Hả?  

 

Sảnh tiệc vang lên tiếng thảng thốt.  

 

Các khách mời khó tin nhìn cảnh tượng trước mặt.  

 

Không ngờ đường đường là cậu ba nhà họ Tiêu thế mà lại quỳ xuống chân một thanh niên trước mặt tất cả khách mời và cô dâu ngay trong ngày cưới.  

 

Đây là nỗi sỉ nhục của nhà họ Tiêu.  

 

Quả nhiên một đám người lớn nhà họ Tiêu chạy ra từ sảnh sau.  

 

“Hạo Nhiên, cháu làm gì thế, mau đứng lên”.  

 

Tiêu Tung Hoành lớn tiếng nói.  

 

“Ông nội, cháu… cháu không đứng lên được”.  

 

Tiêu Hạo Nhiên kìm nén cảm xúc, răng nghiến đến độ sắp vỡ nhưng vẫn không thể đứng dậy.  

 

Sắc mặt Tiêu Tung Hoành rất khó coi, hung dữ trợn mắt với Lâm Hữu Triết.  

 

“Lâm Hữu Triết, ai cho cậu vào đây?”  

 

“Gia chủ Tiêu nói thế là có ý gì?”  

 

Lâm Hữu Triết cười khẩy: “Mẹ nuôi của tôi – Tiêu Thiên Ngọc là con gái ruột của ông đấy, xét về vai vế thì tôi phải gọi ông một tiếng ông ngoại cơ”.  

 

“Bây giờ em họ của tôi kết hôn, lẽ nào tôi không thể đại diện cho mẹ mình đến tặng quà chúc mừng à?”  

 

“Tiêu Thiên Ngọc đã chết từ lâu rồi, cô ta chẳng có quan hệ gì với nhà họ Tiêu cả”.  

 

Tiêu Tung Hoành lớn giọng nói.  

 

“Thế à?”  

 

Ánh mắt Lâm Hữu Triết lạnh như băng: “Thế đừng trách tôi không nể mặt”.  

 

Anh cầm hộp quà lên rồi lấy một chiếc Ipad từ trong đó ra, sau đó nhấn mở một đoạn video.  

 

Ngay lập tức một tiếng kêu khiến người ta đỏ mặt tía tai vang lên trong sảnh tiệc.  

 

Sắc mặt Mục Thủy Điệp đứng bên cạnh Tiêu Hạo Nhiên trở nên tái nhợt.  

 

“Cậu chủ Tiêu, nhìn xem dáng vẻ người vợ mới cưới của anh có động lòng người không?”  

 

Lâm Hữu Triết để Ipad xuống trước mặt Tiêu Hạo Nhiên, giọng điệu thú vị.  

 

Mắt Tiêu Hạo Nhiên đỏ ngầu nhìn người phụ nữ trong video, tức đến nỗi cả người run rẩy.  

 

“A! Mục Thủy Điệp, con đàn bà lăng loàn”.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement