Mỹ Kỳ xoay đầu lại, sắc mặt nghiêm túc, chỉ vào màn hình nói:

- Pitt, anh nhìn đi. Vừa rồi đã có kết quả dò xét. Trong nháy mắt khi quả lựu đạn nổ, ở nơi này có một năng lượng chập chờn, hoàn toàn khác với năng lượng của lựu đạn, nhưng chỉ diễn ra trong thời gian rất ngắn.

- Sao?

Sắc mặt Pitt căng ra, vội vàng nhìn sang, sau đó cau mày nói:

- Rốt cuộc nó là cái gì?

- Không biết, nhưng nhất định là có liên quan đến vật biến mất kia.

Trên chiến hạm, sắc mặt Nghị trưởng tái xanh nhìn Hầu tước Ryan, nói:

- Hạm đội thế nào rồi?

- Đã đến gần, tôi cũng đã yêu cầu bọn họ vừa lục soát vừa chạy đến.

Trung tâm kiểm soát không lưu CIA, mấy chục nhân viên đang cúi đầu xử lý công việc.

- Thiếu tá Rosen, tôi không biết gì về hoạt động ở vịnh Brucen, Vương quốc Anh lần này. Chẳng lẽ trước đó không hề có tin tình báo nào hay sao?

Một vị sĩ quan cao cấp nhìn hình ảnh vệ tinh, nghi ngờ hỏi.

- Xin lỗi, đúng là trước đó không hề có bất kỳ tin tức gì.

Thiếu tá Rosen nhún vai:

- Tình báo của chúng ta cũng vừa mới nhận được tin tức, nói là diễn tập tạm thời.

- Được rồi, diễn tập tạm thời.

Vị quan phụ trách bưng tách café nhấp một ngụm, sau đó chỉ vào màn hình, nói:

- Anh có tin không? Có một số thuyền của cục Sự vụ hàng hải, phỏng chừng đã ở đây gần nửa ngày. Sau đó lại có hải quân hoàng gia chạy đến. Bên kia đang có chiến hạm cỡ nhỏ vẫn đang tuần tra cách mấy chục hải lý. Hơn nữa còn có trực thăng tàu ngầm đuổi theo, ném xuống mấy quả lựu đạn. Tổng cộng đã ném hơn mười quả rồi.

- Thế anh có tin đây là diễn tập không? Diễn tập với đội cảnh vệ hải quân?

Người phụ trách mệt mỏi xoa huyệt Thái Dương, sau đó dựa lưng vào ghế, hừ lạnh:

- Tranh thủ thời gian điều tra cho rõ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

- Vâng, thưa ngài.

Trung tâm chỉ huy tình báo tổng hợp Hoa Hạ cũng đang có người chú ý đến hành động ở vịnh Brucen. Một thanh niên mặc quân phục Thiếu tá cau mày đọc tin tình báo trước mặt, sau đó ném xấp tài liệu cho một nhân viên tình báo, nói:

- Thông báo cho người ở bên kia, nhanh chóng thăm dò xem, rốt cuộc bọn họ muốn làm cái gì.

- Vâng, thiếu tá.

Khắp nơi trên thế giới cũng có không ít chuyện như vậy phát sinh. Tuy nói Anh quốc mấy năm gần đây có sự sa sút, nhưng cũng vẫn được xem là đế quốc lâu đời, vẫn có vô số ánh mắt chú ý đến. Một số động tĩnh nhỏ xíu cũng đủ để cho các cơ quan tình báo các nước nhìn chằm chằm vào.

Vô số người cũng đang ngó chừng nơi này, nhưng ở hiện trường, gương mặt Hầu tước Ryan lại tái xanh.

- Ryan tiên sinh, biên đội đã lục soát vịnh Brucen hai lần, nhưng không có bất kỳ phát hiện nào.

Chủ quản hạm đội, Thiếu tá May thông qua điện thoại vô tuyến báo cáo với Hầu tước Ryan.

- Lục soát một lần nữa, nhất định phải tìm ra hắn cho ta.

- Ryan.

Nghị trưởng vẫn biểu hiện sự bình tĩnh, đứng lên nói:

- Yêu cầu quốc hội thuộc quyền điều phái mười chiếc thuyền cùng với hai tàu ngầm lục soát nơi này trong mười ngày. Những người còn lại rút lui.

Nghe Nghị trưởng ra lệnh, sắc mặt Hầu tước Ryan thoáng cứng lại một chút rồi hít một hơi thật sâu:

- Vâng.

Nhìn chiếc trực thăng của Nghị trưởng chậm rãi rời đi, sắc mặt Hầu tước Ryan vẫn rất khó coi. Trung tâm hạm đội tàu ngầm đã xác nhận đối phương đột nhiên biến mất, hơn nữa nếu đối phương đã bị hủy diệt, như vậy không thể nào tiếp tục duy trì trạng thái ẩn hình như thế. Tất sẽ bại lộ dưới các thiết bị dò xét của chiến hạm.

Cho nên, quyết định của Nghị trưởng hẳn là chính xác. Nếu đã lục soát qua hai lần, để hải quân hoàng gia ở đây cũng sẽ không có lợi, chi bằng điều động lực lượng của mình tiếp tục lục soát. Nếu đối phương vẫn còn ở đó, tổng vẫn có thể tìm ra tung tích. Còn không, hao phí cũng là lực lượng của mình.

Advertisement
';
Advertisement