Nhìn Giang Nguyên xoay người bước ra khỏi phòng, y sư Chu lẳng lặng nhìn bóng lưng Giang Nguyên biến mất ở cửa, sau đó thấy đám người Hồ Giang chuẩn bị rời đi, không khỏi kéo Hồ Giang lại, kinh nghi hỏi:
- Chủ nhiệm Hồ, không hỏi thật sao?
- Không hỏi, hỏi cũng vô ích thôi.
Hồ Giang vẫn rất tôn trọng y sư Chu, lắc đầu cười khổ:
- Y sư Chu, Trưởng ban Giang nói không sai. Trong tình huống không cho phép sử dụng phương pháp đặc biệt, chúng ta không cách nào bắt Thiên y sư tiết lộ sự thật.
- Haiz, được rồi.
Thấy Hồ Giang cũng cho là như vậy, y sư Chu chần chừ một chút, rốt cuộc thở dài, quay đầu nhìn vẻ mặt tùy ý của Hồ Giang, lắc đầu một cái rồi bước ra cửa. Nhưng khi ra đến bên ngoài, liền trầm giọng giao phó Dư Trung Tấn:
- Chủ nhiệm Dư, nhất định phải phái ra nhân viên đắc lực nhất, khống chế thật tốt nơi này. Vạn lần không được để xảy ra sơ hở.
- Y sư Chu cứ yên tâm, tôi tất nhiên sẽ an bài thật tốt, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề.
Dư Trung Tấn đáp lại.
- Được.
Đối với thủ lĩnh ngoại viện Dư Trung Tấn, y sư Chu vẫn rất yên tâm. Là Ủy viên Hội Đồng Viện, ông biết rất rõ Dư Trung Tấn trước giờ vẫn rất trung thành với Viện trưởng Từ. Cho nên, ông ngược lại không lo lắng phía Dư Trung Tấn sẽ xảy ra vấn đề.
- Chủ nhiệm Giang.
Hồ Giang tăng tốc, đuổi kịp Giang Nguyên, lo lắng hỏi:
- Cậu xác định đám người y sư La đang ở trong viện sao?
Giang Nguyên nhẹ nhàng gật đầu:
- Tôi xác nhận.
- Nhưng tôi nhìn thấy phản ứng của Chu Thế Dương lại không giống.
Hồ Giang chần chừ một chút liền nói.
Giang Nguyên quay sang nhìn Hồ Giang:
- Ở trong viện, nhưng vị trí cụ thể hẳn sẽ rất khó tìm. Cho nên ông ta mới có phản ứng như vậy.
- Thế à?
Hồ Giang cau mày suy nghĩ một chút, sau đó chậm rãi gật đầu:
- Cũng có thể.
- Ông ta muốn giấu đám người La y sư, tất nhiên không thể ở chỗ bình thường được. Phạm vi nội viện rất lớn, cho dù là nhốt trong nội viện thật, cũng không dễ dàng tìm được.
Hồ Giang cau mày nhìn Giang Nguyên:
- Bây giờ, nếu không mau chóng tìm ra được đám người La y sư, chỉ sợ sẽ rất phiền toái.
- Ừm.
Giang Nguyên gật đầu, sau đó trầm giọng nói:
- Ban giam sát vừa mới tiến hành lục soát toàn bộ nội viện. Tôi cũng sẽ hết sức trợ giúp. Truyền lệnh cho Dư Trung Tấn, để Ban tình báo toàn diện phối hợp với ban Giám sát, điều tra hết thảy nội viện và ngoại viện, tiến hành theo dõi toàn diện.
Nói đến đây, Giang Nguyên cười khổ ngẩng đầu nhìn bầu trời có chút mây mù bên ngoài, chậm rãi thở dài:
- Nếu không có đầu mối, bước đầu tiên chính là ổn định nội viện lại, sau đó mới có thể nhất trí đối ngoại. Viện trưởng, Trưởng ban Lưu và Chủ nhiệm Liêu cũng không phải là người có thể dễ dàng bị người ta bắt. Cho dù là Chu Thế Dương và Ninh Hán Dân cũng không đạt được trình độ này. Bọn họ tất có lực lượng trợ giúp.
Nghe xong, sắc mặt Hồ Giang trở nên âm trầm, cau mày nhìn Giang Nguyên:
- Chủ nhiệm Giang, cậu cảm thấy rốt cuộc còn có ai đứng phía sau tiếp viện đám người Chu Thế Dương?
Giang Nguyên im lặng, trước mặt đột nhiên xuất hiện một gương mặt nhìn rất tầm thường nhưng lại tràn đầy uy nghiêm, hít một hơi thật sâu, nói:
- Cổ môn có khả năng rất lớn.
- Cổ môn?
Hồ Giang thất thanh, nói: