Chương 751
Đám người Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương đều lộ ra vẻ mặt vui sướng từ đáy lòng, Quân Tiêu Dao đoạt được vị trí vương giả đế lộ khiến họ còn vui sướng như đích thân đoạt được.
“Vẫn thua sao?” Quái thai cổ đại của Diệp gia - Diệp Nam Thiên thở dài một hơi.
Tuy rằng trước đó cũng từng có dự cảm mơ hồ, nhưng Diệp Cô Thần vẫn mang đến cho người ta một loại ảo giác, cho rằng hắn có khả năng kết thúc truyền thuyết bất bại Quân Tiêu Dao.
Hiện tại xem ra ảo giác chỉ là ảo giác mà thôi.
“Xem ra trừ những thiên kiêu cấm kỵ trên cổ lộ chung cực ra thì không ai có thể uy hiếp được Thần Tử Quân gia.” Diệp Nam Thiên cảm thán.
Ít nhất trong thế hệ trẻ ở Hoang Thiên Tiên Vực, Quân Tiêu Dao đã là người đứng đầu không cần bàn cãi nữa.
“Ta bại.”
Trên lôi đài rách nát, Diệp Cô Thần chậm rãi đứng lên, lại ho ra một búng máu.
Nhưng vẻ mặt hắn không có bất cứ uể oải chán nản gì, chỉ dùng giọng điệu bình tĩnh để thừa nhận mình thất bại.
“Có thể chống đỡ trước ta lâu như vậy, ngươi có thể cảm thấy kiêu ngạo.” Quân Tiêu Dao nói.
Diệp Cô Thần lại khẽ lắc đầu và nói: “Ta có thể cảm nhận được, ngươi còn chưa dùng hết sức, nếu toàn lực ra tay thì có lẽ ta rất khó chống đỡ lâu như vậy.”
Nghe Diệp Cô Thần nói thế, các thiên kiêu ở đây cũng khẽ gật đầu.
Đúng vậy.
Thứ mà Quân Tiêu Dao khiến người ta chấn động chính là đại chiêu khủng bố dung hợp từ hai chiêu, có thể diệt sát ngàn người trước kia.
Mà trong trận chiến lần này, Quân Tiêu Dao còn chưa thi triển ra chiêu đó.
Có thể thấy được Quân Tiêu Dao thật còn để lại một át chủ bài.
Nhưng... Chỉ có một át chủ bài thôi sao?
Một ít thiên kiêu bỗng nghĩ đến, Quân Tiêu Dao còn chưa thi triển ra rất nhiều át chủ bài như Thánh Thể dị tượng, Chí Tôn Cốt….
Nghiêm khắc mà nói, Quân Tiêu Dao thật sự để lại cả trăm triệu thủ át chủ bài.
Nghe vậy, Quân Tiêu Dao cười nhạt, không tỏ ý kiến.
Có thể sử dụng một phần sức lực để đánh bại đối thủ, vì sao hắn phải dùng hết sức kia chứ?
Nhìn thấy thái độ og Quân Tiêu Dao, Diệp Cô Thần cũng thầm thở dài.
Sau đó, hắn bỗng nhiên nở nụ cười.
Đầu tiên là cười khẽ, sau đó là cười to, cuối cùng là ngửa mặt lên trời cười dài.
“Làm sao vậy, Diệp Cô Thần chịu không nổi đả kích sao?”
Nhìn thấy dáng vẻ này của Diệp Cô Thần, rất nhiều người đều hoài nghi hắn mất kiểm soát, đạo tâm sắp tan nát.
Rốt cuộc ai đối đầu với tên yêu nghiệt Quân Tiêu Dao này thì đạo tâm cũng sẽ hỏng mất.
Tiểu Thánh Nhân ngày xưa của Cơ gia - Cơ Huyền, chính là một ví dụ sống sờ sờ.
Nhưng làm mọi người bất ngờ chính là, sau khi Diệp Cô Thần cười xong thì trong mắt lại không có chán nản, ngược lại còn mang đầy phấn chấn.
“Đã bao lâu rồi, rốt cuộc ta cũng được bại một lần, đứng ở chỗ cao cô đơn lạnh lẽo dữ dội.”
“Kế tiếp, ta có mục tiêu mới, đó chính là vượt qua ngươi, Quân Tiêu Dao!”
Ý chí chiến đấu trong mắt Diệp Cô Thần rực cháy như hỏa.
Thừa nhận thất bại không có gì, quan trọng là có thể bò dậy sau khi té ngã hay không.
“Được, ta chờ.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.
Diệp Cô Thần là đối thủ hiếm hoi làm hắn có chút kính trọng.
Mà phía chân trời, Đỗ Thác Chí Tôn thấy tình cảnh này thì suy tư mà lẩm bẩm: “Có lẽ lần bại trận này cũng không phải chuyện xấu đối với Diệp Cô Thần, mà là một loại niết bàn và trọng sinh.”
Đến đây, trận quyết chiến vương giả đế lộ đã hạ màn.
Quân Tiêu Dao chính là vương giả mạnh nhất.
Nhưng Diệp Cô Thần chỉ dựa vào một chiêu Vạn Thần Kiếp tự nghĩ ra, trở thành đệ nhất Hoang Thiên Thánh Bảng cũng hoàn toàn xứng đáng.
Không ai sẽ châm chọc cười nhạo Diệp Cô Thần, bởi vì trừ Quân Tiêu Dao ra thì các thiên kiêu khác muốn tiếp được một kiếm Vạn Thần Kiếp này cũng gần như không có khả năng.
Mà khi thắng bại chiến cuộc được định ra, toàn bộ lôi đài Thiên Đạo bỗng nhiên có hoa văn đại đạo đang lan tràn.
Trong hư không rực rỡ muôn màu, mặt đất nỡ kim liên, chân long bay lên trời, kỳ lân bước qua biển, các loại hiện hóa điềm lành hiện ra.
“Đây là...” Một ít thiên kiêu lộ ra vẻ mặt kinh nghi.
“Xem ra là khen thưởng của Thiên Đạo sắp tới.” Đỗ Thác Chí Tôn đã quá quen với chuyện này.
Chín đế lộ có tất cả chín vị vương giả đế lộ, bọn họ có thể nhận được khen thưởng của Thiên Đạo tiên vực của riêng mình, hơn nữa đạt được khí vận gia trì.
“Không biết Thiên Đạo của Thần Tử Quân gia sẽ khen thưởng cái gì?” Rất nhiều người đều đang chờ mong.
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao quá kinh diễm, trước nay chưa từng có.
Theo lý thuyết, Thiên Đạo của hắn sẽ khen thưởng hậu hĩnh nhất từ xưa đến nay.
Quả nhiên.
Chỉ thấy trên lôi đài Thiên Đạo, năm Chứng Đạo Chi Ấn bay lên trời, phóng thích ra quang hoa vô lượng.
Sau đó xuất hiện một cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ.
Toàn bộ chiến trường Hoang Thiên, tất cả Chứng Đạo Chi Ấn đều hội tụ hướng tới năm Chứng Đạo Chi Ấn kia.
“Không tốt, Chứng Đạo Chi Ấn của ta!”
“Chứng Đạo Chi Ấn của ta cũng mất rồi!”
Sắc mặt một ít tiểu đầu sỏ thay đổi, bọn họ phát hiện Chứng Đạo Chi Ấn mình vất vả lắm mới đoạt được lại tự động phá không mà đi.
Tất cả thiên kiêu đoạt được đến Chứng Đạo Chi Ấn, bao gồm thiên kiêu Khương gia và Quân gia đều hội tụ lại.
Đến cuối cùng, có chừng mấy trăm Chứng Đạo Chi Ấn tập trung lại với nhau.
“Chuyện này...”
Cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn cũng trợn tròn mắt.
Tất cả Chứng Đạo Chi Ấn của Hoang Thiên Tiên Vực đều tập trung lại, là muốn tập hợp tất cả hy vọng lên một mình Quân Tiêu Dao sao?
Thiên kiêu tầm thường có được một Chứng Đạo Chi Ấn đã cực kỳ cường đại rồi. Hiện tại mấy trăm Chứng Đạo Chi Ấn hội tụ lại, nếu tất cả đều gia trình trên người Quân Tiêu Dao thì sẽ là cảnh tượng như thế nào.
E rằng Quân Tiêu Dao sẽ đạp đất phi thăng!
Giữa ánh mắt chấn động của mọi người, mấy trăm Chứng Đạo Chi Ấn phóng thích ra quang hoa vô lượng.
Đến cuối cùng, chúng lại dung hợp thành một vương miện!
Vương miện kia tỏa ra hoa quang lộng lẫy, rực rỡ lóa mắt, mang theo một luồng khí tức hùng hậu của Thiên Đạo, cứ như gia trì mạnh nhất trong thiên địa!
“Đó là... vương miện Thiên Đạo, người đội vương miện này nhất định thành đại đế!” Đỗ Thác Chí Tôn trợn tròn mắt, không nhịn được chấn động mà nói.
Hết chương 751.
Chương 752
“Cái gì?!”
Nghe Đỗ Thác Chí Tôn nói thế, thiên kiêu toàn trường đều trợn mắt há hốc mồm, da đầu tê dại.
Vương miện Thiên Đạo, đội lên nhất định thành đại đế!
Con mẹ nó quả thực là gian lận!
Nhưng nghĩ đến sự yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, mọi người bỗng cảm thấy khen thưởng vương miện Thiên Đạo cũng là chuyện đương nhiên.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, vương miện Thiên Đạo chậm rãi rớt xuống, muốn đội lên đầu Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao rất bình tĩnh, không lộ ra chút vui sướng nào trước sự xuất hiện của vương miện Thiên Đạo.
Đối với hắn mà nói, thành đế gần như là chuyện ván đã đóng thuyền, vương miện Thiên Đạo chỉ như vẽ rắn thêm chân, làm điều thừa.
Nhưng khi vương miện Thiên Đạo sắp dừng lại lên đầu Quân Tiêu Dao thì Thần Chi Nguyên Điểm trong cơ thể Quân Tiêu Dao bỗng khẽ run lên, đó đạo thuộc về một mình Quân Tiêu Dao.
Sau đó, vương miện Thiên Đạo bỗng ngừng lại. Trong mơ hồ, có đại đạo chi âm truyền ra, mơ hồ có ý chí Thiên Đạo hiện hóa.
“Tự nghĩ ra đại đạo, làm trái thiên địa, dị số vạn cổ, vĩnh cấm chứng đạo!”
Thiên Đạo chi âm mênh mông cuồn cuộn này truyền khắp toàn bộ chiến trường Hoang Thiên, lan tỏa toàn bộ đế lộ và cả Hoang Thiên Tiên Vực.
Đến cuối cùng, tất cả tu sĩ toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực đều nghe thấy câu này!
Toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực lập tức chấn động sôi trào vào thời khắc này!
“Là tiên vực nào truyền đến đại đạo thiên âm?”
“Hoang Thiên Tiên Vực, là đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực, có dị số tự nghĩ ra đại đạo xuất hiện!”
“Rốt cuộc là ai mà yêu nghiệt như thế, có thể tạo ra con đường thuộc về mình trong đại tranh chi thế trăm tàu tranh nhau này?”
“Nếu nhân vật như vậy sinh ra vào thời đại trước kia thì tuyệt đối có khả năng thành tiên!”
“Đáng tiếc, dị số kia bị Thiên Đạo kiêng kị, chặn con đường chứng đạo, con đường phía trước của hắn đã bị cắt đứt.”
“Xem ra Hoang Thiên Tiên Vực thật sự xuất hiện một người ghê gớm, nhưng cũng thực bi thảm, một thiên kiêu kinh diễm thiên hạ sẽ mờ nhạt trong biển người.”
Rất nhiều lão tổ, hoá thạch sống trong toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực đều bừng tỉnh. Khi nghe thấy đại đạo thiên âm kia, sắc mặt bọn họ cũng lộ ra sự khiếp sợ.
Rất nhiều tồn tại cổ xưa đưa mắt nhìn về hướng Hoang Thiên Tiên Vực.
Đã bao lâu ý chí Cửu Thiên Tiên Vực không hiện hóa?
Lần trước là vào thời đại dị vực xâm lấn, tiên đình sụp đổ, có thể kinh động ý chí Cửu Thiên Tiên Vực thì nhất định là chuyện lớn cực kỳ ghê gớm.
Nhưng vấn đề là, hiện tại kinh động Cửu Thiên Tiên Vực không phải dị vực xâm lấn, không phải vùng cấm dị động, cũng không phải giới hải quay cuồng, mà chỉ vì một người mà thôi.
Bởi vậy có thể thấy được, trong mắt ý chí tiên vực thì trình độ uy hiếp của người kia tương đương với đại sự dị vực xâm lấn!
Trong lúc toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực sôi trào, phía Hoang Thiên Tiên Vực, trên không tổ từ Quân gia.
Sắc mặt Bát Tổ Quân Thiên Mệnh và đám người Thập Bát Tổ, Thập Lục Tổ đều sa sầm xuống, trong mắt đan chéo lạnh lẽo và lửa giận.
“Con mẹ nó tặc lão thiên, thật sự cho rằng Quân gia ta không dám động thủ?” Thập Lục Tổ hùng hùng hổ hổ, trong mắt dâng lên tức giận.
Y chỉ có dáng vẻ đứa trẻ mười tuổi, nhưng sức mạnh mãnh liệt trong cơ thể như nhịn không được sắp bùng nổ. Lấy tu vi tâm cảnh của Thập Lục Tổ mà còn mất kiểm soát như vậy, có thể thấy được y thật sự bị tức điên.
“Hiện tại nói những điều đó có tác dụng gì, không cần thiết.” Thập Bát Tổ khẽ lắc đầu.
“Lúc trước, mặc dù Quân gia ta tách rời, nhưng thiếu chút nữa đã thành công, cuối cùng còn không phải ý chí tiên vực cẩu nương dưỡng kia...” Thập Lục Tổ nhịn không được mà mắng thô tục.
Trong năm tháng xa xăm trước kia, Quân gia muốn thay thế được tiên đình vô thượng, trở thành chúa tể Cửu Thiên Tiên Vực, cuối cùng lại thất bại.
Thế nhân không biết nguyên nhân là cái gì.
Chỉ có Quân gia biết. Trừ gia tộc bị chia cắt, tiên đình vô thượng cản trở ra thì còn có ý chí của tiên vực nhúng tay vào.
Nếu không chỉ trả cái giá một tiên đình vô thượng sụp đổ thì khó có thể ngăn chặn dã tâm của Quân gia.
“Thôi, đừng nhắc đến chuyện quá khứ nữa, hiện giờ đang trong đại tranh chi thế, còn sợ Quân gia chúng ta không có cơ hội sao?”
“Điều hiện giờ cần chú ý chính là Tiêu Dao chứng đạo.” Quân Thiên Mệnh nói.
“Đúng vậy, mặc dù Tiêu Dao có thiên tư yêu nghiệt, nhưng có hạn chế này thì có chút trở ngại cho nó.” Thập Bát Tổ nói.
Ông ta cũng xem như nhìn Quân Tiêu Dao lớn lên, sớm đã có tình cảm ông cháu với Quân Tiêu Dao.
“Thật ra cũng không sao, không thể chứng đạo ở Cửu Thiên Tiên Vực thì đi đến dị vực, đi giới hải, thậm chí đi mảnh đất mênh mông ngoại vực, còn sợ không thể chứng đạo?” Quân Thiên Mệnh khí phách nghiêm nghị mà nói.
Nếu là thiên kiêu bình thường bị hạn chế như vậy thì gần như không còn hi vọng chứng đạo. Nhưng đối với Quân gia mà nói, bọn họ có tự tin, cũng có năng lực giúp Quân Tiêu Dao đi đến nơi xa hơn chứng đạo.
“Ha ha, đúng là như thế, chờ Tiêu Dao chứng đạo thành đế, ý chí tiên vực cũng không thể làm gì nó, nếu Tiêu Dao có thể thành tiên thì có thể ném đi mảnh trời đất này, trọng tổ trật tự thiên địa!” Thập Lục Tổ cười ha ha.
“Ta lại cho rằng, lấy tính cách bướng bỉnh của Tiêu Dao thì nó sẽ không muốn trốn tránh, mà chọn tiếp tục chứng đạo ở tiên vực.”
“Vậy xem lựa chọn của nó thôi, tùy nó là được.” Quân Thiên Mệnh nói.
“Ta tin tưởng Tiêu Dao, nhất định có thể thành công, đến lúc đó chứng đạo thành tiên thì nghịch tặc lão thiên này!” Thập Lục Tổ cười nói.
Ầm ầm ầm!
Lúc này, trên không trung Quân gia có sấm sét ầm ầm, tiếng sấm nổ vang liên tục.
Cứ như lời nói này xúc phạm cấm kỵ nào đó.
“A... Chờ xem...” Đám người Quân Thiên Mệnh chỉ ngửa mặt lên trời cười lạnh không nói.
Quân gia ngủ đông đã lâu là vì chờ đợi một cơ hội.
Mà Quân Tiêu Dao chính là điểm mấu chốt!
Bên chiến trường Hoang Thiên, lôi đài Thiên Đạo.
Tất cả thiên kiêu đều mang đầy ngạc nhiên, không nghĩ tới chuyện này sẽ xảy ra chuyển biến đảo ngược hoàn toàn như vậy.
Một khắc trước, vương miện Thiên Đạo, nếu đội lên thì nhất định có thể thành đế. Nhưng ngay sau đó thì từ thiên đường đánh rớt xuống địa ngục, Quân Tiêu Dao không thể chứng đạo.
“Các ngươi có nghe thấy không, Thiên Đạo chi âm kia nói là Thần Tử Quân gia đã tạo ra con đường thuộc về mình.”
“Ồ... Khó trách Thần Tử Quân gia yêu nghiệt như vậy, thì ra đã đến được trình độ đó rồi.”
“Thật là yêu nghiệt, nhưng cũng có nghĩa là Thần Tử Quân gia không thể chứng đạo đột phá.”
Hết chương 752.
Chương 753
“Có nghĩa là nhiều nhất Thần Tử Quân gia chỉ có thể tu luyện đến tu vi chuẩn đế, không thể thật sự trở thành đại đế chứng đạo sao?”
“Tuy chuẩn đế đã rất mạnh, nhưng trong đại tranh chi thế này thì vẫn không đủ xem.”
Rất nhiều thiên kiêu đang châu đầu ghé tai, khe khẽ nói nhỏ.
“Tại sao lại như vậy?” Đám người Khương Thánh Y biến sắc, cũng không đoán được sẽ có biến cố này.
Ngược lại Cơ Thanh Y đứng một bên quan sát lại lộ ra vẻ mặt quả nhiên là thế.
“Trước đó Quân Tiêu Dao tạo ra con đường thuộc về mình ở hạ giới, đó là một con đường nghịch thiên, trời xanh sẽ không cho phép nó tồn tại.”
“Hiện giờ thiên âm mở miệng, giáng xuống giam cầm, Quân Tiêu Dao lại khó đột phá, cũng không có uy hiếp đối với truyền nhân của Nhân Tiên Giáo.” Cơ Thanh Y lẩm bẩm trong lòng.
Nhưng kỳ quái chính là, nàng cũng không vui vẻ gì mấy, trong mắt lộ ra chút suy tư.
Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng nỉ non dưới đáy lòng: “Quả nhiên, Mệnh Vận Hư Vô giả là tồn tại mà cả thiên đạo cũng kiêng kị, tuyệt đối sẽ không cho phép hắn chứng đạo.”
Giờ phút này, mọi người ở đây không có ý trào phúng, châm biếm gì với Quân Tiêu Dao.
Có, chỉ là cảm thán, tiếc hận.
Rõ ràng là một thiên kiêu vang dội cổ kim, đủ để lưu danh sử sách, hiện tại lại trực tiếp bị hạn chế con đường phía trước.
Điểm chết người chính là, sau khi vương miện Thiên Đạo ngưng tụ ra, ý chí tiên vực mới lên tiếng.
Quả thực là giết người tru tâm.
Đổi lại là thiên kiêu nào cũng không chịu nổi chênh lệch như vậy, đạo tâm sẽ chấn động.
Cả Đỗ Thác Chí Tôn cũng đang cảm thán, thật sự quá đáng tiếc.
Nếu Quân Tiêu Dao vốn đã yêu nghiệt, lại dung hợp vương miện Thiên Đạo thì thiên phú thực lực kia tuyệt đối sẽ là tồn tại yêu nghiệt từ xưa nhất đến nay, không gì sánh nổi!
Mọi người đều nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Làm bọn họ bất ngờ chính là, vẻ mặt Quân Tiêu Dao rất bình tĩnh, thản nhiên không có một tia gợn sóng nào.
“Thần Tử Quân gia không phải chỉ lộ ra vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng đã hỏng mất đó chứ?” Một vài người hồ nghi mà nói.
“Ha hả...”
Rốt cuộc, Quân Tiêu Dao cười.
Nụ cười đó là cười lạnh, là châm chọc đối với trời xanh.
“Tổ tiên Quân gia ta, Khí Thiên Đại Đế từng nói, Thiên Đạo cho lên ngôi, chỉ là trói buộc, thân ta chứng đạo, vạn kiếp thành tiên.”
“Nếu Quân Tiêu Dao này muốn thành tiên thì cần thông qua Thiên Đạo tán thành hay sao?”
Quân Tiêu Dao là người xuyên việt, có thiên phú tuyệt thế, có hệ thống gia trì.
Từ khi xuất thế tới nay, hắn đẩy ngang tất cả, chưa từng thua bao giờ.
Yêu nghiệt chi tư, đàn áp vạn cổ.
Ở trước mặt hắn, trời đã là cái gì, có tư cách chặn con đường phía trước của hắn sao?
Nghe thấy lời này, sắc mặt các thiên kiêu toàn trường đều cực kỳ xuất sắc.
E rằng trong thế hệ trẻ chỉ có Quân Tiêu Dao dám đáp trả lại trời xanh.
“Trời xanh, ngươi muốn chứng minh ta không thắng được ngươi sao, vậy không bằng đánh một ván cờ đi.” Quân Tiêu Dao ngẩng đầu, nhìn lên sao trời vạn dặm, rất thản nhiên phát ra một câu kinh thế.
“Chờ bản Thần Tử chứng đạo thành tiên, nhất định sẽ khiến Thiên Đạo tan biến, đắp nặn lại trật tự thiên địa!”
Một câu cừa dứt, vũ trụ càn khôn đều chấn động!
Hư không vạn dặm chấn động, ngân hà đảo lộn!
Sâu trong vũ trụ có tiếng sấm cuồn cuộn, đó là lôi kiếp hỗn độn đang nổ vang.
Một câu của Quân Tiêu Dao chọc giận trời xanh!
Tất cả thiên kiêu đều run lên bần bật, sắc mặt trắng bệch.
Dưới thiên uy này, bọn họ chỉ cảm thấy mình nhỏ bé như con kiến.
“Thần Tử Quân gia điên rồi sao, đánh cờ với trời?”
“Cho dù mạnh đến mấy cũng không thể ngỗ nghịch ý chí tiên vực được!”
Toàn trường kinh ngạc cảm thán, ai cũng chấn động.
Quân Tiêu Dao thật sự không kiêng kỵ chút nào, khinh cuồng đến tột độ.
“Người nào có thể đánh cờ với trời, Quân Tiêu Dao ta có thể!”
“Không chỉ như thế, ta còn muốn cao hơn một bậc!” Quân Tiêu Dao cười sang sảng và nói, mái tóc dài phất phới, tiên khí dạt dào.
Giờ khắc này, tư thế oai hùng của Quân Tiêu Dao, khắc sâu trong mắt mọi người.
Từ xưa đến nay có vô số yêu nghiệt, mà chỉ có một mình Quân Tiêu Dao dám khiêu chiến trời, đánh cờ với trời!
“Thế nào, không dám sao?” Quân Tiêu Dao khoanh tay, đứng sừng sững trên trời cao.
Ầm ầm ầm!
Sâu trong vũ trụ có muôn vàn tiếng sấm!
Hàng tỉ lôi đình đan chéo, đại đạo nổ vang, hình thành một cảnh tượng cực kỳ khủng bố!
Cả Đỗ Thác Chí Tôn cảm nhận được thiên uy này cũng lộ ra vẻ mặt nặng nề nghiêm trang.
Đột nhiên, có bảy quang hoa lao ra từ chỗ hỗn độn sâu trong vũ trụ, sau đó lơ lửng trên đầu Quân Tiêu Dao.
Mọi người tập trung nhìn lại, phát hiện rõ ràng là bảy ấn kết.
Những ấn kết đó tương tự như Chứng Đạo Chi Ấn, nhưng lại có điểm khác biệt.
Khí tức của chúng còn mạnh hơn Chứng Đạo Chi Ấn nhiều, họ cảm thấy chúng như mấy chục Chứng Đạo Chi Ấn dung hợp lại với nhau, hình thành bảy ấn kết này.
Nhưng so ra vẫn kém hơn vương miện Thiên Đạo do mấy trăm Chứng Đạo Chi Ấn ngưng tụ thành rất nhiều.
“Chẳng lẽ đó là Chứng Đạo Đế Ấn?” Đỗ Thác Chí Tôn nhìn thấy bảy ấn kết này thì nhịn không được mà kinh hô một tiếng.
Chứng Đạo Đế Ấn mạnh hơn Chứng Đạo Chi Ấn bình thường rất nhiều, trước kia khi đế lộ mở ra, cũng từng có thiên kiêu yêu nghiệt có được Chứng Đạo Đế Ấn.
Nhưng dù là thuở thịnh thế phồn hoa nhất xưa kia, cũng chỉ xuất thế hai ba cái Chứng Đạo Đế Ấn mà thôi.
Hiện tại lại cùng xuất hiện bảy cái, quả thực quá khiến người ta hoang mang.
Sau khi bảy Chứng Đạo Đế Ấn xuất hiện, có đại đạo thiên âm bắt đầu vang vọng cả vũ trụ.
“Thất Hoàng Đế Ấn, Nghịch Quân Thất Hoàng, tru dị số vạn cổ, được Thiên Đạo cho lên ngôi!”
Thiên âm lồng lộng truyền khắp toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực.
Sau đó, bảy Chứng Đạo Đế Ấn này phá vỡ không gian mà đi, rơi rụng khắp các góc của Cửu Thiên Tiên Vực.
Không ai có thể bắt giữ được quỹ đạo của những Chứng Đạo Đế Ấn đó, cũng không ai biết những thiên kiêu nào có thể lấy được bảy Chứng Đạo Đế Ấn kia.
“Nghịch Quân Thất Hoàng, hay có ý là, sẽ có bảy thiên kiêu hoàng giả, dung hợp bảy Chứng Đạo Đế Ấn để đối phó Thần Tử Quân gia?”
“Rất có khả năng, ngươi không nghe thấy sao, tru dị số vạn cổ, được Thiên Đạo cho lên ngôi.”
“Có lẽ lời này có nghĩa là, thiên kiêu hoàng giả có được bảy Chứng Đạo Đế Ấn, nếu ai có thể tru sát được Thần Tử Quân gia thì có thể thay thế hắn, có được vương miện Thiên Đạo!”
Hết chương 753.
Chương 754
Rất nhiều thiên kiêu đều đang kịch liệt nghị luận, trong ánh mắt mang theo chấn động cực độ.
Ý chí tiên vực nhận khiêu chiến của Quân Tiêu Dao!
Nó tung ra bảy quân cờ, muốn vây sát Quân Tiêu Dao.
Ai có thể giết Quân Tiêu Dao thì người đó có thể lấy được vương miện Thiên Đạo, có được tư cách trở thành đại đế!
Không ai có thể ngăn cản dụ hoặc chứng đạo thành đế!
“Thú vị, quá thú vị, đây chính là ván cờ vạn cổ khó gặp, Thần Tử Quân gia và Thiên Đạo đang đấu cờ!”
Mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Có thể nói Quân Tiêu Dao là người đầu tiên khiêu chiến với trời!
Nhìn thấy bảy đế ấn phá không mà đi, vẻ mặt Quân Tiêu Dao không chút gợn sóng.
“Bày ra bảy quân cờ vây giết ta, là muốn chơi chiến đấu sinh tồn hay là coi ta trở thành Boss chung cực?” Quân Tiêu Dao cười lạnh một tiếng.
Cốt truyện này giống như bảy dũng sĩ liên kết với nhau, đi chém giết ác long cỡ nào.
Mà Quân Tiêu Dao hắn chính là đại ác long siêu cấp kia!
“A, thú vị, Quân Tiêu Dao ta nhận lấy ván cờ này.” Quân Tiêu Dao vung ống tay áo, lạnh lùng trừng mắt nhìn trời xanh.
Hắn sẽ để ý chí Cửu Thiên Tiên Vực và mọi người đều biết, bảy quân cờ kia không chịu nổi một kích trước mặt hắn!
Sâu trong vũ trụ, lôi kiếp hỗn độn tan đi.
Hiển nhiên ý chí của Cửu Thiên Tiên Vực đã bày ra sát kiếp khảo nghiệm, tận bảy thiên kiêu hoàng giả có được tư cách khiêu chiến Quân Tiêu Dao.
Mà thiên kiêu được ý chí Thiên Đạo lựa chọn đều là yêu nghiệt vạn cổ không có lấy một, tu vi sẽ không yếu đi đâu được.
“Yêu nghiệt mà ý chí tiên vực lựa chọn nhất định sẽ cực kỳ khủng bố, nếu lại dung nhập với Chứng Đạo Đế Ấn, nói không chừng thật sự có thể tạo thành đại uy hiếp cho Thần Tử Quân gia.”
“Không sai, những thiên kiêu đó tuyệt đối đều là tồn tại cấm kỵ trên cổ lộ chung cực.”
Rất nhiều thiên kiêu đều cảm thấy hưng phấn, ai từng gặp qua chuyện đánh cờ với Thiên Đạo?
“Ta nhất định phải đi lên cổ lộ chung cực, chính mắt chứng kiến kết cục cuối cùng của Thần Tử Quân gia.”
“Không sai, rốt cục Thần Tử Quân gia có thể tạo ra con đường thuộc về mình trong đại tranh chi thế này hay không, ta rất tò mò.”
Lúc này, vương miện Thiên Đạo kia hơi rung động, hình như muốn phá không mà đi.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì lạnh lùng lắc đầu và nói: “Cho dù không thể dung nhập, nhưng cũng là thứ của ta!”
Quân Tiêu Dao giơ tay, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh bay lên trời, trấn áp về hướng vương miện Thiên Đạo.
Vương miện Thiên Đạo rung động kịch liệt, phóng thích ra quang hoa đại đạo.
Nhưng trong Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh có từng luồng Vạn Vật Mẫu Khí nhàn nhạt buông xuống, tựa như núi lớn vạn quân đàn áp xuống.
Phịch một tiếng.
Trong tiếng vang lớn kia, vương miện Thiên Đạo lại tan vỡ ra thành hàng trăm Chứng Đạo Chi Ấn.
Những Chứng Đạo Chi Ấn đó muốn nổ bắn ra bát phương.
Quân Tiêu Dao giơ tay lên, thi triển ra cấm tiên lớp thứ ba.
Chỉ trong khoảnh khắc, phù văn phong bế lạc ấn trong hư không chung quanh giam cầm những Chứng Đạo Chi Ấn đó lại. Sau đó, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh trấn áp xuống, trấn áp mấy trăm Chứng Đạo Chi Ấn vào bên trong.
Tĩnh mịch...
Tất cả thiên kiêu chung quanh đều trợn mắt há hốc mồm.
Quân Tiêu Dao cũng thật quá bá đạo, quả thực là cắn mất một miếng thịt từ trong tay Thiên Đạo.
“Quả nhiên, Thần Tử chính là Thần Tử, không ra bài theo lẽ thường.” Có tiểu đầu sỏ cười khổ.
Hiện tại, tất cả Chứng Đạo Chi Ấn trên đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực đều nằm trong tay Quân Tiêu Dao.
Những thiên kiêu khác không có lấy một Chứng Đạo Chi Ấn. Trong nhất thời, ánh mắt của rất nhiều thiên kiêu nhìn về phía Quân Tiêu Dao đều mang theo nóng cháy.
Cho dù là một ít nam tử cũng cực kỳ nóng bỏng, như đang nhìn đại mỹ nữ tuyệt thế.
“À, chủ nhân, gần đây ta thiếu Chứng Đạo Chi Ấn...” Cửu Đầu Sư Tử xoa móng vuốt, ho khan và nói.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì hơi mỉm cười.
Tuy rằng hắn không thể dung nhập Chứng Đạo Chi Ấn, nhưng có thể đổi lấy bảo bối từ những thiên kiêu khác trên cổ lộ chung cực hoặc là cho người của mình dùng, đều là không tồi lựa chọn.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không ném cục thịt mỡ này đi.
“Thánh Y tỷ, Lạc Ly, đường ca, còn có Nghệ Vũ, các ngươi đều lại đây, phát Chứng Đạo Chi Ấn.” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.
Bởi vậy, toàn bộ đế lộ xuất hiện một cảnh tượng cổ quái nhất. Chuyện mà trước kia tuyệt đối không có khả năng nhìn thấy lại xuất hiện ở trước mắt.
Quân Tiêu Dao giống như nhà buôn bán sỉ, đang bán phá giá Chứng Đạo Chi Ấn.
Đương nhiên, những thân nhân bằng hữu đó đều không cần tiền. Còn những thiên kiêu còn lại đều khóc không ra nước mắt.
Đặc biệt là những thiên kiêu có quan hệ không tốt, hoặc là có cọ xát với Quân gia, quả thực muốn lệ rơi đầy mặt.
Chuyện này quá hố.
Trước kia vô số thiên kiêu liều sống liều chết, vứt bỏ tánh mạng để cướp đoạt Chứng Đạo Chi Ấn, hiện tại tất cả đều bị Quân Tiêu Dao thu vào trong túi, phát ra giống như cải trắng.
Trong đám người, một nữ tử tuyệt đẹp, dung nhan như ngọc đang cắn môi dậm chân, hận đến ngứa răng.
Nàng cũng muốn có một Chứng Đạo Chi Ấn, nên đả động Quân Tiêu Dao bằng cách nào?
Giờ phút này, lôi đài Thiên Đạo xuất hiện cảnh tượng quỷ dị nhất.
Quân Tiêu Dao đứng bên Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, đưa ra Chứng Đạo Chi Ấn tựa như tặng cải trắng.
Quân Tiêu Dao không dùng được chừng mấy trăm Chứng Đạo Chi Ấn, nhưng có thể đưa trước một ít cho thân nhân bằng hữu chung quanh.
Hắn thu hoạch kẻ địch thì không chút nương tay, đào cả gốc rễ lên. Nhưng đối với người một nhà thì chưa bao giờ bủn xỉn.
“Thánh Y tỷ, ngươi cần bao nhiêu cái?” Quân Tiêu Dao dò hỏi.
Nhìn cảnh tượng này, rất nhiều nữ tử đều ghen ghét đến mức đỏ mắt.
Quân Tiêu Dao cũng không nói muốn cho bao nhiêu, mà là Khương Thánh Y muốn bao nhiêu thì hắn cho bấy nhiêu.
“Ta không cần quá nhiều, mấy cái là đủ rồi.” Khương Thánh Y cũng ngọt ngào trong lòng.
Rõ ràng Quân Tiêu Dao đối đãi với nàng tốt nhất.
“Được.” Quân Tiêu Dao vung tay, trực tiếp cho Khương Thánh Y hai mươi cái Chứng Đạo Chi Ấn.
“Đậu xanh rau má...” Tất cả thiên kiêu đều hít mạnh một hơi, đôi mắt đỏ lên.
Nếu luyện hóa dung hợp chừng hai mươi cái Chứng Đạo Chi Ấn thì tuyệt đối có thể trở thành thiên kiêu cấm kỵ!
Hết chương 754.
Chương 755
“Này... Quá nhiều.” Khương Thánh Y cũng vừa mừng vừa sợ.
“Ta thì sao?” Khương Lạc Ly đứng bên cạnh nói với giọng điệu mềm mại.
“Ngươi cũng vậy.”
Quân Tiêu Dao cũng cho Khương Lạc Ly hai mươi cái Chứng Đạo Chi Ấn.
“Tiêu Dao ca ca là tốt nhất!” Khương Lạc Ly cười xán lạn, trên gương mặt xinh đẹp xuất hiện hai cái lúm đồng tiền thật sâu.
“Ta thì sao ta thì sao!” Tiểu Ma Tiên nhấc tay hô lên.
Quân Tiêu Dao cũng đưa ra Chứng Đạo Chi Ấn.
Tiểu Ma Tiên vui rạo rực, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ không cách nào tan đi.
Lúc trước nàng đưa ra quyết định làm thân với Quân Tiêu Dao thật là quá sáng suốt.
Sau đó, các Tự Liệt Quân gia gồm Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương cũng có được không ít Chứng Đạo Chi Ấn.
Còn có tùy tùng của Quân Tiêu Dao gồm Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, cũng có được Chứng Đạo Chi Ấn.
Còn Vong Xuyên chưa tới thì cũng được để lại một ít.
Ngoài ra, Cửu Đầu Sư Tử, Long Cát công chúa, Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Mục Nguyệt Hàn, Tiểu Tiên Nhi và đám người Khương gia Khương Thiên Diễn cũng được chia Chứng Đạo Chi Ấn.
Nhìn thấy những người đó không cần tốn nhiều sức đã có thể lấy được Chứng Đạo Chi Ấn, tất cả thiên kiêu đều ghen ghét đến đấm tường.
Cơ Thanh Y khẽ lắc đầu, nói trong lòng nàng không có một tia gợn sóng là không có khả năng.
Nhưng nàng cũng biết, dù có nể mặt truyền nhân của Nhân Tiên Giáo thì Quân Tiêu Dao cũng không thể cho nàng Chứng Đạo Chi Ấn.
Cho nên Cơ Thanh Y trực tiếp rời đi.
Mắt không thấy tâm không phiền.
Trong đám người, một nữ tử ngọc thể thướt tha, dung nhan hoàn mỹ, đó là Nhan Như Mộng, cảm xúc của nàng ta thực không ổn định.
Trước đó nàng vất vả lắm mới có được một Chứng Đạo Chi Ấn.
Kết quả trực tiếp bị thu đi mất.
Hiện tại nhìn thấy Quân Tiêu Dao đang phát Chứng Đạo Chi Ấn, trong lòng nàng cực kỳ không cân bằng.
Nhưng Nhan Như Mộng cũng không phải ngốc, hiện tại muốn dùng võ lực lấy được Chứng Đạo Chi Ấn từ trong tay Quân Tiêu Dao là người si nói mộng.
Nhưng Nhan Như Mộng lại rất muốn Chứng Đạo Chi Ấn, nàng ta hơi cắn cắn môi, sau đó vẫn bước đôi chân dài, đi tới trước người Quân Tiêu Dao.
“Hả?”
Nhìn thấy Nhan Như Mộng, Quân Tiêu Dao khẽ nhướng mày.
“Có việc gì?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Hắn và Nhan Như Mộng cũng không có ân oán gì lớn. Trước kia có chút cọ xát nhỏ, nhưng cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Nhìn thấy thái độ của Quân Tiêu Dao như vậy, Nhan Như Mộng âm thầm nghiến răng.
Khi ở hạ giới, Quân Tiêu Dao từng bóp cẳng chân nàng, dò hỏi bản thể của nàng là cái gì.
Mặc dù tên đáng giận này đã xưng vương ở đế lộ, nhưng thái độ vẫn khiến nàng rất khó chịu.
“Ta muốn Chứng Đạo Chi Ấn.” Nhan Như Mộng thở ra một hơi, làm cảm xúc của mình bình tĩnh trở lại, sau đó nói.
“Chúng ta rất thân thuộc?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Trong đó có một Chứng Đạo Chi Ấn đã từng thuộc về ta.” Nhan Như Mộng nói.
“Ngươi cũng biết là đã từng, nhưng hiện tại là của ta.” Thái độ Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
“Ngươi...” Nhan Như Mộng dậm chân, thật sự hận không thể cắn Quân Tiêu Dao một cái.
“Đương nhiên, ngươi muốn cũng không phải không được, nhưng người sẽ trả giá gì?” Trong giọng nói của Quân Tiêu Dao mang theo chút nghiền ngẫm nhàn nhạt.
Nhan Như Mộng hít sâu một hơi, ngực phập phồng lên xuống.
Trên mặt nàng bỗng lộ ra một nụ cười, nàng ta nói: “Trước kia ở hạ giới, ngươi vẫn luôn sờ chân người ta, hiện tại không thích sao, kỹ thuật của người ta cũng tạm được.”
Lời Nhan Như Mộng nói thực sự có chút giật gân, khiến ánh mắt không ít thiên kiêu nhìn về phía Quân Tiêu Dao đều mang theo chút kính nể.
Quả nhiên là thiếu niên phong lưu, càng đừng nói là loại nhân vật tuyệt đại như Quân Tiêu Dao.
“Tiêu Dao ca ca, nữ nhân này đang nói cái gì!” Khương Lạc Ly phồng má lên, tức giận nói.
Khi dễ nàng chân ngắn nhỏ á?
Mặt mày Khương Thánh Y buông xuống, không rên một tiếng, sau một lúc lâu mới yếu ớt nói: “Tiêu Dao... Nếu ngươi thật sự thích, không cần đi tìm người khác, chân của ta, không được sao?”
Đôi chân của Khương Thánh Y thon dài trắng như tuyết, tuyệt đối có thể chơi một trăm năm.
“Khụ...” Quân Tiêu Dao ho khan một tiếng.
Nhan Như Mộng là tới hãm hại, tạt nước bẩn vào hắn.
Hắn sơ sót quá, không trốn kịp.
Đương nhiên, đây chỉ là một chuyện nhỏ.
Cuối cùng Nhan Như Mộng vẫn dùng một tin tức để đổi được một Chứng Đạo Chi Ấn.
Tin tức đó chính là Tiểu Yêu Hậu của Yêu Thần Cung đã theo dõi Quân Tiêu Dao.
“Đậu xanh rau má, Tiểu Yêu Hậu, người khống chế Yêu Thần Cung, một trong những nữ tử đẹp nhất Hoang Thiên Tiên Vực.”
“Ai, dáng vẻ soái thật là tốt, xem ra cho dù ngày sau Quân Tiêu Dao không thể chứng đạo thành đế, chỉ dựa vào gương mặt này, cũng có thể ăn cơm mềm ăn đến no rồi.”
Ánh mắt cả đám thiên kiêu đều mang theo hâm mộ cực độ.
Bị Thiên Đạo giam cầm thì thế nào?
Tu vi là chuyện nhất thời, soái mới là cả đời.
Đến cuối cùng, người bên cạnh Quân Tiêu Dao đều có được Chứng Đạo Chi Ấn.
Quân Tiêu Dao còn lại hơn trăm Chứng Đạo Chi Ấn.
“Ngươi có cần không?” Cuối cùng Quân Tiêu Dao nhìn về phía Diệp Cô Thần.
Diệp Cô Thần khẽ lắc đầu và nói: “Không cần, chỉ là, trước khi ta khiêu chiến ngươi lần nữa thì ngươi đừng chết.”
Diệp Cô Thần dứt lời thì đã vác Thí Đế Kiếm ở sau người, xoay người rời đi.
Bóng dáng lạnh lẽo mà cao ngạo kia như một con sói cô đơn.
Quân Tiêu Dao thản nhiên cười.
Có loại đối thủ này cũng là một đại lạc thú trong đời.
Sau đó, Quân Tiêu Dao cất hơn trăm cái Chứng Đạo Chi Ấn đi, ngày sau nói không chừng có thể sử dụng đến.
Đến đây đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực xem như hoàn toàn hạ màn.
Không nghi ngờ gì nữa, Quân Tiêu Dao chính là vương giả đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực này.
Nhưng khác với những vương giả đế lộ khác chính là.
Vương giả đế lộ Quân Tiêu Dao này chẳng những không được khí vận của Hoang Thiên Tiên Vực gia trì, hơn nữa còn không thể dung hợp Chứng Đạo Chi Ấn.
Thậm chí hắn còn triển khai đánh cờ với ý chí tiên vực, ngày sau sắp sửa đánh một trận chiến với Nghịch Quân Thất Hoàng - bảy quân cờ do Thiên Đạo sắp đặt.
Có thể nói, tất cả mọi người rất quan tâm đến trận quyết đấu giữa Quân Tiêu Dao và Nghịch Quân Thất Hoàng.
Bảy dũng sĩ sắp sửa khiêu chiến địa vị Boss của Quân Tiêu Dao.
Ai có thể chém giết Quân Tiêu Dao thì người đó có thể lấy được vương miện Thiên Đạo.
“Kẻ khống chế Thiên Thư, Nghịch Quân Thất Hoàng, còn có các vương giả đế lộ, thiên kiêu cấm kỵ, xem ra cổ lộ chung cực này sẽ không quá chán.”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật bình đạm thong dong.
Đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực cũng chỉ là trò chơi với hắn thôi, quá không có tính khiêu chiến.
Cho dù là người mạnh nhất thánh bảng - Diệp Cô Thần, cũng không thể hắn tạo thành uy hiếp gì với hắn.
Cao xử bất thắng hàn (1), vô địch thật tịch mịch.
(1) Nghĩa đen là ở trên vị trí cao không thắng nổi (chịu nổi) phong hàn lạnh lẽo. Còn nghĩa ẩn dụ là người chức cao quyền trọng sẽ ko tránh được phải chịu cảnh cô đơn lạnh lẽo,
“Con đường phía trước đều là kẻ địch, đừng làm ta thất vọng.”
“Bản Thần Tử sẽ ban cho các ngươi cơ hội khiêu chiến thần!”
Quân Tiêu Dao khoanh tay, tự coi mình là thần, đứng sừng sững trên khung trời vạn trượng, như Boss mạnh nhất xuất quan, nhìn ra cổ lộ chung cực phía trước!
Hết chương 755.