Chương 711
“Ta cũng muốn nhìn thử phong cảnh trong Tầng thứ mười chín địa ngục là như thế nào.” Quân Tiêu Dao cười cười.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương thật sự cảm thấy chấn động.
Người thường gặp phải Thất Đại Bất Khả Tư Nghị đều né được bao xa thì né, căn bản không dám lây dính chút nhân quả nào. Nhưng Quân Tiêu Dao biết rõ trên núi có hổ, ma vẫn lên núi tìm hổ.
Nhưng điều nhất khiến người ta không lời nào để nói nhất chính là, Quân Tiêu Dao thật sự đã đi ra từ Thanh Đồng Tiên Điện.
Sau khi để lại những lời này, Quân Tiêu Dao khoanh tay đã xoay người, tiếp tục đi vào sâu bên trong.
Nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi, Kim Sí Tiểu Bằng Vương mơ hồ cảm thấy, chỉ sợ Quân Tiêu Dao lại sáng tạo ra một kỳ tích khiến người ta chấn động!
Đạo tràng bên ngoài Địa Ngục Tinh, tất cả mọi người còn đang nằm trong trạng thái chấn động trước đó. Nếu tin tức ba tiểu đầu sỏ ngã xuống truyền ra trên đế lộ thì sẽ lập tức gây nên rúng động mãnh liệt.
Mà chiến tích Quân Tiêu Dao dùng bốn phần thực lực mà dễ dàng hạ gục ba tiểu đầu sỏ trong nháy mắt cũng sẽ trở thành đề tài mọi người bàn tán say sưa.
“Thần Tử Quân gia đã công đức viên mãn, cũng nên ra tới rồi chứ.”
“Hả, không đúng, các ngươi xem, Thần Tử Quân gia đang tiếp tục thâm nhập?”
“Hắn muốn làm cái gì, chẳng lẽ muốn tiến vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh?”
“Tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, đó là một nơi cấm kỵ!”
Hành động của Quân Tiêu Dao lại gây lên một trận phong ba kịch liệt trên đạo tràng. Tất cả mọi người không thể tưởng được, Quân Tiêu Dao thật sự lựa chọn tiếp tục thâm nhập.
“Chủ nhân cũng cứng rắn quá đi.” Cửu Đầu Sư Tử cũng líu lưỡi.
“Hắn có thể xông qua tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh sao?” Khổng Huyên vẫn đang trong trạng thái thất thần.
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao đã đổi mới nhận thức của nàng đối với thực lực, nàng không biết Quân Tiêu Dao còn có thể sáng tạo kỳ tích nữa hay không.
“Ha hả, Thần Tử Quân gia, không hổ là ngươi.” Sùng Minh Chí Tôn cũng lắc đầu cười.
Sở dĩ lão tự mình tới đây là muốn xem lựa chọn của Quân Tiêu Dao thế nào. Hiện tại xem ra, Quân Tiêu Dao quả nhiên vẫn là Quân Tiêu Dao kia, nếu hắn không đi tra xét Tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh thì mới kỳ quái.
Toàn bộ đạo tràng bên ngoài đã là một mảnh ồn ào náo động.
Mà sâu trong Địa Ngục Tinh, Quân Tiêu Dao khoanh tay bước chậm, vẻ mặt thật lạnh nhạt.
Trên đường đi, hắn cũng gặp rất nhiều Địa Ma, Thiên Ma, thậm chí Địa Ma Hoàng, Thiên Ma Hoàng cũng không phải số ít, nhưng chúng đều bị Quân Tiêu Dao tùy tiện diệt sát.
Danh hiệu Thánh Nhân vô địch cũng không phải hư danh, Quân Tiêu Dao gần như vô địch ở cùng một cảnh giới.
Thậm chí Quân Tiêu Dao còn có năng lực chiến đấu vượt cấp.
Cho dù là thánh nhân vương, thậm chí đại thánh, muốn đối phó Quân Tiêu Dao cũng không phải chuyện đơn giản.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao đi tới trước một cánh cửa to lớn, trên đó loang lổ mà đen xì, cứ như tưới ướt đẫm máu tươi.
Một luồng oán khí chẳng lành đang tràn ngập, nó như cánh cửa dẫn đến u minh hoàng tuyền.
“Nơi này chính là lối vào của tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh sao?”
Quân Tiêu Dao đánh giá.
Chỉ là một cánh cửa đứng sừng sững ở nơi đó đã mang đến cho người ta cảm giác sởn tóc gáy. Thiên kiêu có đạo tâm hơi yếu thì tâm thần sẽ bất ổn, nếu như đến gần sẽ trực tiếp bị sức mạnh nguyền rủa thần bí nào đó khắc ấn, chết đi trong sự thống khổ và điên cuồng cực độ.
Nhưng toàn thân Quân Tiêu Dao có tiên quang lập lòe, ánh sáng vàng rực dâng trào kích động, sức mạnh trừ tà của Hoang Cổ Thánh Thể phát huy tới cực hạn vào thời khắc này.
Quân Tiêu Dao giống như một pho tượng thần Quang Minh khổng lồ, trấn áp tất cả tà ám.
Quân Tiêu Dao không chút do dự và chần chờ, rất quả quyết mà đẩy cánh cửa này ra.
Vào khoảnh khắc đẩy nó ra, Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt không thấy rõ cái gì, như đột nhiên bị ném vào vũ trụ hắc ám.
Không biết qua bao lâu, trước mắt Quân Tiêu Dao lại đột nhiên sáng lên. Chung quanh là từng ngọn núi, như nơi dừng chân của một thế lực.
“Sư huynh, ngươi và ta không có khả năng, người mà người ta chung tình là anh hùng cái thế đàn áp đế lộ.” Bỗng nhiên, một giọng nữ truyền đến.
Trong tầm mắt của Quân Tiêu Dao xuất hiện một nữ tử thanh thuần mỹ lệ. Nàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong mắt mang theo khinh thường.
Quân Tiêu Dao vừa muốn nói gì, lại phát hiện hắn không cách nào nói nên lời.
Bên tai lại nghe thấy một âm thanh, như là mình, lại không giống như mình.
“Sư muội, ta sẽ đi lên đế lộ, ta sẽ chứng minh cho nàng xem, ta có năng lực bảo vệ nàng!”
Nghe giọng nói này, Quân Tiêu Dao cảm thấy thật hoang mang. Đây là lời mà hắn nói ra sao.
Sao hắn có thể liếm cẩu như vậy?
“Sư huynh, vậy ta sẽ chờ, chờ ngày ngươi dương danh đế lộ, đó là lúc ta gả cho ngươi.”
Vị sư huynh này mang theo ánh mắt kiên định mà bước lên đế lộ.
Lúc này Quân Tiêu Dao mới bừng tỉnh phát hiện, hình như mình đã biến thành một ý thức, sống nhờ trong cơ thể người khác.
Cũng có thể nói, ý thức của Quân Tiêu Dao dần dần dung hợp với sư huynh kia.
“Rốt cục tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh là cái quỷ gì?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Điều này thật quỷ dị, cứ như ngồi trong rạp chiếu phim để xem cả cuộc đời của người khác. Quân Tiêu Dao nghĩ tới tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh có khả năng sẽ xuất hiện đủ loại hung hiểm, nhưng không ngờ lại quỷ dị như thế.
Kế tiếp, vị sư huynh này dứt khoát kiên cường, trong lòng tràn ngập tự tin mà bước lên đế lộ.
Mà so với dạng tồn tại siêu nhiên được người người ngước nhìn, đứng sừng sững trên chúng sinh như Quân Tiêu Dao thì sư huynh này có chút tầm thường.
Hắn chỉ là một đệ tử ngoại môn không chút nổi bật của thế lực nhất lưu mà thôi, đi lên đế lộ không khác gì chịu chết.
Quả nhiên, bước lên đế lộ không bao lâu, vị sư huynh đáng thương này đã bị một thiên chi kiêu tử đến từ thế lực đỉnh cấp đánh bại.
“Chỉ là một con kiến như ngươi mà cũng muốn chạy hết đế lộ, ha ha, quá buồn cười!” Thiên chi kiêu tử dẫm lên đầu sư huynh kia, đạp thẳng vào trong đất.
Sau đó, cả cái đầu tan vỡ!
Quân Tiêu Dao cảm thấy thực kỳ dị, giống như đầu của mình bị dẫm nát vậy, đổi lại là thiên kiêu bình thường thì tuyệt đối sẽ phát cuồng khi gặp phải chuyện này.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại cảm giác thật mới lạ.
Lúc này, từng tiếng nói xé lòng vang lên: “Không cam lòng... Không cam lòng... Ta không cam lòng... Vì sao... Kẻ chôn cốt trên đế lộ lại là ta!”
Hết chương 711.
Chương 712
Tiếng gào này thật khắc cốt ghi tâm, khóc lóc kể lể!
Trong lúc mơ hồ, thậm chí Quân Tiêu Dao nhận thấy ý thức của mình như bị xâm nhiễm.
Hắn giống như biến thành sư huynh kia, mang theo oán giận không cam lòng, cứ như muốn hóa thành ma niệm nguyền rủa tất cả!
“Thì ra là thế, đây là khảo nghiệm tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh sao?”
Giờ khắc này, Quân Tiêu Dao bừng tỉnh hiểu ra.
Nghe đồn Địa Ngục Tinh được hội tụ thành từ oán niệm ngập trời của vô số tu sĩ chôn thân trên đế lộ.
Tầng thứ mười chín này chính là nơi tụ tập oán niệm, những oán niệm đó muốn đồng hóa ý thức của Quân Tiêu Dao.
Nếu vậy, Quân Tiêu Dao sẽ rơi vào điên cuồng không có điểm cuối, vĩnh viễn lưu lại nơi đây, trở thành một bộ phận của oán niệm.
“Khó trách, trước nay những người ngẫu nhiên tiến vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh đều không ai đi ra được cả.” Quân Tiêu Dao cũng đã nhận ra.
Nhưng hiện tại nhìn khảo nghiệm này có vẻ cũng không quá khủng bố.
Nhưng vẫn là Quân Tiêu Dao quá ngây thơ.
Sau khi sư huynh mà ý thức hắn sống nhờ bị dẫm nát đầu thì một lát sau, Quân Tiêu Dao lại khôi phục ý thức.
Lần này, hắn trở thành một thanh niên của Yêu tộc, một mạch Yêu tộc này bị thế lực lớn nào đó hãm hại. Thanh niên Yêu tộc đó thề muốn mạnh lên, bảo vệ tộc nhân của mình.
Sau đó, hắn kiên quyết bước lên đế lộ, tìm kiếm con đường gia tăng thực lực.
Kết quả cũng có thể đoán ra được, hắn chưa xông qua mấy ải thì đã bị một thiên kiêu Nhân tộc đâm xuyên qua ngực.
“Không... Ta không cam lòng, ta muốn mạnh lên, ta phải bảo vệ tộc đàn, bảo vệ thân nhân huyết mạch của ta!” Thanh niên Yêu tộc kia ói máu, phát ra tiếng gào rống tuyệt vọng.
“Cường giả sống, kẻ yếu chết, chỉ một con kiến như ngươi mà cũng muốn bảo vệ tộc đàn của mình?” Thiên kiêu Nhân tộc kia cười lạnh miệt thị.
“A a a... Ta hận!”
Cuối cùng, thân thể thanh niên Yêu tộc đó nổ tung, nguyên thần bị dập nát.
Nhưng thật lâu sau mà sức mạnh oán hận và nguyền rủa vô tận kia cũng không thể tiêu tán.
Đây là gương mặt thật của đế lộ, trừ số ít thiên kiêu yêu nghiệt lóa mắt như Quân Tiêu Dao ra thì đa số tu sĩ sinh linh bước lên đế lộ còn lại đều là bọt sóng không chút thu hút trong biển rộng. Một con sóng nhỏ ập qua thì không còn bóng dáng, không để lại chút dấu vết nào nữa.
Một đông xương trên đế lộ chính là của bọn họ.
Không thể không nói, tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh cực kỳ quỷ dị.
Nó không có loại hung hiểm trắng ra này, lại thay đổi một cách vô tri vô giác khiến người ta điên cuồng.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao như đã trải qua luân hồi vô tận.
Hắn là tu sĩ thiếu niên khí phách hăng hái nào đó, cuối cùng lại chôn cốt trên đế lộ.
Hắn là thanh niên muốn chấn hưng gia tộc nào đó, sau đó vô tình đẫm máu trên đế lộ.
Thậm chí hắn còn cảm nhận được nữ tử si tình nào đó bước lên đế lộ, muốn truy tìm vị thiên kiêu mà nàng đem lòng si mê. Kết quả đến chết nàng cũng không nhìn thấy thiên kiêu kia một lần, mà thậm chí thiên kiêu kia cũng không biết sự tồn tại của nàng.
Oán niệm, hận ý, không cam lòng!
Đủ loại cảm xúc mặt trái giống như độc dược, bắt đầu xâm nhiễm ý thức của Quân Tiêu Dao.
Đây là sự không cam lòng của vô số sinh linh chôn cốt trên đế lộ.
Dựa vào cái gì có người cao cao tại thượng?
Dựa vào cái gì, bọn họ là đống xương khô lót đường kia?
Sức mạnh oán niệm kia cực kỳ khủng bố.
Cho dù là Tam Thế Nguyên Thần của Quân Tiêu Dao cũng mơ hồ có dấu hiệu biến thành màu đen.
“Đại Nhật Như Lai!”
Quân Tiêu Dao thúc giục Hiện Thế Như Lai Kinh, một Như Lai Pháp Tướng hiện lên, muốn trấn áp tà ám.
Nhưng oán niệm ngập trời kia quá khủng bố, cả Đại Nhật Như Lai cũng khó có thể trấn áp.
“Tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh này thật sự hung hiểm, tuy rằng không có sát khí chói lọi, nhưng lại âm thầm giết người trong vô hình.” Cả Quân Tiêu Dao cũng phải cảm thán.
Cho dù là người có tu vi mạnh đến mấy thì khi đối mặt với dạng ô nhiễm ý thức này cũng sẽ rất yếu ớt, không cẩn thận một chút sẽ phá vỡ ngay.
Quân Tiêu Dao như đã luân hồi trăm ngàn thế.
Nhưng ngoại giới chỉ mới trôi qua hơn một tháng mà thôi. Trong hơn một tháng này, thiên kiêu rèn luyện ở Địa Ngục Tinh cũng đã trở lại gần hết.
Toàn bộ Địa Ngục Tinh sắp đóng lại.
Mục Nguyệt Hàn, Kim Sí Tiểu Bằng Vương, và Tiểu Tiên Nhi hóa hình từ Tiên Tủy chi vương cũng đã trở lại.
Một ít thiên kiêu nhìn thấy Tiểu Tiên Nhi thì trong mắt lộ lửa nóng, nhưng lại không dám có hành động đi quá giới hạn gì.
Bởi vì Tiểu Tiên Nhi là vật của Quân Tiêu Dao. Tuy không ai biết Quân Tiêu Dao có thể đi ra từ tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh hay không, nhưng sau khi chứng kiến thực lực của Quân Tiêu Dao thì không có ai dám dò xét, bởi vì không cẩn thận một chút cũng có khả năng vứt bỏ cái mạng nhỏ này.
“Đã hơn một tháng, Thần Tử Quân gia còn chưa đi ra.”
“Đúng vậy, nghe nói không lâu nữa chiến trường Hoang Thiên sắp mở ra ở cửa ải mười tám ở cuối đế lộ, đến lúc đó các thiên kiêu sẽ hội tụ trong đó, tranh thủ đoạt được Chứng Đạo Chi Ấn, có được danh hiệu vương giả đế lộ.”
“Chiến trường Hoang Thiên chính là nơi thí luyện chung cực của đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực, có được cơ duyên vô tận, nếu có thể đoạt được Chứng Đạo Chi Ấn trong truyền thuyết thì thành tựu ngày sau ít nhất cũng là chuẩn đế.”
“Nếu Thần Tử Quân gia tham dự, không nói đến chuyện trực tiếp trở thành vương giả đế lộ, ít nhất cũng có thể đoạt được một Chứng Đạo Chi Ấn.”
“Nhưng xem tình huống trước mắt thì Thần Tử Quân gia có thể ra tới không cũng chưa nói trước được.”
Các thiên kiêu trên đạo tràng đều đang bàn tán xôn xao.
Nếu có thể đoạt được một Chứng Đạo Chi Ấn, sẽ rất có lợi để bước lên cổ lộ chung cực ngày sau.
Mà nếu có được danh hiệu vương giả đế lộ thì có thể được coi là người dẫn đầu của đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực này, có được huy hoàng và vinh dự vô tận.
Lấy thực lực hiện tại của Quân Tiêu Dao, hắn là một trong những người có khả năng tranh đoạt vinh dự này nhất.
Nhưng hiện tại, hơn một tháng đã trôi qua, Địa Ngục Tinh cũng đã đóng lại mà Quân Tiêu Dao vẫn không có chút động tĩnh nào cả.
Hết chương 712.
Chương 713
Nếu không phải biểu hiện trước đó của Quân Tiêu Dao quá chói mắt, thậm chí rất nhiều người sẽ cho rằng Quân Tiêu Dao đã thật sự ngã xuống.
Nhưng tình huống cũng giống như một ít người đã nghĩ.
Tình cảnh của Quân Tiêu Dao thật sự không được tốt lắm, trước đó hắn có thể bình yên đi ra từ Thanh Đồng Tiên Điện, trừ đủ loại nhân tố ra thì chủ yếu là do nhân quả giữa Thanh Đồng Tiên Điện và nữ tử quỷ diện.
Mà hắn lại có nhân quả không thể nói rõ với nữ tử quỷ diện kia.
Bởi vì có quan hệ này nên Quân Tiêu Dao mới có thể biến Thanh Đồng Tiên Điện trở thành nhà mình, đổi lại là người khác tiến vào thì cho dù là chí tôn, cũng sẽ bị diệt sát.
Nhưng tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh thì khác, địa điểm Bất Khả Tư Nghị này không có bất cứ tồn tại nào có nhân quả với Quân Tiêu Dao cả.
Nói cách khác, Quân Tiêu Dao chỉ có thể dựa vào chính mình để xông qua ải này.
...
Ở ngoại giới thì chỉ hơn một tháng ngắn ngủn, nhưng đối với Quân Tiêu Dao hãm sâu vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh thì lại như trải qua trăm ngàn kiếp luân hồi.
Hắn bám vào vô số thiên kiêu ngã xuống trên đế lộ, mỗi một lần đều mang theo tuyệt vọng vô tận mà chết đi.
Một lần hai lần thì có lẽ không cảm thấy có gì, nhưng khi một người cảm nhận được loại tuyệt vọng vô tận này trăm ngàn vạn lần thì như rơi vào vực sâu tử vong.
Không ai có thể bảo đảm mình nhất định sẽ không nổi điên.
Ít nhất, đổi lại là bất cứ thiên kiêu nào khác, cho dù là chí tôn, cũng không thể kháng cự càng lâu hơn Quân Tiêu Dao.
Đạo tâm vô địch của Quân Tiêu Dao sớm đã trải qua vô số mài giũa, không dễ dàng hỏng mất như vậy.
Nhưng dù vậy, đối mặt loại tra tấn vĩnh viễn này, cho dù là Quân Tiêu Dao cũng hơi mệt mỏi.
“Thật là cửa ải tra tấn người ra.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Sức mạnh nguyên thần của hắn bắt đầu biến mất, vô số tầng oán niệm và tội nghiệt đen nhánh đang lây dính lên nguyên thần của hắn.
Cuối cùng, sau khi trải qua muôn đời luân hồi, nguyên thần của Quân Tiêu Dao gần như sắp biến thành một màu đen thuần túy.
Nếu đến thời khắc đó thì cho dù là Quân Tiêu Dao cũng không thể xoay chuyển trời đất.
Khi Quân Tiêu Dao chuẩn bị dùng thủ đoạn cuối cùng, liều mạng thử một lần thì một cổ phù tàn khuyết bỗng hiện lên.
“Đây là...”
Quân Tiêu Dao sửng sốt, lập tức nhớ đến nó, đây là nửa khối cổ phù tàn khuyết mà hắn cướp lấy từ trên người Vương Đằng ở Thanh Đồng Tiên Điện.
Trên cổ phù tàn khuyết này có khắc một chữ “Loạn”, có được sức mạnh bảo vệ nguyên thần.
Cho dù nguyên thần của Vương Đằng bị trảm, cũng có thể dùng nó để khôi phục.
Mà hiện tại, cổ phù tàn khuyết này lại tỏa ra ánh hào quang, cứ như một ánh tinh hỏa trong bóng tối.
Sau khi cổ phù tàn khuyết bị thúc giục, trong mơ hồ, Quân Tiêu Dao như thấy được một bóng dáng vĩ ngạn dần dần hiện lên. Bên tai truyền đến một giọng nói hữu lực, mang theo ý chí cứng cỏi vô tận.
“Nửa đời trước của ta, đại chiến vạn lần, vạn lần đều bại, chưa một lần thắng!”
“Sau vạn bại, từ thánh nhập ma, nghịch loạn âm dương, điên đảo sinh tử, giành được tạo hóa!”
“Nửa đời sau của ta, đại chiến vạn lần, vạn lần đều thắng, chưa bại một lần!”
Tiếng nói tuyên truyền giác ngộ vang vọng trong ý thức của Quân Tiêu Dao. Mà nửa cái cổ phù tàn khuyết kia cũng phóng ra thần hoa vô lượng, chiếu sáng hắc ám mênh mang này.
Ý thức của Quân Tiêu Dao bị kinh động, giống như sư tử ngủ say chợt thức tỉnh.
Lời này làm hắn nhớ tới một người, có thể nói là truyền kỳ trong các đế giả.
Là Loạn Cổ Đại Đế!
Một đại đế cả đời nhấp nhô, nếm hết vạn bại.
Có thể nói, ông ta là dị số trong những đại đế, những đại đế khác từ sinh ra đã làm kinh diễm thiên hạ, vinh quang đầy người, mà ông ta lại quật khởi từ tầng chót, sống lại từ lùm cỏ, cứ một bước là để lại một dấu chân.
Nửa đời trước chưa từng chiến thắng, nửa đời sau chưa từng bại trận.
Trước kia Quân Tiêu Dao cũng từng đọc được một ít sự tích của Loạn Cổ Đại Đế trong điển tịch.
Mà lúc này, ý thức của Quân Tiêu Dao chấn động, nhìn về phía cổ phù tàn khuyết kia.
Nhìn trên cổ phù có khắc chữ “Loạn” đó, rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng có thể xác định.
Cổ phù tàn khuyết này chính là đế binh ngày xưa của Loạn Cổ Đại Đế, Loạn Cổ Đế Phù!
Trước đó ở Thanh Đồng Tiên Điện, khi nhìn thấy cổ phù có khắc chữ “Loạn” này, trong lòng Quân Tiêu Dao đã suy đoán, không biết nó có liên quan đến Loạn Cổ Đại Đế trong truyền thuyết hay không?
Nhưng chỉ dựa vào một chữ “Loạn” thì không thể xác định cổ phù này dính dáng gì đến Loạn Cổ Đại Đế, dù sao cường giả dùng từ ‘Loạn’ làm tên cũng không hiếm thấy.
Nhưng hiện tại, cổ phù này chủ động sống lại ở tuyệt cảnh đã hoàn toàn chứng thực chủ nhân của nó là ai. Nó chính là đế binh bảo vệ Loạn Cổ Đại Đế, Loạn Cổ Đế Phù.
Nhưng nghe đồn, Loạn Cổ Đại Đế có hai đế binh, một chuyên tấn công, một tập trung phòng thủ.
Chuyên tấn công tên là Loạn Cổ Phủ.
Tập trung phòng thủ chính là Loạn Cổ Đế Phù này.
“Xem ra trước kia Vương Đằng là vai chính thiên địa, khí vận chi tử, có khả năng có được truyền thừa Loạn Cổ Đại Đế hoàn chỉnh, kết quả hiện tại lại bị ta chặn ngang giữa đường.”
Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy thật may mắn.
Mà lúc này, sở dĩ nửa khối Loạn Cổ Đế Phù này chủ động kích hoạt, phỏng chừng là vì tình huống trước mắt khá đặc thù.
Cả đời Loạn Cổ Đại Đế bất khuất, đấu với trời, đánh với đất, vật lộn với vận mệnh.
Mà những kẻ thất bại trên đế lộ đó lại chỉ biết nguyền rủa thiên địa. Cảm xúc mặt trái này hoàn toàn tương phản với ý chí của Loạn Cổ Đại Đế, bởi vậy mới có thể kích hoạt Loạn Cổ Đế Phù.
Loạn Cổ Đế Phù phóng ra thần quang vô lượng, chiếu sáng cả hắc ám. Cứ như có một bóng dáng vĩ ngạn cầm rìu lớn trong tay, muốn cắt đứt luân hồi vô tận đó.
Quân Tiêu Dao cũng chấn động tinh thần, tuy rằng dựa vào ý chí lực của chính hắn, nếu liều chết một lần cũng có khả năng thoát khỏi luân hồi này.
Nhưng hiện tại có Loạn Cổ Đế Phù trợ giúp thì Quân Tiêu Dao sẽ càng thêm nhẹ nhàng.
Hết chương 713.
Chương 714
“Oán niệm vô tận chỉ là con kiến đang kêu gào, con đường dẫn đến vương giả nhất định có vô số thi hài lót đường.”
“Các ngươi chỉ xứng trở thành vong hồn xương khô, nguyền rủa thiên địa, mà Quân Tiêu Dao ta sẽ bước qua xương cốt của các ngươi, bước lên đỉnh cao vô thượng!” Ý thức của Quân Tiêu Dao truyền ra một giọng nói lạnh lẽo.
Hắn không có chút thương hại nào đối với những sinh linh tu sĩ chết trên đế lộ đó.
Cường giả sinh, kẻ yếu chết, khôn sống mống chết, đây là pháp tắc của thế gian.
Oán trời trách đất, oán giận vận mệnh thì có tác dụng gì?
Ai cũng có vận mệnh của mình, trời cao đã định sẵn.
Có người trời sinh là vương, có kẻ vào rừng làm cướp.
Mà Quân Tiêu Dao chính là người nhất định phải làm vương!
Dưới chân hắn đã được định sẵn sẽ có vô số hài cốt lót đường!
“Tầng thứ mười chín địa ngục chỉ là thường thôi, phá cho ta!”
Quân Tiêu Dao kêu lên một tiếng, bạch y phất phới, tóc dài tung bay.
Đi kèm với quang huy của Loạn Cổ Đế Phù, toàn bộ luân hồi vô tận lập tức bị đánh vỡ!
Hắc ám trước mắt bị xé rách, thay vào đó là một mảnh thế giới đỏ rực tựa như luyện ngục!
Nơi nơi đều là những đống xương khô, oan hồn, vong linh, địa ma, thiên ma, địa ma hoàng, thiên ma hoàng.
Quân Tiêu Dao cầm Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh trong tay, một tay bóp nát ngọc ấn kia.
Trong phút chốc, gông xiềng toàn thân của Quân Tiêu Dao hoàn toàn bị phá giải.
Hắn có mười lăm phút để phát huy ra toàn bộ thực lực của bản thân.
“Giết!”
Quân Tiêu Dao dùng một tay thúc đẩy Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, tựa như thần vương đẩy mạnh một viên cổ tinh, nghiền áp tất cả trở ngại phía trước.
Thật ra so với cửa ải luân hồi luyện tâm trước đó thì đối phó với những tồn tại này càng nhẹ nhàng hơn.
Khi Quân Tiêu Dao phát huy ra toàn bộ thực lực thì khủng bố đến dữ dội.
Một Thần Chi Quang đã có thể làm tan biến một phương.
Một Lục Đạo Luân Hồi Quyền đã có thể tùy tiện tiêu diệt địa ma hoàng.
Quân Tiêu Dao đẩy ngang một đường, mọi việc đều thuận lợi, không có bất cứ tồn tại nào có thể cản trở hắn.
Đến cuối cùng, Quân Tiêu Dao tiến vào sâu trong tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh. Quân Tiêu Dao phát hiện nơi đây có vô số ngọn lửa như hồng liên đang nở rộ.
“Đây là... Hồng Liên Nghiệp Hỏa.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao đanh lại.
Hồng Liên Nghiệp Hỏa chính là ngọn lửa hóa thành từ sức mạnh tội nghiệt.
Ngọn lửa này đang đốt cháy tội nghiệt và nhân quả.
Thiên kiêu chôn cốt trên đế lộ nhiều dữ dội, oán niệm của vô số thiên kiêu hình thành tội nghiệt và nhân quả cuồn cuộn, hội tụ tại nơi đây.
Cho dù là chí tôn, đến chỗ này cũng phải chấn động. Những sức mạnh tội nghiệt nhân quả đó vừa dính vào người thì rất khó thoát khỏi, sẽ liên lụy đến bản thân.
Rốt cuộc ai dám nói mình không có chút tội lỗi nào?
Có ai dám nói, mình không dính chút nhân quả nào?
Lúc này, Quân Tiêu Dao mơ hồ cảm thấy hình như Chí Tôn Cốt trong ngực mình đang hơi nóng lên. Ngay khi hắn muốn tra xét thì trong đầu hắn lại vang lên tiếng nói máy móc của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ tới được địa điểm đánh dấu, có đánh dấu hay không?”
“Đánh dấu.” Quân Tiêu Dao mặc niệm trong đầu.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đạt được khen thưởng bảy sao, tiên khí tội nghiệt!”
Tiếng nói của hệ thống vừa dứt thì Quân Tiêu Dao đã nhận ra, trong cơ thể mình đột nhiên xuất hiện một tiên khí tội nghiệt màu đỏ sậm, mang theo sức mạnh nhân quả vô tận.
Mặt ngoài tiên khí như có một lớp Hồng Liên Nghiệp Hỏa hơi mỏng lượn lờ, đó chính là tiên khí tội nghiệt!
“Vậy là có luôn một luồng tiên khí?” Quân Tiêu Dao có chút câm nín.
Nếu để những thiên kiêu khác biết chuyện này thì sợ sẽ tức đến hộc máu.
Trong khi bọn họ cực cực khổ khổ ngưng luyện ra một luồng tiên khí phải trả giá vô số tâm huyết, cuối cùng mới có thể thành công, ngược lại hiện tại Quân Tiêu Dao chỉ đánh dấu một lần thôi mà đã có được một luồng tiên khí.
Đây cơ bản là cho không.
Tính luôn cả tiên khí tội nghiệt, bất tri bất giác Quân Tiêu Dao đã có năm luồng tiên khí trên người.
Đây là một con số cực kỳ khủng bố.
“Nếu mỗi lần đánh dấu đều có được tiên khí, vậy ta cũng không cần phí công ngưng luyện tiên khí nữa.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Nhưng hắn chỉ đang nói đùa mà thôi. Cơ hội đánh dấu vốn được đổi mới một cách ngẫu nhiên, hơn nữa không có khả năng lần nào đánh dấu cũng có được khen thưởng tiên khí.
Lần này xem như bất ngờ đáng mừng.
Cho nên sau này Quân Tiêu Dao vẫn phải thành thành thật thật tự đi ngưng luyện tiên khí.
Sau khi ngưng kết ra tiên khí tội nghiệt, Hồng Liên Nghiệp Hỏa và sức mạnh tội nghiệt ở nơi đây đã không còn uy hiếp gì với Quân Tiêu Dao nữa.
Quân Tiêu Dao tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Bỗng nhiên, hắn dừng bước, bởi vì phía trước đã không còn đường đi.
Thay vào đó là một mặt tường.
Một bức tường dung hợp thành từ vô số xương khô và huyết nhục, nhìn thôi đã khiến người ta cảm thấy sởn tóc gáy.
Mà ở giữa mặt tường lại có một bóng dáng đang ngồi xếp bằng, đó là một nữ tử mặc váy dài đỏ như máu, mái tóc dài kia cũng đỏ rực, buông thẳng xuống vai tựa như huyết hà chảy xuôi.
Khuôn mặt nàng ta thật đẹp, nhưng lại có rất nhiều hoa văn nguyền rủa màu đen quỷ dị.
Trong đôi mắt xinh đẹp như chảy xuôi máu và lửa, thiêu đốt Hồng Liên Nghiệp Hỏa vô tận.
“Đã bao lâu rồi... Lại có người tới nơi đây.” Nữ tử quỷ dị này mở miệng, buồn bã nói.
“Ngươi là...” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn rất bình thản.
“Ta, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, chấp chưởng tội nghiệt kiếp số, người sống có thể vào mà không thể ra khỏi tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh này...” Nữ tử tên là Vĩnh Kiếp Thiên Nữ này lạnh nhạt nói.
Ngụ ý chính là, Quân Tiêu Dao đừng mong tồn tại đi ra ngoài.
“Hừm, ngươi có thể lấy mạng bản Thần Tử?” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
Hắn cũng không nhận thấy được uy áp không thể ngăn cản từ trên người Vĩnh Kiếp Thiên Nữ. Nói cách khác, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng không phải cường giả cao cấp nhất.
Nàng càng giống người phát ngôn cho vô số oán linh tu sĩ ngã xuống trên đế lộ, được chọn làm kẻ chấp chưởng kiếp số tội nghiệt.
“Đừng nói là thánh nhân, cho dù là chí tôn, cũng không trốn thoát được sự trừng phạt của tội nghiệt.”
Vĩnh Kiếp Thiên Nữ vươn tay, Hồng Liên Nghiệp Hỏa chung quanh hóa thành những con rắn lửa uốn éo, lập tức trùng kích về hướng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao khoanh tay đứng tại chỗ, không ngăn cản chút nào, thậm chí khóe miệng còn lộ ra ý cười. Bên ngoài thân thể hắn có tiên khí tội nghiệt màu đỏ sậm hiện lên.
Hết chương 714.
Chương 715
Một luồng tiên khí tội nghiệt màu đỏ sậm giống như dung nham chảy xuôi, mang theo tội nghiệt và kiếp số vô tận, đồng thời còn có một lớp Hồng Liên Nghiệp Hỏa hơi mỏng lượn lờ trên đó.
Khi Quân Tiêu Dao tung ra tiên khí tội nghiệt, Hồng Liên Nghiệp Hỏa biến thành rắn lửa kia giáng thẳng lên người hắn, nhưng không gây nên chút gợn sóng nào.
“Hả...”
Cho dù là Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng ngẩn ra, chưa từng nhìn thấy tình huống này.
Bất cứ sinh linh nào, có tu vi cao thấp ra sao, chỉ cần có nhân quả, có kiếp số, có tội nghiệt thì sẽ bị nàng tác động.
Nhưng hiện tại, luồng tiên khí tội nghiệt trên người Quân Tiêu Dao khiến trong mắt Vĩnh Kiếp Thiên Nữ hiện lên một tia kinh ngạc.
“Lấy tội nghiệt ngưng tụ thành tiên khí, sao có thể chứ?” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cảm thấy quá khó tin.
Sức mạnh tội nghiệt là một trong những quyền năng khủng bố nhất trên thế giới này.
Thế gian vạn linh, đều đang tạo nghiệt.
Nếu so sánh thế gian này như một cái lò luyện thì nghiệp lực chính là ngọn lửa dưới cái lò.
Tam giới không có chốn an lành, giống như hỏa trạch, tràn ngập đau khổ, cực kỳ đáng sợ.
Cho dù là một ít cường giả đỉnh cấp cũng khó có thể hoàn toàn trừ khử sạch sẽ tội nghiệt trên người mình, huống chi chỉ là một thiên kiêu trẻ tuổi?
Thế gian như lò luyện, vậy lúc này Quân Tiêu Dao giống như đang đứng ở ngoài lò luyện. Đây cũng là nguyên nhân khiến Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cảm thấy không thể tin nổi.
“Xem ra thủ đoạn của ngươi vô dụng với ta rồi.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thản nhiên như nước.
Tất nhiên Vĩnh Kiếp Thiên Nữ không thể biết được trên đời có một thứ gọi là hệ thống.
Theo nàng ta thấy, Quân Tiêu Dao không có khả năng thông qua sức mạnh của mình để ngưng kết ra tiên khí tội nghiệt.
“Chớ có đắc ý, thế gian vạn linh, không ai trốn thoát được nhân quả trói buộc, đã không thể lấy nghiệp trừng phạt, vậy thì dùng nhân quả diệt sát!”
Vĩnh Kiếp Thiên Nữ vẫn không cam lòng. Từ xưa đến nay không có ai đi ra được từ tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh, Quân Tiêu Dao cũng không thể đánh vỡ quy tắc này.
Nàng lại ra tay, Hồng Liên Nghiệp Hỏa chung quanh sôi trào, vô số cảnh tượng huyền ảo hiện hóa ra, cứ như vô số nhân quả của chúng sinh đang chảy xuôi.
Quân Tiêu Dao bị luồng năng lượng này vây quanh, nhưng sắc mặt hắn vẫn như thường.
Nhưng ngay lúc này, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ đã nhận ra cái gì, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Thậm chí trong ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao còn mang theo một tia hoảng sợ!
Không sai, chính là hoảng sợ!
Cứ như thấy được đại khủng bố nào đó không có khả năng tồn tại trên thế gian!
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, ta không tin...” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ điên cuồng lắc đầu, vẻ mặt mang theo hoảng sợ.
“Hả?”
Nhìn phản ứng dị thường của Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
Vĩnh Kiếp Thiên Nữ nói muốn lấy nhân quả trói buộc hắn, kết quả bản nhân Quân Tiêu Dao lại không cảm nhận được dị trạng gì cả.
Ta còn chưa có chút cảm giác nào mà ngươi đã điên rồi à?
Quân Tiêu Dao cảm thấy thực khó tin.
“Sao có thể, quá khứ của ngươi là trống rỗng, không có bất cứ nhân quả nào, không có bất cứ liên lụy gì...”
“Thế gian vạn linh, đều có liên lụy, dù là tình cờ gặp gỡ cũng vậy, vì sao ngươi không có cái gì cả, như một người không tồn tại trong thiên địa này?”
Vẻ mặt Vĩnh Kiếp Thiên Nữ mang đầy kinh hãi, thậm chí hiện ra chút sợ hãi.
Ai cũng nói tầng mười chín địa ngục quỷ dị. Nhưng Quân Tiêu Dao trước mắt lại làm Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cảm thấy càng quỷ dị càng khủng bố!
Rõ ràng là một người sống sờ sờ trên hậu thế, vì sao lại không có chút quá khứ và nhân quả nào chứ?
Đây mới là thấy quỷ thật sự!
“À, thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao nghe Vĩnh Kiếp Thiên Nữ lẩm bẩm thì mới hiểu ra.
Thì ra là vì mình không dính nhân quả.
“Chẳng lẽ vì ta là người xuyên việt sao?” Quân Tiêu Dao nghĩ tới điểm này.
Hắn xuyên đến nơi đây, nói một cách nghiêm khắc thì cũng không hoàn toàn xem như sinh linh của mảnh thiên địa này.
Hơn nữa vốn dĩ Quân Tiêu Dao hoàn toàn không để ý đến nhân quả vận mệnh gì cả, chỉ cần thực lực đủ mạnh là có thể nắm giữ tất cả.
“Tại... Tại sao lại như vậy, không đúng, chẳng lẽ là vì...” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ thầm nghĩ đến khả năng nào đó.
“Chẳng lẽ hắn là Vận Mệnh Hư Vô Giả đứng đầu trong ba ngàn thể chất trong truyền thuyết?” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ nghĩ thầm.
Ba ngàn thể chất là những thể chất làm kinh diễm thiên hạ nhất từ xưa đến nay.
Mấy trăm vị trí đầu tiên đều là thể chất cực kỳ hi hữu.
Một trăm vị trí đầu tiên đều là kiêu tử hàng đầu.
Ba mươi vị trí đầu tiên đã là nhân tài thiên kiêu kiệt xuất tuyệt đối, như Trọng Đồng, Chí Tôn Cốt, Nhân Hoàng Thể, Tiên Thiên Đạo Thai...
Mười mươi vị trí đầu tiên lại là muôn đời không có lấy một.
Hoang Cổ Thánh Thể, Thương Thiên Bá Thể, Hỗn Độn Thần Thể đều đứng trong đó.
Thật ra rất khó hoàn toàn phân cao thấp trong những thể chất đỉnh cấp kia.
Dù sao thể chất chỉ là một phương diện, ngoài ra còn thực lực cá nhân quyết định nhiều vấn để.
Hoang Cổ Thánh Thể và Thương Thiên Bá Thể tranh phong vô số năm mà vẫn không thể phân ra cao thấp.
Nhưng có một loại thể chất là ngoại lệ. Loại thể chất này là đứng đầu trong ba ngàn thể chất, vững vàng ngăn chặn những thể chất khác, từ cổ chí kim, thứ hạng của nó chưa từng bị thay đổi.
Đó chính là Vận Mệnh Hư Vô Giả trong truyền thuyết.
Vận Mệnh Hư Vô Giả đã nhảy ra khỏi tam giới, không nằm trong ngũ hành.
Không có vận mệnh, không có nhân quả.
Không ai có thể tìm tòi nghiên cứu quá khứ của hắn, cũng không ai có thể phỏng đoán tương lai của hắn.
Đây là dị số duy nhất trong thiên địa không dính nhân quả, không đọa hồng trần từ xưa đến nay.
Loại thể chất này nhìn như không có đủ loại năng lực màu mè, nhưng lại là khủng bố nhất. Bởi vì có được thể chất này thì tương đương với là một người không tồn tại.
Đừng nói là đại đế, cho dù là tiên thật sự cũng không thể bắt lấy con sông vận mệnh của người này. Tồn tại mà cả tiên cũng không thể nhìn trộm thì khủng bố đến mức nào!
Nhưng cũng vì loại thể chất này quá nghịch thiên nên từ xưa đến nay cũng chưa từng bị phát hiện, thậm chí một ít người còn hoài nghi, rốt cục có loại thể chất này tồn tại hay không?
Hay đó chỉ là một lời bịa đặt mà thôi.
Hết chương 715.