Kỹ thuật và thủ pháp như vậy khiến cho các bác sĩ khoa Mạch máu máu não bệnh viện số 1 phải thán phục không thôi. Ngay cả y sư Dương và y sư Lý làm trợ thủ thứ nhất và thứ hai cũng cảm thấy bội phục.
Hai người cũng là nhân vật có uy tín trong lĩnh vực mạch máu não của Thiên Y Viện. Nếu không bộ Y tế cũng không mời hai người đi theo Giang Nguyên đến tỉnh Nam. Hai người ngày xưa đều là bác sĩ mổ chính, nhưng hôm nay lại đồng loạt làm trợ thủ cho Giang Nguyên.
Hai người tương đối cung kính và khách sáo với Giang Nguyên. Nhưng đa phần là vì thân phận Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện Thiên Y Viện của hắn. Tuy nói năng lực của Giang Nguyên trong lĩnh vực y tế là bất phàm. Thậm chí trước đây không lâu còn một bước lên trời, từ y sĩ bước lên y sư nhất phẩm, càng làm cho hai người vốn vẫn còn đang là y sư nhị phẩm phải bội phục không thôi. Nhưng trong lĩnh vực mạch máu não, hai người lại không phục.
Bọn họ mới là chuyên gia chân chính trong lĩnh vực này. Cho dù Giang Nguyên nói hắn muốn mổ chính, hai người cũng chỉ vì thân phận của hắn và sự tín nhiệm đối với thực lực của hắn nên mới đồng ý. Nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ thật sự cho rằng Giang Nguyên mạnh hơn bọn họ trong lĩnh vực này.
Đến bây giờ, nhìn thủ pháp nhanh nhẹn và thành thạo của hắn, hai người đã thật sự bội phục, trên trán cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
Bởi vì, cả hai dần cảm giác có chút không theo kịp Giang Nguyên. Đặc biệt là trợ thủ số 1 là y sư Dương, mồ hôi đổ ra trên trán bằng cả hạt đậu.
Loại cảm giác này thật sự quá kinh khủng. Cho dù là trợ thủ, cũng không theo kịp tiết tấu của bác sĩ mổ chính. Nếu là những bác sĩ trẻ vừa mới tham gia phụ mổ thì còn có thể hiểu được, nhưng bọn họ đều là chuyên gia phái thực lực nhiều năm, ngày xưa cũng chỉ là người khác không theo kịp tiết tấu của bọn họ, còn bây giờ thì trái ngược.
Mặc dù trong lòng đổ mồ hôi, nhưng hai người vẫn tương đối có kinh nghiệm. Khi phát hiện không ổn, phụ mổ 1 và phụ mổ 2 đều nhìn nhau, từ trong mắt đối phương xác nhận một số chuyện, rất nhanh điều chỉnh phân công.
Không còn do phụ mổ 1 là y sư Dương phụ trách nữa, mà phụ mổ 2 là y sư Lý cũng bắt đầu gánh một số công việc chủ yếu của y sư Dương. Y sĩ Trương xem như là phụ mổ 3 vốn đứng một bên không có chuyện để làm, nhưng lúc này cũng không cần phân phó, lập tức chủ động nhận lấy một số công việc vặt từ hai y sư kia.
Ba người cân đối, cuối cùng miễn cưỡng theo kịp tiết tấu của Giang Nguyên.
- Các trợ thủ đã thay đổi phân công.
Chủ nhiệm Cù nhìn vào màn hình, nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức thán phục, nhắc nhở những người bên cạnh:
- Chú ý sự phối hợp giữa bọn họ, không cần bất kỳ nhắc nhở nào, tối đa chỉ cần dùng ánh mắt trao đổi trong vòng một giây, ba người liền hoàn thành phân công công việc tiếp theo.
Nghe Chủ nhiệm Cù nói như vậy, rất nhiều bác sĩ đều thán phục trong lòng. Ngoại trừ bác sĩ mổ chính, các trợ thủ còn lại cũng cao siêu như vậy. Không cần một lời nhắc nhở, cả ba trong nháy mắt đã hoàn thành phân công công việc. Hơn nữa toàn bộ quá trình đều lưu loát cực kỳ, không ảnh hưởng đến tiến trình giải phẫu.
Khó trách những người này lại tự tin như vậy, dám nói có tám chín phần thành công. Từ kỹ thuật của bác sĩ mổ chính và sự ăn ý giữa các trợ thủ mà xem, cho dù cuộc giải phẫu có độ khó cao, nhưng trong tay bọn họ, không muốn thành công cũng khó.
Không ai biết vị Ủy viên thường vụ Giang này có địa vị như thế nào. Cũng không ai biết được đội ngũ đang tham gia giải phẫu có lai lịch ra sao. Mọi người chỉ mơ hồ biết được, thân phận của những người này rất phi phàm.
Trước mặt những người này, vốn năng lực và kỹ thuật của bọn họ đủ để kiêu ngạo ở tỉnh Nam, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Thấy cấp dưới say mê theo dõi, Chủ nhiệm Cù hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
- Nhìn bọn họ thi triển kỹ thuật và năng lực, tôi biết mọi người bị đả kích không nhỏ. Nhưng tôi nghĩ, mọi người sẽ không còn cảm giác bị đả kích nữa mà là khích lệ cùng tiến lên.
Dứt lời, Chủ nhiệm Cù chỉ vào màn hình, tiếp tục nói:
- Vốn, chúng ta cho rằng kỹ thuật và năng lực của chúng ta đã rất cao rồi. Nhưng bây giờ nhìn kỹ thuật của bọn họ, tôi nghĩ chúng ta đã có được mục tiêu để tiến lên.
- Mặc dù chúng ta không nhất định có thể đạt đến kỹ thuật và năng lực như bọn họ, nhưng tôi nghĩ, chúng ta vẫn có đủ không gian để tiến lên.
- Giống như lời của Giám sát Trương đã nói, chỉ cần chúng ta có thể học được một nửa chiêu thức trên người bọn họ thôi, cũng đủ cho chúng ta hưởng thụ cả đời.
- Ban đầu, tôi còn cho rằng đây là sự phóng đại.
Chủ nhiệm Cù càng nói càng tràn đầy cảm xúc, nhìn các bác sĩ trẻ tuổi, nói:
- Nhưng bây giờ, tôi không cho là như vậy nữa. Mặc dù chúng ta chỉ có cơ hội học hỏi lần này, nhưng tôi nghĩ, chúng ta cũng đã học được rất nhiều thứ từ nó. Mặc dù học cũng không phải là kỹ thuật bây giờ, nhưng chúng ta học được cái gọi là thái độ chuyên nghiệp, năng lực phối hợp và thực hiện.
- Tôi cho rằng, chỉ cần chúng ta tiếp tục cố gắng, không tự mãn như trước đây, tiếp tục giữ vững sự khích lệ và đi tới, qua năm ba năm nữa, thậm chí chỉ hai ba năm, chúng ta có thể nhảy lên một giai đoạn mới hơn.