Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Con người là loài động vật có năng lực thích ứng rất cao và sẽ thay đổi khi hoàn cảnh thay đổi.

Kiếp trước, Kim Phi là một người cả ngày chỉ ru rú ở nhà, yêu thích công nghệ trong tiêu chuẩn, bên cạnh rất ít con gái, căn bản sẽ không biết dỗ dành con gái.

Nhưng khi đến Đại Khang, tiếp xúc với nhiều cô gái hơn, Kim Phi tự học thành tài, dần dần học được cách nói chuyện ngọt ngào.

Quan Hạ Nhi lại đơn thuần, bị Kim Phi dỗ dành một hồi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

"Tại sao lại không thấy Tiểu Bắc đâu?"

Sau khi xoa dịu Quan Hạ Nhi, Kim Phi nhanh chóng đổi chủ đề.

"Gần đây thương hội rất bận, hôm qua Tiểu Bắc đã đến huyện thành, có lẽ phải đến buổi chiều mới quay về."

Quan Hạ Nhi nói: "Còn cả Đông Đông nữa, gần đây cũng rất bận rộn."

"Đông Đông bận rộn việc gì?"

"Bận rộn với máy dệt đó."

"Vậy được, ta đi đến xưởng dệt xem thử."

Kim Phi xác nhận Quan Hạ Nhi đã thực sự bình tĩnh lại thì mới rời đi.

Trong xưởng dệt vẫn náo nhiệt ngút trời, các nữ công nhân nhìn thấy Kim Phi vội rối rít xông tới chào hỏi.

Các nữ công nhân vốn thích trêu chọc y, bây giờ đã có rất nhiều nữ công nhân đã nhận hôn thư, trở thành vợ chồng trên danh nghĩa với Kim Phi, nên việc trêu chọc của họ càng trở nên không kiêng dè gì.

May là da mặt Kim Phi dày, nhưng đi một vòng trong xưởng cũng đỏ mặt luôn.

Kết quả là khó khăn lắm mới đi qua được xưởng đến phòng làm việc của Đường Đông Đông, nhưng lại phát hiện ra cô ấy không ở xưởng dệt, mà đã đến xưởng luyện sắt.

Kim Phi không còn cách nào khác chỉ có thể lại miễn cưỡng đi từ trong xưởng ra một lần nữa.

Vừa ra khỏi xưởng, y đã nhìn thấy Cửu công chúa đứng ở cửa xưởng, nhìn y: "Tiên sinh, có duyên thật đấy”.

Kim Phi lúng túng sờ mũi: "Điện hạ không ở nhà nghỉ ngơi, đến đây làm gì?"

"Trước đó bổn cung đã tìm Đông Đông đặt làm một lô vải, ta đến hỏi cô ấy xem khi nào có thể giao hàng." Cửu công chúa trả lời.

Dưới quyền cô ấy có quân đội, lương bổng của binh lính không chỉ có bạc mà còn có cả lương thực và vải vóc.

Phù sa không chảy ra ruộng ngoài, mua vải tìm đến Đường Đông Đông cũng là đương nhiên.

"Đông Đông đến xưởng luyện sắt rồi, ta cũng muốn đi tìm cô ấy, cùng đi nhé."

Kim Phi dẫn đầu, đi về phía trước.

"Tiên sinh, ngài quay về nói với Quan Hạ Nhi tỷ tỷ, ta sẽ không tranh giành gì với cô ấy, bảo cô ấy không cần phải lo lắng đâu."

Cửu công chúa đuổi kịp Kim Phi, nhỏ giọng nói.

Sau đó cô ấy không đợi Kim Phi trả lời, mà nhanh chóng rời đi luôn.

Kim Phi nhìn bóng lưng của Cửu công chúa, há to miệng, cuối cùng cũng không nói gì.

Khi y đến xưởng luyện sắt, vừa vào cửa đã nhìn thấy Đường Đông Đông và một số nữ công nhân ở xưởng luyện sắt đang vây quanh máy dệt, trong khi Vạn Hạc Minh - tiểu đồ đệ của Kim Phi đang giảng giải.

"Bái kiến điện hạ!"

Đường Đông Đông và các nữ công nhân rối rít hành lễ khi nhìn thấy Cửu công chúa.

Vạn Hạc Minh chạy tới trước mặt Kim Phi, ngẩng đầu hỏi: "Sư phụ, sư phụ trở về khi nào thế?"

"Vừa mới về."

Kim Phi nhìn Vạn Hạc Minh, trong lòng cảm thấy bất lực.

Y thu nhận ba đồ đệ, Mãn Thương theo y thời gian dài nhất và cũng học được nhiều nhất.

Sau đó, càng về sau y càng bận thời gian dạy đồ đệ cũng càng ngày càng ít.

Advertisement
';
Advertisement