Vọng Cơ và Lã Hồng Nhu rất thân với Mạc Phàm, tuy có nguy hiểm nhất định.  

             Nhưng Mạc Phàm mới là người nguy hiểm nhất.  

             Không có hai bọn họ bảo hộ Mạc Phàm, một khi Mạnh Sơn Hà tiến vào đấu cung, chỉ trong chớp mắt có thể giết Mạc Phàm.  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nhạt.  

             Trái lại hắn không có gì phải lo lắng, hắn có thể nghĩ biện pháp chạy trốn, trái lại Vọng Cơ sư huynh và Hồng Nhu sư tỷ không thể bị Mạnh gia giết vì hắn.  

             - Ta sao, ta đang đợi một người tới, người này đến đây, sẽ không có vấn đề gì nữa.  

             - Đợi một người?  

             Lương Nguyệt Hoa nhướn mày, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cũng không hỏi nhiều.  

             Mạc Phàm mời bọn họ đi bảo hộ Vọng Cơ và Lã Hồng Nhu, chắc chắn người đợi sẽ có tu vi trên bọn họ, như vậy, quả thật không cần lo lắng cho tiểu tử Mạc Phàm này.  

             Nhưng bà liếc mắt ra hiệu với Chúc Vũ, mỗi người lấy một ngọc phù ra ném cho Mạc Phàm.  

             - Chúng tôi sẽ để lại một phân thân Hóa Thần ở đấu cung, nếu ngươi gặp nguy hiểm có thể bóp nát thứ này, trước khi người ngươi đợi chưa tới, phân thân của chúng tôi sẽ bảo hộ ngươi.  

             Lương Nguyệt Hoa nói.  

             Bọn họ cầm cơ duyên lớn như vậy trên tay Mạc Phàm, tất nhiên không thể quá keo kiệt.  

             - Đa tạ hai vị trưởng lão.  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng nói.  

             - Tên tiểu tử này, không thể gọi chúng tôi một tiếng sư thúc à?  

             Lương Nguyệt Hoa tức giận nói.  

             Bà và Chúc Vũ là đệ tử chữ lót “Không” ở phía dưới chữ “Bất”, có địa vị cũng cao ở Thần Nông Tông.  

             Mười người đám Mạc Phàm tiến vào Thần Nông Tông, tuy bái nhập chưởng môn và mấy người khác, nhưng cuối cùng phần lớn do đệ tử cùng trang lứa bọn họ dạy bảo.  

             Mạc Phàm gọi bọn họ là sư thúc, tuyệt đối không quá.  

             - Chuyện này à.  

             Mạc Phàm suy nghĩ một lát.  

             Hắn từng gặp hai người này rồi, kiếp trước Chúc Vũ và Lương Nguyệt Hoa gặp hắn, đều phải gọi hắn là tiểu sư thúc.  

             Bảo hắn gọi hai người là sư thúc, hắn thật sự không quen.- Chuyện này đợi ta thành đệ tử chữ lót là “Hư” rồi nói sau, đến lúc ai gọi ai là sư thúc còn chưa biết.  

             Chúc Vũ thì khá hơn một chút, nhưng Lương Nguyệt Hoa thì bĩu môi.  

             - Xú tiểu tử, tự giải quyết cho tốt đi, tốt nhất là có thể đợi được tới lúc người kia tới.  

             Hai người uống chén trà, lại hàn huyên vài câu lúc này mới rời đi.  

             Hai người vừa đi, Mạnh Vô Kỳ đi tới, tò mò hỏi:  

             - Công tử, Mạnh Sơn Hà dám phái sát thủ tới đấu cung sao?  

             Phái sát thủ tới giết người tham gia hải tuyển, nếu để Thần Nông Tông phát hiện ra, Thần Nông Tông nhất định sẽ không mặc kệ, một khi tra được Mạnh Sơn Hà, cho dù có Mạnh gia bảo vệ cũng phải chịu trừng phạt nhẹ, thậm chí còn liên lụy tới cả Mạnh gia.  

             - Không có gì là không có khả năng.  

             Mạc Phàm cười nhạt nói.  

             Hắn không biết tên của hắn có truyền tới tai sư huynh Mạnh Bất Đồng hay chưa, nhưng Mạnh gia chắc chắn sẽ không để hắn tiến vào Thần Nông Tông, điểm này Mạnh Sơn Hà hiểu rất rõ.  

             Cho nên cho dù phái sát thủ cũng không tiếc.  

             Ngoài ra chuyện rất phiền phức đối với Mạnh Vô Kỳ, không đáng kể chút nào đối với hắn và Mạnh Bất Đồng, chỉ cần diệt trừ đối phương là được.  

             - Vậy chúng ta có thể đợi được tới khi người kia tới không?  

             Mạnh Vô Kỳ lo lắng nói.  

             Mạc Phàm bảo Chúc Vũ và Lương Nguyệt Hoa đi bảo hộ Vọng Cơ và Lã Hồng Nhu, nếu không đợi được người kia tới, bọn họ gặp phiền phức lớn rồi.  

             - Chuyện này thì ta không biết, cứ đợi là được, ngươi không cần lo lắng chuyện này, ngươi đi tu luyện công pháp ta cho người là được rồi.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Lúc này Tử Yên đã trên đường tới Thần Nông Tông, Vô Phong sư thúc tới được hay không, hắn cũng không chắc chắn, dù sao hắn còn chưa phải là y tiên bất tử ở kiếp trước, Vô Phong sư thúc chưa chắc sẽ tin biện pháp của hắn có tác dụng.  

             Nếu Vô Phong sư thúc không tới, lại nghĩ biện pháp là được.  

             - Dạ, công tử.  

             Mạnh Vô Kỳ gật đầu, quay về thiên điện của mình.  

             Mạc Phàm bố trí mấy trận bàn ở trong đấu cung, phong bế đấu cung lại, lúc này mới quay về phòng ngủ.  

             …  

             Bốn ngày kế tiếp, Mạc Phàm đều luôn ở trong đấu cung, chưa từng ra ngoài.  

             Tuy hắn đã tới Kim Đan đỉnh phong, nhưng thực lực còn có thể tăng được rất nhiều, ví dụ như luyện hóa thái dương chi khí.  

             Hắn đạt được Thái Dương Thần Thạch từ tay Dạ Tình lâu lắm rồi, cũng đã luyện hóa một phần, cho dù phát huy ra không nhiều uy lực, thay vì biểu lộ ra còn không bằng không sử dụng.  

             Mấy ngày nay, hắn đang luyện hóa thái dương chi khí.  

             Trong lúc này, đệ nhất cung rất yên tĩnh, trái lại Chúc Vũ và Lương Nguyệt Hoa từng lần lượt tới một lần.  

             Quả nhiên người của Quỷ Ảnh Môn ra tay, nhưng hai bọn họ phát hiện trước, bị hai người đuổi đi không tốn sức.  

             Dù sao bọn họ là cao thủ Hóa Thần của Thần Nông Tông, một khi đến cảnh giới Hóa Thần, đều mạnh hơn cao thủ cảnh giới Hóa Thần ở các tông môn khác, tất nhiên người của Quỷ Ảnh Môn không thể so sánh được.  

             Ngoài ra hai người còn mang tới hai tin tức một tốt một xấu. Tin tức tốt là phủ đệ của Mạnh gia bị rất nhiều cao thủ vây quanh, chín chi của Quỷ Ảnh Nhất Tộc thì tới bốn chi, tuy là phủ đệ của Mạnh gia, nhưng vẫn không ngăn được có người xông vào, có thể nói là Mạnh gia gà chó không yên, Mạnh Sơn Hà không dám rời khỏi Mạnh gia một bước. Tin tức xấu là Thanh Thành có một tu sĩ Hợp Thể kỳ tới, tuy tu sĩ Hợp Thể kỳ này chưa chắc đã là sát thủ do Quỷ Ảnh Môn phái tới giết Mạc Phàm, nhưng không thể chắc chắn không có chút quan hệ với Quỷ Ảnh Môn, cho nên có khả năng đám Mạc Phàm và Vọng Cơ gặp nguy hiểm rồi.  

             - Tiểu tử, rốt cuộc người ngươi đợi khi nào mới tới?  

             Phân thân mà Lương Nguyệt Hoa để lại hơi sốt ruột nói.  

             Nếu cao thủ Hợp Thể này là Quỷ Ảnh Môn phái tới, hai bọn họ không thể bảo vệ được Vọng Cơ và Lã Hồng Nhu, Mạc Phàm cũng phải chết.  

             - Ta cũng không biết.  

             Mạc Phàm lắc đầu, chậm rãi đứng dậy nói.  

             - Vậy ngươi có biết hay không, ngươi và đám Vọng Cơ sắp chết rồi?  

             Phân thân của Lương Nguyệt Hoa hổn hển nói.  

             Ở phía nam nơi Mạnh gia quản lý, có người ngang nhiên xông vào phủ đệ Mạnh gia, vậy mà Mạc Phàm và đám Vọng Cơ vẫn còn sống, chuyện này như đả kích ít nhất hai lần đối với Mạnh Sơn Hà, khả năng tu sĩ Hợp Thể kia là người của Quỷ Ảnh Môn cao hơn nhiều.  

             - Nếu vận khí không tốt như vậy, ta cũng không có biện pháp.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Hắn đã đợi bốn ngày, Vô Phong sư thúc còn chưa tới, xem ra chuyện hắn bảo Tử Yên làm không thuận lợi như vậy.  

             - Tiểu tử, ngươi.  

             Phân thân của Lương Nguyệt Hoa tức đến mức giậm chân, nhưng ngay sau đó, phân thân của Lương Nguyệt Hoa bình tĩnh hơn.  

             Mạc Phàm nhíu mày, hơi bất ngờ nhìn phân thân của Lương Nguyệt Hoa.  

             - Lương trưởng lão, làm sao vậy?  

             Một lát sau, lúc này giọng Lương Nguyệt Hoa mới vang lên.  

             - Tiểu tử, lại nói cho ngươi một tin xấu, sứ giả Thần Nông Tông phái đã tới, bảo là muốn kiểm tra cẩn thận một số tuyển thủ không rõ thân phận, ngươi tự cầu nguyện đi, người ngươi đợi phải tới trong ngày mai.  

             Ngày mai là ngày cuối cùng của hải tuyển Thần Nông Tông, rõ ràng đây là người Mạnh Sơn Hà gọi tới. Bây giờ người này đã tới, cho dù Mạc Phàm không chết cũng không vào được Thần Nông Tông.

Advertisement
';
Advertisement