Vì để đảm bảo kế hoạch ám sát được tiến hành thuận lợì, ban đầu các mưu sĩ không chỉ sắp xếp thích khách, mà còn sử dụng cả huấn luyện viên ném lựu đạn phản bội.
Tuy nhiên phòng thủ ở làng Tây Hà quá nghiêm, thích khách vừa mới đến gần làng đã bị các nhân viên hộ tống tuần tra phát hiện, chưa kịp vào trong làng đã bị giết chết.
Huấn luyện viên ném lựu đạn phản bội đang ở trong làng, cũng tiếp cận gần Cửu công chúa và Quan Hạ Nhì như ý muốn, nhưng đáng tiếc tố chất tâm lý của hắn không đủ tốt, không dám hành thích trước mặt hai người, chỉ ném lựu đạn vào khi thấy họ đã vào phòng vệ sinh.
Sân nhà vệ sinh khá lớn, Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi đều không bị nổ chết.
Kế hoạch ám sát không thành công, các mưu sĩ lập tức triển khai kế hoạch dự phòng, cử người tung tin đồn trong làng rằng, Cửu công chúa đang âm mưu đoạt quyền của Quan Hạ Nhi, nhằm chia rẽ làng xóm.
Nhưng Cửu công chúa đã phá hỏng quỷ kế của bọn họ, chủ động lựa chọn tránh né, kế hoạch dự phòng của các mưu sĩ cũng bị thất bạỉ.
Nhưng điều này không có nghĩa là các mưu sĩ không còn chiến lược nào khác.
Thật ra, kể từ khi hắc đao và xà phòng thơm do Kim Phi sản xuất ra bán chạy như tôm tươi ở kinh thành, những kẻ quyền quý đã nhắm đến làng Tây Hà, vẫn luôn muốn có được công nghệ sản xuất hắc đao và xà phòng thơm.
Đáng tiếc địa hình sản xuất xà phòng thơm ở núi Thiết Quán quá phức tạp, các nữ công nhân lại tuyệt đối trung thành, những kẻ quyền quý bận rộn gần một năm nhưng vẫn không thể nào có được, còn bị Tả Phỉ Phi phát hiện và bắt ra được mấy tên trinh thám.
Ngược lại xưởng luyện gang lại không khó xâm nhập như núi Thiết Quán, nhưng quy trình sản xuất hắc đao cực kỳ phức tạp, liên quan đến quá nhiều kiến thức, lại là một dây chuyền thao tác, mua chuộc một hai người học nghề cũng không có tác dụng.
Nhưng đám quyền quý không nản lòng, ngược lại còn đưa thêm nhiều nhân lực và nguồn lực hơn.
Trận chiến dốc Đại Mãng để lộ lựu đạn, đám quyền quý càng trở nên điên cuồng, phái ra rất nhiều mật thám tinh nhuệ hơn.
Sau khi nhìn thấy uy lực của lựu đạn, đám quyền quý đã không thèm quan tâm đến xà phòng thơm, muối ăn và hắc đao nữa, mục tiêu của bọn họ chính là lựu đạn.
Sau này Kim Phi sử dụng khinh khí cầu ở kinh thành, mục tiêu của đám quyền quý lại là khỉnh khí cầu.
Có một số kẻ quyền quý tham lam đã để mắt đến Kim Phỉ, muốn thu phục Kim Phi để sử dụng cho riêng mình.
Đây cũng là lý do tại sao gã chạy vặt trên thuyền có thể đưa Kim Phỉ vào chỗ chết, nhưng lại không trực tiếp ra tay.
Không thể không nói, các kế hoạch do các mưu sĩ lập ra đều có mối liên kết chặt chẽ với nhau, dù phát triển như thế nào thì cũng đều sẽ có lợi cho bọn họ.
Mặc dù kế hoạch ám sát ban đầu thất bại, nhưng mục tiêu làm loạn làng Tây Hà của đám quyền quý đã đạt được.
Để tránh hiềm nghỉ, Cửu công chúa đã chủ động tránh né các vấn đề quản lý ở làng Tây Hà.
Cứ như vậy, Tứ hoàng tử đoạt vị ở kinh thành, cho dù Cửu công chúa muốn thảo phạt hắn ta thì cũng không thể điều động các nhân viên hộ tống được.
Sự việc quả thực đúng như những gì các mưu sĩ nghĩ, sau khỉ biết tin Tứ hoàng tử đoạt vị, suy nghĩ đầu tiên của Cửu công chúa là phái binh về kinh thành.
Nhưng bản thân cô ấy vừa mới chủ động tránh né, bày tỏ rằng sẽ không tranh quyền với Quan Hạ Nhi, giờ lại điều động một nhóm người ngựa, nhất định sẽ trở thành đê tài cho người khác bàn tán, dị nghị.
Cửu công chúa nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn từ bỏ.
Trần Cát đã bị ép chết, bây giờ điều quan trọng nhất là ổn định làng Tây Hà.
Chỉ cần làng Tây Hà không loạn, cô ấy sẽ có cơ hội đi tìm Tứ hoàng tử để tính sổ.
Các mưu sĩ đương nhiên biết Cửu công chúa sẽ nghĩ như vậy, cho nên sau khi Tứ hoàng tử đoạt ngôi, bọn họ đã lập tức đẩy mạnh kế hoạch xúi giục ở làng Tây Hà.
Thật ra, kể từ khỉ đám quyền quý phái người đến xâm nhập vào làng Tây Hà, một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất chính là xúi giục.
Tuy nhiên, công việc này được thực hiện rất bí mật, đôi khỉ ngay cả người trong cuộc cũng rất khó phát hiện ra.
Ví dụ như, mật thám xúi giục Ngụy Lão Tam nổi dậy bề ngoài là một người bán hàng rong đến làng Tây Hà đề mua hàng từ nơi khác.
Khi Ngụy Lão Tam vẫn đang đốt lò, mật thám đã bắt đầu tiếp xúc với Ngụy Lão Tam, lý do là cha hắn ta cũng là một thợ đốt lò, nhìn thấy Ngụy Lão Tam nên cảm thấy rất thân thiết.
Đốt lò là một công việc vất vả, mật thám lại biết nói chuyện, hầu như mỗi lời hắn ta nói đều chạm vào trái tỉm của Ngụy Lão Tam.
Sau nhiều Lân tiếp xúc, hai người đã trở thành bạn tốt.
Nhưng mật thám hoàn toàn không đề cập đến việc xúi giục, cũng không tiết lộ bất kỳ ý định nào về vấn đề này, dường như thực sự là thành tâm thành ý muốn làm bạn với Ngụy Lão Tam.
Mỗi lần người bán hàng rong đến làng Tây Hà mua hàng dều sẽ mang đến một số món đồ cho con của Ngụy Lão Tam.
Cũng không phải đáng tiền lắm, chỉ là một số đồ ăn vặt, đồ chơi nhỏ nhỏ mà trong làng không có thôi.
Vào tháng chạp năm ngoái, Ngụy Lão Tam
dẫn gia hình họ hàng đến huyện thành để mua đồ, sau khi người bán hàng rong biết tin, đã nhiệt tình điếp đãi nhóm người bọn họ, khiến cho Ngụy Lão Tam nở mày nở mặt trước người thân của mình.
Người trong núi không có mưu mô gì, người khác tốt với họ một chút thì họ sẽ lập tức thật lòng thật dạ.
Sau chuyện đó, trong lòng Ngụy Lão Tam đã coi tên mật thám như huynh đệ nhà mình.
Mãi đến lúc đó, tên mật thám vẫn không đề cập gì đến chuyện xúi giục, mà thỉnh thoảng mời Ngụy Lão Tam đến huyện phủ làm khách, đưa hắn đến các quán rượu, thanh lâu đề khám phá thế giới.
Ngụy Lão Tam đã sống nửa đời ngườỉ trên núi, chẳng mấy chốc đã bị thế giới đầy màu sắc làm lóa mắt.
Nếu là một mật thám bình thường, lúc này đã có thể ra tay rồi, nhưng mật thám này vần không ra tay mà ngược lại lại nhắm vào cháu trai của Ngụy Lão Tam.
Cháu trai của Ngụy Lão Tam là một trong những người đầu tiên tham gia vào đội hộ tống với Lưu Thiết, hắn làm việc chăm chỉ, gặp phải thổ phỉ cũng không mập mờ, nhưng tật xấu lớn nhất của hắn là thích uống rượu.
ở Đại Khang lương thực đắt đỏ, rượu cũng đắt, cháu trai của Ngụy Lão Tam đã tiêu hơn một nửa số tiền lương hàng tháng của mình vào việc mua rượu uống.
Bình thường không đi làm uống chút rượu cũng được thôi, nhưng hắn uống rượu thì căn bản sẽ không quan tâm đến những chuyện khác.
Ban đầu khỉ tiêu cục thành lập, đội hộ vệ có thể được ưu tiên tham gia, kết quả ngày thẩm định, hắn cũng uống say bí tỉ, khỉ đang kiểm tra nỏ tay, hắn suýt chút nữa đã bắn chết một cựu binh đang vây xem.
Trương Lương rất tức giận, lập tức hủy bỏ tư cách của hắn, còn nói khi nào hắn cai rượu thì lúc đó mới có thể tham gia vào tiêu cục.
Trương Lương nói như vậy, vốn đr là muốn ép hắn cai rượu, aỉ ngờ tên này căn bản không coi trọng chút nào, ngược lại còn đỉ khắp nơi nói rằng tiêu cục có quá nhiều quy củ, hắn cũng không muốn tham gia.
Sau đó cháu trai của Ngụy Lão Tam trở thành nhân viên hậu cần chuyên nghiệp, mỗi ngày đêu đi theo thương hội Kim Xuyên ra nam vào bắc, ăn thịt uống rượu.
uống nhiều sẽ dễ gây chuyện, mật thám đã lợi dụng điều này, khỉ hắn đang đi đến Giang Nam đã cố ý tìm người khiêu khích.
Say rượu khiến cho người hèn nhát trở nên gan dạ, cháu trai của Ngụy Lão Tam lúc đó đã đánh đối phương gần chết và bị quan phủ địa phương bắt vào trong đại lao.
ở thời đại phong kiến, việc vướng vào kiện tụng rất phiền phức, bản thân Ngụy Lão Tam không còn con trai nên vẫn luôn coi cháu trai như con ruột, khi nhận được tin báo lập tức đi tìm người giải quyết vấn đề.
Khi đó Kim Phỉ và Trương Lương đều không ở Kim Xuyên, nên Ngụy Lão Tam đã tìm đến Trịnh Phương, muốn Trịnh Phương ra mặt phối hợp với quan phủ địa phương để thả cháu trai mình ra.
Để ngăn chặn các nhân viên hộ tống phát triển tính cách hống hách, Trương Lương luôn nhấn mạnh các nhân viên hộ tống, nhân viên hậu cần ra ngoài phải tuân thủ luật pháp, nếu có chuyện gì thì tiêu cục sẽ không giúp đỡ.
Cháu trai của Ngụy Lão Tam đánh người gần chết, Trịnh Phương đương nhiên sẽ không giúp đỡ hắn.
Ngụy Lão Tam không còn cách nào khác, chỉ có thể đến tìm tên mật thám để kể khổ.
Thế là tên mật thám thuận nước đẩy thuyền, hứa sẽ giúp đỡ giải quyết vấn đề.
Để tỏ ra vất vả hơn, tên mật thám còn tìm rất nhiều người đến diễn kịch giúp, làm ra vẻ vì người khác mà tiêu hết cả gia tài, nhưng lại không muốn Ngụy Lão Tam biết, sau đó lại lén lút sắp xếp người “trong lúc vô tình” nói cho Ngụy Lão Tam biết.
Sau khỉ Ngụy Lão Tam biết, cảm động đến mức khóc không thành tiếng.
Cho đến lúc này, bố cục của mật thám mới coi như là thành công hơn nửa.