- Các vị đồng nghiệp, căn cứ theo thông báo của Hội Đồng Viện, từ hôm nay trở đi, Ủy viên thường vụ Giang Nguyên sẽ chịu trách nhiệm quản lý chính ban chúng ta. Lão sư La Thiên Minh vẫn tiếp tục trợ giúp quản lý. Bây giờ mọi người hãy vỗ tay nhiệt liệt, hoan nghênh Ủy viên thường vụ Giang Nguyên phát biểu với chúng ta đôi lời.

Dưới cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Giang Nguyên khẽ mỉm cười nói:

- Thật vui khi có thể làm việc với tất cả mọi người sau này.

Ở ban Giáo dục và Đào tạo nửa tiếng, Giang Nguyên cùng với La Thiên Minh đến học viện đào tạo. Học viện đào tạo phức tạp hơn rất nhiều, chủ yếu phụ trách tất cả các vấn đề dạy dỗ và giáo dục các thành viên cấp y sĩ thực tập. Bởi vì số lượng y sĩ thực tập quá nhiều, trên căn bản sẽ có những giờ học tập trung. Ngoài ra còn phải sắp xếp những đợt thực tập, khảo hạch trên khắp mọi mặt cho các y sĩ. Vì thế, số lượng người giảng dạy ở học viện Đào tạo nhiều gấp mười lần, tổng cộng có bảy tám chục người.

Nhưng y sư cao cấp lại không nhiều. Trừ Chủ nhiệm Lý Phi Dương ra thì chỉ có Phó chủ nhiệm là y sư nhị phẩm, sau đó là mười y sư tam phẩm, trên căn bản chỉ là y sĩ nhất phẩm và nhị phẩm.

Bởi vì người của học viện đào tạo nhiều hơn, Giang Nguyên ở đây cũng gần một tiếng.

Sau đó đến ban Hậu cần.

Suốt cả một buổi sáng, Giang Nguyên mới đi được hết bốn ban. Sau đó, mượn phòng họp nhỏ của ban Ngoại giao, cùng với La Thiên Minh, Vu Thiên Cốc, Tịch Ngọc Long mở một cuộc họp ngắn.

Tuy nói lượng công việc không ít, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi.

Nếu muốn bận rộn, Giang Nguyên dĩ nhiên là sẽ bận rộn. Nhưng muốn không bận rộn, vậy thì không cần bận rộn. Dù sao cấp dưới của hắn vẫn còn ba vị Ủy viên Hội Đồng Viện chủ quản những ngành này, hoàn toàn không cần hắn lúc nào cũng phải canh chừng.

- Được rồi, trên căn bản thì tôi đã đều đi dạo qua tất cả các ban cần quản lý, cảm thấy đúng là tương đối nặng. Nhưng có sư phụ, còn có Ủy viên Vu và Ủy viên Tịch ở đây, tôi nghĩ mọi thứ hẳn không cần hỏi tới quá nhiều.

Giang Nguyên mỉm cười nhìn La Thiên Minh, Vu Thiên Cốc và Tịch Ngọc Long, nói:

- Ủy viên Vu và Ủy viên Tịch hẳn còn chưa quá quen với tôi, nhưng sư phụ hẳn là đã khá hiểu con rồi.

Nghe Giang Nguyên nói, Vu Thiên Cốc và Tịch Ngọc Long đều tỏ ra khiêm nhường lắng nghe. Chỉ có La Thiên Minh là cau mày, giống như từ lời của Giang Nguyên, ông đã đoán được tiếp theo Giang Nguyên muốn làm gì.

- Tôi là người rất sợ phiền toái. Hơn nữa kinh nghiệm cũng không phải là nhiều. Dĩ nhiên, quan trọng nhất là tôi thật sự rất bận.

Giang Nguyên mỉm cười, nhìn vẻ mặt không vui của La Thiên Minh, tiếp tục nói:

- Cho nên, công việc tiếp theo của những ban này, vẫn cần phải làm phiền sư phụ và hai vị Ủy viên coi ngó nhiều một chút. Có vấn đề gì cứ báo cáo lại với tôi, tôi sẽ dành thời gian tiến hành kiểm tra. Dĩ nhiên, công việc cụ thể vẫn phải cần đến mọi người. Tôi hy vọng mọi người có thể giữ thái độ nghiêm cẩn và phụ trách.

Nghe Giang Nguyên nói, Tịch Ngọc Long và Vu Thiên Cốc cảm thấy vui mừng. Tất nhiên là không ai thích người nào quơ tay múa chân trên đầu mình. Bây giờ Giang Nguyên đã tỏ thái độ rõ ràng, hai người đương nhiên là không có ý kiến.

Nhưng y sư La Thiên Minh thì bất mãn. Thái độ như vậy của Giang Nguyên là sao đây? Tại sao một Ủy viên thường vụ lại có thể đem quyền hành của mình thả ra ngoài? Nếu truyền đi, thanh danh sẽ không được tốt lắm. Nhưng trước mắt, ông quả thật không tiện phản bác Giang Nguyên. Dù sao bây giờ hắn cũng là Ủy viên thường vụ, là cấp trên trực tiếp quản lý ông.

Bất luận là từ phương diện nào, để bảo vệ uy tín của đệ tử, ông cũng không tiện lên tiếng.

- Trên căn bản, các vấn đề đều do người phụ trách làm chủ. Nhưng công việc quan trọng vẫn phải cần thông báo và xin phép tôi. Tôi sẽ bất chợt kiểm tra bất cứ lúc nào, mọi người nhất định phải ra sức không được để xảy ra vấn đề.

Nói đến đây, mặt Giang Nguyên nghiêm lại, nhìn Vu Thiên Cốc và Tịch Ngọc Long, nói:

- Đặc biệt là hai vị Ủy viên Vu Thiên Cốc và Tịch Ngọc Long, hai vị đều là tân Ủy viên Hội Đồng Viện, lại quản lý ban Ngoại giao và ban Hậu cần, xin hai vị chú ý công việc nhiều hơn, vạn lần đừng để xảy ra vấn đề.

Nhìn vẻ mặt tràn đầy nghiêm túc và giọng nói uy nghiêm của Giang Nguyên, Tịch Ngọc Long và Vu Thiên Cốc đều rét lạnh trong lòng. Đối với vị tân ủy viên thường vụ này, hai người một chút cũng không dám khinh thường, vội vàng lên tiếng:

- Xin Thường ủy Giang cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cẩn thận, tuyệt đối bảo đảm sẽ không có vấn đề xảy ra. Có công việc quan trọng nhất định sẽ báo cáo và xin phép.

Kết thúc cuộc họp, Giang Nguyên và La Thiên Minh cùng nhau ăn bữa trưa. Không có người ngoài, lúc này La Thiên Minh mới cẩn thận dặn dò Giang Nguyên.

- Giang Nguyên, ta biết tính cách của con, không thích quản mấy chuyện vặt. Tuy nói giao quyền cho cấp dưới là một phương pháp tương đối khá, vừa có thể kéo gần quan hệ với cấp dưới, vừa có thể giảm bớt gánh nặng, nhưng con nhất định phải cẩn thận. Dù sao con cũng là Ủy viên thường vụ, dưới con mắt của vạn chúng, tuyệt đối không được để xảy ra vấn đề.

Advertisement
';
Advertisement