Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Kim Phi nhớ ra Bắc Thiên Tầm đã từng ở Tùy Châu một thời gian, còn có một mối thù sâu nặng với đám thổ phỉ ở Tùy Châu, bèn gọi luôn cả cô ấy vào phòng.

Sau khi người đã đến đông đủ, Kim Phi bắt đầu giải thích tình hình.

Vừa giải thích xong, Lạc Lan đã nóng lòng hỏi: “Tiên sinh, vậy thương hội ở Tùy Châu thế nào rồi?”

Sắc mặt của mấy người Trương Lương, Đại Tráng bỗng chốc cũng trở lên nghiêm túc.

“Trong công văn do Cục tình báo gửi tới, không nhắc đến chuyện này, nhưng sợ là lành ít dữ nhiều…”

Giọng điệu của Kim Phi cũng hơi trầm xuống.

Tất cả thổ phỉ ở Tùy Châu đều nằm trong sự kiểm soát của nhà họ Tào. Lúc trước nhà họ Tào không muốn xảy ra xung đột với Kim Phi, bèn ra lệnh cho những tên thổ phỉ tay sai rằng nếu gặp phải đội của thương hội Kim Xuyên thì để bọn họ đi.

Vì vậy ở Tùy Châu, thương hội Kim Xuyên cũng xem như là an toàn, nhân viên hộ tống được phân công tới đó cũng tương đối ít.

Bây giờ nhà họ Tào lại đột nhiên trở mặt, khả năng rất cao là sẽ gây bất lợi cho thương hội Kim Xuyên.

Lúc y đang nói thì có người gõ cửa ở bên ngoài.

Thấm Nhi đi tới mở cửa phòng, Châu Nhi cầm một tờ giấy nhỏ bước vào.

“Điện hạ, đây là tin tức tình báo mới nhất mà Cục tình báo vừa nhận được.”

Dứt lời, cô ấy còn nhìn qua Kim Phi và đám người Trương Lương bằng ánh mắt phức tạp.

Trong lòng Kim Phi lập tức dâng lên một dự cảm chẳng lành, y tiến lại gần Cửu công chúa để cùng xem xét tờ giấy.

Giây tiếp theo, sắc mặt của Kim Phi trở lên vô cùng khó coi.

“Tiên sinh, đã có chuyện gì xảy ra vậy?” Đại Tráng không nhịn được hỏi.

“Vừa nãy mọi người đoán không sai, sau khi nhà họ Tào bắt đầu gây chuyện, đã lập tức bắt hết người của thương hội Kim Xuyên ở Tùy Châu, Cục tình báo vừa truyền tin tức tới, bọn thổ phỉ đã giết hết nhân viên nam, treo đầu họ lên cột cờ, còn nhân viên nữ và nữ chưởng quầy…”

Cửu công chúa nói tới đây thì không nói tiếp nữa, nhưng những ai có mặt ở đây đều biết bọn họ sẽ phải đối mặt với thảm kịch nhân gian gì.

Khi Kim Phi từ Đông Hải trở về Tây Xuyên, đã từng nghỉ chân ở Tùy Châu, từng nói chuyện với nữ chưởng quầy ở thương hội địa phương và rất nhiều nhân viên khác.

Nữ chưởng quầy là một cô gái Tây Xuyên điển hình, khi cười vô cùng dịu dàng, còn lộ ra hai lúm đồng tiền ở khóe miệng.

Nghĩ đến việc nữ chưởng quầy và các nhân viên thương hội hoặc là chết, hoặc là sống không bằng chết, cơn tức giận trong lòng Kim Phi sắp không kiềm chế được.

Hai người Đại Tráng và Hầu Tử tranh nhau xin chỉ thị đi diệt trừ nhà họ Tào, ngay cả người luôn trầm lặng ít nói như Lão Ưng lúc này cũng nắm chặt tay lại.

“Bình tĩnh một chút, nhà họ Tào làm như vậy, sợ là đang cố ý chọc giận mọi người!”

Cửu công chúa thấy sắc mặt của Kim Phi không đúng, vội vàng tiến lên nắm lấy tay phải của Kim Phi.

“Ta biết!”

Kim Phi nhắm mắt, cưỡng ép bản thân bình tĩnh lại.

Sau khi cơn phẫn nộ qua đi, trong lòng Kim Phi cũng cảm thấy hối hận vô cùng.

Hối hận vì đã không chú trọng đến Tùy Châu, không sắp xếp đủ nhân viên hộ tống và thành viên đội Chung Minh đến đó.

Dẫn đến việc người nhà họ Tào tấn công thương hội mà y cũng không biết, lại nhận được tin từ Cục tình báo mới biết chuyện này.

Trương Lương là người đầu tiên bình tĩnh lại, anh ta nhìn Cửu công chúa hỏi: “Điện hạ, quân thổ phỉ của nhà họ Tào lúc này đã đi đến đâu rồi?”

“Theo tin tức từ Cục tình báo gửi tới, hôm qua bọn chúng đã qua sông Hoài, sợ là lúc này đã sắp đến phủ Nhữ Ninh huyện Chân Dương rồi.” Cửu công chúa đáp.

“Sao lại nhanh như vậy được?”

Trương Lương kinh ngạc hỏi.

Đi thẳng từ Tùy Châu đến kinh thành chưa đến bảy trăm dặm, đến huyện Chân Dương của phủ Nhữ Ninh là đã đi được hơn hai trăm dặm rồi.

Phía Nam sông Hoài có địa hình đồi núi, sau khi qua được sông Hoài chính là một vùng đồng bằng bằng phẳng.

Nói cách khác, quân thổ phỉ của nhà họ Tào lúc này đã đi qua được đoạn đường hơn hai trăm dặm khó đi nhất, Cục tình báo mới phát hiện ra bọn chúng đang muốn đến kinh thành.

Advertisement
';
Advertisement