Chương 716
Nhưng cũng có vài người cho rằng, nếu thực sự có thể chất này tồn tại thì chắc chắn không có khả năng bị người ta phát hiện. Bởi vì bản thân Vận Mệnh Hư Vô Giả đã khó có thể suy tính và nắm chắc, cho dù là Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng chỉ có suy đoán này, cũng không dám thật sự xác nhận.
Nhưng dù thế nào, Quân Tiêu Dao nhất định cũng là một dị số, cả nàng cũng cảm thấy bất lực.
“Đã bao nhiêu năm rồi, không ngờ lại gặp được người như ngươi, dị số lớn nhất trong thiên địa, không cần ta ra tay thì ngươi cũng sẽ gánh chịu rất nhiều kiếp nạn.” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ nói.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì cười nói: “Ta không chỉ vượt qua một lần kiếp số, xem ra ông trời tạm thời bất lực với ta.”
“Quả nhiên ngươi là tồn tại độc nhất vô nhị, không dính nhân quả, không nhiễm tội nghiệt, không đọa hồng trần.” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ khẽ thở dài, có chút bất lực.
Chẳng lẽ cấm kỵ tầng mười chín địa ngục này sẽ bị đánh vỡ vì Quân Tiêu Dao sao?
“Ngươi đi đi.” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ nói.
Năng lực của nàng ta thật khủng bố, cả chí tôn cũng phải kiêng kị, nhưng lại bất lực trước Quân Tiêu Dao.
Mà nếu Quân Tiêu Dao thật sự là Vận Mệnh Hư Vô Giả trong truyền thuyết thì chỉ một Vĩnh Kiếp Thiên Nữ như nàng càng không thể uy hiếp được Quân Tiêu Dao.
“Xem ra ngươi cũng không làm gì được bản Thần Tử.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một tia nghiền ngẫm.
Hắn bước từng bước về phía trước, tới gần Vĩnh Kiếp Thiên Nữ.
“Ngươi muốn làm gì?” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ ngẩn ngơ, trong mắt lộ ra cảnh giác.
Vĩnh Kiếp Thiên Nữ thừa nhận, nàng không làm gì được Quân Tiêu Dao. Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng đối phó được nàng.
Tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh này là sân nhà của nàng. Mỗi thời mỗi khắc đều có năng lượng cuồn cuộn không ngừng rót vào cơ thể nàng.
Cho nên Vĩnh Kiếp Thiên Nữ gần như là tồn tại bất tử bất diệt ở tầng mười chín này.
Trừ phi Quân Tiêu Dao có thể huỷ hoại toàn bộ Địa Ngục Tinh.
Quân Tiêu Dao đi đến trước người Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, vươn tay bóp chặt cằm nàng, lạnh nhạt nói: “Đừng cao cao tại thượng trước mặt bản Thần Tử, ngươi chỉ là sinh linh hình thành từ oán niệm nghiệp lực của đám tu sĩ chôn cốt trên đế lộ mà thôi.”
“Thật sự chọc giận ta thì không phải không có khả năng hủy diệt toàn bộ Địa Ngục Tinh.”
Hiện tại tuy bản thân Quân Tiêu Dao làm không được, nhưng lực lượng sau lưng hắn lại có thể.
“Cho nên ngươi còn muốn thế nào?”
Bởi vì hoài nghi Quân Tiêu Dao là Vận Mệnh Hư Vô Giả, cho nên trong lòng Vĩnh Kiếp Thiên Nữ có kiêng kị, cũng không làm gì đáp trả.
Nếu là nữ tử bình thường, Quân Tiêu Dao dựa vào gần như vậy thì tám phần sẽ mặt đỏ tim đập nhanh.
Nhưng Vĩnh Kiếp Thiên Nữ thì không, nàng chỉ là sinh linh hội tụ thành từ tội nghiệt oán niệm, hầu như không có cảm xúc nhân loại.
“Năng lực của ngươi cũng không kém, có tư cách làm tùy tùng của bản Thần Tử.” Quân Tiêu Dao nói khẽ.
Quân Tiêu Dao có ý tạo ra nhóm tùy tùng giống như phụ thân hắn, Thần Vương Tám Bộ Chúng. Cho nên hắn vẫn luôn lưu ý, tìm kiếm những nhân tài có thể được hắn coi trọng.
Mà cho tới bây giờ, tùy tùng của Quân Tiêu Dao chỉ có ba người.
Truyền nhân của Cổ Chi Đế Tộc - Nghệ Vũ, truyền nhân của Thôn Thần Ma Công - Yến Thanh Ảnh, Luân Hồi Thánh Thể - Vong Xuyên. Mà tuy của lai lịch Vĩnh Kiếp Thiên Nữ đặc thù, nhưng nàng có năng lực khủng bố khống chế nhân quả tội nghiệt, thật là nhân tài hiếm có.
“Cái gì, ngươi muốn thu ta làm tùy tùng?”
Cho dù là Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng hơi ngây người, gương mặt tuyệt đẹp có khắc ấn chú văn màu đen cũng cứng lại.
Nàng là ai?
Người khống chế tầng mười chín của địa ngục, hóa thân của sức mạnh tội nghiệt, bị vô số người kiêng kị, từ đó trở thành một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị trong truyền thuyết.
Kết quả Quân Tiêu Dao lại nói muốn thu nàng làm tùy tùng.
Quả thực là điên rồi.
“Ngươi đang nói giỡn à?” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ lạnh lẽo mà nói.
“Lấy lời nói cử chỉ của ngươi, chắc ngươi cũng có tư duy và linh hồn thuộc về mình.”
“Ngươi nguyện ý luôn ở lại nơi khỉ ho cò gáy này hay sao?”
“Hơn nữa nói dễ nghe thì ngươi là kẻ chấp chưởng nghiệp lực, nói khó nghe chỉ là con rối của những oán linh đó mà thôi.”
Lời Quân Tiêu Dao nói giống như từng cây gai đâm vào trái tim Vĩnh Kiếp Thiên Nữ.
Quả thật, nàng ra đời chỉ vì oán niệm của vô số tu sĩ chôn cốt trên đế lộ mà thôi.
Nói trắng ra cũng chỉ là công cụ, mà còn bị vĩnh viễn hạn chế tự do.
“Ngươi chấp chưởng nhân quả nghiệp lực, lại không cách nào chặt đứt nhân quả của mình, đây chẳng phải cũng là một loại bi ai?” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn cảm thấy mình giống như một tên lừa đảo đang lừa dối người khác.
Mà Vĩnh Kiếp Thiên Nữ vẫn luôn ở lại trong tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh, nhìn từ khía cạnh nào đó thì tư duy cũng coi như đơn thuần.
So với tên âm hiểm đầy bụng là nước đen như Quân Tiêu Dao có vẻ còn ngây thơ lắm.
“Hơn nữa nói thật cho ngươi biết, chỉ có ta mới có năng lực giúp ngươi đạt được tự do, hơn nữa ta có thể khiến ngươi thoát khỏi oán niệm trói buộc, đạt được tự do thật sự.” Quân Tiêu Dao tiếp tục dẫn đường từng bước.
Rốt cục Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng hơi dao động, nàng ta hỏi: “Ngươi thật sự có thể giúp ta có được tự do?”
“Đó là đương nhiên.” Quân Tiêu Dao gật đầu.
“Nhưng, ta không thể rời khỏi Địa Ngục Tinh, hơn nữa Địa Ngục Tinh là cội nguồn sức mạnh của ta, nếu thoát ly thì ta sẽ yếu đi rất nhiều.” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ nói.
“Vậy ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi đáp ứng thì ngày sau ta nhất định sẽ trở về, dẫn ngươi đi ra ngoài.”
“Còn về cội nguồn sức mạnh, đến lúc đó ta cũng sẽ nghĩ cách, hơn nữa lấy thiên phú của ngươi thì dù không dựa vào Địa Ngục Tinh, tương lai thực lực cũng sẽ không yếu.” Quân Tiêu Dao nói.
“Vậy... Được rồi.” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ gật đầu.
Nàng cũng muốn thoát khỏi những oán niệm đó để đạt được tự do. Quân Tiêu Dao chỉ đánh thức khát vọng này của nàng mà thôi.
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Nếu Vĩnh Kiếp Thiên Nữ chấp nhận thì đây cũng coi như một nhân quả. Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao chỉ dựa vào bản thân thì chưa có năng lực dẫn Vĩnh Kiếp Thiên Nữ ra ngoài.
Nhưng ngày sau chắc chắn sẽ có cơ hội.
Hết chương 716.
Chương 717
“Kế tiếp ngươi muốn rời khỏi sao?” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ hỏi.
“Đương nhiên không, thật vất vả mới tới tầng mười chín của địa ngục để tham quan, sao có thể dễ dàng rời đi như vậy?” Quân Tiêu Dao nói.
Sau khi hắn tiến vào sâu trong Địa Ngục Tinh này, Chí Tôn Cốt trong ngực vẫn luôn nóng lên.
“Chẳng lẽ là... thần thông thứ ba của Chí Tôn Cốt sắp sửa thức tỉnh rồi?” Quân Tiêu Dao hoài nghi.
Thần thông đầu tiên của Chí Tôn Cốt chính là sức mạnh Thượng Thương, thần thông thứ hai là sức mạnh luân hồi.
Vậy chẳng lẽ thần thông thứ ba chính là sức mạnh tội nghiệt?
Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ, sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, thúc giục Chí Tôn Cốt.
Trong khoảnh khắc, Chí Tôn Cốt lóng lánh tỏa ra thần hoa vạn trượng, một lực hút khủng bố bùng nổ. Sức mạnh tội nghiệt và Hồng Liên Nghiệp Hỏa chung quanh như trăm xuyên hối hải, cuồn cuộn tràn vào trong ngực Quân Tiêu Dao.
Cảnh tượng này làm chấn động lòng người!
Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng hít sâu một hơi, không nghĩ tới Quân Tiêu Dao sẽ xuất hiện biến hóa như vậy.
“Quả nhiên, xem ra thần thông thứ ba của Chí Tôn Cốt thật sự có liên quan đến sức mạnh tội nghiệt, một khi đã vậy...”
Quân Tiêu Dao dang đôi tay ra, toàn lực thúc giục Chí Tôn Cốt.
“Muôn vàn nhân quả, thêm hết lên thân ta, tội nghiệt vĩnh thế, giáng xuống người ta!”
Quân Tiêu Dao dùng Chí Tôn Cốt cắn nuốt nghiệp lực vô tận trong tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh!
Hắn như trở thành trung tâm địa ngục!
Một luồng năng lực khủng bố dần dần ấp ủ, hội tụ, thức tỉnh trong ngực Quân Tiêu Dao.
Khối Chí Tôn Cốt tinh quang lộng lẫy trong ngực hắn như bị làm bẩn, bắt đầu bị ô nhiễm thành một màu đỏ sậm, mang theo ma ý và sức mạnh tội nghiệt!
Hiển nhiên, uy lực của thần thông Chí Tôn Cốt thứ ba này sẽ rất quỷ dị và khủng bố!
Trước đó Chí Tôn Cốt của Quân Tiêu Dao cũng không có quá nhiều cảm giác tồn tại, là bởi vì Quân Tiêu Dao chỉ dựa vào Hoang Cổ Thánh Thể đã có thể quét ngang tất cả, không cần vận dụng Chí Tôn Cốt.
Nhưng hiện tại, thần thông thứ ba của Chí Tôn Cốt sắp thức tỉnh, năng lực của khối cốt này cũng sẽ được bày ra.
Ngoài ra, Quân Tiêu Dao như mơ hồ lĩnh ngộ ra được điều gì đó.
“Nhân quả, tôi nghiệt, sáng thế...”
Quân Tiêu Dao nỉ non, hắn ngồi xếp bằng nơi nơi đó, ngoài thân thể hiện ra một luồng tiên khí tội nghiệt.
Sức mạnh tội nghiệt vô tận hình thành một cái kén, lập tức bao phủ lấy hắn.
Vĩnh Kiếp Thiên Nữ thấy tình cảnh này thì lộ ra sự rung động trong im lặng, trước nay nàng ta chưa thấy qua có người có thể vận dụng sức mạnh tội nghiệt thuần thục như thế.
“Đây là sự cường đại của Vận Mệnh Hư Vô Giả sao?” Vĩnh Kiếp Thiên Nữ thầm nói dưới đáy lòng.
Nếu Quân Tiêu Dao thật sự là Vận Mệnh Hư Vô Giả trong truyền thuyết, vậy làm tùy tùng của hắn, chẳng những không phải khuất nhục, ngược lại là một loại vinh hạnh.
Quân Tiêu Dao vẫn duy trì trạng thái này.
Thời gian đã vượt bất tri bất giác qua hơn nửa năm, đạo tràng bên ngoài Địa Ngục Tinh vẫn là một mảnh ồn ào náo động, đều đang bàn tán về chuyện của Quân Tiêu Dao.
“Đã qua hơn nửa năm mà Thần Tử Quân gia còn không đi ra từ tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh, không phải thật sự chết mất rồi đó chứ?”
“Cũng không đến mức, trước đó Thần Tử Quân bước vào Thanh Đồng Tiên Điện cũng thật lâu sau mới đi ra đấy thôi.”
“Không đợi thêm mấy năm thì không ai biết Thần Tử Quân gia thật sự ngã xuống, hay là đang âm thầm trưởng thành.”
“Chiến trường Hoang Thiên cửa ải thứ mười tám của đế lộ đã sắp mở ra, nếu Thần Tử Quân gia không xuất hiện thì chẳng phải sẽ bỏ lỡ cơ hội cướp lấy Chứng Đạo Chi Ấn?”
Rất nhiều thiên kiêu đang châu đầu ghé tai bàn tán.
Chứng Đạo Chi Ấn rất quan trọng, đây là sự tán thành của Thiên Đạo, thiên kiêu có được Chứng Đạo Chi Ấn sẽ đạt được thuận lợi rất lớn khi chứng đạo ngày sau.
Mà trong những thiên kiêu tuyệt thế có tư cách bước lên cổ lộ chung cực, rất nhiều người đều đoạt được Chứng Đạo Chi Ấn.
Thiên kiêu dung hợp với Chứng Đạo Chi Ấn cũng mạnh hơn nhiều so với người không dung hợp được.
Có thể nói, nếu không có được Chứng Đạo Chi Ấn thì cho dù đi lên cổ lộ chung cực, cũng sẽ bị các thiên kiêu tiên vực khác khinh thường, thua kém một bậc.
Bởi vậy, rất nhiều thiên kiêu trên đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực này đều bắt đầu hội tụ đi về hướng ải mười tám chiến trường Hoang Thiên trên đế lộ.
Đi vào càng sớm thì càng có cơ hội tìm được Chứng Đạo Chi Ấn.
Trừ điều này ra, chiến trường Hoang Thiên còn có cơ duyên khác nữa, truyền thừa chí tôn cũng chưa là gì. Thậm chí còn có khả năng xuất hiện cả cơ duyên chuẩn đế.
“Sao chủ nhân còn chưa ra.” Cửu Đầu Sư Tử cũng có chút chán đến chết.
Sau đó, nó liếc xéo Khổng Huyên bên cạnh một cái, bĩu môi và nói: “Chủ nhân nhà ngươi chết rồi, sao ngươi còn không đi, thật sự muốn giành vị trí vật cưỡi của ta à, không có cửa đâu!”
Cửu Đầu Sư Tử cho rằng Khổng Huyên bị Quân Tiêu Dao cưỡi đến mức nghiện, không muốn rời đi.
Điều này làm Cửu Đầu Sư Tử xuất hiện cảm giác nguy cơ, thời buổi này làm vật cưỡi mà cũng cạnh tranh tàn khốc như thế.
“Ta chỉ tò mò, Quân Tiêu Dao có thể đi ra từ tầng mười chín hay không.” Khổng Huyên nói.
Đến bây giờ nàng ta còn không thể chấp nhận được sự thật Ngọc Phật Tử bị Quân Tiêu Dao dễ dàng ngược sát chết.
Nàng muốn chính mắt chứng kiến Quân Tiêu Dao có thể sáng tạo ra thêm kỳ tích không có khả năng thực hiện hay không.
“A... Chuyện này còn cần hoài nghi sao, từ kỳ tích này chính là chuyên sáng tạo ra vì chủ nhân nhà ta.” Cửu Đầu Sư Tử nhếch miệng nói.
Nó đã hoàn toàn trở thành người hâm mộ của Quân Tiêu Dao. Cả Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Mục Nguyệt Hàn, Tiểu Tiên Nhi cũng không rời đi.
“Sao tiểu ca ca còn chưa ra, Tiên Nhi đói đến xẹp bụng rồi.” Tiểu Tiên Nhi nhăn khuôn mặt nhỏ trong trẻo lại rồi nói.
Ban đầu cô bé còn rất sợ Quân Tiêu Dao sẽ luyện hóa mình. Hiện tại nếm được món ngon Vạn Vật Mẫu Khí này, cho dù Quân Tiêu Dao đuổi đi thì cô bé cũng không đi.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương thấy thế cũng cảm thấy bất đắc dĩ, Tiểu Tiên Nhi này quá kén chọn, không buồn nhìn những tài liệu hi hữu, bảo liêu bình thường kia lấy một cái. Chỉ sợ chỉ có những bảo bối cấp bậc tiên tủy, tiên kim, kỳ trân thiên địa… mới có thể khiến cô bé cảm thấy hứng thú.
“Ta tin tưởng Thần Tử đại nhân nhất định có thể bình an đi ra.” Mục Nguyệt Hàn kiên định nói.
Hết chương 717.
Chương 718
Bọn họ đều không đi đến cửa ải thứ mười tám trên đế lộ để tham dự chiến trường Hoang Thiên, mà lựa chọn chờ đợi tại đây.
Trong lúc bọn họ chờ đợi, tin tức Quân Tiêu Dao diệt sát ba tiểu đầu sỏ, xâm nhập tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh cũng hoàn toàn kíp nổ toàn bộ đế lộ.
Có thể nói, từ cửa thứ nhất đến cửa ải thứ mười tám của đế lộ, mỗi một thành quan đều có thiên kiêu đang thảo luận về Quân Tiêu Dao.
“Thần Tử Quân gia kia không khỏi quá khủng bố, lấy bốn phần thực lực mà có thể dễ dàng diệt sát ba vị tiểu đầu sỏ Ngọc Phật Tử.”
“Đúng vậy, hơn nữa Thần Tử Quân gia còn tu luyện ra bốn luồng tiên khí, con mẹ nó chính là đại biến thái siêu cấp!”
“Cho dù là ở cổ lộ chung cực, thiên kiêu có thể tu luyện ra bốn luồng tiên khí cũng là tồn tại hiếm hoi như lông phượng sừng lân, Thần Tử Quân gia còn chưa bước lên cổ lộ chung cực mà đã có thực lực yêu nghiệt như vậy rồi.”
“Đáng tiếc, Thần Tử Quân gia vẫn quá xúc động, sao lại bước vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh chứ, tuy rằng không chừng hắn cũng không ngã xuống đâu, nhưng ít nhiều gì cũng có khả năng bỏ lỡ thời cơ chiến trường Hoang Thiên mở ra.”
Một ít thiên kiêu cảm thấy Quân Tiêu Dao xúc động, có chút đáng tiếc.
Nếu bỏ lỡ chiến trường Hoang Thiên, không lấy được Chứng Đạo Chi Ấn, tổn thất kia sẽ rất lớn.
Toàn bộ đế lộ đều đang râm ran về sự tích của Quân Tiêu Dao.
Cho nên chuyện này cũng không thể che giấu mà dần dần truyền ra ngoài từ đế lộ.
Cổ tinh vực Thiên Hư là một tinh vực bên ngoài Hoang Thiên Tiên Vực, có được mười mấy viên cổ tinh sinh mệnh.
Mà lúc này, một tòa cung điện sâu trong trời sao cổ tinh vực Thiên Hư truyền đến một tiếng nói già nua mà tức giận.
“Quân Tiêu Dao, dám giết đồ nhi của ta, giỏi, rất giỏi!”
Trong cung điện, một lão giả áo bào trắng lộ ra sắc mặt đỏ đậm, vặn vẹo mà dữ tợn.
Lão là sư tôn của Hư Không Kiếm Tử, chí tôn mạnh nhất cổ tinh vực Thiên Hư, Hư Không Kiếm Tôn.
Sau lưng Hư Không Kiếm Tử không có thế lực và sư môn, chỉ có một vị sư tôn là Hư Không Kiếm Tôn.
Hư Không Kiếm Tôn cũng chỉ có một đồ đệ là Hư Không Kiếm Tử, lão xem Hư Không Kiếm Tử như một nửa đứa con trai mà bồi dưỡng.
Thậm chí cả nửa cuốn Không Thư trên người Hư Không Kiếm Tử cũng là Hư Không Kiếm Tôn phát hiện trước, sau đó giao cho Hư Không Kiếm Tử. Bởi vậy có thể thấy được, Hư Không Kiếm Tôn cưng chiều Hư Không Kiếm Tử đến mức nào.
Nhưng hiện tại, đồ nhi được lão kỳ vọng cao lại bị Quân Tiêu Dao tùy tiện giết chết.
Có thể đoán ra loại thù hận này đã đến mức độ không chết không ngừng.
“Đáng chết, thực lực của đồ nhi mạnh như vậy, hơn nữa còn tu luyện nửa cuốn Không Thư, tuyệt đối không có khả năng bị dễ dàng đánh chết.”
“Nhất định là Quân Tiêu Dao kia dùng bối cảnh thế lực đàn áp đồ nhi ta.”
Hư Không Kiếm Tôn càng nghĩ thì trong lòng càng tức giận, hận ý ngập trời.
Lão không muốn tin tưởng đồ đệ mà mình tỉ mỉ bồi dưỡng lại bị Quân Tiêu Dao tùy tiện giết chết giống như quét rác.
Cho nên lão cho rằng, nhất định là Quân Tiêu Dao dùng bối cảnh Hoang Cổ Quân gia để chèn ép đồ nhi của mình.
“Đồ nhi, ngươi yên tâm, vi sư tuyệt đối không bỏ qua mối thù này!”
“Quân gia rất mạnh, ta không thể trêu vào, nhưng ta vẫn có năng lực âm thầm diệt sát Quân Tiêu Dao.” Ánh mắt Hư Không Kiếm Tôn thật lạnh lẽo.
Lão cũng không cho rằng Quân Tiêu Dao sẽ ngã xuống trong tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh. Lão muốn đích thân báo thù cho đồ nhi của mình.
“Chỉ cần ta nhẫn nhịn, chờ Quân Tiêu Dao rời đi đế lộ thì sẽ tìm cơ hội âm thầm diệt sát hắn.” Hư Không Kiếm Tôn lạnh lẽo lẩm bẩm.
“À, vậy à?” Bỗng nhiên, một tiếng nói không có chút tình cảm nào vang lên.
“Là ai?” Hư Không Kiếm Tôn lập tức cảm thấy lông tơ dựng ngược, sởn cả tóc gáy.
Nơi này là đạo tràng của lão, bình thường tuyệt đối không ai dám tùy tiện bước vào cổ tinh vực Thiên Hư.
Hư Không Kiếm Tôn bỗng quay đầu lại, thấy được hai bóng người mặc áo xám. Đó là một lão giả mặc áo bào tro và một đứa trẻ áo cám chừng mười tuổi.
“Ngươi... Các ngươi là...” Hư Không Kiếm Tôn mơ hồ nhận ra không ổn.
“Dám âm mưu hãm hại truyền nhân Quân gia, không thể không nói, ngươi rất dũng cảm đấy.” Lão giả áo xám toét miệng, lộ ra ý cười.
Hư Không Kiếm Tôn nghe vậy thì trong đầu chấn động mãnh liệt, nảy lên hoảng sợ tột độ!
Đứa trẻ áo xám nọ lại hừ lạnh một tiếng và nói: “Cần gì nói lời vô nghĩa, dám tính kế đến bảo bối cục cưng của Quân gia ta, giết hắn!”
Vừa dứt lời, y nâng một tay lên, một cổ kính hình bát giác tỏa ra ánh vàng rực rỡ hiện lên, có khắc hoa văn bát quái, trong gương như chiếu rọi ra ba ngàn thế giới vô biên.
Một luồng đế uy cuồn cuộn tràn ngập ra, trấn áp bát phương!
Hư Không Kiếm Tôn như sắp ngừng thở, một luồng hàn ý tràn ra từ cột sống!
Khi cổ kính màu vàng kia hiện ra thì lão đã hiểu hết mọi chuyện!
Oanh!
Một chùm tia sáng màu vàng hủy diệt tất cả phát ra từ cổ kính, Hư Không Kiếm Tôn không kịp giãy giụa thì đã trực tiếp biến thành tro bụi dưới chiêu này.
Đường đường chí tôn mạnh nhất cổ tinh vực Thiên Hư mà lại bị nhất chiêu hạ gục trong nháy mắt!
Nếu cảnh tượng này bị các tu sĩ khác của cổ tinh vực Thiên Hư nhìn thấy thì tuyệt đối sẽ chấn động đến bể gan bể phổi.
Vị này chính là chí tôn mạnh nhất cổ tinh vực Thiên Hư. Không chỉ như thế, lão còn có tên tuổi rất lớn ở những cổ tinh vực chung quanh. Kết quả lại bị người ta dùng nhất chiêu hạ gục trong nháy mắt, chết dứt khoát lưu loát như thế.
Nhìn Hư Không Kiếm Tôn đã biến thành tro bụi đầy đất, lúc này Thập Lục Tổ mới thu hồi Thiên Hoàng Kính, lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh.
“Thật là tên ngu xuẩn không biết sống chết, chọc Quân gia ta thì muốn đầu thai cũng khó.”
“Ha hả, đứa nhỏ Tiêu Dao này mới bước lên đế lộ bao lâu mà đã sáng tạo ra chiến tích kinh người như vậy.” Thập Bát Tổ khẽ cười và nói, trong giọng nói tràn đầy tự hào.
Tuy rằng Quân gia không nhúng tay vào đế lộ, nhưng bọn họ luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Quân Tiêu Dao.
Hết chương 718.
Chương 719
Trước đó khi nghe nói Quân Tiêu Dao diệt sát Ngọc Phật Tử, Hư Không Kiếm Tử, Tam Thái Tử Hải Thần, bọn họ đều bắt đầu đề phòng, muốn thay Quân Tiêu Dao diệt trừ một ít tai hoạ ngầm.
Bởi vậy, Thập Bát Tổ và Thập Lục Tổ đi tới cổ tinh vực Thiên Hư.
Nếu Hư Không Kiếm Tôn này thành thành thật thật, không muốn báo thù thì Thập Bát Tổ và Thập Lục Tổ cũng lười ra tay diệt sát lão.
Nhưng ngặt nổi tự làm bậy thì không thể sống.
Hư Không Kiếm Tôn tự tìm đường chết, muốn tính kế Quân Tiêu Dao, vậy cũng khó trách bọn họ ra tay.
“Đối với Tiêu Dao thì tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh hẳn không có nguy hiểm gì quá lớn đúng không?” Thập Bát Tổ lạnh nhạt hỏi.
“Chỉ là một khảo nghiệm hơi khó mà thôi, không tính là gì, nếu thật sự xảy ra vấn đề thì trực tiếp xóa sạch Địa Ngục Tinh đi.”
Bọn họ cũng rất tin tưởng Quân Tiêu Dao có thể xông qua tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh.
Cùng lúc đó, ở một cổ tinh vực mênh mông khác.
Đưa mắt nhìn cả cổ tinh vực này thì chỉ thấy một mảnh xanh thẳm, hơn mười cổ tinh sinh mệnh có màu xanh lam, đa số đều là đại dương mênh mông, đó chính là cổ tinh vực Hải Dương.
Lúc này, ở chủ tinh trung tâm, trong một cung điện rộng lớn xa hoa dưới đáy biển.
“Đáng giận, con ta lại ngã xuống như vậy!”
Trong điện, trên một vương tọa được khảm đủ loại kỳ trân dị bảo như trân châu thủy tinh… Một nam tử trung niên đầy đầu tóc xanh, trên người mặc thần khải màu vàng, phát ra tiếng rít gào tức giận.
Phía dưới ông ta có hai hàng cường giả đang đứng, tu vi yếu nhất trong đó cũng là Đại Thánh Cảnh, thậm chí còn hơn sáu bảy vị cường giả chí tôn.
Đây là một lực lượng cực kỳ cường đại, có thể sánh ngang với thế lực bất hủ.
Chỉ là lúc này, những cường giả đó đều cúi đầu, không dám đụng vào họng súng. Nam tử trung niên đang phẫn nộ rít gào kia chính là kẻ khống chế cổ tinh vực Hải Dương, Hải Vương.
Khắp cổ tinh vực, đa số lãnh thổ và rất nhiều cường giả đều nằm dưới sự khống chế của ông ta. Bởi vậy có thể thấy được, Hải Vương có được thế lực vô cùng khủng bố.
“Vương thượng, ngươi nhất định phải báo thù cho nhi tử của chúng ta, nó chết quá thảm, Thần Tử Quân gia kia không chết tử tế được!” Bên cạnh vương tọa, một phụ nhân xinh đẹp đang nức nở, khóc sướt mướt mà nói.
Bà ta chính là mẫu thân của Tam Thái Tử Hải Thần, cũng là phi tần được Hải Vương sủng ái nhất.
“Chẳng lẽ bổn vương không hận sao, chỉ là thân phận của Quân Tiêu Dao kia quá khó xử lý!” Sắc mặt Hải Vương âm trầm, giống như một hùng sư đang bạo nộ.
Tuy rằng hậu đại con nối dõi của ông ta không ít, nhưng năng lực mạnh nhất, thiên phú cao nhất trong đó vẫn là Tam Thái Tử Hải Thần.
Hải Vương cũng rất coi trọng Tam Thái Tử, thậm chí từng nghĩ ngày sau sẽ truyền vương vị lại cho hắn.
Nhưng đứa con được ông ta coi như người nối nghiệp lại chết thảm ở đế lộ.
Lấy tính nết của Hải Vương, kẻ dám giết con nối dõi của ông ta tuyệt đối muốn trả cái giá gấp trăm lần, nhưng ngặt nổi người giết hắn lại là Quân Tiêu Dao – Kẻ được xưng là một trong những người không thể trêu chọc nhất trên Hoang Thiên Tiên Vực.
Tuy Hải Vương không chính mắt chứng kiến trận bất hủ chiến trước đó trên Hoang Thiên Tiên Vực, nhưng cũng có nghe tin.
Hiện tại ai còn dám trêu chọc Quân Tiêu Dao, trừ phi không muốn sống nữa.
“Việc này phải bàn bạc kỹ hơn.” Hải Vương siết chặt nắm tay.
Ông ta cũng không ngốc, sao một tên ngốc có thể chấp chưởng cổ tinh vực Hải Dương chứ? Tương phản, sau khi Hải Vương nghe được tin này, ban đầu còn hết sức căm phẫn, nhưng đến bây giờ cũng tạm thời bình tĩnh lại.
Muốn báo thù rất khó, gần như không có khả năng.
Trừ phi cổ tinh vực Hải Dương có thể phát triển càng mạnh, mạnh đến mức có thể khiến Quân gia kiêng kị.
Nếu không hiện tại ra tay chỉ có một con đường chết.
Còn về chuyện ám sát?
Hải Vương tin chắc Quân gia cũng không ngốc như vậy.
Nếu Quân Tiêu Dao chết thì cổ tinh vực Hải Dương chính là đối tượng bị hoài nghi đầu tiên.
“Cái gì, vương thượng, ý của ngài là không báo thù cho nhi tử chúng ta?” Phụ nhân đứng bên cạnh nghe thấy lời này thì hét lên.
Mẫu bằng tử quý, hiện tại mất đi Tam Thái Tử, phụ nhân không chỉ đau lòng vì mất con, càng sợ địa vị của mình sẽ xuống dốc không phanh.
Nếu Tam Thái Tử không chết thì ngày sau bà ta chính là Thái Hậu của cổ tinh vực Hải Dương. Cũng bởi vậy, có thể nói phụ nhân đã hận Quân Tiêu Dao giết chết Tam Thái Tử tới cực điểm.
“Vậy ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?” Hải Vương bực bội nói.
“Ta mặc kệ, Quân Tiêu Dao kia nhất định phải chết, còn không thể để hắn chết nhanh được, phải lột da hắn, rút gân hắn, bầm thây hắn ra trăm mảnh!” Trong giọng nói của phụ nhân kia mang theo hận ý và oán độc sâu sắc.
Hải Vương nghe vậy thì thở dài, chuyện này trên cơ bản là không có khả năng.
Mà đúng lúc này, một giọng nói quyến rũ bỗng vang lên: “Ai nha, tuy rằng đều là nữ nhân, nhưng cũng không thể không nói một câu, độc nhất là lòng dạ đàn bà.”
“Là ai?” Nghe thấy giọng nói này, các cường giả Hải Vương lập tức chấn động, quát lạnh lên.
Oanh!
Ngay sau đó, phía trên toàn bộ cung điện đều vỡ ra!
Cả nước biển cũng tách thành hai bên, để lộ ra vòm trời trong trẻo.
Một cung điện Thanh Đồng rộng lớn cổ xưa, tràn ngập cảm giác Hồng Hoang phá không mà đến, buông xuống nơi đây.
Bốn bóng dáng chậm rãi bước ra từ cung điện Thanh Đồng nọ, một lão giả mắt mù, một lão giả chân thọt, một phụ nhân quyến rũ và một con anh vũ.
Nhìn qua giống như tồn tại quá bình thường trong muôn nghìn chúng sinh, nhưng lúc này, cho dù là tên ngốc cũng biết họ tuyệt đối là bốn tồn tại vô thượng không thể trêu chọc!
“Đây là... Thanh Đồng Tiên Điện, các ngươi là...” Hải Vương thấy thế thì hô hấp như lập tức ngừng lại đình chỉ, trong đầu trống rỗng.
“Dám nhắm vào đứng đầu Quân Đế Đình nhà ta, lá gan các ngươi to thật.” Phương Tú Nương hơi mỉm cười, quyến rũ như hoa.
Lúc này, tất cả cường giả cổ tinh vực Hải Dương ở đây đều cảm thấy lạnh từ đầu tới chân.
Trong trận bất hủ chiến kia, nhất chiến thành danh cũng không chỉ một mình Quân gia, còn có một thế lực bất hủ mới quật khởi.
Một thế lực được một mình Quân Tiêu Dao đắp nặn nên - Quân Đế Đình!
Mà bốn vị trước mặt chính là tứ đại thái thượng trưởng lão hiện giờ của Quân Đế Đình.
“Trời ạ, bốn vị cường giả Vô Thượng Huyền Tôn!” Một ít cường giả của cổ tinh vực Hải Dương nhũn cả chân ra.
Không bàn đến lực lượng khác của Quân Đế Đình, chỉ bốn vị cường giả Vô Thượng Huyền Tôn này thôi cũng đủ để huỷ diệt toàn bộ cổ tinh vực Hải Dương!
Hết chương 719.
Chương 720
Tuy cổ tinh vực Hải Dương cũng có một ít cường giả chí tôn, nhưng lại không có cường giả cấp bậc Vô Thượng Huyền Tôn.
Mà hiện tại, tứ đại Vô Thượng Huyền Tôn giá lâm, những cường giả chí tôn cổ tinh vực Hải Dương cảm thấy thật hoảng loạn.
Trong mắt Hải Vương hiện lên một chút kinh hoàng, nhưng ông ta vẫn nhanh chóng trấn định lại, hơi chắp tay và nói: “Thì ra là bốn vị thái thượng trưởng lão của Quân Đế Đình giá lâm, bổn vương không tiếp đón được từ xa.”
Nghe thấy lời này, Phương Tú Nương cười quyến rũ và nói: “Đừng nói mấy lời vô nghĩa đó, vừa rồi chúng ta nghe thấy những lời ả nói cả rồi, ả dám vũ nhục đứng đầu đế đình, phải làm thế nào đây?”
“Chuyện này...” Hải Vương chấn động.
P hụ nhân xinh đẹp bên cạnh nghe vậy thì bị dọa choáng váng, sắc mặt trắng bệch như tờ, như bôi một lớp phấn, thân thể run rẩy như chim cút.
“Ả vừa nói cái gì, để ả tự nếm thử mùi vị đó đi, nếu không Quân Đế Đình chúng ta sẽ không để yên chuyện này.” Phương Tú Nương cười nói.
“Không sai, các ngươi không thức thời thì đốt sạch, cướp sạch, giết sạch!” Điếu Mao Anh Vũ kêu lên với giọng nói như vịt đực.
Bất hủ chiến lần trước Quân Đế Đình đã cướp sạch gia tài của Vương gia, Điếu Mao Anh Vũ trực tiếp cướp nghiện rồi.
Nghe thấy lời này, phụ nhân bị dọa đến co rúm lại, nước mắt nước mũi chảy ra, quỳ xuống nói với Hải Vương: “Vương thượng, ngài không thể đối xử với thiếp thân như vậy...”
Bàn tay Hải Vương khẽ run lên, nhắm mắt lại, sau đó mở ra, trong mắt hiện lên một tia kiên quyết.
Một bên là toàn bộ cổ tinh vực Hải Dương, bên kia là phi tần mình yêu nhất. Tất nhiên Hải Vương cũng biết bên nào nặng bên nào nhẹ.
“Đừng trách ta.” Trong mắt Hải Vương hiện lên một tia lãnh khốc.
“Không!” Phụ nhân xinh đẹp kia phát ra tiếng thét chói tai.
Kế tiếp là cảnh tượng vô cùng máu me.
Trước đó phụ nhân kia oán độc mà nguyền rủa, nói muốn lột da Quân Tiêu Dao, rút gân Quân Tiêu Dao, bầm thây hắn ra trăm mảnh. Kết quả hiện tại bản thân lại nếm trải sự đau đớn cực đoan này trước.
Phụ nhân bị lột da rút gân sống, cuối cùng bị cắn nát thành một đống máu thịt.
“Vậy đủ rồi chưa?” Hải Vương thở thật nặng nề, sắc mặt đỏ đậm, mơ hồ vặn vẹo. Thân là một vương giả cổ tinh vực mà lại bị hiếp bức, phải dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy đề hành hạ ái phi của mình đến chết.
Nếu truyền ra thì ông ta sẽ bị vạn người nhạo báng.
“Các ngươi cảm thấy đủ rồi chưa?” Phương Tú Nương quay đầu hỏi.
“Cần gì phải phiền phức như thế, diệt đi.”
“Ta cũng cảm thấy như thế.”
“Cạc cạc, thật tốt quá, lại có thể đốt giết đánh cướp!” Điếu Mao Anh Vũ hưng phấn mà xù hết cả lông lên.
“Ngươi trêu đùa bổn vương?” Nghe thấy lời này, cả người Hải Vương như muốn nổ tung.
“Nữ nhân nói mà ngươi cũng tin à?” Phương Tú Nương không chút để ý.
Ngay sau đó, lão người mù búng tay một cái, trong hư không, từng gió lốc không gian hiện lên, vô số những bóng dáng đi ra từ trong đó, đó là đại quân của thế giới Tiên Cổ.
Các cường giả Tứ đại chủng tộc như Tiên Cổ Lê Tiên, Ngao Thương Uyên… cũng suất lĩnh những quân tinh nhuệ, dốc hết toàn bộ sức mạnh.
“Các ngươi làm càn!” Hải Vương gầm lên, ông ta đã hiểu ra ngay từ đầu Quân Đế Đình đã tính hoàn toàn huỷ diệt cổ tinh vực Hải Dương, mặc kệ thái độ bọn họ như thế nào.
“Hiện giờ Quân Đế Đình vẫn đang trong giai đoạn phát triển, nói thế nào đây, thật ra đang thiếu chút tiền.” Lão người mù vuốt râu mỉm cười và nói.
Tuy Quân Đế Đình có Quân gia nâng đỡ, nhưng muốn phát triển thì vẫn cần đến số lượng lớn tài nguyên và nội tình.
Mấy thứ này từ đâu ra?
Phương thức đơn giản nhất tất nhiên là cướp.
Mà cổ tinh vực Hải Dương chỉ cho Quân Đế Đình một cái cớ để bọn họ xuất binh chinh phạt.
Nếu không vô duyên vô cớ huyết tẩy một cổ tinh vực thì nhất định sẽ ảnh hưởng không tốt đến thanh danh của Quân Đế Đình.
Nhưng hiện tại thì không sao, họ xem Quân Tiêu Dao như cái cớ, có thể công khai ra tay.
Hải Vương cũng không ngốc, đầu óc vừa xoay chuyển thì lập tức hiểu ra, mái tóc xanh của ông ta tung bay, hét lên giận dữ: “Quân Đế Đình các ngươi khinh người quá đáng!”
“Giết!” Lão người mù cũng lười nhiều lời.
Đại quân Tiên Cổ Quân Đế Đình đã xuất hiện, hơn nữa bốn người bọn họ tự mình ra tay, cho dù tất cả cường giả trên cổ tinh vực Hải Dương liên hợp với nhau thì cũng không có phần thắng.
“Quân Đế Đình, các ngươi muốn huỷ diệt cổ tinh vực Hải Dương thì cũng phải trả chút máu, đế binh ra!” Hải Vương hét giận dữ lên một tiếng.
Một cây tam xoa kích tràn ngập ánh sáng hoàng kim đâm tới từ sâu trong đáy biển, mang theo đế uy cuồn cuộn, đó chính là đế binh vô thượng của cổ tinh vực Hải Dương, Tam Xoa Kích Hải Thần!
Mà Tam Xoa Kích Hải Vương của Tam Thái Tử Hải Thần chính vật phỏng chế của Tam Xoa Kích Hải Vương.
Lúc này, đế binh chân chính hiện thân, uy năng cuồn cuộn mênh mông.
“Đế binh?” Phương Tú Nương nghiêng nghiêng đầu.
Sau đó...
Một tiếng ầm ầm vang lên, trong Thanh Đồng tiên điện có tận năm đế binh hiện lên.
Trừ chiến lợi phẩm trước đó trong bất hủ chiến gồm Kì Lân Luân, Phượng Sí Lưu Kim Đảng, Hoang Ngạc Toái Nha, Bắc Hoàng Xích ra thì còn có một luân bàn đang chậm rãi chuyển động, mang theo khí tức cuồn cuộn, cứ như hình thành lục đạo luân hồi, nghiền áp tất cả kẻ địch trên thế gian!
Đó là đế binh của Luân Hồi Ma Tông, Lục Đạo Luân Hồi Bàn.
Nhưng hiện tại nó lại thuộc về Quân Đế Đình. Năm đế binh đều xuất hiện, tất cả cường giả cổ tinh vực Hải Dương đều trợn tròn mắt, giống như bị rút đi linh hồn, thân thể cứng còng tại chỗ.
Có thế lực bất hủ nào có thể cùng lấy ra năm đế binh.
Ở Hoang Thiên Tiên Vực, trừ Quân gia ra thì phỏng chừng chỉ có Quân Đế Đình có thể lấy ra được.
Sắc mặt Hải Vương trắng bệch, thân thể run lên, cứ như muốn ngã xuống đất.
“Xong rồi...” Hải Vương thất thần nói.
Ai mà ngờ được một Tam Thái Tử Hải Thần lại khiến toàn bộ cổ tinh vực Hải Dương huỷ diệt. Kế tiếp không cần nhiều lời, lấy sức mạnh của Quân Đế Đình thì huỷ diệt một cổ tinh vực cũng là dư dả.
Hơn mười viên cổ tinh sinh mệnh đều bị đả kích mang tính hủy diệt.
Quân đội Quân Đế Đình như châu chấu quá cảnh, đi đến nơi nào thì sẽ bị cướp đoạt sạch nơi đó. Quả thực như có được chân truyền cắt rau hẹ của Quân Tiêu Dao, nhưng lần này còn đào lên cả gốc rễ, không để một con đường sống.
Hết chương 720.