Nghe giọng nói không kiêu ngạo không siểm nịnh của người cầm đầu, sắc mặt Mã Tiểu Duệ trắng bệch, thất thanh kinh hãi nói:

- Cô xem... Tôi đã nói bọn họ sẽ tới thật mà!

Mà mọi người đi ngang qua bên cạnh lúc này cũng đều dừng bước, ánh mắt ngưng tụ tại ba thành viên Ban giám sát, sau đó chuyển tầm mắt lên vị thành viên viện ủy hội trẻ tuổi vừa mới ngừng cười kia...

- Ồ... Các anh tới rồi. Các anh vất vả quá...

Giang Nguyên ôm Tiểu Bảo, chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nhìn ba thành viên Giám sát bộ.

(QUAN Y)

Đi trên đường, nhìn các thành viên Thiên Y viện xung quanh, phần lớn đều mang vẻ mặt tránh từ xa, lúc này cuối cùng Giang Nguyên cũng cảm nhận được vẻ uy phong lẫm liệt của Giám sát bộ.

Cả đường đi tới, chỉ thấy những người này đều vọt tới một bên, mặt mang vẻ khác lạ nhìn từ xa xa, hoàn toàn không giống ngày thường, vô cùng cẩn thận tới gần chào hỏi.

Chỉ là có không ít y sĩ trẻ tuổi đều đứng hai bên, ánh mắt lóe sáng, thái độ cung kính, mặt lộ vẻ chần chừ...

- Chào Bộ trưởng Giang...

- Chào anh...

Rốt cục có người đứng ra chào hỏi rồi. Giang Nguyên bước đi chậm rãi suốt dọc được, nhìn những luyện đan sư trẻ tuổi của Đan Dược bộ trước mắt, mặt mang vẻ sùng kính, cung kính chào hỏi mình như trước kia. Bước chân hắn dừng lại một chút, cười gật đầu.

Giống như cảm nhận được một chút cổ vũ, vốn một số y sĩ vốn sợ hãi rụt rè đứng một bên, ánh mắt dần dần bình ổn lại, hồi phục vẻ bình tĩnh và sùng kính ngày xưa. Đám người cung kính chào hỏi lúc Giang Nguyên đi ngang qua, giống như trong mắt không thấy mấy vị thành viên Ban giám sát đi phía sau Giang Nguyên mấy bước vậy.

Mà một số y sư cấp bậc cao hơn phần lớn đều bắt đầu chào hỏi Giang Nguyên. Còn một số ít y sư cố ý tránh mặt, lúc này ánh mắt cũng phức tapj nhìn Giang Nguyên đi phía trước mấy người Ban giám sát, có vài người lộ vẻ hơi hả hê, cũng có người lại hơi cảm thán than thở...

Những ánh mắt như thế mãi cho tới khi hoàn toàn đi vào Ban giám sát mới hoàn toàn tán đi. Đi vào trong Ban giám sát, cả đoạn đường đi, các thành viên Ban giám sát nhìn thấy đều lộ thái độ cung kính. Mặc dù Giang Nguyên là tới nhận điều tra nhưng chỉ cần không phải là thành viên trực tiếp phụ trách phòng số 3, những người còn lại đều cung kính chào hỏi, ân cần thăm hỏi.

Mấy ngày nay bởi Giang Nguyên là phó Bộ trưởng Hội ủy viên điều tra Long Sơn nên đã Ban giám sát rất nhiều, đặc biệt là khi Bộ trưởng Lưu Mộc Dương không tự mình ra mặt, phòng số 2 đều được Giang Nguyên giúp không ít.

Cho nên không ít thành viên Ban giám sát mấy ngày nay đều coi Giang Nguyên như một phần tử của Ban giám sát rồi. Tuy nói hiện tại Giang Nguyên bị người tố cáo nhưng khi chưa có kết luận, tất cả mọi người đều rất cung kính với hắn. Giang Nguyên vẫn được các thành viên của Ban giám sát kính trọng như cũ.

Ngồi ở cạnh bàn trong phòng gặp mặt, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hai thành viên Ban giám sát, trong lòng Giang Nguyên cũng không nén nổi cảm thán. Ngày xưa đều là mình ngồi ở vị trí đối diện, không ngờ lúc này lại đến phiên mình ngồi ở đây.

Một thành viên nữ Ban giám sát mặt nghiêm túc, đưa tới một ly trà, nói:

- Ủy viên Giang, mời uống trà!

- Cám ơn...

Mỉm cười cám ơn rồi, Giang Nguyên lại ngửi hương trà truyền từ trong chén tới, là một mùi hương nhàn nhạt quen thuộc khiến tinh thần người ta rung lên trong nháy mắt.

- Thanh tâm trà...

Giang Nguyên mở lớn đôi mắt.

Khóe miệng hắn hơi nhếch lên...

- Ủy viên Giang Nguyên... Tôi là Bộ trưởng Lý Khải của phòng 3 Giám sát bộ...

- Tôi là phó Bộ trưởng Tiền Quân của phòng 3 Giám sát bộ...

Lý Khải tùy ý lật tập tài liệu trong tay, trong mắt không có chút vẻ tươi cười, mặt nghiêm túc nhìn Giang Nguyên, nói:

- Lần này mời anh tới đây phối hợp điều tra là vì chúng tôi nhận được tố cáo... Nói anh lạm dụng tư quyền, bồi dưỡng...

Kể một loạt tội danh xong, Lý Khải trầm giọng nói:

- Đối với những lý do tố cáo này... Không biết ủy viên Giang Nguyên có phủ nhận hay thừa nhận không?

Advertisement
';
Advertisement