Chương 555: Ác chiến!
“Bùm!”
Vương tử Lệ Ma hoàn toàn toàn hiện thân.
Trên người gã mặc áo giáp màu đen, trên giáp sắt có vô số hoa văn, ma năng đáng sợ tỏa ra từ đó. Vẻ ngoài người này vô cùng trẻ tuổi, trên người không vẩy, làn da tái nhợt, thân hình gầy cao, không khs2c con người là mấy nhưng sau lưng lại có hai cánh to lớn, sừng uốn lượn, lóe lên tia sáng kim loại lạnh lẽo, đôi mắt màu đỏ, đậm như máu.
Vương tử Lệ Ma vừa xuất hiện, gợn sóng còn mạnh hơn trước gấp mười tràn ra như muốn áp sập cả bầu trời.
Hơn nghìn dặm chung quanh bắt đầu rung rinh, vô số Thần Sơn sụp đổ, từng đường vân bể ra. Gã đứng tại chỗ thôi mà không gian cũng không thể chống chịu nổi sức nặng, nhanh chóng bị tan vỡ ra một cái lỗ đen khổng lồ. Vô số gió lốc ào ra từ bên trong.
“Nhân tộc, rất mạnh! Giết được nhiều tay sai của ta như thế thì huyết mạch chắc chắn mạnh hơn hai cô gái kia. Ta sẽ tự tay xé xác ngươi để báo thù cho thuộc hạ của mình. Sử dụng thần mạch, cử hành hiến tế, lấy lòng Ma Thần vĩ đại khiến người ban thưởng ma năng, giúp ta đột phá cảnh giới ma soái".
Vương tử Lệ Ma lạnh lùng nói.
Gã dùng ngôn ngữ ma tộc cổ xưa, mỗi một chữ đều tạo nên từng trận gió lạnh lẽo âm u trong không gian, đông lạnh tới tận xương.
“Vậy sao? Ta càng muốn dùng tinh huyết của người để luyện thành thiên đan tuyệt thế. Một vương tộc huyết ma thuần chủng, dù là Lệ Ma cấp thấp nhất thì cũng là huyết mạch hàng đầu trong vạn giới rồi”.
Diệp Thành cười nhạt.
Vương tộc Lệ Ma giống với Thần tử. Trong cơ thể có huyết mạch sánh ngang với huyết mạch của thần thú. Đối phương chẳng khác nào con thần thú non trước mặt Diệp Thành, thậm chí còn có thể luyện thành thiên đan tuyệt thế, càng là một trong những tài liệu để đột phá vân thể Thiên Đế.
“Đáng chết!”
Hai mắt vương tử Lệ Ma lạnh lẽo.
Gã vươn tay túm trong hư không, một thanh trường kiếm có ma năng quấn quanh toàn thân, hào quang màu đen lóng lánh xuất hiện trong tay. Thanh Ma Kiếm này hẹp, dài khoảng hơn một trượng, vô số hoa văn phía trên giống hết những ký hiệu trên áo giáp đen của gã.
Đây rõ ràng là vũ khí cấp tiên bảo, hơn xa kiếm Độc Hỏa Công Tâm.
Khí thế đáng sợ nổ lên trên người vương tử Lệ Ma, nó liên tục tăng cao, nhanh chóng vượt qua cả ma tướng mặc giáp bạc và Minh Sương, đạt tới cảnh giới mà mọi người không thể tưởng tượng được.
Vô số người ngửa đầu lên, nhìn thẳng vương tử Lệ Ma trên trời, gã như một người khổng lồ chống trời giậm đất, khiến trời xanh nứt ra.
“Nhân tộc đúng là có thể đánh với ta một trận nhưng năng lượng hạch tâm trong cơ thể có thể chống đỡ được bao lâu? Một phút? Nửa tiếng? Khi thiêu đốt xong, năng lực hao hết thì lấy gì chặn ta?”
Khóe môi vương tử Lệ Ma cong lên thành nụ cười lạnh.
Tu vi mạnh mẽ như gã đã nhìn thấy bản chất miệng cọp gan thỏ của Diệp Thành.
Lúc này Diệp Thành thể hiện thực lực khủng khiếp như vậy, thậm chí còn dùng một chiêu đánh bại mấy trăm vị Kim Đan, chống lại Thiên Quân, nói tới cùng cũng là do thiêu đốt Kim Đan mà thành.
Nhưng lúc này, roi Khốn Tiên hoàn toàn nứt ra, Diệp Thành đã không còn khả năng quay đầu, hoặc là thừa thế độ kiếp, không thì phải thiêu đốt hoàn toàn, công sức trăm năm khổ tu tan hết rồi mới có thể ngưng tụ lần nữa.
Chỉ có một chút mà Kim Đan của Diệp Thành nhỏ còn một nửa, nếu không có Kim Đan Xuất Khiếu thì sợ là anh sẽ hoàn toàn mất tu vi, thậm chí là hồn phi phách tán.
“Giết vậy là đủ rồi!”
Sắc mặt Diệp Thành bình thản, chẳng buồn chẳng vui.
Một tiếng loảng xoảng vang lên, Diệp Thành chống kiếm mà đứng, giọng lạnh như băng giá: “Đi tới nhận cái chết đi!”
“Ầm...”
Đây là cuộc chiến sinh tử của ma tộc trong Luyện ngục Vô Gian, nó đã bắt đầu. Hai người gần như cử động cùng một lúc, xé rách không gian trong nháy mắt, biến mất dưới mắt tất cả mọi người.
Dù là vương tử Lệ Ma hay Diệp Thành thì họ đều có thể đánh nát hư không, cơ thể mạnh mẽ, có thể chịu đựng gió lốc không gian để đi ngược chiều. Đối với họ, xé rách không gian dễ dàng như ăn cơm uống nước.
“Keng keng keng!”
Kiếm Độc Hỏa Công Tâm và chiến kiếm của vương tử Lệ Ma đụng nhau tạo thành gợn sóng đáng sợ. Không gian tầng một bị hai sức mạnh này đánh nát, ngay sau đó, sóng năng lượng khủng khiếp như biển dậy sóng tràn ra cả Luyện ngục Vô Gian.
Núi trong trăm dặm chung quanh biến thành bột phấn dưới một đòn này.
Vô số chiến sĩ Lệ Ma và ma thú tu vi thấp đều bị âm thanh này đánh thành bụi phấn. Nếu không phải có huyết mạch mạnh mẽ, cộng thêm bảo vật bảo vệ tính mạng thì e là đã bị sóng âm xé xác rồi. Dù là vậy, lão ta vẫn cố gắng chạy thục mạng. Còn đa số tộc Lệ Ma chỉ hận mẹ mình sinh ra mình chỉ có hai chân, họ cũng điên cuồng rút lui.
“Keng keng keng!”
Trong nháy mắt, không biết hai người đã đánh bao nhiêu kiếm.
Trên bầu trời đều là bóng dáng hai người, bốn tia sáng của kiếm Độc Hỏa Công Tâm và hào quang màu đen quấn vào nhau, ma năng thúc giục chiến kiếm va chạm. Mỗi một đòn đều tạo thành vô số sóng năng lượng trong hư không.
Đánh tới lúc sau, trong mắt mọi người, dùng hai người này làm trung tâm, phạm vi chung quanh đã biến thành một hang động lớn, cắn nuốt tất cả. Tấm chắn của Luyện ngục Vô Gian càng bị đánh thành lỗ thủng lớn.
Hai người còn chui vào trong đường hầm gió lốc thời gian để đánh.
“Trời ơi, này là sức mạnh của Kim Đan sao? Sợ là chỉ có Thiên Quân Nguyên Anh mới có uy năng hủy diệt trời đất thế này”.
Nam Tuyệt chấn động, lão ta vốn cho rằng mình đã là Chân Quân hàng đầu rồi. Dù là thiên kiêu trên bảng Tinh Hà thì cũng chỉ mạnh hơn lão ta một chút. Nhưng ở trước mặt hai người này, mấy người lão ta chỉ là con kiến. Dù là Diệp Thành hay vương tử Lệ Ma, họ đều có thể giết lão ta. Tới lúc này, Nam Tuyệt mới hiểu được là thiên tài tuyệt thế chân chính, uy năng khủng bố cỡ nào.
Mà phần đông tộc Lệ Ma không chỉ kinh ngạc mà đã rung động.
Vương tử Lệ Ma của chúng chỉ cách giai đoạn trưởng thành một bước ngắn. Xét thực lực thì gần như vô địch trong cấp bậc ma tướng, trên thực tế trong người còn mang theo hai món tiên bảo do Lệ Ma Vương thưởng cho là chiến giáp Thiên Ma và ma kiếm Trảm Thiên.
Thực lực đã mạnh như vậy thì đã đủ để chống được mấy chiêu dưới tay ma soái Thiên Quân rồi.
Nhưng Diệp Thành lại đánh ngang tay với gã, còn có khuynh hướng đè ép một chút, rốt cuộc sức mạnh của Diệp Thành đã tới cấp độ nào?
“Bùm bùm bùm...”
Va chạm càng thêm mãnh liệt.
Đến cuối cùng, Hải Hoàng và Minh Vương trong cơ thể Diệp Thành đồng loạt gào thét, sức mạnh thời không tuôn ra như nước, biến thành hai dòng chảy dồi dào, xuyên qua kiếm Độc Hỏa Công Tâm.
“Vù vù!”
Kiếm Độc Hỏa Công Tâm run lên dữ dội.
Nó chỉ là linh bảo thượng phẩm, xét ra thì kém hơn ma kiếm Trảm Thiên một cấp bậc. Dưới vô số lần va chạm, nó đã không chịu nổi rồi. Lúc này lại được truyền một luồng sức mạnh gấp đôi trước đó thì tức khắc không chịu nổi.
Nhưng Diệp Thành không ngừng lại, trong mắt lóe lên:
Dù là vương tử Lệ Ma hay Diệp Thành thì họ đều có thể đánh nát hư không, cơ thể mạnh mẽ, có thể chịu đựng gió lốc không gian để đi ngược chiều. Đối với họ, xé rách không gian dễ dàng như ăn cơm uống nước.
“Keng keng keng!”
Kiếm Độc Hỏa Công Tâm và chiến kiếm của vương tử Lệ Ma đụng nhau tạo thành gợn sóng đáng sợ. Không gian tầng một bị hai sức mạnh này đánh nát, ngay sau đó, sóng năng lượng khủng khiếp như biển dậy sóng tràn ra cả Luyện ngục Vô Gian.
Núi trong trăm dặm chung quanh biến thành bột phấn dưới một đòn này.
Vô số chiến sĩ Lệ Ma và ma thú tu vi thấp đều bị âm thanh này đánh thành bụi phấn. Nếu không phải có huyết mạch mạnh mẽ, cộng thêm bảo vật bảo vệ tính mạng thì e là đã bị sóng âm xé xác rồi. Dù là vậy, lão ta vẫn cố gắng chạy thục mạng. Còn đa số tộc Lệ Ma chỉ hận mẹ mình sinh ra mình chỉ có hai chân, họ cũng điên cuồng rút lui.
“Keng keng keng!”
Trong nháy mắt, không biết hai người đã đánh bao nhiêu kiếm.
Trên bầu trời đều là bóng dáng hai người, bốn tia sáng của kiếm Độc Hỏa Công Tâm và hào quang màu đen quấn vào nhau, ma năng thúc giục chiến kiếm va chạm. Mỗi một đòn đều tạo thành vô số sóng năng lượng trong hư không.
Đánh tới lúc sau, trong mắt mọi người, dùng hai người này làm trung tâm, phạm vi chung quanh đã biến thành một hang động lớn, cắn nuốt tất cả. Tấm chắn của Luyện ngục Vô Gian càng bị đánh thành lỗ thủng lớn.
Hai người còn chui vào trong đường hầm gió lốc thời gian để đánh.
“Trời ơi, này là sức mạnh của Kim Đan sao? Sợ là chỉ có Thiên Quân Nguyên Anh mới có uy năng hủy diệt trời đất thế này”.
Nam Tuyệt chấn động, lão ta vốn cho rằng mình đã là Chân Quân hàng đầu rồi. Dù là thiên kiêu trên bảng Tinh Hà thì cũng chỉ mạnh hơn lão ta một chút. Nhưng ở trước mặt hai người này, mấy người lão ta chỉ là con kiến. Dù là Diệp Thành hay vương tử Lệ Ma, họ đều có thể giết lão ta. Tới lúc này, Nam Tuyệt mới hiểu được là thiên tài tuyệt thế chân chính, uy năng khủng bố cỡ nào.
Mà phần đông tộc Lệ Ma không chỉ kinh ngạc mà đã rung động.
Vương tử Lệ Ma của chúng chỉ cách giai đoạn trưởng thành một bước ngắn. Xét thực lực thì gần như vô địch trong cấp bậc ma tướng, trên thực tế trong người còn mang theo hai món tiên bảo do Lệ Ma Vương thưởng cho là chiến giáp Thiên Ma và ma kiếm Trảm Thiên.
Thực lực đã mạnh như vậy thì đã đủ để chống được mấy chiêu dưới tay ma soái Thiên Quân rồi.
Nhưng Diệp Thành lại đánh ngang tay với gã, còn có khuynh hướng đè ép một chút, rốt cuộc sức mạnh của Diệp Thành đã tới cấp độ nào?
“Bùm bùm bùm...”
Va chạm càng thêm mãnh liệt.
Đến cuối cùng, Hải Hoàng và Minh Vương trong cơ thể Diệp Thành đồng loạt gào thét, sức mạnh thời không tuôn ra như nước, biến thành hai dòng chảy dồi dào, xuyên qua kiếm Độc Hỏa Công Tâm.
“Vù vù!”
Kiếm Độc Hỏa Công Tâm run lên dữ dội.
Nó chỉ là linh bảo thượng phẩm, xét ra thì kém hơn ma kiếm Trảm Thiên một cấp bậc. Dưới vô số lần va chạm, nó đã không chịu nổi rồi. Lúc này lại được truyền một luồng sức mạnh gấp đôi trước đó thì tức khắc không chịu nổi.
Nhưng Diệp Thành không ngừng lại, trong mắt lóe lên:
“Giết!”
Trên thân kiếm bốn tia sáng mạnh hơn, biến thành một thanh thiên kiếm mấy chục nghìn trượng trong tích tắc. Tay Diệp Thành cầm thiên kiếm, chém vào hư không, bổ mạnh vào ma kiếm Trảm Thiên, đánh vào trên thân vương tử Lệ Ma.
Vương tử Lệ Ma ngã xuống từ trên vị trí cao trăm nghìn trượng, ma huyết văng khắp nơi, nện mạnh xuống đất tạo thành cái hố lớn như thiên thạch va Địa Cầu.
Luyện ngục Vô Gian lại rung lên.
Vô số ma tộc đều trợn mắt nhìn cảnh này.
Vương tử Lệ Ma lại bị một kiếm chém rơi xuống rồi sao?