…
Trở lại biệt thự.
Sau khi Vương Hạo trở về gian phòng của mình, liền tiến vào Chiến Trường Mộng Ảo của hệ thống, định xem thử Chiến Trường Mộng Ảo này tăng cường kinh nghiệm thực chiến như thế nào.
– Leng keng, chúc mừng chủ nhân tiến nhập Chiến Trường Mộng Ảo, ở chỗ này người có thể lựa chọn đối thủ với các đẳng cấp khác nhau.
Ngay giây sau, Vương Hạo đã xuất hiện ở trong một vùng không trung, trước mắt là một màn ánh sáng vĩ đại, dưới chân là một vùng sao trời.
– Oa nơi này thật thần kỳ!
Vương Hạo nhảy nhảy, phát hiện mình sẽ không bị ngã xuống.
Khi Vương Hạo đi tới trước màn sáng khổng lồ kia, xuất hiện ba mục để lựa chọn, thứ nhất là tu vi, thứ hai là chức nghiệp, thứ ba là độ khó.
– Còn có thể chơi như vậy luôn…
Vương Hạo cười cười, ở cột thứ nhất chọn Võ Sư cấp ba, cột thứ hai là võ giả cự kiếm, cột thứ ba là độ khó cao nhất.
– Leng keng, chủ nhân tiêu tốn 1 vạn điểm phản diện mở ra Chiến Trường Mộng Ảo.
– 1 vạn điểm, thế này cũng quá đắt rồi đó?
Vương Hạo lòng đau như cắt.
– Grào!
Một tiếng gào thét đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên, khiến cho không gian chấn động một hồi, một đạo thân ảnh từ trong tinh không dần bước ra.
Đồng thời, khí tức lạnh như băng cũng tràn ngập giữa thiên địa, như nước sông cuồn cuộn tràn về phía Vương Hạo.
Ánh mắt Vương Hạo chợt đông lại, cổ sát khí này thực sự quá cường đại, tuy là tu vi của hai người giống nhau, nhưng vì loại khí chất này mà cách biệt chính là một trời một vực.
– Tên của ta là Sát, là bồi luyện giả của Chiến Trường Mộng Ảo, từ hôm nay trở đi, ta sẽ là người huấn luyện cho ngươi, hiện giờ ngươi chuẩn bị xong chưa?
Vừa dứt lời, ánh mắt của Sát trở nên sắc bén không gì sánh được, cả người nhìn qua như lợi kiếm ra khỏi vỏ vậy, bộc lộ tài năng, đồng thời cự kiếm trong tay chậm rãi giơ lên.
Vương Hạo tựa như ý thức được cái gì, hai chân bỗng nhiên đạp một cái, thân hình như hồng nhạn lướt về phía sau.
– Vù vù!
Cự kiếm xẹt qua hư không, chèn ép không khí, phát ra trận trận tiếng xé gió chói tai.
Con ngươi Vương Hạo chợt co rụt lại, tốc độ né tránh lần nữa tăng lên, thân hình tựa như hạt bụi trong thiên địa, theo gió phiêu lãng.
Hai mắt Sát híp lại, gầm nhẹ:
– Phá Vân Không Trảm!
– Ầm!
Tiếng đập nặng nề chợt vang lên, thân thể Vương Hạo giống như diều đứt dây, bay ngược ra phía sau, từng đạo vết kiếm bắt mắt giống như mạng nhện lan tràn ra ở trên người.
Máu tươi đỏ thẫm như cột nước phun ra, Vương Hạo ngẹo đầu, ánh mắt lập tức mất đi thần thái.
– Chết tiệt, có nhầm không vậy, sao ngươi lại biết Phá Vân Không Trảm?
Sau khi thi thể biến mất, một ánh hào quang xuất hiện, Vương Hạo lại xuất hiện lần nữa, vẻ mặt khó tin nhìn Sát.
– Những gì ngươi biết ta đều biết biết, không những vậy còn lợi hại hơn ngươi.
Sát lạnh lùng nói.
– Còn lợi hại hơn ta, có phải ngươi đang khoác lác hay không?
Vương Hạo bĩu môi, cầm lấy cự kiếm hướng về Sát lướt đến.
– Rác rưởi, tránh một chút cũng không tránh được sao?
– Trở lại!
– Phế vật, lúc này ngươi không biết thừa thắng xông lên à.
– Trở lại!
– Cầm thú, dùng chiêu thức hạ lưu cũng vô dụng thôi.
– Trở lại!
– Đồ đần, ngươi đánh đi đâu thế?
– Ta không đánh nữa, ngươi ăn hiếp ta…
– Tiến nhập Chiến Trường Mộng Ảo, không đánh đủ 100 trận không được rời đi.
– Chết tiệt, ngươi hại ta… Aaaaaa…
– …
Ngày kế tiếp.
Nhân thủ trong Thành phố số 11 bắt đầu rục rịch, toàn bộ sinh viên đều đi tới chỗ phi thuyền vũ trụ đáp xuống bên ngoài thành.
Lúc Vân Sơ Dao đưa Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên đi tới trước phi thuyền Hắc Long, khóe miệng Vương Hạo không khỏi giật giật, chỉ thấy đồ đạc các nàng mang theo đầy mười cái rương gỗ lớn, đây là đi đi giết zombie hay là đi du ngoạn vậy?
– Các ngươi mang những gì đi mà lắm thế này?
Vương Hạo không khỏi hỏi.
– Một triệu viên đạn tổn thương cấp ba, cùng với mười vạn viên đạn phá giáp tổn thương cấp ba.
Vân Sơ Dao nhẹ giọng nói.
– Oh my fucking gosh, Vân tỷ tỷ, người thật đúng là chịu vung tiền nha!
Vương Hạo líu lưỡi một hồi, trước đưa cho hắn pháo năng lượng xung điện cấp ba không nói, chỉ riêng một triệu viên đạn này ít cũng phải tốn năm trăm ngàn điểm cống hiến, mà giá cả của đạn phá giáp lại còn đắt hơn nữa.
– Đối với con gái bảo bối của ta, ta luôn luôn như vậy.
Vân Sơ Dao dịu dàng vuốt đầu Nhạc Huyên.
– Mẹ!
Nhạc Huyên nũng nịu ôm lấy Vân Sơ Dao.
Vương Hạo cũng lại gần.
– Vân tỷ tỷ đối với con gái tốt như vậy, vậy đối với con rể cũng sẽ không kém nhiều lắm đúng không?
Sắc mặt Nhạc Huyên lập tức lạnh xuống, quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Vương Hạo, tên khốn đáng chết này, luôn muốn sàm sỡ nàng.
– Tiểu tử thối, ngươi chẳng giống cha ngươi chút nào.
Vân Sơ Dao cảm khái một tiếng, nàng thực sự không nghĩ ra, Vương Thiên Dật quang minh chính đại chính nhân quân tử như vậy, làm sao lại sinh ra một tiểu tử gian trá giảo hoạt như tiểu hồ ly vậy chứ.
– Lão đại, em đã trở về!
Tiền Vạn Dương đi tới bên người Vương Hạo, thở mạnh mấy hơi, xả giận nói:
– Em nghe được, Thiên Minh Tinh là một tinh cầu cấp hai kinh tế vô cùng phát đạt, có dân số đạt tới 230 ức (ức=một trăm triệu).
– Tinh cầu có nhân khẩu 230 ức!
Mọi người tại đây ngược lại hít vào ngụm khí lạnh, tổ chức DY này không hổ là tổ chức khủng bố, một lần ra tay liền giết 230 ức người, thế này cũng quá điên cuồng rồi.
– Có gì mà phải kinh ngạc đâu.
Vân Sơ Dao nhẹ giọng nói.
– Dựa vào số liệu công tác thống kê hàng năm, trong vòng một năm tổ chức khủng bố DY ít nhất cũng hủy diệt 5 tinh cầu.
– 5 tinh cầu!!!
Mọi người tại đây nghe vậy, toàn thân rét run, lần đầu tiên hiểu được rõ ràng trực quan, thế nào gọi là tổ chức khủng bố.
– Các ngươi đến Thiên Minh Tinh rồi, không chỉ sẽ gặp phải sinh viên từ các đại phân viện của Tứ Đại đại học trọng điểm, còn sẽ gặp phải người của Quân Bộ, Công hội Người Mạo Hiểm, và Công hội Dược Tề.
Vân Sơ Dao sắc mặt nghiêm túc nói:
– Thậm chí còn có người của tổ chức khủng bố DY, cho nên các ngươi nhất định phải cẩn thận.
– Những người kia đi đến đó làm gì nhỉ?
Hạ Vi Vi hỏi.
– Vì tiền.
Tiền Vạn Dương nghiêm túc nói:
– Hiện giờ 230 ức người đều biến thành zombie, nhưng tài sản của bọn hắn vẫn còn ở đó, ai lấy được liền thuộc về người đó rồi.
– Vậy không phải cũng là nói, chúng ta sắp phát tài rồi sao!
Hai mắt Hạ Vi Vi lóe ra kim quang, một bộ dáng vẻ mê tiền không hơn không kém.
– Tiền cũng không phải là dễ cầm như vậy được.
Nhạc Huyên gõ đầu Hạ Vi Vi.
– Đừng quên trên mặt đất có thêm 230 ức zombie, không phải là 230 ức con kiến.
– Công hội Người Mạo Hiểm đi vì tiền, nhưng Quân Bộ đi là vì duy trì trị an và vì tân nhân loại phía trên.
Vân Sơ Dao giới thiệu:
– Tinh thần lực của tân nhân loại rất đặc thù, có thể mở ra không gian thứ nguyên, nếu có tân nhân loại có tinh thần lực siêu cường, như vậy hắn đúng là chiến sĩ cơ giáp hoàn mỹ nhất.
Mọi người nghe đến đây liền bừng tỉnh, khuyết điểm của chiến sĩ cơ giáp chính là ra khỏi cơ giáp thì sức chiến đấu đại giảm, mà lúc nào cũng mang theo cơ giáp thì lại vô cùng cồng kềnh. Nếu có thể mở không gian thứ nguyên, là có thể luôn cơ giáp mang theo bên người, đích xác là chiến sĩ cơ giáp hoàn mỹ nhất.
– Vậy Công hội Dược Tề đi làm cái gì?
Vương Hạo hiếu kỳ hỏi.
– Để bán thuốc kháng sinh.
Vân Sơ Dao hâm mộ nói:
– Vi-rút Zombie là một loại vi-rút có thể truyền qua không khí, hiện giờ trên Thiên Minh Tinh nhất định khắp nơi đều tràn ngập vi-rút zombie, muốn ở hành tinh này tầm bảo, nhất định phải uống thuốc kháng sinh, nếu không thì chắc chắn sẽ bị nhiễm bệnh.
Mọi người nghe vậy cũng đều bày ra vẻ mặt ước ao, quả nhiên là thế lực có tiền nhất trong năm đại thế lực của Liên Bang Tinh Tế, thủ đoạn vơ vét của cải này, khiến người ta muốn không phục cũng không được!