Đúng như dự đoán, lúc này sắc mặt Chu Thế Dương xanh mét. Chu Thế Dương thấy mọi người đều nhìn sang thì sắc mặt càng thêm khó coi, có điều dường như lão vẫn không cam lòng. Lão hơi trầm ngâm một lúc, sau đó chậm rãi nói:

- Viện trưởng, Văn phòng thường trú Birmingham hồi báo như vậy cũng chỉ là nhận được tin, tạm thời chưa thể xác thực đúng không?

- Đúng... Bọn họ cũng chỉ nhận được tin tình báo. Nhưng tình huống cụ thể vì Huyết tộc xung quanh Birmingham đều được điều động toàn bộ, cho nên không cách nào xác thực được tình hình!

Từ Khải Liễu chậm rãi gật đầu, sau đó nhìn Chu Thế Dương nói:

- Nhưng nếu đã có tin này đưa đến, hơn phân nửa là sẽ không có vấn đề gì quá lớn. Cho nên hiện giờ lập luận Giang Nguyên phản bội có thể tạm thời gác lại, có lẽ là có ẩn tình gì khác!

- Hừ... Viện trưởng, cái này cũng chưa chắc. Nói không chừng sau khi Giang Nguyên qua đó đã đàm phán thất bại với Huyết tộc, cho nên...

Chu Thế Dương còn chưa dứt lời, La lão y sư La Thiên Minh đứng bên cuối cùng không nhịn được nhảy ra, tức giận nói:

- Chu Thế Dương, anh đừng quá đáng...

- Anh...

Sắc mặt Chu Thế Dương cũng biến đổi, đang định phản bác thì thấy Từ Khải Liễu trầm giọng quát lên:

- Được rồi, yên lặng hết đi!

Bị Từ Khải Liễu nói vậy, Chu Thế Dương cũng hậm hực ngậm miệng lại.

- Liên quan đến chuyện này không cần phải bàn thêm nữa!

Từ Khải Liễu trầm giọng nói:

- Có điều giờ Văn phòng thường trú Birmingham không cách nào ra ngoài tiếp viện cho Giang Nguyên, dẫu sao xung đột chính diện thì bên Văn phòng thường trú căn bản không cách nào chống lại được Huyết tộc. Giờ họ cũng chỉ có thể yên lặng chờ tin, đợi tin tức chính xác cuối cùng!

Lúc này, Giang Nguyên ở cách xa vạn dặm vẫn đang yên lặng rúc mình trong Tề Thế Đỉnh, thuận theo dòng nước trôi giữa kênh Brindleyplace. Thỉnh thoảng hắn lại mở mắt ra, bỏ một viên đan dược vào miệng, bổ sung năng lượng cho mình.

Hai bên bờ kênh Brindleyplace, cùng với trên mặt kênh, vô số cảnh lực đang tuần tra khắp nơi...

- Eve... máu của Giang Nguyên y sĩ này thật sự có hiệu quả với tộc ta như vậy sao?

Chủ tịch nghị viện đại nhân cầm cây trượng ngắn trong tay tùy ý chuyển động, đôi mắt thâm thúy cơ trí nhìn chằm chằm khiến trong lòng Eve không kìm được run lên. Sự uy nghiêm của lão trong Huyết tộc không ai có thể sánh được. Cho dù là các vị thân vương khi đối mặt với vị Chủ tịch nghị viện đại nhân này cũng không khỏi khiêm tốn đi vài phần.

Eve hơi rũ măt xuống nhẹ nhàng chớp chớp, nhớ tới bộ dạng thằng nhãi đáng chết đó cưỡng ép đút máu cho mình và cảm giác khiến người ta vui sướng cùng cực khi máu rơi vào miệng kia, thậm chí còn không kìm được nuốt nước miếng.

Từ lúc cô sinh ra cho tới giờ chưa từng cảm nhận được mùi vị như vậy. Từ trước tới nay cô không hề nghĩ máu người lại có mùi vị tuyệt hảo và khiến người ta vui vẻ như vậy. Ít nhất từ nhỏ cô đã luôn dùng máu tươi làm thức ăn nhưng chẳng qua chỉ cảm thấy thứ máu này khiến người ta thỏa mãn, nhưng chưa bao giờ máu người lại khiến cô có cảm giác như vậy. Thậm chí còn khiến cô thường xuyên nhớ nhung...

Có điều khi nhớ đến thằng nhãi kia, trong lòng cô vừa giận vừa vui khó hiểu. Thằng nhãi kia thực sự quá đáng ghé, cưỡng ép cô uống máu của hắn. Đăc biệt là bộ dạng đáng hận sau khi nhìn thấy mình uống xong máu kia khiến người ta hận không thể làm thịt hắn cho rồi.

Thực ra nghĩ lại thì thằng nhãi kia cũng không tệ lắm. Sau khi hắn mạo hiểm rót máu cứu mình rõ ràng cũng đã đánh tiếng với người ta, bảo người ta đổi mấy thức ăn như dành cho heo kia của mình thành đồ ăn Pháp mà mình thích. Hơn nữa từ đó về sau, mấy người coi tù đều khách khí với mình hơn nhiều, thậm chí còn hỏi mình muốn ăn gì, có cần gì không.

Nhưng cô nhớ lại hôm đó mình đột nhiên quay giáo đánh lại, trên mặt thằng nhãi đó đã lộ vẻ tức giận. Trong lòng Eve vừa xấu hổ vừa giận, cái gì chứ... Máu là do anh tự rót cho tôi, tôi cũng không tự nguyện uống. Tôi thân là Bá tước nghị viện Huyết tộc, lại gánh trách nhiệm gia tộc nặng nề, lúc đó còn không đứng ra thì khi nào mới đứng ra? Còn nhìn tôi với bộ dạng đó nữa...

- Eve...

Chủ tịch nghị viện đại nhân dường như không hài lòng vì sự lơ đễnh của Eve, lãnh đạm gọi khẽ một tiếng.

- A... vâng... đúng vậy, Chủ tịch nghị viện đại nhân...

Eve hồi thần, hơi kinh hoàng gật đầu nói:

- Máu của hắn đúng là có hiệu quả hết sức đặc biệt với tộc ta!

- Ồ...

Advertisement
';
Advertisement