Chap 36 : “Khai Trận”.
Nghe thấy tiếng mở cửa, thầy Lương bước vội từ trên tầng 2 xuống. Giúp Việt kéo cửa sắt, đóng cửa lại rồi khoá từ bên trong. Tiếp đó thầy Lương dán ngay 1 lá bùa màu vàng lên mép giữa hai cánh cửa.
– Đưa cái balo cho tôi. - Thầy Lương nói với Việt.
Nhìn vào balo, thầy Lương thấy từ bên trong chiếc balo đang toả ra 1 luồng khói đen phảng phất. Toàn bộ các cánh cửa trong ngôi nhà đều đã được dán bùa chú. Lấy tiếp 1 lá bùa màu đỏ, thầy Lương dán vào balo. Ngay lập tức, làn khói đen đang toả ra khi liền thu lại, linh lực từ lá bùa đã phong bế luồng tà khí nơi “Quỷ Linh Nhi”.
Việt bế con lên trên phòng, Trà lúc này vẫn đang trong tình trạng ngủ say. Theo chỉ dẫn của thầy Lương, lách qua những tấm gương đã được vải đỏ phủ kín. Việt đặt con gái nằm lên giường.
“ Cạch “
Thầy Lương đóng cửa phòng lại và tiếp tục dán 1 lá bùa vào bề mặt cánh cửa phòng. Đưa cho Việt 1 chiếc vòng tay được bện bởi sợi dâu tằm kết hợp với chỉ ngũ sắc.
Thầy Lương nói :
– Đeo chiếc vòng này vào tay. Nhớ kỹ những gì tôi đã dặn trước đó. Hiện giờ trong nhà này chỉ có 3 người chúng ta, trong không thể ra, ngoài không thể vào. Sau khi khai trận, cô bé sẽ phải chịu 1 cơn đau đớn do quỷ khí trong người trỗi dậy. Cán bộ không được phép can thiệp, nếu không hậu quả khôn lường.
Việt nắm chặt bàn tay lại, gật đầu đồng ý :
– Tôi hiểu rồi, bác Lương, trăm sự nhờ bác.
– Cán bộ hãy lùi về phía cánh cửa phòng, đứng đó xem tôi trục vong quỷ. - Thầy Lương nói.
Việt bước lùi về phía cửa, thầy Lương giật lá bùa trên balo ra. Ngay khi lá bùa được lấy ra, Việt thấy chiếc balo đang khẽ lay động…
“ Lục…cục…lục…cục “
Trong khi đó, Việt nhớ là lúc mở balo để bỏ 2 con búp bê vào trong thì ngoài sách vở, hộp bút ra, balo không còn gì khác. Thế rốt cuộc cái thứ đang động đậy bên trong balo là gì ?
“ Roẹt “
Kéo khoá mở balo, trước mắt Việt, 1 trong 2 con búp bê đang rung lắc….Nó cứ lắc qua lắc lại khiến lá bùa lúc sớm Việt dán lên mặt nó sắp sửa rơi xuống. Nhưng trước khi lá bùa kịp rơi thì thầy Lương đã cắn máu ở đầu ngón tay trỏ của bàn tay phải rồi nhanh chóng dùng máu điểm chỉ cố định lại lá bùa. Lá bùa dính chặt vào người con búp bê. Sau khi bị thầy Lương điểm chỉ, Việt không thấy con búp bê cử động nữa.
Ngồi xếp bằng trước trận đồ “Bát Môn Phục Quỷ”, trước mặt thầy Lương là một cái đôn gỗ dài chừng 1 cánh tay, rộng 2 tấc, cao 3 tấc..Đây cũng là món đồ mà thầy Lương dặn Việt mua lúc trưa. Mặt đôn có trải 1 tấm vải màu đỏ, bên trên đặt 4 cái bát sứ màu trắng, gồm 2 bát gạo và 2 bát nước được đặt đối xứng nhau tạo thành 1 hình vuông, ở giữa trung tâm 4 cái bát là chiếc bát đồng lúc sớm thầy Lương dùng để hứng máu trộn tro điểm hồn trận.
Khi con búp bê đã không còn cử động, thầy Lương dùng dao nhọn rạch 1 đường từ phía sau lưng con búp bê. Lớp vải quần áo rơi xuống nền nhà, để lộ 1 vết rạch ở sau lưng con búp bê. Vết rạch này đã có từ trước, Việt im lặng theo dõi. Móc tay vào bên trong, thầy Lương lấy ra thứ bùa ngải được luyện từ bào thai.
– Chính…là nó…..Chính là thứ này, thứ mà tôi đã lấy từ nhà của cô Tỵ. Sao…nó lại…..- Việt run giọng.
Thầy Lương 1 tay cầm bào thai sấy khô, 1 tay kẹp lá bùa đỏ áp vào bào thai đó rồi nhanh tay lấy chỉ ngũ sắc quấn lại. Đặt bào thai vào trong bát đồng ở giữa bốn bát gạo và nước.
Thầy Lương hướng mắt về phía chiếc giường nơi bé Trà đang nằm…..Cảm nhận được cơ thể Trà vừa khẽ cử động. Đoán tà khí của “Qủy Linh Nhi” trú ngụ trong cơ thể cô bé đã bắt đầu phản ứng khi rơi vào trận pháp.
Thầy Lương nói :
– Ngay khi cán bộ tự tay rước thứ bùa ngải này vào trong nhà thì nó đã ám quỷ hồn lên người con cán bộ. Chính cô bé là người giấu thứ bùa ngải này vào trong con búp bê. Hiện tại 1 phần quỷ hồn đang lưu lại trong bào thai khô, còn 1 phần đã gá vào trong cơ thể con gái cán bộ. Để cứu cô bé cũng như cứu cả gia đình cán bộ, ta phải trục được phần hồn của “Quỷ Linh Nhi” kia ra ngoài.
Thầy Lương vừa dứt lời thì trên giường, Trà bất thình lình ngồi bật dậy. Ngửa mặt lên trên trần nhà, hai tay duỗi thẳng về phía trước. Mắt Trà trợn trừng toàn lòng trắng. Cụp đầu xuống, từ từ ngước lên…..Trà đưa đôi mắt trắng dã nhìn xung quanh phòng rồi dừng lại trước thầy Lương trong sự thảng thốt của Việt.
Cuộc đời Việt sống đến bây giờ đã 38 năm trôi qua, nhờ công tác tốt, lập được nhiều chiến công trong việc điều tra và truy bắt tội phạm mà năm 35 tuổi Việt đã được đề bạt lên hàm thiếu tá, nhận chức vụ đội trưởng đội điều tra trong 3 năm qua. Hơn 15 năm công tác trong ngành, từng đối mặt không biết bao nhiêu tên tội phạm cũng như các vụ án giết người đẫm máu. Nhưng đây là lần đầu tiên Việt tận mắt chứng kiến một sự việc kỳ dị đến như vậy. Cho tới trước ngày hôm nay, Việt chưa bao giờ tin vào chuyện ma quỷ.
Thế nhưng, lần đầu tiên Việt chứng kiến một người bị bùa ngải, ma quỷ ám hại lại chính là cô con gái bé bỏng của mình. Trà ngồi trên giường với cặp mắt trắng dã, khuôn mặt lạnh băng không chút thần sắc, cơ thể vặn vẹo, uốn éo như 1 con rối gỗ bị ai đó giật dây. Việt biết, đó không phải con gái mình….Hoặc nói đúng hơn, Trà lúc này chỉ còn lại phần xác, phần hồn là của 1 thứ gì đó khác được gọi với cái tên ma quỷ.
“ Mau….thả….ta….ra “
Trà hướng cặp mắt trợn trừng toàn lòng trắng về phía thầy Lương, miệng gầm gừ. tay chỉ về phía cái bát đồng có đựng bào thai khô.
Thầy Lương đáp :
– Nếu ngươi chịu xuất hồn ra khỏi cô bé đó, ta hứa sẽ tìm cách giúp cho ngươi được siêu thoát.
“ He…he….he…….He…he….he “
“ Siêu…thoát…ư ? Lão…thầy…bùa…kia…..Đừng…hòng….lừa…được…ta…..Ngươi….sẽ…lại…khống…chế…ta….giam…cầm….ta…..Bắt….ta…phải….thực…hiện….theo….những…gì…mà…ngươi….sai….khiến…..He….he…he…..Ta…đã….tìm…được….thân…xác…phù….hợp….Khi…toàn…bộ….quỷ….hồn…của…ta….chiếm….được….thân…thể…này….He…he…he….Lúc…đó….ta….sẽ….được…tự…do…..Ta…sẽ….giết….chết….tất….cả…các….ngươi……”
Nhìn tóc con gái xõa ra rũ rượi, nghe những lời nói ma quái cất lên từ miệng Trà nhưng không phải giọng nói của Trà…..Việt giờ đây đã hoàn toàn tin, trên đời này có thứ gọi là bùa ngải. Việt chú ý, từ nãy đến giờ tuy đã ngồi dậy, thế nhưng có vẻ như Trà chỉ cử động được phần thân trên, hai chân của Trà vẫn giữ nguyên tư thế chưa thể di chuyển.
Ngồi trước trận đồ được giăng lên bởi những tấm gương….Thầy Lương khẽ thở dài, lắc đầu, giọng buồn bã :
– Quỷ tính sau khi ngươi bị luyện thành bùa ngải quá nặng, chắc hẳn đã phải chịu sự sai khiến mà làm nhiều việc xấu xa khiến linh hồn chất đầy nghiệp chướng. Ta thực lòng có ý tốt muốn giúp ngươi buông bỏ, tu tập tìm con đường siêu sinh. Thế nhưng e là không thể khuyên nhủ ngươi chỉ bằng lời nói. “Quỷ Linh Nhi”, ta biết ngươi đang cố gắng dùng 1 nửa phần hồn để chiếm lấy thân xác cô bé này. Có ta ở đây, vong quỷ nhỏ nhoi như ngươi đừng hòng làm hại người khác.
“ Roạt….Roạt….Roạt “
Với hai cánh tay về phía thầy Lương, những ngón tay của Trà bắt đầu mọc ra những chiếc móng dài sắc nhọn. Dùng 2 bàn tay cào vào ga trải giường, nghiêng đầu sang 1 bên, Trà hướng cặp mắt trắng dã đáng sợ nhìn chằm chằm vào thầy Lương, miệng nhe răng ra cười, Trà nói :
“ He….he…he….lão…già…kia…..ngươi….nghĩ…mình…có….thể….khống…chế…được…ta….sao ? He…he…he…..Chỉ…còn…1…chút…nữa…thôi…..Ta…sẽ….chiếm…được….thân…xác…này……Và….ta…sẽ….giết….ngươi…đầu….tiên….He….he…he….”
“ Rắc…..Rắc….Rắc “
Vừa dứt lời, Trà bất giác bật dậy đứng thẳng tưng……Hai chân của Trà giờ đây đã có thể cử động. Tiếng cười ma quái vang vọng khắp căn phòng :
“ He….he…he……He…he…he “
“ Lão…già…..ngươi…không…cản…được…ta…đâu “
“He…he…he….Để…xem…nào…..Hi…hi…hi…”
“ Trả….lại….cho…ta “
Trà trừng mắt nhìn vào cái bát đồng có đựng bào thai khô….Có vẻ như “Quỷ Linh Nhi” đang gá bên trong cơ thể Trà muốn lao tới chỗ thầy Lương. Thế nhưng, chân Trà còn chưa kịp bước xuống giường, bên ngoài trận pháp, thầy Lương thở hắt ra, nhắm mắt lại, hai tay đan vào nhau tạo thành kết ấn.
Thầy Lương mở mắt nhìn thẳng về phía “Bát Môn Phục Quỷ Trận”, miệng lẩm nhẩm rì rầm đọc khẩu quyết….Cuối cùng, thầy Lương hét lớn, giọng nói vang lên đanh thép như ra lệnh :
– KHAI TRẬN.