Y cầm lấy công văn, ngồi vào ghế dài bên cạnh để tìm hiểu.
Thống soái là linh hồn của một đội quân, nếu thống soái là một phần tử táo bạo hiếu chiến, thì phong cách chiến đấu của quân đội đó sẽ rất hoang dã, chẳng hạn như tiểu đoàn Thiết Hổ do Trần Phượng Chí lãnh đạo.
Muốn hiểu biết một đội quân, trước tiên phải hiểu biết phong cách hành sự người thống soái này.
Thế nên Kim Phi nhìn rất cẩn thận, Cửu công chúa cũng không có thúc giục y, mà đứng dậy đến bên cạnh rót cho Kim Phi một một chén nước, sau đó lại đi đến bên kia lấy ra một lọ thuốc mỡ nhỏ, rồi cô ấy cẩn thận bôi lên những chỗ nứt nẻ trên tay Kim Phi.
Bởi vì Xuyên Thục cách Đảng Hạng quá xa, bây giờ người Đảng Hạng lại trắng trợn bắt giữ người ở biên giới Trung Nguyên, cho nên thông tin tình báo này không chi tiết lắm, chỉ có ba trang mỏng vả lại phần lớn chỉ nói về những chuyện trước đó của Lý Lăng Duệ ở vương thành, còn chuyện sau khi hắn tòng quân thì mật thám cũng không tra ra được.
Nhưng dù vậy, Kim Phi vẫn đọc tin tình báo hơn nữa giờ mới đặt xuống.
Tục ngữ có câu ba tuổi trông đã già, huống chi là đứa trẻ lớn lên trong cung?
Người ta nói rằng những đứa trẻ nhà nghèo sẽ lo việc trong nhà từ sớm, nhưng thực ra lo việc trong nhà là chỉ cần làm việc, còn các hoàng tử và công chúa trong cung phải được dạy dỗ đủ thứ từ khi còn nhỏ, thậm chí có một số mới chút tuổi đã bắt đầu tranh đấu, nên tâm trí càng trưởng thành sớm.
Mặc dù phần lớn những gì tình báo ghi lại đều là những chuyện xảy ra trong cung khi Lý Lăng Duệ còn nhỏ, nhưng Kim Phi vẫn nhìn ra được một số manh mối từ những chuyện nhỏ nhặt này.
Lý Lăng Duệ là con trai thứ hai của Lý Kế Sơn và Hoàng hậu, và cũng là Lục hoàng tử của Đảng Hạng.
Đại ca của hắn là Lý Lăng Hiên đã được phong làm Thái tử từ sớm, hơn nữa trước hắn còn có bốn người anh em khác, theo quy định lập lớn không lập nhỏ của thời đại phong kiến, dù có thế nào đi nữa cũng không đến lượt hắn làm hoàng đế.
Vả lại có Hoàng hậu cố tình dẫn dắt, nên từ khi còn rất nhỏ Lý Lăng Duệ đã bắt đầu nghe theo anh mình sai đâu đánh đó.
Đảng Hạng cũng có thể coi là dân du mục, phong tục dân gian vốn rất khắc nghiệt, mấy người con trai đầu lòng của Lý Kế Sơn đều trạc tuổi nhau. Khi còn nhỏ thường xuyên đánh nhau trong cung, Lý Kế Sơn cảm thấy đàn ông thì phải như thế, nên cũng không thèm can ngăn.
Mỗi lần đánh nhau, Lý Lăng Duệ đều đứng phía trước che cho anh trai mình.
Thật ra Lý Lăng Hiên cũng không phải là kẻ hèn nhát trốn sau lưng em trai mình, nên lần nào cũng bị ăn đòn ác hơn.
Kể cả sau này khi tòng quân, nghe nói trong cung có người bắt nạt Lý Lăng Hiên, thì Lý Lăng Duệ sẽ lẻn về giúp đỡ anh trai mình.
Cũng vì thế mà Lý Lăng Duệ thường xuyên bị Lý Kế Sơn trách phạt.
Nhưng Lý Kế Sơn lại không ghét hắn, theo cái nhìn của Lý Kế Sơn thì đánh nhau mới là anh em ruột rà.
Thực ra Lý Kế Sơn đều biết Hoàng hậu dạy Lý Lăng Duệ những thứ này, nhưng hắn cũng không cảm thấy có gì to tát.
Chẳng phải người mẹ làm như thế cho con mình là chuyện thường tình sao?
Từ những ghi chép tương tự, Kim Phi có thể đoán ra được Lý Lăng Duệ trông có vẻ liều lĩnh, nhưng thực ra lại rất thận trọng.
Mỗi lần đứng ra bảo vệ anh trai, nhìn như đang gây họa, nhưng thực ra đều là đang cố gắng lấy lòng Lý Kế Sơn. Hơn nữa mỗi lần đều nằm trong phạm vi Lý Kế Sơn có thể chấp nhận được.
Cho nên Kim Phi càng coi trọng tên đối thủ này thêm.
"Vũ Dương, e là ta không có thời gian ở nhà chờ nàng sinh nở rồi."
Kim Phi để tin tình báo xuống, nắm lấy tay Cửu công chúa nói: "Lý Lăng Duệ này không đơn giản, ta muốn đến Hi Châu sớm một chút."
"Không sao, chàng có thể quay lại là gánh nặng của ta đã nhẹ hơn một nửa."
Cửu công chúa dựa vào trong ngực Kim Phi, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên cơ thể y khiến cô ấy cảm thấy lòng mình vô cùng thoải mái, nhưng sự mệt mỏi cũng xâm chiếm cô ấy từng chút một và chưa bao lâu sau đã ngủ thiếp đi.
Kim Phi cảm thấy lòng mình thắt lại, cẩn thận bế Cửu công chúa trở lại giường, sau đó ra hiệu cho Châu Nhi bỏ thêm than vào lò rồi mới đi ra ngoài.