- Tư liệu về Long Sơn và Phong Động... Hiện tại tôi có thể cấp quyền cho cậu... Cậu có thời gian hai giờ xem xét... Chẳng qua tư liệu bên trong cũng không nhiều, trên cơ bản cũng không khác những gì tôi nói với cậu lắm. Bởi chúng ta cũng không biết rốt cục trong đó có gì...
Từ lúc nói chuyện đến nay, trên mặt Từ Khải Liễu đều tràn đầy ý cười mờ mờ khó hiểu:
- Bởi vì trăm ngàn năm qua, ngoài năng lượng có tính ăn mòn tràn ra liên tục, không có bất cứ điều gì bất thường xảy ra...
Giang Nguyên cầm máy tính bảng, lật qua lật lại hồ sơ, đọc gần một tiếng xong liền ngồi ra ghế salon. Bởi vì cơ bản tư liệu ngoài giới thiệu mỗi vị y sư trấn thủ nơi đó ra thì cũng chỉ có một truyền thuyết... Hơn nữa truyền thuyết này còn rất hư vô mờ mịt, không có nội dung thực chất...
Duy nhất có chút chân thật là Viện ủy hội lần đầu năm đó quả có hạ một mệnh lệnh, hơn nữa mỗi thành viên Viện ủy hội lúc ấy đều tự ký tên, yêu cầu đệ tử đời sau của Thiên Y viện đều phải đời đời trấn thủ chỗ này, hơn nữa cảnh báo đời sau, một khi xuất hiện sai lầm thì sẽ có hậu quả kinh khủng không thể tưởng tượng nổi... Mà hiện tại mệnh lệnh đó vẫn còn đang được bảo tồn trong kho tư liệu của Thiên Y viện.
Thiên Y viện đời sau, cho dù là thành viên Viện ủy hội đều có một cảm tưởng với mệnh lệnh này, đó là "không hề rõ ràng". Chẳng qua căn cứ vào sự tôn trọng với Viện ủy hội đầu tiên, đương nhiên quan trọng hơn là không dám mạo hiểm, cho nên mỗi đời Viện ủy hội đều trung thành kéo dài truyền thống này.
Dù sao trong Phong Động đó cũng có năng lượng ăn mòn lan ra không giả. Hơn nữa gần mươi năm qua, bởi vì thiếu Không Thanh Đan, y sư trấn thủ không kiên trì nổi mấy năm. Thiên Y viện cũng đã triệu tập không ít thiết bị, tiến hành phân tích chi tiết loại năng lượng có tính ăn mòn này nhưng với khả năng của thiết bị hiện này thì vẫn chưa phân tích nổi...
Mà trong Phong Động đó cũng đã sử dụng rất nhiều dụng cụ tiến hành dò xét, chẳng qua phát hiện ra trong Phong Động có từ trường quái dị khổng lồ tồn tại, bất cứ dụng cụ nào cũng không có tác dụng gì. Điều này lại càng khiến Thiên Y viện không dám coi thường, càng kiêng dè với mệnh lệnh của Viện ủy hội đầu tiên lưu lại hơn...
Mỗi mười đến hai mươi năm, Thiên Y viện đều tuyển ra y sư trấn thủ mới, đồng thời phái ra mười cao thủ ngoại viện hợp tác đóng ở đây, cũng cung cấp đan dược siêu phẩm Thanh Không Đan định kỳ cho y sư trấn thủ.
Mà bởi lượng Thanh Không Đan tồn kho đã tiêu hao gần như không còn nên trước đó thậm chí Viện ủy hội Thiên Y viện thậm chí rơi vào khốn cảnh. Nhưng còn may bởi Giang Nguyên có thể luyện chế mới Thanh Không Đan, lúc này mới giải quyết được nguy cơ.
Tài liệu này cũng không khiến Giang Nguyên hiểu gì rõ ràng hơn, chẳng qua mặc dù có chút tò với Phong Động nhưng Giang Nguyên cũng không quá để ý. Hiện tại hắn cần điều tra là năm đó, rốt cục ai đã bày ra cạm bẫy ở nơi này...
- Bịch...
Một chén trà bị đập mạnh xuống mặt đất, vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
- Giang Nguyên đáng chết này...
Chu Thế Dương đập mạnh lên mặt bàn.
Lão nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt âm trầm tức giận.
Thư ký đứng một bên câm như hến, vô cùng cẩn thận khom người không dám nói lời nào, sợ chọc phải lửa giận của ông chủ rơi lên người.
- Đi... Nói với Lâm Nhất Dương và Dương Mô Hình, để hai người bọn họ kín miệng vào... Không có chứng cứ xác thực, Giang Nguyên không dám làm gì bọn họ!
Ánh mắt Dương Thiếu Cát lạnh lẽo, lạnh lùng nói:
- Nếu bọn họ nói những điều không nên nói thì bọn họ hẳn phải biết hậu quả rồi!
- Vâng... Chu tổng...
Thư ký hiểu ý lên tiếng, sau đó chậm rãi đi ra, đóng cửa lại. Lúc ra khỏi cửa rồi, gã mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thư ký đi ra ngoài, ánh mắt Chu Thế Dương âm trầm lạnh lẽo, trầm ngâm một chút, sau đó mới đưa tay cầm điện thoại, gọi một dãy số.
- Tôi vừa nhận được tin, Ban giám sát đã theo dõi sát Lâm Nhất Dương và Dương Mô Hình rồi...
Mặt Chu Thế Dương âm trầm nói.