Tuy rằng phòng số 3 điều tra hắn hoàn toàn là việc công, trừ lúc hẹn gặp chú ý bố trí Thanh tâm trà mà hắn yêu thích ra thì cũng tuyệt đói không có bất cứ chăm sóc gì đặc biệt khác nhưng Giang Nguyên cũng vẫn cực kỳ phối hợp...

Đi ra khỏi phòng nói chuyện của phòng 3, Giang Nguyên liền đi về phía phòng số 2. Đã có người tặng hắn một món quà lớn như vậy, dù sao cũng phải mau chóng xem xét tình huống của người đó mới phải. Nếu không mấy ngày nay không để ý, không biết là vị tặng quà kia rốt cục còn có thể gây chuyện bao lâu. Tự dưng bị người khác tặng cho một món quà quá bất ngờ như thế, Giang Nguyên cũng chẳng mong đợi.

- Bộ trưởng Giang, ngài đã tới...

Nhân viên phòng 2 thấy Giang Nguyên tiến vào, vội vàng không ngừng đứng dậy chào hỏi.

- Ừ... Mấy người Bộ trưởng Hồ đâu?

Giang Nguyên tùy ý hỏi thăm.

- Bộ trưởng Hồ đang thảo luận với Bộ trưởng La trong phòng...

Nhân viên lễ tân trả lời.

Giang Nguyên gật đầu nói:

- À... Vậy thì được, tôi đi xem một chút...

- Tốt... Tôi cũng sẽ rót trà cho ngài ngay...

Hiện tại vụ án duy nhất của phòng số 2 hiện tại là điều tra Long Sơn, cho nên thật ra Giang Nguyên cũng không kiêng dè gì, cũng không ngại hai người thảo luận chuyện khác, cứ tiến vào phòng họp như mọi khi.

Hồ Giang và La Dương Sinh lúc này đang ngồi cạnh nhau bàn bạc. Bên cạnh hai người là một vài tập tài liệu điều tra viên của phòng số 2 vừa mang đến, lần lượt đặt trước mặt hai người.

Thấy Giang Nguyên tiến vào, ánh mắt bọn họ sáng lên, đứng dậy ân cần thăm hỏi.

- Ngồi đi, ngồi đi...

Giang Nguyên tùy ý giơ tay, sau đó ngồi xuống một bên, nhìn hai người Hồ Giang đối diện, cười nói:

- Thế nào? Tình huống hiện tại thế nào rồi?

Hai người nhìn nhau một cái, sau đó ra hiệu cho hai vị thành viên điều tra một chút. Đợi hai người kia rời đi rồi, lúc này Hồ Giang mới nhìn về phía Giang Nguyên, gật đầu nói:

- Thông qua nhiều lần hẹn gặp với Dương Mô Hình và Lâm Nhất Dương, kết hợp với tài liệu ngài vài Bộ trưởng Lưu mang từ trưởng lão viện về, trước mắt cơ bản đã rõ ràng đại khái toàn bộ quá trình của sự kiện Long Sơn rồi. Đối với đại bộ phận chi tiết, chúng ta cũng đều nắm tương đối rõ, cũng như cũng đã có kết luận...

- Chẳng qua... Chẳng qua bởi tính chất mấu chốt của hai vị nhân chứng kia, cho nên có một vài nơi còn tồn tại chút khiếm khuyết!

Nói tới đây, giọng Hồ Giang có vẻ e ngại rõ ràng.

Giang Nguyên gật đầu. Hắn cũng không bất ngờ với chuyện này chút nào. Có tư liệu và được hai đương sự phối hợp, hiểu rõ toàn bộ sự kiện cũng không phải chuyện quá khó khăn. Chẳng qua hắn cũng không muốn biết mấy thứ này...

- Về phần hai vị dính dáng trong đó, hiện tại đã có chứng cứ gì thực tế chưa?

Nghe thấy Giang Nguyên hỏi thẳng vào vấn đề, hai người liếc nhau một cái, sau đó mặt đều lộ vẻ nuối tiếc. Hồ Giang lắc đầu khẽ nói:

- Chuyện đã đi qua hơn hai mươi năm rồi. Mà hai vị kia thân đều ở vị trí cao hơn mười năm, cho nên cơ bản chứng cứ đều đã bị rửa sạch sẽ. Đến trước mắt mà nói, chúng ta vẫn chưa có bất cứ chứng cứ mang tính thực chất nào...

Đối với tình huống này, Giang Nguyên cũng không bất ngờ. Nếu đổi lại thành hắn, tất nhiên cũng sẽ hủy diệt những chứng cứ có khả năng còn sót lại một cách thần không biết, quỷ không hay. Hắn lập tức lại nghĩ tới điều gì, nhìn hai người nói:

- Bộ trưởng có phân công gì với tình huống trước mắt không?

Hai người đồng loạt lắc đầu. Hồ Giang cười khổ một tiếng, nói:

- Bộ trưởng chỉ bảo chúng ta phải thật cẩn thận, cố gắng điều tra càng rõ ràng, chi tiết, đầy đủ càng tốt, đồng thời tìm kiếm chứng cứ có thể còn sót lại...

- Ồ...

Giang Nguyên gật đầu khẽ, sau đó đứng dây, nhìn hai người, cười nói:

- Được rồi, tất cả đều nhờ hai người cố gắng rồi!

Đi ra khỏi Ban giám sát xong, Giang Nguyên nhìn đồng hồ, thấy mình ở Ban giám sát đã hơn nửa giờ rồi. Thời gian còn sớm, Giang Nguyên cũng không do dự, nhanh chóng đi về phía phòng làm việc của viện trưởng.

Đi thẳng một đường, bước chân Giang Nguyên khá nhanh, hấp dẫn không ít ánh mắt. Mọi người nhìn theo hướng hắn đi, cơ bản đều có thể đơn giản nhận ra hướng hắn định đi tới.

Advertisement
';
Advertisement