Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 736

Giọng nói của các thiên kiêu Hoang Thiên Tiên Vực đều run rẩy, quả thực không thể tin được những chuyện nhìn thấy trước mắt.

Trước đó tin tức Quân Tiêu Dao dùng một đỉnh đánh chết trăm vị Thánh Nhân còn chưa truyền lên đế lộ. Nhưng tất cả thiên kiêu đều chính mắt chứng kiến cảnh tượng trước mắt.

Tai nghe có thể giả, mắt thấy chính là thật.

Cảnh tượng trực tiếp hiện ra trước mắt mới là chấn động nhất.

Dù là Cơ Thanh Y tâm cơ thâm trầm cũng phải hít sâu một hơi. Nàng đã rất xem trọng Quân Tiêu Dao. Kết quả thực lực Quân Tiêu Dao tiến bộ vẫn nằm ngoài dự đoán của nàng. Hiện tại Cơ Thanh Y cũng may mắn mình cẩn thận, cũng may không ra tay với Khương Thánh Y.

Nàng tin chắc nếu mình thật sự ra tay thì hiện tại chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít. Quân Tiêu Dao sẽ không thủ hạ lưu tình vì nàng là một nữ tử xinh đẹp.

“Hiện tại, ngươi còn nghi ngờ không?” Cơ Thanh Y lạnh nhạt hỏi Trần Phỉ đang đứng bên cạnh.

Trần Phỉ không nói gì, sắc mặt cũng hơi tái nhợt. Nói thật, nàng ta cũng bị thủ đoạn tàn nhẫn của Quân Tiêu Dao làm kinh sợ.

Dùng một chiêu diệt sát ngàn vị thiên kiêu, còn bao gồm hơn trăm tiểu đầu sỏ Thánh Nhân Cảnh, đây là thực lực kiểu gì?

Còn khí thế Quân Tiêu Dao phát ra lúc giá lâm vừa rồi làm nàng ta cảm thấy còn siêu nhiên thần thánh hơn chủ nhân mình.

Nhưng Trần Phỉ chợt cắn cắn môi, nàng tin tưởng nếu chủ nhân dùng hết toàn lực thì cũng không yếu hơn Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao dùng một chiêu diệt sát kẻ địch xong thì dời sự chú ý lên người Khương Thánh Y.

Khương Thánh Y bị thương rất nặng, thân thể nứt nẻ, cơ thể trong trẻo đã phủ kín vết rách, tâm mạch còn bị chấn nát, nam tử bị thương thế như vậy còn chịu không nổi, càng đừng nói Khương Thánh Y là một nữ tử.

Tuy Khương Thánh Y có Tiên Thiên Đạo Thai, nhưng sở trường của Tiên Thiên Đạo Thai nằm ở các phương diện ngộ đạo, thần thông, pháp lực, không có gia trì đặc biệt gì đối với nhục thân cả.

Cho nên thương thế trên thân thể Khương Thánh Y rất nghiêm trọng.

Quân Tiêu Dao lấy ra rất nhiều vô thượng thánh đan, bảo dược, cả bất tử dược hi hữu cũng lấy ra không chỉ một cây, luyện hóa vào cơ thể Khương Thánh Y. Nhưng tình huống của Khương Thánh Y vẫn không lạc quan.

Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày, sau đó không chút do dự mà tịnh chỉ làm kiếm, cắt qua cổ tay của mình, để từng giọt thánh huyết màu vàng kim nhỏ giọt vào đôi môi anh đào của Khương Thánh Y.

Nhục thân của Quân Tiêu Dao thế nhưng có tư chất thành tựu Đế. Mỗi một giọt máu đều có khả năng sinh sôi tạo hóa, chất chứa sinh cơ vô tận. Nếu là một vị thiên kiêu bình thường luyện hóa một giọt máu của Quân Tiêu Dao cũng sẽ biến thành một vị thiên kiêu luyện thể yêu nghiệt. Thậm chí ngay cả bản thân Quân Tiêu Dao cũng cho rằng mình đã biến thành “thịt Đường Tăng.” Bởi vậy có thể thấy được huyết nhục của Quân Tiêu Dao trân quý cỡ nào.

Quân Tiêu Dao mặt không đổi sắc, cắt cổ tay xong, máu thánh trân quý như suối chảy xuôi rơi vào trong môi anh đào của Khương Thánh Y.

Một ít thiên kiêu xung quanh nhìn đến hai mắt nóng rực. Máu thánh của Quân Tiêu Dao, không kém gì một lần tạo hóa lớn. Nếu như bọn họ có thể được tới, thân thể tuyệt đối có thể nâng cao thêm một bước.

Chẳng qua giờ phút này, hiển nhiên sẽ không ai ngốc đến nỗi có ý nghĩ này.

Mấy người Khương Lạc Ly cũng xúm lại đây. Nàng mở to mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong mắt hàm chứa vẻ tưởng niệm và quyến luyến vô tận. Nàng đã rất lâu không gặp Quân Tiêu Dao rồi. Với tính cách ban đầu của nàng, giờ phút này cửu biệt trùng phùng, tất nhiên sẽ cho Quân Tiêu Dao một cái ôm thật chặt, sau đó giống y như bạch tuột móc ở trên người hắn.

Nhưng bây giờ, Khương Lạc Ly nhìn Khương Thánh Y đã rơi vào hôn mê, hoàn toàn thê lương, nhìn cổ tay bị rạch kia, Quân Tiêu Dao đang tự mình đút máu cho Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly bỗng nhiên cảm giác nàng có chút dư thừa.

Khương Lạc Ly luôn luôn hoạt bát, hiếm khi lại trầm mặc, chỉ là lặng lẽ đứng ở một bên. Người nhớ nhung gần trong gang tấc nhưng lại không thể ôm.

“Tiêu Dao, cuối cùng ngươi cũng tới đây.” Đám người Quân Mạc Tiếu đi lên chào hỏi.

Đồng thời bọn họ cũng dùng ánh mắt ngạc nhiên nghi ngờ đánh giá Quân Tiêu Dao.

Thực lực của Quân Tiêu Dao, thậm chí còn khiến cho Quân Mạc Tiếu cũng phải rung động trong lòng. Dù là mạnh như hắn, muốn đối phó với Quân Tiêu Dao, sợ rằng cũng là ý tưởng vô căn cứ.

“Công tử.”

Mấy người Yến Thanh Ảnh, Nghệ Vũ đi lên chắp tay.

Trong mắt bọn họ cũng mang theo một chút vẻ sùng bái.

Chủ nhân của bọn họ càng ngày càng mạnh.

Hai người bọn họ đều được vinh quang.

Long Cát công chúa cắn môi, biểu cảm trên mặt vô cùng phức tạp.

Nhớ đến lúc ả vừa mới phá vỡ phong ấn nhập thế, vẫn chỉ coi Quân Tiêu Dao như một thiên kiêu đương đại bình thường.

Ai mà ngờ Quân Tiêu Dao lại trưởng thành đến cảnh giới kinh khủng như vậy, thậm chí ngay cả vị công chúa Long tộc như ả cũng chỉ có thể ngưỡng vọng bóng lưng của hắn.

“Vốn cho rằng ta bước lên trên con đường đế vương sớm, ít nhất sẽ đuổi kịp hắn, kết quả, ha ha.”

Cao ngạo như Long Cát công chúa cũng coi như hoàn toàn thán phục.

Ả không thể không phục.

“Còn chưa đủ.”

Quân Tiêu Dao nhíu mày.

Tuy máu thánh có thể trợ giúp Khương Thánh Y khôi phục thương thế thân thể, nhưng lại không cách nào hoàn toàn tiêu trừ tận gốc tai họa ngầm của nàng.

Cứ như vậy, mặc dù ngày sau Khương Thánh Y có khôi phục thì nhục thân cũng sẽ lưu lại vấn đề rất lớn, ảnh hưởng đến chứng đạo sau này.

Khương Thánh Y là vì Quân Tiêu Dao nên mới như thế, Quận Tiêu Dao tuyệt đối không có khả năng để cho Khương Thánh Y lưu lại di chứng.

“Có lẽ có thể dung nhập cái Tiên Thai này vào trong cơ thể của Thánh Y tỷ.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Với thiên tư yêu nghiệt của bản thân hắn, Tiên Thai chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.

Lúc này, Khương Lạc Ly nghe vậy do dự trong chốc lát, cũng cắn môi nhỏ đi lên nói: “Tiêu Dao ca ca, Thánh Y tỷ là vì muốn giữ lại Tiên Thai cho ca nên mới như thế, nếu như ca làm vậy, chẳng phải là đã làm uổng phí tâm huyết của Thánh Y tỷ rồi sao.”

Hết chương 736.
Chương 737

“Ta tin sau khi Thánh Y tỷ tỉnh lại sẽ tuyệt đối không muốn nhìn thấy việc bản thân mình đã dung hợp Tiên thai, đây là tâm ý của tỷ ấy.”

Lời nói của Khương Lạc Ly khiến Quân Tiêu Dao ngẩn người.

Hắn chợt phát hiện cô bé xinh xắn đáng yêu này thế mà đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Đương nhiên, việc trường thành này chính là trên tư tưởng. Còn ngoại hình của nàng vẫn là một tiểu loli như trước.

“Đúng vậy đó Tiêu Dao tiểu ca ca, ca mà làm như vậy còn không phải là cô phụ tâm ý của Khương Thánh Y sao.” Tiểu Ma Tiên cũng sôi nổi tiến lên nói.

Đôi mắt đẹp sáng long lanh của nàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Quyết định lựa chọn kết nối quan hệ với Quân Tiêu Dao lúc trước quả thật là vô cùng đúng đắn.

“Cũng đúng.” Quân Tiêu Dao nói.

Sau đó, hắn phái người đi gọi đám người Tiểu Tiên Nhi ở chiến trường Hoang Thiên bên cạnh tới.

Trong lúc chờ đợi, một giọng nói không hòa nhã đột nhiên vang lên:

“Ngươi chính là Thần Tử Quân gia, quả nhiên giống như lời đồn, có chút bản lĩnh.”

Nghe giọng nói này, rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt kinh dị.

Lời này nhìn như là đang khen ngợi Quân Tiêu Dao, nhưng luôn cảm giác có chứa một chút hàm ý bới móc coi thường cao cao tại thượng.

Mọi người ghé mắt nhìn lại, phát hiện đúng là một vị nữ tử váy đỏ bên cạnh Cơ Thanh Y.

“Nữ tử kia là ai, lại dám dùng giọng điệu kiểu này đánh giá Thần Tử Quân gia.”

“Suỵt, ta nghe nói hình như nàng này là tùy tùng của một vị thiên kiêu cấm kỵ nào đó ở con đường phía trước.”

“Thì ra là thế, thảo nào can đảm nói lời này.” Một vài người chép miệng.

Không phải ai cũng có thể xưng là thiên kiêu cấm kỵ.

Thiên kiêu cấm kỵ chân chính, ít nhất phải có tư chất Chuẩn Đế mới được.

Thiên kiêu cấm kỵ này đại biểu, nếu như không vẫn lạc thì ngày sau ít nhất cũng là cảnh giới Chuẩn Đế.

Trên thực tế nói đúng ra, Quân Tiêu Dao đã đủ để xưng danh thiên kiêu cấm kỵ.

“Trần Phi, ngươi.” Ánh mắt Cơ Thanh Y chợt lóe, không ngờ Trần Phi lại tự ý hành sự như thế.

Quân Tiêu Dao giống như không nghe thấy lời nói của Trần Phi, bây giờ toàn bộ tâm trí của hắn đều đang tập trung vào trên người Khương Thánh Y, dùng thánh huyết bảo toàn nhục thể của nàng, cơ bản không rảnh đi phản ứng lại a miêu a cẩu gì đó.

Thấy Quân Tiêu dao coi như không thấy nàng ta, nét mặt Trần Phi hơi thay đổi.

Với thân phận tùy tùng truyền nhân cấm kỵ của nàng ta, đi đâu mà không phải được khắp nơi tôn kính.

Tuy thực lực của Quân Tiêu Dao cường hãn, nhưng cũng không được phép nhìn nàng ta như thế.

“Thần Tử Quân gia, ngươi đã không cần Tiên Thai, không bằng kết một mối thiện duyên, nhường lại cho chủ nhân nhà ta, thế nào, chủ nhân nhà ta nhất định sẽ coi trọng ngươi, thậm chí còn có thể cho phép ngươi trở thành phụ tá đắc lực.”

Lời của Trần Phi khiến cho rất nhiều thiên kiêu ở đây đều trợn tròn mắt.

Tuy chủ nhân của Trần Phi là một vị thiên kiêu cấm kỵ có thân phận khủng bố, thực lực mạnh mẽ. Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không phải hạng lương thiện gì. Thực lực thân phận đều tuyệt đối không yếu hơn vị truyền nhân cấm kỵ kia.

Cho phép Quân Tiêu Dao làm phụ tá đắc lực của vị truyền nhân cấm kỵ nọ, lời này tính là cái gì.

“Nữ nhân này, đầu óc bị lừa đá à.”

“Ai biết được, những tùy tùng này đều cho rằng chủ nhân nhà mình là mạnh nhất, chướng mắt những thiên kiêu khác cũng rất bình thường.”

Bốn phương tám hướng đều truyền đến tiếng nghị luận.

Nhưng phần lớn đều là lời châm biếm, cho rằng Trần Phi này không biết tự lượng sức mình.

Nghe thiên kiêu xung quanh châm chọc, nét mặt Trần Phi càng thêm khó coi.

“Làm càn, ngươi thì tính là cái thá gì, chủ nhân nhà ngươi lại tính là thứ gì.”

Yến Thanh Ảnh quát lạnh một tiếng, phóng thích sát ý.

Ở trong mắt nàng ta, không có bất kỳ ai có thể sánh ngang Quân Tiêu Dao.

“Ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi, kết thiện duyên với chủ nhân của ta, tuyệt đối lợi ích vô tận.” Trần Phi khinh thường nói khích.

Yến Thanh Ảnh không nhịn được, đôi mắt đẹp lãnh khốc như một tôn Hắc Ám nữ vương.

Nàng ta ra tay, cánh Đọa Thiên sau lưng vỗ động, thôi động Thôn Thần Ma Công, trực tiếp trấn giết về phía Trần Phi.

Vẻ mặt Trần Phi thình lình biến đổi, nàng ta không ngờ tùy tùng của Quân Tiêu Dao lại sẽ ra tay.

Bên ngoài thân thể nàng ta hiện ra hai đạo tiên khí, Yến Thanh Ảnh cũng giống như thế.

Ầm.

Sau khi giao thủ mấy chục chiêu, Yến Thanh Ảnh dùng Thôn Thần Ma Công thô bạo trấn áp Trần Phi, muốn tươi sống luyện hóa hết..

“Không, ngươi không thể giết ta, giết ta rồi, ngươi sẽ dính vào nhân quả lớn, chủ nhân nhà ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.” Trần Phi thét chói tai.

Nàng ta không ngờ, ngay cả tùy tùng của Quân Tiêu Dao cũng mạnh như vậy.

Cuối cùng, thân thể Trần Phi bị lốc xoáy thôn phệ từng chút một nghiền ép, mài nhỏ, cắn nuốt.

“Thái Cổ Thánh Thể, trời giáng gông xiềng, không cách nào chứng đạo, nhất định là lá xanh làm nền cho chủ nhân nhà ta.”

Cuối cùng Trần Phi phát ra một tiếng thét chói tai oán độc, rồi sau đó trực tiếp bị Yến Thanh Ảnh hoàn toàn luyện hóa thành một đám năng lượng huyết nhục tinh thuần.

Cơ Thanh Y ở bên cạnh chứng kiến một màn này, toàn bộ quá trình đều không có bất kỳ ý tứ ra tay trợ giúp gì.

Theo lý thuyết, Cơ Thanh Y cũng coi như là người phụ tá của vị truyền nhân Nhân Tiên Giáo thần bí kia.

Lẽ ra nàng ta nên trợ giúp Trần Phi mới đúng, ít nhất cũng phải ra tay bảo vệ tính mạng.

Nhưng Cơ Thanh Y lại không làm như vậy.

Mặc dù toàn bộ quá trình lực chú ý của Quân Tiêu Dao đều đặt ở trên người Khương Thánh Y, cơ bản không đếm xỉa tới Trần Phỉ. Nhưng Cơ Thanh Y tin tưởng, nếu như nàng ta thật sự ra tay tham dự, yểm hộ Trần Phi thì chắc chắn sẽ bị Quân Tiêu Dao dùng thủ đoạn lôi đình đánh tan, thậm chí diệt sát.

Cơ Thanh Y vốn ẩn giấu rất sâu, tâm tư cũng rất sâu, đương nhiên sẽ không làm việc ngốc nghếch kiểu này.

Sau khi diệt sát Trần Phi xong, Yến Thanh Ảnh quay người, quỳ một gối quay về phía Quân Tiêu Dao, chắp tay nói: “Thật có lỗi, công tử, là Thanh Ảnh xúc động, có khả năng sẽ bởi vì chuyện này mà kết thù oán với một nhân vật khủng bố, xin công tử trách phạt.”

Yến Thanh Ảnh biết, vị thiên kiêu cấm kỵ ở sau lưng Trần Phi kia, tuyệt đối không phải là hạng người tầm thường gì.

Cho dù là Quân Tiêu Dao thì nếu muốn đối phó cũng có chút phiền phức.

Hết chương 737.
Chương 738

Cho đến lúc này, Quân Tiêu Dao mới nhàn nhạt mở miệng nói: “Chẳng qua là có kẻ tự tìm đường chết mà thôi, không liên quan gì tới ngươi, về phần kẻ ở sau lưng nàng ta, ta không quan tâm.”

Giọng Quân Tiêu Dao trầm thấp, tâm trạng của hắn bây giờ không tính quá tốt:

“Có lẽ còn có một ít cá lọt lưới từng tham gia vây quét cũng không có đến chỗ này, làm phiền chư vị đi diệt sát một chút.” Quân Tiêu Dao nói.

“Chẳng lẽ… lực lượng niêm phong kia là…” Tiểu Ma Tiên che miệng, có chút khó tin.

“Không sai, là ta bố trí xuống, những kẻ đã ra tay, một tên cũng đừng nghĩ chạy!” Ánh mắt Quân Tiêu Dao lãnh khốc như sương.

Điều này khiến cho rất nhiều thiên kiêu xung quanh đều cảm giác đáy lòng phát lạnh.

Trêu chọc Quân Tiêu Dao, đây thật đúng là không còn một chút đường sống.

Mà tình huống đích xác cũng giống như Quân Tiêu Dao tưởng tượng vậy.

Có một ít thiên kiêu và tiểu đầu sỏ đã từng tham gia vây quét đều không xuất hiện ở đây.

Bọn họ hiện đang điên cuồng chạy trốn, muốn rời khỏi chiến trường Hoang Thiên.

Kết quả tới nơi biên giới lại đụng phải Cấm Tiên tầng thứ ba.

“Đây là trận văn phong cấm gì vậy?”

“Ra ngoài, ta phải đi ra ngoài, mau để cho ta đi ra ngoài đi!”

“Tên Quân Tiêu Dao kia chính là ma quỷ, không… còn kinh khủng hơn cả ma quỷ nữa!”

Rất nhiều thiên kiêu và tiểu đầu sỏ Cổ Tinh Vực đều đang kinh hoàng hét lớn, tâm thần đều sắp sửa hỏng mất.

Quả thực như là Tử Thần hàng thế, Tu La xuất quan.

Nhưng bất kể bọn họ có ra chiêu thế nào, đều không thể phá vỡ Cấm Tiên tầng thứ ba.

Nhìn những thiên kiêu này điên cuồng gào thét, giãy giụa ở bên trong chiến trường, chúng tu sĩ bên ngoài chỉ cảm thấy sau lưng run rẩy.

“Rốt cuộc thì Thần Tử Quân gia đã làm ra chuyện tình người người oán trách gì, lại khiến cho những kẻ này phản ứng như vậy?” Một chút tu sĩ ngoại giới còn chưa hiểu rõ tình huống.

Kế đó, thiên kiêu hai nhà theo đám người Quân Mạc Tiếu, Khương Thiên Diễn dẫn đầu cũng triển khai giết chóc với những thiên kiêu đang chạy trốn này.

Bất kỳ kẻ nào tham gia vây quét, dù chỉ là góp một chút náo nhiệt, đều là một tên cũng không để lại, đều giết hết.

Cả chiến trường Hoang Thiên đều là các loại thi hài phủ kín, đất đai bị máu tươi nhiễm đỏ.

Có thể nói, chiến trường Hoang Thiên lần này còn tàn khốc huyết tinh hơn bất kỳ lần nào trong quá khứ.

Mà ngọn nguồn giết chóc huyết tinh, đúng là bắt nguồn từ Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao nổi giận, thây nằm vạn dặm!

“Ai, nhiều thiên kiêu chết như vậy, đoán chừng Hoang Thiên Tiên Vực lại sắp sửa làm ầm ĩ một trận, chẳng qua với thủ đoạn của Quân gia, Khương gia và Quân Đế Đình, ngược lại cũng chỉ là một chút sóng gió nhỏ mà thôi.”

Đỗ Thác Chí Tôn nhìn cảnh huyết tinh trước mắt, khẽ lắc đầu.

Những thiên kiêu của thế lực khác, mặc dù có năng lực nhưng cũng không dám giết chóc làm càn như vậy.

Cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mới có tự tin làm càn như thế, cơ bản không cần cố kỵ bất kỳ hậu quả gì.

Không bao lâu, đám người Tiểu Tiên Nhi cũng tới chỗ này.

Bọn họ vừa đến đây, Quân Tiêu Dao lập tức nói với Tiểu Tiên Nhi: “Lấy máu.”

“Cái… cái gì?”Mặt Tiểu Tiên Nhi ngây ra, ngẩn người.

“Cắt cổ tay.” Quân Tiêu Dao nói.

Tiểu Tiên Nhi lập tức bật khóc, Tiên Linh Dịch từ trong hốc mắt không ngừng chảy xuống.

“Tiểu ca ca muốn ăn ta sao, Tiểu Linh Nhi đã làm sai chuyện gì, hu hu…” Tiểu Tiên Nhi khóc sướt mướt nói.

“Đến lúc đó bồi thường cho người Vạn Vật Mẫu Khí.” Quân Tiêu Dao nói.

“Thật không?”

Nhắc tới Vạn Vật Mẫu Khí, lúc này Tiểu Tiên Nhi mới ngừng khóc, nước mắt dính ở phía trên lông mi.

Đối với cô bé mà nói, Vạn Vật Mẫu Khí rất có sức hấp dẫn.

Dưới thế công cứng mềm của Quân Tiêu Dao, Tiểu Tiên Nhi vẫn phải lấy máu.

Máu của cô bé cũng không phải là màu đỏ, mà là óng ánh trong suốt, khí thơm phát ra làm cho người ta ngửi thấy đều có một loại cảm giác lâng lâng.

Thánh huyết của Quân Tiêu Dao, cộng thêm máu của vị Tiên Tủy Vương Tiểu Tiên Nhi này, cho dù thương thế thân thể Khương Thánh Y có nặng hơn đi nữa, cũng phải chậm lại.

“Chỉ có như vậy, vẫn còn chưa đủ.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Ở dưới loại viện trợ này, mặc dù tính mạng Khương Thánh Y không đáng ngại, nhưng nhục thân vẫn sẽ lưu lại tai họa ngầm, bất lợi cho ngày sau tu luyện chứng đạo.

Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao hơi suy tư, sau đó bỗng nhiên hợp chỉ thành kiếm, rạch mở lồng ngực của mình.

“Tiêu Dao ca ca!”

Chứng kiến một màn này, khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương lạc Ly hoàn toàn tái nhợt.

Những người còn lại cũng lộ vẻ xúc động.

Ở trong ngực Quân Tiêu Dao, ngoài xương Chí Tôn óng ánh trong suốt ở bên ngoài ra, còn có một quả tim đang đập thình thịch.

Tim của Thái Cổ Thánh Thể!

Thân mình Quân Tiêu Dao hơi động một chút, từng giọt tinh huyết Thánh Thể ngưng kết đi ra.

Tinh huyết Thánh Thể này cũng không phải thánh huyết trước đó.

Chỉ có ở bên trong tim Thánh Thể mới có thể ngưng kết ra tinh huyết Thánh Thể.

Đây xem như là nơi phát ra lực lượng tinh huyết Thánh Thể mênh mông.

Sau khi ép ra hơn mười giọt tinh huyết Thánh Thể, với thực lực của Quân Tiêu Dao mà sắc mặt cũng hơi có chút tái nhợt, môi hệt như tờ giấy.

Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời mà thôi.

Thân thể của Quân Tiêu Dao gần như hoàn mỹ không tỳ vết, có được tư thái nhục thân thành Đế.

Không đến bao lâu, tinh huyết Thánh Thể của hắn lại một lần nữa cô động ra.

Có điều một màn này rơi vào trong mắt người khác lại chấn động không gì sánh nổi.

Mở lồng ngực của mình, ép tinh huyết trong tim ra.

Đây là trả giá cỡ nào?

Vậy mà trên mặt Quân Tiêu Dao lại không hề lộ ra một chút vẻ đau đớn.

Ánh mắt bình tĩnh như nước, giống như chỉ làm một chút chuyện nhỏ bé không đáng kể.

Hắn sẽ không la liếm bất kỳ nữ nhân nào. Nhưng lần này, hắn thân là nam nhân, chuyện nên làm thì phải làm.

“Tiêu Dao ca ca…” Khương Lạc Ly ở bên cạnh lo lắng theo dõi, trong mắt tràn đầy nước mắt trong suốt.

Giờ khắc này, nàng bỗng nhiên có chút ghen tị với Khương Thánh Y.

“Nếu như người ngã xuống đó là ta thì liệu Tiêu Dao ca ca có thể cứu ta như vậy hay không?” Khương Lạc Ly lẩm bẩm trong lòng.

Tinh huyết Thánh Thể đã được luyện hóa tiến vào bên trong cơ thể Khương Thánh Y, cuối cùng hội tụ ở giữa trái tim.

Hết chương 738.
Chương 739

Có cái này, thân thể của Khương Thánh Y sẽ từ từ khôi phục.

Chẳng những không lưu lại bất kỳ di chứng gì mà ngược lại còn bù đắp nhược điểm cho nhục thân của Khương Thánh Y.

Ngày sau, thân thể của Khương Thánh Y không nói có thể so với Thái Cổ Thánh Thể, nhưng tuyệt đối sẽ vượt qua phần lớn thiên kiêu luyện thể.

Thương thể của Khương Thánh Y rốt cuộc đã ổn định lại.

Quân Tiêu Dao cũng coi như thở phào một hơi.

Đối với hắn mà nói, cho dù hắn một chiêu diệt sát hơn ngàn vị thiên kiêu, nhưng nếu như Khương Thánh Y xảy ra vấn đề gì thì hắn cũng sẽ mang lòng áy náy.

Mà bây giờ, lòng của hắn

cũng đã có thể hoàn toàn thả lỏng.

Chỉ là tin tức này, truyền ra chiến trường Hoàng Thiên lại nhấc lên sóng gió kinh người.

Những thiên kiêu mà Quân Tiêu Dao đã giết chết này, rất nhiều tên đều có bối cảnh lai lịch.

Bọn họ không ai mà không phải là anh kiệt xuất chúng trong các Cổ Tinh Vực.

Mặc dù Thái Cổ Hoàng Tộc sau lưng đám người Long Hư Hoàng đã bị tiêu diệt, nhưng các thế lực Cổ Tinh Vực ở sau lưng một ít thiên kiêu này liên hợp lại cũng là một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố.

Sau khi chiến trường Hoang Thiên xảy ra giết chóc huyết tinh như thế, cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn người thủ hộ Hàm Cốc Quan này cũng cơ bản là không giấu được.

Hắn chỉ có thể theo đúng sự thật truyền tin tức này về Hoang Thiên Tiên Vực.

Nói cách khác, nếu như giấu diếm đi xuống, đến lúc đó sẽ khiến dậy sóng càng lớn hơn nữa.

Quả nhiên.

Sau khi tin tức này truyền về Hoang Thiên Tiên Vực, không thể nghi ngờ đã nhấc lên chấn động rung trời.

Lần này Quân Tiêu Giao giết chết cũng không phải một người hai người, hay mười mấy người, mà là hơn một ngàn vị thiên kiêu, trong đó còn có hơn trăm vị tiểu đầu sỏ.

Thế lực sau lưng những người này liên hợp lại, thậm chí còn có thể rung chuyển cả Hoang Thiên Tiên Vực.

“Quá đáng giận, hoàng nhi của trẫm thế mà lại tùy tiện vẫn lạc như vậy, thủ đoạn của Thần Tử Quân gia không khỏi cũng quá đoạn tuyệt rồi!”

Có chủ Thần Triều đang tức giận gào thét, đó là Hoàng Chủ của Thiên Diệu Thần Triều.

“Truyền nhân của Chiến Ma Động ta cũng vẫn lạc, Thần Tử Quân gia, quá ngang ngược rồi!”

“Đúng vậy, nhân tài của Thiên Phương Cổ Tinh Vực chúng ta cũng vẫn lạc, thù này, tất báo!”

“Trước đó Quân gia còn hủy diệt Hải Vương Cổ Tinh Vực, diệt sát Hư Không Kiếm Tôn, bọn họ đúng là hoàn toàn không đặt các thế lực chúng ta vào trong mắt mà.”

Xung quanh Hoang Thiên Tiên Vực, rất nhiều thế lực Cổ Tinh Vực đều tỏ thái độ cực kỳ phẫn nộ.

Tuy rằng trước đó Quân Đế Đình tiêu diệt Hải Vương Cổ Tinh Vực đã khiến cho rất nhiều thế lực đều giật mình khiếp sợ.

Nhưng bây giờ cũng không phải là một hai thế lực bất mãn, mà là một đám thể lực Cổ Tinh Vực cùng bất mãn.

Nhưng còn không đợi những thế lực Cổ Tinh Vực này liên hợp lại, bên trong Hoang Thiên Tiên Vực đã có động tĩnh.

Ước chừng hơn mười kiện Đế binh bay lên trời.

Thiên Hoàng Kính, Địa Hoàng Thư, Nhân Hoàng Bút cấp bậc Tam Hoàng Đế Binh.

Còn có cả Đế binh Bàn Hoàng Kiếm, Kỳ Lân Luân, Phượng Sí Lưu Kim Đảng, Lục Đạo Luân Hồi Bàn, Hải Thần Tam Xoa Kích vân vân…

Một cỗ Đế uy mênh mông càn quét Hoang Thiên Tiên Vực, đồng thời ép tới những Cổ Tinh Vực xung quanh.

“Trên con đường Đế Vương, miễn bàn sinh tử, hậu nhân của các ngươi đều là phế vật, bị Thần Tử tộc ta diệt sát đã là vinh hạnh rồi, còn dám bất mãn nữa à?”

Quân gia, một vị lão giả cất bước, giẫm lên thương khung, Hỗn Độn Khí quấn quanh người, uy áp chấn động bốn phương.

Giọng nói bá đạo nghiêm nghị của ông ta truyền khắp hư không vũ trụ.

Đúng là Quân gia Bát Tổ, Quân Thiên Mệnh có tu vi Hỗn Độn Đạo Tôn.

Trước đó sau khi Bất Hủ Chiến kết thúc, Quân Thiên Mệnh cũng không rơi vào trạng thái ngủ say mà tọa trấn ở Quân gia, phòng ngừa lại có rối loạn.

Bây giờ, bốn phương Cổ Tinh Vực rối loạn, ngo ngoe muốn động, Quân Thiên Mệnh lập tức đứng dậy.

Tu vi Hỗn Độn Đạo Tôn đã đủ chấn nhiếp tứ phương. Huống chi còn có hơn mười kiện Đế binh, quả thực sáng mù mắt người.

Ngay lúc rất nhiều thế lực trên Hoang Thiên Tiên Vực còn đang cực kỳ rúng động. Ở một phương hướng khác, bên phía Phương gia lại lần nữa có bóng người xuất hiện:

“Là các ngươi trước đó vây quét Thần Nữ Khương gia chúng ta, cuối cùng bị tôn nhi của ta tiêu diệt, đó là tự làm tự chịu, bây giờ còn dám sủa như chó nữa à?”

Một vị Chí Tôn lão tổ Khương gia giẫm lên không trung, chính là ngoại công của Quân Tiêu Dao, Chí Tôn Khương gia Khương Đạo Hư.

“Nói nhảm làm gì, nếu có ai bất mãn, diệt là được…”

Một tòa Thanh Đồng Tiên Điện tràn ngập ý Hoang Cổ hiện lên trên bầu trời Hoang Thiên Tiên Vực.

Đám người Thái Thượng trưởng lão Quân Đế Đình, lão người mù hiện thân ra, trên mặt mang theo vẻ lơ đễnh.

Trước đó hủy diệt Hải Vương Cổ Tinh Vực còn chưa khiến bọn họ đã nghiền.

Trong lúc nhất thời, cả Hoang Thiên Tiên Vực đều rúng động.

Ba phương thế lực Bất Hủ Quân gia, Khương gia, Quân Đế Đình cùng nhau lên tiếng!

Cộng thêm uy áp của mười mấy kiện Đế binh, cỗ lực chấn nhiếp kia quả thực không cách nào tưởng tượng được.

Phải biết rằng, cho dù là trận Bất Hủ Chiến khốc liệt trước đó, Khương gia cũng chưa từng nhúng tay.

Nhưng bây giờ, ngay cả Khương gia cũng không ngồi yên.

Thân là một trong Ngự Tam Gia, nội tình Khương gia ở trong thế lực Bất Hủ cũng thuộc loại đứng đầu, không thua kém Quân gia là bao.

Trong lúc nhất thời, các Cổ Tinh Vực xung quanh, một số giọng nói im bặt.

Thậm chí có cường giả còn đang rét run.

Mẹ nó, một lần tế ra hơn mười kiện Đế binh lận đấy!

Đây quả thực không nói võ đức mà!

Hơn nữa còn có Hỗn Độn Đạo Tôn ra ngựa, loại cường giả cấp bậc này, ở một ít Cổ Tinh Vực, hầu như là không có khả năng xuất hiện.

Cho nên, những thế lực Cổ Tinh Vực kia, sợ rồi.

Bát Tổ Quân Thiên Mệnh chắp tay đứng thẳng đạp lên trên Tinh Hà, quát to một tiếng: “Còn ai nữa?”

Tiếng quát lớn truyền ra làm vỡ nát rất nhiều sao trời bên trong tinh không.

Không có một thế lực nào đáp lời.

Cho dù là đám người Hoàng Chủ Thiên Diệu Thần Triều, cường giả Chiến Ma Động đã phát ra tiếng rống giận trước đó cũng hoàn toàn yên tĩnh xuống.

“Hừ, một đám cháu chắt rùa hèn nhát.” Quân Thiên Mệnh quát lạnh một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi.

“Chậc chậc, đáng tiếc, đánh nhau tốt biết mấy.” Phía Quân Đế Đình bên kia, Điếu Mao Anh Vũ trực tiếp lắc đầu, có vẻ cực kỳ thất vọng.

Hết chương 739.
Chương 740

Một hồi hỗn loạn vốn có khả năng dẫn phát, cứ như vậy lắng lại.

Điều này cũng càng khiến cho các thế lưc Hoang Thiên Tiên Vực nhận thấy được uy danh của Quân gia.

“Nói Quân gia là thế lực đứng đầu Hoang Thiên Tiên Vực, hẳn là sẽ không có ai phản đối đâu đúng không?” Một ít người đang lên tiếng nghị luận.

“Ta ngược lại đúng là đã từng nghe nói, lúc trước thời điểm Quân gia cường thịnh nhất, tựa hồ đã muốn thay thế Vô Thượng Tiên Đình, phụ trách quản lý trật tự Cửu Thiên Tiên Vực.”

“Thay thế Vô Thượng Tiên Đình, cái này có hơi quá đi, Quân gia xác thực mạnh, nhưng Vô Thượng Tiên Đình, nghe nói còn có quan hệ ý chí với Tiên Vực.”

Rất nhiều lão cổ hủ đang thảo luận tới đoạn bí ẩn này.

Nói cách khác, Vô Thượng Tiên Đình tương đương với thế lực được bổ nhiệm chính thức.

Quân gia muốn thay thế nó, nào có đơn giản như vậy.

“Chẳng qua trong một ít sách cổ có ghi chép lại, Quân gia ở kỷ nguyên xa xưa trước đó, dường như đã từng tiếp cận thành công, nhưng cuối cùng, hình như là bởi vì một ít nguyên nhân nào đó mà thất bại.”

Nói tới đoạn sử cổ bí ẩn này, một chút lão cổ hủ, hóa thạch sống đều đang cảm thán.

Nếu như có thế lực phương nào có năng lực làm Dê đầu đàn Cửu Thiên Tiên Vực thì Quân gia tuyệt đối là một nhà có khả năng nhất.

Đương nhiên, cũng có những thế lực cổ xưa hùng mạnh khác như Điện Long Vương, Cổ Lan Thánh Giáo, nhất mạch Minh Vương vân vân… đều sẽ không ngồi nhìn một nhà Quân gia thống trị.

Từ sau khi Vô Thượng Tiên Đình sụp đổ, rất nhiều thế lực cổ xưa đều muốn nắm giữ vị trí thủ lĩnh Cửu Thiên Tiên Vực.

“Trước đừng bàn tới những thứ này, ta ngược lại nghe nói, ở chung cực con đường Đế Vương, có thể sẽ có truyền nhân cấm kỵ Vô Thượng Tiên Đình lưu lại xuất hiện…”

“Chậc chậc, truyền nhân cấm kỵ của Vô Thượng Tiên Đình, nếu như chạm mặt Thần Tử Quân gia, vậy thì thật thú vị.”

“Đúng vậy, đây chẳng phải cũng là đại biểu cho tranh đấu số mệnh trong vô hình của Quân gia và Vô Thượng Tiên Đình đó sao.”

Một ít lão cổ hủ đang trao đổi.

Bọn họ cảm thấy va chạm kịch liệt nhất cũng không phải ở con đường Đế Vương, mà là ở trên chung cực Cổ Lộ.

Chung cực Cổ Lộ, nhất định còn đặc sắc hơn con đường Đế Vương rất nhiều.

Sóng lớn Hoang Thiên Tiên Vực cứ như vậy chìm xuống.

Cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn, sau khi nhận được tin tức cũng phải giật mình khiếp sợ, sau đó cười khổ lắc đầu.

Xem ra là hắn đã qúa buồn lo vô cớ.

Với nội tình thế lực cấp bậc của Quân gia, trấn áp những cơn sóng nhỏ này còn không phải là chuyện cực kỳ đơn giản đó sao.

Bên trong chiến trường Hoang Thiên.

Sau khi tất cả thiên kiêu tham gia vây quét đều bị giết chết, toàn bộ chiến trường cũng hơi bình ổn trở lại.

Quân Tiêu Dao cũng triệt tiêu Cấm Tiên tầng thứ ba.

Nhưng những thiên kiêu còn lại cũng không có rời đi, bởi vì tranh phong vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.

Còn có một chuyện cuối cùng khiến cho người ta vô cùng tò mò, chính là cuộc chiến vương giả con đường Đế Vương của Diệp Cô Thần và Quân Tiêu Dao!

Cửu Thiên Tiên Vực, chín con đường Đế Vương.

Mỗi một con đường Đế Vương đều sẽ cho ra một vị vương giả con đường Đế Vương, đại biểu cho sức chiến đấu đứng đầu con đường Đế Vương này.

Trên mức độ nào đó mà nói, cũng đại biểu cho số mệnh một Tiên Vực ấy.

Ai có thể trở thành vương giả con đường Đế Vương, người đó liền có thể đạt được khí vận gia trì trong cõi U Minh Hoang Thiên Tiên Vực.

Loại gia trì này, nhìn như hư vô mờ mịt, nhưng lại chân thật tồn tại.

Mà con đường Đế Vương Hoang Thiên Tiên Vực đi đến hiện tại, kẻ có khả năng đạt được danh hiệu vương giả con đường Đế Vương chỉ có hai người mà thôi.

Diệp Cô Thần hạng nhất Hoang Thiên Thánh Bảng.

Còn có Thần Tử Quân gia Quân Tiêu Dao.

Trước đó, chuyện Diệp Cô Thần ước chiến Quân Tiêu Dao sớm đã truyền khắp toàn bộ con đường Đế Vương.

Cho nên bây giờ, những thiên kiêu còn lại cũng không có rời khỏi chiến trường Hoang Thiên. Bọn họ đều đang chờ đợi trận chiến của Diệp Cô Thần và Quân Tiêu Dao, cũng muốn biết cuối cùng danh hiệu vương giả con đường Đế Vương sẽ rơi vào trên đầu ai.

“Sao ta lại có cảm giác phần thắng của Thần Tử Quân gia đã lớn hơn một chút rồi nhỉ, một thức thần thông nén giận kia quả thực hủy thiên diệt địa.”

“Ta cũng cho là như vậy, chẳng qua Diệp Cô Thần cũng không tệ đâu, cắt đứt quá khứ, tái tạo chân ngã, loại dũng khí lớn lao, nghị lực mạnh mẽ này không phải ai cũng có.”

“Đúng vậy, Diệp Cô Thần che giấu cũng thật sâu, hắn đối chiến với người, hầu như đều là một kiếm miểu sát…”

“Lần này thú vị đây…”

Bên trong chiến trường Hoang Thiên, rất nhiều thiên kiêu đều đang nghị luận.

Bọn họ đang chú ý chặt chẽ hướng đi của hai người Diệp Cô Thần và Quân Tiêu Dao.

Bên phía Quân Tiêu Dao, hắn tạm thời sắp xếp cho Khương Thánh Y ở trong một chỗ huyệt động linh khí dồi dào.

Dựa vào tốc độ khôi phục kiểu này, không đến mấy ngày, Khương Thánh Y hẳn là có thể tỉnh lại.

Một đám Tự Liệt Quân gia, thiên kiêu Khương gia cùng nhóm tùy tùng còn lại đều tập hợp lại chung một chỗ.

Quân Tiêu Dao cũng đơn giản kể lại một ít chuyện đã xảy ra trước khi hắn bước chân lên con đường Đế Vương cho mọi người, chính là tình huống cụ thể của Bất Hủ Chiến.

Sau khi nghe xong, tất cả mọi người đều cảm thán.

Không ngờ sau khi bọn họ bước lên trên con đường Đế Vương, Hoang Thiên Tiên Vực lại xảy ra chuyện lớn như vậy.

Kế đó, Nghệ Vũ mới nói: “Công tử, Diệp Cô Thần đó đã muốn chiến một trận với công tử, vì sao lại không trực tiếp tìm tới công tử?”

Nghe được lời này, đám người cũng vểnh tai lên nghe.

Dù sao cho tới bây giờ, điều mà mọi người chú ý nhất, chính là ước chiến của hai kẻ mạnh nhất này.

Quân Tiêu Dao hơi suy tư một chút, đáp: “Đó là bởi vì, hắn đang chờ ta đến tìm hắn.”

“Hả?”

Câu trả lời này khiến cho mọi người ai nấy đều có chút thắc mắc khó hiểu.

Quân Tiêu Dao nói tiếp: “Hắn muốn để cho ta có thời gian điều chỉnh trạng thái lẫn tâm trạng, sau đó dùng tư thái hoàn mỹ nhất đi nghênh chiến hắn.”

“Thì ra là thế.” Tất cả mọi người đều giật mình.

Diệp Cô Thần này, ngược lại rất giảng võ đức.

Quân Tiêu Dao ngược lại không hề bận tâm, hắn cơ bản không cần điều chỉnh trạng thái, ở dưới bất kỳ tình huống nào cũng đều có thể xuất chiến.

Chẳng qua thái độ này của Diệp Cô Thần, ngược lại khiến cho Quân Tiêu Dao có một chút ý thưởng thức.

Đối thủ như vậy mới đủ tư cách để hắn nhìn thẳng vào.

Hết chương 740.

Advertisement
';
Advertisement