- Xin lỗi... Tôi không thừa nhận...

Giang Nguyên khẽ mỉm cười nói.

- Ồ? Như vậy điều thứ nhất, lạm dụng tư quyền, ngài không thừa nhận đúng không?

Lý Khải nhìn Giang Nguyên chăm chú, xác nhận lại.

- Đúng... Không thừa nhận!

Vẻ mặt Giang Nguyên nghiêm túc, đứng đắn đáp.

- Điều thứ hai, tham chiếm đan dược, ngài cũng không thừa nhận?

- Đúng là không thừa nhận...

- Điều thứ ba...

-....

Đối đáp từ đầu tới cuối một hồi, Lý Khải chậm rãi gật đầu, sau đó đưa tay mở tập tài liệu, nhìn một hồi rồi lại quay sang hướng Giang Nguyên, tiếp tục trầm giọng nói:

- Ủy viên Giang Nguyên, căn cứ vào nội dung tố cao, cùng với điều tra của chúng tôi, hiện tại cần xác minh mấy vấn đề với anh!

- Xin mời nói!

Dường như Giang Nguyên cũng không chút bất ngờ, gật đầu nói.

- Điều tố cáo thứ hai, tố cáo anh tham chiếm đan dược, bồi dưỡng nhà vợ...

- Căn cứ theo điều tra của chúng tôi, nhà họ Tuyên bên ngoài viện là có quan hệ thế nào với ủy viên Giang Nguyên?

Dứt lời xong, Lý Khải ngẩng đầu nhìn Giang Nguyên, trong mắt mơ hồ lộ một tia nghiêm trọng.

Lúc này vẻ mặt Giang Nguyên cũng hơi nghiêm lại. Hắn hiểu rất rõ, vừa rồi chỉ là hỏi cho có lệ. Hiện tại mới là màn kịch chính.

Hắn lập tức cau mày, trầm giọng đáp:

- Con gái nhà họ Tuyên chính là hôn thê của tôi...

Lý Khải gật đầu, sau đó nói:

- Như vậy, căn cứ vào tố cáo và điều tra của chúng tôi, trong hai năm gần đây, nhà họ Tuyên đã thu được rất nhiều đan dược từ chỗ anh, không biết có việc này không?

Nghe thấy lời này, Giang Nguyên thoáng nhíu nhíu mày. Chuyện cho nhà họ Tuyên đan dược, người cố tình coi như không điều tra cũng có thể đoán được. Nhưng số lượng và chủng loại đan dược cụ thể... Hẳn là trừ nhà họ Tuyên ra cũng không ai biết được...

Lúc này Lý Khải hỏi tới vấn đề này, thật ra là rất hiển nhiên. Hơn nữa nếu Ban giám sát âm thầm dùng chút thủ đoạn, hẳn là có thể biết số lượng và chủng loại đan dược cụ thể từ miệng nhà họ Tuyên. Hơn nữa Giang Nguyên cũng không lo lắng Lý Khải dùng ngôn từ bẫy rập mình.

Ban giám sát do Lưu Mộc Dương chủ quản, hơn nữa lấy tính chất đặc thù của Ban giám sát, trừ bản thân Lưu Mộc Dương ra, nhiều nhất chỉ có viện trưởng Từ Khải Liễu là có khả năng nhúng tay vào. Bất luận kẻ nào khác, Giang Nguyên cũng không tin có thể ảnh hưởng tới Giám sát bộ.

Lập tức hắn cũng không do dự, gật đầu nói:

- Tôi từng cho nhà họ Tuyên một bộ phận đan dược, nhưng cũng không phải số lượng lớn!

- Như vậy không biết Bộ trưởng Giang có thể tiết lộ chủng loại và số lượng những đan dược này không? Cũng như nói rõ nguồn gốc của chúng?

Nghe thấy Giang Nguyên cũng không phủ nhận, Lý Khải gật đầu, giương mắt nhìn thoáng qua Giang Nguyên, nói tiếp.

- Phần lớn là đan được trung phẩm, cùng một ít đan dược thượng phẩm... Về phần nguồn gốc, một phần là tôi dùng tích phân đổi được, một phần là bản thân tôi luyện chế. Khả năng... Còn có y sư nhất phẩm La Thiên Minh sư phụ tôi tặng cho... Tình huống cụ thể cũng không nhớ rõ lắm...

Mặt Giang Nguyên thản nhiên, trả lời bình thản.

Lý Khải hơi nhíu mày, nhìn về phía Giang Nguyên, nói:

- Xin ủy viên Giang Nguyên nhớ kỹ lại một chút xem... Rốt cục là đan dược gì và số lượng ra sao!

- Xin lỗi... Trong hai năm thỉnh thoảng cho một ít, tôi cũng không cố ý ghi nhớ...

Giang Nguyên cười cười bình thản, sau đó nâng chén trà, nhấp một ngụm rồi lắc đầu nói.


- Được rồi...
Advertisement
';
Advertisement