Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

Lúc này, Giang Nguyên vẫn bình tĩnh ngồi ở đó. Mặc dù trên gương mặt cũng lộ vẻ hiếu kỳ, nhưng khi quan sát biểu hiện và thần thái của Lý Nguyên Bân, với lực tinh thần cường đại của hắn, tất nhiên đã nhìn ra được sự đắc ý lóe lên trong mắt Lý Nguyên Bân. Nhưng hắn vẫn không nói tiếng nào. Lúc này hắn không thể ngăn cản bất kỳ hành động của Lý Nguyên Bân. Cho dù hắn muốn ngăn cản, cũng phải chờ Lý Nguyên Bân nói ra mục đích thật sự mới được.   

 

 

Nhìn vẻ mặt tràn đầy mong đợi và hiếu kỳ, ngay cả Từ Khải Liễu cũng vậy, Lý Nguyên Bân khẽ mỉm cười, tiếp tục nói:   

 

- Năm đó, sau khi tôi tiến vào động Long Sơn Phong, đã ở trong đó một khoảng thời gian rất dài, cũng đã tiến hành dò xét bên trong, mới hiểu vì sao năm đó tổ tiên lại cấm hậu nhân tiến vào trong đó.   

 

- Vì sao?   

 

La Thiên Minh và Lý Nguyên Bân là người có quan hệ thân thiết nhất, cũng không kiêng kỵ, nóng lòng hỏi.   

 

Thần sắc Lý Nguyên Bân nghiêm lại, liếc mắt nhìn mọi người, trầm giọng nói:   

 

- Bởi vì, bên trong động Long Sơn Phong còn có một mảnh thiên địa khác.   

 

Ánh mắt mọi người mở to, ngay cả hô hấp cũng nặng nề hơn hai phần.   

 

- Lão Lý, mảnh thiên địa bao lớn? Có gì đặc biệt?   

 

Y sư La Thiên Minh lại khẩn trương hỏi.   

 

Nhìn ánh mắt mở to đầy kinh ngạc của mọi người, Lý Nguyên Bân khẽ mỉm cười, nói:   

 

- Thiên địa này không lớn, nhưng chu vi cũng có trăm dặm.   

 

- Chu vi trăm dặm?   

 

Gương mặt mọi người cứng đờ, nhất thời không nghĩ ra chu vi trăm dặm là bao lớn nhưng đại khái cũng có thể phỏng đoán được, không khỏi giật mình. Trong đó rốt cuộc là cảnh tượng như thế nào? Cuối cùng có những thứ gì? Đây chính là mảnh đất ngàn năm không có người tiến vào.   

 

Trong đầu mọi người xuất hiện vô số hình ảnh tưởng tượng ra, ánh mắt cũng hiện lên sự ngạc nhiên lẫn hưng phấn.   

 

Nhìn biểu hiện trước mắt của mọi người, Lý Nguyên Bân hài lòng mỉm cười.   

 

- Mọi người có thể nghĩ đến, không gian lớn như vậy, linh khí đầy đủ, ngàn năm không có người tiến vào, trong đó sẽ có bao nhiêu linh dược?   

 

- So sánh với hoàn cảnh của chúng ta bây giờ, đang thiếu các loại linh dược, thậm chí vô số đan dược cũng chỉ vì thiếu một hai vị thuốc không tìm được mà tuyệt tích.   

 

Nghe Lý Nguyên Bân nói, Từ Khải Liễu hít một hơi thật sâu, cố gắng đè ép sự dao động, lúc này mới nhìn Lý Nguyên Bân, nói:   

 

- Y sư Nguyên Bân, hết thảy những thứ này là thật? Dẫu sao cũng chỉ có các người mới biết được.   

 

Nghe Từ Khải Liễu nói, ánh mắt nhiệt tình của mọi người cũng lắng xuống hai phần, bừng tỉnh lại. Đúng rồi, mọi người chưa vào trong đó nên không thể xác định được tình huống bên trong. Hơn nữa, mặc dù động Long Sơn Phong có rất nhiều cửa vào, nhưng dù sao cũng phải đi sâu xuống dưới. Trong hoàn cảnh dưới đất như vậy thì có sinh vật nào có thể sinh tồn được? Cho dù là có thì cũng chỉ có một hai loạn, cũng không thể có quá nhiều.   

 

Người đi vào đó đều là người của Tuyệt Y Đường. Ông ta nói có cái gì thì nó có cái đó thôi.   

 

Thấy Từ Khải Liễu nghi ngờ, Lý Nguyên Bân khẽ cười, nói:   

 

- Tôi đã nói, bên trong động Long Sơn Phong là một mảnh thiên địa kỳ diệu. Hơn nữa chu vi lại có trăm dặm. Ngoài ra còn có nước, gió, ánh sáng…   

 

Nói đến đây, Lý Nguyên Bân mỉm cười nhìn Giang Nguyên vẫn một mực không lên tiếng:   

 

- Tôi nghĩ Giang Nguyên cậu chắc cũng đã biết được một số thứ từ cha của cậu.   

 

Nghe Lý Nguyên Bân nói, tất cả mọi người đều nhìn về phía Giang Nguyên. Đặc biệt là Liêu Long Căn và La Thiên Minh. Cả hai đều cau mày. Nếu Giang Nguyên biết, vì sao không nói cho Hội Đồng Viện?   

 

Giang Nguyên nheo mắt, cũng không cảm thấy ngạc nhiên khi Lý Nguyên Bân biết Giang Văn Ba đã tiết lộ cho hắn một số thứ. Mặc dù Giang Văn Ba nói riêng với hắn, nhưng Lý Nguyên Bân là người cao thâm khó lường, có thể đoán được cũng không kỳ quái.   

 

Nhưng nói ra lúc này, đúng là có chút hiệu quả đặc biệt.   

 

Lập tức gật đầu:   

 

- Đúng là ông ấy đã tiết lộ một chút nhưng cũng không cụ thể. Hơn nữa tôi cũng không xác nhận nó có thật hay không.   

 

Thấy Giang Nguyên gật đầu xác nhận, Lý Nguyên Bân cười một tiếng, chậm rãi lắc đầu, nói:   

 

- Giang Nguyên, chuyện này là chuyện cực kỳ bí mật của Tuyệt Y Đường. Nhưng cha con cậu là huyết mạch tình thâm. Cho nên nó nói cho cậu biết, tôi cũng không trách.   

 

- Nhưng nếu ngay cả lời của nó mà cậu cũng không tin, vậy thì cậu không đúng rồi.   

 

Lý Nguyên Bân vừa nói xong, mọi người đều cau mày một cái.

Đối với việc Lý Nguyên Bân lợi dụng quan hệ cha con Giang Nguyên và Giang Văn Ba, mọi người trong Thiên Y Viện có chút bất mãn. Dù sao Giang Nguyên cũng là Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện Thiên Y Viện. Ý đồ trong lời nói của Lý Nguyên Bân rõ ràng có chút không đúng.   

 

Nhưng lúc này cũng không có người nào quá mức so đo chuyện này. Tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú với động Long Sơn Phong hơn.   

 

- Chư vị chắc biết, hơn hai mươi năm qua, Tuyệt Y Đường chúng tôi có thể phát triển gần bằng Thiên Y Viện, tất không thoát khỏi những linh dược bên trong động Long Sơn Phong.   

 

Nói đến đây, Lý Nguyên Bân khẽ cười một tiếng:   

 

- Đối với điều này, tôi nghĩ mọi người hẳn sẽ không hoài nghi.   

Advertisement
';
Advertisement