Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết

 “Hừ, ngông cuồng gian xảo, vậy mà lại dám giả mạo chiến thần Hữu Triết, cậu có biết đây là tội chết không hả?”  

 

Quản đốc Lương vẫn còn chưa hiểu, lạnh lùng quát tháo.  

 

Long Diệu tiến lên trước một bước, khắp người toát ra một luồng khí tức khiến người khác phải run sợ.  

 

Anh ta trợn trừng hai mắt nhìn chăm chăm vào quản đốc Lương: “Vậy ông có biết khinh nhờn chứng nhận của “chiến thần Hữu Triết” thì cũng chính là khinh nhờn tín ngưỡng của hàng trăm nghìn tướng sĩ biên giới phía Bắc, khinh nhờn công trạng của chiến thần Hữu Triết hay không?”  

 

“Đây mới chính là tội chết!”  

 

Quản đốc Lương bị khí thế của Long Diệu trấn áp chỉ trong nháy mắt.  

 

Xét về khí thế, ông ta chẳng qua chỉ là quản đốc nhỏ bé của một tỉnh, đâu thể đối chọi được với một chiến tướng Thiên Cung như Long Diệu.  

 

Huống hồ phòng tuyến biên giới phía Bắc kéo dài tám mươi nghìn cây số.   

 

Có tới mười tỉnh lấy phòng tuyến biên giới phía Bắc làm ranh giới.  

 

Chủ tịch của các tỉnh đó khi gặp Lâm Hữu Triết đều phải bày ra dáng vẻ cung kính.  

 

Bây giờ, quản đốc Lương này lại dám dùng chân đạp lên trên giấy chứng nhận của chiến thần Hữu Triết, ông ta đang tát lên mặt tất cả tướng sĩ của vùng biên giới phía Bắc!  

 

“Cậu, cậu muốn làm gì?”  

 

Quản đốc Lương bị doạ sợ, run giọng nói: “Tôi là quản đốc Lương Huy Khang của tỉnh Thao Tiến, cậu dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với tôi sao? Tôi thấy cậu chán sống rồi thì phải!”  

 

“Người đâu, bắt hết đám giả mạo chiến thần Hữu Triết và tướng sĩ biên giới phía Bắc này lại cho tôi rồi dẫn về thẩm vấn!”  

 

“Để tôi xem ai dám?”  

 

Long Diệu tiến lên trước một bước chắn ngang trước mặt Lâm Hữu Triết.  

 

Các nữ tướng của Phụng Tự Doanh cũng ở trong trạng thái chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu khẩn cấp, ý chí chiến đấu dâng lên khắp người.  

 

Mặc dù chỉ có mấy chục người, thế nhưng khí thế lại mạnh như thiên quân vạn mã!  

 

Nhìn thấy cục diện đã đi tới mức độ gươm súng sẵn sàng.  

 

Lâm Hữu Triết bình thản tiến lên trước, giơ tay ấn họng súng trong tay một nữ tướng xuống.  

 

Anh từ tốn nói: “Súng của tướng sĩ biên giới phía Bắc vĩnh viễn không được nhắm vào người của mình”.  

 

“Rõ thưa tướng quân”.  

 

Nữ tướng vội vàng đứng thẳng hành quân lễ.  

 

“Trở về viết một bản kiểm điểm dài mười nghìn chữ, khấu trừ ba tháng quân hưởng”.  

 

Nghe thấy lời này, nữ tướng không những không tỏ ra bất mãn mà ngược lại chỉ cúi đầu chấp nhận.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement