Chương 746
Tu vi Thánh Nhân Cảnh đại viên mãn cũng được phóng thích ra không hề giữ lại!
Đây là lần đầu tiên Diệp Cô Thần hoàn toàn lộ ra tu vi của bản thân trước mặt mọi người.
“Quả nhiên là Thánh Nhân Cảnh đại viên mãn!” Ánh mắt một ít thiên kiêu lập loè.
Nói chung, một ít cường giả cổ đại chuyển thế đều có ưu thế rất lớn ở phương diện tu vi cảnh giới. Tỷ như một ít chuẩn đế thậm chí đại đế chuyển thế, rất sớm trước đó đã có thể tu luyện đến cảnh giới cực kỳ cao thâm.
Tuy rằng Diệp Cô Thần chặt đứt quá khứ, đắp nặn lại chân ngã, nhưng thiên phú tiềm lực của hắn vẫn rất mạnh.
Tu luyện đến Thánh Nhân Cảnh đại viên mãn cũng chẳng có gì lạ.
Mà Quân Tiêu Dao ở tuổi này lại có thể tu luyện đến Thánh Nhân Cảnh đại viên mãn, thật sự mới là dị số vạn cổ không có lấy một.
Khi Diệp Cô Thần phóng thích chiến ý thì đồng thời trên trời cao có thần quang cuồn cuộn kích động, một bóng dáng bạch y như thần vương vượt giới mà đến.
Mỗi một bước đi đều khiến chư thiên tinh hà rung động.
Một gợn sóng pháp lực khủng bố không kém gì Diệp Cô Thần chấn động, khiến các thiên kiêu chung quanh cảm nhận được một loại uy áp như đối mặt với thần linh!
Quân Tiêu Dao đã đến!
Nhìn Diệp Cô Thần chiến ý trùng tiêu, kiếm ý kinh thiên kia, trong đôi mắt sáng rực của Quân Tiêu Dao cũng hiện ra một tia kinh ngạc nhàn nhạt.
Diệp Cô Thần còn mạnh hơn hắn tưởng tượng.
Nhưng như vậy mới thú vị, nếu vẫn là nghiền áp trước sau như một, Quân Tiêu Dao sẽ không có hứng thú đến buổi hẹn này.
Hắn hy vọng có người có thể khiêu chiến hắn.
Ở phía sau Quân Tiêu Dao, đám người Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, Tiểu Ma Tiên, Cửu Đầu Sư Tử, Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương cũng cùng đi đến.
Vô số người kéo đến theo sau, mênh mông cuồn cuộn.
Chung quanh toàn bộ lôi đài Thiên Đạo là một loạt tiếng người ồn ào, không khí đã leo lên đỉnh điểm!
“Rốt cuộc ngươi cũng tới.” Diệp Cô Thần mở miệng, tiếng nói trầm ổn mà bình thản.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao xuất hiện, trên dung nhan lạnh lùng của hắn không có chút gợn sóng nào. Mặc dù Quân Tiêu Dao đã sáng tạo lịch sử, chiến tích dùng một chiêu diệt ngàn người làm rúng động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, nhưng trong mắt Diệp Cô Thần không có chút sợ hãi nào cả.
Có thì chỉ là sự hưng phấn và chiến ý mãnh liệt khi gặp được đối thủ!
“Còn phải đa tạ ngươi, trước đó không tham dự bao vây tiễu trừ.” Quân Tiêu Dao nói.
Nếu Diệp Cô Thần gia nhập hàng ngũ bao vây tiễu trừ Khương Thánh Y, vậy Khương Thánh Y khó có thể kiên trì đến lúc hắn đến.
Diệp Cô Thần nghe vậy thì bình thản lắc đầu và nói: “Không cần nói cảm ơn, ta khinh thường làm chuyện bỉ ổi như thế!”
Hắn là ai.
Là Thí Đế Kiếm ma dưới tinh không ngày xưa!
Nhân vật như vậy dù chuyển thế cũng không có khả năng thông đồng làm bậy với đám người Long Hư Hoàng.
Đây là sỉ nhục đối với nhân cách của hắn.
“A, là Quân mỗ nghĩ sai, một khi đã như vậy, cứ lấy chiến nhận lỗi đi!”
Chiến ý của Quân Tiêu Dao cũng rất mãnh liệt, hắn rất ít khi cảm thấy nhiệt huyết sôi trào như vậy.
Diệp Cô Thần khí phách mà cười, tóc đen bay loạn, quát lớn: “Bước khắp đỉnh cao kiếm đạo, chỉ hỏi anh hùng thiên hạ, Quân Tiêu Dao, ngươi đáng để ta xuất kiếm không?”
“Mặc kệ phong vân biến chuyển, anh hùng hưng thế, chỉ Quân xưng Vương, thiên hạ đều là thần!” Quân Tiêu Dao cũng khí phách đáp lại, khí thế nuốt vạn dặm như hổ!
Nhìn hai vị thiên kiêu tuyệt đỉnh khí phách trùng tiêu, lòng mang thiên hạ này, máu trong người tất cả thiên kiêu ở đây đều sôi trào.
Những nữ tử Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly đều lộ ra ánh mắt khát khao và sùng bái.
Đây là người mà các nàng cảm mến, một nam tử bá tuyệt vạn cổ, khí thế bao phủ cả núi sông!
Thậm chí cả dòng máu đã lặng im bao năm của Đỗ Thác Chí Tôn cũng sôi trào lên.
“Niên thiếu khinh cuồng, thật tốt...” Đỗ Thác Chí Tôn hơi mỉm cười.
Kế tiếp, trận quyết đấu kinh thế của kiếm ma Diệp gia và Thần Tử Quân gia hoàn toàn kéo ra màn che.
Quân Tiêu Dao kéo dài bước chân ra, vô cùng đơn giản mà tung một quyền đến.
Đến lúc này, bất cứ lời nói nào cũng có vẻ vô ích thừa thải, chỉ có một trận chiến vui sướng tràn trề mới thể hiện sự kính trọng lớn nhất với đối phương.
Quân Tiêu Dao ra tay, quyền quang mênh mông che mất cả nhật nguyệt sao trời, giống như một vòm trời lật úp đến.
Diệp Cô Thần không vận dụng Thí Đế Kiếm, mà cũng đấm thẳng bàn tay ra.
“Diệp Cô Thần điên rồi sao, lại đánh tay không với Quân Tiêu Dao?” Rất nhiều thiên kiêu đều mở to hai mắt mà nhìn.
Nhục thân của Quân Tiêu Dao có tiếng là biến thái.
Trong thế hệ trẻ, ai có thể kháng cự?
Oanh!
Quyền chưởng của hai người va chạm vào nhau, như hai mảnh ngân hà đụng độ, phát ra ra hàng vạn gợn sóng!
Diệp Cô Thần chỉ cảm thấy một luồng thần lực cuồn cuộn khủng bố vô biên trút xuống Thân thể hắn phóng thích hào quang, có đạo văn kim sắc đan chéo, tràn ra một luồng khí tức tạo hóa cuồn cuộn.
“Chẳng lẽ đó là Tạo Hóa Kim Thân gần như đã thất truyền trong lời đồn!?”
Nhìn thấy thân thể Diệp Cô Thần biến hóa, một ít thiên kiêu tinh mắt ở đây không khỏi phát ra tiếng kinh hô.
Tạo Hóa Kim Thân chính là một thần thông luyện thể vô thượng cực kỳ hi hữu. Nghe đồn một ít cường giả Phật môn từng lấy Tạo Hóa Kim Thân để tu luyện nhục thân bất hủ.
Nhưng pháp môn yêu nghiệt như vậy đã gần như thất truyền.
Cho dù ở tiểu Tây Thiên - một trong những nơi truyền thừa của Phật môn, cũng chỉ có một phần truyền thừa không hoàn chỉnh mà thôi.
Mà hiện tại, Diệp Cô Thần lại tung ra Tạo Hóa Kim Thân hoàn chỉnh, điều này khiến mọi người chấn động.
“Không hổ là cường giả chuyển thế đã thức tỉnh túc tuệ, có thể nhớ lại rất nhiều thần thông đã thất truyền.” Một ít thiên kiêu cảm thán.
Những thiên kiêu yêu nghiệt chuyển thế kia còn có một điều làm người ta hâm mộ, đó là có thể thức tỉnh ký ức kiếp trước.
Sau này họ sẽ nhớ lại các loại thần thông võ học, mà đa phần trong đó đều là pháp môn cổ xưa đã thất truyền, cực kỳ trân quý.
“Hả, Tạo Hóa Kim Thân?”
Nhìn thấy Diệp Cô Thần dùng một quyền chống lại mình, Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày.
Nhưng đây chẳng qua là một quyền tùy tiện của hắn mà thôi.
Oanh!
Quân Tiêu Dao thúc giục mười vạn tượng thần vi lạp trong cơ thể, sức mạnh càng khủng bố trút xuống.
Rắc!
Xương cốt cánh tay Diệp Cô Thần truyền đến tiếng nứt.
Phịch một tiếng, có tiếng kim loại chấn minh kinh thiên vang lên!
Tạo Hóa Kim Thân của Diệp Cô Thần lập tức bị phá!
Hết chương 746.
Chương 747
Trong hư không, thần quang kim sắc chói mắt đang lập loè.
Thần văn kim sắc bên ngoài thân thể Diệp Cô Thần bắt đầu rách nát.
Thần lực nhục thân của Quân Tiêu Dao quá khủng bố, còn khủng bố hơn nhiều so với một ít Thánh Nhân Vương, thậm chí Đại Thánh thế hệ trước.
Mặc dù Diệp Cô Thần tu luyện Tạo Hóa Kim Thân gần như thất truyền, nhưng ở phương diện nhục thân thì hắn vẫn không phải đối thủ của Quân Tiêu Dao.
Rắc!
Có tiếng nứt xương không ngừng truyền ra.
Vẻ mặt Diệp Cô Thần lại cực kỳ bình tĩnh, chỉ thấy cánh tay hắn đang chấn động với tần suất cực nhanh, mỗi một lần chấn động đều có thể đánh tan một phần sức mạnh.
“Phương pháp giảm lực?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chớp động.
Đây không phải thần thông gì, mà chỉ là một kỹ xảo chiến đấu thôi.
Nhưng có thể nhìn ra từ điểm này, Diệp Cô Thần thân là kiếm ma chuyển thế đã có kinh nghiệm chiến đấu phong phú đến dữ dội, rất nhiều kỹ xảo gần như đã trở thành bản năng.
Nhưng dù vậy, thân thể Diệp Cô Thần vẫn liên tục lui mấy chục bước. Lần đầu tiên Diệp Cô Thần độc chiếm vị trí đứng đầu Hoang Thiên Thánh Bảng bị người ta đẩy lui.
Tứ phương đều tĩnh mịch.
“Quả nhiên Thần Tử Quân gia là bất bại!”
“Truyền thuyết vô địch, Thần thoại Thần Tử Quân gia sẽ kéo dài!” Một ít người sùng bái cuồng nhiệt của Quân Tiêu Dao đang kích động kêu to.
Quân Tiêu Dao vẫn là Quân Tiêu Dao kia. Khi đối chiến luôn không bị thương hoặc lui bước, cứ cứng rắn đối đầu tới cuối cùng.
Đương nhiên, không phải là tất cả mọi người đều có cái nhìn như vậy.
“Hiện tại hai bên mới thăm dò đối phương mà thôi, kết cục như thế nào vẫn còn chưa biết.”
“Đúng vậy, kiếm ma Diệp gia đang dùng sở đoản của mình để thử sở trường của Thần Tử Quân gia, bị đánh lui cũng rất bình thường.”
“Các ngươi đừng quên, Diệp Cô Thần còn chưa vận dụng bội kiếm của mình.”
Những lời này cũng làm một ít thiên kiêu phục hồi tinh thần.
Diệp Cô Thần là kiếm ma.
Một kiếm trong tay là có được thiên hạ.
Hiện tại Diệp Cô Thần nhiều nhất chỉ là thăm dò mà thôi.
“Diệp Cô Thần, đừng thăm dò dư thừa như vậy, lấy ra thực lực chân chính của ngươi đi.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Diệp Cô Thần thấy thế thì không giấu diếm nữa.
Bước chân hắn chợt lóe, thân thể như vẽ ra muôn vàn quang ảnh, dung nhập vào ba ngàn thế giới, mỗi một thế giới đều có bóng dáng của hắn.
Đây là một thần thông thân pháp cực kỳ cổ xưa, còn có khả năng mê hoặc, khiến kẻ địch không thể phân biệt ra thật hư.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật thản nhiên, lấy bất biến ứng vạn biến.
Diệp Cô Thần tịnh chỉ làm kiếm, muôn vàn quang ảnh cùng điểm ra kiếm chỉ.
Là Thiên La Kiếm Chỉ!
Như có muôn vàn kiếm quang tua nhỏ ba ngàn thế giới, bao vây đánh ập về hướng Quân Tiêu Dao, những kiếm quang đó hư hư thật thật.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh nhạt đảo qua, vẫn không có hành động nào, chỉ khoanh tay đứng đó, trông cực kỳ bình tĩnh.
Ngay sau đó, những kiếm quang kia đã tan rã trong hư vô khi đến gần phạm vi mười trượng quanh Quân Tiêu Dao.
“Là năng lực miễn dịch pháp lực quỷ dị kia!”
Thấy tình cảnh này, một ít thiên kiêu đang kinh hô.
Diệp Cô Thần rất bình tĩnh, muôn vàn hóa thân của hắn đều trùng kích về hướng Quân Tiêu Dao. Trong đầu Quân Tiêu Dao, nguyên thần hơi chấn động, sức mạnh nguyên thần mãnh liệt trút xuống.
Chỉ trong khoảnh khắc, hắn lập tức nhắm vào một bóng dáng.
Bước chân Quân Tiêu Dao chợt lóe, giữa mày có một Trật Tự Thần Liên bay vút ra, ngưng tụ thành một thanh đoản kiếm kim sắc, chém về phía bóng dáng kia.
Đó là Nguyên Hoàng Đạo Kiếm!
Oanh!
Vào thời khắc Nguyên Hoàng Đạo Kiếm chém xuống, tất cả hư ảnh chung quanh lập tức tiêu tán trong vô hình.
Quân Tiêu Dao liếc mắt một cái đã nhìn ra được chân thân của Diệp Cô Thần.
Phanh!
Tiếng chấn động kịch liệt truyền ra.
Theo lý thuyết, chiêu này của Quân Tiêu Dao chém xuống thì thiên kiêu thánh nhân bình thường sẽ trực tiếp ngã xuống.
Nhưng làm người ta kinh dị chính là, Diệp Cô Thần lại chống chọi được.
Ở giữa mày của Diệp Cô Thần có một binh khí hình chuông đang bảo vệ nguyên thần của hắn.
“Trời ạ, đó là... Nguyên Thần Binh!?”
Nhìn thấy binh khí hình chuông kia, đừng nói là các thiên kiêu, cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn cũng líu lưỡi.
Nguyên Thần Binh, xem tên đoán nghĩa, đó là binh khí để nguyên thần sử dụng.
Mà phương pháp rèn Nguyên Thần Binh gần như đã thất truyền, có thể nói là dùng một món thì thiếu một món.
Kết quả trong đầu Diệp Cô Thần lại có một Nguyên Thần Binh bảo vệ nguyên thần.
Cứ như vậy, muốn chém chết nguyên thần của Diệp Cô Thần thì trăm khó ngàn khó.
“Không hổ là cường giả cổ đại chuyển thế, có được cả thứ tốt như vậy...” Rất nhiều thiên kiêu lộ ra ánh mắt cực kỳ hâm mộ.
Nhưng giờ phút này, vẻ mặt Diệp Cô Thần lại trở nên rất ngưng trọng.
Quân Tiêu Dao quả thực như là một ngọn núi vạn trượng vắt ngang trước người hắn, không cách nào lay động được.
“Quân Tiêu Dao, ngươi rất mạnh, thậm chí có thể nói, ngươi là dị số trong các thiên kiêu từ xưa đến nay, nhưng như vậy mới thú vị.”
Diệp Cô Thần vừa dứt lời thì nâng tay trái lên, huyết khí trùng tiêu, sát ý cuộn trào, kiếm khí huyết sắc lay động cả trời xanh.
Tay phải hắn nâng lên, sức mạnh sao trời kích động, trên chín tầng trời có ngân hà hội tụ, hóa thành một thanh kiếm tinh hà lộng lẫy.
Diệp Cô Thần dùng cả hai tay để thi triển ra kiếm thuật.
Không phải ai cũng có được loại năng lực này.
“Huyết Sát Thương Khung, Trảm Tinh Diệt Thần!”
Hai thức kiếm chiêu cùng được thi triển ra, kiếm khí cuồn cuộn thổi quét cả trời xanh.
Cự kiếm huyết sắc vạn trượng và vạn trượng sao trời cự kiếm cùng chém về phía Quân Tiêu Dao. Mỗi một kiếm khí đều có thể dễ dàng diệt sát mấy vị tiểu đầu sỏ thánh nhân.
Đối mặt với hai kiếm đánh úp lại, Quân Tiêu Dao giơ tay lên.
Hắn vẫn chọn cách lấy thân chống cự.
Phanh!
Như núi non liên miên sụp đổ, hư không chấn động, đá vụn chọc thủng cả trời cao, toàn bộ lôi đài Thiên Đạo đều đang nổ vang run rẩy.
Diệp Cô Thần hơi nhướng mày lên.
Hai kiếm này không chỉ không làm tổn thương được Quân Tiêu Dao, thậm chí còn không làm hắn lui về phía sau được.
“Lại đến!”
Đạo tâm của Diệp Cô Thần rất kiên định, căn bản sẽ không dao động vì sự cường đại của Quân Tiêu Dao. Hắn tiếp tục ra tay, kiếm hóa muôn vàn, trong hư không như có hàng ngàn hàng vạn kiếm quang đang lao đến.
Kiếm quang trùng điệp, như máy xay thịt nghiền sát về hướng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao vô cùng đơn giản mà tung ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền, một chiêu phá tan cả vạn pháp!
Hết chương 747.
Chương 748
Oanh!
Cứ như có sáu tiểu thế giới nghiền áp ra theo quyền phong của Quân Tiêu Dao, đánh tan vạn luồng kiếm khí chung quanh!
Quyền phong của Quân Tiêu Dao không giảm khí thế mà trực tiếp đánh về hướng Diệp Cô Thần.
Diệp Cô Thần thấy thế thì tịnh chỉ điểm lên giữa mày mình.
Chỉ thoáng chốc, hư không dao động, mười vạn tám ngàn kiếm hồn bắn ra từ trong thân thể hắn. Mỗi một kiếm hồn đều có sức mạnh chém tan nhật nguyệt sao trời!
Mà hiện tại, mười vạn tám ngàn kiếm hồn đều xuất hiện, uy thế kia làm rung chuyển trời đất.
Kiếm khí bao phủ thiên địa, bao trùm trời xanh, đàn áp thẳng về hướng Quân Tiêu Dao.
Ầm ầm ầm!
Lục Đạo Luân Hồi Quyền của Quân Tiêu Dao va chạm với mười vạn tám ngàn kiếm hồn, lập tức truyền ra những tiếng va chạm chi chít không chút gián đoạn.
Nhìn thấy trận quyết đấu như vậy, tất cả mọi người chung quanh gần như ngừng thở.
Có thể nói mười vạn tám ngàn kiếm hồn là một trong những át chủ bài của Diệp Cô Thần.
Trước kia hắn đối chiến với người khác thì thi triển ra một kiếm hồn thôi cũng đã đủ chém chết địch thủ.
Hiện tại lại có mười vạn tám ngàn kiếm hồn cùng xuất hiện, có thể đoán ra được uy lực đó sẽ như thế nào.
“Cuộc chiến sẽ không kết thúc nhanh như vậy chứ?”
Nhìn Quân Tiêu Dao bị kiếm hồn hoàn toàn bao bọc, rất nhiều thiên kiêu ở đây đều nói thầm.
Mà ngay vào giờ phút này...!
Phanh!
Một bóng dáng như Côn Bằng nhảy ra khỏi mặt biển, đục thủng vách ngăn kiếm hồn.
Một quyền nghiền áp thẳng về hướng Diệp Cô Thần, dùng Lục Đạo Luân Hồi Quyền để khống chế sáu loại thần thông đỉnh cấp, uy lực này như có thể đánh thủng cả trời cao!
Oanh!
Quyền này của Quân Tiêu Dao đủ có thể diệt sát tất cả!
“Sẽ phân ra kết quả sao...” Mọi người nhìn về phía trung tâm vụ va chạm, thất thần lẩm bẩm.
Nếu đệ nhất Hoang Thiên Thánh Bảng Diệp Cô Thần bị thua như vậy thì sẽ khiến người ta thất vọng lắm.
Ai có thể nghĩ đến, Diệp Cô Thần đứng đầu Hoang Thiên Thánh Bảng lại rơi vào hạ phong tuyệt đối như vậy khi đối mặt với Quân Tiêu Dao.
Điều này không khỏi làm mọi người phỏng đoán, trong toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực, có người cùng thế hệ nào có thể áp chế Quân Tiêu Dao không?
“Kiếm ma Diệp gia sẽ không xong đời như vậy đó chứ?”
Nhìn chỗ bụi mù khuếch tán kia, có thiên kiêu nói nhỏ.
Nếu thật sự như thế thì danh vọng của Diệp Cô Thần tuyệt đối sẽ hạ đến điểm thấp nhất.
“Không... Không có khả năng, Diệp Cô Thần không có khả năng thua trận.” Quái thai của Diệp gia - Diệp Nam Thiên, siết chặt nắm tay.
Quân Tiêu Dao mạnh đến mấy cũng không có khả năng dễ dàng diệt sát Diệp Cô Thần như vậy.
Trong lúc mọi người ngờ vực, trong mắt Quân Tiêu Dao đang ra quyền lại lộ ra một tia dị sắc, nắm tay của hắn cũng không nện lên máu thịt.
Có gió thổi tới, bụi mù tan đi.
Ngay sau đó, ánh mắt mọi người đều tụ lại ở đó, một thanh kiếm nhiễm máu chắn trước người Diệp Cô Thần, ngăn cản quyền phong của Quân Tiêu Dao.
Đó chính là Thí Đế Kiếm!
“À?” Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày.
Dù là chí tôn khí, không đến mức trực tiếp tan nát dưới một quyền của hắn, nhưng ít nhất cũng sẽ bị chấn ra vết nứt.
Nhưng Thí Đế Kiếm này chỉ đang đang kêu lên ong ong, có sự sắc bén kinh người đang được ấp ủ.
“Kiếm tới!”
Thân thể Diệp Cô Thần lui lại, đồng thời giơ tay nắm một cái, rốt cuộc Thí Đế Kiếm cũng dừng lại trên tay hắn.
Trong nháy mắt, khí chất của Diệp Cô Thần đã thay đổi. Hắn giống như một thanh kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, phóng ra sự sắc bén tuyệt thế trảm nát cả trời xanh!
Khi một kiếm tu nắm lấy kiếm trong tay, hắn sẽ có được toàn bộ thiên hạ!
Ngón tay Diệp Cô Thần nhẹ nhàng phất qua lưỡi kiếm của Thí Đế Kiếm, có tiếng leng keng run động truyền đến.
“Kiếm thượng thùy giải khoái tai phong, kiếm khuyết nhất bại thán độc cô!”
“Quân Tiêu Dao, ngươi đáng để ta dùng kiếm!”
Rốt cuộc Diệp Cô Thần cũng vận dụng Thí Đế Kiếm!
Hắn tùy ý quét ngang ra một kiếm, kiếm khí như đại dương mênh mông thổi quét, tràn ngập ả thiên địa!
Từng kiếm khí như vạn dặm núi non đàn áp xuống!
Nếu là thiên kiêu tầm thường rơi vào trong đó thì tuyệt đối sẽ không có chút khả năng phản kháng nào.
“Một khi đã vậy, thế thì lấy kiếm đối kiếm.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Hắn tịnh chỉ làm kiếm, một Lục Tiên Kiếm quyết quét ngang ra!
Kiếm quang vô cùng sắc bén chấn nát cả hư không, có cảnh tượng tiên thần ngã xuống hiện hóa ra.
Tuy Quân Tiêu Dao không chuyên về kiếm tu, cũng không tu kiếm đạo, nhưng tới cấp bậc như hắn thì đã có thể biến hủ bại thành thần kỳ, tất cả thủ đoạn đều được vận dụng suôn sẻ.
Giờ phút này, nhìn thấy Quân Tiêu Dao chém ra kiếm chiêu tuyệt thế, nói hắn là kiếm tu cũng không ai phản đối.
Oanh!
Quân Tiêu Dao dùng nhất kiếm chém nứt muôn vàn kiếm khí, chỉ thẳng vào Diệp Cô Thần.
Tất cả mọi người đều phát ra tiếng kinh hô.
Trước đó là Diệp Cô Thần dùng yếu điểm để đối kháng với sức mạnh nhục thân của Quân Tiêu Dao.
Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao lại đang dùng ưu thế mạnh nhất của Diệp Cô Thần - kiếm đạo – để nghiền áp hắn.
Đổi lại là thiên kiêu bình thường, thấy tình cảnh này thì đạo tâm nhất định sẽ hỏng mất, hoàn toàn mất đi chiến ý.
Nhưng Diệp Cô Thần lại càng chiến càng hăng, trong đôi mắt đen nhánh có ngọn lửa đang thiêu đốt.
“Thánh Kiếm Tam Tuyệt!”
Diệp Cô Thần cầm Thí Đế Kiếm trong tay, liên tục trảm ra ba kiếm.
Một kiếm khí mãnh liệt như ánh mặt trời nóng cháy!
Một kiếm khí lạnh lẽo như ánh trăng.
Một kiếm khí lộng lẫy như sao trời.
Nhất thức thần thông kiếm đạo này dung nhập với sức mạnh nhật nguyệt tinh tam kỳ, cực kỳ huyền diệu, khi tổ hợp với nhau đã có được biến hóa vô tận.
Trong phút chốc, ba thức kiếm chiêu tổ hợp với nhau hàng trăm hàng ngàn lần, phân hoá ra vô số kiếm chiêu.
Có thể nói, muốn phá giải chiêu này thì gần như không có khả năng.
Lấy ngộ tính của Quân Tiêu Dao, muốn phá giải kiếm chiêu này không phải là việc khó.
Nhưng hắn căn bản không cần phá giải.
Có câu nói một người khỏe chấp mười người khôn.
Quân Tiêu Dao trực tiếp dùng sức mạnh thuần túy nhất để nghiền áp tất cả!
Tay trái hắn tung ta đại thần thông Lôi Đế, diễn hóa cực chiêu Lôi Đế Chỉ!
Tay phải hắn tung ta đại thần thông Côn Bằng, thi triển ra Côn Bằng Vô Lượng Thần Quyền!
Hai thức đại thần thông cùng được Quân Tiêu Dao thi triển ra.
Hết chương 748.
Chương 749
Thiên địa như tan biến trong phút chốc, bị Quân Tiêu Dao xé rách thành hai mảnh!
Cho dù là mạnh như Diệp Cô Thần thì cực chiêu hắn thi triển ra cũng hoàn toàn hỏng mất dưới thực lực cường hãn của Quân Tiêu Dao.
Bước chân của Quân Tiêu Dao kéo dài qua hư không, thi triển ra Côn Bằng cực tốc.
Thân thể hắn lập tức thoáng hiện ở trước người Diệp Cô Thần, sức mạnh Tượng Thần Trấn Ngục Kính được thúc giục toàn diện, chân thân Thái cổ tượng thần hiện hóa ra, tựa như một ma sơn trấn áp xuống.
Phanh!
Diệp Cô Thần giơ ngang Thí Đế Kiếm để ngăn cản, nhưng vẫn bị liên tục đẩy lui, khí huyết trong ngực quay cuồng.
Không gian xung quanh đều bị thần lực kinh khủng này ép tới vặn vẹo, cứ như sắp nổ nát, càng đừng nói là Diệp Cô Thần ở trong đó.
Có thể nói, đổi lại là bất cứ thiên kiêu nào cũng không thể sống sót dưới thế công này của Quân Tiêu Dao.
Giờ phút này tuy Diệp Cô Thần bị đánh lui, khóe miệng có máu tươi tràn ra, nhưng so với những đối thủ khác của Quân Tiêu Dao thì mạnh hơn quá nhiều quá nhiều.
“Thật sự không thể chiến thắng Thần Tử Quân gia sao?” Nhìn thấy tình hình chiến đấu trước mắt, có thiên kiêu thất thần nói.
Đây chính là kiếm ma chuyển thế Diệp Cô Thần danh chấn đế lộ, nhưng vẫn rơi xuống hạ phong dưới thế công của Quân Tiêu Dao.
Hơn nữa tất cả mọi người biết Quân Tiêu Dao vẫn chưa dùng hết toàn lực.
Nếu thi triển ra đại chiêu hủy thiên diệt địa kia của hắn thìDiệp Cô Thần có thể tồn tại hay không cũng chưa biết chừng.
“Có thể kiên trì trước ta lâu như vậy, Diệp Cô Thần, ngươi thật sự khiến người ta lau mắt mà nhìn.” Quân Tiêu Dao nói.
Cho dù hắn chưa dùng hết toàn lực, nhưng thiên kiêu bình thường còn không đón được một chưởng tùy tiện của hắn nữa là.
So ra thì Diệp Cô Thần mạnh hơn quá nhiều quá nhiều.
“Lại đến!” Diệp Cô Thần lau đi máu tươi trên khóe miệng.
Một thanh âm ầm ầm vang lên, một luồng kiếm ý tận trời tràn ra từ trong cơ thể Diệp Cô Thần.
Kiếm khí huyết sắc quét ngang tứ phương!
“Đó là Tu La kiếm ý!”
“Nghe đồn Diệp Cô Thần dung nhập tiên khí vào kiếm ý, mỗi một loại kiếm ý đều là một luồng tiên khí!”
Rốt cuộc Diệp Cô Thần cũng tung ra át chủ bài chân chính của mình, tiên khí.
Nhưng khác với thiên kiêu bình thường là tiên khí của hắn đã chuyển hóa thành kiếm ý!
“Thú vị.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi sáng lên.
Đây là chỗ tốt khi đối chiến với cao thủ, có thể lấy phương pháp của đối phương để sử dụng cho bản thân.
Không chỉ là Tu La kiếm ý, trong cơ thể Diệp Cô Thần còn có thần quang ngũ sắc tỏa ra.
Đó là kiếm ý ngũ hành!
Còn có lôi đình và kiếm quang lóng lánh lan tỏa.
Là kiếm ý lôi đình!
Còn có một luồng kiếm ý trào ra, mang theo muôn nghìn dáng vẻ, đó là kiếm ý vạn vật.
Bốn kiếm ý đại diện cho bốn luồng tiên khí mà Diệp Cô Thần tu luyện ra!
“Hóa ra kiếm ma Diệp gia có được bốn luồng tiên khí!”
Biểu hiện của Diệp Cô Thần làm chấn động tất cả thiên kiêu chung quanh. Phải biết rằng, trước khi chưa luyện hóa tiên thai, Khương Thánh Y cũng chỉ có gần ba luồng tiên khí mà thôi.
Các thiên kiêu tuyệt đỉnh như Long Hư Hoàng cũng chỉ có ba luồng tiên khí.
“Quân Tiêu Dao, ngươi có thể tiếp được kiếm này hay không?”
Bốn kiếm ý dâng lên rồi dung hợp với nhau, hóa thành nhất kiếm kinh thiên, xông thẳng lên tận ngân hà.
Sau đó, cả vạn kiếm khí như mưa rơi xuống, hủy diệt bát phương!
“Vạn kiếm càn khôn!”
Đây là một kiếm kinh người mà Diệp Cô Thần dùng bốn luồng tiên khí để thúc giục.
Vạn kiếm đều xuất hiện, huyết tẩy càn khôn!
Có thể nói, chiêu cường hãn này có thể uy hiếp cả cường giả Thánh Nhân Vương!
“Nếu ngươi toàn lực ra tay, vậy ta để ngươi cảm nhận được sức mạnh chân chính của bản Thần Tử.”
Quân Tiêu Dao vừa dứt lời thì có từng luồng tiên khí hiện lên từ bên ngoài thân thể.
Tiên khí nhục thân!
Tiên khí Vạn Vật Mẫu Khí!
Tiên khí luân hồi!
Tiên khí hư không!
Tiên khí tội nghiệt!
Tận năm luồng tiên khí như những con rồng quấn quanh bên ngoài thân thể Quân Tiêu Dao. Giờ khắc này, bát phương đều tĩnh mịch, ngân hà không một tiếng động!
“Ta... Ta không nhìn lầm đó chứ, một hai ba bốn năm, có tới tận năm luồng tiên khí?”
“Không sai, chính là năm luồng tiên khí!”
“Trước đó không phải bốn sao, xem ra Thần Tử Quân gia luyện hóa tiên thai xong thì có thêm một luồng tiên khí!”
Ba luồng tiên khí đã là đầu sỏ một phương ở cổ lộ chung cực.
Bốn luồng tiên khí đã đủ để tranh đoạt danh hiệu vương giả đế lộ.
Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao để lộ ra chừng năm luồng tiên khí, khiến cho bát phương chấn động, đồng tử trong mắt tất cả các thiên kiêu đều đang run rẩy!
“Yêu nghiệt, yêu nghiệt vạn cổ không có lấy một!” Mí mắt Đỗ Thác Chí Tôn cũng hơi giật giật.
Nhưng không biết vì sao, ông ta cứ cảm thấy, Quân Tiêu Dao còn che giấu cái gì đó.
Quân Tiêu Dao đánh ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền, năm luồng tiên khí quấn quanh trên cánh tay hắn.
Một quyền xé trời!
Tất cả kiếm khí đều mai một, biến mất tăm hơi dưới quyền này!
Phụt!
Rốt cuộc Diệp Cô Thần cũng nhịn không được mà hộc ra một ngụm máu tươi.
Trong năm luồng tiên khí của Quân Tiêu Dao không chỉ có tiên khí nhục thân, còn có tiên khí Vạn Vật Mẫu Khí.
Được sức mạnh này gia trì, quả thực như Cự Linh Thần giáng trần, thần lực ngập trời, vô cùng hùng mạnh!
Thần lực nhục thân không phải sở trường của Diệp Cô Thần, nhưng kiếm đạo của hắn lại bị Quân Tiêu Dao ngăn chặn triệt để.
Bốn loại kiếm ý cũng bị năm luồng tiên khí của Quân Tiêu Dao áp chế. Diệp Cô Thần cũng không chiếm được chút ưu thế nào ở phương diện cảnh giới.
Có thể nói, Diệp Cô Thần bị Quân Tiêu Dao áp chế về mọi mặt.
“Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ ngươi là vị Thiên Đế cổ đại nào chuyển thế?” Diệp Cô Thần đưa mu bàn tay lên lau đi máu tươi trên khóe miệng, nhìn thẳng Quân Tiêu Dao và nói.
Câu hỏi của hắn cũng khiến rất nhiều thiên kiêu dựng lỗ tai lên.
Quả thật.
Trong lòng bọn họ cũng có nghi hoặc này.
Theo lý thuyết, dị số yêu nghiệt như Quân Tiêu Dao không có khả năng xuất hiện trên đời mới đúng.
Ở trước mặt hắn, cả những quái thai cổ đại đó cũng chỉ là những con chim non yếu đuối mong manh. Nhưng vấn đề là tuổi của Quân Tiêu Dao mới hơn hai mươi.
Nói dị số trẻ tuổi như thế không phải là Thiên Đế chuyển thế thì không ai tin nổi.
“Quân Tiêu Dao ta chỉ là Quân Tiêu Dao, không phải bất cứ kẻ nào!” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Cả Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng nói, hắn là người không có nhân quả quá khứ, sao có thể là Thiên Đế cổ đại chuyển thế nào kia chứ?
“Xem ra, tất cả mọi người không biết sự khủng bố thật sự của chủ nhân không phải là là Hoang Cổ Thánh Thể, Chí Tôn Cốt, mà là... Mệnh Vận Hư Vô...”
Hết chương 749.
Chương 750
Vĩnh Kiếp Thiên Nữ thấy thế thì lẩm bẩm trong lòng, khẽ lắc đầu.
Mệnh Vận Hư Vô giả không có khả năng là chuyển thế của ai cả.
Ai ngờ Diệp Cô Thần nghe Quân Tiêu Dao trả lời như thế thì lập tức lộ ra ý cười và nói: “Qủa thật như thế, Diệp Cô Thần ta cũng chỉ là Diệp Cô Thần, không phải kiếm ma cổ đại nào.”
“Có lẽ ta đã từng là người nào đó, nhưng hiện tại, ta là Diệp Cô Thần!”
“Kiếm đạo chi tông, Diệp Cô Thần!”
Giọng nói của Diệp Cô Thần vừa dứt thì bắt đầu có kiếm ý kinh người phóng thích ra, toàn bộ lôi đài Thiên Đạo bắt đầu rung động lên, như muốn nghênh đón đại khủng bố nào đó.
“Đây... Đây là...”
Cảm nhận được dao động đặc thù này, tất cả thiên kiêu toàn trường đều sinh ra cảm giác khiếp sợ cực độ.
Bởi vì trước đó, khi Quân Tiêu Dao thi triển ra chiêu thức diệt thế, cũng có loại dao động khủng bố này thổi quét ra.
“Không thể nào, chẳng lẽ lại tới thêm một lần?”
“Diệp Cô Thần cũng có át chủ bài giống như Thần Tử Quân gia sao?”
Một ít thiên kiêu bắt đầu lui ra phía sau trốn tránh theo bản năng, sợ bị vạ lây. Quân Tiêu Dao tập trung nhìn lại, đôi mắt lộ ra một tia hứng thú.
Hắn có thể cảm nhận được sự khác biệt trong chiêu thức này của Diệp Cô Thần.
“Chiêu này chính là thần thông kiếm đạo ta lĩnh ngộ được khi chặt đứt quá khứ, đắp nặn lại chân ngã.”
“Quân Tiêu Dao, ngươi có tư cách để ta thi triển ra chiêu này.”
Trong mắt Diệp Cô Thần hừng hực chiến ý, đây là chiêu thức quán triệt ý chí kiếm đạo của hắn!
Cũng là chiêu át chủ bài của hắn!
“Cái gì, thần thông tự nghĩ ra?”
Nghe thấy lời này, bốn phía đều truyền đến tiếng hít hà, chuyện tự nghĩ ra thần thông đòi hỏi những yêu cầu hà khắc, tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.
Mặc dù làm được, đa số chiêu thức tự nghĩ ra cũng có uy lực hữu hạn.
Nhưng hiện tại, cảm nhận được dao động kiếm ý tỏa ra từ Diệp Cô Thần thì hiển nhiên thần thông kiếm đạo này sẽ không yếu.
Diệp Cô Thần vươn đôi tay cầm lấy Thí Đế Kiếm.
Thí Đế Kiếm phát ra tiếng chấn động ong ong, dường như đang sôi trào theo chiến ý của Diệp Cô Thần.
Một ít thiên kiêu tu kiếm đột nhiên phát hiện, kiếm của bọn họ không tự chủ được mà phá không lao đi, hội tụ về hướng Diệp Cô Thần.
Cùng lúc đó, trên toàn bộ đế lộ, vô số kiếm khí bay lên trời, hội tụ thành từng luồng kiếm khí mênh mông cuồn cuộn như dòng lũ!
Mục tiêu rõ ràng là chiến trường Hoang Thiên!
Ý chí kiếm đạo của Diệp Cô Thần ảnh hưởng tới toàn bộ đế lộ!
Giờ phút này, lôi đài Thiên Đạo đang run rẩy.
Tất cả mọi người dự cảm được chiêu này sẽ quyết định ai sẽ là vương giả đế lộ!
“Không đủ, còn chưa đủ!”
Cảm ứng được uy năng chiêu thức của mình, trong mắt Diệp Cô Thần hiện ra một tia kiên quyết. Hắn giơ tay vỗ vào ngực một cái, tâm đầu huyết bắn lên thân Thí Đế Kiếm.
Thí Đế Kiếm dính máu tươi nên kiếm khí trở nên càng dâng trào, cứ như vạn kiếm chi tổ!
“Lấy huyết làm vật dẫn, lấy thân làm vật tế, vạn kiếm hội tụ, nghe hiệu lệnh của ta...”
Diệp Cô Thần giơ Thí Đế Kiếm lên cao, tóc đen bay múa, thét dài lên một tiếng.
“Vạn Thần Kiếp!”
Xôn xao!
Trên chư thiên tinh hà, hàng tỉ kiếm khí phá không mà đến từ nơi sâu trong vũ trụ, từ đế lộ, từ các cổ tinh vực!
Cảnh tượng này che đậy ngân hà, che khuất cả vũ trụ!
Thiên địa càn khôn, chỉ còn một kiếm!
“Càn Khôn Nhất Kiếm, vạn thần chi kiếp!”
Thí Đế Kiếm trong tay Diệp Cô Thần chém xuống!
Hàng tỉ kiếm khí hội tụ thành một thanh kiếm thông thiên, như muốn cắt đứt vũ trụ, quét ngang xuống!
Ầm ầm ầm!
Toàn bộ lôi đài Thiên Đạo bắt đầu lún xuống!
Những phù văn phong bế ngăn cản dao động pháp lực liên tục nổ nát, không thể gánh chịu được sức mạnh kinh khủng này!
Vạn Thần Kiếp!
Đây chính là cực điểm kiếm đạo Diệp Cô Thần lĩnh ngộ được sau khi chặt đứt quá khứ, đắp nặn lại chân ngã!
Một kiếm này khiến cả thần quỷ đều oán than!
“Quá khủng bố, ai có thể chắn kiếm này!”
Đại chiêu của Diệp Cô Thần khiến tất cả mọi người cảm thấy run rẩy!
Rốt cuộc trong mắt Quân Tiêu Dao cũng hiện ra một tia sáng.
“Vậy tới so xem, thần thông ngươi và ta tự nghĩ ra, ai lợi hại hơn ai.”
Quân Tiêu Dao giơ tay lên, sức mạnh tội nghiệt kích động, vô số tơ hồng hiện lên.
Mỗi một sợi đều là nhân quả, đều là tội nghiệt.
Quân Tiêu Dao giống như thần linh chấp chưởng tất cả nhân quả tội nghiệt, muốn thao túng tội nghiệt, giáng thần phạt xuống!
Nếu giờ phút này Diệp Cô Thần là ma quỷ trong kiếm thì Quân Tiêu Dao chính là thần linh khống chế!
“Thế Kỷ Ánh Sáng, thần chi phạt!”
Một chiêu thi triển ra, vô số sợi tơ nhân quả tội nghiệt đan chéo với nhau, quấn quanh chuôi kiếm mênh mông cuồn cuộn này.
Dao động không cách nào hình dung khuếch tán ra, như hủy diệt ba ngàn nhân gian!
Ngân hà đảo ngược, cổ tinh tan vỡ!
Toàn bộ lôi đài Thiên Đạo trực tiếp bị dao động va chạm này bao phủ, bắt đầu chia năm xẻ bảy trong vụ nổ kịch liệt này!
Những thiên kiêu còn lại sớm đã lui đến nơi xa, dù chỉ là dư chấn của dao động này cũng đủ để diệt sát thiên kiêu bình thường.
Mọi người cũng đang chờ mong kết quả cuối cùng.
Vạn Thần Kiếp và Thế Kỷ Ánh Sáng, ai cao ai thấp?
Diệp Cô Thần và Quân Tiêu Dao, ai thắng ai bại?
Khói thuốc súng đang tràn ngập, bụi mù văng khắp nơi.
Lôi đài Thiên Đạo trường tồn từ xưa đến nay giờ đã chia năm xẻ bảy, như một khối đại lục sắp lún xuống.
“Thật sự quá khủng bố, cả lôi đài cũng bị đánh sụp.” Một ít thiên kiêu sợ hãi nói.
Trên lôi đài Thiên Đạo có phù văn phong bế, cho dù chiến đấu mạnh đến mấy cũng khó có thể khiến lôi đài hư hao.
Mà hiện tại, toàn bộ lôi đài gần như rách nát, có thể thấy được cuộc chiến giữa Diệp Cô Thần và Quân Tiêu Dao dữ dội kịch liệt đến cỡ nào, động một chút là hủy thiên diệt địa. Đây không giống như trận chiến giữa hai thánh nhân, mà càng giống hai chí tôn đang đánh nhau.
Ánh mắt mọi người chỉ thẳng về nơi đó.
Bụi mù tứ tán.
Quân Tiêu Dao hiện thân, bạch y như tuyết, không dính bụi trần.
Đôi tay hắn đưa ra phía sau, vẻ mặt hết sức bình tĩnh, như một mặt hồ tĩnh lặng, không dậy nổi gợn sóng.
Mà bên kia, bóng dáng Diệp Cô Thần cũng hiện ra.
Hắn đang quỳ một gối, Thí Đế Kiếm trong tay cắm nghiêng trên mặt đất, máu tươi không ngừng chảy ra từ khóe miệng.
Ai thắng ai bại, liếc một cái đã rõ ràng!
Sau một giây tĩnh mịch, tiếng ồn ào rung trời vang lên.
“Thắng, Thần Tử Quân gia thắng!”
“Quả nhiên, Thần Tử Quân gia là truyền thuyết vô địch trong thế hệ trẻ!”
“Thần thoại bất bại tiếp tục kéo dài, Quân Tiêu Dao là vương giả mạnh nhất trên đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực chúng ta!”
Bốn phương tám hướng truyền đến tiếng kinh ngạc cảm thán!
Kính sợ!
Sùng bái!
Cuồng nhiệt!
Quân Tiêu Dao, vĩnh viễn là thần!
Hết chương 750.