Coi như hiện tại Giang Nguyên đã có thể luyện chế đan dược siêu phẩm rồi, tuyệt đại đa số đều cần đổi bằng điểm tích phân với giá chỉ hơn một nửa nhưng một viên đan dược siêu phẩm như vậy vẫn không phải một thành viên cấp y sư bình thường của Thiên Y viện có thể mong chờ nổi.

Nhưng hiện tại không ngờ Giang Nguyên cầm tới bốn năm viên, lại cẩn thận thần bí như thế, rõ ràng ngay cả mình và Hiểu Hiểu đều không muốn nói, như vậy nguồn gốc của đan dược này chỉ sợ...

Nhớ tới trong Thiên Y viện gần đây có tin đồn tội trạng của Giang Nguyên, tham chiếm đan dược gì đó, toàn thân Tuyên Tử Nguyệt đổ mồ hôi lạnh. Không phải bởi thế Giang Nguyên mới chiếm được lọ đan dược siêu phẩm này chứ?

Bên cạnh Phan Hiểu Hiểu vốn tính tình thoải mái cũng không để ý tới nét mặt lo lắng của Tuyên Tử Nguyệt. Cô chỉ đứng bên giường, mặc dù để được Tuyên Tử Nguyệt nhắc nhở, hỏi quấy rầy Giang Nguyên nữa nhưng vẻ mặt vẫn tò mò nhìn chằm chằm vào động tác của Giang Nguyên và biến hóa của Tiểu Bảo ở trên giường.

Mà Giang Nguyên lúc này hoàn toàn tập trung vào Tiểu Bảo, hiển nhiên không chú ý tới vẻ mặt lo lắng của Tuyên Tử Nguyệt. Hiện tại hắn cần phải tiến hành thôi cung quá huyệt trong thời gian dài cho Tiểu Bảo, để cam đoan Tiểu Bảo có thể hấp thu hoàn toàn sức thuốc của viên Khai Tuệ Đan này. Đồng thời hắn cũng phải cam đoan sức thuốc này sau khi bị Tiểu Bảo hấp thu hoàn toàn, có thể có tác dụng đầy đủ. Nếu không, để lãng phí một chút sức thuốc nào, Giang Nguyên đều cảm thấy rất đáng tiếc.

Tuyên Tử Nguyệt đứng cạnh vô cùng cẩn thận nhìn động tác của Giang Nguyên, sau đó chậm rãi rời khỏi phòng, mấy một bộ điện thoại vệ tinh bảo mật, bấm một dẫy số.

- Này... Tử Nguyệt!

Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói trầm ồn của Tuyên Năng.

- Cha... Lần trước chuyện con nói với cha, cha đã thông báo chưa?

Nghe thấy giọng Tuyên Năng phía bên kia, Tuyên Tử Nguyệt hạ giọng nói.

Tuyên Năng có thể nghe được giọng Tuyên Tử Nguyệt, trong lòng cũng hơi căng thẳng, vội vàng đáp lại:

- Yên tâm đi... Tử Nguyệt, cha đã thông báo hết rồi. Hẳn là không có vấn đề gì đâu!

- Chẳng qua, chẳng lẽ tình hình...

Nhận ra vẻ hồ nghi và lo lắng của Tuyên Năng, Tuyên Tử Nguyệt hạ giọng dặn dò lần nữa:

- Không có vấn đề gì lớn, nhưng nhất định phải thật cẩn thận... Ngàn vạn lần đừng để xảy ra chuyện bất ngờ...

- Cha hiểu rồi...

Cảm nhận được vẻ nghiêm trọng trong giọng nói của Tuyên Tử Nguyệt, Tuyên Năng hít thật sâu một hơi, sau đó đồng ý:

- Yên tâm đi, cha sẽ dặn dò lại một lần nữa....

- Vâng... Cha, chú ý nhiều là tốt rồi!

Tuyên Tử Nguyệt nhẹ nhàng thở hắt ra, suy nghĩ một chút lại cất tiếng trấn an, nói:

- Chỉ cần không xảy ra vấn đề, sau này... Sau này cũng không cần phải lo lắng gì nữa!

- Không cần phải lo lắng gì nữa...

Thoáng nghiền ngẫm ý tứ trong lời nói của con gái, tinh thần Tuyên Năng chấn động mạnh. Lần đầu tiên ông nghe thấy cô con gái vốn rất khiêm nhường của mình lại nói ra những lời này. Ý nghĩa trong đó ông hiểu rất rõ.

Lập tức ông cố nén hưng phấn trong lòng, trầm giọng gật đầu đáp:

- Tốt, yên tâm đi... Tất nhiên cha sẽ không để... Con phải lo lắng thêm!

Ngắt điện thoại rồi, Tuyên Tử Nguyệt mới lén trở về phòng, nhìn Giang Nguyên vẫn đang vô tình chăm chú, tập trung toàn bộ tinh thần thôi cung quá huyệt cho Giang Nguyên, trong lòng cảm thán ngàn vạn lần.

Cô vô cùng tín nhiệm Giang Nguyên. Nếu Giang Nguyên có thể mang đan dược này về, tất nhiên cam đoan không có vấn đề gì. Mà nếu ngay cả đan dược siêu phẩm Giang Nguyên cũng có thể lấy bốn năm viên, vậy thì với thiên phú và thực lực kinh khủng của Giang Nguyên hiện tại đã thế, sau này khi Giang Nguyên còn có thể đạt tới trình độ nào, có thể tưởng tượng ra được...

Với tính cách của Giang Nguyên, sau này cho dù địa vị của hắn thế nào, nước cao là thuyền cao, mình và nhà họ Tuyên đều sẽ đạt được tới độ cao như Giang Nguyên...

Mà hiện tại việc cô muốn làm là để Giang Nguyên không phải lo lắng việc ở nhà. Nếu hiện tại có người nhằm vào Giang Nguyên mà tố cáo, tuy rằng chuyện tố cáo này xem ra cũng có vấn đề nhưng nếu xảy ra vấn đề gì thật thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Như vậy cô càng phải cam đoan rằng không thể để ai nắm được nhược điểm nào của Giang Nguyên tại phương diện này.

Thậm chí vừa rồi cô cũng không tiếc đánh tiếng cho cha mình. Cô tin rằng cha mình có thể hiểu ý mình. Nếu có gì nguy hiểm, như vậy ông sẽ không tiếc mọi giá, khống chế nguy hiểm này ở mức độ nhỏ nhất, cố gắng bảo vệ tuyệt đối không để Giang Nguyên có vấn đề gì. Cô tin rằng cha mình có thể làm tốt tất cả, thậm chí lúc cần phải tự tổn hại tới lợi ích cũng sẽ... Cam đoan không bởi người nhà họ Tuyên mà làm phía Giang Nguyên xuất hiện vấn đề gì.


Làm xong tất cả mọi việc, Tuyên Tử Nguyệt cũng hoàn toàn quyết tâm, bỏ qua toàn bộ tâm tình rung động khi vừa thấy bình đan dược vừa rồi... Là người phụ nữ vẫn ở bên Giang Nguyên, cô tin tưởng hắn, mà cô cũng tình nguyện làm thật nhiều vì Giang Nguyên...
Advertisement
';
Advertisement