- Chúng tôi đại diện cho tòa án, đến thông báo cho các người, phải trong ba ngày hoàn thành việc chuyển đi. Nếu không, tập đoàn Thiên Kim sẽ có quyền cưỡng ép phá dỡ và di dời phòng khám Khánh Nguyên.
Đợi đến khi hai cảnh sát tuyên bố xong, liền đưa tờ thông báo cho Hồ phu nhân đang bi phẫn. Người đàn ông mang mắt kiếng đắc ý bước đến phía trước, nhìn y sĩ Trương và hai học trò đang đứng bên cạnh, hơi rụt cổ một cái nhưng khi nhìn hai cảnh sát, lập tức liền lấy lại tinh thần.
- Hồ lão phu nhân, ba ngày, có nghe thấy không? Trong ba ngày, nhất định các người phải dọn đi. Nếu không, tôi sẽ không nể mặt.
Người đàn ông mang mắt kính nhìn Hồ lão phu nhân, đắc ý cười nói:
- Tập đoàn Thiên Kim chúng tôi là xí nghiệp tuân thủ theo pháp luật, sống và làm việc theo pháp luật.
- Cậu…các người mà tuân thủ pháp luật cái gì? Hả? Các người cố ý lừa dối thì có.
Hồ lão phu nhân run giọng nói.
- Lừa dối? Hồ lão phu nhân, bà nói chuyện phải để ý một chút. Nếu không đừng trách tôi ăn nói không lịch sự với bà. Chúng tôi có hợp đồng giấy trắng mực đen rõ ràng, chẳng lẽ các người đọc không hiểu?
Nói đến đây, người đàn ông mang mắt kính hừ một tiếng:
- Muốn trách thì trách đứa con trai của bà quá tham lam. Nếu cậu ta không tham lam, kiếm một chút là hoàn toàn không có vấn đề. Nhưng do khẩu vị quá lớn, nếu không cũng đâu dẫn đến tình trạng như ngày hôm nay?
- Anh…
Hồ Vũ Bân vội vàng tiến lên đỡ mẹ, tức giận nhìn chằm chằm người đàn ông mang mắt kính:
- Các người là có dự mưu.
- Dự mưu? Anh nói như vậy là có ý gì? Trong hợp đồng hoàn toàn không có vấn đề, muốn trách thì chỉ có thể trách các người. Nếu không phục, các người có thể kiện lên tòa.
Người đàn ông cười lạnh;
- Dĩ nhiên, các người cũng biết, có kiện lên tòa cũng vô dụng thôi.
Nghe người đàn ông nói, hai mẹ con giận đến phát run, nhưng không thể làm gì.
Giang Nguyên đứng bên cạnh đã sớm cau mày. Bây giờ hắn đã hiểu, vừa rồi Hồ sư mẫu muốn nói với hắn chính là chuyện này. Hắn nhìn người đàn ông một cái, sau đó quay sang Hồ lão phu nhân, trấn an:
- Sư mẫu, đừng lo. Bất kể thế nào, phòng khám Khánh Nguyên vẫn là tâm huyết trọn đời của sư phụ. Con nhất định sẽ không để cho phòng khám xảy ra chuyện gì.
Nhìn Giang Nguyên tự tin nói như vậy, trong lòng Hồ lão phu nhân cũng thoáng yên tâm trở lại, nhưng nhớ đến bản hợp đồng và bối cảnh khổng lồ của đối phương, liền nắm tay Giang Nguyên, lo lắng nói:
- Giang Nguyên, nhưng bọn họ không lấy tiền. Bây giờ, giấy tờ nhà đều nằm trong tay bọn họ, lại còn có hợp đồng nữa.
- Không quan trọng. Con sẽ cho người điều tra xem chuyện gì xảy ra, nhất định sẽ đảm bảo phòng khám không có việc gì.
Giang Nguyên vừa nói xong, người đàn ông mắt kính đang cau mày nhìn hắn liền cười trào phúng:
- Ôi chao, anh bạn này ngang ngược nhỉ? Nói ra không sợ nước lạnh thấm kẽ răng sao? Có nghe nói qua tập đoàn Thiên Kim của chúng tôi chưa? Nếu muốn giả bộ cũng phải nhìn lại năng lực của mình một chút chứ?
Giang Nguyên khẽ nhíu mày. Diêu Nhất Minh bên cạnh đã sớm bước đến chắn trước người hắn, nói:
- Bất kể anh là ai, bây giờ đi ra ngoài cho tôi. Phòng khám Khánh Nguyên không phải các người có thể động liền động.
- Này này, anh là ai mà lớn giọng thế? Ngay cả tập đoàn Thiên Kim của chúng tôi cũng không coi vào đâu.
Thấy Diêu Nhất Minh chen vào, giọng điệu khinh thường, người đàn ông mắt kính thẹn quá hóa giận, đang định lên tiếng, lúc này lại có một người nữa bước vào, bĩu môi:
- Tôi muốn nhìn xem là ai mà lớn giọng như thế, dám coi thường tập đoàn Thiên Kim chúng tôi?
Thấy người thanh niên này đi vào, người đàn ông mắt kính vội vàng lui sang một bên, cung kính nói:
- Đại thiếu.
Có Diêu Nhất Minh ra mặt, Giang Nguyên tất nhiên không muốn nói chuyện cùng đối phương, chỉ liếc nhìn người vừa mới bước vào, chỉ thấy đối phương mặc nguyên bộ Givenchy màu trắng, tóc dài, gương mặt tràn đầy ngạo ý, lỗ tai còn đeo một cây đinh màu đen, nhìn qua có chút giống với minh tinh Hàn Quốc.
Sau khi nhìn rõ hình dáng của đối phương, khóe miệng Giang Nguyên hơi nhếch lên, không quan tâm đối phương nữa, chỉ thấp giọng trấn an Hồ sư mẫu.
Vị đại thiếu bên kia nhìn thấy biểu hiện của Giang Nguyên, trong lòng không tránh khỏi tức giận. Nói gì thì y cũng là Hoàng đại thiếu, vẫn có chút mặt mũi ở tỉnh Nam. Ít nhất y đại diện cho tập đoàn Thiên Kim đến Vân Giang đầu tư, ngay cả cao tầng Vân Giang còn phải ra tiếp y.