Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Lý Lăng Duệ mặc dù còn ở hậu phương vẫn chưa tới, nhưng đã phái thủ hạ đi theo dõi chiến trường.

Khi phát hiện Trương Lương phái người đến xử lí thi thể, hắn lập tức ra lệnh cho đội phía sau tăng tốc.

Giờ Tỵ ngày hai mươi tám tháng chạp, đợt quân lính thứ hai đã đến kênh Hoàng Đồng.

Nhưng lần này Lý Lăng Duệ không phát động một cuộc tấn công nào cả mà thay vào đó hắn ra lệnh cho một số ít binh sĩ dựng lều, còn phần lớn các binh sĩ khác bắt đầu bắt đầu vận chuyển đá ra khỏi phạm vi tấn công của máy bắn đá.

Thông qua những trận chiến trước đó, Lý Lăng Duệ đã phát hiện ra có rất nhiều máy bắn đá được bố trí trên vùng cao nguyên ở hai bên kênh Hoàng Đồng, có thể đã bao trùm toàn bộ khe núi.

Nếu không giải quyết những máy bắn đá này thì dù trong khe núi có bao nhiêu người đi chăng nữa cũng sẽ không đủ để máy bắn đá ném.

Hắn vốn định dùng người leo núi công kích từ trên cao, nhưng đỉnh núi hai bên quá dốc lại khó leo, quân Đảng Hạng bị tổn thất nặng nề, người cao nhất chỉ leo được hai trượng đã bị thương không nhẹ rồi.

Lý Lăng Duệ suy đi nghĩ lại quyết định dùng đá để xây dựng một ngọn núi khác bên ngoài Kênh Hoàng Đồng, bằng cách này lợi thế trên cao của quân Thục sẽ không còn nữa, quân Đảng Hạng có thể từ thành lũy được xây dựng trên núi Thạch Đầu, trực tiếp tấn công vào hai bên của cao nguyên.

Kênh Hoàng Đồng không có gì ngoài đá.

Quân viễn chinh phía Nam tuy không có máy móc quy mô lớn nhưng lúc này hơn mười ngàn quân sĩ Đảng Hạng đã đến, có thể vận chuyển đá vô cùng nhanh.

Hơn mười ngàn người làm việc cùng lúc, chưa tới một canh giờ, một bức tường đá dài mười trượng, cao hai mét và rộng hơn ba mét đã được xây dựng ở phía bắc.

Khi ngày càng có nhiều người Đảng Hạng đến, chiều cao của bức tường đá không ngừng tăng lên, phần rìa cũng đã bắt đầu đến gần kênh Hoàng Đồng.

Quân Thục ở tiền tuyến, Trương Lương và tất cả mọi người nhận được tin tức đều vô cùng lo lắng nhìn về phương Bắc.

Ngay cả Kim Phi cũng vội vàng chạy tới.

Tất cả mọi người đều biết, một khi người Đảng Hạng xây xong thành lũy đá ở hai bên kênh Hoàng Đồng, họ sẽ hoàn toàn mất đi lợi thế trên cao và sẽ phải đánh tay đôi với người Đảng Hạng.

Số lượng người Đảng Hạng đông gấp mấy lần bọn họ, chỉ cần bọn chúng lấy thịt đè người, cũng có thể tiêu diệt quân Thục.

Dựa vào biểu hiện của Lý Lăng Duệ hiện giờ, hắn chắc chắn sẽ làm như vậy.

"Tiên sinh, xin hãy triển khai khinh khí cầu!" Trương Lương quay sang nhìn Kim Phi: "Tốc độ xây tường của người Đảng Hạng quá nhanh, nếu chúng ta không ngăn chúng lại, trong vòng một ngày, chúng có thể xây cao lên cả hai bên!"

"Máy bắn đá không bắn tới sao?" Kim Phi cau mày hỏi.

“Không thể bắn tới được. Vị trí của bức tường đá đã vượt quá phạm vi tấn công của máy bắn đá ở phía Bắc!”

Đại Tráng, người vẫn luôn phụ trách nơi đó trả lời.

Kim Phi nghe vậy cau mày, một lúc sau mới thở dài nói: "Vậy hãy chuẩn bị khinh khí cầu, khi chim ưng xuất hiện, cố gắng tạo ra nhiều tiếng động nhất có thể để chim ưng không nghe thấy tiếng của người thuần hóa chim ưng nữa!"

Đây cũng là giải pháp tạm thời mà Kim Phi nghĩ ra sau khi nghe trinh sát báo cáo tình hình.

Nhiệm vụ lần trước thất bại sở dĩ là do khi con chim ưng chuẩn bị tiếp cận khinh khí cầu thì bị người thuần hóa chim ưng gọi quay về.

Nếu họ tạo ra âm thanh át đi tiếng còi của người thuần hóa chim ưng, bọn họ sẽ có thể cho nổ chết chim ưng.

“Tuân lệnh!” Hầu Tử đáp lời, nháy mắt ra hiệu thuộc hạ.

Một lúc sau, ở giữa kênh Hoàng Đồng có một khinh khí cầu từ từ bay lên.

Người Đảng Hạng đang ở phía bắc, nhưng hướng gió lúc này lại thổi về phía tây bắc, muốn bay về phía bắc, họ cần phải bay lên cao và tìm một hướng gió mới.

Để ngăn khinh khí cầu trôi quá xa về phía nam, các trinh sát đã buộc một sợi dây bên dưới.

Khinh khí cầu lớn đến mức khi nó bay lên độ cao hơn mười trượng, cả quân đội của Tần vương và bọn người Đảng Hạng đều nhìn thấy.

Chỉ một lúc sau, một đốm đen nhỏ xuất hiện trên bầu trời cách đó vài dặm về phía bắc.

“Chim ưng tới rồi!” Đại Tráng đặt kính viễn vọng xuống, hô về phía sau: “Tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng!”

Khi con chim ưng còn cách khinh khí cầu hơn trăm mét, đội chiêng trống của quân Thục bắt đầu dùng hết sức đánh chiêng trống, đồng thời ở dưới mặt đất cũng cho đốt rất nhiều pháo hoa.

Nhưng chim ưng đã được huấn luyện để làm quen với tiếng ồn nên nó chỉ liếc mắt nhìn xuống đội chiêng và trống bên dưới, rồi tiếp tục bay về phía khinh khí cầu.

Những nhân viên hộ tống trên khinh khí cầu nhận thấy chim ưng chưa bay đi nên lập tức châm ngòi nổ, sau đó cả hai cùng nhảy dù.

Tại trận địa của quân Đảng Hạng, hai người huấn luyện chim ưng ra sức phồng má lên thổi, nhưng chim ưng vẫn lao về phía khinh khí cầu.

Không phải chim ưng không nghe lời mà là tiếng chiêng, tiếng trống và tiếng pháo hoa đã át đi tiếng huýt sáo của họ!

Nhìn chim ưng ngày càng đến gần khinh khí cầu, hai người huấn luyện chim ưng đều toát mồ hôi lạnh.

Nhưng họ có lo lắng cũng vô ích, con chim ưng đã bay đến bên cạnh khinh khí cầu và chĩa móng vuốt vào nó.

Một giây kế tiếp, khinh khí cầu đột nhiên nổ tung!

Con chim ưng đã tiếp cận quá gần nên bị nổ tan tành và rơi xuống như một mảnh tấm giẻ rách.

"Thành công rồi!"

Ở kênh Hoàng Đồng, vô số quân Thục giơ tay reo hò!

Từ khi Hải Đông Thanh xuất hiện, bọn họ đã chiến đấu đến kiệt sức, bây giờ tận mắt chứng kiến một con chim ưng bị nổ tung đối với quân Thục mà nói chính là một cú đánh làm họ yên tâm mấy phần!

Kim Phi nhìn hai trinh sát nhảy dù hạ cánh an toàn xuống vùng đất trống ở kênh Hoàng Đồng, y mới thở phào nhẹ nhõm.

"Hầu Tử, mau thả một quả khinh khí cầu khác lên đi!"

Trương Lương vẫn luôn trầm tĩnh cũng bị làm cho phấn khích quay sang nói với Hầu Tử.

Hầu Tử thì khỏi phải nói, anh ta huơ tay múa chân ra hiệu phía sau.

Vài phút sau, khinh khí cầu thứ hai lại bay lên!

...

Cách đó mấy dặm, Lý Lăng Duệ đứng giữa đội ngũ của quân Đảng Hạng vẻ mặt nghiêm trọng đặt kính viễn vọng xuống!

"Vương gia, Kim Phi lại thả ra một cái khinh khí cầu, chúng ta phải làm sao đây?"

Phó tướng xin chỉ thị: "Có tiếp tục dùng chim ưng?"

“Không dùng thì phải làm gì, giương mắt ra nhìn bọn chúng đưa khinh khí cầu tới để chúng ta nổ chết hả?”

Lý Lăng Duệ tức giận nói.

Trên thực tế, đây chính là nguyên nhân tại sao Trương Lương yêu cầu Đại Tản Quan gửi khinh khí cầu tới càng sớm càng tốt.

Ngoài chim ưng, khinh khí cầu hiện không có đối thủ. Vì vậy, chỉ cần anh ta thả khinh khí cầu và phi thuyền ra, người Đảng Hạng nhất định phải ứng chiến, nếu không khinh khí cầu sẽ có thể thoải mái oanh tạc trận địa của quân Đảng Hạng!

Phó tướng dù có ngốc đến đâu cũng có thể nhận ra Lý Lăng Duệ đang tức giận nên sợ hãi rụt cổ chạy nhanh ra ngoài.

Một lúc sau, một con chim ưng khác từ một góc khuất của quân Đảng Hạng bay ra.

Khi chim ưng bay đến gần kênh Hoàng Đồng, đội chiêng và trống của quân Thục lại dùng chiêu cũ bắt đầu đánh chiêng, trống và đốt pháo hoa.

Con chim ưng này hơi nhát gan nên bị giật mình trước tiếng pháo hoa, nhưng nó không nghe thấy tiếng gọi của người huấn luyện chim ưng nên chỉ có thể bay lên cao hơn một chút để tránh pháo hoa nổ và bắt đầu công kích khinh khí cầu ở trên bầu trời.

Sau đó, khinh khí cầu nổ tung!

Con chim ưng này cũng bị nổ chết!

Ngay sau đó, bên trong kênh Hoàng Đồng lại bay ra một cái khinh khí cầu.

“Vẫn còn nữa sao?”

Lý Lăng Duệ lòng đau như cắt, hắn mặc dù biết đó là âm mưu của Kim Phi cũng phải phái chim ưng đi như việc Kim Phi phải ngăn cản hắn xây tường!

Advertisement
';
Advertisement