Chap 13 : Bùa Ngải….
– Thủ trưởng….định làm gì vậy ? Sao lại bê bát hương trên đó xuống ? - Một đồng chí trong đội điều tra ấp úng hỏi thiếu tá Việt.
Thiếu tá Việt trả lời :
– Sau khi xem kỹ ban thờ, tôi nhận thấy 1 vài điểm khác thường giữa 3 bát hương. Đầu tiên đó là số lượng chân hương trong 3 bát hương không bằng nhau, nhìn bằng mắt thường cũng thấy rõ chân hương ở bát hương lớn nhất ít hơn rất nhiều so với 2 bát hương đặt 2 bên. Thông thường nếu thắp hương sẽ thắp đều mỗi bát 1 nén, 3 nén hoặc có thể là nhiều hơn. Cho dù có thắp 1 nén thì người ta cũng ưu tiên cắm hương ở bát hương chính giữa. Bởi vậy, chân hương ở bát hương chính giữa không thể nào ít hơn 2 bát còn lại. Điều thứ 2, màu tro của bát hương ở giữa cũng khác biệt so với 2 bát hương còn lại, tro này là tro mới, màu sáng hơn tro cũ. Cuối cùng, khi tôi nhấc bát hương ra khỏi bệ tam cấp thì thấy phần đế nơi đặt bát hương cũng được lau sạch sẽ, hai bát hương bên cạnh hãy còn in vệt hằn rất rõ với lớp bụi dày.
Đồng chí công an trong đội pháp y hỏi :
– Nhưng như vậy thì sao thưa thủ trưởng ? Chuyện nhang khói này nói lên điều gì ?
Một thuộc cấp dưới quyền thiếu tá Việt đáp :
– Điều này có nghĩa bát hương ở giữa đã có sự thay đổi về mặt hình thức. Đại loại như chủ nhà thay tro mới, vứt đi những chân hương cũ. Chính vì vậy số chân nhang ở bát hương lớn chính giữa mới ít hơn 2 bát còn lại. Nhưng mà thủ trưởng, em vẫn chưa hiểu tại sao chủ nhà phải làm như vậy ?
Đồng chí trong đội pháp y nói :
– Có khi nào họ bao sái ban thờ nên thay tro, rút chân nhang….
Thiếu tá Việt lắc đầu :
– Nếu là vậy thì sẽ phải thay tro, rút chân nhang cả 3 bát hương. Bình thường không ai bao sái mà chỉ bao sái 1 bát hương cả. Cậu Tiếp phân tích rất đúng, vì 1 lý do nào đó mà chủ nhà chỉ thay tro duy nhất bát hương ở giữa. Sau khi thay tro mới, bỏ đi chân nhang cũ, bắt đầu thắp hương lại nên số lượng chân nhang trong bát trong khoảng thời gian ngắn chưa thể bằng số lượng chân nhang ở 2 bát hương bên cạnh. Đếm sơ qua chắc chỉ độ trên dưới 30 chân nhang. Điều này khiến tôi liên tưởng đến 1 chi tiết đồng chí Tân làm việc ở công an xã nhắc tới khi nãy.
Công an tên Tiếp hỏi :
– Là gì vậy ạ ?
Thiếu tá Việt trả lời :
– Đồng chí Tân có nói nạn nhân buôn bán ở chợ An Hội nhiều năm nhưng thay đổi mặt hàng liên tục do không đem lại hiệu quả. Tuy nhiên trong khoảng 1 tháng trở lại đây thì đột nhiên phát tài, rất đông khách, dân ở chợ cũng nói khoảng thời gian này thấy nạn nhân đeo nhiều vàng dù chỉ đi bán hàng. Nói ra điều này sợ các cậu không tin….Nhưng tôi nghĩ chuyện buôn bán của nạn nhân khả năng cao có liên quan đến 2 cái lọ đặt trên ban thờ cùng với việc bát hương ở chính giữa có chút khác biệt.
Đồng chí công an pháp y run giọng :
– Ý….thủ trưởng là nạn nhân….có thờ ma….quỷ gì phải không ?
Thiếu tá Việt khẽ cười :
– Ma quỷ thì không rõ, nhưng tôi có linh cảm trong bát hương này có điểm bất thường. Để làm sáng tỏ việc này, bây giờ tôi sẽ đổ tro trong bát hương ra. Biết đâu bên dưới lớp tro lại ẩn chứa 1 thứ gì đó thì sao.
Tiếp hỏi :
– Thủ..trưởng định…làm thật à ? Liệu…có……..dù sao thì mấy thứ liên quan đến việc thờ cúng cũng không nên động vào…
Thiếu tá Việt nhíu mày :
– Chúng ta là công an, tất cả những chi tiết mở ra hướng điều tra, giúp phát hiện manh mối đều cần phải chú ý 1 cách đặc biệt. Nếu các cậu sợ thì tôi sẽ làm 1 mình..
Dứt lời, thiếu tá Việt bắt đầu nhổ từng cái chân nhang bỏ xuống khay đựng chuyên dụng. Vừa nhổ, vừa đếm được đúng 33 chân nhang. Khi số chân nhang đã được rút ra hết, khẽ gạt đi lớp tàn nhang vương trên lớp tro bát hương. Thiếu tá Việt vục tay vào trong bát hương, sục sạo tìm kiếm trong sự thấp thỏm của thuộc cấp.
– Sao….sao…rồi ạ ?
– Có gì không…thủ trưởng…?
Thiếu tá Việt im lặng trước câu hỏi của mấy đồng chí công an trong đội. Tập trung mò mẫm dưới đáy bát hương. Đột nhiên, thiếu tá Việt dừng lại, ánh mắt mở to, từ dưới lớp tro, anh móc lên 1 vật gì đó nắm trọn trong lòng bàn tay.
– Đây rồi…
Mọi người dán mắt nhìn không chớp khi thiếu tá Việt từ từ mở lòng bàn tay, giũ đi lớp tro để vật đó lộ ra dần dần. Trong tay vị đội trưởng là 1 vật khá cứng, dài chừng ngón tay trỏ, được bọc cuộn lại bởi tấm vải nhung màu đen, bên ngoài có buộc chỉ đỏ chia làm 3 phần.
– Cái gì vậy nhỉ ? - Tiếp nheo mắt nhìn khẽ hỏi.
Đó cũng là thắc mắc chung của tất cả mọi người…..Thiếu tá Việt, người đánh bạo bê bát hương xuống, đồng thời là người lấy được vật này từ dưới lớp tro trong bát hương giờ đây cũng bắt đầu cảm thấy có chút kỳ quái.
Có phần hơi chột dạ, một linh tính mách bảo thiếu tá Việt không nên tiếp tục động vào thứ này. Thế nhưng, thân là chiến sĩ công an, lại còn là đội trưởng đội điều tra, từng đối mặt với nhiều vụ án liên quan tới tính mạng con người, từng đối đầu với không biết bao tên tội phạm nguy hiểm….Những thứ đó thôi thúc sự tò mò bên trong con người vị thiếu tá công an.
Cuối cùng, thiếu tá Việt ra quyết định :
– Muốn biết bên trong là thứ gì thì chỉ cần mở phần dây chỉ màu đỏ này ra sẽ biết.
Tiếp 1 lần nữa nhắc lại câu nói khi nãy :
– Hay….là mình thôi đi thưa thủ trưởng….Có mở ra…cũng chưa chắc đã biết nó là thứ gì. Chuyện này nằm ngoài chuyên môn của chúng ta.
– Đã làm đến mức này xong chỉ vì sợ mà dừng lại sao ? Tôi không tin trên đời này có ma quỷ. Ai sợ có thể ra ngoài. - Thiếu tá Việt cau mày, giọng hơi gay gắt.
Không ai dám nói thêm câu nào, cũng chẳng ai bước ra khỏi nhà bởi tuy sợ nhưng bản chất con người vẫn vậy, luôn bị những thứ bí ẩn kích thích sự ham muốn tìm hiểu, khám phá để thoả mãn trí tò mò.
Không do dự, thiếu tá Việt đặt thứ đó xuống, dùng tay cởi bỏ đi sợi chỉ đỏ buộc bên ngoài tấm vải đen. Khi sợi chỉ được rút ra, lật tấm vải sang 2 bên. Trước ánh mắt của nguyên đội điều tra, bên trong tấm vải là 1 vật khô quắt nhìn trông giống như 1 đoạn rễ cây có màu nâu vàng.
– Rễ cây ư ? - Tiếp hỏi.
– Không, không phải rễ cây đâu. Đây hình như là 1 bào thai người đã được đem sấy khô.- Đồng chí công an pháp y khẽ nói.
Đeo găng tay, thiếu tá Việt cầm cả tấm vải có chứa thứ đó lên nhìn cho thật rõ. Lời của đồng chí công an pháp y vừa nói không sai. Nhìn qua thoạt đầu đa phần đều nghĩ đây chỉ là 1 đoạn rễ cây. Nhưng khi đưa lên quan sát thật kỹ, thiếu tá Việt thấy thứ này có đầy đủ các bộ phận cơ thể của 1 con người, bao gồm : Đầu, mình, tay, chân.
Chỉ có điều, toàn thân thai nhi đã bị duỗi thẳng ra và làm cho khô quắt lại. Nhìn đồng chí pháp y, thiếu tá Việt hỏi :
– Thai nhi cỡ này sẽ rơi vào khoảng bao nhiêu tuần tuổi ?
Nhìn thật kỹ, 1 lúc sau, đồng chí công an mới trả lời câu hỏi của thiếu tá Việt :
– Bào thai này đã có đủ các bộ phận, sau khi làm khô lại còn chừng 7-8cm. Theo như tôi đoán, ban đầu kích thước của bào thai sẽ rơi vào khoảng 16-18cm. Tương đương với bào thai ở giai đoạn 20 tuần tuổi ( 5 tháng ).
Tiếp sửng sốt :
– Nhưng…sao lại…đem bào thai khô này chôn bên dưới bát hương ? Chủ nhà….nghĩ gì vậy ?
Thiếu tá Việt nói :
– Có thể đây chính là nguyên nhân dẫn đến việc buôn bán đắt hàng, chỉ trong 1 thời gian ngắn đã mua được nhiều vàng của nạn nhân.
– Thủ trưởng….Liệu có khi nào, thứ này cũng chính là nguyên nhân gây ra cái chết cho nạn nhân không ? - Tiếp hỏi.
Khẽ thở dài, thiếu tá Mạnh đáp :
– Nguyên nhân gây ra cái chết của nạn nhân là hung thủ đã có mặt tại ngôi nhà này đêm hôm qua. Còn có liên quan đến thứ này hay không thì không biết. Tạm thời đừng suy diễn lung tung, trước mắt vẫn cần tập trung truy lùng dấu vết tên sát nhân, mấy thứ này tôi sẽ tìm hiểu sau khi về trụ sở công an huyện.
Đồng chí công an pháp y nói :
– Thủ trưởng….Theo tôi nghĩ, chúng ta nên để mọi thứ lại ban thờ. Không nên đem đi..
– Tại sao lại vậy ? - Thiếu tá Việt hỏi.
Đồng chí pháp y nuốt nước bọt khẽ trả lời :
– Không giấu gì thủ trưởng, tôi làm công việc giải phẫu, khám nghiệm tử thi cũng đã 7 năm nay. Dù suốt ngày tiếp xúc với xác chết, với máu me, những tưởng bản thân sẽ chai sạn với cảm giác sợ khi đối diện với thi thể người…Thế nhưng cách đây 5 năm trước, khi chưa chuyển công tác về huyện mình. Lúc đó tôi đang làm việc tại 1 tỉnh miền Tây. Có 1 vụ án đã xảy ra, nạn nhân là 1 người phụ nữ khi ấy đang mang bầu 7 tháng. Cô ấy bị giết vào lúc giữa đêm, sáng hôm sau hàng xóm sang nhà phát hiện báo công an. Lúc chúng tôi đến, cảnh tượng rất đáng sợ, cũng tương tự như vụ án ngày hôm nay. Chỉ khác ở chỗ, nạn nhân Tỵ bị mổ ngực moi tim, còn thai phụ ở miền Tây kia thì bị mổ bụng moi lấy bào thai. Người dân quanh đó đồn đoán, kẻ sát nhân đã giết chết thai phụ để cuớp lấy bào thai đem luyện thành bùa ngải…
Thiếu tá Việt cau mày :
– Dùng thai nhi làm bùa ngải ? Có chuyện đó thật ư ?
Đồng chí công an pháp y gật đầu đáp :
– Vâng, loại bùa này có tên gọi là : Kumanthong……