- Ơ? Thật á?
Phan Hiểu Hiểu ngẩn ra, sau đó lại quay đầu đánh giá Giang Nguyệt Minh mấy lượt, lúc này dường như mới nhớ ra điều gì, chần chờ nói:
- À... Em nhớ ra rồi, hình như là thế...
- Không phải như thế chứ... Y thật sự là em trai anh à?
Phan Hiểu Hiểu chớp chớp mắt, ngạc nhiên nhìn về phía Giang Nguyên:
- Không phải anh không có anh em sao?
- Chuyện này... Ngại quá... Chị dâu, em thật sự là em trai anh ấy đấy... Không phải là anh ấy quyến rũ... Đàn ông đâu...
Cảm thấy trái tim tự tôn của mình bị đả kích quá lớn, Giang Nguyệt Minh rốt cục không nhịn nổi nữa, lại lên tiếng cố gắng chứng minh sự trong sạch của mình...
- Hả... Ồ...
Quay đầu nhìn Giang Nguyệt Minh đã hơi xanh mét phía đối diện, rốt cục Phan Hiểu Hiểu cũng chậm rãi gật đầu, đôi mắt đảo quanh, chần chờ nói:
- Thật đấy à?
- Thật mà...
Nhìn dáng vẻ Phan Hiểu Hiểu dường như còn hơi nghi ngờ, suýt nữa là Giang Nguyệt Minh bật khóc...
Sau lúc náo loạn tại cửa như vậy rồi, cũng lừa Phan Hiểu Hiểu trở về đun Phi Long Thang với Tuyên Tử Nguyệt, rốt cục mọi người đều có vị trí va cương vị riêng, chính thức vào trong viện, phân chủ khách ngồi xuống, bắt đầu bàn luận sơ bộ.
Tay Giang Nguyệt Minh lật lật tập hồ sơ về Hội ủy viên điều tra vừa thành lập, sau đó gật đầu, nhìn Giang Nguyên, nói:
- Đối với việc thành lập Hội ủy viên điều tra này, nếu do anh đảm nhiệm phó bộ trưởng thì trên cơ bản chúng tôi đồng ý...
- Chẳng qua phía chúng tôi yêu cầu lúc nào cũng phải có quyền truy cập các thông tin và tư liệu điều tra có liên quan, đồng thời giữ quyền lực đồng thúc và giám sát điều tra!
Giang Nguyên lại không có bất cứ chần chừ gì, gật đầu luôn, nói:
- Phía chúng tôi đồng ý...
- Tốt... Chỉ cần hai vấn đề này không có gì thì những chuyện khác chỉ là vấn đề về kỳ hạn thôi...
Giang Nguyệt Minh tiện tay đặt tập tài liệu lên mặt bàn, nhìn Giang Nguyên đối diện... Cười nói:
- Phía chúng tôi yêu cầu trong hai tháng phải tìm ra kết quả cuối cùng...
- Hai tháng?
Lông mày Giang Nguyên hơi cau lại, lạnh nhạt lắc đầu nói:
- Muốn điều tra chuyện hơn hai mươi năm trước đã rất khó, thời gian hai tháng không đủ....
Giang Nguyệt Minh mỉm cười, nhìn Giang Nguyên, lắc đầu nói:
- Hiện tại đã là tháng mươi hai rồi. Phía chúng tôi không thể chờ đợi nhiều...
- Nhưng thời gian hai tháng quả thực quá gấp gáp, rõ ràng là hơi ép buộc...
Phó bộ trưởng Tôn ở bên cạnh giờ cũng nhíu chặt mày, trầm giọng nói.
- Vừa rồi tôi đồng ý thành lập Hội ủy viên điều tra đã là nhượng bộ lớn nhất rồi.
- Hai tháng đã là giới hạn cuối cùng của chúng tôi...
Trên khuôn mặt tuấn tú của Giang Nguyệt Minh lộ một tia cười lạnh nhạt, lắc đầu nói.