Nguyên khí hội tụ bên trong Bát Phương Trận hoàn toàn không thua kém cường giả Nguyên Thần cảnh.
Nói cách khác, Chư Hồng Cộng tuy là Thần Đình cảnh, nhưng khi ở trong Bát Phương Trận hắn chính là cường giả Nguyên Thần cảnh.
Cho dù là đại sư huynh Vu Chính Hải cũng không thể không kinh ngạc.
“Thất Kiếp Thiên Tượng!”
Chư Hồng Cộng hét lớn một tiếng, điều động nguyên khí còn sót lại trong cơ thể cuốn vào Bát Phương Trận.
Cương khí tựa như lôi điện càn quét trên bầu trời, bắn về phía những tu hành giả tản mát quanh đó.
Thiên Tượng là kiếp thứ bảy trong công pháp Cửu Kiếp Lôi Cương, cũng là chiêu thức mạnh nhất lúc này của Chư Hồng Cộng!
Các tu hành giả Chính Nhất Đạo đã mở ra cương khí hộ thể.
Những người yếu thì tiếp tục rơi xuống!
Tu hành giả Phạn Hải cảnh bát mạch đều gọi ra pháp thân!
Mấy pháp thân Lục Hào Ly Hợp và Thất Tinh Chuyển Hồn bay xuống.
Hiệu quả của Cửu Kiếp Lôi cương hiện ra!
Bát Phương Trận ngưng kết nguyên khí thành cương, đánh tới từng người.
“Đáng hận!” tu hành giả Chính Nhất Đạo dốc toàn lực chống cự.
“Bách Kiếp Động Minh!”
Rốt cuộc trong số những tu hành giả tản mát trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một pháp thân Bách Kiếp Động Minh tứ diệp kim liên toả sáng rực rỡ ngăn trước mặt Thiên Tượng!
Chư Hồng Cộng kinh ngạc nói: “Thật mẹ nó không công bằng.”
Hắn vất vả bao nhiêu mới tích trữ được nhiều nguyên khí như thế để tạo thành Bát Phương Trận, đánh ra một chiêu mạnh nhất của mình, thế mà lại bị Bách Kiếp Động Minh ngăn trở!
“Lại nào!” Chư Hồng Cộng không phục.
Toà pháp thân Bách Kiếp Động Minh đột nhiên biến mất, một thân ảnh phá không lao vụt tới.
Đó là một lão giả.
Chính Nhất Đạo Trương Xuân Lai?! Không phải là Chưởng môn Trương Viễn Sơn?
Trương Xuân Lai có vẻ rất phẫn nộ, hai mắt toé lửa ——
“Nạp mạng đi!”
Cả người Trương Xuân Lai thẳng tắp bay tới, đơn chưởng đánh về phía trước!
Chưởng ấn liên tiếp được đánh ra thẳng tắp hướng về phía Chư Hồng Cộng.
“Lôi Đình!”
Chư Hồng Cộng lại lần nữa mượn nguyên khí của Bát Phương Trận ngưng tụ thành cương khí, phối hợp với Lôi Đình phản công Trương Xuân Lai.
Ầm ầm ầm!
Chưởng ấn và vòng xoáy cương khí của Trương Xuân Lai va chạm!
Gợn sóng nhộn nhạo xuất hiện.
Cây cối khắp nơi trên Mãnh Hổ Sơn đều bị gãy ngang.
Trương Xuân Lai kinh ngạc nói: “Thần Đình cảnh mà lại có bản sự như thế… không hổ là đệ tử Ma Thiên Các.”
“Đừng nói lời vô ích! Trương Xuân Lai, lần trước ở Thanh Ngọc đàn không tìm được ngươi, không ngờ bây giờ ngươi lại tự mình tìm tới cửa!” Chư Hồng Cộng chỉ tay về phía Trương Xuân Lai lớn tiếng quát.
“Đáng tiếc, Thần Đình cảnh chung quy vẫn là Thần Đình cảnh! Chỉ mượn nhờ Bát Phương Trận mà đã muốn đánh bại lão phu?”
“Vậy thì thử xem!”
Trong lúc nói chuyện, phạm vi của vòng sáng đã mở rộng ra!
Nửa vòng tròn đen và nửa vòng tròn trắng đan xen vào nhau!
Ánh sáng trong Bát Phương Trận ngày càng mãnh liệt.
Trương Xuân Lai nhíu mày.
Trận pháp cường đại như vậy sao có thể do một sơn trại nhỏ yếu như Mãnh Hổ Cương bày ra?
Hắn vội vàng nhìn quanh bốn phía, soi xét các mục tiêu mạnh hơn, nhưng không phát hiện được gì.
Vu Chính Hải đứng trong Bát Phương Trận, vẻ mặt bình tĩnh nhìn một màn này, âm thầm gật đầu. Lão đầu Chính Nhất Đạo không hề ngu xuẩn.
Thực lực và tu vi lão bát yếu kém, dựa vào thân phận đệ tử Ma Thiên Các của hắn, mấy năm nay vẫn luôn bị không ít người nhắm tới. Nhưng những kẻ muốn lấy mạng hắn đều không đạt được mục đích. Nếu không có chút kỹ năng phòng thân thì lão bát làm sao sống được đến bây giờ?
Huống hồ sau lưng hắn còn có Tư Vô Nhai giúp đỡ.
Vu Chính Hải vẫn giữ thái độ xem náo nhiệt, khí tức toàn thân đều thu lại.
Cùng lúc đó.
Chư Hồng Cộng đã thành công hội tụ cương khí, phối hợp với Bát Phương Trận càng cường đại hơn, khí tức và năng lượng của hắn đã đạt tới Nguyên Thần cảnh.
Đám tu hành giả Chính Nhất Đạo tản mát trên bầu trời đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Xem ra bọn hắn đã coi thường đệ tử thứ tám của Ma Thiên Các rồi!
Lôi Đình cương khí rợp trời xuất hiện.
“Ngăn lại!”
Sau khi phi liễn bị tổn hại, những tu hành giả Ngưng Thức cảnh khó mà tự bảo vệ mình.
Đa số đều là Phạn Hải cảnh, bọn họ còn đang đau khổ giãy giụa, vừa ngự không hạ xuống vừa nghĩ trăm phương ngàn kế chống cự áp lực do Bát Phương Trận mang tới.
Trương Xuân Lai quát to một tiếng: “Lão phu đã nói, Thần Đình cảnh cuối cùng cũng chỉ là Thần Đình cảnh!”、 Pháp thân Bách Kiếp Động Minh lại xuất hiện lần nữa!
Điều khác biệt với lúc trước chính là, lần này là ngũ diệp kim liên.
“Lại còn che giấu tu vi.” Vu Chính Hải hào hứng xem náo nhiệt, vẫn không có ý định nhúng tay.
Chư Hồng Cộng nhìn về phía kim liên của hắn đã thấy tê cả da đầu.
“Ta có trêu ghẹo ai đâu chứ!”
Trương Xuân Lai mang theo pháp thân Bách Kiếp Động Minh ngũ diệp xông vào bên trong Bát Phương Trận.
“Ồ?”
Vu Chính Hải tán thưởng nói: “Xem ra có chút bản sự, biết lợi dụng chênh lệch về cảnh giới để dùng sức mạnh phá vỡ lốc xoáy Bát Phương Trận.”
Tác dụng chủ yếu của pháp thân là tăng lên tu vi và năng lực phòng hộ, đồng thời chấn nhiếp mục tiêu. Nhưng thông thường các tu hành giả chỉ chú trọng tăng tu vi và khả năng chấn nhiếp, một khi pháp thân bị phá thì sẽ không còn tác dụng nữa.
Thế nhưng…
Nếu như biết lợi dụng sự chênh lệch về cảnh giới, dùng pháp thân để áp chế đối thủ thì mọi việc sẽ thuận lợi!
Một chiêu này của Trương Xuân Lai rất nhanh và chuẩn.
Trốn bên trong pháp thân kim quang lóng lánh cũng ngang với trốn bên trong Bát Phương Trận.
Pháp thân kháng trụ được toàn bộ cương khí của Bát Phương Trận.
Thân ảnh Trương Xuân Lai lấp loé!
“Nhận một chưởng của lão phu!”
Hắn rời khỏi pháp thân, chỉ trong chớp mắt đã đứng cách Chư Hồng Cộng chỉ mười mét, tay đánh ra một chưởng.
“Chưởng ấn Đạo môn?”
Chư Hồng Cộng nhướng mày, điều động nguyên khí đỡ đòn!
Hai tay nâng lên!
Ầm!
Thế nhưng, tu vi Nguyên Thần cảnh ngũ diệp kim liên cao hơn rất nhiều so với tu vi Thần Đình cảnh.
Nguyên khí trong Bát Phương Trận như bị pháp thân kẹp lại, không cách nào tụ tập!
Một chưởng này đã thật sự đánh trúng Chư Hồng Cộng!
Chư Hồng Cộng ngửa mặt lên trời bay ngược ra sau!
“Trại chủ!”
“Trại chủ!”
Đám huynh đệ ngửa đầu gào to!
Bất Phương Trận tiêu rồi!
Nguyên khí dần tiêu tán ra bốn phương tám hướng.
Chư Hồng Cộng lăng không xoay người, đạp không để ổn định thân hình, khí huyết trong ngực hắn cuồn cuộn, hai tay tê dại!
Gần như muốn phun ra máu.
“Hả?”
Trên mặt Trương Xuân Lai tràn đầy kinh ngạc: “Vậy mà không chết?”
Dưới tình huống thua kém cả một cảnh giới, một chưởng này dù không giết chết hắn cũng ít nhất khiến hắn phải trọng thương.
Vậy mà bây giờ lại không có việc gì?
Chư Hồng Cộng nhếch miệng cười: “Lão già… không ngờ phải không? Ha ha ha…”
“Bảo Thiền Y?” Trương Xuân Lai chú ý thấy trên người Chư Hồng Cộng lộ ra một góc áo, sắc mặt lập tức trở nên khó coi!
Bảo Thiền Y này nghe nói là bảo vật trấn tự của Thiên Tuyển Tự, một trong tứ đại Phật môn. Sao bây giờ lại ở trên người đệ tử Ma Thiên Các?
Người bình thường mặc Bảo Thiền Y có thể đao thương bất nhập, tu hành giả sử dụng lại có thể ngăn cản được những tổn thương do cương khí gây ra!
“Lão phu đã đến đây… thì thề phải lấy được mạng chó của ngươi!” Trương Xuân Lai ngạo nghễ phất tay.
Đám tu hành giả đang tản mát trên bầu trời đột nhiên tụ tập lại cùng một chỗ.
“Không cần quan tâm đến những tên thuộc hạ nhãi nhép kia, nghe nói đệ tử thứ tám của Ma Thiên Các am hiểu các thuật pháp về chạy trốn… Mau vây hắn lại. Lão phu muốn nhìn xem Bảo Thiền Y có thể gắng gượng được bao lâu!”
Vù vù…
Hai tên tu hành giả Thần Đình cảnh và mấy tên tu hành giả Phạn Hải cảnh cấp tốc bay tới.
Chư Hồng Cộng lập tức hạ xuống đất, vẻ mặt đưa đám nói: “Đại sư huynh… ta gánh không nổi nữa!”
Vu Chính Hải cười nhạt nói: “Biểu hiện cũng được đấy, còn biết dùng trận pháp để phân cao thấp với Nguyên Thần cảnh. Không tệ.”
Hả?
Trương Xuân Lai cảm thấy không ổn.
Đường đường là đệ tử Ma Thiên Các, sao có thể khom lưng cúi đầu trước một trung niên nam tử?
“Đại sư huynh… mau mau mau, còn tiếp tục như vậy thì cái sơn trại nhỏ của ta sẽ bị lão già này huỷ mất!”
Không có trận pháp gia trì, dù là Chư Hồng Cộng có Bảo Thiền Y thì cũng chỉ có thể làm bao cát cho người ta đánh mà thôi, sao có thể địch lại Trương Xuân Lai.
“Sư đệ đừng sợ.”
Vu Chính Hải chắp tay bước lên phía trước, ngẩng đầu lên.
Trương Xuân Lai nhìn lướt qua Vu Chính Hải rồi nói: “Phô trương thanh thế, lão phu sao có thể bị ngươi lừa gạt lần nữa! Bắt lại!”
“Vâng!”
Vu Chính Hải chú ý thấy hắn nói “bị ngươi lừa gạt lần nữa”, bèn quay đầu nhìn Chư Hồng Cộng. Chư Hồng Cộng vội vàng cúi đầu xuống hệt như một đứa trẻ làm sai bị người lớn phát hiện.
Mấy tu hành giả lăng không xung quanh vây hai người vào chính giữa.
Trương Xuân Lai cũng không nói nhảm nữa, lập tức đánh ra một chưởng thẳng tắp từ trên giáng xuống.
Mấy chục đạo chưởng ấn mạnh mẽ như muốn dời núi lấp biển lao vọt tới.
Vu Chính Hải vẫn đứng yên, hai tay chắp sau lưng.
Gần như không hề nhúc nhích.
Không vội vã, cũng không hoảng sợ.
Khi chưởng ấn đến trước mặt ——
Tay phải Vu Chính Hải khẽ động, bàn tay xoay một vòng đánh ra ngoài!