ta còn nữa.”

Ngoài thân thể Quân Tiêu Dao lại hiện ra một luồng tiên khí, luồng tiên khí thứ tư là tiên khí hư không hiện ra.

Lạch cạch...

Tay của Tam Thái Tử Hải Thần run lên, Tam Xoa Kích Hải Vương đã rơi xuống mặt đất.

Hư Không Kiếm Tử cũng không thể duy trì vẻ mặt thản nhiên, tròng mắt sắp trừng rớt ra ngoài.

Lần đầu tiên, nụ cười trên mặt Ngọc Phật Tử đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự cứng đờ, không tin, ngơ ngác.

“Bốn luồng tiên khí?”

Ba tiểu đầu sỏ hoàn toàn ngơ ra.

Trước đó không phải nói Quân Tiêu Dao chưa ngưng luyện ra được một luồng tiên khí đều hay sao?

Những tiên khí này từ đâu nhảy ra, hơn nữa vừa xuất hiện đã là bốn luồng, hù chết người ta.

Mà ở bên ngoài Địa Ngục Tinh, phía đạo tràng trên hư không, tất cả những thiên kiêu xem náo nhiệt đều im lặng vào thời khắc này.

Cả vẻ mặt của Sùng Minh Chí Tôn và đám người thống lĩnh đến xem náo nhiệt cũng trông rất xuất sắc.

Sắc mặt Khổng Huyên chưa bao giờ điên cuồng thay đổi như bây giờ, cứ như thấy được hình ảnh khiến nàng chấn động và không thể tin nổi!

Hết chương 705.

Advertisement
';
Advertisement