Chương 731
Nhìn thấy mũi tên như có thể xuyên thủng thiên địa kia, có thiên kiêu vây xem hô lên.
Một bóng dáng xuất hiện, đó chính là Nghệ Vũ!
“Ba thiên kiêu tiếng tăm lừng lẫy lại khinh nhục một nữ tử như thế, Long Hư Hoàng, ngươi đúng là càng sống càng chẳng ra gì!”
Có long khí tràn ra, một nữ tử mặc cung trang tiên váy, trên đầu là long giác, dung mạo tuyệt đẹp đột nhiên hiện thân, đó là Long Cát công chúa.
“Long Cát công chúa, ta thấy ngươi bị Quân Tiêu Dao cưỡi đến nghiện, mặt mũi của Tổ Long sào đều bị ngươi làm mất hết!”
Nhìn thấy Long Cát công chúa hiện thân, Long Hư Hoàng chỉ cười lạnh.
Gã cũng không có xem Long Cát công chúa là thiên kiêu của Tổ Long sào, trước đó còn từng vì một ít cơ duyên mà đánh Long Cát công chúa bị thương.
Trong hư không một hướng khác, Yến Thanh Ảnh mặc một bộ váy lụa màu đen cũng hiện thân, khí tức của nàng ta càng thêm thâm thúy, hai mắt như sao trên trời đêm, tỏa ra sự lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi.
Yến Thanh Ảnh không nói một câu, nhưng cũng muốn tham gia chiến trường.
Nhưng, những tiểu đầu sỏ đó cũng không phải ăn chay.
“Hôm nay, không ai có thể tham gia cuộc chiến này!” Hơn mười tiểu đầu sỏ ở bên ngoài giống như tường đồng vách sắt, ngăn cản tất cả.
Cho dù thực lực của bốn người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Long Cát công chúa, Tiểu Ma Tiên rất mạnh, nhưng trong thời gian ngắn muốn đột phá vòng vây phòng ngự của hơn mười tiểu đầu sỏ thì hiển nhiên không có khả năng.
“Chẳng lẽ hôm nay Thần Nữ Khương gia thật sự phải hương tiêu ngọc vẫn?” Một ít thiên kiêu vây xem đều lẩm bẩm nói.
Đồng thời, bên ngoài chiến trường Hoang Thiên cũng có rất nhiều tu sĩ không rời đi, mà đang chú ý tin tức.
Một thiên kiêu cổ tinh vực lắc đầu và nói: “Ta cũng nghe nói, sở dĩ Thần Nữ Khương gia kia không tự luyện hóa tiên thai, hình như là muốn để lại cho Quân Tiêu Dao.”
“Phải không, vậy cũng quá ngốc rồi, tự luyện hóa không tốt hơn sao?”
“Ai biết được, các ngươi nói xem Khương Thánh Y kia có gian tình gì với Quân Tiêu Dao không?”
“Thì ra là thế, khó trách, nữ nhân trong lúc yêu đương quả nhiên không có đầu óc.”
“Nhưng ta nghe nói, hình như Khương Thánh Y kia là tiểu di của Thần Tử Quân gia, quan hệ này...”
“Hắc hắc, để ta nói...” Khi thiên kiêu cổ tinh vực kia đang muốn nói cái gì thì hắn bỗng phát hiện những thiên kiêu đối mặt với hắn bỗng nhiên cứng lại, sau đó mặt không còn chút máu, môi cũng đang run rẩy, như gặp phải đại khủng bố nào đó.
“Các ngươi làm sao vậy?” Thiên kiêu cổ tinh vực kia hoang mang hỏi.
“Ngươi vừa nói cái gì, lặp lại lần nữa?” Một giọng nói lạnh nhạt giống như sông băng vang lên từ phía sau thiên kiêu này.
Thiên kiêu kia đột nhiên khựng lại, sau đó run run rẩy rẩy xoay người, chỉ thấy một bóng dáng bạch y tuyệt thế, khuôn mặt lại lạnh nhạt giống như trời xanh.
“Quân... Quân...” Cổ họng của những thiên kiêu đó như bị chặn lại, nói không nên lời.
Quân Tiêu Dao không buồn nhúc nhích cả đầu ngón tay, chỉ lạnh nhạt nhìn lại một cái.
Phốc! Phốc! Phốc!
Nguyên thần của những thiên kiêu kia nổ tung, đầu nứt ra, giống như pháo hoa màu đỏ tươi đang nở rộ!
Trong nhất thời, động tĩnh ở nơi này khiến cho tất cả tu sĩ bên ngoài chiến trường Hoang Thiên đều chú ý.
Sát ý lạnh lẽo mà bóng dáng bạch y kia tỏa ra khiến trời cao cũng dao động, càn khôn phải run rẩy!
Từng viên đại tinh trong vũ trụ tan vỡ theo từng bước chân của Quân Tiêu Dao!
Một bước khơi dậy phong vân, sát ý lật tung cả vạn dặm ngân hà!
Cuối cùng Bạch Y Sát Thần cũng giáng thế!
“Là Thần Tử Quân gia tới!”
“Hắn thật sự đi ra được từ tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh!”
“Trời ạ, khí tức kia như muốn chấn nát cả linh hồn ta!”
Quân Tiêu Dao xuất hiện, trong phút chốc đã hoàn toàn kíp nổ toàn bộ không khí, giống như đá tảng rơi xuống biển cả, nhấc lên sóng to ngập trời!
“Là Thần Tử Quân gia...”
Sâu trong trời sao, Đỗ Thác Chí Tôn nhìn thấy Quân Tiêu Dao xuất hiện thì mí mắt cũng khẽ run lên.
Ông ta có thể cảm nhận được, sát ý Quân Tiêu Dao tỏa ra mạnh đến cực điểm, cứ như khiến chư thiên tinh hà đều đông lại.
“Rốt cuộc Thần Tử Quân gia là dạng yêu nghiệt gì, sao tu vi của hắn lại đạt tới Thánh Nhân đại viên mãn được?”
Sau khi cảm giác đến tu vi cảnh giới của Quân Tiêu Dao, cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn cũng phải xị mặt. Con mẹ nó đây là đại biến thái.
Có Quân Tiêu Dao ở đây, sao còn không gian cho các thiên kiêu khác quật khởi?
Những tu sĩ chung quanh chiến trường Hoang Thiên cũng cảm nhận được khí tức của Quân Tiêu Dao, tròng mắt cả đám đều sắp trừng lọt ra khỏi hốc mắt.
“Thánh... Thánh Nhân đại viên mãn?”
“Trời ạ...”
“Khủng bố, quá khủng bố, trước đó còn cho rằng, nếu Quân Tiêu Dao đối đầu với Diệp Cô Thần thì có chút khó khăn, hiện tại xem ra là ta suy nghĩ nhiều.”
“Hơn nữa nghe nói, Thần Tử Quân gia còn tu luyện ra bốn luồng tiên khí, quả thực không phải người.”
Thánh Nhân đại viên mãn cảnh giới cộng thêm bốn luồng tiên khí, nếu Quân Tiêu Dao xưng thứ hai thì ai dám xưng thứ nhất?
Lúc này, Quân Tiêu Dao như Bạch Y Sát Thần buông xuống chiến trường Hoang Thiên.
Phía sau hắn, đám người Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Mục Nguyệt Hàn, Cửu Đầu Sư Tử, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, Tiểu Tiên Nhi theo sát phía sau. Bọn họ không nói gì, bởi vì biết hiện tại tâm tình của Quân Tiêu Dao không tốt lắm.
Mà tâm tình Quân Tiêu Dao không tốt thì phải giết người.
“Nếu Thần Tử Quân gia nhập chiến trường Hoang Thiên, vậy đám người Long Hư Hoàng không phải xong rồi?”
“Ai biết được, nhưng khẳng định sẽ không có kết quả tốt.”
Trong lòng một ít tu sĩ bắt đầu bi ai cho đám người Long Hư Hoàng. Nhưng cũng có một vài người cho rằng, lấy thực lực của đám người Long Hư Hoàng, cho dù đánh không lại Quân Tiêu Dao, nhưng muốn thoát đi cũng vẫn có thể.
Nhưng làm mọi người nghi hoặc chính là, Quân Tiêu Dao lại không lập tức nhảy vào chiến trường, mà là đứng khoanh tay ở đó, trong mắt mang theo sự lạnh lẽo như vực sâu vạn cổ.
“Thần Tử Quân gia đang muốn làm gì vậy?”
Tất cả mọi người kinh ngạc, cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, hay là Quân Tiêu Dao cũng không để ý đến an nguy của Khương Thánh Y?
Lúc này, trong mắt Quân Tiêu Dao trừ sát ý lạnh lẽo ra thì còn có một chút bất đắc dĩ và than thở.
“Thánh Y tỷ, ngươi quá ngốc.”
Hết chương 731.
Chương 732
Tiên thai trân quý như thế mà không để bản thân sử dụng, ngược lại liều chết che chở, chỉ vì để lại cho hắn. Quân Tiêu Dao tự hỏi, hắn rất khó động tình, càng sẽ không yêu ai đến chết đi sống lại.
Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là Quân Tiêu Dao không có tình cảm. Khương Thánh Y đã làm đến mức này thì Quân Tiêu Dao có thể thờ ơ sao?
Chính bởi vậy, trong mắt Quân Tiêu Dao mới có một tia quyết tuyệt.
Ngay sau đó, hắn chậm rãi nâng tay lên, thúc giục thực lực Thánh Nhân đại viên mãn đến mức tận cùng.
Từng luồng phong bế chi văn hiện lên trên hư không, lan tràn hướng về toàn bộ chiến trường Hoang Thiên.
Tất cả tu sĩ đều thấy được, trận văn phong bế kia che lấp cả ngân hà, kéo dài qua chiến trường, giống như một cái chén úp ngược, muốn phong bế toàn bộ chiến trường Hoang Thiên!
“Cấm tiên... lớp thứ ba!”
Tiếng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì sức mạnh phong bế đã hoàn toàn bùng nổ, phóng thích thần quang vô lượng, muốn giam cầm toàn bộ chiến trường Hoang Thiên!
Lấy thực lực sau đột phá của Quân Tiêu Dao, hắn đã có thể thi triển ra Cấm Tiên lớp thứ ba, hiệu quả phong ấn của nó còn mạnh hơn Cấm Tiên lớp thứ hai rất nhiều.
“Thần Tử Quân gia muốn phong ấn toàn bộ chiến trường Hoang Thiên, hắn muốn làm gì?”
Nhìn thấy hành động của Quân Tiêu Dao, vô số tu sĩ toàn trường đều phát ra tiếng ồn ào kinh thiên. Từ xưa đến nay, chưa ai phong ấn chiến trường Hoang Thiên giống như Quân Tiêu Dao bao giờ.
Quân Tiêu Dao là người đầu tiên!
“Thần Tử Quân gia, ngươi muốn làm gì?” Đỗ Thác Chí Tôn nhịn không được mà mở miệng hỏi.
Ông ta phụ trách quản lý trật tự chiến trường Hoang Thiên, hành động này của Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn phá hủy quy tắc.
“Phong bế, giết chó!”
Quân Tiêu Dao vô cùng đơn giản mà phun ra bốn chữ, sát ý lại khiến người ta cảm thấy sởn tóc gáy.
“Thần Tử Quân gia muốn phong bế đánh chó, không muốn buông tha cho kẻ nào.”
Đến lúc này, mọi người mới hiểu được suy nghĩ của Quân Tiêu Dao. Hắn phong bế toàn bộ chiến trường Hoang Thiên là không muốn buông tha cho kẻ nào dám ra tay với Khương Thánh Y.
Bất cứ thiên kiêu nào từng gây bất lợi với Khương Thánh Y đều phải chết!
“Tàn nhẫn, quá độc ác, Thần Tử Quân gia quả thực là người tàn nhẫn nhất!”
“Hắn có thể làm được sao, đối phó Khương Thánh Y không chỉ là đám người Long Hư Hoàng, còn có trên trăm vị tiểu đầu sỏ và gần ngàn vị thiên kiêu.” Một ít thiên kiêu nhịn không được mà sợ hãi.
Trừ những thiên kiêu đuổi giết Khương Thánh Y ra thì còn có một ít thiên kiêu tiểu đầu sỏ phụ trách ngăn cản thiên kiêu của Khương gia và Quân gia.
Nếu cộng những người này lại thì tuyệt đối hơn một ngàn người, một mình Quân Tiêu Dao giết sạch được sao?
Hơn nữa chủ yếu là, các thiên kiêu kia đều là hạt giống tinh nhuệ của Hoang Thiên Tiên Vực.
Nếu tất cả đều chết trên chiến trường Hoang Thiên, vậy chẳng phải không có bao nhiêu người bước lên cổ lộ chung cực hay sao?
“Thần Tử Quân gia, có phải nên bớt lại một chút hay không?” Đỗ Thác Chí Tôn cảm thấy có chút sứt đầu mẻ trán.
Nếu thiên kiêu bình thường làm như vậy thì ông ta đã sớm ngăn cản.
Nhưng ngặt nổi người ra tay lại là Thần Tử Quân gia, điều này làm ông ta cảm thấy không thể xuống tay.
“Chớ chọc ta!”
Quân Tiêu Dao lạnh lùng bỏ xuống một câu, bước ra một bước mà đã kéo dài qua hư không, đi vào chiến trường Hoang Thiên.
Giống như sư tử lao vào bầy dê, muốn triển khai giết chóc ngập trời!
Nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi, tất cả thiên kiêu đều cảm thấy, chỉ sợ sắp có đại sự chấn động xảy ra.
Sắc mặt Đỗ Thác Chí Tôn cũng cứng đờ đến cực điểm, ông ta đường đường là người thủ hộ đế quan mà lại bị người ta làm lơ như thế.
Nhưng nghĩ đến thân phận của Thần Tử Quân gia, ông ta chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài và nói: “Hiện tại người trẻ tuổi đều không nói võ đức như vậy sao?”
Cách làm của Quân Tiêu Dao thật sự quá tuyệt, phong ấn toàn bộ chiến trường Hoang Thiên là không chuẩn bị để lại cho người khác chút đường sống nào.
Sau khi toàn bộ chiến trường Hoang Thiên bị Cấm Tiên lớp thứ ba bao phủ, những thiên kiêu trong chiến trường cũng cảm nhận được.
“Đây là chuyện gì?”
“Chẳng lẽ chiến trường Hoang Thiên phong bế trước thời hạn?”
Rất nhiều thiên kiêu đều kinh nghi.
“Không tốt, chỉ sợ tình huống có biến, đi đến chỗ Long Hư Hoàng đi!”
Một ít thiên kiêu tiểu đầu sỏ nhắm vào Khương gia và Quân gia cũng nhận thấy tình huống không đúng.
Đám người Cổ Viêm, truyền nhân Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều sôi nổi ngừng chiến, chạy tới chỗ Long Hư Hoàng.
Bọn họ cho rằng có lẽ sẽ xảy ra biến cố nào đó.
“Chúng ta cũng đi.”
Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương, Quân Mộc Lan và đám người Khương Lạc Ly, Khương Thiên Diễn cũng theo sát phía sau.
Trong nhất thời, toàn bộ chiến trường Hoang Thiên, hầu như tất cả thiên kiêu tu sĩ đều hội tụ về hướng Long Hư Hoàng và Khương Thánh Y.
Đồng thời, ở nơi sâu nhất chiến trường Hoang Thiên, một chiến trường cổ xưa to lớn giống như một hòn đảo khổng lồ đang lơ lửng trên hư không.
Năm ngọc ấn tinh quang lộng lẫy tỏa ra khí tức Thiên Đạo đang chìm nổi tự quay giữa không trung.
Đó là năm Chứng Đạo Chi Ấn!
Mà lúc này, một bóng dáng hắc y lạnh lùng ngồi xếp bằng bên cạnh, trên đầu gối có đặt một thanh kiếm nhiễm máu, đó là Diệp Cô Thần.
Khi trận văn phong bế bao trùm trên không chiến trường Hoang Thiên, đôi mắt đang nhắm của Diệp Cô Thần chậm rãi mở ra.
“Rốt cuộc cũng tới sao?”
Ánh mắt Diệp Cô Thần thật thâm thúy, nhìn ra trời cao.
Tất cả thiên kiêu trong chiến trường Hoang Thiên đều biết, chỉ sợ chiến trường đã xảy ra biến cố nào đó.
Nhưng bọn họ cũng không biết, biến cố này là do Quân Tiêu Dao gây ra.
Lúc này, sâu trong chiến trường, đám người Long Hư Hoàng đang bao vây săn giết Khương Thánh Y cũng đã nhận ra không thích hợp.
“Sức mạnh phong bế này là như thế nào?”
“Chẳng lẽ là chiến trường Hoang Thiên phong bế trước thời hạn sao?”
“Mặc kệ thế nào, đoạt được tiên thai trước lại nói.”
Đám người Long Hư Hoàng phát động trận thế lớn như vậy là vì đoạt được tiên thai, dù là biến cố gì cũng không thể cắt ngang kế hoạch của bọn họ.
“Đáng chết, bà nương này thật ngoan cố!” Sắc mặt hậu nhân Ngạc Tổ trầm xuống.
Ý chí của Khương Thánh Y quá mạnh, dù bị ba người bọn họ áp chế mà vẫn liều chết chống cự, nàng thi triển ra các loại thần thông át chủ bài của Khương gia, phối hợp với ba luồng tiên khí và Tiên Thiên Đạo Thai, bọn họ muốn trấn áp trong thời gian ngắn thật sự có chút phiền phức.
Hết chương 732.
Chương 733
Lúc này, Long Hư Hoàng như nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên nói: “Khương Thánh Y, ta nhớ hình như ngươi là tiểu di của Quân Tiêu Dao đúng không, chậc chậc, quan hệ này...”
“Ngươi câm mồm!”
Khương Thánh Y nghe vậy thì nỗi lòng lập tức sinh ra gợn sóng, khí tức cũng có chút bất ổn.
Trước đó dù Long Hư Hoàng nói gì thì nàng cũng không để ý, đạo tâm kiên định, nhưng vừa nhắc tới chuyện này, Khương Thánh Y lại khó có thể bình tĩnh.
Tuy rằng cũng không phải chuyện gì quá cấm kỵ, nàng và Quân Tiêu Dao cũng không có huyết thống gì, nhưng truyền ra thì vẫn bị người ta phê bình.
“Ha hả, mị lực của Quân Tiêu Dao thật lớn, cả tiểu di nhà mình cũng chống đỡ không được...”
Long Hư Hoàng thấy thế thì trong mắt lập tức hiện lên ánh sao, tiếp tục dùng lời lẽ ô uế công kích. Đạo tâm của Khương Thánh Y kiên định như thế nào thì chung quy cũng là một nữ tử. Nàng đã chịu đựng quá nhiều quá nhiều.
“Thật là đê tiện bỉ ổi.”
Nơi xa, cho dù là đám người Nhan Như Mộng, Cơ Thanh Y cũng phải nhíu mày, trong đôi xinh mắt hiện lên một tia chán ghét.
Long Hư Hoàng dùng thủ đoạn như vậy thật sự quá ti tiện, không xứng với thân phận thiên kiêu.
Nỗi lòng Khương Thánh Y bất ổn, lập tức bị đám người Long Hư Hoàng bắt được sơ hở.
“Long Hoàng Phiên Thiên ấn!”
Long Hư Hoàng lại thúc giục cực chiêu, một long phượng đại ấn hiện hóa trên trời cao, mơ hồ mang theo uy thế của ba luồng tiên khí, giáng xuống ngang nhiên!
“Bất Tử Thiên Hoàng trảm!” Hoàng Cửu Diễm cầm lưỡi dao Hoàng Vũ trong tay, một đao chém xuống, một đao quang đỏ rực vạn trượng giống như cánh thần hoàng chém xuống.
“Hung Thần Hoang Quyết!” Hậu nhân Ngạc Tổ củng tung ra cường chiêu, sát khí ngập trời, trấn sát đến.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng chấn động kịch liệt đâm thủng màng tai người ta.
“Thánh Y tỷ!”
Nơi xa vang lên một tiếng kêu như đỗ quyên than khóc, đám người Khương Lạc Ly chạy tới nơi đây.
“Đã tới trễ một bước!”
Đám người Quân Mạc Tiếu cũng tới, sắc mặt bọn họ trở nên trầm trọng.
Đương nhiên, những tiểu đầu sỏ như Cổ Viêm, truyền nhân Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều nhắm vào bọn họ cũng chạy đến nơi đây.
Trong bụi mù vô tận, có tiếng ho ra máu vang lên, sau khi bụi mù tan đi, bóng dáng Khương Thánh Y xuất hiện trong mắt mọi người.
Bộ y phục trắng như tuyết trên người nàng đã nhuộm máu, cái cằm trắng nõn cũng chảy đầy máu tươi.
Cơ thể trắng ngần bắt đầu lan tràn ra những khe nứt nhàn nhạt, giống như một món đồ sứ tinh xảo bắt đầu nứt nẻ.
Bị ba thức cường chiêu của đám người Long Hư Hoàng đánh trúng, cộng thêm nỗi lòng bất ổn, Khương Thánh Y bị thương nặng xưa nay chưa từng có.
Nàng lại ho ra máu, phun ra cả nội tạng rách nát.
Tâm mạch của Khương Thánh Y trực tiếp bị chấn nát!
Nếu không phải sinh mệnh lực của Thánh Nhân ngoan cường, sợ là cả thân thể của Khương Thánh Y cũng trực tiếp tan vỡ!
Mà cũng vào lúc này, sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai trong cơ thể Khương Thánh Y đang kích động, hình như muốn kích hoạt sức mạnh nào đó.
Đột nhiên, một tiên thai trong trẻo lấp lánh bị sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai lôi kéo, thoát ra từ pháp khí không gian.
Tiên thai này vô cùng trong sáng, trong đó như bao hàm một vũ trụ, có ngân hà xán lạn, có quy tắc tiên đạo đan chéo, có tiên khí dâng trào.
Khi tiên thai này xuất hiện, ánh mắt đám người Long Hư Hoàng trở nên lửa nóng, cả hô hấp cũng dồn dập lên.
Là tiên thai!
Ít nhất cũng là nguồn năng lượng Tàn Tiên để lại, nếu luyện hóa thì vô dụng đến mấy cũng có thể tu luyện ra hai ba luồng tiên khí!
Rất có lợi cho ngày sau chinh chiến cổ lộ chung cực, Tiên Thiên Đạo Thai lôi kéo tiên thai ra là để Khương Thánh Y luyện hóa.
Nếu Khương Thánh Y luyện hóa tiên thai, không những có thể hoàn toàn khôi phục thương thế, tu vi còn có thể tăng vọt, phản sát đám người Long Hư Hoàng.
“Không... Không được... tiên thai này là để lại cho Tiêu Dao...”
Khương Thánh Y tiếp tục ho ra máu, máu tươi nhỏ giọt trên tiên thai, trong cực kỳ thê lương.
Nàng đưa tay siết chặt lấy tiên thai, đây là món quà mà nàng tặng cho Quân Tiêu Dao.
Thấy tình cảnh này, cho dù là những người qua đường xem diễn cũng không khỏi rung động.
“Thánh Y tỷ...” Ttrong đôi mắt Khương Lạc Ly có nước mắt ứa ra.
Hiện tại, nàng không muốn ăn dấm, không muốn ghen ghét, chỉ muốn Khương Thánh Y có thể vượt qua kiếp nạn này.
“Giết, cướp lấy tiên thai!”
Đôi mắt đám người Long Hư Hoàng đã đỏ rực, ba người lại ra tay, trấn áp về hướng Khương Thánh Y.
Đám người Khương Lạc Ly, Khương Thiên Diễn, Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương, Tiểu Ma Tiên đều ra tay cứu viện.
Kết quả lại bị bọn tiểu đầu sỏ Cổ Viêm, truyền nhân Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều cản lại.
Ở đây có hơn cả trăm tiểu đầu sỏ, số lượng này khủng bố dữ dội. Trong đó cũng có không ít người bởi vì phản cảm với Quân Tiêu Dao nên mới gia nhập.
Dù sao trước đó Quân Tiêu Dao tùy tiện ngược sát đám người Tam Thái Tử Hải Thần, Hư Không Kiếm Tử, bọn họ đều là thiên kiêu sinh ra trên cổ tinh vực. Trong tiềm thức, bọn họ đều xem Quân Tiêu Dao trở thành loại người cao cao tại thượng, coi thiên kiêu cổ tinh vực bọn họ như heo chó.
Nhưng sự thật cũng là như vậy, Quân Tiêu Dao thật sự coi bọn họ là heo chó.
Phụt!
Máu tươi tung bay!
Khương Thánh Y không chỉ đẫm máu trên tuyết y, cả mái tóc bạc như sương tuyết cũng bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ thê lương!
“Khương Thánh Y, vì sao ngươi cố chấp như thế, vì tiên thai này mà không cần cả mạng sống thật sao?!”
Hoàng Cửu Diễm quát lạnh một tiếng, cầm lưỡi dao Hoàng Vũ chí tôn khí trong tay, chém mạnh xuống Khương Thánh Y đã không có sức phản kháng gì!
Lúc này thân thể Khương Thánh Y đã nứt nẻ, sắp tan vỡ mất.
Nếu một đao này của Hoàng Cửu Diễm chém xuống, thân thể và cả nguyên thần của Khương Thánh Y tuyệt đối sẽ bị trảm thành hai mạnh!
Nhưng khóe miệng Khương Thánh Y lại lộ ra một nụ cười nhiễm máu.
“Tâm niệm quân hề quân khả tri, vi quân cửu tử do bất hối...”
(1) Trong lòng thiếp có chàng, chắc chàng đã rõ, vì chàng chết chín lần cũng không hối hận.
Khương Thánh Y cảm thấy trước mắt đã mơ hồ, bị đuổi giết lâu như vậy, nàng thật sự muốn nghỉ ngơi một chút, ngủ một giấc.
Đúng lúc này, một giọng nói ôn nhuận mang theo một tia thở dài, chậm rãi vang lên bên tai Khương Thánh Y.
“Thánh Y tỷ, sao tỷ lại ngốc như vậy?”
“Xuất hiện... Ảo giác sao?” Đầu óc Khương Thánh Y đã mê mang hỗn loạn.
Nàng cảm thấy thân thể mình bị ôm vào vòng tay ấm áp nào đó, cảm giác an bình chưa bao giờ có chảy xuôi trong tim, như thuyền con bấp bênh lạc lối đã về tới bến cảng.
“Thánh Y tỷ, không sao cả, kế tiếp cứ giao cho ta đi...”
Hết chương 733.
Chương 734
Lúc này, toàn bộ chiến trường Hoang Thiên là một mảnh tĩnh mịch.
Thời gian, không gian giống như đọng lại.
Tất cả âm thanh giống như biến mất.
Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người bóng dáng bạch y đột nhiên xuất hiện kia.
Hắn như một thần linh bạch y bất hủ, kéo dài qua hư không, giá lâm đến nơi đây.
Hoàng Cửu Diễm dùng hết sức chém ra một đao, bị bóng dáng kia lấy hai ngón tay tùy ý kẹp lấy, cánh tay hắn thì vờn quanh giai nhân tuyết y đã đẫm máu.
Vẻ mặt kinh hãi chậm rãi xuất hiện trên mặt tất cả thiên kiêu.
“Quân Tiêu Dao!”
“Là Thần Tử Quân gia!”
Bốn phương tám hướng, vô số tiếng chấn động xôn xao vang lên.
Mọi người lộ ra vẻ mặt chấn động, điên cuồng hít hà!
“Quân Tiêu Dao?”
Đám người Long Hư Hoàng cũng kinh ngạc, không ngờ Quân Tiêu Dao có thể đi ra từ tầng mười chín địa ngục, càng không nghĩ tới hắn có thể đuổi tới chiến trường Hoang Thiên nhanh như vậy.
“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Hoàng Cửu Diễm cũng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Gã dùng hết toàn lực chém ra một đao, thế mà lại bị Quân Tiêu Dao dùng hai ngón tay kẹp lấy!
Phải biết rằng, đó chính là chí tôn khí!
Thêm vào sức mạnh của bản thân gã, Thánh Nhân bình thường cũng bị chém thành hai mạnh!
Quân Tiêu Dao lại lấy hai ngón tay chặn.
Sau đó, vẻ mặt Hoàng Cửu Diễm bỗng cứng lại.
Bởi vì gã thấy được ánh mắt Quân Tiêu Dao.
Lạnh như băng!
Rét như vực sau!
Sát ý lạnh lẽo kia như có thể đông lại vạn dặm hư không!
“Chết!”
Quân Tiêu Dao vừa nói xong chữ đó thì giống như trời xanh thẩm phán!
Thần năng cuồn cuộn và sức mạnh căn nguyên vũ trụ điên cuồng tuôn ra từ trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
Oanh!
Thần năng khủng bố tỏa ra, lưỡi dao Hoàng Vũ cấp bậc chí tôn khí kia trực tiếp nát thành muôn mảnh dưới ngón tay của Quân Tiêu Dao!
Dư chấn không giảm mà đánh thẳng về hướng Hoàng Cửu Diễm.
Cả người Hoàng Cửu Diễm bị thần quang mênh mông bao phủ.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, thân thể Hoàng Cửu Diễm tạc nứt, chia năm xẻ bảy, sương máu tung bay đầy trời!
Dùng một chiêu đã đánh nổ Hoàng Cửu Diễm!
Vẻ mặt tất cả thiên kiêu chung quanh đều có chút đờ đẫn, thần hồn phát run, da đầu nổ nứt!
Hoàng Cửu Diễm tu ra ba luồng tiên khí lại không ngăn được một chiêu của Quân Tiêu Dao!
“Tiêu Dao ca ca!”
“Tiêu Dao!”
“Thần Tử đại nhân!”
“Công tử!”
Đám người Khương Lạc Ly, Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương, Yến Thanh Ảnh, Nghệ Vũ đều lộ ra vẻ mặt phấn chấn.
Trong mắt kẻ địch, Quân Tiêu Dao là Tử Thần giáng thế.
Mà trong mắt bọn họ, hắn lại là cứu thế chi chủ!
“Tiêu Dao... Rốt cuộc ngươi cũng tới, cái này... Cho ngươi...”
Khương Thánh Y được Quân Tiêu Dao ôm vào lòng, khóe miệng nhiễm máu lộ ra nụ cười. Người mà nàng ngày nhớ đêm mong rốt cuộc cũng tới.
Trước nay Quân Tiêu Dao chưa từng làm người ta thất vọng.
Nàng nâng tiên thai bị bàn tay mình làm dính lên, đẩy cho Quân Tiêu Dao, tiên nhan nhiễm huyết hiện ra nụ cười thỏa mãn.
Thân thể nàng đã sắp tan vỡ, bị thương rất nặng, nhưng điều đầu tiên Khương Thánh Y nghĩ đến lại là giao tiên thai cho Quân Tiêu Dao.
Dù là dạng người tình cảm đạm mạc như Quân Tiêu Dao, lúc này trái tim cũng bị xúc động.
“Thánh Y tỷ, chờ ta giải quyết những tên nhãi nhép này trước.”
Quân Tiêu Dao duỗi tay lau đi máu tươi trên ngọc nhan của Khương Thánh Y, Khương Thánh Y khẽ gật đầu, nàng bị thương quá nặng, rốt cuộc cũng không nhịn được mà hôn mê bất tỉnh.
Phần tóc mái màu đen che lấp đôi mắt Quân Tiêu Dao.
Nữ nhân trong ngực vì hắn mà một đêm tóc đen hóa bạc, vì có thể giao tiên thai cho hắn, để hắn mạnh lên, nàng cam tâm tình nguyện bị đuổi giết bị thương, cũng không chịu luyện hóa tiên thai.
Quân Tiêu Dao cảm thấy, tình cảm này quá nặng.
Mà điều hắn có khả năng làm vì Khương Thánh Y chỉ là...
Máu rửa nhân gian!
Khí tức khủng bố vô biên khuếch tán ra từ trong cơ thể Quân Tiêu Dao!
Uy áp Thánh Nhân đại viên mãn cường thế đàn áp tứ phương!
Thiên địa chấn động, sao trời run rẩy!
Rất nhiều thiên kiêu, thậm chí chỉ cảm nhận được khí tức này thôi đã cảm thấy hít thở không thông, thân thể bị đè bẹp xuống mặt đất.
“Thần Tử Quân gia đã lên đến Thánh Nhân đại viên mãn!”
“Cũng quá khủng bố!”
Bốn phương tám hướng, tiếng hét kinh hãi vang lên hết đợt này đến đợt khác.
“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Sắc mặt Long Hư Hoàng cũng thay đổi kịch liệt, cảm ứng được khí tức này, làm đạo tâm của gã cũng trở nên bất ổn.
“Không... Ta là Long Hoàng Thể vô địch, ta không thua.” Long Hư Hoàng cắn răng, lẩm bẩm dưới đáy lòng.
Lúc này toàn bộ hung uy của hậu nhân Ngạc Tổ cũng bị uy thế cuồn cuộn của Quân Tiêu Dao đè ép xuống. Hắn ta giống như biến từ một đại hung viễn cổ trở thành một con trùng nhỏ.
“Sao có thể?” Hậu nhân Ngạc Tổ không tin nổi thực lực của Quân Tiêu Dao đã đạt tới cảnh giới khủng bố như thế.
Mà cũng đúng lúc này, Hoàng Cửu Diễm bị đánh thành sương máu kia bỗng dần dần khôi phục hình dạng trong một ngọn lửa cuồng bạo.
“Là Phượng Hoàng Niết Sinh Quyết!”
Ánh mắt một ít thiên kiêu chớp động.
Hoàng Cửu Diễm tu luyện Phượng Hoàng Niết Sinh Quyết, có thể chín lần niết bàn, trọng sinh trong tuyệt cảnh. Đây là một pháp môn cực kỳ yêu nghiệt.
Chiêu này của Quân Tiêu Dao vừa vặn trợ giúp Hoàng Cửu Diễm tiến hành lần niết bàn cuối cùng.
Nhưng, trên gương mặt Hoàng Cửu Diễm trọng sinh trong ngọn lửa niết bàn lại không có chút vui sướng nào. Sắc mặt gã tái nhợt như tờ, trong mắt vẫn còn kinh sợ.
Vừa rồi gã giống như một con kiến bị tùy ý bóp chết trong tay Quân Tiêu Dao, không có chút khả năng phản kháng nào.
Cảm giác này giống như đối mặt với trời xanh mênh mông!
Thậm chí cho dù hiện tại Hoàng Cửu Diễm đã niết bàn chín lần, huyết mạch lột xác, thực lực tăng vọt, nhưng gã cảm thấy hiện tại mình vẫn là con kiến trước mặt Quân Tiêu Dao!
“Quân Tiêu Dao, dựa vào một mình ngươi, chẳng lẽ muốn đối phó với mọi người chúng ta sao?” Long Hư Hoàng lạnh lùng quát.
Gã muốn éo tất cả thiên kiêu tiểu đầu sỏ tham gia chuyện này lên cùng một thuyền.
Quân Tiêu Dao không nói một lời.
Toàn bộ chiến trường Hoang Thiên rơi vào sự yên tĩnh quỷ dị.
Nhưng loại yên tĩnh này mới càng làm người ra hít thở không thông!
Trên trán đám người Long Hư Hoàng có mồ hôi chảy lên, hiển nhiên trong lòng cũng không được bình tĩnh.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao chậm rãi nâng một bàn tay lên.
Một luồng sức mạnh diệt thế khủng bố đang dâng trào.
Quân Tiêu Dao không nói một câu vô nghĩa nào với đám người Long Hư Hoàng.
Bởi vì tới tình trạng này thì tất cả những lời tàn nhẫn đều có vẻ chẳng còn tác dụng gì nữa!
Chỉ có máu tươi và giết chóc mới có thể hơi bình ổn lại phẫn nộ trong lòng Quân Tiêu Dao.
Trong cơ thể Quân Tiêu Dao, sức mạnh căn nguyên vũ trụ trong Thần Chi Nguyên Điểm tràn ra!
Đồng thời, sức mạnh tội nghiệt đang kích động.
Hai loại sức mạnh ánh sáng và bóng tối đang giao hòa, dung hợp, hội tụ trong tay Quân Tiêu Dao!
Lúc này Quân Tiêu Dao cứ như thần sáng thế, lại là thần hủy diệt!
Thần Chi Quang và Thần Chi Phạt, hai thức thần thông căn nguyên đại đạo dung hợp trong tay hắn, phát ra ra uy năng khủng bố xưa nay chưa từng có!
“Tam giới quang minh, tẫn ngô ban sinh, nhất niệm hắc ám, cử thế trầm luân!”
Hết chương 734.
Chương 735
Quân Tiêu Dao dùng một tay ôm lấy Khương Thánh Y đã hôn mê, tay còn lại nâng lên cao cao, uy năng của hai thức thần thông căn nguyên đại đạo hợp lại thành một trong tay hắn, phát ra uy năng diệt thế!
Quân Tiêu Dao một tay che trời, hủy diệt tất cả!
Oanh!
Một luồng dao động diệt thế không cách nào hình dung lấy Quân Tiêu Dao làm trung tâm mà khuếch tán ra!
Như một trăm viên đạn hạt nhân cùng nổ tung, lại như hàng ngàn hàng vạn sao trời bùng nổ cùng một lúc!
Mặt đất vạn trượng chung quanh trầm luân, những cái khe to như hẻm núi lan tràn khắp tứ phương!
Mọi người đều không trốn thoát được dao động diệt thế ấy!
Quân Tiêu Dao giận dữ thì thiên địa trầm luân, vạn linh cũng tan biến!
Loại dao động hủy diệt này giống như số mệnh, không thể tránh được.
Nhưng sức mạnh này lại bị Quân Tiêu Dao khống chế.
Trong luồng dao động hủy diệt này, hắn muốn ai sống thì người đó sống! Muốn ai chết thì kẻ đó phải chết!
“Không!” Đám người Long Hư Hoàng phát ra tiếng hét to kinh thiên.
Bọn họ đều thúc giục sức mạnh tới cực hạn.
Long Hư Hoàng toàn lực thúc giục huyết mạch Tổ Long và thần hoàng, phát ra đại chiêu lay động thế gian.
Hoàng Cửu Diễm cũng thét dài một tiếng, tung ra cực chiêu.
hậu nhân Ngạc Tổ còn hiện hóa ra bản thể, biến thành một con Hung Ngạc lân giáp dày đặc, cũng toàn lực thi triển sức mạnh.
Không chỉ bọn họ mà những thiên kiêu tham dự kế hoạch bao vây tiễu trừ lần này đều ra sức chống cự.
Còn có những tiểu đầu sỏ cổ tinh vực như Cổ Viêm, truyền nhân Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều…v…v…đều tung ra hết át chủ bài, cố gắng ngăn cản dao động diệt thế này.
Nhưng vô dụng!
Một kích dồn hết sức mạnh của Quân Tiêu Dao khủng bố dữ dội.
Phải biết rằng, Quân Tiêu Dao đối chiến với người khác hầu như chưa bao giờ toàn lực ra tay.
Thậm chí khi đối phó với đám người Ngọc Phật Tử, Quân Tiêu Dao chỉ vận dụng bốn phần sức mạnh đã nhẹ nhàng mà diệt sát bọn họ.
Nhưng hiện tại, dưới tình huống phẫn nộ cực độ, Quân Tiêu Dao đã bùng nổ toàn bộ thực lực của bản thân, hắn còn thi triển ra hai thức thần thông dung hợp căn nguyên đại đạo.
Ai có thể kháng cự uy năng đó kia chứ?
Đừng nói là Thánh Nhân, cho dù là Thánh Nhân vương, đối mặt với chiêu hủy diệt này của Quân Tiêu Dao thì thân thể cũng nổ tung, nguyên thần tan vỡ!
Dao động diệt thế giống như sóng cuồng, thổi quét toàn bộ chiến trường Hoang Thiên!
Không chỉ chiến trường Hoang Thiên, thậm chí tất cả thiên kiêu đang quan sát bên ngoài chiến trường Hoang Thiên cũng cảm nhận được sức mạnh khủng bố làm da đầu bọn họ tê dại, cả người phát run.
“Đó... Đó rốt cục là sức mạnh gì?”
“Hay trong chiến trường Hoang Thiên còn có một ít cường giả cổ đại trầm miên?”
Có tu sĩ kinh nghi không thôi, cứ nghĩ là cường giả cổ đại nào đó thức tỉnh.
Sau khi cảm nhận được sức mạnh này, Đỗ Thác Chí Tôn cũng hít sâu một hơi, trong mắt ẩn chứa chấn động sâu sắc.
“Thần Tử Quân gia thật sự chơi lớn.” Đỗ Thác Chí Tôn vô cùng đau đầu.
Chờ chiến trường Hoang Thiên lần này kết thúc, không biết còn có mấy thiên kiêu tồn tại, chiêu đóng cửa giết chó này quá tuyệt.
Lúc này, trong chiến trường Hoang Thiên, một chiêu của Quân Tiêu Dao gần như đánh chìm non nửa chiến trường.
Trước đó Quân Tiêu Dao dựa vào chiêu này, trực tiếp đâm xuyên qua Địa Ngục Tinh.
Bởi vậy có thể thấy được uy lực của nó cường hãn đến mức nào.
Bất kể là Long Hư Hoàng, Hoàng Cửu Diễm, hay là hậu nhân Ngạc Tổ, hoặc là đám tiểu đầu sỏ Cổ Viêm, truyền nhân Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều, đều không thể ngăn cản chiêu này.
Thân thể bọn chúng đang dần tan nát ra dưới dao động hủy diệt ấy, dù phản kháng thế nào thì cũng khó có đường sống.
“Quân Tiêu Dao, ngươi diệt sát chúng ta, chẳng lẽ không sợ Tổ Long sào và Vạn Hoàng Linh Sơn phát động bất hủ chiến sao?” Long Hư Hoàng giãy giụa phẫn nộ quát.
Gã thân là Long Hoàng Thể do hai đại thế lực tỉ mỉ bồi dưỡng ra, nếu ngã xuống thì nhất định sẽ gây nên gợn sóng ngập trời.
“Yên tâm, bọn chúng đã chờ ngươi ở hoàng tuyền.” Quân Tiêu Dao lạnh lùng nói.
“Cái gì?”
Lời này làm rất nhiều thiên kiêu đều kinh hãi, nhịn không được nheo mắt lại.
Quân Tiêu Dao nói vậy là có ý gì?
“Ngươi có ý gì?” Long Hư Hoàng vừa ra sức giãy giụa, vừa quát lên.
“Bất hủ chiến sớm đã kết thúc, tứ đại Thái Cổ hoàng tộc không còn tồn tại nữa...”
Một câu của Quân Tiêu Dao khiến toàn trường tĩnh mịch. Rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt ngẩn ngơ, có vẻ không thể tin nổi. Đương nhiên, cũng có một số thiên kiêu đã mơ hồ nhận được một ít tin tức, nhưng không thể xác định.
Hiện tại xem ra sự thật quả thật là như thế.
“Không, không có khả năng, ngươi đang làm dao động đạo tâm của ta!” Long Hư Hoàng quát lên chói tai, không chịu tin tưởng.
Sao tứ đại Thái Cổ hoàng tộc lại bị huỷ diệt toàn bộ được?
Hoàng Cửu Diễm, hậu nhân Ngạc Tổ cũng hoàn toàn không tin được.
Nhưng bọn họ có tin hay không, đã không quan trọng nữa rồi.
Quân Tiêu Dao cũng lười nói nhiều với bọn họ, hắn thúc giục thần năng đến cùng cực, uy lực khi dung hợp hai thức thần thông căn nguyên đại đạo còn vượt qua tưởng tượng của Quân Tiêu Dao.
Đến cuối cùng, lúc Quân Tiêu Dao thu tay lại, phạm vi mặt đất vạn dặm đều bị đánh chìm, vô số cái khe như hẻm núi lan tràn.
Còn đám người Long Hư Hoàng đã không còn tồn tại, đều nát thành tro tàn dưới nhất thức này.
Không chỉ có ba thiên kiêu Thái Cổ hoàng tộc bọn họ mà hơn trăm tiểu đầu sỏ gốm Cổ Viêm, truyền nhân Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều cũng tan xương nát thịt, hình thần đều bị diệt.
Còn có gần ngàn thiên kiêu cổ tinh vực thực lực không yếu cũng không còn đường sống, tất cả đều nát thành sương máu, phiêu tán trên không trung.
Toàn bộ chiến trường Hoang Thiên bị phủ lên một làn gió đỏ như máu, đó là máu tươi còn sót lại đang phiêu đãng trong không khí.
Giờ khắc này, tất cả thiên kiêu còn lại đều cảm thấy sống lưng phát lạnh, thân thể như ngâm trong suối băng lạnh thấu xương.
Bọn họ tự hỏi, nếu chiêu kia của Quân Tiêu Dao công kích không phân biệt ai thì chẳng phải lúc này bọn họ cũng đã ở hoàng tuyền?
Nghĩ vậy một chút, tất cả thiên kiêu đều cảm thấy cả người phát lạnh.
“Trời ạ, một chiêu, chỉ một chiêu mà ba thiên kiêu Thái Cổ hoàng tộc, hơn trăm tiểu đầu sỏ, gần ngàn thiên kiêu đều đã chết.”
“Hơn trăm tiểu đầu sỏ kia đều là Thánh Nhân, vậy mà bị Thần Tử Quân gia dùng một chiêu hạ gục trong nháy mắt.”
“Cái này có xem như sáng tạo một kỷ lục không?”
Hết chương 735.