Chu Hạo Bình nói rất hùng hồn, muốn chặt đứt con đường bước lên Y sư nhất phẩm của Giang Nguyên.

- Cô dương bất sinh, cô âm cũng vậy... Làm sao để chuyển được âm thành dương?

Giang Nguyên mặt mũi lãnh đạm, tùy ý nói. Nhưng những người nghe thấy lại chậm rãi gật đầu, quả nhiên như vậy. cô dương bất sinh, cô âm dĩ nhiên cũng không được... Cái lý Chu Hạo Bình nói đã bị Giang Nguyên bác bỏ rồi.

Chu Hạo Bình khẽ nhíu mày, vốn lão tưởng cái lý này đã đủ để Giang Nguyên gặp phải phiền phức rồi, cho dù có thể giải được cũng phải tốn thời gian. Lão không ngờ Giang Nguyên chỉ tiện miệng trả lời đã giải được, giống như một bác sĩ già đã có mấy chục năm nghiên cứu chuyên môn này.

Chu Hạo Bình thoáng trầm mặc, sau đó lại lạnh giọng nói:

- Dương cực âm sinh, âm cực sinh dương... Tôi dùng thuốc chí âm để thúc sinh âm...

Sau khi dứt lời, trên mặt Chu Hạo Bình lộ vẻ tự đắc. Âm dương hỗ sinh là thiết luật, xem thử Giang Nguyên còn có thể bác bỏ như thế nào. Lần này mình cắt được đường của Giang Nguyên là có thể yên lòng rồi.

Có điều lão vừa dứt lời, Giang Nguyên vẻ mặt bất động, dửng dưng nói:

- Âm dương hỗ sinh thực sự là một đạo lý, nhưng tuyệt âm sẽ càng tuyệt dương, không thể nào sinh ra gốc được nữa, từ đó cực âm sao có thể sinh dương?

Sắc mặt Chu Hạo Bình cứng đờ, sau khi kinh ngạc hồi lâu liền tức giận nói:

- Tôi dùng thuốc cực âm, sao không được?

- Thế nào là thuốc cực âm?

Giang Nguyên lãnh đạm nói:

- Thuốc cực âm cỡ nào mới có hiệu quả, có thể không gốc mà sinh dương?

Giang Nguyên vừa nói xong, Chu Hạo Bình há miệng định nói nhưng miệng lại cứng đờ... Cuối cùng không có lời nào để chống đỡ...

Mọi người lúc này cũng liên tục gật đầu, đúng rồi... Thuốc cực âm cỡ nào có thể không gốc mà sinh dương? Nếu thật sự có hiệu quả như vậy, vậy khác gì có thể chữa cho xương trắng sống dậy?

Sau câu này, Chu Hạo Bình không nói thêm gì nữa. Vì cho dù là đề gì, Giang Nguyên đều hoặc là mở miệng đáp ngay, hoặc chỉ im lặng một chút rồi nói không thể giải. Cứ mấy câu liên tục như vậy, không ai có thể tìm được chút sơ suất nào của hắn... Chu Hạo Bình nghe đám lưu mộc dương đặt câu hỏi, muốn tìm chút vấn đề trong câu trả lời của Giang Nguyên nhưng đều vô dụng. Cuối cùng thì lão đã hoàn toàn lạnh lòng, ngồi đó hai mắt hoảng hốt, mặt như tro tàn...

- Cảm ơn!

Sau khi Giang Nguyên trả lời xong câu cuối cùng, Lưu Mộc Dương và Liêu Long Căn nhìn nhau gật đầu, dùng ánh mắt thán phục nhìn Giang Nguyên nói hai chữ “Chúc mừng”. Vẻ mặt Giang Nguyên luôn rất đúng mực, luôn có vẻ lãnh đạm lúc này rốt cuộc cũng nở nụ cười nhạt, khạc ra hai chữ cảm ơn rồi khẽ gật đầu.

Trước lời đáp lại dường như hơi quá đơn giản của Giang Nguyên, mọi người cũng chẳng có gì không vui. Ngay cả Lưu Mộc Dương và Liêu Long Căn cũng đều vui vẻ tươi cười chứ đừng nói đến La Thiên Minh và Chu Hạo Bình. Bây giờ Giang Nguyên đã có tư cách này. Hắn sắp ngồi lên vị trí ở đỉnh cao nhất Thiên Y viện, đã không cần phải có thái độ khiêm tốn nữa. Nếu không nếu hắn có giả vờ khiêm tốn đi nữa thì người ta cũng chẳng dám nhận.

Ngay cả Chu Hạo Bình mặt đầy tro tàn, hai mắt hoảng hốt sau khi Giang Nguyên cảm ơn một tiếng cũng lập tức khôi phục tinh thần, hơi khom người, không dám trả lời.

Có điều mọi người đều có thể thấy, sau khi Giang Nguyên nở nụ cười nhạt thì trong mắt cũng lóe lên tia uể oải và mệt mỏi không thể che giấu.

Khảo hạch Y sư nhất phẩm Thiên Y viện, người có thể vượt qua phần lớn đều có tích lũy nhiều năm mới có thể vượt qua khảo hạch. Nếu không thì cũng không đến nỗi mấy chục năm nay chẳng có được mấy người qua được khảo hạch. Giống như Giang Nguyên chưa tới 30 tuổi đã có thể vượt qua thì đã không thể đơn giản dùng từ “thiên tài” để giải thích.

Trong quá trình Giang Nguyên nhanh chóng trả lời không chút sai sót, mọi người đã bị chấn động cực độ rồi.

Chỉ đến giờ, khi nhìn thấy vẻ kiệt sức trong mắt Giang Nguyên, họ mới cảm thấy bình thường... Nếu trải qua gần hai tiếng đồng hồ, bị hai Thiên y sư và Y sư nhất phẩm toàn lực khảo nghiệm, mà còn có thể ung dung tự nhiên, vậy thì quá dọa người...

Tin tức Giang Nguyên tấn lên Y sư nhất phẩm trong nháy mắt truyền khắp toàn viện... Các nơi đều vang lên tiếng hoan hô và tiếng kêu kinh ngạc...

Kinh ngạc là những đồng chí già mấy chục năm mà vẫn chưa đi được đến bước này, hoan hô là những Y sĩ thực tập và Y sĩ bình thường trẻ tuổi...

Advertisement
';
Advertisement