Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

Chẳng qua lời còn chưa nói xong đã bị Hồ Giang nắm cằm, sau đó đổ tách trà vào miệng.

Khụ khụ. Bị đổ nước trà vào, Chu Thế Dương liên tục ho khan, sắc mặt đỏ bừng. Khi nhìn Giang Nguyên, ánh mắt không hề che giấu vẻ oán độc. Ông đường đường là một ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, lúc nào gặp qua đãi ngộ này chứ? Bình thường, người khác đều phải dè dặt hầu hạ ông, không nghĩ đến lại biến thành như vậy.

Nhìn thấy ánh mắt oán độc của Chu Thế Dương, Giang Nguyên vẫn bình thản, chẳng nói tiếng nào, nhìn đồng hồ một chút, chờ hiệu lực của trà phát tác.

- Vô dụng thôi. Giang Nguyên, cậu cho rằng Hoặc Tâm Trà có tác dụng với tôi sao? Haha...

Chu Thế Dương lạnh lùng nhìn Giang Nguyên, bật cười trào phúng:

- Đừng quên tôi là ai? Là Thiên y sư đấy. Bây giờ cậu còn cách Thiên y sư một trăm lẻ tám ngàn dặm, tuyệt đối không biết được Thiên y sư có bao nhiêu đáng sợ.

Giang Nguyên dường như không có tâm tư dây dưa với Chu Thế Dương, chỉ cười nói:

- Tôi không phải thiên y sư, nhưng tôi là chủ nhân Tế Thế Đỉnh. Thiên y sư trăm năm qua có hơn mười vị, nhưng đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh chỉ có một mình tôi. Cho nên ông cũng không biết đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh sẽ có bao nhiêu đáng sợ.

- Cậu...hừ, cậu cho rằng cậu là đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh thì giỏi lắm sao? Tôi ngược lại muốn nhìn xem cậu có thể làm khó dễ tôi như thế nào?

Chu Thế Dương dữ tợn nói.

- Dĩ nhiên là không tầm thường rồi.

Giang Nguyên cười nói:

- Chẳng lẽ ông không nhìn thấy đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh là tôi như thế nào à?

Dựa lưng vào ghế, Giang Nguyên cau mày nói:

- Từ khi tôi có được Tế Thế Đỉnh, chỉ trong một năm, từ lúc không có nắp đỉnh, tôi vẫn có thể luyện chế ra được đan dược siêu phẩm. Tôi còn biết tất cả đan phương để luyện đan dược siêu phẩm. Trước đây ông có từng nghe nói có đỉnh chủ nào lợi hại như tôi không?

Giang Nguyên nói xong, sắc mặt Chu Thế Dương cứng đờ, ánh mắt dại ra. Đừng nói là ông ta, ngay cả đám người Hồ Giang bên cạnh, ánh mắt cũng lóe lên sự hâm mộ.

- Thật ra thì cũng không đáng coi vào đâu.

Giang Nguyên chậm rãi nói tiếp:

- Quan trọng là, ông có nhìn thấy đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh nào biết bay không?

- Đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh có thể bay?

Nghe xong, sắc mặt Chu Thế Dương hơi biến đổi, ánh mắt lại lóe lên sự thất thần.

Nhìn hình ảnh trong phòng thẩm vấn, Chu y sư khẽ cau mày, nhìn biểu hiện của Chu Thế Dương, nói:

- Không đúng.

- Tại sao lại không đúng?

La Thiên Minh hỏi.

- Lão La, ông nhìn biểu hiện của Chu Thế Dương đi.

Y sư Chu đưa tay chỉ Chu Thế Dương trên màn hình, liên tục lắc đầu:

- Bây giờ Chu Thế Dương đang tiến vào trạng thái hoảng hốt.

- Chuyện bình thường mà.

La Thiên Minh cau mày nói:

- Sau khi dùng Hoặc Tâm Trà, chính là có phản ứng như vậy.

- Không, không đúng.

Y sư Chu lắc đầu:

- Hoặc Tâm Trà đúng là có tác dụng như vậy. Nhưng Chu Thế Dương là Thiên y sư, mặc dù trà sẽ có tác dụng nhất định với ông ta, nhưng không quá rõ ràng như thế. Không, phải là không nên có hiệu lực nhanh như vậy mới đúng.

- Ông nhìn xem mới được bao lâu chứ?

Gương mặt y sư Chu tràn đầy kinh nghi:

- Tôi vừa mới nhìn thời gian. Chu Thế Dương uống Hoặc Tâm Trà vào lúc 12p, bây giờ là 14p, chỉ trong hai phút ngắn ngủi, Chu Thế Dương thân là Thiên y sư, làm sao có thể xuất hiện tình huống như vậy?

Nghe y sư Chu nói, La Thiên Minh cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, chần chừ một chút rồi nói:


- Nhưng nó cũng bình thường mà. Thời gian Hoặc Tâm Trà có hiệu lực là khoảng một phút. Bây giờ cũng đã hai phút rồi.
Advertisement
';
Advertisement