Chap 11 : “ Quỷ Niệm “
Ông Thìn há hốc mồm, lắp bắp hỏi lại 1 lần nữa cho chắc ăn :
– Mụ….Tỵ chết….chết rồi ? Chú không…nói đùa đấy chứ ?
Người đàn ông đứng đó quay sang cáu :
– Tôi có điên đâu mà đem chuyện sống chết của người khác ra đùa. Hơn nữa bao người đứng xem, có cả công an kia đùa là đùa thế nào ? Vớ va vớ vẩn..
Đoạn người này gạt tay ông Thìn bước ra khỏi đám đông không xem nữa. Cùng lúc ấy, có viên công an xã đi ra hô hào bà con giải tán :
– Nào nào mọi người, mọi người nên đi về nhà. Chuyện ở đây đã có công an lo, đừng tập trung trước hiện trường vụ án. Ai về nhà nấy, đi làm việc đi ạ.
Dù hiếu kỳ nhưng thấy công an ra dẹp nên bà con cũng nhanh chóng giải tán. Giờ cũng là giờ đi làm thành ra chỉ còn lác đác vài người cố nán lại hóng hớt tình hình. Ông Thìn nhận ra viên công an vừa nói :
– Tân, Tân ơi….Mày ở đây à ? - Ông Thìn vẫy tay gọi.
Viên công an tên Tân nghe thấy có người gọi mình thì quay ra nhìn, đoạn cười đáp :
– Ơ, bác Thìn…..Sao bác lại ở đây, bác đang đi đâu à ?
Ông Thìn khẽ gật đầu :
– Ừ, bác sang bên này có việc. Mà Tân này, mụ Tỵ chết thật hả ? Làm sao lại chết ?
Thấy đi cùng ông Thìn là 1 cụ râu tóc bạc phơ, Tân cúi chào, có điều gì đó ngại nói ra. Ông Thìn hiểu ý nên giới thiệu :
– Đây là bác Lương, là người quen của bác. Không phải người ngoài đâu. Còn giới thiệu với bác Lương, thằng cháu Tân, là cháu bên họ nhà vợ tôi. Nó là công an xã Duy Nhất.
– Cháu chào ông ạ. - Tân lễ phép.
– Chào anh Tân nhé, cháu của cô Lanh chẳng trách nhìn tôi cứ ngờ ngợ. - Thầy Lương đáp.
Tân cười cười, đoạn ghé sát tai ông Thìn nói nhỏ :
– Mụ Tỵ bị giết bác ạ, hung thủ bỏ trốn rồi. Không biết có thù oán với ai mà kẻ giết người ra tay độc ác lắm.
– Độc ác làm sao ? - Ông Thìn thì thào.
Tân khẽ rùng mình :
– Mụ Tỵ bị cắt cổ, bị đâm 2 nhát dao vào bụng….Nhưng đáng sợ nhất chính là tên sát nhân còn mổ phanh ngực moi tim nạn nhân. Ghê lắm bác ơi, lúc dân người ta báo lên xã, chúng cháu xuống nhìn mà còn sởn hết cả da gà. Máu me lênh láng, bắn tung tóe khắp nơi. Chưa bao giờ cháu nhìn thấy hiện trường vụ án nào mà kinh khủng, đáng sợ đến như vậy. Thế nên mới phải nhanh chóng giải tán bà con, tránh đồn đoán gây hoang mang. Nói thế chứ án mạng cỡ này công an xã bọn cháu cũng không dám kết luận bừa bãi. Đã báo lên huyện, đang chờ phía huyện cử người xuống khám nghiệm tử thi bác ạ.
Thầy Lương hỏi Tân :
– Người chết bị moi cả tim ư ? Anh Tân có biết nạn nhân chết vào khoảng mấy giờ không ?
Tân đáp :
– Bị moi tim ông ạ, chúng cháu đã tìm kiếm tất cả mọi nơi bên trong nhà nhưng không thấy quả tim của nạn nhân ở đâu. Có lẽ tên sát nhân đã đem theo, bên cạnh đó tủ tạng cũng bị lục tung. Bước đầu theo như phán đoán, nạn nhân chết vào khoảng từ 2-3h sáng. Tiền bạc, đồ trang sức cũng bị lấy hết. Thời gian gần đây tỉnh có chỉ đạo xuống là phát hiện 1 loại ma tuý mới có thể khiến con người ta gặp ảo giác cực mạnh. Hai tháng trước trên huyện cũng có 3 trường hơp sau khi sử dụng loại ma tuý này đã phát điên, cầm dao chạy ra đường chém người vô tội vạ. Tạm thời vẫn chưa xác định được nguồn gốc cũng như thành phần của thứ ma tuý kia nên chưa có thông báo rộng rãi. Trong lúc khám xét hiện trường, phía công an bọn cháu phát hiện mụ Tỵ có giấu 2 cái lọ 1 đỏ, 1 vàng ở trên ban thờ phía sau bát hương. Khi mở ra thấy có mùi hắc, 2 lọ đều chứa dung dịch cùng màu với từng lọ. Nói tóm lại, cái chết của mụ Tỵ còn ẩn chứa nhiều nghi vấn. Bác Thìn, bác nhớ dặn bác Lanh với em Diệp, đi đâu ra ngoài chú ý đóng cửa, khoá cổng cẩn thận. Hiện giờ chưa bắt được hung thủ, không ngoại trừ khả năng hắn vẫn đang lẩn trốn quanh đây. Chắc 1 lát nữa sẽ có loa thông báo trong toàn xã. Thôi, ông với bác cũng về đi ạ, chỗ này không nên nán lại. Cháu phải vào trong xem lại 1 số thứ chờ các anh trên huyện xuống bàn giao.
Ông Thìn muốn hỏi thêm nhưng Tân đã vội chào rồi đi vào trong nhà mụ Tỵ.
– Chậc cái thằng này, mới nói có 1 tý đã vội né rồi. - Ông Thìn càu nhàu.
Thầy Lương đáp :
– Cháu của anh là người hiểu chuyện, đúng ra những việc thế này không ai người ta kể đâu. Nó nể lắm mới nói để anh cẩn thận. Mà anh Thìn này, nếu anh không muốn gặp rắc rối thì tốt nhất đừng đem chuyện đêm qua cùng con bé Diệp ra cho công an biết. Bởi kẻ giết người rất có thể chính là tên thầy bùa đêm qua chúng ta gặp.
Thầy Lương quay lưng bước đi, ông Thìn vội chạy theo, đoạn hỏi :
– Tôi cũng đoán thế, nhưng chỉ không hiểu tại sao hắn lại giết mụ Tỵ, đã vậy còn moi tim mụ nữa. Hắn moi tim người để làm gì vậy hả thầy ?
Thầy Lương trả lời :
– Thứ bùa phép tên đó tu luyện là tà đạo. Những kẻ luyện bùa tà đạo thường sử dụng máu người để thi luyện bùa chú. Đáng sợ hơn còn có nhiều kẻ uống máu người mỗi ngày nâng cao tà lực. Quả tim là thứ quý giá nhất trong cơ thể con người, với đám bàng môn, tà đạo thì đó không khác gì 1 loại thần dược bồi bổ cơ thể.
Ông Thìn rùng mình, sởn da gà :
– Ý…của thầy là….Hắn moi tim mụ Tỵ….là…để ăn….ư ?
Thầy Lương gật đầu :
– Đúng vậy, có vẻ như sau khi bị ta ép huỷ đi căn cơ tà pháp mà hắn tu luyện nhiều năm qua….Kẻ này vẫn không chịu quay đầu, buông bỏ ác nghiệp…Ngược lại càng sinh ra sát ý, mất đi nhân tính và bản ngã. Sau khi ăn tim người, có lẽ hắn đã hoá “Quỷ Niệm” rồi.
– Quỷ niệm….là gì vậy thầy ? - Ông Thìn run giọng hỏi tiếp.
Đi được 1 khoảng chừng 30m, thầy Lương đứng lại nhìn về phía nhà mụ Tỵ, lắc đầu, thở dài, thầy Lương nói :
– “ Quỷ Niệm “ có thể hiểu nôm na là con người phát sinh ý niệm của ma quỷ. Khao khát dục vọng đen tối như thù hận, tà dâm, tham lam vô độ. Vốn dĩ những kẻ đi theo tà đạo trong sâu thẳm con người chúng đã luôn tồn tại 1 con quỷ. Thứ duy nhất khống chế con quỷ trong tâm thức chính là bản ngã. Có thể bản ngã của bọn chúng vô cùng xấu xa, tuy nhiên chúng vẫn biết mình là ai, làm chuyện ác với mục đích gì. Nhưng 1 khi từ bỏ đi bản ngã, bán trọn linh hồn cho ma quỷ thì lúc đó “Quỷ Niệm” được sinh ra. Tuy nhiên, đó mới chỉ là ý niệm, còn để hoá quỷ thật sự, còn cần thêm thời gian và một số điều kiện khác.
Ông Thìn nghe mà tái cả mặt, chuyện ma quỷ xưa nay ông nghe cũng nhiều. Thế nhưng chưa lần nào chỉ nghe mà đã khiến ông Thìn sợ tới mức độ này. Dĩ nhiên ông Thìn có lý do để sợ. Thứ nhất kẻ giết mụ Tỵ moi tim khả năng cao chính là tên thầy bùa đêm qua vợ chồng ông nhìn thấy khi đi theo con gái ra tận cánh đồng bên thôn Đức Long. Điều thứ 2 khiến ông sợ chính là những lời mà thầy Lương vừa nói. Và điều cuối cùng khiến ông Thìn sợ hơn cả thảy là bởi vì con gái ông không may cũng có liên quan đến tên thầy bùa kia.
Đêm hôm qua hắn chưa làm được gì đã bị thầy Lương trấn áp. Nghe thầy Lương kể thì gã thầy bùa cũng tổn hại rất nặng nề cả về thể xác lẫn tinh thần. Ông Thìn đang lo giống như lời mà vợ ông, bà Lanh nói đêm qua :
“ Liệu có khi nào hắn sẽ quay lại trả thù nhà mình không ? “
Ánh mắt thất thần, khi ông Thìn giật mình nhìn theo thì thầy Lương đã đi trước vài bước. Rảo bước thật nhanh, ông Thìn với theo thầy Lương, hoang mang hỏi :
– Vậy để hoá thành ma quỷ thì hắn còn cần thứ gì nữa hả thầy ?
Thầy Lương trả lời :
– Chẳng phải vừa nãy tôi có nói rồi sao ? Tim người đối với đám tu luyện bàng môn, tà thuật chẳng khác nào thần dược. Sau khi sinh ra “Quỷ Niệm” thứ mà hắn thèm khát nhất chính là máu và tim người. Càng ăn được nhiều tim người, quá trình hoá quỷ càng được đẩy nhanh. Lẽ ra lúc đó ta nên mạnh tay hơn mới phải.
Ông Thìn ấp úng :
– Liệu hắn có….quay lại….trả thù gia đình tôi không ?
Thầy Lương chép miệng :
– Nếu hắn làm vậy thì đó là chuyện may mắn….Bởi tôi có thể diệt trừ con quỷ này, điều mà tôi đang lo sợ chính là an nguy của bà con trong xã, thậm chí là cả những xã lân cận. Khi nào chưa bắt được quỷ, khi đó mọi người chưa thể an toàn…..Được rồi, chúng ta về nhà trước rồi hãy bàn tiếp. Hừm……