Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

- Hơn nữa, nếu con muốn sau này bắt anh trai con giúp con làm việc, con còn không lo đi tạo quan hệ, sau này ai mà giúp con chứ?

Thấy lão gia tử nhà mình thẹn quá hóa giận, Giang Nguyệt Minh nheo mắt suy nghĩ một chút. Đúng là như vậy, đành hừ một tiếng:

- Được rồi, con không đi cũng không được.

- Đúng là, con chỉ biết làm dữ với cha thôi, có bản lãnh thì đi mà làm dữ với anh mình đấy. Hừ.

Cách đó không xa có hai thanh niên đang đứng tại một góc, len lén nhìn hai cha con nói chuyện với nhau, trong lòng bật cười không dứt nhưng không dám biểu lộ ra ngoài. Nếu chọc thiếu gia phật ý, chắc chắn không có trái cây ngon để ăn.

Thiếu gia bình thường sợ phiền phức, nhưng nếu gặp phải chính sự, lại nổi danh tàn khốc. Vạn nhất đừng khinh thường mà chọc giận y.

(QUAN Y)

Kho thuốc cao cấp của Thiên Y viện và kho thuốc cấp thấp hoàn toàn bất đồng. Lúc Giang Nguyên đi vào trong kho thuốc liền cảm nhận rõ ràng sự canh gác nghiêm ngặt hơn rất nhiều.

Kho thuốc này cũng không nhiều thuốc lắm, chẳng qua chỉ hơn trăm loại, nhưng điều kiện cất chứa ở nơi này cũng hoàn toàn bất đồng. Cả kho hàng được giảm nhiệt và khô rao cực kỳ. Chẳng qua một kho hàng rộng chừng ba bốn trăm mét vuông, ngoài ba mặt trên tường có tầng tầng ngăn tủ ra, một mặt tường khác còn có mấy ngăn tủ nhỏ vài tầng.

Chủ nhiệm La dẫn người tới, chỉ vào một loạt ngăn tủ nhỏ, nhiệt tình giới thiệu:

- Bộ trưởng Giang, thuốc trong kho thuốc cao cấp này cũng tương đối quý, cho nên chia ra làm hai nơi cất. Những ngăn tủ lớn này chứa rất nhiều dược liệu. Mà những ngăn tủ nhỏ này lại chứa những loại dược liệu chừng một ngàn gam đến năm nghìn gam. Mỗi loại này chỉ khi dùng hết ở tủ nhỏ mới được lấy ra từ tủ lớn!

- Ồ...

Giang Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, cười nói:

- Tốt lắm. Tôi chỉ cần nhìn ngăn tủ nhỏ là tốt rồi..

- Cái này... Muốn xem toàn bộ sao?

Chủ nhiệm La nghi hoặc nhìn Giang Nguyên, chần chừ hỏi.

- Đúng... Tôi muốn xem toàn bộ một lần...

Chủ nhiệm La suy nghĩ một chút, sau đó liền đi tới bên cạnh một tầng ngăn tủ nhỏ. Ở đó có một màn hình điều khiển. Ông đưa tay quét vân tay xong, sau đó liền nhập mật mã vào.

Chỉ nghe thấy một loại ngăn tủ bên cạnh có đèn đỏ lóe lên tít tít hai tiếng, sau đó liền chuyển thành đèn xanh. Lúc này chủ nhiệm La mới cười, xoay người lại, nhìn về phía Giang Nguyên, nói:

- Bộ trưởng Giang... Tôi đã mở khóa tất cả ngăn tủ rồi. Ngài có thể từ từ xem... Tôi đợi ngài ở bên ngoài!

- Tốt, ông vất vả rồi...

Giang Nguyên mỉm cười gật đầu cảm ơn. Hắn hiểu rất rõ, kho thuốc cao cấp này cũng không phải như kho thuốc cấp thấp, nếu không phải hiện tại mình hiện tại là thành viên viện ủy hội thì tuyệt đối không có khả năng có được đãi ngộ như vậy.

Nhìn chủ nhiệm La đi ra ngoài, Giang Nguyên mới bắt đầu nhìn từ ngăn tủ đầu tiên...

Vừa mở ngăn tủ, vừa cầu khẩn, hy vọng có thể tìm thấy thuốc hợp dùng cho đại gia Thú Thần bát mới tốt. Nếu không thì chắc phải đến kho thuốc thượng đẳng, như vậy thì áp lực quá lớn.

Về phần kho thuốc mật kia... Nghĩ cũng đủ biết, tất nhiên là dược liệu siêu phẩm hoặc trân phẩm rồi. Nếu chọn thuốc ở kho đó, Giang Nguyên cảm thấy mình căn bản không cần suy nghĩ nhiều nữa, trực tiếp táng gia bại sản rồi. Cho dù hắn là có là Đỉnh chủ tế thế lừng lẫy, có thể thông qua thủ pháp bán thành đan để thu được đan dược thì cũng không thể nuôi nổi vị đại gia này.

- Lạc Diệp Mai... Vô dụng...

Giang Nguyên lấy một vị thuốc trông như rễ cỏ đặt vào Thú Thần Bát, thấy Thú Thần Bát không có phản ứng gì, tiện tay đặt trở lại, đóng ngăn tủ, xong lại tiện tay mở ngăn bên cạnh.

- Ô Thiên Thảo... Vô dụng...

- Thất Tinh Linh... Vô dụng...

Thử liên tiếp bốn năm mươi loại thuốc, kết quả Thú Thần Bát vẫn không có chút phản ứng nào, sắc mặt Giang Nguyên dần dần trở nên đen kịt. Nếu cứ tiếp tục thế này thì coi như xong đời rồi.


Chẳng qua mặc dù trong lòng đắng ngắt, Giang Nguyên vẫn phải tiếp tục thử. Lúc này mới thử non nửa, không chừng có thể tìm được tại một nửa còn lại. Mà chẳng may không tìm được thì cũng chỉ có thể nói là do số mình không may mà thôi.
Advertisement
';
Advertisement