Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Hàng trăm người mặc đồ đen tràn vào sân nhỏ từ nhiều lỗ hổng khác nhau, vây xung quanh quân giáp đỏ và đội thị vệ.

"Thật to gan, dám ra tay với quân giáp đỏ ở kinh thành!"

Liêu Ấn gằn giọng hét lên: "Bây giờ rút lui, không chừng còn giữ được một mạng, nếu vẫn cố chấp không tỉnh ngộ, đợi đến khi cấm quân đến, chắc chắn sẽ giết hết chín dòng tộc nhà các ngươi!"

Nhưng người mặc đồ đen giống như bị điếc vậy, không có một người nào nhúc nhích.

"Họ Liêu kia, ngươi mới nên tỉnh lại đi, chúng ta dám đến thì đã không sợ bị giết chín đời!"

Một trong số những người mặc đồ đen hét lên: "Họ Liêu kia, nếu ngươi muốn sống thì mau giao Trần Văn Nhi ra rồi cút đi, ông đây không làm khó ngươi! Nếu không, các ngươi đều phải chôn cùng cô ta!"

"Ngươi biết điện hạ, cũng biết ta ư?" Sắc mặt của Liêu Ấn lập tức trở nên vô cùng khó coi: "Ngươi là ai?"

Cửu công chúa nghe vậy, không khỏi nhìn Liêu Ấn thật kỹ.

Mục tiêu của đối phương rất rõ ràng, chính là tới để ám sát Cửu công chúa, Liêu Ấn không thể nào không nhìn ra.

Nhưng anh ta còn hỏi như vậy, rõ ràng là cố ý kéo dài thời gian, hy vọng có thể kéo dài cho tới lúc cấm quân đến cứu viện.

Đáng tiếc là không chỉ Cửu công chúa nhìn thấu ý định của Liêu Ấn, thủ lĩnh của người mặc đồ đen cũng nhìn ra.

Hắn cười khẩy nói: "Họ Liêu kia, ngươi đừng nghĩ kéo dài được thời gian, cho dù ta đứng với ngươi tới khi trời sáng, cấm quân cũng sẽ không tới! Nghĩ xong chưa? Muốn chết hay sống?"

"Liêu giáo úy, đừng nghe hắn, cho dù ngài giao điện hạ ra, hắn cũng sẽ không tha cho ngài!"

Thấm Nhi sợ Liêu Ấn thật sự giao Cửu công chúa ra, vội vàng nói.

"Thấm Nhi, ngươi thật sự coi ta là đồ ngu sao?"

Liêu Ấn tức giận nói: "Đánh một trận với bọn chúng, cùng lắm thì chết thôi, còn giao điện hạ ra, cả nhà ta đều phải chết, bên nào nặng bên nào nhẹ, ta vẫn biết rõ!"

"Họ Liêu kia, cho ngươi một con đường sống, ngươi lại không biết quý trọng!"

Thủ lĩnh của người mặc đồ đen cười nhếch mép nói: "Ra tay đi, bắt sống Trần Văn Nhi, những kẻ khác giết chết hết!"

"Các huynh đệ, liều mạng với chúng!"

Liêu Ấn vẫy giọt máu trên thanh đao, cắn răng gầm thét!

"Liều mạng!"

Quân giáp đỏ và đội thị vệ tất cả đều đã chuẩn bị tử chiến.

Cửu công chúa cũng nắm chặt nỏ.

Người mặc đồ đen đông quá, Cửu công chúa biết, hôm nay cô ấy khó mà thoát nạn.

"Giết!"

Theo tiếng ra lệnh của thủ lĩnh, mấy trăm người mặc đồ đen lập tức chạy về phía gian nhà chính.

Nhưng vào lúc này, trên không trung đột nhiên truyền tới một tiếng quát chói tai:

"Fireinthehole!"

Ngay sau đó là một loạt tiếng xé gió vang lên.

"Khỉ mọc răng hả?"

Liêu Ấn mang vẻ mặt đầy nghi ngờ, ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Nhưng trên khuôn mặt của nhóm người Cửu công chúa, Thấm Nhi, Tần Minh lại lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, lập tức nâng cánh tay lên che mắt lại!

Đời trước khi Kim Phi còn đi học hai trò game CS và CF đang thịnh hành.

Mặc dù ngoài thời gian đi học y đều tranh thủ đi làm thêm kiếm tiền, không có thời gian để chơi, nhưng vì ở trong kí túc xá y vẫn vô cùng quen thuộc với hai trò này.

“Fireinthehole!” Là tiếng nhắc nhở của nhân vật khi ném lựu đạn, khi bạn cùng phòng chơi trò chơi, Kim Phi đã phải nghe không biết bao nhiêu lần.


Lúc ở làng Tây Hà, khi Kim Phi dạy Cửu công chúa và Thấm Nhi sử dụng lựu đạn và bom chớp sáng khi cao hứng Kim Phi cũng sẽ hô những lời này.
Advertisement
';
Advertisement